Lãnh Nữ Thập Nhị Phu
Chương 70: Giạn dữ vì hồng nhan (1)
Sáng hôm sau, vốn tưởng có kẻ muốn ly gián Thiên Hải Lâu và Thần Mã Cung không ngờ chưởng môn nhân tất cả các cung phái, bất kể chính hay tà đạo đều bị tấn công, giang hồ một lần nữa dậy sóng. Đại Hội Võ Lâm bị tạm hoãn, Đại Hội Tiểu Long vẫn được tiếp tục, dù sao cũng chỉ còn vài trận.
Tích Ngạo giao đấu với Triều Tang. Kiếm pháp Triều Tang lấy nhu chế cương, đồng thời nội công so với Tích Ngạo cơ hồ cao hơn nên Tích Ngạo chỉ có thể thủ không công. Liên tiếp bị Triều Tang giáng mấy đòn, mặc dù Tích Ngạo tránh được nhưng nội kình của kiếm khí trực tiếp đối đầu với nguồn nội lực nghịch thiên mà Cực Sát Phong truyền cho Tích Ngạo khiến hắn bị đả thương nghiêm trọng.
Sau một hồi giằng co, nhân lúc Triều Tang sơ suất, Tích Ngạo vung chưởng, “Tử Hà thần công" tuy vẫn chưa được thành thục nhưng chưởng khí vẫn mạnh mẽ đầy uy lực, Triều Tang trúng chưởng chưởng, lảo đảo lui về phía sau.
Đột nhiên mâu quang Triều Tang lóe sáng, cắn răng phi lên không trung hạ một chiêu : “ Lãng Tử Hồi Đầu !" Kiếm khí cuồn cuộn lan ra song hắn nhún người đến phía sau Tích Ngạo, ngưng tụ chân khí màu vàng nhạt trên lưỡi kiếm, nhanh như chớp kiếm khí bắn ra tứ phía : “ Thanh Phong Tống Sảng !"
Tích Ngạo cả kinh, dùng khinh công né tránh, bất quá kiếm khí quần phong loạn vũ, Tích Ngạo thương tích đầy mình. Hắn khụy một gối xuống đất, nghiêng đầu nhìn Tư Nguyệt. Không ! Hắn nhất định phải chiến thắng rồi tự mình rửa thù cho Hàn Vũ ca ca. Tích Ngạo xoay người, chớp mắt phi đến trước mặt Triều Tang, chưởng ra bốn chưởng liên tiếp, ba chưởng đẩy cho Triều Tang thoái lui, chưởng cuối cùng tỏa ra khí phong đả vào tim Triều Tang.
Triều Tang bất ngờ chỉ có thể hứng chịu từng đợt khí đánh tới, lúc ngã xuống môi vẫn mỉm cười. Gặp được một đối thủ như vậy hắn đã vui rồi.
Ngay sau đó, Tích Ngạo cũng ngã xuống…
Tư Nguyệt bước đến đỡ Tích Ngạo dậy, xoa xoa đầu hắn : “ Tiểu tử, giỏi lắm." Chiêu cuối cùng kia chính là Cử Án Tề Mi nằm trong bộ chưởng pháp Bắc Minh Thần công. Nàng chỉ mới thi triển cho hắn xem một lần, không ngờ tiểu tử này có thể ghi nhớ được.
Vừa xoay người định rời đi, Cổ Phi đã chạy đến báo : “ Lâu chủ, sáu thiếu niên ngoại trừ Tích Ngạo và Triều Tang tất cả đều bị mất tích. Hàn Vũ tiểu tử đang dưỡng thương trong viện cũng bị bắt mất."
Tư Nguyệt nhíu mày, đáy mắt trào dâng tia u lãnh. Nàng quay sang Tử Giai Âu Thần.
Hắn thở dài : “ Tin tức đã bị truyền ra. Là Quỷ Thủy Môn."
Lại là Quỷ Thủy Môn !
Đúng lúc này, cửa lớn sân đấu bị đánh gãy, một nam tử vận bạch y, tóc dài phiêu dật bước vào. Phía sau là hai tên thuộc hạ vận y phục đen. Hắn bước đi thong dong cơ hồ như đang đi dạo trong vườn hoa nhà mình.
Hai bên khán đài đang tranh cãi kịch liệt, tà phái nói chính phái vu cáo, chính phái nói tà phái ác độc, cơ hồ nước miếng muốn nhấn chìm cả nơi này trong phút chốc liền im bặt. Thật lâu sau đó, một lão nhân tà giáo mới cất tiếng : “ Đó có phải Nhị công tử của Thần Mã Cung ?"
Thành chủ Đô Long thành vội vã bước từ trên đài xuống : “ Xin chào nhị công tử." Thành chủ Đô Long thành tuy nói trung lập nhưng danh tiếng Thần Mã Tướng quân không phải nói giỡn, hắn có mười cái mạng cũng không dám bất kính.
Bên cạnh Thành chủ Đô Long thành là Hư Không trụ trì Thiếu Lâm Tự, khuôn mặt hiền từ, phúc hậu mỉm cười chào bạch y nam tử kia.
Bạch y nam tử vẫn giữ vẻ hững hờ song khiến người ta kinh ngạc là hắn mở miệng hướng Hư Không trụ trì : “ Hư Không trụ trì, chào." Hắn liếc một vòng quanh khán đài, mang theo hơi thở lạnh nhạt mà đáng sợ rồi dừng trên người Tư Nguyệt, điểm chân một cái đến trước mặt nàng : “ Ngươi còn nhớ lời hứa ?"
Bất giác nàng sờ vào chuôi bạch ngọc chạm rồng của Xà tiên quấn trên tay, khẽ gật đầu, mỉm cười.
Tử Giai Âu Thần nhướn mày : “ Hành Vân, ngươi muốn gì ?"
Bạch y nam tử Hành Vân liếc nhìn Tử Giai Âu Thần, đáy mắt lóe lên tia hứng thú, nhàn nhạt buông một chữ : “ Đấu."
Thành chủ Đô Long thành cúi thấp đầu, một bên là Trang chủ Tử Giai Sơn Trang nằm trong Tứ Đại Sơn Trang danh chấn thiên hạ, một bên là đệ tử của Thần Mã Tướng Quân đứng đầu tà phái, hắn thực bất lực. Bất quá nhiều Tiểu Long mất tích như vậy, hắn không thể để loạn càng thêm loạn, cắn răng nói : “ Hai vị xin nghe ta nói một câu, hôm qua Quỷ Thủy Môn tấn công nhiều bang phái, bây giờ bắt cóc sáu bị Tiểu Long, mong hai vị bỏ qua ân oán ngồi lại bàn kế một chút."
Hành Vân thản nhiên : “ Chuyện đó ta không cần biết. Hôm nay ngươi nhất định phải đấu với ta." Hắn đưa ngón trỏ đẹp như bạch ngọc chỉ về phía Tư Nguyệt.
Tử Giai Âu Thần híp mắt thấy Tư Nguyệt cỏ vẻ không thích thú mấy liền cười lạnh : “ Nếu muốn đấu, bổn Trang chủ sẽ bồi ngươi."
Nói xong cả hai bay lên võ đài. Quả thực giang hồ luôn không thiếu màn anh hùng giận dữ vì hồng nhan. Bất quá hiện nay Tư Nguyệt đang cải nam trang, vậy là Tử Giai Âu Thần rất tự nhiên đội lên cho mình cái thanh danh đoạn tụ
Tích Ngạo giao đấu với Triều Tang. Kiếm pháp Triều Tang lấy nhu chế cương, đồng thời nội công so với Tích Ngạo cơ hồ cao hơn nên Tích Ngạo chỉ có thể thủ không công. Liên tiếp bị Triều Tang giáng mấy đòn, mặc dù Tích Ngạo tránh được nhưng nội kình của kiếm khí trực tiếp đối đầu với nguồn nội lực nghịch thiên mà Cực Sát Phong truyền cho Tích Ngạo khiến hắn bị đả thương nghiêm trọng.
Sau một hồi giằng co, nhân lúc Triều Tang sơ suất, Tích Ngạo vung chưởng, “Tử Hà thần công" tuy vẫn chưa được thành thục nhưng chưởng khí vẫn mạnh mẽ đầy uy lực, Triều Tang trúng chưởng chưởng, lảo đảo lui về phía sau.
Đột nhiên mâu quang Triều Tang lóe sáng, cắn răng phi lên không trung hạ một chiêu : “ Lãng Tử Hồi Đầu !" Kiếm khí cuồn cuộn lan ra song hắn nhún người đến phía sau Tích Ngạo, ngưng tụ chân khí màu vàng nhạt trên lưỡi kiếm, nhanh như chớp kiếm khí bắn ra tứ phía : “ Thanh Phong Tống Sảng !"
Tích Ngạo cả kinh, dùng khinh công né tránh, bất quá kiếm khí quần phong loạn vũ, Tích Ngạo thương tích đầy mình. Hắn khụy một gối xuống đất, nghiêng đầu nhìn Tư Nguyệt. Không ! Hắn nhất định phải chiến thắng rồi tự mình rửa thù cho Hàn Vũ ca ca. Tích Ngạo xoay người, chớp mắt phi đến trước mặt Triều Tang, chưởng ra bốn chưởng liên tiếp, ba chưởng đẩy cho Triều Tang thoái lui, chưởng cuối cùng tỏa ra khí phong đả vào tim Triều Tang.
Triều Tang bất ngờ chỉ có thể hứng chịu từng đợt khí đánh tới, lúc ngã xuống môi vẫn mỉm cười. Gặp được một đối thủ như vậy hắn đã vui rồi.
Ngay sau đó, Tích Ngạo cũng ngã xuống…
Tư Nguyệt bước đến đỡ Tích Ngạo dậy, xoa xoa đầu hắn : “ Tiểu tử, giỏi lắm." Chiêu cuối cùng kia chính là Cử Án Tề Mi nằm trong bộ chưởng pháp Bắc Minh Thần công. Nàng chỉ mới thi triển cho hắn xem một lần, không ngờ tiểu tử này có thể ghi nhớ được.
Vừa xoay người định rời đi, Cổ Phi đã chạy đến báo : “ Lâu chủ, sáu thiếu niên ngoại trừ Tích Ngạo và Triều Tang tất cả đều bị mất tích. Hàn Vũ tiểu tử đang dưỡng thương trong viện cũng bị bắt mất."
Tư Nguyệt nhíu mày, đáy mắt trào dâng tia u lãnh. Nàng quay sang Tử Giai Âu Thần.
Hắn thở dài : “ Tin tức đã bị truyền ra. Là Quỷ Thủy Môn."
Lại là Quỷ Thủy Môn !
Đúng lúc này, cửa lớn sân đấu bị đánh gãy, một nam tử vận bạch y, tóc dài phiêu dật bước vào. Phía sau là hai tên thuộc hạ vận y phục đen. Hắn bước đi thong dong cơ hồ như đang đi dạo trong vườn hoa nhà mình.
Hai bên khán đài đang tranh cãi kịch liệt, tà phái nói chính phái vu cáo, chính phái nói tà phái ác độc, cơ hồ nước miếng muốn nhấn chìm cả nơi này trong phút chốc liền im bặt. Thật lâu sau đó, một lão nhân tà giáo mới cất tiếng : “ Đó có phải Nhị công tử của Thần Mã Cung ?"
Thành chủ Đô Long thành vội vã bước từ trên đài xuống : “ Xin chào nhị công tử." Thành chủ Đô Long thành tuy nói trung lập nhưng danh tiếng Thần Mã Tướng quân không phải nói giỡn, hắn có mười cái mạng cũng không dám bất kính.
Bên cạnh Thành chủ Đô Long thành là Hư Không trụ trì Thiếu Lâm Tự, khuôn mặt hiền từ, phúc hậu mỉm cười chào bạch y nam tử kia.
Bạch y nam tử vẫn giữ vẻ hững hờ song khiến người ta kinh ngạc là hắn mở miệng hướng Hư Không trụ trì : “ Hư Không trụ trì, chào." Hắn liếc một vòng quanh khán đài, mang theo hơi thở lạnh nhạt mà đáng sợ rồi dừng trên người Tư Nguyệt, điểm chân một cái đến trước mặt nàng : “ Ngươi còn nhớ lời hứa ?"
Bất giác nàng sờ vào chuôi bạch ngọc chạm rồng của Xà tiên quấn trên tay, khẽ gật đầu, mỉm cười.
Tử Giai Âu Thần nhướn mày : “ Hành Vân, ngươi muốn gì ?"
Bạch y nam tử Hành Vân liếc nhìn Tử Giai Âu Thần, đáy mắt lóe lên tia hứng thú, nhàn nhạt buông một chữ : “ Đấu."
Thành chủ Đô Long thành cúi thấp đầu, một bên là Trang chủ Tử Giai Sơn Trang nằm trong Tứ Đại Sơn Trang danh chấn thiên hạ, một bên là đệ tử của Thần Mã Tướng Quân đứng đầu tà phái, hắn thực bất lực. Bất quá nhiều Tiểu Long mất tích như vậy, hắn không thể để loạn càng thêm loạn, cắn răng nói : “ Hai vị xin nghe ta nói một câu, hôm qua Quỷ Thủy Môn tấn công nhiều bang phái, bây giờ bắt cóc sáu bị Tiểu Long, mong hai vị bỏ qua ân oán ngồi lại bàn kế một chút."
Hành Vân thản nhiên : “ Chuyện đó ta không cần biết. Hôm nay ngươi nhất định phải đấu với ta." Hắn đưa ngón trỏ đẹp như bạch ngọc chỉ về phía Tư Nguyệt.
Tử Giai Âu Thần híp mắt thấy Tư Nguyệt cỏ vẻ không thích thú mấy liền cười lạnh : “ Nếu muốn đấu, bổn Trang chủ sẽ bồi ngươi."
Nói xong cả hai bay lên võ đài. Quả thực giang hồ luôn không thiếu màn anh hùng giận dữ vì hồng nhan. Bất quá hiện nay Tư Nguyệt đang cải nam trang, vậy là Tử Giai Âu Thần rất tự nhiên đội lên cho mình cái thanh danh đoạn tụ
Tác giả :
Lạc Tuyết