Làm Nhục Ca Ca
Chương 20
""Cô gia......""
Bị gọi vào đại sảnh, Cận Dĩnh mới biết danh xưng này là để gọi nàng.
Diễn Hạo đứng bên cạnh, gương mặt đã căng thẳng đến cực hạn, chuẩn bị bộc phát.
""Nàng, sao nàng có thể?"" Hắc Vinh Thiên vừa nhìn thấy người con gái bảo bối chọn được, gương mặt cũng trở nên xanh lét.
""Hắn có gì không tốt? Con thấy hắn rất tốt."" Hắc Nhân Nhân cười thỏa mãn.Nhất định nàng phải có được hắn. ""Ta muốn gả cho hắn!""
""Không được!"" Cận Dĩnh còn chưa biết nên phản ứng ra sao thì một tiếng rống giận đã vang tận mây xanh.
""Tại sao lại không được?"" Không chỉ có những người khác, ngay cả Cận Dĩnh cũng lên tiếng.
""Bởi vì nàng là nữ, là muội muội của ta."" Diễn Hạo quát lên.
""Ai nói ta là nữ? con mắt nào của ngươi thấy ta là nữ?"" hừ, nghe được hai chữ muội muội này, nảng giống như có lữa, hết lần này tới lần khác không chịu nhận mình là nữ.
Bây giờ thật muốn cảm tạ hắn vì đã bắt nàng giả nam trang mỗi ngày, để cho nàng có ngày hôm nay!
""Nàng là muội muội của ta, ta lớn lên từ nhỏ với nàng!"" Diễn Hạo hung ác rống với nàng.
""Vậy ngươi đúng là ngu xuẩn, ngươi lớn lên từ nhỏ với ta lại không biết ta là nam sao?"" Cận Dĩnh hừ lạnh một tiếng.""Ta chỉ là bị mẹ cho ăn mặc giống nữ nhân thôi, thật ra thì thân phận là một nam nhân, ngươi không biết sao?""
Bình thường nếu hắn nghe được lời của này của nàng, nhất định sẽ cảm thấy buồn cười, nhưng mà hiện tại hắn cười không nổi.
""Ai nói nàng là nam?"" Diễn Hạo quắc mắt nhìn chòng chọc nàng.
""Dĩ nhiên ta là nam!""Nàng có thể sợ ánh mắt hung ác của hắn nhưng mà bây giờ không khích hắn, nàng không phải họ Cận. ""Làm sao ngươi chứng minh được ta là nữ? Ngươi không xem cũng không sờ qua, thật ra thì giới tính của ta là nam hay nữ làm sao ngươi biết?""
""Ai nói ta chưa có xem cũng chưa có sờ qua?""Diễn Hạo bị bức đến điên, hoàn toàn đánh mất lý trí, căn bản không thèm để ý đây là nơi nào.
""Nếu không ngươi dám nói ngươi sờ qua hay sao?"" Cận dĩnh cũng tức giận quá không thèm khách khí gào lớn.
""Tại sao lại không dám? Ta sờ hằng ngày!"" Diễn Hạo rống lại. ""Mỗi bộ phận trên thân thể nàng ta đều rõ hơn ai hết!.""
""Hừ ngươi không cần nói loạn! Không phải ngươi vừa nói ta là muội muội của ngươi sao? Nếu ta là muội muội của ngươi, vậy làm sao àm ngươi có thể sở ta mỗi ngày? Hừ!"" Cận Dĩnh tức giận hừ một tiếng.
""Nàng là muội muội của ta, cũng là nữ nhân của ta............""Diễn Hạo giận sôi người hét lên:""Cả đời này nàng là của ta!""
""Ai nói?"" Cận Dĩnh theo phản xạ phản bác lại hắn, chờ nàng ý thức được điều hắn nói mới trợn to cặp mắt nhìn.
""Rốt cuộc là hai người các ngươi đang nói cái gì?"" Hắc Nhân Nhân chen mặt vô đừng giữa hai người nhìn nàng.
""Chúng ta đang nói.........đang nói..........""CẬn Dĩnh vừa mới nghĩ lại nội dung bọn họ mắng nhau trước mắt người khác, gương mặt xinh đẹp đỏ lên. ""Ai da, ngươi đừng hỏi nữa!""
""Chúng ta đang nói về việc ta muốn cưới nàng!"" Khí thế Diễn Hạo vẩn đang rất cao, vô thức nói lên kỳ vọng sâu trong lòng hắn.
""Khoan đã, ta không có nói ta muốn gả cho ngươi."" Nghe hắn nói vậy, nàng rất muốn đốt pháo ăn mừng, nhưng suy nghĩ lại, cảm thấy không thể để cho hắn dễ dàng như vậy, nàng cực khổ rất lâu, không gây khó khăn cho hắn không được.
""Rõ ràng đây là lời nàng nói từ nhỏ tới lớn mà."" Diễn Hạo trực tiếp đẩy Hắc Nhân Nhân ngăn trở giữa bọn họ ra, nhìn thẳng vào nàng.
BÂy giờ nàng lại không chịu nhận? Sao lại có thể?
""Từ nhỏ đến lớn bao giờ?"" Cận Dĩnh bắt đầu làm bộ làm tịch, giả vờ yếu ớt:""Ta không muốn gả cho ngươi một chút nào! Bất kỳ người đàn ông ven đường nào cũng hơn ngươi""
""Lời nàng nói không phải là thật!"" Diễn Hạo đằng đằng sát khí:""Rõ ràng là nàng nói rất muốn gả cho ta!""
""Đó là lúc ta còn bé, không có từng trải giang hồ, rất đần không hiểu chuyện mới muốn gả cho ngươi, bây giờ ta đổi ý, không muốn gả cho ngươi một chút nào!"" Cận Dĩnh mở to mắt không sợ chết.
Hừ, nàng không thèm cảm động khi hắn nói muốn kết hôn đâu! Hắn quá không tốt, chưa đầy một khắc đã biến trở lại bộ dạng đáng chết đó, nàng cao hứng quá sớm sao?
Nhất định nàng phải hành hạ hắn thật nhiểu, mới có thể hả giận.
""Nàng........"" Diễn Hạo điên rồi, một là không làm hai là đã làm phải làm đến cùng, kéo nàng vào trong ngực mình hôn điên cuồng, cho đến khi nàng hết hơi ngồi phịch trong lòng hắn mới thôi.
""Ta muốn cưới nàng!"" Diễn Hạo yên lặng nhìn nàng, giọng nói trầm thấp chứa đụng cảm tình.
Cận Dĩnh bị hắn hôn đột ngột thất điên bát đảo, thiếu chút nữa ngoan ngoãn gật đầu, nhưng mà nàng đã kịp thời khôi phục lý trí.
""Ngươi muốn kết hôn với ta?""Nàng dò xét hắn.
""Dĩ nhiên.""Hắn khẳng định lần nữa.
Hắn hắn......lại nói muốn cưới nàng trước mặt nhiều người, nàng rất cảm động, nhưng mà nàng còn chưa có ý định bỏ qua cho hắn.
""Ngươi như vậy thật khiến cho người ta không cách nào thích ứng được, trước kia dù bất cứ giá nào cũng không chịu cưới ta, bây giờ lại đột nhiên nói muốn cưới ta, rất quái lạ ngươi biết không?"" Nói thật, ngoại trừ trong lòng đang vui mừng như điên, nàng còn chưa thích ứng kịp chuyển biến của hắn, bởi vì quá đột ngột.
""Có cái gì là có cái gì? Ta muốn cưới chính là cưới!"" Diễn Hạo đột nhiên trở nên cậy mạnh.
Đây là ý gì, có đáp án cũng như không? Cận Dĩnh không hài lòng nhìn hắn.
""Bởi vì cầm nghệ của ta rất khá cho nên ngươi muốn cưới ta sao?"" Nàng vẫn còn nhớ lúc nhỏ bị hắn ép học đàn.
""Không phải vậy!"" Hắn không thèm để ý đâu! Nếu muốn nghe người đánh đàn, hắn có thể mời nghệ nhân đệ nhất thiên hạ đến đánh cho hắn nghe.
""Bởi vì ta học đủ thứ thi thư cho nên ngươi muốn cưới ta sao?"" Con gái phải biết đọc sách, phải dịu dàng cũng chính là do hắn dạy nàng.
""Dĩ nhiên là không phải!"" Cho dù nàng không biết một chữ, hắn cũng muốn nàng.
""Bởi vì ta giỏi thêu thùa cho nên ngươi muốn cưới ta sao?"" Cái này ngày bé khiến nàng thù hắn không ngớt, nàng vẫn còn nhớ.
""Chắc chắn là không phải!"" Hắn bắt đầu hoảng.
Căn bản là nàng đang tính sổ với hắn!
""Bởi vì ta có thể lo liệu việc nhà cho nên ngươi muốn cưới ta sao?"" Nàng còn nhớ hắn bắt nàng học cả mấy việc này.
""Tuyệt đối là không phải!"" Hắn phủ nhận kiên quyết hơn. Bởi vì sợ nàng lại tiếp tục hỏi, hói nói thật nhanh:""Cho dù nàng không đánh đàn, không đọc sách nhiều, không biêt thêu thùa, nàng không thể lo việc nhà, ta vẫn muốn cưới nàng!;;
""Tại sao?""Cận Dĩnh nhìn hắn, giả vờ như không có vẻ chờ đợi hắn trả lời, cũng không muốn gả cho hắn.
""Bởi vì"" Vốn là muốn nói ra nguyên nhân chính nhưng nghĩ lại bên cạnh có nhiều người như vậy, Diễn Hạo chuyện liền:""Nàng nói gì?""
""Ta muốn biết nguyên nhân, không muốn biết những thứ khác."" thật đáng ghét, đến bây giờ cũng không chịu nói ra nguyên nhân.
""Phải không? Vậy để ta nói cho nàng nguyên nhân chính!"" Diễn Hạo hơi mở miệng, trên mặt tràn đầy hứng thú vui vẻ.
Cô gái nhỏ này, vừa mới đem hắn ra chọc, bây giờ tới lúc hắn nên đáp lễ nàng.
""Ngươi.........ngươi phải nói ở chỗ này sao?"" vừa mới nghĩ đến việc hắn ở nơi này nói yêu trước mặt nhiều người, nàng vừa khẩn trương lại hưng phấn.
""Có gì không thể?"" Diễn Hạo nhìn đểu.
""Nhưng mà............có nhiều người như vậy, hình như không được tốt."" Cận Dĩnh nhìn xung quanh, thấy mọi người đang nhìn chằm chằm vào họ như tìm được bảo vật vậy.
""Rốt cuộc là nàng còn muốn nghe hay không?""Diễn Hạo ném vấn đề lại cho nàng.
""Nghe, ta nghe!"" Cơ hội ngàn năm một thuở, nếu sau này hắn không chịu nói thì làm thế nào?
""Vậy ta nói."" Diễn Hạo chuẩn bị tuyên bố đáp án.
""Được."" Tim nàng đập nhanh kinh khủng.
""Đó chính là..........""Diễn Hạo cố ý ngừng một cái. ""Nàng đã bị ta cưng chiều thành như vậy, ngoại trừ ta ra còn ai dám lấy nàng sao?""
""Cận Diễn Hạo!""
Bị gọi vào đại sảnh, Cận Dĩnh mới biết danh xưng này là để gọi nàng.
Diễn Hạo đứng bên cạnh, gương mặt đã căng thẳng đến cực hạn, chuẩn bị bộc phát.
""Nàng, sao nàng có thể?"" Hắc Vinh Thiên vừa nhìn thấy người con gái bảo bối chọn được, gương mặt cũng trở nên xanh lét.
""Hắn có gì không tốt? Con thấy hắn rất tốt."" Hắc Nhân Nhân cười thỏa mãn.Nhất định nàng phải có được hắn. ""Ta muốn gả cho hắn!""
""Không được!"" Cận Dĩnh còn chưa biết nên phản ứng ra sao thì một tiếng rống giận đã vang tận mây xanh.
""Tại sao lại không được?"" Không chỉ có những người khác, ngay cả Cận Dĩnh cũng lên tiếng.
""Bởi vì nàng là nữ, là muội muội của ta."" Diễn Hạo quát lên.
""Ai nói ta là nữ? con mắt nào của ngươi thấy ta là nữ?"" hừ, nghe được hai chữ muội muội này, nảng giống như có lữa, hết lần này tới lần khác không chịu nhận mình là nữ.
Bây giờ thật muốn cảm tạ hắn vì đã bắt nàng giả nam trang mỗi ngày, để cho nàng có ngày hôm nay!
""Nàng là muội muội của ta, ta lớn lên từ nhỏ với nàng!"" Diễn Hạo hung ác rống với nàng.
""Vậy ngươi đúng là ngu xuẩn, ngươi lớn lên từ nhỏ với ta lại không biết ta là nam sao?"" Cận Dĩnh hừ lạnh một tiếng.""Ta chỉ là bị mẹ cho ăn mặc giống nữ nhân thôi, thật ra thì thân phận là một nam nhân, ngươi không biết sao?""
Bình thường nếu hắn nghe được lời của này của nàng, nhất định sẽ cảm thấy buồn cười, nhưng mà hiện tại hắn cười không nổi.
""Ai nói nàng là nam?"" Diễn Hạo quắc mắt nhìn chòng chọc nàng.
""Dĩ nhiên ta là nam!""Nàng có thể sợ ánh mắt hung ác của hắn nhưng mà bây giờ không khích hắn, nàng không phải họ Cận. ""Làm sao ngươi chứng minh được ta là nữ? Ngươi không xem cũng không sờ qua, thật ra thì giới tính của ta là nam hay nữ làm sao ngươi biết?""
""Ai nói ta chưa có xem cũng chưa có sờ qua?""Diễn Hạo bị bức đến điên, hoàn toàn đánh mất lý trí, căn bản không thèm để ý đây là nơi nào.
""Nếu không ngươi dám nói ngươi sờ qua hay sao?"" Cận dĩnh cũng tức giận quá không thèm khách khí gào lớn.
""Tại sao lại không dám? Ta sờ hằng ngày!"" Diễn Hạo rống lại. ""Mỗi bộ phận trên thân thể nàng ta đều rõ hơn ai hết!.""
""Hừ ngươi không cần nói loạn! Không phải ngươi vừa nói ta là muội muội của ngươi sao? Nếu ta là muội muội của ngươi, vậy làm sao àm ngươi có thể sở ta mỗi ngày? Hừ!"" Cận Dĩnh tức giận hừ một tiếng.
""Nàng là muội muội của ta, cũng là nữ nhân của ta............""Diễn Hạo giận sôi người hét lên:""Cả đời này nàng là của ta!""
""Ai nói?"" Cận Dĩnh theo phản xạ phản bác lại hắn, chờ nàng ý thức được điều hắn nói mới trợn to cặp mắt nhìn.
""Rốt cuộc là hai người các ngươi đang nói cái gì?"" Hắc Nhân Nhân chen mặt vô đừng giữa hai người nhìn nàng.
""Chúng ta đang nói.........đang nói..........""CẬn Dĩnh vừa mới nghĩ lại nội dung bọn họ mắng nhau trước mắt người khác, gương mặt xinh đẹp đỏ lên. ""Ai da, ngươi đừng hỏi nữa!""
""Chúng ta đang nói về việc ta muốn cưới nàng!"" Khí thế Diễn Hạo vẩn đang rất cao, vô thức nói lên kỳ vọng sâu trong lòng hắn.
""Khoan đã, ta không có nói ta muốn gả cho ngươi."" Nghe hắn nói vậy, nàng rất muốn đốt pháo ăn mừng, nhưng suy nghĩ lại, cảm thấy không thể để cho hắn dễ dàng như vậy, nàng cực khổ rất lâu, không gây khó khăn cho hắn không được.
""Rõ ràng đây là lời nàng nói từ nhỏ tới lớn mà."" Diễn Hạo trực tiếp đẩy Hắc Nhân Nhân ngăn trở giữa bọn họ ra, nhìn thẳng vào nàng.
BÂy giờ nàng lại không chịu nhận? Sao lại có thể?
""Từ nhỏ đến lớn bao giờ?"" Cận Dĩnh bắt đầu làm bộ làm tịch, giả vờ yếu ớt:""Ta không muốn gả cho ngươi một chút nào! Bất kỳ người đàn ông ven đường nào cũng hơn ngươi""
""Lời nàng nói không phải là thật!"" Diễn Hạo đằng đằng sát khí:""Rõ ràng là nàng nói rất muốn gả cho ta!""
""Đó là lúc ta còn bé, không có từng trải giang hồ, rất đần không hiểu chuyện mới muốn gả cho ngươi, bây giờ ta đổi ý, không muốn gả cho ngươi một chút nào!"" Cận Dĩnh mở to mắt không sợ chết.
Hừ, nàng không thèm cảm động khi hắn nói muốn kết hôn đâu! Hắn quá không tốt, chưa đầy một khắc đã biến trở lại bộ dạng đáng chết đó, nàng cao hứng quá sớm sao?
Nhất định nàng phải hành hạ hắn thật nhiểu, mới có thể hả giận.
""Nàng........"" Diễn Hạo điên rồi, một là không làm hai là đã làm phải làm đến cùng, kéo nàng vào trong ngực mình hôn điên cuồng, cho đến khi nàng hết hơi ngồi phịch trong lòng hắn mới thôi.
""Ta muốn cưới nàng!"" Diễn Hạo yên lặng nhìn nàng, giọng nói trầm thấp chứa đụng cảm tình.
Cận Dĩnh bị hắn hôn đột ngột thất điên bát đảo, thiếu chút nữa ngoan ngoãn gật đầu, nhưng mà nàng đã kịp thời khôi phục lý trí.
""Ngươi muốn kết hôn với ta?""Nàng dò xét hắn.
""Dĩ nhiên.""Hắn khẳng định lần nữa.
Hắn hắn......lại nói muốn cưới nàng trước mặt nhiều người, nàng rất cảm động, nhưng mà nàng còn chưa có ý định bỏ qua cho hắn.
""Ngươi như vậy thật khiến cho người ta không cách nào thích ứng được, trước kia dù bất cứ giá nào cũng không chịu cưới ta, bây giờ lại đột nhiên nói muốn cưới ta, rất quái lạ ngươi biết không?"" Nói thật, ngoại trừ trong lòng đang vui mừng như điên, nàng còn chưa thích ứng kịp chuyển biến của hắn, bởi vì quá đột ngột.
""Có cái gì là có cái gì? Ta muốn cưới chính là cưới!"" Diễn Hạo đột nhiên trở nên cậy mạnh.
Đây là ý gì, có đáp án cũng như không? Cận Dĩnh không hài lòng nhìn hắn.
""Bởi vì cầm nghệ của ta rất khá cho nên ngươi muốn cưới ta sao?"" Nàng vẫn còn nhớ lúc nhỏ bị hắn ép học đàn.
""Không phải vậy!"" Hắn không thèm để ý đâu! Nếu muốn nghe người đánh đàn, hắn có thể mời nghệ nhân đệ nhất thiên hạ đến đánh cho hắn nghe.
""Bởi vì ta học đủ thứ thi thư cho nên ngươi muốn cưới ta sao?"" Con gái phải biết đọc sách, phải dịu dàng cũng chính là do hắn dạy nàng.
""Dĩ nhiên là không phải!"" Cho dù nàng không biết một chữ, hắn cũng muốn nàng.
""Bởi vì ta giỏi thêu thùa cho nên ngươi muốn cưới ta sao?"" Cái này ngày bé khiến nàng thù hắn không ngớt, nàng vẫn còn nhớ.
""Chắc chắn là không phải!"" Hắn bắt đầu hoảng.
Căn bản là nàng đang tính sổ với hắn!
""Bởi vì ta có thể lo liệu việc nhà cho nên ngươi muốn cưới ta sao?"" Nàng còn nhớ hắn bắt nàng học cả mấy việc này.
""Tuyệt đối là không phải!"" Hắn phủ nhận kiên quyết hơn. Bởi vì sợ nàng lại tiếp tục hỏi, hói nói thật nhanh:""Cho dù nàng không đánh đàn, không đọc sách nhiều, không biêt thêu thùa, nàng không thể lo việc nhà, ta vẫn muốn cưới nàng!;;
""Tại sao?""Cận Dĩnh nhìn hắn, giả vờ như không có vẻ chờ đợi hắn trả lời, cũng không muốn gả cho hắn.
""Bởi vì"" Vốn là muốn nói ra nguyên nhân chính nhưng nghĩ lại bên cạnh có nhiều người như vậy, Diễn Hạo chuyện liền:""Nàng nói gì?""
""Ta muốn biết nguyên nhân, không muốn biết những thứ khác."" thật đáng ghét, đến bây giờ cũng không chịu nói ra nguyên nhân.
""Phải không? Vậy để ta nói cho nàng nguyên nhân chính!"" Diễn Hạo hơi mở miệng, trên mặt tràn đầy hứng thú vui vẻ.
Cô gái nhỏ này, vừa mới đem hắn ra chọc, bây giờ tới lúc hắn nên đáp lễ nàng.
""Ngươi.........ngươi phải nói ở chỗ này sao?"" vừa mới nghĩ đến việc hắn ở nơi này nói yêu trước mặt nhiều người, nàng vừa khẩn trương lại hưng phấn.
""Có gì không thể?"" Diễn Hạo nhìn đểu.
""Nhưng mà............có nhiều người như vậy, hình như không được tốt."" Cận Dĩnh nhìn xung quanh, thấy mọi người đang nhìn chằm chằm vào họ như tìm được bảo vật vậy.
""Rốt cuộc là nàng còn muốn nghe hay không?""Diễn Hạo ném vấn đề lại cho nàng.
""Nghe, ta nghe!"" Cơ hội ngàn năm một thuở, nếu sau này hắn không chịu nói thì làm thế nào?
""Vậy ta nói."" Diễn Hạo chuẩn bị tuyên bố đáp án.
""Được."" Tim nàng đập nhanh kinh khủng.
""Đó chính là..........""Diễn Hạo cố ý ngừng một cái. ""Nàng đã bị ta cưng chiều thành như vậy, ngoại trừ ta ra còn ai dám lấy nàng sao?""
""Cận Diễn Hạo!""
Tác giả :
Lam Cầm