Lạc Thần Tái Sinh
Chương 8: Áo tắm, rất đẹp!
Các nữ diễn viên đều đang hồi hộp chờ đợi sự lựa chọn của An thiên vương, còn các nam diễn viên đã bắt đầu mất hết cả hứng thú. Có điều, may mà còn có một đại mỹ nhân thân hình nóng bỏng như Lâm Nhược ở đây, ít nhiều gì cũng bù đắp được chút bực bội và tiếc nuối của họ.
Tô Xán là người hành động đầu tiên.
“Em Lâm Nhược, không phiền nếu anh đứng ở đây chứ?" Vừa nói xong hắn đã tự động bơi về phía bên tay phải của Lâm Nhược.
“Chị Lâm Nhược, em cũng là sinh viên trường điện ảnh, năm nay năm thứ tư rồi." Một nam diễn viên trẻ tuổi khác cũng cười hì hì chiếm luôn vị trí bên trái của cô.
Mấy nam diễn viên khác hơi chậm chân một chút chỉ biết bóp cổ tay thở dài, các nữ diễn viên thấy mọi người đều vây quanh Lâm Nhược, trong lòng vô cùng ghen tức. Có điều, so với mấy tay đàn ông này, thì An thiên vương vẫn đáng để mong chờ hơn.
Màn che phòng thay đồ được kéo lên, An Tiệp mặc quần bơi thong thả bước ra.
Cơ thể hoàn hảo với tỷ lệ vàng dường như làm ánh mắt của các nữ diễn viên ở đây mờ đi trong chớp mắt, ngay cả trái tim cũng ngừng đập mất một giây. Mọi người đều nín thở, kìm nén hết âm thanh trong cổ họng, chỉ sợ kêu lên một tiếng sẽ làm phiền người đàn ông đẹp như thiên thần này.
Ánh mắt Lâm Nhược cũng di chuyển từ vòng eo như tiên cá lên vùng cơ bụng sáu múi của An Tiệp, nhếch môi chép miệng một cái. Thân hình không tệ, nhìn khá hơn đám người mẫu nam cố tình khoe cơ thể kia nhiều.
An Tiệp chậm rãi bước đến trong ánh mắt của Lâm Nhược, mọi thứ xung quanh dường như biến mất hết trong khoảnh khắc này, chỉ còn lại người đàn ông tao nhã độc nhất vô nhị mang theo khí chất thong dong cao quý như bậc đế vương đó, dưới ánh chiều tà đổ xuống, từng bước đi của anh như muốn khẳng định sự gợi cảm không giới hạn của mình.
“Tôi cần trao đổi với Lâm Nhược một vài phân cảnh trong kịch bản, phiền cậu tránh sang bên cạnh một chút được không?"
“Hả? À, vâng, vâng!" nam diễn viên trẻ tuổi tự xưng là đàn em trong trường của Lâm Nhược giật mình hoảng hốt, vội vàng tránh sang một bên nhường lại vị trí cho An Tiệp.
Đối với cánh mày râu, An Tiệp luôn vô cùng ưu tú. Cậu em cùng trường Lâm Nhược hốt hốt hoảng hoảng nhường lại vị trí, cho đến tận khi An Tiệp dựa vào thành suối nước nóng bên cạnh Lâm Nhược một lúc lâu rồi, cậu ta mới hồi hồn lại được.
Ôi trời ơi! Mọi người đều nói An thiên vương tuy lịch thiệp phong độ nhưng tính cách rất lạnh lùng, chưa từng cố tình tiếp cận hay thân thiết với ai, nhưng hôm nay anh lại ‘lễ độ’ mời người khác tránh ra để chủ động tiếp cận Lâm Nhược sao?
Mọi người đều giấu diếm sự ngạc nhiên ngoài mặt rất giỏi, nhưng lại không kìm nén được cảm giác kinh hãi trong lòng, các nữ diễn viên thì vừa hâm mộ lại vừa ghen tị với Lâm Nhược. Được An thiên vương coi trọng một chút thôi, cũng tương đương với việc mở ra một cánh cửa tươi đẹp trong giới nghệ sỹ rồi. Rốt cuộc Lâm Nhược dẫm phải cái bãi cứt chó nào thế chứ! Ghen tị chết người ta mất! Đám nữ diễn viên lẳng lặng nghiến răng ken két.
Lúc này Tô Xán cũng không hề dễ chịu! Thân hình và khuôn mặt của hắn vốn không tồi chút nào, nhưng giờ đứng cạnh An Tiệp, sự khác biệt một trời một vực lập tức lộ rõ. Tô Xán rất biết điều lùi xa ra một chút. Có khí thế mãnh liệt của An Tiệp, dù những người khác có thèm thuồng vị trí bên cạnh của Lâm Nhược cũng không dám tới gần nữa.
So với sự kinh ngạc của mọi người, nhân vật chính Lâm Nhược lại vô cùng bình tĩnh, thảnh thơi, dường như người chủ động tiếp cận cô không phải là siêu sao cấp Thiên vương gì cả mà chỉ là một người bình thường không thể bình thường hơn mà thôi, thậm chí, còn không phân biệt giới tính.
Lâm Nhược uể oải dựa vào thành suối, nghiêng đầu liếc nhìn An Tiệp một cái, nói: “An thiên vương định trao đổi với tôi về phân đoạn nào?"
“Thật ra, là Lâu Kiều nhờ tôi hỏi cô một chút, xem cô có hứng thú đảm nhiệm hai vai một lúc không?" Khóe môi An Tiệp mang theo nụ cười rất nhẹ.
“Đóng hai vai?"
“Đúng vậy. Lâu Kiều muốn thêm vào một nhân vật, là em gái sinh đôi của Lý Linh Lung. Dung mạo giống nhau, nhưng tính cách khác nhau hoàn toàn. So với Lý Linh Lung, thì tính cách em gái của nàng thâm trầm hơn, biết giấu mình, biết bày mưu tính kế, hơn nữa, cũng cùng tiến cung làm phi tử của Lý Thế Dân, rất được sủng ái." An Tiệp dừng lại một chút, “Một người diễn cùng một lúc hai vai với hai tính cách khác nhau rõ rệt như thế chắc chắn sẽ rất khó khăn, nhưng cũng là một sự thách thức. Nếu… nếu là Tạ Thiến, nhất định cô ấy sẽ vui vẻ tiếp nhận."
Lâm Nhược nhướng mày, kiếp trước quan hệ của cô và An Tiệp cũng không sâu sắc, không ngờ anh lại rất hiểu tính cách của cô.
“An thiên vương." Lâm Nhược quay sang đối diện với An Tiệp: “Tôi cũng thế, tôi cũng rất vui vẻ đón nhận sự thách thức này."
Đột nhiên An Tiệp nghiêng người tới gần cô thêm một chút: “Nghe nói, lúc trước Lâm Nhược vốn không biết diễn xuất."
“Vậy thì chắc chắn là bọn họ có mắt không tròng, thực tế thì năng khiếu diễn xuất trời sinh của tôi cũng không hề thua anh, không phải hai hôm nay anh đã tự cảm nhận được rồi sao?!" Khóe mắt Lâm Nhược nheo lại cười đầy tự tin và kiêu ngạo.
An Tiệp cũng híp hai mắt lại, lộ ra vẻ nguy hiểm: “Cô đang khiêu chiến với tôi sao?"
“An thiên vương, tôi chỉ ăn ngay nói thật thôi mà. Anh sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà ép tôi chết yểu trong giới showbiz chứ?" Lâm Nhược cũng ghé sát vào tai An Tiệp, nhỏ giọng nói: “Anh sẽ hối hận đấy!"
Hương thơm dịu nhẹ đặc trưng của nữ giới len lỏi vào mũi, An Tiệp hơi nghiêng đầu nhìn vào đôi mắt đầy tự tin của cô gái kia, đột nhiên anh lại có một cảm giác rất kỳ diệu.
“An thiên vương, anh cứ từ từ mà tắm, tôi lên trước."
“Vừa rồi tôi còn chưa nói hết câu, áo tắm nhìn rất đẹp."
Bước chân đang rời đi của Lâm Nhược hơi khựng lại một chút, quay đầu hung dữ trừng mắt nhìn An Tiệp. Sao trước đây cô không biết người đàn ông này hẹp hòi như thế chứ, dù là ngoài miệng thôi cũng không hề chịu thiệt chút nào!!!
“Phụt." An Tiệp quay đầu đi, đưa tay lên miệng, khẽ bật cười thành tiếng.
Nụ cười này rất chân thật, toàn thân anh như phát sáng, khuôn mặt, ánh mắt đều điểm tô thêm cho vẻ đẹp sáng rực như kim cương của anh.
“Người xưa có câu, đàn ông không biết thưởng thức hay khen ngợi phụ nữ, đều là con lợn!" Lâm Nhược nói xong liền nghênh ngang rời đi.
Mọi người trong suối nước nóng đều quan sát sắc mặt của An Tiệp, tuy vừa rồi họ không nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, nhưng câu nói cuối cùng của Lâm Nhược, bọn họ lại nghe rất rõ.
Lâm Nhược này đúng là to gan lớn mật, dám mắng An thiên vương là lợn sao? Từ nay trở đi chắc chắn cô ấy sẽ bị dồn ép trong giới đến chết thôi!
Các nữ diễn viên cũng chờ An thiên vương bốc hỏa, nhưng An thiên vương lại như không để tâm chút nào. Lâm Nhược vừa đi, anh cũng đi theo ngay lập tức.
Mọi người đều không hiểu ra sao, phản ứng này của An thiên vương rốt cuộc là tức giận hay không tức giận?
Quay về lều vải của mình, An Tiệp lập tức bấm máy gọi điện thoại.
“Alo, tôi đây. Điều tra giúp tôi một cô gái tên là Lâm Nhược, càng chi tiết càng tốt… Hơn nữa, chú ý sự thay đổi của cô ấy trong vòng nửa tháng vừa rồi."
Cúp điện thoại xong, mặt An Tiệp không chút biến đổi, đứng một lát mới bước ra khỏi lều vải, đi thẳng về phía lều của Lâu Kiều.
Anh còn phải bàn với Lâu Kiều thêm vai vào nữa, nếu không em gái song sinh của Lý Linh Lung còn chưa ra đời được!
Nghe An Tiệp đề xuất xong, Lâu Kiều cầm kịch bản im lặng một lúc lâu mới cúi đầu nói như mê sảng: “Có phải cậu cũng cảm thấy cô ấy rất giống Tạ Thiến không?" Trừ khuôn mặt kia, phong thái, hành động và diễn xuất của Lâm Nhược đều giống Tạ Thiến như đúc. Nhưng rõ ràng 5 năm trước cô ấy đã…
Trong mắt An Tiệp thoáng lướt qua chút cảm xúc rất phức tạp: “Nếu cô ấy đang cố tình phục chế lại tất cả mọi thứ của Tạ Thiến, tôi nhất định sẽ bắt cô ấy phải trả giá đắt!"
Lâu Kiều hơi ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn An Tiệp: “Lăng Tâm cũng cố tình bắt chước Tạ Thiến, sao cậu…"
“Lăng Tâm không bắt chước được đến một phần vạn của Tạ Thiến." Nhưng Lâm Nhược thì khác, nếu không nhìn khuôn mặt đó thì ngay cả anh cũng đều cho rằng cô chính là Tạ Thiến.
“Được rồi, đề nghị của cậu rất thú vị, tôi sẽ bàn bạc với biên kịch." Lâu Kiều cười khẽ, “Hơn nữa, tôi cũng rất mong chờ diễn xuất của Lâm Nhược."
Đúng, mọi người đều rất mong chờ!
Tô Xán là người hành động đầu tiên.
“Em Lâm Nhược, không phiền nếu anh đứng ở đây chứ?" Vừa nói xong hắn đã tự động bơi về phía bên tay phải của Lâm Nhược.
“Chị Lâm Nhược, em cũng là sinh viên trường điện ảnh, năm nay năm thứ tư rồi." Một nam diễn viên trẻ tuổi khác cũng cười hì hì chiếm luôn vị trí bên trái của cô.
Mấy nam diễn viên khác hơi chậm chân một chút chỉ biết bóp cổ tay thở dài, các nữ diễn viên thấy mọi người đều vây quanh Lâm Nhược, trong lòng vô cùng ghen tức. Có điều, so với mấy tay đàn ông này, thì An thiên vương vẫn đáng để mong chờ hơn.
Màn che phòng thay đồ được kéo lên, An Tiệp mặc quần bơi thong thả bước ra.
Cơ thể hoàn hảo với tỷ lệ vàng dường như làm ánh mắt của các nữ diễn viên ở đây mờ đi trong chớp mắt, ngay cả trái tim cũng ngừng đập mất một giây. Mọi người đều nín thở, kìm nén hết âm thanh trong cổ họng, chỉ sợ kêu lên một tiếng sẽ làm phiền người đàn ông đẹp như thiên thần này.
Ánh mắt Lâm Nhược cũng di chuyển từ vòng eo như tiên cá lên vùng cơ bụng sáu múi của An Tiệp, nhếch môi chép miệng một cái. Thân hình không tệ, nhìn khá hơn đám người mẫu nam cố tình khoe cơ thể kia nhiều.
An Tiệp chậm rãi bước đến trong ánh mắt của Lâm Nhược, mọi thứ xung quanh dường như biến mất hết trong khoảnh khắc này, chỉ còn lại người đàn ông tao nhã độc nhất vô nhị mang theo khí chất thong dong cao quý như bậc đế vương đó, dưới ánh chiều tà đổ xuống, từng bước đi của anh như muốn khẳng định sự gợi cảm không giới hạn của mình.
“Tôi cần trao đổi với Lâm Nhược một vài phân cảnh trong kịch bản, phiền cậu tránh sang bên cạnh một chút được không?"
“Hả? À, vâng, vâng!" nam diễn viên trẻ tuổi tự xưng là đàn em trong trường của Lâm Nhược giật mình hoảng hốt, vội vàng tránh sang một bên nhường lại vị trí cho An Tiệp.
Đối với cánh mày râu, An Tiệp luôn vô cùng ưu tú. Cậu em cùng trường Lâm Nhược hốt hốt hoảng hoảng nhường lại vị trí, cho đến tận khi An Tiệp dựa vào thành suối nước nóng bên cạnh Lâm Nhược một lúc lâu rồi, cậu ta mới hồi hồn lại được.
Ôi trời ơi! Mọi người đều nói An thiên vương tuy lịch thiệp phong độ nhưng tính cách rất lạnh lùng, chưa từng cố tình tiếp cận hay thân thiết với ai, nhưng hôm nay anh lại ‘lễ độ’ mời người khác tránh ra để chủ động tiếp cận Lâm Nhược sao?
Mọi người đều giấu diếm sự ngạc nhiên ngoài mặt rất giỏi, nhưng lại không kìm nén được cảm giác kinh hãi trong lòng, các nữ diễn viên thì vừa hâm mộ lại vừa ghen tị với Lâm Nhược. Được An thiên vương coi trọng một chút thôi, cũng tương đương với việc mở ra một cánh cửa tươi đẹp trong giới nghệ sỹ rồi. Rốt cuộc Lâm Nhược dẫm phải cái bãi cứt chó nào thế chứ! Ghen tị chết người ta mất! Đám nữ diễn viên lẳng lặng nghiến răng ken két.
Lúc này Tô Xán cũng không hề dễ chịu! Thân hình và khuôn mặt của hắn vốn không tồi chút nào, nhưng giờ đứng cạnh An Tiệp, sự khác biệt một trời một vực lập tức lộ rõ. Tô Xán rất biết điều lùi xa ra một chút. Có khí thế mãnh liệt của An Tiệp, dù những người khác có thèm thuồng vị trí bên cạnh của Lâm Nhược cũng không dám tới gần nữa.
So với sự kinh ngạc của mọi người, nhân vật chính Lâm Nhược lại vô cùng bình tĩnh, thảnh thơi, dường như người chủ động tiếp cận cô không phải là siêu sao cấp Thiên vương gì cả mà chỉ là một người bình thường không thể bình thường hơn mà thôi, thậm chí, còn không phân biệt giới tính.
Lâm Nhược uể oải dựa vào thành suối, nghiêng đầu liếc nhìn An Tiệp một cái, nói: “An thiên vương định trao đổi với tôi về phân đoạn nào?"
“Thật ra, là Lâu Kiều nhờ tôi hỏi cô một chút, xem cô có hứng thú đảm nhiệm hai vai một lúc không?" Khóe môi An Tiệp mang theo nụ cười rất nhẹ.
“Đóng hai vai?"
“Đúng vậy. Lâu Kiều muốn thêm vào một nhân vật, là em gái sinh đôi của Lý Linh Lung. Dung mạo giống nhau, nhưng tính cách khác nhau hoàn toàn. So với Lý Linh Lung, thì tính cách em gái của nàng thâm trầm hơn, biết giấu mình, biết bày mưu tính kế, hơn nữa, cũng cùng tiến cung làm phi tử của Lý Thế Dân, rất được sủng ái." An Tiệp dừng lại một chút, “Một người diễn cùng một lúc hai vai với hai tính cách khác nhau rõ rệt như thế chắc chắn sẽ rất khó khăn, nhưng cũng là một sự thách thức. Nếu… nếu là Tạ Thiến, nhất định cô ấy sẽ vui vẻ tiếp nhận."
Lâm Nhược nhướng mày, kiếp trước quan hệ của cô và An Tiệp cũng không sâu sắc, không ngờ anh lại rất hiểu tính cách của cô.
“An thiên vương." Lâm Nhược quay sang đối diện với An Tiệp: “Tôi cũng thế, tôi cũng rất vui vẻ đón nhận sự thách thức này."
Đột nhiên An Tiệp nghiêng người tới gần cô thêm một chút: “Nghe nói, lúc trước Lâm Nhược vốn không biết diễn xuất."
“Vậy thì chắc chắn là bọn họ có mắt không tròng, thực tế thì năng khiếu diễn xuất trời sinh của tôi cũng không hề thua anh, không phải hai hôm nay anh đã tự cảm nhận được rồi sao?!" Khóe mắt Lâm Nhược nheo lại cười đầy tự tin và kiêu ngạo.
An Tiệp cũng híp hai mắt lại, lộ ra vẻ nguy hiểm: “Cô đang khiêu chiến với tôi sao?"
“An thiên vương, tôi chỉ ăn ngay nói thật thôi mà. Anh sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà ép tôi chết yểu trong giới showbiz chứ?" Lâm Nhược cũng ghé sát vào tai An Tiệp, nhỏ giọng nói: “Anh sẽ hối hận đấy!"
Hương thơm dịu nhẹ đặc trưng của nữ giới len lỏi vào mũi, An Tiệp hơi nghiêng đầu nhìn vào đôi mắt đầy tự tin của cô gái kia, đột nhiên anh lại có một cảm giác rất kỳ diệu.
“An thiên vương, anh cứ từ từ mà tắm, tôi lên trước."
“Vừa rồi tôi còn chưa nói hết câu, áo tắm nhìn rất đẹp."
Bước chân đang rời đi của Lâm Nhược hơi khựng lại một chút, quay đầu hung dữ trừng mắt nhìn An Tiệp. Sao trước đây cô không biết người đàn ông này hẹp hòi như thế chứ, dù là ngoài miệng thôi cũng không hề chịu thiệt chút nào!!!
“Phụt." An Tiệp quay đầu đi, đưa tay lên miệng, khẽ bật cười thành tiếng.
Nụ cười này rất chân thật, toàn thân anh như phát sáng, khuôn mặt, ánh mắt đều điểm tô thêm cho vẻ đẹp sáng rực như kim cương của anh.
“Người xưa có câu, đàn ông không biết thưởng thức hay khen ngợi phụ nữ, đều là con lợn!" Lâm Nhược nói xong liền nghênh ngang rời đi.
Mọi người trong suối nước nóng đều quan sát sắc mặt của An Tiệp, tuy vừa rồi họ không nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, nhưng câu nói cuối cùng của Lâm Nhược, bọn họ lại nghe rất rõ.
Lâm Nhược này đúng là to gan lớn mật, dám mắng An thiên vương là lợn sao? Từ nay trở đi chắc chắn cô ấy sẽ bị dồn ép trong giới đến chết thôi!
Các nữ diễn viên cũng chờ An thiên vương bốc hỏa, nhưng An thiên vương lại như không để tâm chút nào. Lâm Nhược vừa đi, anh cũng đi theo ngay lập tức.
Mọi người đều không hiểu ra sao, phản ứng này của An thiên vương rốt cuộc là tức giận hay không tức giận?
Quay về lều vải của mình, An Tiệp lập tức bấm máy gọi điện thoại.
“Alo, tôi đây. Điều tra giúp tôi một cô gái tên là Lâm Nhược, càng chi tiết càng tốt… Hơn nữa, chú ý sự thay đổi của cô ấy trong vòng nửa tháng vừa rồi."
Cúp điện thoại xong, mặt An Tiệp không chút biến đổi, đứng một lát mới bước ra khỏi lều vải, đi thẳng về phía lều của Lâu Kiều.
Anh còn phải bàn với Lâu Kiều thêm vai vào nữa, nếu không em gái song sinh của Lý Linh Lung còn chưa ra đời được!
Nghe An Tiệp đề xuất xong, Lâu Kiều cầm kịch bản im lặng một lúc lâu mới cúi đầu nói như mê sảng: “Có phải cậu cũng cảm thấy cô ấy rất giống Tạ Thiến không?" Trừ khuôn mặt kia, phong thái, hành động và diễn xuất của Lâm Nhược đều giống Tạ Thiến như đúc. Nhưng rõ ràng 5 năm trước cô ấy đã…
Trong mắt An Tiệp thoáng lướt qua chút cảm xúc rất phức tạp: “Nếu cô ấy đang cố tình phục chế lại tất cả mọi thứ của Tạ Thiến, tôi nhất định sẽ bắt cô ấy phải trả giá đắt!"
Lâu Kiều hơi ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn An Tiệp: “Lăng Tâm cũng cố tình bắt chước Tạ Thiến, sao cậu…"
“Lăng Tâm không bắt chước được đến một phần vạn của Tạ Thiến." Nhưng Lâm Nhược thì khác, nếu không nhìn khuôn mặt đó thì ngay cả anh cũng đều cho rằng cô chính là Tạ Thiến.
“Được rồi, đề nghị của cậu rất thú vị, tôi sẽ bàn bạc với biên kịch." Lâu Kiều cười khẽ, “Hơn nữa, tôi cũng rất mong chờ diễn xuất của Lâm Nhược."
Đúng, mọi người đều rất mong chờ!
Tác giả :
Cảnh Cửu Thiếu