Làm Sư Phụ Nhân Vật Phản Diện Không Dễ!
Chương 1-1: Bản chất không phải chuyển kiếp 1
Thụ ở hiện đại xuyên không nên mình sẽ để xưng hô anh nhen:v
Editor: Đường Thất Công Tử - Diễn đàn
Lúc Chu Châu mơ mơ màng màng mà tỉnh lại, cảm giác sọ não mình như bị người cạy ra, đau đớn khó chịu.
Anh đưa tay muốn xoa xoa một chút để làm dịu đau đớn, nhưng lúc tay của anh chạm đến cái trán, một trận đau đớn bứt rứt làm cho anh suýt tí nữa nhảy lên.
"Ahhh, đau chết ông đây." Chu Châu cũng hít một hơi lạnh, khẽ mắng.
Đột nhiên, anh trợn to hai mắt, nhìn hoàn cảnh xa lạ trước mắt.
Đây là một gian nhà trúc nhỏ, trong gian nhà để cây trúc làm vật dụng trong nhà, lúc này, anh đang nằm trên một cái giường trúc duy nhất trong gian nhà.
Tham gia thể loại xuyên không ngang ngược nhiều năm ở Tấn Giang(1), trong nháy mắt thì anh hiểu tình cảnh của mình -- anh chuyển kiếp.
Trong đầu có một nghìn con Dương Đà(2) phi nhanh qua, Chu Châu không chịu được gầm thét Die nd da nl e q uu ydo n ở đáy lòng: ĐM, anh - một người tác giả viết truyện Tiên hiệp làm sao bị đại thần chọn trúng cho chuyển kiếp.
(1) Tấn Giang là trang diendanlequydon nổi tiếng của TQ, cung cấp một nơi để sáng tác, đọc, trao đổi,… cho người sử dụng một cách chuyên nghiệp nhất. Tấn Giang hoạt động trên Internet, là người đại lý cho các tác giả về bản quyền, mua bán,… không chỉ giới hạn khu vực mà còn cả nước ngoài. Địa chỉ: http://www.jjwxc.net
(2) Con Dương Đà: Một loài lạc đà không bướu ở phương Tây được cư dân mạng tôn xưng là “Thần thú"
Sau khi sợ hãi than, đầu óc Chu Châu tự dẫn dắt chức năng ngược vùng tự động mở ra(ý ảnh là hồi lại quá khứ==), thời gian trở lại một giờ trước.
Chu Châu mở máy tính theo thường lệ, đến giao diện tác giả trên Tấn Giang.
Làm một cây viết nhỏ bé thành công trên Tấn Giang, Chu Châu có mấy bộ tiểu thuyết hoàn, tích lũy số người nhất định, có nhóm độc giả cố định, bây giờ đang đăng bộ "Tiên Ma Khúc" tiếp diễn phong cách tiên hiệp của anh ngày trước, tất cả độc giả vẫn thật đáng yêu bày tỏ sẽ tiếp tục ủng hộ, phần lớn khu bình luận là làm nũng xài(dùng) nhận xét tung hoa tung hoa khen ngợi.
Chu Châu ôm máy vi tính dựa nghiêng ở trên đầu giường, tìm một tư thế thoải mái lần lượt trả lời các độc giả.
Đột nhiên, Chu Châu "Ah" một tiếng, sau đó trợn to hai mắt, cặp mắt sáng lên nhìn chằm chằm máy vi tính, giống như người ăn dưa muối bánh bao một tuần, chợt phát hiện một bát thịt kho béo ngậy.
Bình luận dài. Die nd da nl e q uu ydo n Người gặp người thích hoa gặp hoa nở gì đó thế này, tuy vách đá cheo leo vẫn vui mừng.
Chu Châu kích động cầm con chuột kéo, di chuyển xuống, cho đến khi toàn bộ màn hình chằng chịt chữ bao trùm, anh mới thật sự xác định mình nhận được một bình luận lớn hơn năm nghìn chữ.
Chu Châu nhịn không được cười ngây ngô về phía máy tính, hoàn toàn bỏ quên nội dung thiếu kinh nghiệm phía trên bình luận dài ấy khỗng dễ thấy ở một góc in đỏ thẫm bị chia làm 2 trên màn hình mà vẫn đung đưa theo chiều gió.
Anh vừa cười ngây ngô vừa nhìn lên nội dung trên bình luận dài.
Sau đó nét cười ngây ngô trên mặt dần dần biến mất, thay vào đó là sắc mặt càng ngày càng kì lạ.
Nội dung trên mặt bình luận dài chẳng giống như Chu Châu nghĩ là khen ngợi như thế, ngược lại, cả bài bình luận dài đều tiến hành cực kì tàn ác với Chu Châu, phê bình Chu Châu và “Tiên Ma Khúc" cái gì cũng sai, tính ngôn luận không chỉ có sỉ nhục nội dung bản chất, còn dư lại mấy trăm chữ với dụng ý tổng kết vài chỗ nội dung chính: Thứ nhất, phong cách viết của Chu Châu kém, tình huống, cốt truyện tầm thường; thứ hai, bàn tay vàng của nhân vật chính quá lớn, YY(chuyện ấy=)) quá nghiêm trọng; thứ ba, số trang viết BOSS nhân vật phản diện còn dùng nhiều hơn nhân vật chính, rốt cuộc ai mới là nhân vật chính.
Bị phê bình phong cách viết kém cốt truyện tầm thường gì gì đó, Chu Châu cũng không có cảm giác lớn, anh tự nhận mình là một người đàn ông tầm thường, viết văn chính là vì thỏa mãn YY của mình(ý nghĩ ấy=)), càng tầm thường văn anh càng thích, nhân vật chính có bàn tay vàng, có vầng sáng gì đương nhiên là càng vô địch càng tốt, anh cũng không cảm thấy có gì không đúng, nhưng cuối cùng anh cũng không phải không thừa nhận một chút, về độ dài nhân vật chính và BOSS lớn - nhân vật phản diện thì anh có phần nghiêng về BOSS lớn – nhân vật phản diện. Die nd da nl e q uu ydo n
Editor: Đường Thất Công Tử - Diễn đàn
Lúc Chu Châu mơ mơ màng màng mà tỉnh lại, cảm giác sọ não mình như bị người cạy ra, đau đớn khó chịu.
Anh đưa tay muốn xoa xoa một chút để làm dịu đau đớn, nhưng lúc tay của anh chạm đến cái trán, một trận đau đớn bứt rứt làm cho anh suýt tí nữa nhảy lên.
"Ahhh, đau chết ông đây." Chu Châu cũng hít một hơi lạnh, khẽ mắng.
Đột nhiên, anh trợn to hai mắt, nhìn hoàn cảnh xa lạ trước mắt.
Đây là một gian nhà trúc nhỏ, trong gian nhà để cây trúc làm vật dụng trong nhà, lúc này, anh đang nằm trên một cái giường trúc duy nhất trong gian nhà.
Tham gia thể loại xuyên không ngang ngược nhiều năm ở Tấn Giang(1), trong nháy mắt thì anh hiểu tình cảnh của mình -- anh chuyển kiếp.
Trong đầu có một nghìn con Dương Đà(2) phi nhanh qua, Chu Châu không chịu được gầm thét Die nd da nl e q uu ydo n ở đáy lòng: ĐM, anh - một người tác giả viết truyện Tiên hiệp làm sao bị đại thần chọn trúng cho chuyển kiếp.
(1) Tấn Giang là trang diendanlequydon nổi tiếng của TQ, cung cấp một nơi để sáng tác, đọc, trao đổi,… cho người sử dụng một cách chuyên nghiệp nhất. Tấn Giang hoạt động trên Internet, là người đại lý cho các tác giả về bản quyền, mua bán,… không chỉ giới hạn khu vực mà còn cả nước ngoài. Địa chỉ: http://www.jjwxc.net
(2) Con Dương Đà: Một loài lạc đà không bướu ở phương Tây được cư dân mạng tôn xưng là “Thần thú"
Sau khi sợ hãi than, đầu óc Chu Châu tự dẫn dắt chức năng ngược vùng tự động mở ra(ý ảnh là hồi lại quá khứ==), thời gian trở lại một giờ trước.
Chu Châu mở máy tính theo thường lệ, đến giao diện tác giả trên Tấn Giang.
Làm một cây viết nhỏ bé thành công trên Tấn Giang, Chu Châu có mấy bộ tiểu thuyết hoàn, tích lũy số người nhất định, có nhóm độc giả cố định, bây giờ đang đăng bộ "Tiên Ma Khúc" tiếp diễn phong cách tiên hiệp của anh ngày trước, tất cả độc giả vẫn thật đáng yêu bày tỏ sẽ tiếp tục ủng hộ, phần lớn khu bình luận là làm nũng xài(dùng) nhận xét tung hoa tung hoa khen ngợi.
Chu Châu ôm máy vi tính dựa nghiêng ở trên đầu giường, tìm một tư thế thoải mái lần lượt trả lời các độc giả.
Đột nhiên, Chu Châu "Ah" một tiếng, sau đó trợn to hai mắt, cặp mắt sáng lên nhìn chằm chằm máy vi tính, giống như người ăn dưa muối bánh bao một tuần, chợt phát hiện một bát thịt kho béo ngậy.
Bình luận dài. Die nd da nl e q uu ydo n Người gặp người thích hoa gặp hoa nở gì đó thế này, tuy vách đá cheo leo vẫn vui mừng.
Chu Châu kích động cầm con chuột kéo, di chuyển xuống, cho đến khi toàn bộ màn hình chằng chịt chữ bao trùm, anh mới thật sự xác định mình nhận được một bình luận lớn hơn năm nghìn chữ.
Chu Châu nhịn không được cười ngây ngô về phía máy tính, hoàn toàn bỏ quên nội dung thiếu kinh nghiệm phía trên bình luận dài ấy khỗng dễ thấy ở một góc in đỏ thẫm bị chia làm 2 trên màn hình mà vẫn đung đưa theo chiều gió.
Anh vừa cười ngây ngô vừa nhìn lên nội dung trên bình luận dài.
Sau đó nét cười ngây ngô trên mặt dần dần biến mất, thay vào đó là sắc mặt càng ngày càng kì lạ.
Nội dung trên mặt bình luận dài chẳng giống như Chu Châu nghĩ là khen ngợi như thế, ngược lại, cả bài bình luận dài đều tiến hành cực kì tàn ác với Chu Châu, phê bình Chu Châu và “Tiên Ma Khúc" cái gì cũng sai, tính ngôn luận không chỉ có sỉ nhục nội dung bản chất, còn dư lại mấy trăm chữ với dụng ý tổng kết vài chỗ nội dung chính: Thứ nhất, phong cách viết của Chu Châu kém, tình huống, cốt truyện tầm thường; thứ hai, bàn tay vàng của nhân vật chính quá lớn, YY(chuyện ấy=)) quá nghiêm trọng; thứ ba, số trang viết BOSS nhân vật phản diện còn dùng nhiều hơn nhân vật chính, rốt cuộc ai mới là nhân vật chính.
Bị phê bình phong cách viết kém cốt truyện tầm thường gì gì đó, Chu Châu cũng không có cảm giác lớn, anh tự nhận mình là một người đàn ông tầm thường, viết văn chính là vì thỏa mãn YY của mình(ý nghĩ ấy=)), càng tầm thường văn anh càng thích, nhân vật chính có bàn tay vàng, có vầng sáng gì đương nhiên là càng vô địch càng tốt, anh cũng không cảm thấy có gì không đúng, nhưng cuối cùng anh cũng không phải không thừa nhận một chút, về độ dài nhân vật chính và BOSS lớn - nhân vật phản diện thì anh có phần nghiêng về BOSS lớn – nhân vật phản diện. Die nd da nl e q uu ydo n
Tác giả :
Phật Viết Thất Khổ