Lang Vương Tổng Giám Đốc: Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng
Chương 129: Biến thành trả thù
Cung Hàn bất đắc dĩ, mỗi ngày bị Lãnh Dạ gắt gao nhìn chằm chằm, như là nhìn kẻ trộm vậy, trước đây hắn ở yêu giới bị tiêu hồn khóa khóa lại, cũng so với hiện tại tự do hơn!
Trở lại biệt thự cảu Lãnh Dạ .
Bạch Tuyết đi vào phòng ngủ của mình, nhưng mà Lãnh Dạ lại là vẫn theo Cung Hàn, bởi vì bận rộn một ngày, hắn vẫn không có nghe được động tĩnh của mấy đúa trẻ, hắn an bài Lãnh Hạo đi chuẩn bị đồ ăn, nhất là món ớt trộn thịt bò.
"Này? Nói như thế nào anh cũng là đại tổng giám đốc, cũng không thể mỗi bữa đều ăn như nhau đi?" Cung Hàn ngửi thấy lại là ớt trộn thịt bò, có chút nhức đầu!
"Tôi thích ăn." lãnh Dạ chỉ là đơn giản trả lời một câu, sau đó theo bên người Cung Hàn ngồi xuống, cố ý cầm lên một quyển sách làm bộ đọc sách, thật ra là đang nghe nghe mấy nhóc con có tin tức gì?
"Anh thích ăn, cũng nên suy nghĩ một chút xem người khác có được không? Mỗi ngày đều ăn cay , rất dễ thượng phát cáu có biết hay không?" Cung Hàn quát lớn, bởi vì hắn vẫn ăn kiêng, không ăn cay, như vậy sẽ giảm ngắn thời gian hắn che yêu khí trên người , hắn ăn vật đó là để che khuất yêu khí trên người , thế nhưng nếu như ăn ớt, sẽ giảm ngắn khoảng thời gian này! Cho nên hắn liền kháng nghị không ăn cay, mặc dù đã ăn một lần , đương nhiên cũng là Lãnh Dạ muốn, Cung Hàn nhìn Lãnh Dạ ăn, vẫn chịu đựng không ăn, nhưng lại nhịn không được vẫn là ăn, mà lần này Lãnh Dạ lại nói phải ăn cái này , khiến Cung Hàn rống to hơn.
Hắn biết một khi nhìn thấy trộn thịt bò hắn cũng sẽ nhịn không được muốn ăn!
Thế nhưng, như vậy sẽ rất nguy hiểm, dễ bị Lang Vương tìm ra hắn, mà chẳng biết rằng, hiện tại mỗi ngày phụ trách việc tiểu tiện của hắn chính là Lang Vương vĩ đại , hắn nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến mình còn có loại vinh dự này, bị Lang Vương xử lý sinh hoạt hằng ngày!
Nhưng vào lúc này.
"Này? Hai người có đã nghe chưa? Cha nói người cũng thích ăn ớt trộn thịt bò da, nguyên lai là chúng ta di truyềnkhẩu vị từ cha." Sói con số một nói.
"Hai người thích ăn, thế nhưng em không thích, quá cay!" Sói con số ba nói.
"Em đương nhiên không thích, em là giống mẹ nha, cho nên không thích ăn cay!" Sói con số một nói.
"Uy? am gái, em rốt cuộc đã nghĩ đến biện pháp mang mẹ đổi trở về chưa?" Sói con số hai hỏi.
"Em đã nghĩ ra biện pháp , nhưng mà phải chờ cơ hội thôi!" Sói con số ba lười biếng nói.
"Hả? Em có lương tâm hay không a? Đó là mẹ của chúng ta, em sao lại không quan tâm!" Sói con số hai có chút tức giận.
"Anh rống với em làm gì? Cũng không phải em nguyện ý làm như vậy, hiện tại mẹ như vậy cũng khiến em rất khổ sở! Thế nhưng, chuyện đã như vậy, chỉ có chờ cơ hội thôi!" Sói con số ba xin lỗi nói.
"Hay nói một chút xem biện pháp của em là cái gì?" Sói con số hai quan tâm hỏi.
"Kỳ thực cũng không có cái gì! Chính là chúng ta muốn tìm..." Nhưng vào lúc này.
"Ăn cơm thôi --" Lãnh Hạo kêu một tiếng , cắt ngang hội nghị , mà Lãnh Dạ vốn tập trung tinh thần nghe , bị Lãnh Hạo kêu một tiếng như thế, làm chuyện then chốt còn chưa có nói ra, đã bị dán đoạn.
Hắn lạnh lùng từ trong sách ngẩng đầu.
"Ăn cơm liền ăn cơm, kêu to làm cái gì!"
"Anh, em vẫn luôn nói như vậy a! Cái gì gọi là kêu to? Mà lại em thật lâu không có gọi! Đều là nói chuyện có được hay không!" Lãnh Hạo oán giận nói, hắn đã thật lâu không có sói tru nha, đều bị Lãnh Dạ nhắc tới tỉnh trong lòng thật đúng là tưởng niệm cái loại tự do tự tại trên thảo nguyên hàng ngày!
"Ba --" Lãnh Hạo hậu đầu đã trúng một cái tát.
Đương nhiên là Lãnh Dạ đánh, hắn là nhắc nhở Lãnh Hạo nói chuyện phải chú ý!
"Anh? Anh vì sao lại đánh người? Em đâu có chọc giận anh !" Lãnh Hạo ủy khuất nói.
"Ba -- "
"Uy -- Anh, !" Lãnh Hạo cái ót lại bị đánh một cái tát!
"Đi lên gọi Tuyết nhi xuống dùng cơm." Lãnh Dạ đi về phía bàn ăn.
"Cô ấy là người phụ nữ của anh , vì sao anh không đi gọi!" Lãnh Hạo ủy khuất oán giận nói, tự dưng lại trúng hai cái tát, trong lòng rất bị thương, cho nên tự nhiên không nghe lời .
"Có phải còn muốn anh đánh hay không ? Nhanh đi --" Lãnh Dạ không yên lòng với Cung Hàn, cho nên hắn muốn ở lại chỗ này.
"Thực sự là không phân rõ phải trái! Xin hỏi Lãnh tiên sinh, hiện tại phải ăn cơm, tôi cũng không thể đem áo khoác cởi sao, rất không thoải mái a, bên ngoài lại không lạnh, anh lại luôn luôn ép buộc tôi mặc áo dài quá chút kì lạ không?" Cung Hàn đi đến chỗ Lãnh Dạ không cam lòng hỏi.
"Cậu nếu dám cởi, tôi liền rút tất cả quần áo trên người Bạch Tuyết , khiến thân thể của cậu lộ hết đấy!" Lãnh Dạ hung hãn nói, trong lòng hắn rất phiền, Bạch Tuyết không biến trở lại, hắn so với ai khác đều sốt ruột!
"Có bị bệnh không a? Anh đây là đang trả thù!" Cung Hàn gầm nhẹ.
"Không tin cậu liền thử xem." Lãnh Dạ lạnh giọng nói. Bắt đầu vì Bạch Tuyết chia thức ăn, hắn đem thứ Bạch Tuyết thích ăn để vào một chén nhỏ , chờ cô tới ăn.
Cung Hàn không dám cởi áo khoác, hiện tại thân thể Bạch Tuyết là của hắn, thân thể hắn ở chỗ Bạch Tuyết , giả như Lãnh Dạ thật sự làm như vậy, đến lúc đó hắn còn thế nào !
"Cho tôi một ít thịt bò!" Cung Hàn nhìn ớt trộn thịt bò trên bàn cơm , liền thèm ăn, hắn chính mình cũng không biết hắn lại thích ăn thứ này!
"Cậu không có tay sao? Chính mình cắp đi." Lãnh Dạ lạnh lùng nhìn lướt qua Cung Hàn, thế nhưng, đập vào mắt lại là thân thểcủa Bạch Tuyết , tâm không khỏi nhéo, cầm lên chén nhỏ đưa cho Cung Hàn.
"Này là vì thân thể Bạch Tuyết mới cho cậu , không nên tự mình đa tình!" Lãnh Dạ tức giận nói.
"Hiện tại cô ấy chính là tôi, tôi chính là cô ấy." Cung Hàn nói thầm một câu, Lãnh Dạ việc múc canh, nhìn về phía hắn.
Cung Hàn cảm giác được hàn quang bắn qua đây.
"Nếu như anh muốn tôi tiêu hóa tôi, thì đừng dùng ánh mắt đó trừng tôi, dù sao thân thể này gầy, không thể trách tôi!" Cung Hàn vô lại thực sự là không ai bằng!
Lãnh Dạ cắn răng một cái, nhẫn! Vì thân thể Bạch Tuyết, vì nhóc con, hắn thu hồi ánh mắt, không hề nhìn lại !
Cung Hàn liên tiếp ăn hai chén ớt trộn thịt bò, miệng cay xè, hắn lúc này chỉ biết mình muốn ăn cay , hơn nữa còn thèm ăn không được, khẩu vị rất tốt, hắn biết mình ăn ớt sẽ ra sao, thế nhưng chính là nhịn không được, cùng lắm thì lại đi tìm thứ đó ăn .
Nghĩ tới đây, hắn liền muốn đi ra ngoài dạo qua, hơn nữa còn là lấy thân thể Bạch Tuyết đi, không biết sẽ như thế nào?
Bạch Tuyết đi xuống.
Cô mặc là đồ của Lãnh Dạ , nàng không muốn nhìn thấy quần áo của Cung Hàn, cho nên liền thay thế , Lãnh Dạ nhìn thấy Bạch Tuyết mặc đò của mình, cũng đoán được Bạch Tuyết không muốn thấy thứ xa lạ, mới có thể mặc vào quần áo của hắn, như vậy tối thiểu nhìn quen thuộc hơn.
"Mấy người từ từ ăn đ, tôi mệt mỏi, muốn đi nghỉ ngơi, xin hỏi gian phòng ngủ của tôi ở đâu?" Cung Hàn đứng dậy hỏi.
"Lãnh Hạo cậu dẫn cậu ta đi." Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết ngồi xuống, sau đó đem cơm nước đưa cho cô.
"Ăn đi." Lãnh Dạ cúi đầu cũng ăn, hắn vẫn không có ăn, là chờ Bạch Tuyết.
"Cám ơn anh." Bạch Tuyết vành mắt đỏ lên.
"Ăn cơm trước, tôi nhất định sẽ nghĩ đến biện pháp , tin tôi đi." Lãnh Dạ giọng điệu mặc dù nghe rất ôn nhu, thế nhưng gương mặt đó vẫn lãnh khốc .
Kỳ thực, Lãnh Dạ chính là biểu tình lãnh khốc, hắn rất ít khi cười.
"Nếu như, vĩnh viễn đều không đổi trở lại..." Bạch Tuyết rất sợ hãi, cô là không muốn làm hắc bang lão đại! Cô chỉ muốn làm Bạch Tuyết.
"Sẽ không , tôi sẽ có biện pháp, em phải tin tưởng tôi." Lãnh Dạ lại một lần nữa nhấn mạnh hắn sẽ có biện pháp, hi vọng Bạch Tuyết không nên suy nghĩ bậy bạ.
Lãnh Hạo lại ăn cơm.
"Cậu thế nào lại xuống?" Lãnh Dạ hỏi.
"Em xuống dùng cơm a, em còn chưa có ăn no." Lãnh hạo bưng lên bát bắt đầu ăn.
"Cơm có thể để lát nữa ăn, thế nhưng, cậu không thể rời khỏi Cung Hàn , hắn sẽ đối với thân thể Bạch Tuyết ..." Lãnh Dạ đứng dậy đi lên lầu.
"Anh, không cần đi, hắn đang ngủ, nên em mới xuống ." Lãnh Hạo nói.
"Lãnh Dạ, ngồi xuống ăn cơm đi, hắn đang ngủ anh yên tâm." Bạch Tuyết gắp một miếng thịt cho Lãnh Dạ, cô biết Lãnh Dạ thích ăn thịt. Kỳ thực đến bây giờ mới cô mới phát hiện, cô mới biết anh thích ăn thịt? Nhưng trước đây cô thế nào lại không phát hiện!
Nhìn Lãnh Hạo từng ngụm từng ngụm ăn thịt, bộ dáng kia ăn thật là ngon, còn có Lãnh Dạ cũng vậy, chỉ cần gắp thức ăn chính là thịt, rau dưa các loại giống như rất ít ăn?
Cho nên Bạch Tuyết cũng gắp thịt cho Lãnh Dạ .
Nghĩ đến Cung Hàn đang ngủ, hẳn là không có việc gì đâu, cho nên Lãnh Dạ liền ngồi xuống, chẳng biết lần này ngồi xuống, chính là tận tám tiếng đồng hồ mới nhìn thấy Cung Hàn, bởi vì khi bọn họ đang ăn cơm , Cung Hàn liền theo cửa sổ nhảy ra ngoài , hắn muốn đi ra ngoài dạo , trong lòng cũng phiền.
Thế nhưng, chính là khi Cung Hàn nhảy ra từ cửa sổ , chân còn chưa có đứng vững, liền bị người dùng bao tải trùm vào, sau đó còn đem bao buộc lại, hắn bị ném vào một chiếc xe, sau đó chóng mặt liền ngủ, hóa ra là trong bao tải sớm đã có thuốc mê .
Hắn bị mê hôn mê.
Lãnh Dạ phái người khắp nơi lục soát tìm tung tích Cung Hàn , kỳ quái chính là, hắn chưa có trở về hang ổ, hộp đêm, quán bar cũng không có, tìm khắp nơi đều không có tìm được!
Chờ Cung Hàn tỉnh lại , đã là ba giờ chiều .
Hắn bị người cột vào ghế, tay chân đều bị trói buộc .
Ngồi đối diện là một tên béo, hắn nhận ra, trước đây hắn còn cùng người kia hợp tác qua. Người này chính là Triệu tổng, chính là người mà cha Bạch Tuyết muốn ký hợp đồng , hắn bởi vì mạo phạm Bạch Tuyết, hiện tại bị Lãnh Dạ chỉnh đến người không có đồng nào, lần này hắn sở dĩ bắt cóc Bạch Tuyết, cũng là bởi vì hắn quyết định phải rời khỏi đây, đi nhờ vả em trai hắn.
Hắn không cam lòng, hắn rơi vào tình cảnh hiện tại chính là bởi vì Bạch Tuyết, lúc trước vì muốn có được Bạch Tuyết, hắn cầm hợp đồng cùng Bạch Hàn làm giao dịch, không ngờ không có đượcBạch Tuyết , còn đắc tội với Lãnh Dạ, khiến công ty hắn bị tập đoàn Lang thị thôn tính, nhà còn bị niêm phong, nhờ lúc trước có được Bạch Tuyết đã mua cho Bạch Tuyết một căn hộ, vốn tính toán dùng để bao nuôi phụ nữ, không nghĩ tới bây giờ thành ra hắn phải ở chỗ này tránh nạn!
Hiện hắn phải gặp hạn rất thảm!
Tất cả đều bởi vì Bạch Tuyết!
Cho nên hắn muốn trả thù, chính là đem Bạch Tuyết từ bên người Lãnh Dạ đưa đi.
Cung Hàn mở mắt ra vừa nhìn thấy Triệu tổng trước đây? Trong lòng không ngờ lão gia hỏa này thảm như vậy, chẳng lẽ là tên Lãnh Dạ kia làm như vậy, nhưng mà nguyên nhân trong đó xem ra cũng bởi vì Bạch Tuyết, nếu không hắn sao có thể bắt cóc Bạch Tuyết, hoặc là hắn vì trả thù Lãnh Dạ mới bắt cóc Bạch Tuyết , chắc chắn là hai loại khả năng này.
"Ông muốn thế nào?" Cung Hàn hỏi.
"Muốn thế nào? Lão tử muốn làm thịt cô -- muốn cắn chết cô--" Triệu tổng bởi vì mất đi tất cả, đã có một chút tinh thần hoảng loạn, hình như là bị kích thích rất lớn?
Kỳ thực, cho dù ai từ một gia tài bạc triệu bỗng nhiên thoáng cái biến thành kẻ nghèo hàn, ai cũng không tiếp thu được, hắn còn sống chính là vô cùng may mắn! Có vài người coi tiền như mạng, không có tiền tài liền tự sát!
Mà Triệu tổng mặc dù hiện tại người không có đồng nào, thế nhưng hắn chưa từng nghĩ muốn chết, bởi vì ở châu Á hắn còn có một em trai lợi hại , hắn còn có đường lui, cho nên hắn hiện tại chỉ nghĩ mang theo Bạch Tuyết rời đi, nếu không hắn thua quá thảm, hắn muốn đem Bạch Tuyết mang đi, khiến Lãnh Dạ khó chịu.
Cung Hàn vừa nghe liền sốt ruột , hiện tại hắn sợ nhất chính là bị đàn ông thượng, hắn bên trong là đàn ông a? Mặc dù hiện tại thân thể này là phụ nữ, khiến đàn ông có thể áp chế, thế nhưng hắn sẽ buồn nôn đến chết !
Nói như thế nào hắn cũng là hắc bang lão đại, không thể bị tên đầu tử hại buồn nôn chết!
"ông cột tôi làm cái gì, như vậy khiến tôi rất khó chịu a có biết hay không? Mau cởi chói cho tôi được không?" Cung Hàn lúc này mới cảm giác thanh âm Bạch Tuyết là ngọt như vậy, là do hắn từ từ đón nhận cơ thể này cảm thấy được, chịu không nổi nhất chính là thanh âm của Bạch Tuyết , quá ngọt, hắn là đàn ông, nói mà ngọt như vậy khiến nổi cả da gà ! Thế nhưng, lúc này, hắn chỉ có phát huy thanh âm ngọt ngào đến này, trước lừa ông ta buông ra dây thừng, đến lúc đó hắn có thể chạy trốn, hiện tại là thân thể của Bạch Tuyết , hắn không có pháp lực, chỉ có dựa vào ký ức phát huy công phu mèo quào!
Chỉ tiếc thân thể Bạch Tuyết quá nhu nhược! Còn lo lắng thương tổn đến làn da của cô!
Bỗng nhiên, Cung Hàn nhớ lần đó ở bờ biển Bạch Tuyết hình như rất lợi hại?
Thế nhưng, từ lúc tiếp thu thân thể này tại sao không có cảm giác được thân thể Bạch Tuyết luyện qua võ a?
"Thả người? Lão tử muốn dẫn cô rời khỏi đây, tới châu Á, lão tử sẽ từ từ chơi đùa với cô, sau đó khiến những huynh đệ kia cũng chăm sóc cô, Lãnh Dạ đã tạo áp lực khiến tôi thống khổ, tôi sẽ trả gấp trăm lần ở trên người của cô!"
"Ông có ý gì? Châu Á?" Cung Hàn có chút thiếu kiên nhẫn .
"Lão tử phải rời khỏi đây, còn cô vẫn là mau nhanh hô hấp không khí một chút , nếu không lát nữa hô hấp không được!"
"Khốn khiếp, con mẹ ngươi -- buông ra lão tử, Lãnh Dạ làm hại ông, ông đi mà tìm anh ta tính sổ a? Ông bắt cóc tôi mà gọi là đàn ông à--" Cung Hàn rống to.
Triệu tổng vẫn nhìn thấy đều là Bạch Tuyết ôn nhu , lúc này Bạch Tuyết vừa nghe nói phải rời đi, liền nóng nảy?
"Ha ha... Lão tử nghĩ cô vốn là thục nữ ? Hóa ra chỉ là một đồ đê tiện -- làm bộ thục nữ, cô có biết hay không cô hại chết lão tử !" Họ Triệu bỗng nhiên rống to, trong lòng hắn rất khó chịu, không còn gì cả ! Hắn liều mạng sinh sống mười mấy năm, hiện tại lại thành ăn mày! Hắn thế nào nuốt hạ cơn tức này!
"Mẹ nó! Lão tử lúc nào nói mình là thục nữ , còn dám nói muốn dẫm đạp , có tin tôi đem đầu của ông xuống làm cầu đá?" Cung Hàn thích Bạch Tuyết, hắn không thể chịu đựng được người khác nói Bạch Tuyết là đồ đê tiện!
"Ha ha ... Tôi cho rằng người phụ nữ của Lãnh Dạ không có nhiều? Lại khiến Lãnh Dạ bảo vệ cô như thế , hóa ra trò chơi còn chưa có bắt đầu, cô liền bị dọa đến nói năng lộn xộn ! Thực sự là đáng thương a! Bất quá đáng thương còn ở phía sau, đến lúc đó , lão tử sẽ chơi đùa với cô, liền đem cô mang bán, cho cô đi làm điếm-- mỗi ngày đều bị người chà đạp -- "
Trở lại biệt thự cảu Lãnh Dạ .
Bạch Tuyết đi vào phòng ngủ của mình, nhưng mà Lãnh Dạ lại là vẫn theo Cung Hàn, bởi vì bận rộn một ngày, hắn vẫn không có nghe được động tĩnh của mấy đúa trẻ, hắn an bài Lãnh Hạo đi chuẩn bị đồ ăn, nhất là món ớt trộn thịt bò.
"Này? Nói như thế nào anh cũng là đại tổng giám đốc, cũng không thể mỗi bữa đều ăn như nhau đi?" Cung Hàn ngửi thấy lại là ớt trộn thịt bò, có chút nhức đầu!
"Tôi thích ăn." lãnh Dạ chỉ là đơn giản trả lời một câu, sau đó theo bên người Cung Hàn ngồi xuống, cố ý cầm lên một quyển sách làm bộ đọc sách, thật ra là đang nghe nghe mấy nhóc con có tin tức gì?
"Anh thích ăn, cũng nên suy nghĩ một chút xem người khác có được không? Mỗi ngày đều ăn cay , rất dễ thượng phát cáu có biết hay không?" Cung Hàn quát lớn, bởi vì hắn vẫn ăn kiêng, không ăn cay, như vậy sẽ giảm ngắn thời gian hắn che yêu khí trên người , hắn ăn vật đó là để che khuất yêu khí trên người , thế nhưng nếu như ăn ớt, sẽ giảm ngắn khoảng thời gian này! Cho nên hắn liền kháng nghị không ăn cay, mặc dù đã ăn một lần , đương nhiên cũng là Lãnh Dạ muốn, Cung Hàn nhìn Lãnh Dạ ăn, vẫn chịu đựng không ăn, nhưng lại nhịn không được vẫn là ăn, mà lần này Lãnh Dạ lại nói phải ăn cái này , khiến Cung Hàn rống to hơn.
Hắn biết một khi nhìn thấy trộn thịt bò hắn cũng sẽ nhịn không được muốn ăn!
Thế nhưng, như vậy sẽ rất nguy hiểm, dễ bị Lang Vương tìm ra hắn, mà chẳng biết rằng, hiện tại mỗi ngày phụ trách việc tiểu tiện của hắn chính là Lang Vương vĩ đại , hắn nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến mình còn có loại vinh dự này, bị Lang Vương xử lý sinh hoạt hằng ngày!
Nhưng vào lúc này.
"Này? Hai người có đã nghe chưa? Cha nói người cũng thích ăn ớt trộn thịt bò da, nguyên lai là chúng ta di truyềnkhẩu vị từ cha." Sói con số một nói.
"Hai người thích ăn, thế nhưng em không thích, quá cay!" Sói con số ba nói.
"Em đương nhiên không thích, em là giống mẹ nha, cho nên không thích ăn cay!" Sói con số một nói.
"Uy? am gái, em rốt cuộc đã nghĩ đến biện pháp mang mẹ đổi trở về chưa?" Sói con số hai hỏi.
"Em đã nghĩ ra biện pháp , nhưng mà phải chờ cơ hội thôi!" Sói con số ba lười biếng nói.
"Hả? Em có lương tâm hay không a? Đó là mẹ của chúng ta, em sao lại không quan tâm!" Sói con số hai có chút tức giận.
"Anh rống với em làm gì? Cũng không phải em nguyện ý làm như vậy, hiện tại mẹ như vậy cũng khiến em rất khổ sở! Thế nhưng, chuyện đã như vậy, chỉ có chờ cơ hội thôi!" Sói con số ba xin lỗi nói.
"Hay nói một chút xem biện pháp của em là cái gì?" Sói con số hai quan tâm hỏi.
"Kỳ thực cũng không có cái gì! Chính là chúng ta muốn tìm..." Nhưng vào lúc này.
"Ăn cơm thôi --" Lãnh Hạo kêu một tiếng , cắt ngang hội nghị , mà Lãnh Dạ vốn tập trung tinh thần nghe , bị Lãnh Hạo kêu một tiếng như thế, làm chuyện then chốt còn chưa có nói ra, đã bị dán đoạn.
Hắn lạnh lùng từ trong sách ngẩng đầu.
"Ăn cơm liền ăn cơm, kêu to làm cái gì!"
"Anh, em vẫn luôn nói như vậy a! Cái gì gọi là kêu to? Mà lại em thật lâu không có gọi! Đều là nói chuyện có được hay không!" Lãnh Hạo oán giận nói, hắn đã thật lâu không có sói tru nha, đều bị Lãnh Dạ nhắc tới tỉnh trong lòng thật đúng là tưởng niệm cái loại tự do tự tại trên thảo nguyên hàng ngày!
"Ba --" Lãnh Hạo hậu đầu đã trúng một cái tát.
Đương nhiên là Lãnh Dạ đánh, hắn là nhắc nhở Lãnh Hạo nói chuyện phải chú ý!
"Anh? Anh vì sao lại đánh người? Em đâu có chọc giận anh !" Lãnh Hạo ủy khuất nói.
"Ba -- "
"Uy -- Anh, !" Lãnh Hạo cái ót lại bị đánh một cái tát!
"Đi lên gọi Tuyết nhi xuống dùng cơm." Lãnh Dạ đi về phía bàn ăn.
"Cô ấy là người phụ nữ của anh , vì sao anh không đi gọi!" Lãnh Hạo ủy khuất oán giận nói, tự dưng lại trúng hai cái tát, trong lòng rất bị thương, cho nên tự nhiên không nghe lời .
"Có phải còn muốn anh đánh hay không ? Nhanh đi --" Lãnh Dạ không yên lòng với Cung Hàn, cho nên hắn muốn ở lại chỗ này.
"Thực sự là không phân rõ phải trái! Xin hỏi Lãnh tiên sinh, hiện tại phải ăn cơm, tôi cũng không thể đem áo khoác cởi sao, rất không thoải mái a, bên ngoài lại không lạnh, anh lại luôn luôn ép buộc tôi mặc áo dài quá chút kì lạ không?" Cung Hàn đi đến chỗ Lãnh Dạ không cam lòng hỏi.
"Cậu nếu dám cởi, tôi liền rút tất cả quần áo trên người Bạch Tuyết , khiến thân thể của cậu lộ hết đấy!" Lãnh Dạ hung hãn nói, trong lòng hắn rất phiền, Bạch Tuyết không biến trở lại, hắn so với ai khác đều sốt ruột!
"Có bị bệnh không a? Anh đây là đang trả thù!" Cung Hàn gầm nhẹ.
"Không tin cậu liền thử xem." Lãnh Dạ lạnh giọng nói. Bắt đầu vì Bạch Tuyết chia thức ăn, hắn đem thứ Bạch Tuyết thích ăn để vào một chén nhỏ , chờ cô tới ăn.
Cung Hàn không dám cởi áo khoác, hiện tại thân thể Bạch Tuyết là của hắn, thân thể hắn ở chỗ Bạch Tuyết , giả như Lãnh Dạ thật sự làm như vậy, đến lúc đó hắn còn thế nào !
"Cho tôi một ít thịt bò!" Cung Hàn nhìn ớt trộn thịt bò trên bàn cơm , liền thèm ăn, hắn chính mình cũng không biết hắn lại thích ăn thứ này!
"Cậu không có tay sao? Chính mình cắp đi." Lãnh Dạ lạnh lùng nhìn lướt qua Cung Hàn, thế nhưng, đập vào mắt lại là thân thểcủa Bạch Tuyết , tâm không khỏi nhéo, cầm lên chén nhỏ đưa cho Cung Hàn.
"Này là vì thân thể Bạch Tuyết mới cho cậu , không nên tự mình đa tình!" Lãnh Dạ tức giận nói.
"Hiện tại cô ấy chính là tôi, tôi chính là cô ấy." Cung Hàn nói thầm một câu, Lãnh Dạ việc múc canh, nhìn về phía hắn.
Cung Hàn cảm giác được hàn quang bắn qua đây.
"Nếu như anh muốn tôi tiêu hóa tôi, thì đừng dùng ánh mắt đó trừng tôi, dù sao thân thể này gầy, không thể trách tôi!" Cung Hàn vô lại thực sự là không ai bằng!
Lãnh Dạ cắn răng một cái, nhẫn! Vì thân thể Bạch Tuyết, vì nhóc con, hắn thu hồi ánh mắt, không hề nhìn lại !
Cung Hàn liên tiếp ăn hai chén ớt trộn thịt bò, miệng cay xè, hắn lúc này chỉ biết mình muốn ăn cay , hơn nữa còn thèm ăn không được, khẩu vị rất tốt, hắn biết mình ăn ớt sẽ ra sao, thế nhưng chính là nhịn không được, cùng lắm thì lại đi tìm thứ đó ăn .
Nghĩ tới đây, hắn liền muốn đi ra ngoài dạo qua, hơn nữa còn là lấy thân thể Bạch Tuyết đi, không biết sẽ như thế nào?
Bạch Tuyết đi xuống.
Cô mặc là đồ của Lãnh Dạ , nàng không muốn nhìn thấy quần áo của Cung Hàn, cho nên liền thay thế , Lãnh Dạ nhìn thấy Bạch Tuyết mặc đò của mình, cũng đoán được Bạch Tuyết không muốn thấy thứ xa lạ, mới có thể mặc vào quần áo của hắn, như vậy tối thiểu nhìn quen thuộc hơn.
"Mấy người từ từ ăn đ, tôi mệt mỏi, muốn đi nghỉ ngơi, xin hỏi gian phòng ngủ của tôi ở đâu?" Cung Hàn đứng dậy hỏi.
"Lãnh Hạo cậu dẫn cậu ta đi." Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết ngồi xuống, sau đó đem cơm nước đưa cho cô.
"Ăn đi." Lãnh Dạ cúi đầu cũng ăn, hắn vẫn không có ăn, là chờ Bạch Tuyết.
"Cám ơn anh." Bạch Tuyết vành mắt đỏ lên.
"Ăn cơm trước, tôi nhất định sẽ nghĩ đến biện pháp , tin tôi đi." Lãnh Dạ giọng điệu mặc dù nghe rất ôn nhu, thế nhưng gương mặt đó vẫn lãnh khốc .
Kỳ thực, Lãnh Dạ chính là biểu tình lãnh khốc, hắn rất ít khi cười.
"Nếu như, vĩnh viễn đều không đổi trở lại..." Bạch Tuyết rất sợ hãi, cô là không muốn làm hắc bang lão đại! Cô chỉ muốn làm Bạch Tuyết.
"Sẽ không , tôi sẽ có biện pháp, em phải tin tưởng tôi." Lãnh Dạ lại một lần nữa nhấn mạnh hắn sẽ có biện pháp, hi vọng Bạch Tuyết không nên suy nghĩ bậy bạ.
Lãnh Hạo lại ăn cơm.
"Cậu thế nào lại xuống?" Lãnh Dạ hỏi.
"Em xuống dùng cơm a, em còn chưa có ăn no." Lãnh hạo bưng lên bát bắt đầu ăn.
"Cơm có thể để lát nữa ăn, thế nhưng, cậu không thể rời khỏi Cung Hàn , hắn sẽ đối với thân thể Bạch Tuyết ..." Lãnh Dạ đứng dậy đi lên lầu.
"Anh, không cần đi, hắn đang ngủ, nên em mới xuống ." Lãnh Hạo nói.
"Lãnh Dạ, ngồi xuống ăn cơm đi, hắn đang ngủ anh yên tâm." Bạch Tuyết gắp một miếng thịt cho Lãnh Dạ, cô biết Lãnh Dạ thích ăn thịt. Kỳ thực đến bây giờ mới cô mới phát hiện, cô mới biết anh thích ăn thịt? Nhưng trước đây cô thế nào lại không phát hiện!
Nhìn Lãnh Hạo từng ngụm từng ngụm ăn thịt, bộ dáng kia ăn thật là ngon, còn có Lãnh Dạ cũng vậy, chỉ cần gắp thức ăn chính là thịt, rau dưa các loại giống như rất ít ăn?
Cho nên Bạch Tuyết cũng gắp thịt cho Lãnh Dạ .
Nghĩ đến Cung Hàn đang ngủ, hẳn là không có việc gì đâu, cho nên Lãnh Dạ liền ngồi xuống, chẳng biết lần này ngồi xuống, chính là tận tám tiếng đồng hồ mới nhìn thấy Cung Hàn, bởi vì khi bọn họ đang ăn cơm , Cung Hàn liền theo cửa sổ nhảy ra ngoài , hắn muốn đi ra ngoài dạo , trong lòng cũng phiền.
Thế nhưng, chính là khi Cung Hàn nhảy ra từ cửa sổ , chân còn chưa có đứng vững, liền bị người dùng bao tải trùm vào, sau đó còn đem bao buộc lại, hắn bị ném vào một chiếc xe, sau đó chóng mặt liền ngủ, hóa ra là trong bao tải sớm đã có thuốc mê .
Hắn bị mê hôn mê.
Lãnh Dạ phái người khắp nơi lục soát tìm tung tích Cung Hàn , kỳ quái chính là, hắn chưa có trở về hang ổ, hộp đêm, quán bar cũng không có, tìm khắp nơi đều không có tìm được!
Chờ Cung Hàn tỉnh lại , đã là ba giờ chiều .
Hắn bị người cột vào ghế, tay chân đều bị trói buộc .
Ngồi đối diện là một tên béo, hắn nhận ra, trước đây hắn còn cùng người kia hợp tác qua. Người này chính là Triệu tổng, chính là người mà cha Bạch Tuyết muốn ký hợp đồng , hắn bởi vì mạo phạm Bạch Tuyết, hiện tại bị Lãnh Dạ chỉnh đến người không có đồng nào, lần này hắn sở dĩ bắt cóc Bạch Tuyết, cũng là bởi vì hắn quyết định phải rời khỏi đây, đi nhờ vả em trai hắn.
Hắn không cam lòng, hắn rơi vào tình cảnh hiện tại chính là bởi vì Bạch Tuyết, lúc trước vì muốn có được Bạch Tuyết, hắn cầm hợp đồng cùng Bạch Hàn làm giao dịch, không ngờ không có đượcBạch Tuyết , còn đắc tội với Lãnh Dạ, khiến công ty hắn bị tập đoàn Lang thị thôn tính, nhà còn bị niêm phong, nhờ lúc trước có được Bạch Tuyết đã mua cho Bạch Tuyết một căn hộ, vốn tính toán dùng để bao nuôi phụ nữ, không nghĩ tới bây giờ thành ra hắn phải ở chỗ này tránh nạn!
Hiện hắn phải gặp hạn rất thảm!
Tất cả đều bởi vì Bạch Tuyết!
Cho nên hắn muốn trả thù, chính là đem Bạch Tuyết từ bên người Lãnh Dạ đưa đi.
Cung Hàn mở mắt ra vừa nhìn thấy Triệu tổng trước đây? Trong lòng không ngờ lão gia hỏa này thảm như vậy, chẳng lẽ là tên Lãnh Dạ kia làm như vậy, nhưng mà nguyên nhân trong đó xem ra cũng bởi vì Bạch Tuyết, nếu không hắn sao có thể bắt cóc Bạch Tuyết, hoặc là hắn vì trả thù Lãnh Dạ mới bắt cóc Bạch Tuyết , chắc chắn là hai loại khả năng này.
"Ông muốn thế nào?" Cung Hàn hỏi.
"Muốn thế nào? Lão tử muốn làm thịt cô -- muốn cắn chết cô--" Triệu tổng bởi vì mất đi tất cả, đã có một chút tinh thần hoảng loạn, hình như là bị kích thích rất lớn?
Kỳ thực, cho dù ai từ một gia tài bạc triệu bỗng nhiên thoáng cái biến thành kẻ nghèo hàn, ai cũng không tiếp thu được, hắn còn sống chính là vô cùng may mắn! Có vài người coi tiền như mạng, không có tiền tài liền tự sát!
Mà Triệu tổng mặc dù hiện tại người không có đồng nào, thế nhưng hắn chưa từng nghĩ muốn chết, bởi vì ở châu Á hắn còn có một em trai lợi hại , hắn còn có đường lui, cho nên hắn hiện tại chỉ nghĩ mang theo Bạch Tuyết rời đi, nếu không hắn thua quá thảm, hắn muốn đem Bạch Tuyết mang đi, khiến Lãnh Dạ khó chịu.
Cung Hàn vừa nghe liền sốt ruột , hiện tại hắn sợ nhất chính là bị đàn ông thượng, hắn bên trong là đàn ông a? Mặc dù hiện tại thân thể này là phụ nữ, khiến đàn ông có thể áp chế, thế nhưng hắn sẽ buồn nôn đến chết !
Nói như thế nào hắn cũng là hắc bang lão đại, không thể bị tên đầu tử hại buồn nôn chết!
"ông cột tôi làm cái gì, như vậy khiến tôi rất khó chịu a có biết hay không? Mau cởi chói cho tôi được không?" Cung Hàn lúc này mới cảm giác thanh âm Bạch Tuyết là ngọt như vậy, là do hắn từ từ đón nhận cơ thể này cảm thấy được, chịu không nổi nhất chính là thanh âm của Bạch Tuyết , quá ngọt, hắn là đàn ông, nói mà ngọt như vậy khiến nổi cả da gà ! Thế nhưng, lúc này, hắn chỉ có phát huy thanh âm ngọt ngào đến này, trước lừa ông ta buông ra dây thừng, đến lúc đó hắn có thể chạy trốn, hiện tại là thân thể của Bạch Tuyết , hắn không có pháp lực, chỉ có dựa vào ký ức phát huy công phu mèo quào!
Chỉ tiếc thân thể Bạch Tuyết quá nhu nhược! Còn lo lắng thương tổn đến làn da của cô!
Bỗng nhiên, Cung Hàn nhớ lần đó ở bờ biển Bạch Tuyết hình như rất lợi hại?
Thế nhưng, từ lúc tiếp thu thân thể này tại sao không có cảm giác được thân thể Bạch Tuyết luyện qua võ a?
"Thả người? Lão tử muốn dẫn cô rời khỏi đây, tới châu Á, lão tử sẽ từ từ chơi đùa với cô, sau đó khiến những huynh đệ kia cũng chăm sóc cô, Lãnh Dạ đã tạo áp lực khiến tôi thống khổ, tôi sẽ trả gấp trăm lần ở trên người của cô!"
"Ông có ý gì? Châu Á?" Cung Hàn có chút thiếu kiên nhẫn .
"Lão tử phải rời khỏi đây, còn cô vẫn là mau nhanh hô hấp không khí một chút , nếu không lát nữa hô hấp không được!"
"Khốn khiếp, con mẹ ngươi -- buông ra lão tử, Lãnh Dạ làm hại ông, ông đi mà tìm anh ta tính sổ a? Ông bắt cóc tôi mà gọi là đàn ông à--" Cung Hàn rống to.
Triệu tổng vẫn nhìn thấy đều là Bạch Tuyết ôn nhu , lúc này Bạch Tuyết vừa nghe nói phải rời đi, liền nóng nảy?
"Ha ha... Lão tử nghĩ cô vốn là thục nữ ? Hóa ra chỉ là một đồ đê tiện -- làm bộ thục nữ, cô có biết hay không cô hại chết lão tử !" Họ Triệu bỗng nhiên rống to, trong lòng hắn rất khó chịu, không còn gì cả ! Hắn liều mạng sinh sống mười mấy năm, hiện tại lại thành ăn mày! Hắn thế nào nuốt hạ cơn tức này!
"Mẹ nó! Lão tử lúc nào nói mình là thục nữ , còn dám nói muốn dẫm đạp , có tin tôi đem đầu của ông xuống làm cầu đá?" Cung Hàn thích Bạch Tuyết, hắn không thể chịu đựng được người khác nói Bạch Tuyết là đồ đê tiện!
"Ha ha ... Tôi cho rằng người phụ nữ của Lãnh Dạ không có nhiều? Lại khiến Lãnh Dạ bảo vệ cô như thế , hóa ra trò chơi còn chưa có bắt đầu, cô liền bị dọa đến nói năng lộn xộn ! Thực sự là đáng thương a! Bất quá đáng thương còn ở phía sau, đến lúc đó , lão tử sẽ chơi đùa với cô, liền đem cô mang bán, cho cô đi làm điếm-- mỗi ngày đều bị người chà đạp -- "
Tác giả :
Hi Vũ Yên