Lần Xem Mắt Thứ 101 Của Hai Vị Alpha
Chương 14: Tâm ý rõ ràng
Edit: Cult
Chỉ có thể nói rằng lực hành động của mẹ Lục siêu cao, người môi giới cũng vô cùng hài lòng với đối tượng mà mình tìm cho anh.
Trừ chiều cao ra, có thể nói hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn kén vợ kén chồng của Lục Minh, bao gồm cả mùi tin tức tố.
“Cậu tốt nghiệp từ trường quân đội sao?"
“Ừ, tôi sau khi tốt nghiệp mới thức tỉnh, trước đó đều nghĩ bản thân là Beta." Omega nam tóc đen mắt đen nhún vai một cái, tuy rằng nói không thể ra tiền tuyến, thế nhưng đồ ông trời giao cho không phải cứ nói không cần là được.
Lục Minh lại hỏi thêm mấy vấn đề, ngoài ý muốn phát hiện người thanh niên này logic tinh tế, có hứng thú với chiến trường, đủ nhạy bén với tình thế, tính cách lạc quan không mẫn cảm.
Người môi giới thấy bản thân đã đem được hàng ế thiếu tướng Lục chào hàng ra ngoài, bắt đầu nghĩ xem có thể thử làm thế này với thiếu tướng Lệ xem sao.
“Tướng quân, kỳ thực tôi rất sùng bái ngài." Thanh niên tóc đen ước mơ nói.
“Tôi?"
“Cả Lệ tướng quân nữa, hai người thật lợi hại." Thanh niên hiếm có lúc ngượng ngùng.
Người môi giới quyết định tìm thời gian rời sân khấu, xem ra thanh niên tóc đen cũng rất hài lòng về đối tượng hẹn hò lần này.
Lục Minh lại hỏi cậu mấy vấn đề, nhất thời hai mắt tỏa ánh sáng, gọi cho Lệ Trạch, trong ống nghe truyền đến âm thanh cứng nhắc của Lệ Trạch—— “Xong rồi?"
“Vẫn chưa." Lục Minh nhảy nhót.
Lệ Trạch dừng một chút không lên tiếng.
“Cậu tới đây đi, tớ giới thiệu với cậu một người."
Lục Minh không để ý phản ứng của y, trực tiếp báo địa chỉ, bởi vì là đối phương chọn địa điểm, lần xem mắt này là ngoài tiệm cà phê.
Người môi giới tò mò hỏi: “Là phu nhân Lục sao?"
Lục Minh kinh ngạc liếc mắt nhìn hắn, “Dĩ nhiên không phải."
Thanh niên tóc đen cũng thật tò mò.
Hai phút sau ghế sofa bên cạnh Lục Minh lún xuống, Lục Minh không nghĩ tới Lệ Trạch đến nhanh như vậy, giới thiệu kĩ càng thanh niên tóc đen với Lệ Trạch.
Lệ Trạch nghe Lục Minh ca ngợi, xem kĩ Omega nam đối diện, lỗ tai nghe Lục Minh ca ngợi thành tích và năng lực thậm chí còn có tính cách của người đó.
Đáy lòng có chút khó chịu, Alpha không mẫn cảm với đau đớn không có nghĩa là họ không đau, đột nhiên Lệ Trạch hiểu đó là loại cảm xúc gì. Cơn đau trong lòng từ từ lan tỏa, chậm rãi vô cùng, như một con dao cắt từng tí một trái tim của y, máu thịt be bét.
Lệ Trạch vẫn luôn cảm thấy Omega thật phiền phức lần đầu tiên sinh ra suy nghĩ tại sao bản thân không phải là Omega.
Thực hoang đường.
“Lệ Trạch?" Lục Minh gọi y.
Tai thanh niên tóc đen đã biến thành màu đỏ, đó là giới thiệu mình với bạn của anh sao?
Toàn bộ Liên Bang, bao gồm cả thủ đô Đế Quốc cũng đều biết rằng, Lục Minh và Lệ Trạch là anh em tốt không rời nhau, thậm chí có người còn nói rằng đôi tượng kết hôn trong tương lai của cả hai cũng là bạn tốt của nhau.
“Lục Minh…" Lệ Trạch mất nửa ngày để tìm về thanh âm của mình, cố nén cay đắng trong mắt, “Nếu cậu thích thì cứ quyết định đi, không cần nói cho tớ."
Lệ Trạch cảm thấy bản thân bị chia thành hai nửa, một nửa bình tĩnh nói chúc cậu hạnh phúc, một nửa hận không thể lập tức cắn gáy Lục Minh.
Lục Minh cảm thấy Lệ Trạch hôm nay có gì đó không đúng, “Chuyện như thế sao lại chỉ một người quyết định?"
Lệ Trạch hít sâu một chút, đem dục vọng chiếm hữu trong thiên tính Alpha của bản thân xuống, “… Rất tốt."
“Đúng chứ! Tớ cũng thấy thực không tồi." Lục Minh mặt mày hớn hở nói với thanh niên: “Nếu cậu vẫn muốn quay lại quân đội, có thể tìm tôi hoặc Lệ Trạch, lúc đó có thể dành cho cậu một chỗ ở bộ phận phân tích, không cần lên tiền tuyến, nhưng mà tôi đề nghị cậu hãy mau tìm người kết hôn đi, mặc dù bây giờ thuốc ức chế đã rất hoàn thiện, thế nhưng vẫn có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn."
Lệ Trạch: “…" Tên ngu ngốc này đang nói cái gì vậy?
Người môi giới: “…" Cái quỷ gì thế này?!
Thanh niên ngẩn người, sau đó thì mừng như điên, tuy rằng không giống với suy đoán của cậu lúc đầu, thế nhưng vào lúc cậu cho rằng đời này mình vô duyên với chiến trường thì tin tức này quả thực chính là đĩa bánh ngọt từ trên trời rơi xuống.
“Cảm tạ hai vị tướng quân."
“Khụ." Lệ Trạch đưa tay ra, “Nếu cậu muốn, hoan nghênh cậu gia nhập với chúng tôi." Y tin ánh mắt của Lục Minh, nếu anh cảm thấy người này giỏi thì nhất định không sai.
Lúc mấy người ở đó còn muốn nói vài câu, máy truyền tin trên tay Lệ Trạch và Lục Minh đồng loạt phát sáng, bên trong truyền đến giọng Nguyên soái, “Lệ Trạch, Lục Minh lập tức về đơn vị."
“Vâng, Nguyên soái!"
Hai người liếc mắt nhìn nhau, lập tức chạy ra khỏi tiệm cà phê.
Để lại phía sau thanh niên mừng như điên và Người môi giới lòng đầy phiền muộn, còn có…
Hai người mẹ Omega đang rơi vào trầm tư ở bàn phía sau.
Mẹ Lục so sánh bảng biểu Lục Minh và Lệ Trạch điền lúc trước, thở dài một hơi.
Môi mẹ Trạch run lên, “Tiểu Trạch nó… lúc tiến vào không phát hiện hai chúng ta."
Nếu là Lục Minh thì có thể hiểu được, nhưng Lệ Trạch lại có tinh thần lực cấp SSS, hơn nữa nhìn sắc mặt của Lệ Trạch vừa rồi, không ai hiểu con bằng mẹ, mẹ Trạch biết rằng nghi ngờ trong lòng mình đã thành sự thật.
Nếu không phải vì thế, bà và mẹ Lục cũng không vội vã để hai người đi xem mắt như thế.
“Nếu bọn họ thực sự yêu nhau…" Mẹ Lục nhìn hai tấm bảng, nếu chỉ có một người thì không sao, đằng này hai tấm bảng đều phác họa hoàn mỹ bộ dạng của người còn lại.
“Nhưng mà, hai Alpha có thể ở bên nhau sao?"
Hai bà mẹ đều không thể đưa ra đáp án, lần đầu tiên xảy ra chuyện thế này, nếu như thật sự có thể ở bên nhau, có lẽ đó là tình huống tốt nhất.
Từng người cưới vợ sinh con đối với đối phương hay đối với phối ngẫu vô tội kia đều là chuyện đặc biệt tàn nhẫn.
Chỉ có thể nói rằng lực hành động của mẹ Lục siêu cao, người môi giới cũng vô cùng hài lòng với đối tượng mà mình tìm cho anh.
Trừ chiều cao ra, có thể nói hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn kén vợ kén chồng của Lục Minh, bao gồm cả mùi tin tức tố.
“Cậu tốt nghiệp từ trường quân đội sao?"
“Ừ, tôi sau khi tốt nghiệp mới thức tỉnh, trước đó đều nghĩ bản thân là Beta." Omega nam tóc đen mắt đen nhún vai một cái, tuy rằng nói không thể ra tiền tuyến, thế nhưng đồ ông trời giao cho không phải cứ nói không cần là được.
Lục Minh lại hỏi thêm mấy vấn đề, ngoài ý muốn phát hiện người thanh niên này logic tinh tế, có hứng thú với chiến trường, đủ nhạy bén với tình thế, tính cách lạc quan không mẫn cảm.
Người môi giới thấy bản thân đã đem được hàng ế thiếu tướng Lục chào hàng ra ngoài, bắt đầu nghĩ xem có thể thử làm thế này với thiếu tướng Lệ xem sao.
“Tướng quân, kỳ thực tôi rất sùng bái ngài." Thanh niên tóc đen ước mơ nói.
“Tôi?"
“Cả Lệ tướng quân nữa, hai người thật lợi hại." Thanh niên hiếm có lúc ngượng ngùng.
Người môi giới quyết định tìm thời gian rời sân khấu, xem ra thanh niên tóc đen cũng rất hài lòng về đối tượng hẹn hò lần này.
Lục Minh lại hỏi cậu mấy vấn đề, nhất thời hai mắt tỏa ánh sáng, gọi cho Lệ Trạch, trong ống nghe truyền đến âm thanh cứng nhắc của Lệ Trạch—— “Xong rồi?"
“Vẫn chưa." Lục Minh nhảy nhót.
Lệ Trạch dừng một chút không lên tiếng.
“Cậu tới đây đi, tớ giới thiệu với cậu một người."
Lục Minh không để ý phản ứng của y, trực tiếp báo địa chỉ, bởi vì là đối phương chọn địa điểm, lần xem mắt này là ngoài tiệm cà phê.
Người môi giới tò mò hỏi: “Là phu nhân Lục sao?"
Lục Minh kinh ngạc liếc mắt nhìn hắn, “Dĩ nhiên không phải."
Thanh niên tóc đen cũng thật tò mò.
Hai phút sau ghế sofa bên cạnh Lục Minh lún xuống, Lục Minh không nghĩ tới Lệ Trạch đến nhanh như vậy, giới thiệu kĩ càng thanh niên tóc đen với Lệ Trạch.
Lệ Trạch nghe Lục Minh ca ngợi, xem kĩ Omega nam đối diện, lỗ tai nghe Lục Minh ca ngợi thành tích và năng lực thậm chí còn có tính cách của người đó.
Đáy lòng có chút khó chịu, Alpha không mẫn cảm với đau đớn không có nghĩa là họ không đau, đột nhiên Lệ Trạch hiểu đó là loại cảm xúc gì. Cơn đau trong lòng từ từ lan tỏa, chậm rãi vô cùng, như một con dao cắt từng tí một trái tim của y, máu thịt be bét.
Lệ Trạch vẫn luôn cảm thấy Omega thật phiền phức lần đầu tiên sinh ra suy nghĩ tại sao bản thân không phải là Omega.
Thực hoang đường.
“Lệ Trạch?" Lục Minh gọi y.
Tai thanh niên tóc đen đã biến thành màu đỏ, đó là giới thiệu mình với bạn của anh sao?
Toàn bộ Liên Bang, bao gồm cả thủ đô Đế Quốc cũng đều biết rằng, Lục Minh và Lệ Trạch là anh em tốt không rời nhau, thậm chí có người còn nói rằng đôi tượng kết hôn trong tương lai của cả hai cũng là bạn tốt của nhau.
“Lục Minh…" Lệ Trạch mất nửa ngày để tìm về thanh âm của mình, cố nén cay đắng trong mắt, “Nếu cậu thích thì cứ quyết định đi, không cần nói cho tớ."
Lệ Trạch cảm thấy bản thân bị chia thành hai nửa, một nửa bình tĩnh nói chúc cậu hạnh phúc, một nửa hận không thể lập tức cắn gáy Lục Minh.
Lục Minh cảm thấy Lệ Trạch hôm nay có gì đó không đúng, “Chuyện như thế sao lại chỉ một người quyết định?"
Lệ Trạch hít sâu một chút, đem dục vọng chiếm hữu trong thiên tính Alpha của bản thân xuống, “… Rất tốt."
“Đúng chứ! Tớ cũng thấy thực không tồi." Lục Minh mặt mày hớn hở nói với thanh niên: “Nếu cậu vẫn muốn quay lại quân đội, có thể tìm tôi hoặc Lệ Trạch, lúc đó có thể dành cho cậu một chỗ ở bộ phận phân tích, không cần lên tiền tuyến, nhưng mà tôi đề nghị cậu hãy mau tìm người kết hôn đi, mặc dù bây giờ thuốc ức chế đã rất hoàn thiện, thế nhưng vẫn có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn."
Lệ Trạch: “…" Tên ngu ngốc này đang nói cái gì vậy?
Người môi giới: “…" Cái quỷ gì thế này?!
Thanh niên ngẩn người, sau đó thì mừng như điên, tuy rằng không giống với suy đoán của cậu lúc đầu, thế nhưng vào lúc cậu cho rằng đời này mình vô duyên với chiến trường thì tin tức này quả thực chính là đĩa bánh ngọt từ trên trời rơi xuống.
“Cảm tạ hai vị tướng quân."
“Khụ." Lệ Trạch đưa tay ra, “Nếu cậu muốn, hoan nghênh cậu gia nhập với chúng tôi." Y tin ánh mắt của Lục Minh, nếu anh cảm thấy người này giỏi thì nhất định không sai.
Lúc mấy người ở đó còn muốn nói vài câu, máy truyền tin trên tay Lệ Trạch và Lục Minh đồng loạt phát sáng, bên trong truyền đến giọng Nguyên soái, “Lệ Trạch, Lục Minh lập tức về đơn vị."
“Vâng, Nguyên soái!"
Hai người liếc mắt nhìn nhau, lập tức chạy ra khỏi tiệm cà phê.
Để lại phía sau thanh niên mừng như điên và Người môi giới lòng đầy phiền muộn, còn có…
Hai người mẹ Omega đang rơi vào trầm tư ở bàn phía sau.
Mẹ Lục so sánh bảng biểu Lục Minh và Lệ Trạch điền lúc trước, thở dài một hơi.
Môi mẹ Trạch run lên, “Tiểu Trạch nó… lúc tiến vào không phát hiện hai chúng ta."
Nếu là Lục Minh thì có thể hiểu được, nhưng Lệ Trạch lại có tinh thần lực cấp SSS, hơn nữa nhìn sắc mặt của Lệ Trạch vừa rồi, không ai hiểu con bằng mẹ, mẹ Trạch biết rằng nghi ngờ trong lòng mình đã thành sự thật.
Nếu không phải vì thế, bà và mẹ Lục cũng không vội vã để hai người đi xem mắt như thế.
“Nếu bọn họ thực sự yêu nhau…" Mẹ Lục nhìn hai tấm bảng, nếu chỉ có một người thì không sao, đằng này hai tấm bảng đều phác họa hoàn mỹ bộ dạng của người còn lại.
“Nhưng mà, hai Alpha có thể ở bên nhau sao?"
Hai bà mẹ đều không thể đưa ra đáp án, lần đầu tiên xảy ra chuyện thế này, nếu như thật sự có thể ở bên nhau, có lẽ đó là tình huống tốt nhất.
Từng người cưới vợ sinh con đối với đối phương hay đối với phối ngẫu vô tội kia đều là chuyện đặc biệt tàn nhẫn.
Tác giả :
Đào Chi Yêu