Làm Một Pháo, Yêu Ngươi Luôn!
Chương 39-2: Phiên ngoại 2: Trừng phạt mãnh nam cơ bắp
Tống Kiên chẳng hề khiêng Vương Khôn về nhà, mà là đem dẫn hắn tới một trung tâm bơi lội, lúc này đêm đã về khuya, trung tâm bơi lội không một bóng người, toàn bộ hồ bơi đều trống trơn.
Tống Kiên từ nhỏ đã thích võ thuật, cũng nhờ võ thuật mà nhận được nhiều cúp, huy chương, cho nên thời điểm hắn lập nghiệp, liền mượn người nhà số vốn mở một trung tâm dạy võ, sau này phạm vi kinh doanh từng bước mở rộng sang lĩnh vực thể dục thể thao, mở phòng tập thể hình, trung tâm bơi lội với các câu lạc bộ thể thao khác, hiện tại đến trung tâm bơi lội này, cũng là một trong những tài sản riêng của hắn.
Bên trong nhà bơi rộng lớn, toàn bộ đèn chiếu sáng bật lên, Tống Kiên dễ dàng vác Vương Khôn nhanh chân dọc theo cầu thang leo lên bệ nhảy cao 10 mét, đến đài cao nhất mới đem Vương Khôn để xuống.
Vừa mới chạm đất, chân Vương Khôn liền run dữ dội, đứng cũng không đứng vững, liền đặt mông ngồi bệt xuống đất, toàn thân còn hơi run rẩy.
Vương Khôn hàng này thế mà có chứng sợ độ cao vô cùng nghiêm trọng, ở độ cao từ mười mét trở lên, quanh thân lại không có vòng bảo hộ, một thứ gì đó cho hắn tựa vào cũng không có, chân hắn không run lên mới là lạ!
Tống Kiên đối với chứng bệnh này của Vương Khôn biết rõ mồn một, cho nên mới có thể hơn nửa đêm đem hắn khiêng tới nơi này.
Vương Khôn ngồi dưới đất động một chút cũng không dám động, hắn hơi liếc mắt nhìn xuống phía dưới, nhất thời cả người co rúm lại, suýt chút nữa đã bị hoảng sợ vãi ra cả quần rồi, hắn cực kỳ cố sức kiềm chế sự sợ hãi trong lòng, tức giận trừng mắt người khởi xướng- Tống Kiên, gắng sức mắng chửi: “Tống Kiên, đồ lão già chết tiệt nhà anh, đến cùng thì muốn chơi trò gì a? Biết rõ ông đây sợ độ cao còn mang ông tới nơi này, anh là cố ý muốn hại chết ông phải không?"
Tống Kiên mặt không đổi sắc nhìn hắn, ánh mắt thẳng thừng cứ như thợ săn đang ngó chừng con mồi, Vương Khôn trong lòng không khỏi hồi hộp một chút, lập tức la lớn: “Ông đây làm gì sai hả? Chẳng phải chỉ là để người ta sờ soạng mấy cái, sau đó liền sờ soạng người ta mấy cái thôi sao? Có cái gì quá mức đâu? Lại không có súng thật đạn thật cởi sạch quần áo lăn giường, anh một bộ biểu tình phẫn nộ bắt gian tại trận là đang quậy cái gì hả?"
Tống Kiên vẫn như cũ ngậm kín miệng một chữ cũng không nói, chỉ dùng ánh mắt tỏa hàn khí bức người từng chút một lăng trì Vương Khôn thần kinh yếu ớt, hơn nữa bị chứng sợ độ cao dằn vặt, Vương Khôn tựa hồ bị hoảng sợ đến muốn ngất đi.
Ngay lúc Vương Khôn sắp không chịu được nữa chuẩn bị nhắm hai mắt té xỉu một phen, Tống Kiên cuối cùng cũng mở miệng: “Trước đó cậu hứa gì với tôi, từ nay về sau sẽ không đi gay bar nữa!"
Trên lưng Vương Khôn ứa ra mồ hôi lạnh, nghĩ trăm phương ngàn kế tìm cho mình lý do giải thích: “Chuyện kia… Là một người anh em tốt của tôi tổ chức sinh nhật, hắn mời tôi đến gay bar ăn mừng, tôi nếu không đến thì quá không nể mặt mũi rồi, không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng tham gia buổi tiệc… Anh xem, đây đâu phải lỗi của tôi, là người trong giang hồ, đều sẽ có lúc thân bất do kỷ mà, vì không để tổn hại đến mối quan hệ bạn bè hữu nghị, tôi chỉ có thể phá lệ đi một lần!"
Tên này chính là đang nói hưu nói vượn, rõ ràng là hắn không kìm nén được dục vọng trong lòng, chủ động gọi điện thoại hẹn mấy thằng bạn ra ngoài chơi!
Tống Kiên đâu có ngu, sao có thể bị những lời nói dối vụng về của hắn lừa gạt, hắn nhếch miệng lên cười gằn, tiến một bước đến giữa hai chân Vương Khôn, nhấc chân dẫm lên đũng quần Vương Khôn, giọng nói lạnh như băng: “Thân bất do kỉ? Hừ! Là không quản được cái thứ phía dưới này đi!"
Giày da từ từ tăng thêm lực đạo ấn xuống, Vương Khôn gào gào kêu to: “Đờ mờ! Tống Kiên con mẹ nó anh muốn làm gì? Muốn đem phân thân của ông đây dẫm nát sao, có phải là muốn khiến ông đoạn tử tuyệt tôn… A… Đau, đau quá… Tống Kiên con mẹ nó anh thả chân ra ngay cho ông!"
Tống Kiên tuyệt không để ý hắn kêu gào, cười lạnh nói: “Cậu bây giờ chỉ dựa vào *** huyệt bị làm để đạt cao trào, cái thứ này thuần túy chỉ để trang trí, còn cần tới làm chi?"
“Thúi lắm!" Vương Khôn xổ ra câu cửa miệng, lớn tiếng mắng: “Đại kê của anh mới là đồ trang trí, con mẹ nó nếu mông anh chịu để cho ông làm, ông cũng có thể đem anh làm đến bắn ra anh có tin không?"
Tống Kiên rốt cục buông lỏng chân ra, ngồi chồm hỗm xuống nhìn thẳng vào mắt Vương Khôn, nói: “Cho nên, cậu vừa nãy ở gay bar là đang suy nghĩ muốn đem tiểu 0 kia làm đến bắn đúng không?" Hắn nói là câu nghi vấn, thế nhưng ngữ khí lại rất chắc chắn.
Đúng là trong lòng Vương Khôn cất giấu một ý niệm như thế, loại tiểu 0 yêu nghiệt kia quá phù hợp khẩu vị của hắn, nếu là ở trước đây, cũng có thể hắn đã sớm đem người xách tới nhà vệ sinh phong lưu khoái hoạt một hồi, khuếch trương một chút, đem tiểu 0 áp đảo giải quyết tại chỗ, nhưng mà bây giờ, hắn có tà tâm không có gan làm, bên người có một thùng dấm chua, nam nhân băng sơn giá trị vũ lực kinh người luôn như hổ rình mồi, hắn nào dám tùy tiện phóng túng dục vọng của mình?
Nhưng vấn đề của Tống Kiên hắn phải trả lời thế nào đây, nên thừa nhận, hay là nên phủ nhận?
Thừa nhận, sau đó hắn phải đối mặt chính là Tống Kiên căm giận ngút trời, bị đại kê làm đến hư thoát đều có khả năng a!
Phủ nhận, vậy cũng quá nhục nhã đi, ông đây rõ ràng cũng là số 1, dựa vào cái gì muốn phủ định chức năng bạo cúc của đại kê ông? Ngay cả ý *** đem tiểu 0 làm bắn một chút cũng không được, quản thân thể của ông còn muốn quản luôn cả suy nghĩ của ông, quá bá đạo đi!
Vương Khôn trong lòng cứ xoắn xuýt như thế, chậm chạp không có mở miệng đưa ra đáp án, trong mắt Tống Kiên, đây tương đương với chấp nhận, điều này làm cho lửa giận trong lòng Tống Kiên hừng hực dấy lên, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
Tống Kiên đem ngón tay đặt ở trên một đầu nhũ của Vương Khôn, vải áo sơ mi chỗ này lúc trước đã bị tiểu 0 liếm ướt, ngón tay Tống Kiên chạm vào một hơi ướt át, nhất thời lửa giận càng sâu, đem áo sơ mi trắng của Vương Khôn xé rách, cơ ngực rắn chắc cùng đầu nhũ nhô cao kia liền không hề ngăn cách mà hiện ngay trước mắt Tống Kiên.
Vương Khôn ngẩn người một chút, lập tức mở miệng mắng to: “Đờ mờ! Armani của ông a! Vài ngàn đấy! Tống Kiên con mẹ nó anh… A…"
Còn chưa đợi hắn mắng xong, Tống Kiên liền nhanh chóng đứng lên, nhanh chóng kéo dây khóa quần, sau đó cấp tốc đem côn thịt bán cương móc ra, cắm vào trong miệng đang mở to của Vương Khôn, ngăn chặn tất cả âm thanh của Vương Khôn.
“Ngoan ngoãn ngậm vào, dùng đầu lưỡi liếm, liếm cứng rồi thì thao *** huyệt của cậu!" Tống Kiên cương quyết nói.
Vương Khôn ngạc nhiên mà trợn to mắt, từng cùng Tống Kiên làm tình nhiều lần như vậy, hắn còn chưa bao giờ liếm đại kê cho Tống Kiên, ngược lại là Tống Kiên thường thường liếm cúc cho hắn.
Côn thịt mang theo một cỗ mùi mồ hôi cùng *** vị, Vương Khôn nhíu chặt lông mày, ngay lập tức liền muốn phun nó ra, nhưng mà Tống Kiên lại dí cứng ngắc đầu của hắn vào đũng quần, Vương Khôn không muốn ngậm cũng phải ngậm.
“Ưm…" Vương Khôn bị côn thịt nhét trong miệng nói không ra lời, chỉ có thể ưm ư kêu kháng nghị, bàn tay nắm lại dùng sức nện vào mông Tống Kiên.
Tống Kiên tùy ý hắn đánh mông của mình, cảm giác được ở trong khoang miệng ướt át, mềm mại, côn thịt liền nhanh chóng cương lên, trở nên vừa thô lại vừa cứng, chứa đầy cả mồm Vương Khôn, Tống Kiên vỗ vỗ hai má Vương Khôn, tàn bạo nói: “Liếm nhanh một chút, bằng không ôm cậu nhảy xuống, vào trong nước làm chết cậu!"
Thân thể Vương Khôn không tự chủ được run rẩy, đối với người sợ độ cao như hắn mà nói tuyệt đối đủ có lực uy hiếp trí mạng, vì vậy, tuy rằng hắn rất muốn mạnh mẽ một phát cắn đứt cây côn thịt ghê tởm này, nhưng vẫn là lòng không cam tình không nguyện chuyển động đầu lưỡi liếm lên.
Tống Kiên cúi đầu nhìn Vương Khôn một mặt biểu tình chịu nhục ngậm lấy côn thịt, tâm địa cứng rắn lay động hông đem côn thịt đâm rút trong miệng Vương Khôn, cái tên Vương Khôn này, thích cứng không thích mềm, thủ đoạn cường ngạnh mới có thể khiến hắn thành thật an phận.
“Miệng mở lớn một chút, đầu lưỡi liếm vòng quanh đầu đỉnh, lúc liếm còn phải dùng lực nút." Tống Kiên chỉ huy Vương Khôn khẩu giao cho mình.
Vương Khôn tức giận ngước mắt nhìn hắn, trong đôi mắt bắn ra sự lên án trắng trợn, nhưng Tống Kiên lại cố ý xuyên tạc ý tứ trong ánh mắt này của hắn, nói: “Nhìn chằm chằm tôi như thế làm gì? Không kịp đợi muốn bị đại kê của tôi làm phải không? Còn chưa tới lúc, đại kê còn thiếu chút lửa nhóm, cậu ngoan ngoãn cố gắng liếm liếm chút nữa, đem đại kê liếm cứng hơn một chút, tôi sẽ thao tiểu huyệt ngay!"
Vương Khôn quả thực bị cái tên nam nhân băng sơn này làm giận điên rồi, cố tình côn thịt đem miệng của hắn chặn đến kín kẽ, hắn muốn chửi ầm lên, lại không phát ra được nửa điểm âm thanh nào.
Côn thịt sau mấy phút được hầu hạ tốt, Tống Kiên rốt cục từ bi bỏ qua cho cái miệng của Vương Khôn, hắn vỗ vỗ hai má Vương Khôn, nói: “Quỳ nằm úp xuống, tôi từ phía sau thao cậu!"
Miệng Vương Khôn rốt cuộc trống trãi, lập tức chỉ vào mũi Tống Kiên mắng: “Tiên sư nó, Tống Kiên anh lại dám để ông đây liếm phân thân cho mình, ông đây… A…". Lời mắng của hắn vẫn là tiến hành được một nửa, đã bị Tống Kiên chặn miệng lại.
Tống Kiên ngậm môi Vương Khôn dùng sức nút, ôm eo Vương Khôn nâng hắn lên, đồng thời đem quần với cả quần lót của Vương Khôn lột ra, tiện tay ném lên đất, sau đó nhanh chân đi đến rìa bệ nhảy. Vương Khôn giật mình, cảm giác như mình bị treo ở trên vách đá cheo leo, một chút sơ sẩy liền có thể rơi xuống tan xương nát thịt, trong lòng sợ hãi lên đến đỉnh điểm, chân theo bản năng kẹp lấy eo Tống Kiên, hai tay cũng ôm trụ cổ Tống Kiên.
Tống Kiên buông ra môi Vương Khôn, nhìn Vương Khôn căng thẳng đến sắc mặt trắng bệch, nói: “Cậu chủ động quấn lấy đến như thế, là cầu tôi làm cậu sao?"
Vương Khôn tuy rằng sợ hãi đến cả người run lên, nhưng vẫn cố kỵ chút tôn nghiêm của đại nam nhân, mạnh miệng nói: “Anh… Anh thúi lắm!"
Tống Kiên đang đứng vững, thân thể đột nhiên cố ý ngã về phía trước, Vương Khôn cả người đều đưa ra rìa bệ nhảy, chỉ cần tay chân hắn vừa buông lỏng, ngay lập tức sẽ rơi xuống bể bơi.
“AAaaa…" Vương Khôn sợ đến kêu to, tay chân quấn càng chặt hơn, đầu cũng không dám nhìn xuống, gắt gao chôn ở trong hõm vai Tống Kiên.
Tống Kiên áng chừng cái mông to của Vương Khôn, đem côn thịt cứng rắn để ngay miệng huyệt bởi vì căng thẳng quá độ mà co rụt lại, cố ý nói: “Tôi còn chưa từng thử ở trong nước thao *** huyệt của cậu, hay là bây giờ liền nhảy xuống thử một chút!"
Vương Khôn môi run lên cầu xin tha thứ: “Không được! Anh… Anh… Anh chớ làm loạn a!"
Khóe miệng Tống Kiên hơi cong lên, lộ ra một nụ cười tà ác, nói: “Chuyện này sao lại gọi là xằng bậy chứ? Không nhảy xuống nước làm, chẳng lẽ muốn đứng ở đây làm?"
Đầu Vương Khôn đã bị hù đến choáng váng, trong lòng hắn chỉ có một ý niệm: Chỉ cần không nhảy xuống, ở nơi nào làm cũng không có gì!
Vì vậy, hắn vội vàng nói: “Liền ở ngay đây đi! Ở ngay đây là được!"
Nụ cười của Tống Kiên càng rõ ràng hơn, làm khó dễ giả vờ nói: “Nhưng mà tôi đứng thao cậu như vậy rất phí lực a! Vẫn là vào trong nước làm tương đối thoải mái." Nói xong, thân thể của hắn lại nghiêng về trước một chút, Vương Khôn sợ đến oa oa kêu to, tay chân chặt chặt chẽ chẽ quấn quít lấy thân thể Tống Kiên.
“Không được! Không thể vào trong nước được!" Vương Khôn bị hù đến muốn khóc lên, chứng sợ độ cao nghiêm trọng thực sự là chịu không nổi a!
Tống Kiên dùng đại đầu đỉnh nhấn nhấn miệng huyệt mềm mại mấy cái, nhân cơ hội đưa ra yêu cầu: “Đứng ở chỗ này thao cậu cũng được, nhưng tôi có một yêu cầu, chỉ cần cậu ngoan ngoãn nghe theo, tôi sẽ không nhảy xuống."
Vương Khôn bị doạ đã hoàn toàn không còn nghĩ ngợi được gì, chỉ có thể ngoan ngoãn mặc Tống Kiên dắt mũi dẫn đi: “Được được được, anh nói, anh nói cái gì tôi cũng đều đáp ứng."
Tống Kiên mỉm cười, miệng kề sát tới bên tai Vương Khôn nói ra một câu.
Vương Khôn ngẩn người một chút, lý trí còn sót lại tựa hồ muốn phản kháng, chần chờ không có cho ra phản ứng gì, Tống Kiên thấy thế, lập tức liền đem thân thể nghiêng về phía trước, hai chân còn cố ý run lẩy bẩy, Vương Khôn bị dọa đến hồn vía lên mây, cái gì lý trí cái gì phản kháng lập tức đều bị hắn quăng hết, la lớn: “Đại kê của ông xã, cầu anh dùng đại kê thao *** huyệt của em!"
Tống Kiên cực kỳ thoả mãn, côn thịt mở ra miệng huyệt căng mịn, cắm vào bên trong cúc huyệt.
Chíp Bông Gòn: Không sống nổi với hai anh này mà, khởi động thôi có cần HOT!!! đến thế không aaa!!
Tống Kiên từ nhỏ đã thích võ thuật, cũng nhờ võ thuật mà nhận được nhiều cúp, huy chương, cho nên thời điểm hắn lập nghiệp, liền mượn người nhà số vốn mở một trung tâm dạy võ, sau này phạm vi kinh doanh từng bước mở rộng sang lĩnh vực thể dục thể thao, mở phòng tập thể hình, trung tâm bơi lội với các câu lạc bộ thể thao khác, hiện tại đến trung tâm bơi lội này, cũng là một trong những tài sản riêng của hắn.
Bên trong nhà bơi rộng lớn, toàn bộ đèn chiếu sáng bật lên, Tống Kiên dễ dàng vác Vương Khôn nhanh chân dọc theo cầu thang leo lên bệ nhảy cao 10 mét, đến đài cao nhất mới đem Vương Khôn để xuống.
Vừa mới chạm đất, chân Vương Khôn liền run dữ dội, đứng cũng không đứng vững, liền đặt mông ngồi bệt xuống đất, toàn thân còn hơi run rẩy.
Vương Khôn hàng này thế mà có chứng sợ độ cao vô cùng nghiêm trọng, ở độ cao từ mười mét trở lên, quanh thân lại không có vòng bảo hộ, một thứ gì đó cho hắn tựa vào cũng không có, chân hắn không run lên mới là lạ!
Tống Kiên đối với chứng bệnh này của Vương Khôn biết rõ mồn một, cho nên mới có thể hơn nửa đêm đem hắn khiêng tới nơi này.
Vương Khôn ngồi dưới đất động một chút cũng không dám động, hắn hơi liếc mắt nhìn xuống phía dưới, nhất thời cả người co rúm lại, suýt chút nữa đã bị hoảng sợ vãi ra cả quần rồi, hắn cực kỳ cố sức kiềm chế sự sợ hãi trong lòng, tức giận trừng mắt người khởi xướng- Tống Kiên, gắng sức mắng chửi: “Tống Kiên, đồ lão già chết tiệt nhà anh, đến cùng thì muốn chơi trò gì a? Biết rõ ông đây sợ độ cao còn mang ông tới nơi này, anh là cố ý muốn hại chết ông phải không?"
Tống Kiên mặt không đổi sắc nhìn hắn, ánh mắt thẳng thừng cứ như thợ săn đang ngó chừng con mồi, Vương Khôn trong lòng không khỏi hồi hộp một chút, lập tức la lớn: “Ông đây làm gì sai hả? Chẳng phải chỉ là để người ta sờ soạng mấy cái, sau đó liền sờ soạng người ta mấy cái thôi sao? Có cái gì quá mức đâu? Lại không có súng thật đạn thật cởi sạch quần áo lăn giường, anh một bộ biểu tình phẫn nộ bắt gian tại trận là đang quậy cái gì hả?"
Tống Kiên vẫn như cũ ngậm kín miệng một chữ cũng không nói, chỉ dùng ánh mắt tỏa hàn khí bức người từng chút một lăng trì Vương Khôn thần kinh yếu ớt, hơn nữa bị chứng sợ độ cao dằn vặt, Vương Khôn tựa hồ bị hoảng sợ đến muốn ngất đi.
Ngay lúc Vương Khôn sắp không chịu được nữa chuẩn bị nhắm hai mắt té xỉu một phen, Tống Kiên cuối cùng cũng mở miệng: “Trước đó cậu hứa gì với tôi, từ nay về sau sẽ không đi gay bar nữa!"
Trên lưng Vương Khôn ứa ra mồ hôi lạnh, nghĩ trăm phương ngàn kế tìm cho mình lý do giải thích: “Chuyện kia… Là một người anh em tốt của tôi tổ chức sinh nhật, hắn mời tôi đến gay bar ăn mừng, tôi nếu không đến thì quá không nể mặt mũi rồi, không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng tham gia buổi tiệc… Anh xem, đây đâu phải lỗi của tôi, là người trong giang hồ, đều sẽ có lúc thân bất do kỷ mà, vì không để tổn hại đến mối quan hệ bạn bè hữu nghị, tôi chỉ có thể phá lệ đi một lần!"
Tên này chính là đang nói hưu nói vượn, rõ ràng là hắn không kìm nén được dục vọng trong lòng, chủ động gọi điện thoại hẹn mấy thằng bạn ra ngoài chơi!
Tống Kiên đâu có ngu, sao có thể bị những lời nói dối vụng về của hắn lừa gạt, hắn nhếch miệng lên cười gằn, tiến một bước đến giữa hai chân Vương Khôn, nhấc chân dẫm lên đũng quần Vương Khôn, giọng nói lạnh như băng: “Thân bất do kỉ? Hừ! Là không quản được cái thứ phía dưới này đi!"
Giày da từ từ tăng thêm lực đạo ấn xuống, Vương Khôn gào gào kêu to: “Đờ mờ! Tống Kiên con mẹ nó anh muốn làm gì? Muốn đem phân thân của ông đây dẫm nát sao, có phải là muốn khiến ông đoạn tử tuyệt tôn… A… Đau, đau quá… Tống Kiên con mẹ nó anh thả chân ra ngay cho ông!"
Tống Kiên tuyệt không để ý hắn kêu gào, cười lạnh nói: “Cậu bây giờ chỉ dựa vào *** huyệt bị làm để đạt cao trào, cái thứ này thuần túy chỉ để trang trí, còn cần tới làm chi?"
“Thúi lắm!" Vương Khôn xổ ra câu cửa miệng, lớn tiếng mắng: “Đại kê của anh mới là đồ trang trí, con mẹ nó nếu mông anh chịu để cho ông làm, ông cũng có thể đem anh làm đến bắn ra anh có tin không?"
Tống Kiên rốt cục buông lỏng chân ra, ngồi chồm hỗm xuống nhìn thẳng vào mắt Vương Khôn, nói: “Cho nên, cậu vừa nãy ở gay bar là đang suy nghĩ muốn đem tiểu 0 kia làm đến bắn đúng không?" Hắn nói là câu nghi vấn, thế nhưng ngữ khí lại rất chắc chắn.
Đúng là trong lòng Vương Khôn cất giấu một ý niệm như thế, loại tiểu 0 yêu nghiệt kia quá phù hợp khẩu vị của hắn, nếu là ở trước đây, cũng có thể hắn đã sớm đem người xách tới nhà vệ sinh phong lưu khoái hoạt một hồi, khuếch trương một chút, đem tiểu 0 áp đảo giải quyết tại chỗ, nhưng mà bây giờ, hắn có tà tâm không có gan làm, bên người có một thùng dấm chua, nam nhân băng sơn giá trị vũ lực kinh người luôn như hổ rình mồi, hắn nào dám tùy tiện phóng túng dục vọng của mình?
Nhưng vấn đề của Tống Kiên hắn phải trả lời thế nào đây, nên thừa nhận, hay là nên phủ nhận?
Thừa nhận, sau đó hắn phải đối mặt chính là Tống Kiên căm giận ngút trời, bị đại kê làm đến hư thoát đều có khả năng a!
Phủ nhận, vậy cũng quá nhục nhã đi, ông đây rõ ràng cũng là số 1, dựa vào cái gì muốn phủ định chức năng bạo cúc của đại kê ông? Ngay cả ý *** đem tiểu 0 làm bắn một chút cũng không được, quản thân thể của ông còn muốn quản luôn cả suy nghĩ của ông, quá bá đạo đi!
Vương Khôn trong lòng cứ xoắn xuýt như thế, chậm chạp không có mở miệng đưa ra đáp án, trong mắt Tống Kiên, đây tương đương với chấp nhận, điều này làm cho lửa giận trong lòng Tống Kiên hừng hực dấy lên, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
Tống Kiên đem ngón tay đặt ở trên một đầu nhũ của Vương Khôn, vải áo sơ mi chỗ này lúc trước đã bị tiểu 0 liếm ướt, ngón tay Tống Kiên chạm vào một hơi ướt át, nhất thời lửa giận càng sâu, đem áo sơ mi trắng của Vương Khôn xé rách, cơ ngực rắn chắc cùng đầu nhũ nhô cao kia liền không hề ngăn cách mà hiện ngay trước mắt Tống Kiên.
Vương Khôn ngẩn người một chút, lập tức mở miệng mắng to: “Đờ mờ! Armani của ông a! Vài ngàn đấy! Tống Kiên con mẹ nó anh… A…"
Còn chưa đợi hắn mắng xong, Tống Kiên liền nhanh chóng đứng lên, nhanh chóng kéo dây khóa quần, sau đó cấp tốc đem côn thịt bán cương móc ra, cắm vào trong miệng đang mở to của Vương Khôn, ngăn chặn tất cả âm thanh của Vương Khôn.
“Ngoan ngoãn ngậm vào, dùng đầu lưỡi liếm, liếm cứng rồi thì thao *** huyệt của cậu!" Tống Kiên cương quyết nói.
Vương Khôn ngạc nhiên mà trợn to mắt, từng cùng Tống Kiên làm tình nhiều lần như vậy, hắn còn chưa bao giờ liếm đại kê cho Tống Kiên, ngược lại là Tống Kiên thường thường liếm cúc cho hắn.
Côn thịt mang theo một cỗ mùi mồ hôi cùng *** vị, Vương Khôn nhíu chặt lông mày, ngay lập tức liền muốn phun nó ra, nhưng mà Tống Kiên lại dí cứng ngắc đầu của hắn vào đũng quần, Vương Khôn không muốn ngậm cũng phải ngậm.
“Ưm…" Vương Khôn bị côn thịt nhét trong miệng nói không ra lời, chỉ có thể ưm ư kêu kháng nghị, bàn tay nắm lại dùng sức nện vào mông Tống Kiên.
Tống Kiên tùy ý hắn đánh mông của mình, cảm giác được ở trong khoang miệng ướt át, mềm mại, côn thịt liền nhanh chóng cương lên, trở nên vừa thô lại vừa cứng, chứa đầy cả mồm Vương Khôn, Tống Kiên vỗ vỗ hai má Vương Khôn, tàn bạo nói: “Liếm nhanh một chút, bằng không ôm cậu nhảy xuống, vào trong nước làm chết cậu!"
Thân thể Vương Khôn không tự chủ được run rẩy, đối với người sợ độ cao như hắn mà nói tuyệt đối đủ có lực uy hiếp trí mạng, vì vậy, tuy rằng hắn rất muốn mạnh mẽ một phát cắn đứt cây côn thịt ghê tởm này, nhưng vẫn là lòng không cam tình không nguyện chuyển động đầu lưỡi liếm lên.
Tống Kiên cúi đầu nhìn Vương Khôn một mặt biểu tình chịu nhục ngậm lấy côn thịt, tâm địa cứng rắn lay động hông đem côn thịt đâm rút trong miệng Vương Khôn, cái tên Vương Khôn này, thích cứng không thích mềm, thủ đoạn cường ngạnh mới có thể khiến hắn thành thật an phận.
“Miệng mở lớn một chút, đầu lưỡi liếm vòng quanh đầu đỉnh, lúc liếm còn phải dùng lực nút." Tống Kiên chỉ huy Vương Khôn khẩu giao cho mình.
Vương Khôn tức giận ngước mắt nhìn hắn, trong đôi mắt bắn ra sự lên án trắng trợn, nhưng Tống Kiên lại cố ý xuyên tạc ý tứ trong ánh mắt này của hắn, nói: “Nhìn chằm chằm tôi như thế làm gì? Không kịp đợi muốn bị đại kê của tôi làm phải không? Còn chưa tới lúc, đại kê còn thiếu chút lửa nhóm, cậu ngoan ngoãn cố gắng liếm liếm chút nữa, đem đại kê liếm cứng hơn một chút, tôi sẽ thao tiểu huyệt ngay!"
Vương Khôn quả thực bị cái tên nam nhân băng sơn này làm giận điên rồi, cố tình côn thịt đem miệng của hắn chặn đến kín kẽ, hắn muốn chửi ầm lên, lại không phát ra được nửa điểm âm thanh nào.
Côn thịt sau mấy phút được hầu hạ tốt, Tống Kiên rốt cục từ bi bỏ qua cho cái miệng của Vương Khôn, hắn vỗ vỗ hai má Vương Khôn, nói: “Quỳ nằm úp xuống, tôi từ phía sau thao cậu!"
Miệng Vương Khôn rốt cuộc trống trãi, lập tức chỉ vào mũi Tống Kiên mắng: “Tiên sư nó, Tống Kiên anh lại dám để ông đây liếm phân thân cho mình, ông đây… A…". Lời mắng của hắn vẫn là tiến hành được một nửa, đã bị Tống Kiên chặn miệng lại.
Tống Kiên ngậm môi Vương Khôn dùng sức nút, ôm eo Vương Khôn nâng hắn lên, đồng thời đem quần với cả quần lót của Vương Khôn lột ra, tiện tay ném lên đất, sau đó nhanh chân đi đến rìa bệ nhảy. Vương Khôn giật mình, cảm giác như mình bị treo ở trên vách đá cheo leo, một chút sơ sẩy liền có thể rơi xuống tan xương nát thịt, trong lòng sợ hãi lên đến đỉnh điểm, chân theo bản năng kẹp lấy eo Tống Kiên, hai tay cũng ôm trụ cổ Tống Kiên.
Tống Kiên buông ra môi Vương Khôn, nhìn Vương Khôn căng thẳng đến sắc mặt trắng bệch, nói: “Cậu chủ động quấn lấy đến như thế, là cầu tôi làm cậu sao?"
Vương Khôn tuy rằng sợ hãi đến cả người run lên, nhưng vẫn cố kỵ chút tôn nghiêm của đại nam nhân, mạnh miệng nói: “Anh… Anh thúi lắm!"
Tống Kiên đang đứng vững, thân thể đột nhiên cố ý ngã về phía trước, Vương Khôn cả người đều đưa ra rìa bệ nhảy, chỉ cần tay chân hắn vừa buông lỏng, ngay lập tức sẽ rơi xuống bể bơi.
“AAaaa…" Vương Khôn sợ đến kêu to, tay chân quấn càng chặt hơn, đầu cũng không dám nhìn xuống, gắt gao chôn ở trong hõm vai Tống Kiên.
Tống Kiên áng chừng cái mông to của Vương Khôn, đem côn thịt cứng rắn để ngay miệng huyệt bởi vì căng thẳng quá độ mà co rụt lại, cố ý nói: “Tôi còn chưa từng thử ở trong nước thao *** huyệt của cậu, hay là bây giờ liền nhảy xuống thử một chút!"
Vương Khôn môi run lên cầu xin tha thứ: “Không được! Anh… Anh… Anh chớ làm loạn a!"
Khóe miệng Tống Kiên hơi cong lên, lộ ra một nụ cười tà ác, nói: “Chuyện này sao lại gọi là xằng bậy chứ? Không nhảy xuống nước làm, chẳng lẽ muốn đứng ở đây làm?"
Đầu Vương Khôn đã bị hù đến choáng váng, trong lòng hắn chỉ có một ý niệm: Chỉ cần không nhảy xuống, ở nơi nào làm cũng không có gì!
Vì vậy, hắn vội vàng nói: “Liền ở ngay đây đi! Ở ngay đây là được!"
Nụ cười của Tống Kiên càng rõ ràng hơn, làm khó dễ giả vờ nói: “Nhưng mà tôi đứng thao cậu như vậy rất phí lực a! Vẫn là vào trong nước làm tương đối thoải mái." Nói xong, thân thể của hắn lại nghiêng về trước một chút, Vương Khôn sợ đến oa oa kêu to, tay chân chặt chặt chẽ chẽ quấn quít lấy thân thể Tống Kiên.
“Không được! Không thể vào trong nước được!" Vương Khôn bị hù đến muốn khóc lên, chứng sợ độ cao nghiêm trọng thực sự là chịu không nổi a!
Tống Kiên dùng đại đầu đỉnh nhấn nhấn miệng huyệt mềm mại mấy cái, nhân cơ hội đưa ra yêu cầu: “Đứng ở chỗ này thao cậu cũng được, nhưng tôi có một yêu cầu, chỉ cần cậu ngoan ngoãn nghe theo, tôi sẽ không nhảy xuống."
Vương Khôn bị doạ đã hoàn toàn không còn nghĩ ngợi được gì, chỉ có thể ngoan ngoãn mặc Tống Kiên dắt mũi dẫn đi: “Được được được, anh nói, anh nói cái gì tôi cũng đều đáp ứng."
Tống Kiên mỉm cười, miệng kề sát tới bên tai Vương Khôn nói ra một câu.
Vương Khôn ngẩn người một chút, lý trí còn sót lại tựa hồ muốn phản kháng, chần chờ không có cho ra phản ứng gì, Tống Kiên thấy thế, lập tức liền đem thân thể nghiêng về phía trước, hai chân còn cố ý run lẩy bẩy, Vương Khôn bị dọa đến hồn vía lên mây, cái gì lý trí cái gì phản kháng lập tức đều bị hắn quăng hết, la lớn: “Đại kê của ông xã, cầu anh dùng đại kê thao *** huyệt của em!"
Tống Kiên cực kỳ thoả mãn, côn thịt mở ra miệng huyệt căng mịn, cắm vào bên trong cúc huyệt.
Chíp Bông Gòn: Không sống nổi với hai anh này mà, khởi động thôi có cần HOT!!! đến thế không aaa!!
Tác giả :
Mày Rậm Lông