Lâm Vũ Thiên Hạ
Chương 256: Tạo hóa đan
Tất cả trưởng lão của ba bên thì cũng suy nghĩ vấn đề này, xem mình còn có ý kiến gì hay hơn để góp vào nữa không, nhưng nhìn chung tình hình là mọi người đều đã ngầm tán thành với nhau cả rồi, chỉ còn chờ mọi người mở miệng mà thôi.
Hồi lâu sau, khi mọi vấn đề đã được cân nhắc kỹ lưỡng thì Vương Mạc là người đầu tiên lên tiếng, nói:
- Ta thấy đề nghị này rất tốt, cái được nhiều hơn cái mất, về sau chúng ta cũng đỡ lo lắng con cháu mình sẽ làm bậy như Trương gia lần nữa! Không biết Hàn huynh thì như thế nào?
- Ta cũng thống nhất với mọi người, ba nhà liên kết với nhau là một chuyện vô cùng tốt, không những giúp ba nhà cùng phát triển mà về sau còn làm cho người dân trong Nam Lĩnh Thành cũng phát triển theo.
Sau một phen suy tư kỹ càng, cuối cùng Trần Thiên Hàn cũng đã quyết định được một chuyện hệ trọng, chuyện này về sau là hắn không bao giờ hối hận mà vô cùng hãnh diện khi nhắc lại.
Mấy đại trưởng lão của ba đại gia tộc thì vô cùng đồng thuận, nghe được ba nhà đã muốn cùng nhau hợp tác thì bọn họ mỉm cười nhìn nhau gật đầu một cái, về sau bọn họ cũng xem như là người một nhà rồi.
Làm người không nên quá tham lam, bọn họ đơn nhiên hiểu chứ, ví như một mình hưởng lợi thì khá tốt nhưng sẽ làm người khác ganh ghét, mà khi đó ngươi có chắc mình là bá chủ thiên hạ không? Nếu không thì hãy suy nghĩ lại, nếu không lúc đó bị một thế lực nào đó nhấm vào thì chỉ có nước cạp đất mà ăn.
- Khà khà, tốt, tốt, mọi người suy nghĩ được như vậy làm ta rất vui mừng, về sau Nam Lĩnh Thành chúng ta không còn cái gì là tam tộc nữa mà chỉ còn lại một hội liên minh duy nhất. Nếu người nào dám đá động đến chúng ta thì chúng ta sẽ cho bọn chúng biết cái giá phải trả là lớn như thế nào!
Đổng Thanh Phong cười lớn, hắn cũng không ngờ mọi chuyện hôm nay lại thuận lợi như vậy, về sau liên minh ba nhà vững chắc thì không người nào có thể tách nổi họ ra.
- Nhưng ta có một chuyện không rõ, nếu như ba nhà chúng ta liên minh với nhau thì ai sẽ làm người đứng đầu?
Vương Mạc lên tiếng hỏi, vấn đề này lúc trước lão cũng quên nghĩ tới nên bây giờ muốn hỏi cho rõ, Trần Thiên Hàn nghe vậy thì vuốt râu gật đầu.
- Ha ha, thì ra là vấn đề cỏn con này, theo ta thì ba nhà không ai là người đứng đầu cả, ba nhà sẽ có vị trí ngang nhau, mà mỗi khi muốn ra một quyết định gì đó liên quan đến ba nhà thì mọi người họp lại thương lượng với nhau, làm như vậy thì sẽ không xảy ra ganh tị mà làm mất đoàn kết bên trong nội bộ.
Đổng Thanh Phong cười lớn giải thích cho hai nhà Trần Vương cùng nghe, vấn đề này hắn cũng đã có cân nhắc từ trước rồi, đây chính là kinh nghiệm bao năm qua mà hắn rút ra được, chỉ có như vậy thì liên minh mới bền lâu được.
Trần Thiên Hàn cùng Vương Mạc nghe vậy thì vuốt râu gật đầu đồng ý, tốt nhất là cứ như vậy đi, những tư tưởng lỗi thời của tổ tiên cũng nên đến lúc thay đổi rồi.
- Tốt, ha ha! Vậy chúng ta hãy làm một bản khế ước, để cho mọi chuyện được chắc chắn!
Thấy Đổng Thanh Phong mỉm cười, lấy từ túi trữ vật ra ba tờ giấy, trên đó đã được ghi sẵn nội dung mà hắn nói từ nãy đến giờ, đây chính là hắn đã chuẩn bị chu đáo từ trước.
Vương Mạc cùng Trần Thiên Hàn mỗi người cầm một tờ lên xem, sau đó so sánh nội dung với nhau xem chúng có giống nhau không, khi đã kiểm chứng đàng hoàng thì ba người quyết định lăn tay vào bản khế ước.
Như vậy vẫn còn chưa xong, bọn họ còn đứng trước ba tổ tiên của mình thề thốt với nhau, làm như vậy thì lòng tin của mọi người càng thêm vững chắc hơn.
- Được, để chúc mừng cho sự liên minh của chúng ta, hôm nay Trần gia ta mở một yến tiệc nho nhỏ như lễ ra mắt với mọi người!
Trần Thiên Hàn đứng dậy cười lớn, sau đó cho người đi chuẩn bị mọi thứ, chưa đầy một canh giờ sau, hai bàn yến tiệc nho nhỏ được làm ra, tuy nó chỉ là đơn sơ nhưng ai cũng hài lòng.
Ba tộc trưởng của ba gia tộc thì xúm nhau ngồi cùng một bàn, trên bàn bày biện các loại sơn hào hải vị, rượu thịt đầy đủ, ba người họ không ngừng kính rượu với nhau.
Còn mấy trưởng lão của ba đại gia tộc thì tụm ba tụm bảy ở một bàn kế bên, cũng không ai phân biệt ngươi là gia tộc nào mà ai nấy đều cười ha hả như trẻ lên ba, kính rượu xong thì không ngừng trao đổi kiến thức luận bàn rôm rả với nhau.
...
Trong lúc mọi người đang thưởng thức yến tiệc nho nhỏ thì Tiểu Vũ đang ngồi trong tầng hai của Khai Thiên Tháp lục lại đan phương của Tạo Hóa Đan.
Gã cầm một tấm ngọc giản màu trắng, tiến hành thả thần thức vào trong tra xét, liền nhanh chóng lấy được nội dung bên trong “Ngũ phẩm cao gai đan dược Tạo Hóa Đan, công dụng tái tạo lại cơ thể. Cần có Sinh Tử Thảo, Tử Vạn Hoa, Ô Long Mộc..."
- Sinh Tử Thảo, Tử Vạn Hoa, Ô Long Mộc, ba thứ này xem ra rất khó tìm đây, còn hai mươi linh dược phụ trợ khác thì còn may ra!
Hắn thầm than khổ vì trong đan phương của Tạo Hóa Đan có ba loại dược liệu không thể thay thế, mà ba loại này nghe tên cũng thấy mệt rồi, bọn chúng đều là những linh dược vô cùng quý giá, không phải đi khơi khơi là có thể lấy được.
- Bất quá cũng không sao!
Xem kỹ đan phương xong thì gã cũng rời khỏi tháp đi đến chỗ cấm trại của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn.
- Trần Long, ngươi cho người đi tìm những loại dược liệu này giúp ta, sẵn tiện cho người nghe ngóng thông tin về ba loại dược liệu Sinh Tử Thảo, Tử Vạn Hoa, Ô Long Mộc, khi có tin tức thì nhớ báo cho ta.
Tiểu Vũ lấy một danh sách dược liệu cần tìm đưa cho Trần Long, tuy cho người làm nhưng hắn cũng sẽ để ý khắp nơi, chỉ cần có là hắn sẽ đến đó thu thập chúng.
- Trưởng đoàn yên tâm, bọn ta sẽ cố gắn hoàn thành mọi chuyện được giao, nhưng mà...bây giờ chúng ta cứ để đầu não của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn cấm trại ở tạm bợ như thế này sao?
Trần Long tiếp nhận danh sách dược liệu, cũng có xem qua một chút rồi cất vào trong ngực, nhưng còn một chuyện làm hắn lo lắng là sợ rằng Ẩn Thế mạo hiểm đoàn không có đất cắm dùi.
- À, chuyện này ngươi không cần lo, nhưng trước mắt cứ cho mọi người ở tạm như thế trước, để ta tìm được chỗ thật tốt rồi sẽ cho cả đoàn đi đến đó cắm dùi!
Gã mỉm cười, biết rằng mọi người đang lo sợ không có nơi để ở nên hắn an ủi, hắn cũng đã dự định trước rồi, nhưng vẫn còn chờ thời cơ để hành động vì mọi chuyện còn có chút rối mù.
- Đây là một ngàn viên Tụ Khí Đan, còn lại Ngưng Dương Đan, Bạo Nguyên Đan và Binh Nguyên Đan thì mỗi thứ hai trăm viên, nếu ai đã chuẩn bị đột phá thì hãy đem đan dược cho họ, đây xem như là công lao mà bọn họ đã bỏ ra.
Hắn để một túi trữ vật lên bàn, trong đây chính là những đan dược mà lần trước mà nhị lão đã luyện ở Nam Hoang Thành, đây là mọi người đáng được nhận, hắn sẽ không keo kiệt với người của mình.
Hiện tại thế lực hắn càng ngày càng mạnh, lúc trước trong đoàn có 15 người sắp đột phá Bạo Khí Cảnh mà có đan dược này phụ trợ xem ra lại có thêm cao thủ Bạo Khí Cảnh rồi.
Hồi lâu sau, khi mọi vấn đề đã được cân nhắc kỹ lưỡng thì Vương Mạc là người đầu tiên lên tiếng, nói:
- Ta thấy đề nghị này rất tốt, cái được nhiều hơn cái mất, về sau chúng ta cũng đỡ lo lắng con cháu mình sẽ làm bậy như Trương gia lần nữa! Không biết Hàn huynh thì như thế nào?
- Ta cũng thống nhất với mọi người, ba nhà liên kết với nhau là một chuyện vô cùng tốt, không những giúp ba nhà cùng phát triển mà về sau còn làm cho người dân trong Nam Lĩnh Thành cũng phát triển theo.
Sau một phen suy tư kỹ càng, cuối cùng Trần Thiên Hàn cũng đã quyết định được một chuyện hệ trọng, chuyện này về sau là hắn không bao giờ hối hận mà vô cùng hãnh diện khi nhắc lại.
Mấy đại trưởng lão của ba đại gia tộc thì vô cùng đồng thuận, nghe được ba nhà đã muốn cùng nhau hợp tác thì bọn họ mỉm cười nhìn nhau gật đầu một cái, về sau bọn họ cũng xem như là người một nhà rồi.
Làm người không nên quá tham lam, bọn họ đơn nhiên hiểu chứ, ví như một mình hưởng lợi thì khá tốt nhưng sẽ làm người khác ganh ghét, mà khi đó ngươi có chắc mình là bá chủ thiên hạ không? Nếu không thì hãy suy nghĩ lại, nếu không lúc đó bị một thế lực nào đó nhấm vào thì chỉ có nước cạp đất mà ăn.
- Khà khà, tốt, tốt, mọi người suy nghĩ được như vậy làm ta rất vui mừng, về sau Nam Lĩnh Thành chúng ta không còn cái gì là tam tộc nữa mà chỉ còn lại một hội liên minh duy nhất. Nếu người nào dám đá động đến chúng ta thì chúng ta sẽ cho bọn chúng biết cái giá phải trả là lớn như thế nào!
Đổng Thanh Phong cười lớn, hắn cũng không ngờ mọi chuyện hôm nay lại thuận lợi như vậy, về sau liên minh ba nhà vững chắc thì không người nào có thể tách nổi họ ra.
- Nhưng ta có một chuyện không rõ, nếu như ba nhà chúng ta liên minh với nhau thì ai sẽ làm người đứng đầu?
Vương Mạc lên tiếng hỏi, vấn đề này lúc trước lão cũng quên nghĩ tới nên bây giờ muốn hỏi cho rõ, Trần Thiên Hàn nghe vậy thì vuốt râu gật đầu.
- Ha ha, thì ra là vấn đề cỏn con này, theo ta thì ba nhà không ai là người đứng đầu cả, ba nhà sẽ có vị trí ngang nhau, mà mỗi khi muốn ra một quyết định gì đó liên quan đến ba nhà thì mọi người họp lại thương lượng với nhau, làm như vậy thì sẽ không xảy ra ganh tị mà làm mất đoàn kết bên trong nội bộ.
Đổng Thanh Phong cười lớn giải thích cho hai nhà Trần Vương cùng nghe, vấn đề này hắn cũng đã có cân nhắc từ trước rồi, đây chính là kinh nghiệm bao năm qua mà hắn rút ra được, chỉ có như vậy thì liên minh mới bền lâu được.
Trần Thiên Hàn cùng Vương Mạc nghe vậy thì vuốt râu gật đầu đồng ý, tốt nhất là cứ như vậy đi, những tư tưởng lỗi thời của tổ tiên cũng nên đến lúc thay đổi rồi.
- Tốt, ha ha! Vậy chúng ta hãy làm một bản khế ước, để cho mọi chuyện được chắc chắn!
Thấy Đổng Thanh Phong mỉm cười, lấy từ túi trữ vật ra ba tờ giấy, trên đó đã được ghi sẵn nội dung mà hắn nói từ nãy đến giờ, đây chính là hắn đã chuẩn bị chu đáo từ trước.
Vương Mạc cùng Trần Thiên Hàn mỗi người cầm một tờ lên xem, sau đó so sánh nội dung với nhau xem chúng có giống nhau không, khi đã kiểm chứng đàng hoàng thì ba người quyết định lăn tay vào bản khế ước.
Như vậy vẫn còn chưa xong, bọn họ còn đứng trước ba tổ tiên của mình thề thốt với nhau, làm như vậy thì lòng tin của mọi người càng thêm vững chắc hơn.
- Được, để chúc mừng cho sự liên minh của chúng ta, hôm nay Trần gia ta mở một yến tiệc nho nhỏ như lễ ra mắt với mọi người!
Trần Thiên Hàn đứng dậy cười lớn, sau đó cho người đi chuẩn bị mọi thứ, chưa đầy một canh giờ sau, hai bàn yến tiệc nho nhỏ được làm ra, tuy nó chỉ là đơn sơ nhưng ai cũng hài lòng.
Ba tộc trưởng của ba gia tộc thì xúm nhau ngồi cùng một bàn, trên bàn bày biện các loại sơn hào hải vị, rượu thịt đầy đủ, ba người họ không ngừng kính rượu với nhau.
Còn mấy trưởng lão của ba đại gia tộc thì tụm ba tụm bảy ở một bàn kế bên, cũng không ai phân biệt ngươi là gia tộc nào mà ai nấy đều cười ha hả như trẻ lên ba, kính rượu xong thì không ngừng trao đổi kiến thức luận bàn rôm rả với nhau.
...
Trong lúc mọi người đang thưởng thức yến tiệc nho nhỏ thì Tiểu Vũ đang ngồi trong tầng hai của Khai Thiên Tháp lục lại đan phương của Tạo Hóa Đan.
Gã cầm một tấm ngọc giản màu trắng, tiến hành thả thần thức vào trong tra xét, liền nhanh chóng lấy được nội dung bên trong “Ngũ phẩm cao gai đan dược Tạo Hóa Đan, công dụng tái tạo lại cơ thể. Cần có Sinh Tử Thảo, Tử Vạn Hoa, Ô Long Mộc..."
- Sinh Tử Thảo, Tử Vạn Hoa, Ô Long Mộc, ba thứ này xem ra rất khó tìm đây, còn hai mươi linh dược phụ trợ khác thì còn may ra!
Hắn thầm than khổ vì trong đan phương của Tạo Hóa Đan có ba loại dược liệu không thể thay thế, mà ba loại này nghe tên cũng thấy mệt rồi, bọn chúng đều là những linh dược vô cùng quý giá, không phải đi khơi khơi là có thể lấy được.
- Bất quá cũng không sao!
Xem kỹ đan phương xong thì gã cũng rời khỏi tháp đi đến chỗ cấm trại của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn.
- Trần Long, ngươi cho người đi tìm những loại dược liệu này giúp ta, sẵn tiện cho người nghe ngóng thông tin về ba loại dược liệu Sinh Tử Thảo, Tử Vạn Hoa, Ô Long Mộc, khi có tin tức thì nhớ báo cho ta.
Tiểu Vũ lấy một danh sách dược liệu cần tìm đưa cho Trần Long, tuy cho người làm nhưng hắn cũng sẽ để ý khắp nơi, chỉ cần có là hắn sẽ đến đó thu thập chúng.
- Trưởng đoàn yên tâm, bọn ta sẽ cố gắn hoàn thành mọi chuyện được giao, nhưng mà...bây giờ chúng ta cứ để đầu não của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn cấm trại ở tạm bợ như thế này sao?
Trần Long tiếp nhận danh sách dược liệu, cũng có xem qua một chút rồi cất vào trong ngực, nhưng còn một chuyện làm hắn lo lắng là sợ rằng Ẩn Thế mạo hiểm đoàn không có đất cắm dùi.
- À, chuyện này ngươi không cần lo, nhưng trước mắt cứ cho mọi người ở tạm như thế trước, để ta tìm được chỗ thật tốt rồi sẽ cho cả đoàn đi đến đó cắm dùi!
Gã mỉm cười, biết rằng mọi người đang lo sợ không có nơi để ở nên hắn an ủi, hắn cũng đã dự định trước rồi, nhưng vẫn còn chờ thời cơ để hành động vì mọi chuyện còn có chút rối mù.
- Đây là một ngàn viên Tụ Khí Đan, còn lại Ngưng Dương Đan, Bạo Nguyên Đan và Binh Nguyên Đan thì mỗi thứ hai trăm viên, nếu ai đã chuẩn bị đột phá thì hãy đem đan dược cho họ, đây xem như là công lao mà bọn họ đã bỏ ra.
Hắn để một túi trữ vật lên bàn, trong đây chính là những đan dược mà lần trước mà nhị lão đã luyện ở Nam Hoang Thành, đây là mọi người đáng được nhận, hắn sẽ không keo kiệt với người của mình.
Hiện tại thế lực hắn càng ngày càng mạnh, lúc trước trong đoàn có 15 người sắp đột phá Bạo Khí Cảnh mà có đan dược này phụ trợ xem ra lại có thêm cao thủ Bạo Khí Cảnh rồi.
Tác giả :
Ngạo Thiên