Lãnh Cung Hoàng Hậu
Quyển 3 - Chương 58: Ngoại truyện 18: Hồng nhan
Sự thật chứng minh, quyết định này là sai lầm. Sau lúc sinh hài tử, tâm tư của nàng đều dồn hết vào hài tử rồi, còn đối với người chế tạo hài tử là ta thì 1 chút cũng không để trong lòng, cái gì gì thâm tình mật ý, hoàn toàn không có! Ta không khỏi than khóc
Hôm nay là sinh nhật của ta, nhưng nàng vẫn chưa hề phát hiện, ta không chịu được nữa rồi. Nếu như nàng còn không nhớ rõ sinh nhật của ta, ta liền bỏ nhà ra đi. Ta không thể chịu được cái cuộc sống này rồi. Cố gắng chùi rửa đống nước tiểu cao như con núi nhỏ, không khỏi oán giận, tự dưng sinh nhiều hài tử như vậy làm gì, thật bát nháo
“Thúc thúc, lau sạch nước tiểu chưa? Mụ mụ nói bên ngoài có khách đến, muốn thúc nấu cơm!" Tiểu hài tử xấu xa cươi đến mức 2 mắt híp thành 2 mảnh trăng non
“Gọi ta phụ thân! Chết tiệt, đi chơi đi, đừng có làm phiền ta!" Ta một tay nhấc hắn sang 1 bên “Không nên cản trở ta lau nước tiểu!"
Hai vầng mắt như trăng non của tiểu hài tử xấu xa thoáng đỏ, biễu cái miệng nhỏ nhắn, cười nói “Nhưng là, mụ mụ không cho bọn ta gọi thúc là phụ thân, oa, thúc thúc khi dễ ta!"
Ta lấy tay cho miệng hắn “Đừng khóc, lát nữa ta cho con kẹo hồ lô!"
Hắn vui sướng gật đầu, ta lúc này mới buông tay ra. Ta đúng là thật bi ai! Lúc lau nước tiểu, nàng nói: nước tiểu của hài nhi chàng, chàng đương nhiên phải lau! Lúc bào hài tử gọi ta là cha, nàng nói: ta với chàng còn chưa thành thân, chàng không nên hủy hoại danh dự của ta, hài tử là của 1 mình ta
Hơn nữa, nhiều lần kháng nghị cũng không có hiệu quả! Giao hai hài tử của Vấn Hiên cho ta, cũng thôi, điểm mấu chốt là các hài tử của ta cũng đều gọi ta là thúc thúc. Thúc thúc, thúc thúc, rõ ràng là ta cống hiến công lực sinh bọn chúng ra
Cho đến nay mà vẫn không có danh phận, đáng chết. Năm đó ở hoàng cung, ta tốt xấu gì cũng cho nàng danh phận, bây giờ xem nàng đối xử với ta như thế nào
“Thúc thúc, ta không thể không nhắc nhở thúc 1 tiếng, thật sự có khách đến rồi, người thật sự không làm cơm sao? Hay là thúc muốn ăn cơm mụ mụ nấu?" Tiểu hài tử xấu xa híp mắt, nói đến chỗ này vẫn lắc lắc đầu
Khóe môi ta co rút, nữ nhân này rất thông minh, nhưng lại không thể nấu cơm, có thể nói là 1 người ngu ngốc bếp núc. Thức ăn ngon nhất mà nàng nấu cho bọn nhỏ ăn đến nay chính là trứng gà luộc, ta như thế nào có thể để loại sự tình này phát sinh? Tốt xấu gì bọn chúng cũng là hoàng tộc Hoàng quốc tôn quý, mặc dù phụ thân không có tại vị, nhưng không ai có thể đoạt mất địa vị của bọn chúng, bọn chúng như thế nào có thể ăn mấy cái trứng gà luộc này
Nhận mệnh mà thở dài, ta dừng công việc đang làm, giương giọng nói “Rốt cuộc là người nào mà làm phiền tiểu hoàng tử của chúng ta đến thông tri bao phụ thân của con đây?"Nói xong, ta liền đưa tay ôm hắn lên
Hắn cười, xòe ngón tay ra đếm “Một người tên là tỷ tỷ, 1 người tên là ca ca, 1 người tên là nãi nãi, 1 người tên là gia gia, còn có mấy thúc thúc, còn có rất nhiều!" Hắn còn chưa dứt lời, ta liền chạy vội ra ngoài! Đáng chết! đáng chết!
Cư nhiên bây giờ mới nói. Lao ra hoa thính, đã thấy Tuyệt Thế và Tuyệt Hoàng, còn có phụ thân và mẫu thân, cả bọn Lâu Nhạc Khanh đều tới, lại còn có 6 bàn tiệc! Nguyên lai không phải là nàng quên, cũng không phải là thật sự muốn ta đi lau nước tiểu, mà là muốn làm cho ta kinh hỉ. Nữ nhân đáng chết này
Bên môi nàng phiếm ý cười, vô cùng xinh đẹp, giống như năm 20 tuổi ấy
“Phụ hoàng!" Tuyệt Thế kinh hỉ chạy lại, Tuyệt Hoàng cũng theo lại đây. Tuyệt Thế và Tuyệt Hoàng đã trưởng thành, mặc dù vẫn là bộ dáng thiếu niên, thiếu nữ, nhưng đã có dáng vóc của quốc sư và hoàng đế
“Phụ hoàng, mẫu thân!" Ta gật đầu nói với hai người ở xa xa
Phụ hoàng che miệng nói “Hài nhi, xem ra ngươi còn cao tay hơn ta, thoáng cái mà đã sinh nhiều hài tử như vậy, không tồi!" Hắn ra dấu thắng lợi với ta, lại bị mẫu thân nhét bánh bao vào miệng
Bên môi 1 phiếm nụ cười hạnh phúc, mặc dù không có danh phận, mặc dù cái gì cũng không có, nhưng là ta lại vui vẻ chấp nhận
Tuyệt Hoàng nhảy nhảy, nhảy đến trước mặt ta, nhỏ giọng nói “Phụ thân, ta phải tuyển phi rồi, người xem, tuyển người nào thì tốt? Là Tuyên Tiền Thần của Tuyên thành, hay là Tuyết Như Ngân của Tuyết thành, còn có Thụy Diệu của Thụy gia nữa, ý kiến của người thế nào?" Nàng cười tủm tỉm nói.
“Tuyệt Hoàng, hài tử Thụy gia hay là thôi đi, ngươi không thể vừa tuyển nam phi lại vừa tuyển nữ phi, như vậy không được!" Tuyệt Thế cau mày nói
“Nhưng là nàng rất đáng yêu nhà, ta rất thích nàng ấy. A, phụ thân, ta là hoàng đế, ta muốn tuyển nam phi hay tuyển nữ phi, không phải là do ta định đoạt sao?" Nàng cười tủm tỉm nói
Tuyệt Thế lạnh lùng nói “Đáng chết! Ta nói rồi, nàng ấy không được! Nàng ấy là nữ nhân, ngươi cũng là nữ nhân!"
Ta ranh mãnh nói “Nếu như Thụy Diệu này có thể có nam nhân, Tuyệt Hoàng cũng không muốn tuyển nàng, có đúng hay không, hài nhi?" Ta hào phóng tỏ chủ ý
Tuyệt Hoàng đẩy đẩy cai hắn, giương giọng nói “Ồ! Vậy thì phải xem xem nam nhân của nàng ấy là ai rồi! Nếu như không thắng được ta, ta sẽ tìm 1 cơ hội, đem nam nhân của nàng giết chết, sau đó lập nàng làm phi!" Ta thề, ta có thể nhìn thấy ý cười trong mắt nàng
Tuyệt Thế nhảy dựng lên, lớn tiếng nói “Cái gì? Tuyệt Hoàng, ngươi như thế nào có thể làm loại chuyện này! Đáng chếtm đáng chết! Không bằng… không bằng!" Hắn cà lăm nói
“Không bằng ngươi chịu thiệt 1 chút, cưới nàng là được!" Ta trải thềm cho hắn
“Ta? Như thế nào có thể! Ta là quốc sư Hoàng quốc, quốc sư vốn không thể thành thân! Các ngươi nhìn thấy Đường Vũ Hiên là biết, còn có thượng mặc cho quốc sư, không nên nói bậy!" Hắn kiên quyết phủ nhận
Ta vỗ vỗ vai hắn, nói “Vậy thì, ngôi vị quốc sư này sao có thể kế truyền?" Ta hảo tâm nhắc nhở hài tử ngốc nghếch này của mình
“Đều không phải là tuyển từ hoàng thất Hoàng quốc sao?" Sắc mặt hắn trướng đỏ bừng
Ta lắc đầu, “Cho tới bây giờ chính là nhất mạch truyền thừa! hài nhi, Đường Vũ Hiên không thành thân là bởi vì yêu mụ mụ ngươi, chưa kịp sinh hạ con nối dõi thì đã chết. Bây giờ đến phiên ngươi, nói thật ra, sớm cũng đã không phải là thần nhân gì gì đó, cũng đừng giả vờ, không sao đâu! Quốc sư thành thân cũng không có gì bất ổn!"
Sắc mặt hắn vừa đỏ lại vừa trắng, vừa trắng lại vừa đỏ. Ta vuốt vuốt cằm, đánh 1 ánh mắt với Tuyệt Hoàng, hài nhi đáng thương, rốt cục lại bị hai bọn ta trêu đùa rồi! Thoạt nhìn, Triệt cũng không phải hoàn toàn vô dụng, ít nhất cũng sinh ra 1 nữ oan làm cho con ta động tâm,
Lúc Triệt ôm nữ oa Thụy Diêu kia đi ra, hai tròng mắt ta mở to, Nàng …. Nàng …. Nàng mới bao nhiêu tuổi chứ! Ta không khỏi cau mày, nghi hoặc mà nhìn chăm chú về phía Tuyệt Hoàng, thấy nàng thần bí nháy mắt với ta
Sáu tuổi, tiểu búp bê này mới có 6 tuổi. Làm cái gì? 1 hài tử sau tuổi mà cư nhiên có thể khiến cho hai đứa con ta tranh giành như vậy! Hay là, đây chính là tuyệt đại hồng nhan trong truyền thuyết! Đôi mắt cong cong, đôi môi nho nhỏ, không có gì đặc biệt. Dùng sức bẹo má nàng, muốn nhìn 1 chút xem nàng có phải là tuyệt đại yêu nhan trong truyền thuyết hay không
Bẹo bẹo nhéo nhéo 1 hồi lâu, cho đến khi hài tử oa lên khóc thành tiếng, ta mới cho ra 1 kết luận “Không có gì đặc biệt, không phải chỉ là 1 tiểu hài tử xấu xa sao?"
“Phụ hoàng! Không nên đánh nàng, ta đã quyết định lấy nàng rồi!" Tuyệt Thế đứng ở phía sau ta, đen mặt, lạnh lùng nói. Hắn vừa nói xong, tất cả mọi người đều im lặng! À à à! Không thể nào! Ta làm cái gì a!
Hôm nay là sinh nhật của ta, nhưng nàng vẫn chưa hề phát hiện, ta không chịu được nữa rồi. Nếu như nàng còn không nhớ rõ sinh nhật của ta, ta liền bỏ nhà ra đi. Ta không thể chịu được cái cuộc sống này rồi. Cố gắng chùi rửa đống nước tiểu cao như con núi nhỏ, không khỏi oán giận, tự dưng sinh nhiều hài tử như vậy làm gì, thật bát nháo
“Thúc thúc, lau sạch nước tiểu chưa? Mụ mụ nói bên ngoài có khách đến, muốn thúc nấu cơm!" Tiểu hài tử xấu xa cươi đến mức 2 mắt híp thành 2 mảnh trăng non
“Gọi ta phụ thân! Chết tiệt, đi chơi đi, đừng có làm phiền ta!" Ta một tay nhấc hắn sang 1 bên “Không nên cản trở ta lau nước tiểu!"
Hai vầng mắt như trăng non của tiểu hài tử xấu xa thoáng đỏ, biễu cái miệng nhỏ nhắn, cười nói “Nhưng là, mụ mụ không cho bọn ta gọi thúc là phụ thân, oa, thúc thúc khi dễ ta!"
Ta lấy tay cho miệng hắn “Đừng khóc, lát nữa ta cho con kẹo hồ lô!"
Hắn vui sướng gật đầu, ta lúc này mới buông tay ra. Ta đúng là thật bi ai! Lúc lau nước tiểu, nàng nói: nước tiểu của hài nhi chàng, chàng đương nhiên phải lau! Lúc bào hài tử gọi ta là cha, nàng nói: ta với chàng còn chưa thành thân, chàng không nên hủy hoại danh dự của ta, hài tử là của 1 mình ta
Hơn nữa, nhiều lần kháng nghị cũng không có hiệu quả! Giao hai hài tử của Vấn Hiên cho ta, cũng thôi, điểm mấu chốt là các hài tử của ta cũng đều gọi ta là thúc thúc. Thúc thúc, thúc thúc, rõ ràng là ta cống hiến công lực sinh bọn chúng ra
Cho đến nay mà vẫn không có danh phận, đáng chết. Năm đó ở hoàng cung, ta tốt xấu gì cũng cho nàng danh phận, bây giờ xem nàng đối xử với ta như thế nào
“Thúc thúc, ta không thể không nhắc nhở thúc 1 tiếng, thật sự có khách đến rồi, người thật sự không làm cơm sao? Hay là thúc muốn ăn cơm mụ mụ nấu?" Tiểu hài tử xấu xa híp mắt, nói đến chỗ này vẫn lắc lắc đầu
Khóe môi ta co rút, nữ nhân này rất thông minh, nhưng lại không thể nấu cơm, có thể nói là 1 người ngu ngốc bếp núc. Thức ăn ngon nhất mà nàng nấu cho bọn nhỏ ăn đến nay chính là trứng gà luộc, ta như thế nào có thể để loại sự tình này phát sinh? Tốt xấu gì bọn chúng cũng là hoàng tộc Hoàng quốc tôn quý, mặc dù phụ thân không có tại vị, nhưng không ai có thể đoạt mất địa vị của bọn chúng, bọn chúng như thế nào có thể ăn mấy cái trứng gà luộc này
Nhận mệnh mà thở dài, ta dừng công việc đang làm, giương giọng nói “Rốt cuộc là người nào mà làm phiền tiểu hoàng tử của chúng ta đến thông tri bao phụ thân của con đây?"Nói xong, ta liền đưa tay ôm hắn lên
Hắn cười, xòe ngón tay ra đếm “Một người tên là tỷ tỷ, 1 người tên là ca ca, 1 người tên là nãi nãi, 1 người tên là gia gia, còn có mấy thúc thúc, còn có rất nhiều!" Hắn còn chưa dứt lời, ta liền chạy vội ra ngoài! Đáng chết! đáng chết!
Cư nhiên bây giờ mới nói. Lao ra hoa thính, đã thấy Tuyệt Thế và Tuyệt Hoàng, còn có phụ thân và mẫu thân, cả bọn Lâu Nhạc Khanh đều tới, lại còn có 6 bàn tiệc! Nguyên lai không phải là nàng quên, cũng không phải là thật sự muốn ta đi lau nước tiểu, mà là muốn làm cho ta kinh hỉ. Nữ nhân đáng chết này
Bên môi nàng phiếm ý cười, vô cùng xinh đẹp, giống như năm 20 tuổi ấy
“Phụ hoàng!" Tuyệt Thế kinh hỉ chạy lại, Tuyệt Hoàng cũng theo lại đây. Tuyệt Thế và Tuyệt Hoàng đã trưởng thành, mặc dù vẫn là bộ dáng thiếu niên, thiếu nữ, nhưng đã có dáng vóc của quốc sư và hoàng đế
“Phụ hoàng, mẫu thân!" Ta gật đầu nói với hai người ở xa xa
Phụ hoàng che miệng nói “Hài nhi, xem ra ngươi còn cao tay hơn ta, thoáng cái mà đã sinh nhiều hài tử như vậy, không tồi!" Hắn ra dấu thắng lợi với ta, lại bị mẫu thân nhét bánh bao vào miệng
Bên môi 1 phiếm nụ cười hạnh phúc, mặc dù không có danh phận, mặc dù cái gì cũng không có, nhưng là ta lại vui vẻ chấp nhận
Tuyệt Hoàng nhảy nhảy, nhảy đến trước mặt ta, nhỏ giọng nói “Phụ thân, ta phải tuyển phi rồi, người xem, tuyển người nào thì tốt? Là Tuyên Tiền Thần của Tuyên thành, hay là Tuyết Như Ngân của Tuyết thành, còn có Thụy Diệu của Thụy gia nữa, ý kiến của người thế nào?" Nàng cười tủm tỉm nói.
“Tuyệt Hoàng, hài tử Thụy gia hay là thôi đi, ngươi không thể vừa tuyển nam phi lại vừa tuyển nữ phi, như vậy không được!" Tuyệt Thế cau mày nói
“Nhưng là nàng rất đáng yêu nhà, ta rất thích nàng ấy. A, phụ thân, ta là hoàng đế, ta muốn tuyển nam phi hay tuyển nữ phi, không phải là do ta định đoạt sao?" Nàng cười tủm tỉm nói
Tuyệt Thế lạnh lùng nói “Đáng chết! Ta nói rồi, nàng ấy không được! Nàng ấy là nữ nhân, ngươi cũng là nữ nhân!"
Ta ranh mãnh nói “Nếu như Thụy Diệu này có thể có nam nhân, Tuyệt Hoàng cũng không muốn tuyển nàng, có đúng hay không, hài nhi?" Ta hào phóng tỏ chủ ý
Tuyệt Hoàng đẩy đẩy cai hắn, giương giọng nói “Ồ! Vậy thì phải xem xem nam nhân của nàng ấy là ai rồi! Nếu như không thắng được ta, ta sẽ tìm 1 cơ hội, đem nam nhân của nàng giết chết, sau đó lập nàng làm phi!" Ta thề, ta có thể nhìn thấy ý cười trong mắt nàng
Tuyệt Thế nhảy dựng lên, lớn tiếng nói “Cái gì? Tuyệt Hoàng, ngươi như thế nào có thể làm loại chuyện này! Đáng chếtm đáng chết! Không bằng… không bằng!" Hắn cà lăm nói
“Không bằng ngươi chịu thiệt 1 chút, cưới nàng là được!" Ta trải thềm cho hắn
“Ta? Như thế nào có thể! Ta là quốc sư Hoàng quốc, quốc sư vốn không thể thành thân! Các ngươi nhìn thấy Đường Vũ Hiên là biết, còn có thượng mặc cho quốc sư, không nên nói bậy!" Hắn kiên quyết phủ nhận
Ta vỗ vỗ vai hắn, nói “Vậy thì, ngôi vị quốc sư này sao có thể kế truyền?" Ta hảo tâm nhắc nhở hài tử ngốc nghếch này của mình
“Đều không phải là tuyển từ hoàng thất Hoàng quốc sao?" Sắc mặt hắn trướng đỏ bừng
Ta lắc đầu, “Cho tới bây giờ chính là nhất mạch truyền thừa! hài nhi, Đường Vũ Hiên không thành thân là bởi vì yêu mụ mụ ngươi, chưa kịp sinh hạ con nối dõi thì đã chết. Bây giờ đến phiên ngươi, nói thật ra, sớm cũng đã không phải là thần nhân gì gì đó, cũng đừng giả vờ, không sao đâu! Quốc sư thành thân cũng không có gì bất ổn!"
Sắc mặt hắn vừa đỏ lại vừa trắng, vừa trắng lại vừa đỏ. Ta vuốt vuốt cằm, đánh 1 ánh mắt với Tuyệt Hoàng, hài nhi đáng thương, rốt cục lại bị hai bọn ta trêu đùa rồi! Thoạt nhìn, Triệt cũng không phải hoàn toàn vô dụng, ít nhất cũng sinh ra 1 nữ oan làm cho con ta động tâm,
Lúc Triệt ôm nữ oa Thụy Diêu kia đi ra, hai tròng mắt ta mở to, Nàng …. Nàng …. Nàng mới bao nhiêu tuổi chứ! Ta không khỏi cau mày, nghi hoặc mà nhìn chăm chú về phía Tuyệt Hoàng, thấy nàng thần bí nháy mắt với ta
Sáu tuổi, tiểu búp bê này mới có 6 tuổi. Làm cái gì? 1 hài tử sau tuổi mà cư nhiên có thể khiến cho hai đứa con ta tranh giành như vậy! Hay là, đây chính là tuyệt đại hồng nhan trong truyền thuyết! Đôi mắt cong cong, đôi môi nho nhỏ, không có gì đặc biệt. Dùng sức bẹo má nàng, muốn nhìn 1 chút xem nàng có phải là tuyệt đại yêu nhan trong truyền thuyết hay không
Bẹo bẹo nhéo nhéo 1 hồi lâu, cho đến khi hài tử oa lên khóc thành tiếng, ta mới cho ra 1 kết luận “Không có gì đặc biệt, không phải chỉ là 1 tiểu hài tử xấu xa sao?"
“Phụ hoàng! Không nên đánh nàng, ta đã quyết định lấy nàng rồi!" Tuyệt Thế đứng ở phía sau ta, đen mặt, lạnh lùng nói. Hắn vừa nói xong, tất cả mọi người đều im lặng! À à à! Không thể nào! Ta làm cái gì a!
Tác giả :
Kim Đa Đa