Làm Một Pháo, Yêu Ngươi Luôn!
Chương 18: Tư thế tỏ tình “Dũng cảm” ...
Kiều Văn bị Từ Chính Dương vừa hôn môi vừa sờ sẫm lại vừa nói lời tâm tình khiêu khích làm cho cả người mê muội, cho dù hắn đem Từ Chính Dương bỏ vào danh sách đen bạn giường cố định, nhưng không thể không thừa nhận, mị lực của Từ Chính Dương thật là khiến người ta vô pháp chống đối, vẻ ngoài đẹp trai, còn mang theo chút khí chất lưu manh mà Kiều Văn thích nhất, thân hình cao lớn, cường tráng, bắp thịt rắn chắc, vai rộng eo hẹp, hoàn hảo là một cái giá treo quần áo.
Kiều Văn nhìn kỹ gương mặt tuấn tú của Từ Chính Dương tràn đầy nụ cười ôn nhu, tim không tự chủ đập gia tốc, cảm giác được làn da ở bắp đùi trong bị côn thịt vừa nóng lại vừa cứng cọ xát, hắn đột nhiên đem hai bắp đùi kẹp lại, đem côn thịt của Từ Chính Dương kẹp chặt ở giữa.
Kích thích đột nhiên kéo tới khiến Từ Chính Dương sảng khoái “Hừ" một tiếng, Kiều Văn nhìn hắn nói: “Cậu trước tiên chờ một chút, liên quan đến chuyện cậu nói muốn làm bạn trai tôi, tôi sẽ cân nhắc một chút, cậu cho tôi chút thời gian… A… Cậu chớ làm loạn a…"
Huyệt thịt đột nhiên bị một ngón tay xâm nhập, Kiều Văn thực sự là bị cái tên nam nhân bá đạo này làm tức chết rồi.
Từ Chính Dương đem ngón tay từ từ chen vào huyệt thịt, xúc cảm quen thuộc truyền đến, làm cho hắn cảm thấy càng thêm hưng phấn, ngón tay giữa của hắn đặt ở trên điểm nhô ra của tuyến tiền liệt, nhẹ nhàng vuốt ve, vô lại mà lên án: “Còn cân nhắc cái gì? Có yêu cầu gì phải cân nhắc? Cái lão nam nhân kia vừa mở miệng em liền đáp ứng cùng hắn giao du, anh bảo em theo anh thì em lại ba lần bốn lượt, anh chỗ nào so với cái lão nam nhân kia thua kém chứ?" Nói xong, ngón tay đặt ở trên điểm nhô ra của tuyến tiền liệt ấn mạnh xuống một cái.
“Không phải… A ưm…" Tuyến tiền liệt bị kích thích khiến thân thể Kiều Văn hơi run rẩy một chút, hắn có chút bất đắc dĩ nhìn Từ Chính Dương một mặt biểu tình khó chịu, trong lòng cảm thấy hơi dở khóc dở cười, người này là đang ghen phải không? Làm sao ghen lại ấu trĩ như vậy?
“Tôi hiện tại chỉ biết cậu tên là Từ Chính Dương, những chuyện khác không biết gì cả, cậu muốn tôi đáp ứng giao du cùng với một người xa lạ không biết gì sao, có phải là quá làm khó người khác đi." Kiều Văn ngữ khí bình thản nói.
Hắn nói như vậy liền đại biểu trong lòng đã thử sẽ tiếp nhận, Từ Chính Dương nhất thời cảm thấy như mở cờ trong bụng, vội vã dùng chút sức đem côn thịt từ trong hai chân kẹp chặt của Kiều Văn nhổ ra, cấp tốc đứng lên, từ trên cao xuống mà nhìn chằm chằm Kiều Văn đang mang biểu tình kinh ngạc, nghiêm túc nói: “Từ Chính Dương, nam, năm nay hai mươi bốn tuổi, người thành phố S, trong nhà cha mẹ khoẻ mạnh, có một người anh, hai người em gái song sinh, tốt nghiệp khoa chính quy từ S đại, bị cử đến H đại đi học, bây giờ là một nghiên cứu sinh chịu trách nhiệm học viện hệ tài chính, thân cao một mét tám sáu, cân nặng 74 kg, dương vật lúc bình thường trên dưới 12 centimet, thời điểm hoàn toàn cương là 18 centimet, thân thể khỏe mạnh, không bệnh không đau, hiện tại độc thân, đã từng kết giao qua hai người bạn trai… Nghiêm túc mà nói, hai người bạn pháo lâu năm, còn bạn pháo ngắn hạn… Chưa từng nghiêm túc thống kê qua, số lượng không xác định… Thế nhưng bạn pháo đã là quá khứ, bản thân sau này nhất định sẽ đối với người yêu toàn tâm toàn ý, vì người yêu thủ thân như ngọc, tuyệt không làm loạn, cũng đem hết toàn lực thỏa mãn nhu cầu tình dục của người yêu… Cùng với tất cả các nhu cầu khác… ID sinh viên: XXXX, chứng minh thư số: XXXX, có thẻ sinh viên cùng chứng minh thư chứng minh, lãnh đạo bất cứ lúc nào cũng có thể kiểm duyệt, hết!"
Kiều Văn triệt để trợn tròn mắt, hắn cứ như vậy ngơ ngác ngốc lăng nằm ở trên giường, ngước nhìn Từ Chính Dương đứng thẳng tắp, nam nhân thân mặc áo sơ mi trắng, quần bò tối màu, phec mơ tuya quần đã mở ra, côn thịt cứng rắn hùng dũng, oai vệ, khí phách hiên ngang nằm ở động phủ mở ra nơi đũng quần, cảnh tượng này thực sự là…
Kiều Văn nhịn không được bật cười, đây thật sự là tư thế tỏ tình hắn chưa từng thấy qua, cực… “Dũng cảm" a, tuy rằng nội dung bày tỏ rất chấn động, rất cảm động, nhưng vô hình trung lại chọt trúng điểm cười không biết ở đâu của hắn, cả người nằm ở trên giường cười đến thân thể lăn qua lăn lại.
Thâm tình bày tỏ lại đổi lấy một trận cười to, Từ Chính Dương sắc mặt triệt để đen thui, hắn ngã xuống thân thể ôm lấy Kiều Văn ở trên giường xoay người, để Kiều Văn áp ở trên người hắn, sau đó hai chân rắn chắc, mạnh mẽ cuốn lấy hai chân Kiều Văn, tay trái vòng ra sau lưng đem Kiều Văn ôm chặt cứng, dán vào thân thể của chính mình không để lại một khe hở, tay phải đưa đến cái mông căng mẩy ra sức nhào nặn, ngón tay còn không thành thật tại lỗ huyệt trượt đến trượt đi, hắn hừ khẽ cắn môi dưới của Kiều Văn hàm hồ mắng: “Ông đây có một lần nghiêm túc bày tỏ như vậy, em lại dám cười!? Chuyện này không cho thương lượng, em phải ở bên ông… Mẹ nó, em còn dám cười, ông đây phải đem em làm đến khóc lóc cầu… Ưm…"
Kiều Văn cười đến nước mắt đều sắp chảy ra, tại lúc Từ Chính Dương hung tợn trấn áp mới miễn cưỡng ngưng cười, hắn đột nhiên ôm lấy cổ Từ Chính Dương, nhiệt tình le lưỡi ra cùng hắn hôn lưỡi, đem lời “Đe dọa" còn chưa nói hết của Từ Chính Dương chặn lại.
Thời điểm được nhiệt tình hôn đáp lại, Từ Chính Dương sửng sốt nửa giây, lập tức tim kích động đập loạn không ngừng, tức khắc ngậm lấy đầu lưỡi Kiều Văn, tay trái cũng từ sau lưng chuyển qua tóc của Kiều Văn, ấn lên đầu Kiều Văn, không cho môi cùng đầu lưỡi của hai người tách ra.
Hai người chặt chẽ ôm nhau hôn nồng nhiệt, miệng lưỡi quấn quýt, trao đổi nước bọt cho nhau, song phương chìm đắm trong bể ái dục, không biết trời trăng gì nữa, cả phòng tựa hồ cũng đang bay lên bong bóng màu hồng.
Đột nhiên, một hồi tiếng chuông điện thoại vang lên sát phong cảnh, bong bóng phấn hồng bụp bụp vỡ tại chỗ.
Từ Chính Dương đương nhiên là muốn bỏ mặc, cả người đều tập trung vào đại nghiệp hôn lưỡi, hai tay cũng liều chết ôm chặt Kiều Văn không buông ra.
Mà Kiều Văn đương nhiên vô pháp làm được như Từ Chính Dương đang làm cái gì cũng đều không nghe, bởi vì đang vang lên hiên ngang chính là chuông điện thoại của hắn, dưới tình trạng cùng Từ Chính Dương môi lưỡi triền miên nói không ra lời, chỉ có thể phát ra âm thanh “Ư ư", hắn vỗ vỗ phía sau lưng Từ Chính Dương, ra hiệu hắn trước tiên đình chiến, nhưng Từ Chính Dương chính là không muốn dừng lại, tư thế như muốn hôn đến chân trời góc bể, Kiều Văn bị áp chế không thể động đậy, dưới tình thế cấp bách, đưa tay phải đến bên eo Từ Chính Dương, tàn nhẫn nhéo một cái.
“Oa…" Vốn đang hết sức chuyên tâm làm một tên sắc lang nhưng lại bị đau đến kêu to một tiếng, rốt cuộc cam chịu mà buông đôi môi ra, khí lực ở tay và chân cũng thả lỏng hơn phân nửa, Kiều Văn dùng chút sức lực liền thoát khỏi trói buộc của hắn, bước chân vội vã đi tới phòng khách, nhưng còn chưa đợi hắn cầm điện thoại lên, tiếng chuông đã im bặt.
Cuộc gọi nhỡ hiển thị chính là tên của vị thầy giáo kia, Kiều Văn mới đột nhiên nhớ tới ước hẹn mướn phòng ở khách sạn, chết tiệt, bị Từ Chính Dương hỗn loạn quấy nhiễu một trận, nên cái gì cũng quên mất.
Kiều Văn chuẩn bị gọi lại, nhưng lại chần chờ một chút, gọi lại thì nên nói cái gì đây?
Vừa nghe Từ Chính Dương tỏ tình, hắn xác thực đã động lòng, cũng lấy hành động thực tế chủ động hôn đáp lại ngầm thừa nhận đã tiếp nhận lời tỏ tình này, vốn là hắn đối với Từ Chính Dương canh cánh trong lòng cũng chỉ có duy nhất một điểm “Sinh hoạt tình dục quá loạn", đây cũng chính là vết nhơ có lực sát thương lớn nhất, nhưng mà bây giờ Từ Chính Dương cam kết sẽ “Thuộc về riêng mình hắn “, vậy thì hắn thật sự không còn gì có thể soi mói.
Tuần trước hẹn một lần pháo, bề ngoài cùng vóc người của Từ Chính Dương vừa bá đạo lại vừa ôn nhu, làm tình có săn sóc cũng có mạnh bạo, cũng làm cho Kiều Văn đối với hắn có hảo cảm, mà về phía vị thầy giáo kia, Kiều Văn chưa đối với hắn có bất kỳ cảm giác gì, lúc trước cũng chỉ là ôm thái độ muốn thử một chút mới đáp ứng cùng hắn giao du, cả hai cùng so sánh, không thể nghi ngờ, nếu như muốn chọn một người trong đó để thử xem, Từ Chính Dương tuyệt đối “miểu sát" (một chiêu giết chết) vị thầy giáo kia, lấy ưu thế tuyệt đối thắng được.
Kiều Văn trong lòng nhất thời cảm thấy đối với vị thầy giáo kia vạn phần áy náy: Xin lỗi, tôi không phải cố ý khiến ngài làm con cờ thí, tôi cũng chưa hề nghĩ tới muốn đùa bỡn tình cảm của ngài, ngược lại đôi ta cũng chưa có chân chính bắt đầu quan hệ yêu đương, kết thúc kịp lúc ngài hẳn là sẽ không cảm thấy thương tâm đi!
Hắn vừa lặng yên suy nghĩ, vừa gửi tin nhắn cự tuyệt lời mời mướn phòng cho vị thầy giáo kia, đồng thời đưa ra ý định không muốn tiếp tục qua lại, nội dung cụ thể chính là dùng ngôn ngữ uyển chuyển viết ra một đoạn lời nói tự đáy lòng, nói êm tai một chút mới có thể làm lòng người ta cảm thấy không quá khó chịu, phải không.
Tin nhắn sau khi gửi đi, Kiều Văn lập tức tắt máy, chỉ lo vị thầy giáo kia nhìn thấy tin nhắn xong thì lập tức gọi điện tới tố giác hắn là thứ “Thay đổi thất thường" “Phụ lòng người tốt", làm rùa đen rút đầu thì cứ làm rùa đen rút đầu đi, hắn hiện tại ứng phó một Từ Chính Dương cũng đã vô lực chống đỡ rồi, thật sự là không thừa bao nhiêu khí lực đi chịu đựng lửa đạn của một nam nhân khác.
Màn hình điện thoại tắt máy đen thui, Kiều Văn một hơi thở phào nhẹ nhõm, quay người lại, liền phát hiện Từ Chính Dương đang khoanh tay dựa vào cửa phòng ngủ nhìn hắn, sắc mặt đen như đáy nồi, quanh thân phảng phất như phát tán ra nồng nặc oán khí, quan trọng hơn là, quần áo trên người hắn đều cởi sạch, cả người trần trụi, đường nét cơ bắp đẹp mà gợi cảm, côn thịt vẫn như cũ cương cứng tỏ rõ không dung thứ cho thái độ sao lãng tồn tại.
Hai thằng đàn ông lõa lồ nhìn nhau trong chốc lát, Từ Chính Dương mở miệng trước, ngữ khí chua lét hỏi: “Là cái lão nam nhân kia đúng không? Em nói gì với hắn?"
Kiều Văn cũng không có gạt hắn, từng câu từng chữ nói rõ với hắn, Từ Chính Dương sau khi nghe xong sắc mặt hòa hoãn không ít, nghĩa khí chính đáng nói: “Này là được rồi, đối phó loại lão nam nhân này, nên giải quyết nhanh chóng, không nên cho hắn cơ hội dây dưa không rõ, nói lại cũng là em quá hồ đồ, lúc trước không nên ngớ ngẩn mà đáp ứng cùng hắn thử một chút, sau này ở trong trường học bắt gặp hắn, lập tức quay đầu đi ngay, nếu hắn cả gan dám dây dưa với em, em lập tức gọi điện thoại cho anh, nhớ kỹ chưa?"
Hắn vừa mới tỏ tình thành công, ngay lập tức liền bày ra mười phần tư thái bạn trai mà quơ tay múa chân, trong lòng còn cảm thấy khá là đắc ý.
Kiều Văn nhất thời cảm thấy có chút mất mặt, tốt xấu gì hắn cũng là giáo viên, giờ lại lưu lạc tới nỗi bị học sinh răn dạy, thực sự là càng sống càng đi lùi.
Từ Chính Dương đi nhanh tới, đột nhiên ôm lấy eo Kiều Văn đem khoảng cách rút ngắn để hắn dán vào thân thể của mình: “Em vừa rồi nhéo anh."
Ngữ khí của hắn thật bình thản, nhưng Kiều Văn vẫn từ trong đó nghe được một điểm khí tức nguy hiểm, vội vàng giải thích: “Kia… Điện thoại di động cứ vang lên, em…"
Từ Chính Dương không khách khí chút nào mà đánh gãy lời hắn, nói: “Em vì muốn tiếp điện thoại của lão nam nhân kia mà nhéo anh?"
Kiều Văn lúc này triệt để minh bạch, tên nam nhân này một khi đã ăn dấm chua, sẽ trở nên vừa ấu trĩ vừa cố chấp, vì vậy hắn không biện giải, nhanh chóng lấy lòng nói: “Không nhéo cũng đã nhéo, anh muốn làm sao đây? Em xoa xoa cho anh? Hay là… Em cho anh nhéo lại?"
Ngón tay Từ Chính Dương ở bên eo Kiều Văn vuốt lên vuốt xuống mấy lần, tựa như là đang đắn đo sẽ đối với miếng thịt này ra tay thế nào, hắn cứ sờ tới lui, chậm chạp không chịu ra tay, Kiều Văn bị hắn trêu chọc, thân thể đều cứng lên, hắn vừa định thúc giục Từ Chính Dương nhanh lên, muốn giết hay muốn lăng trì thì làm một cái cho sảng khoái, Từ Chính Dương lại đột nhiên ngồi xổm người xuống, môi dán lên địa phương mà hắn vừa mới sờ sẫm, nặng nề mút một chút.
Da dẻ trắng nõn bên eo bị mút ra một dấu hồng ấn rõ ràng, Từ Chính Dương nhìn chằm chằm hai giây, hài lòng nở nụ cười, đứng lên nâng mặt Kiều Văn hôn mấy cái, nói: “Cho em dấu ấn này, sau này em chính là người của anh." Liền ở trên cổ của Kiều Văn liếm một cái: “Vốn nên đặt ở trên cổ, thế nhưng sợ học sinh cùng đồng nghiệp của em nhìn thấy sẽ có phiền phức."
Kiều Văn nhất thời cảm thấy toàn thân giống như bị điện giật tê tê dại dại, trong lòng cũng ngứa ngáy, liền lấy ngón chân của mình đi đụng chạm ngón chân của Từ Chính Dương, dây dưa một lúc, ngón chân liền dọc theo mu bàn chân Từ Chính Dương trèo lên trên, chờ toàn bộ bàn chân hoàn toàn đặt ở trên mu bàn chân, Kiều Văn liền tính trẻ con tăng thêm khí lực đạp mu bàn chân mấy cái, Từ Chính Dương cũng không tức giận, chỉ là một mặt cưng chiều mà cười nhìn hắn.
Cái chân không thành thật liền rời khỏi mu bàn chân, Kiều Văn dùng lòng bàn chân dọc theo bắp chân của Từ Chính Dương trượt lên trượt xuống, này hoàn toàn là “Ma sát nhóm lửa", Từ Chính Dương toàn thân dục hỏa đều bị hắn cọ xát phát khởi.
Thật sự là tiểu yêu tinh hại người mà, Từ Chính Dương nghĩ thầm, Kiều Văn loại này bình thường thì đứng đắn, lên giường trong một giây liền biến thành tính cách phóng đãng, hắn quả thực yêu đến tận xương tủy, hắn dùng hai tay nâng cái mông Kiều Văn đem người ôm lấy, hối hả chạy về hướng phòng ngủ: “Tiên sư nó, vốn là chuẩn bị một túi đồ chơi đùa với em, ông đây lại không nhịn được, hiện tại chỉ nghĩ thao em! Đồ dâm đãng, ông muốn làm cho em khóc lóc gọi ông xã!"
Kiều Văn nhìn kỹ gương mặt tuấn tú của Từ Chính Dương tràn đầy nụ cười ôn nhu, tim không tự chủ đập gia tốc, cảm giác được làn da ở bắp đùi trong bị côn thịt vừa nóng lại vừa cứng cọ xát, hắn đột nhiên đem hai bắp đùi kẹp lại, đem côn thịt của Từ Chính Dương kẹp chặt ở giữa.
Kích thích đột nhiên kéo tới khiến Từ Chính Dương sảng khoái “Hừ" một tiếng, Kiều Văn nhìn hắn nói: “Cậu trước tiên chờ một chút, liên quan đến chuyện cậu nói muốn làm bạn trai tôi, tôi sẽ cân nhắc một chút, cậu cho tôi chút thời gian… A… Cậu chớ làm loạn a…"
Huyệt thịt đột nhiên bị một ngón tay xâm nhập, Kiều Văn thực sự là bị cái tên nam nhân bá đạo này làm tức chết rồi.
Từ Chính Dương đem ngón tay từ từ chen vào huyệt thịt, xúc cảm quen thuộc truyền đến, làm cho hắn cảm thấy càng thêm hưng phấn, ngón tay giữa của hắn đặt ở trên điểm nhô ra của tuyến tiền liệt, nhẹ nhàng vuốt ve, vô lại mà lên án: “Còn cân nhắc cái gì? Có yêu cầu gì phải cân nhắc? Cái lão nam nhân kia vừa mở miệng em liền đáp ứng cùng hắn giao du, anh bảo em theo anh thì em lại ba lần bốn lượt, anh chỗ nào so với cái lão nam nhân kia thua kém chứ?" Nói xong, ngón tay đặt ở trên điểm nhô ra của tuyến tiền liệt ấn mạnh xuống một cái.
“Không phải… A ưm…" Tuyến tiền liệt bị kích thích khiến thân thể Kiều Văn hơi run rẩy một chút, hắn có chút bất đắc dĩ nhìn Từ Chính Dương một mặt biểu tình khó chịu, trong lòng cảm thấy hơi dở khóc dở cười, người này là đang ghen phải không? Làm sao ghen lại ấu trĩ như vậy?
“Tôi hiện tại chỉ biết cậu tên là Từ Chính Dương, những chuyện khác không biết gì cả, cậu muốn tôi đáp ứng giao du cùng với một người xa lạ không biết gì sao, có phải là quá làm khó người khác đi." Kiều Văn ngữ khí bình thản nói.
Hắn nói như vậy liền đại biểu trong lòng đã thử sẽ tiếp nhận, Từ Chính Dương nhất thời cảm thấy như mở cờ trong bụng, vội vã dùng chút sức đem côn thịt từ trong hai chân kẹp chặt của Kiều Văn nhổ ra, cấp tốc đứng lên, từ trên cao xuống mà nhìn chằm chằm Kiều Văn đang mang biểu tình kinh ngạc, nghiêm túc nói: “Từ Chính Dương, nam, năm nay hai mươi bốn tuổi, người thành phố S, trong nhà cha mẹ khoẻ mạnh, có một người anh, hai người em gái song sinh, tốt nghiệp khoa chính quy từ S đại, bị cử đến H đại đi học, bây giờ là một nghiên cứu sinh chịu trách nhiệm học viện hệ tài chính, thân cao một mét tám sáu, cân nặng 74 kg, dương vật lúc bình thường trên dưới 12 centimet, thời điểm hoàn toàn cương là 18 centimet, thân thể khỏe mạnh, không bệnh không đau, hiện tại độc thân, đã từng kết giao qua hai người bạn trai… Nghiêm túc mà nói, hai người bạn pháo lâu năm, còn bạn pháo ngắn hạn… Chưa từng nghiêm túc thống kê qua, số lượng không xác định… Thế nhưng bạn pháo đã là quá khứ, bản thân sau này nhất định sẽ đối với người yêu toàn tâm toàn ý, vì người yêu thủ thân như ngọc, tuyệt không làm loạn, cũng đem hết toàn lực thỏa mãn nhu cầu tình dục của người yêu… Cùng với tất cả các nhu cầu khác… ID sinh viên: XXXX, chứng minh thư số: XXXX, có thẻ sinh viên cùng chứng minh thư chứng minh, lãnh đạo bất cứ lúc nào cũng có thể kiểm duyệt, hết!"
Kiều Văn triệt để trợn tròn mắt, hắn cứ như vậy ngơ ngác ngốc lăng nằm ở trên giường, ngước nhìn Từ Chính Dương đứng thẳng tắp, nam nhân thân mặc áo sơ mi trắng, quần bò tối màu, phec mơ tuya quần đã mở ra, côn thịt cứng rắn hùng dũng, oai vệ, khí phách hiên ngang nằm ở động phủ mở ra nơi đũng quần, cảnh tượng này thực sự là…
Kiều Văn nhịn không được bật cười, đây thật sự là tư thế tỏ tình hắn chưa từng thấy qua, cực… “Dũng cảm" a, tuy rằng nội dung bày tỏ rất chấn động, rất cảm động, nhưng vô hình trung lại chọt trúng điểm cười không biết ở đâu của hắn, cả người nằm ở trên giường cười đến thân thể lăn qua lăn lại.
Thâm tình bày tỏ lại đổi lấy một trận cười to, Từ Chính Dương sắc mặt triệt để đen thui, hắn ngã xuống thân thể ôm lấy Kiều Văn ở trên giường xoay người, để Kiều Văn áp ở trên người hắn, sau đó hai chân rắn chắc, mạnh mẽ cuốn lấy hai chân Kiều Văn, tay trái vòng ra sau lưng đem Kiều Văn ôm chặt cứng, dán vào thân thể của chính mình không để lại một khe hở, tay phải đưa đến cái mông căng mẩy ra sức nhào nặn, ngón tay còn không thành thật tại lỗ huyệt trượt đến trượt đi, hắn hừ khẽ cắn môi dưới của Kiều Văn hàm hồ mắng: “Ông đây có một lần nghiêm túc bày tỏ như vậy, em lại dám cười!? Chuyện này không cho thương lượng, em phải ở bên ông… Mẹ nó, em còn dám cười, ông đây phải đem em làm đến khóc lóc cầu… Ưm…"
Kiều Văn cười đến nước mắt đều sắp chảy ra, tại lúc Từ Chính Dương hung tợn trấn áp mới miễn cưỡng ngưng cười, hắn đột nhiên ôm lấy cổ Từ Chính Dương, nhiệt tình le lưỡi ra cùng hắn hôn lưỡi, đem lời “Đe dọa" còn chưa nói hết của Từ Chính Dương chặn lại.
Thời điểm được nhiệt tình hôn đáp lại, Từ Chính Dương sửng sốt nửa giây, lập tức tim kích động đập loạn không ngừng, tức khắc ngậm lấy đầu lưỡi Kiều Văn, tay trái cũng từ sau lưng chuyển qua tóc của Kiều Văn, ấn lên đầu Kiều Văn, không cho môi cùng đầu lưỡi của hai người tách ra.
Hai người chặt chẽ ôm nhau hôn nồng nhiệt, miệng lưỡi quấn quýt, trao đổi nước bọt cho nhau, song phương chìm đắm trong bể ái dục, không biết trời trăng gì nữa, cả phòng tựa hồ cũng đang bay lên bong bóng màu hồng.
Đột nhiên, một hồi tiếng chuông điện thoại vang lên sát phong cảnh, bong bóng phấn hồng bụp bụp vỡ tại chỗ.
Từ Chính Dương đương nhiên là muốn bỏ mặc, cả người đều tập trung vào đại nghiệp hôn lưỡi, hai tay cũng liều chết ôm chặt Kiều Văn không buông ra.
Mà Kiều Văn đương nhiên vô pháp làm được như Từ Chính Dương đang làm cái gì cũng đều không nghe, bởi vì đang vang lên hiên ngang chính là chuông điện thoại của hắn, dưới tình trạng cùng Từ Chính Dương môi lưỡi triền miên nói không ra lời, chỉ có thể phát ra âm thanh “Ư ư", hắn vỗ vỗ phía sau lưng Từ Chính Dương, ra hiệu hắn trước tiên đình chiến, nhưng Từ Chính Dương chính là không muốn dừng lại, tư thế như muốn hôn đến chân trời góc bể, Kiều Văn bị áp chế không thể động đậy, dưới tình thế cấp bách, đưa tay phải đến bên eo Từ Chính Dương, tàn nhẫn nhéo một cái.
“Oa…" Vốn đang hết sức chuyên tâm làm một tên sắc lang nhưng lại bị đau đến kêu to một tiếng, rốt cuộc cam chịu mà buông đôi môi ra, khí lực ở tay và chân cũng thả lỏng hơn phân nửa, Kiều Văn dùng chút sức lực liền thoát khỏi trói buộc của hắn, bước chân vội vã đi tới phòng khách, nhưng còn chưa đợi hắn cầm điện thoại lên, tiếng chuông đã im bặt.
Cuộc gọi nhỡ hiển thị chính là tên của vị thầy giáo kia, Kiều Văn mới đột nhiên nhớ tới ước hẹn mướn phòng ở khách sạn, chết tiệt, bị Từ Chính Dương hỗn loạn quấy nhiễu một trận, nên cái gì cũng quên mất.
Kiều Văn chuẩn bị gọi lại, nhưng lại chần chờ một chút, gọi lại thì nên nói cái gì đây?
Vừa nghe Từ Chính Dương tỏ tình, hắn xác thực đã động lòng, cũng lấy hành động thực tế chủ động hôn đáp lại ngầm thừa nhận đã tiếp nhận lời tỏ tình này, vốn là hắn đối với Từ Chính Dương canh cánh trong lòng cũng chỉ có duy nhất một điểm “Sinh hoạt tình dục quá loạn", đây cũng chính là vết nhơ có lực sát thương lớn nhất, nhưng mà bây giờ Từ Chính Dương cam kết sẽ “Thuộc về riêng mình hắn “, vậy thì hắn thật sự không còn gì có thể soi mói.
Tuần trước hẹn một lần pháo, bề ngoài cùng vóc người của Từ Chính Dương vừa bá đạo lại vừa ôn nhu, làm tình có săn sóc cũng có mạnh bạo, cũng làm cho Kiều Văn đối với hắn có hảo cảm, mà về phía vị thầy giáo kia, Kiều Văn chưa đối với hắn có bất kỳ cảm giác gì, lúc trước cũng chỉ là ôm thái độ muốn thử một chút mới đáp ứng cùng hắn giao du, cả hai cùng so sánh, không thể nghi ngờ, nếu như muốn chọn một người trong đó để thử xem, Từ Chính Dương tuyệt đối “miểu sát" (một chiêu giết chết) vị thầy giáo kia, lấy ưu thế tuyệt đối thắng được.
Kiều Văn trong lòng nhất thời cảm thấy đối với vị thầy giáo kia vạn phần áy náy: Xin lỗi, tôi không phải cố ý khiến ngài làm con cờ thí, tôi cũng chưa hề nghĩ tới muốn đùa bỡn tình cảm của ngài, ngược lại đôi ta cũng chưa có chân chính bắt đầu quan hệ yêu đương, kết thúc kịp lúc ngài hẳn là sẽ không cảm thấy thương tâm đi!
Hắn vừa lặng yên suy nghĩ, vừa gửi tin nhắn cự tuyệt lời mời mướn phòng cho vị thầy giáo kia, đồng thời đưa ra ý định không muốn tiếp tục qua lại, nội dung cụ thể chính là dùng ngôn ngữ uyển chuyển viết ra một đoạn lời nói tự đáy lòng, nói êm tai một chút mới có thể làm lòng người ta cảm thấy không quá khó chịu, phải không.
Tin nhắn sau khi gửi đi, Kiều Văn lập tức tắt máy, chỉ lo vị thầy giáo kia nhìn thấy tin nhắn xong thì lập tức gọi điện tới tố giác hắn là thứ “Thay đổi thất thường" “Phụ lòng người tốt", làm rùa đen rút đầu thì cứ làm rùa đen rút đầu đi, hắn hiện tại ứng phó một Từ Chính Dương cũng đã vô lực chống đỡ rồi, thật sự là không thừa bao nhiêu khí lực đi chịu đựng lửa đạn của một nam nhân khác.
Màn hình điện thoại tắt máy đen thui, Kiều Văn một hơi thở phào nhẹ nhõm, quay người lại, liền phát hiện Từ Chính Dương đang khoanh tay dựa vào cửa phòng ngủ nhìn hắn, sắc mặt đen như đáy nồi, quanh thân phảng phất như phát tán ra nồng nặc oán khí, quan trọng hơn là, quần áo trên người hắn đều cởi sạch, cả người trần trụi, đường nét cơ bắp đẹp mà gợi cảm, côn thịt vẫn như cũ cương cứng tỏ rõ không dung thứ cho thái độ sao lãng tồn tại.
Hai thằng đàn ông lõa lồ nhìn nhau trong chốc lát, Từ Chính Dương mở miệng trước, ngữ khí chua lét hỏi: “Là cái lão nam nhân kia đúng không? Em nói gì với hắn?"
Kiều Văn cũng không có gạt hắn, từng câu từng chữ nói rõ với hắn, Từ Chính Dương sau khi nghe xong sắc mặt hòa hoãn không ít, nghĩa khí chính đáng nói: “Này là được rồi, đối phó loại lão nam nhân này, nên giải quyết nhanh chóng, không nên cho hắn cơ hội dây dưa không rõ, nói lại cũng là em quá hồ đồ, lúc trước không nên ngớ ngẩn mà đáp ứng cùng hắn thử một chút, sau này ở trong trường học bắt gặp hắn, lập tức quay đầu đi ngay, nếu hắn cả gan dám dây dưa với em, em lập tức gọi điện thoại cho anh, nhớ kỹ chưa?"
Hắn vừa mới tỏ tình thành công, ngay lập tức liền bày ra mười phần tư thái bạn trai mà quơ tay múa chân, trong lòng còn cảm thấy khá là đắc ý.
Kiều Văn nhất thời cảm thấy có chút mất mặt, tốt xấu gì hắn cũng là giáo viên, giờ lại lưu lạc tới nỗi bị học sinh răn dạy, thực sự là càng sống càng đi lùi.
Từ Chính Dương đi nhanh tới, đột nhiên ôm lấy eo Kiều Văn đem khoảng cách rút ngắn để hắn dán vào thân thể của mình: “Em vừa rồi nhéo anh."
Ngữ khí của hắn thật bình thản, nhưng Kiều Văn vẫn từ trong đó nghe được một điểm khí tức nguy hiểm, vội vàng giải thích: “Kia… Điện thoại di động cứ vang lên, em…"
Từ Chính Dương không khách khí chút nào mà đánh gãy lời hắn, nói: “Em vì muốn tiếp điện thoại của lão nam nhân kia mà nhéo anh?"
Kiều Văn lúc này triệt để minh bạch, tên nam nhân này một khi đã ăn dấm chua, sẽ trở nên vừa ấu trĩ vừa cố chấp, vì vậy hắn không biện giải, nhanh chóng lấy lòng nói: “Không nhéo cũng đã nhéo, anh muốn làm sao đây? Em xoa xoa cho anh? Hay là… Em cho anh nhéo lại?"
Ngón tay Từ Chính Dương ở bên eo Kiều Văn vuốt lên vuốt xuống mấy lần, tựa như là đang đắn đo sẽ đối với miếng thịt này ra tay thế nào, hắn cứ sờ tới lui, chậm chạp không chịu ra tay, Kiều Văn bị hắn trêu chọc, thân thể đều cứng lên, hắn vừa định thúc giục Từ Chính Dương nhanh lên, muốn giết hay muốn lăng trì thì làm một cái cho sảng khoái, Từ Chính Dương lại đột nhiên ngồi xổm người xuống, môi dán lên địa phương mà hắn vừa mới sờ sẫm, nặng nề mút một chút.
Da dẻ trắng nõn bên eo bị mút ra một dấu hồng ấn rõ ràng, Từ Chính Dương nhìn chằm chằm hai giây, hài lòng nở nụ cười, đứng lên nâng mặt Kiều Văn hôn mấy cái, nói: “Cho em dấu ấn này, sau này em chính là người của anh." Liền ở trên cổ của Kiều Văn liếm một cái: “Vốn nên đặt ở trên cổ, thế nhưng sợ học sinh cùng đồng nghiệp của em nhìn thấy sẽ có phiền phức."
Kiều Văn nhất thời cảm thấy toàn thân giống như bị điện giật tê tê dại dại, trong lòng cũng ngứa ngáy, liền lấy ngón chân của mình đi đụng chạm ngón chân của Từ Chính Dương, dây dưa một lúc, ngón chân liền dọc theo mu bàn chân Từ Chính Dương trèo lên trên, chờ toàn bộ bàn chân hoàn toàn đặt ở trên mu bàn chân, Kiều Văn liền tính trẻ con tăng thêm khí lực đạp mu bàn chân mấy cái, Từ Chính Dương cũng không tức giận, chỉ là một mặt cưng chiều mà cười nhìn hắn.
Cái chân không thành thật liền rời khỏi mu bàn chân, Kiều Văn dùng lòng bàn chân dọc theo bắp chân của Từ Chính Dương trượt lên trượt xuống, này hoàn toàn là “Ma sát nhóm lửa", Từ Chính Dương toàn thân dục hỏa đều bị hắn cọ xát phát khởi.
Thật sự là tiểu yêu tinh hại người mà, Từ Chính Dương nghĩ thầm, Kiều Văn loại này bình thường thì đứng đắn, lên giường trong một giây liền biến thành tính cách phóng đãng, hắn quả thực yêu đến tận xương tủy, hắn dùng hai tay nâng cái mông Kiều Văn đem người ôm lấy, hối hả chạy về hướng phòng ngủ: “Tiên sư nó, vốn là chuẩn bị một túi đồ chơi đùa với em, ông đây lại không nhịn được, hiện tại chỉ nghĩ thao em! Đồ dâm đãng, ông muốn làm cho em khóc lóc gọi ông xã!"
Tác giả :
Mày Rậm Lông