La Phù
Chương 188: Kiếm khí phá thể. Hai vận may cùng lúc

La Phù

Chương 188: Kiếm khí phá thể. Hai vận may cùng lúc

- Không ổn.

Nhưng Lạc Bắc còn chưa kịp cảm thấy sung sướng thì ba con Hỗn Nguyên Thần Hoàng mặc dù bị khí kim thiết đẩy lùi nhưng vẫn không hề chịu đứng yên. Hỗn Nguyên Thần Hoàng là loại dị chủng trời sinh ẩn chứa một thứ sức mạnh cực lớn. Hơn nữa khí kim thiết cơ bản không thể cắt đứt được chúng. Lạc Bắc nhanh chóng tăng gấp đôi lực tấn công nhưng khi va chạm vào người Hỗn Nguyên Thần Hoàng, khí kim thiết lại bị đẩy ra xung quanh, có rất nhiều tia liền vọt vào kinh mạch của hắn.

Lần này, chúng đâm thủng rất nhiều lỗ trong kinh mạch của Lạc Bắc.

May mắn hiện tại thân thể và kinh mạch của Lạc Bắc rất cứng cỏi. Nếu không thì chỉ với lực lượng mạnh như vậy chắc chắn sẽ làm tổn thương tới gần tâm mạch.

Nhưng Lạc Bắc cũng không hề kinh hãi. Chân nguyên trong Thức Hải cuồn cuộn trào ra bao phủ lấy khí kim thiết sau khi vọt tới người Hỗn Nguyên Thần Hoàng bị đẩy văng ra xung quanh, không để cho chúng tiếp tục đâm vào kinh mạch.

Dưới sự chú tâm của Lạc Bắc, Hỗn Nguyên Thần Hoàng không thể xông lên liền bị đẩy lùi lại phía sau chừng mấy tấc.

Nhưng không ngờ Hỗn Nguyên Thần Hoàng có thể ứng biến xoay sang cắn xé kinh mạch rồi chui theo máu mà lao về phía tâm mạch.

- Không ngờ Hỗn Nguyên Thần Hoàng lại khó đối phó như vậy.

Lạc Bắc không còn cách nào khí chỉ có dùng khí kim thiết của Tam Thiên Phù Đồ mà xông lên khiến cho việc kinh mạch tổn thương là điều không thể tránh khỏi. Hơn nữa, Hỗn Nguyên Thần Hoàng cắn xé kinh mạch nên mỗi khi đẩy lui chúng lại một chút thì kinh mạch của Lạc Bắc cũng bị tổn thương.

Tuy nhiên chân nguyên Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh có tác dụng chữa trị kinh mạch. Vì vậy mà cứ sau khi đẩy lui Hỗn Nguyên Thần Hoàng lại một chút, chân nguyên của Lạc Bắc lại bị hao tổn.

- Cứ tiếp tục thế này không thể đẩy được Hỗn Nguyên Thần Hoàng ra ngoài.

Lạc Bắc có thể cảm giác được với tốc độ hao tổn chân nguyên của mình thì chưa đẩy được Hỗn Nguyên Thần Hoàng ra ngoài đã hết sạch chân nguyên.

- Yêu vương đang tu luyện phi kiếm. Ngươi không thể đi vào.

- Tu luyện phi kiếm? Hay! Phải vào xem mới được.

- Không được! Ngươi muốn gặp ngài thì phải chờ ngài tu luyện xong mới có thể gặp.

- Vớ vẩn! Hắn luyện xong rồi thì ta nhìn cái gì nữa? Để cho ta vào. Ta nói cho ngươi biết, nếu không cho ta vào ta sẽ nối giận với ngươi.

Đúng vào lúc này, bên ngoài sơn động vang lên những tiếng ồn ào. Mà tiếng the thé kia đúng là của lão đạo lôi thôi - Bích Căn sơn nhân.

- Cái lão điên này trước không tới lại nhè ngay lúc này mà đến đây cãi nhau.

Nghe thấy âm thanh đó, Thái Thúc ngồi gần Lạc Bắc nhíu mày rồi đứng dậy.

Mặc dù nàng không biết sự thay đổi trong người Lạc Bắc nhưng hiện tại chỉ cần dựa vào pháp lực dao động thì cũng có thể biết hắn đã sử dụng chân nguyên tới mức cao nhất.

Nhưng Thái Thúc vừa mới đứng dậy thì một tiếng nổ vang lên giống như có thứ gì đó nổ tung nơi cửa động. Một làn sóng khí ập thẳng vào bên trong. Cùng lúc đó, Thái Thúc nghe thấy mấy người tộc Đằng Giao đang gác cửa cùng nhau hét lên kinh hãi.

- Sao lại thế này? Bích Căn sơn nhân ra tay với họ?

Âm thanh to như vậy hiển nhiên cũng vọng vào tai Lạc Bắc. Nhưng lúc này, hắn cơ bản chẳng có thời gian để nghĩ xem tại sao Bích Căn sơn nhân lại muốn xông vào.

Không đẩy được Hỗn Nguyên Thần Hoàng ra trước khi chân nguyên cạn kiệt thì chắc chắn sẽ bị chúng xuyên thủng tâm mạch mà chết.

Trong cái lúc quan trọng thế này, gặp phải cảnh Bích Căn sơn nhân xông vào nếu là một người bình thường thì có khả năng đã rối loạn tinh thần. Nhưng Lạc Bắc càng tới lúc như vậy lại càng thêm bình tĩnh. Nếu không thì cho dù hắn có liều mạng tới mấy cũng không thể sống sót sau nhiều trận đại chiến.

- Bây giờ chỉ còn có cách này.

Trong nháy mắt, Lạc Bắc hạ quyết tâm dồn chân nguyên và khí kim thiết thành một luồng, không theo kinh mạch tấn công Hỗn Nguyên Thần Hoàng mà đột nhiên dồn lại đâm thẳng vào kinh mạch.

Mặc dù chân nguyên của Lạc Bắc đã mất hơn nửa nhưng lúc này tập hợp lại thì uy lực của nó không hề kém so với Kiếm Cương bùng nổ trước đây.

Sau nhát đâm không hề do dự, chỉ nghe một tiếng nổ vang lên, chân nguyên và khí kim thiết xuyên thủng kinh mạch, máu thịt của lạc mà đâm xuyên ra sau lưng. Cú đâm đó chẳng khác nào một đạo kiếm cương xuyên thủng cơ thể.

Chỉ thấy một đạo chân nguyên màu vàng kim xen lẫn với kiếm khí màu đen dài tới năm thước từ trong cơ thể Lạc Bắc vọt ra, tạo thành một miệng vết thương rất to.

- Lạc Bắc!

Nhìn thấy cảnh đó, sắc mặt Thái Thúc lập tức trở nên trắng bệch.

- Chẳng phải luyện phi kiếm hay sao mà lại thành thế này?

Cùng lúc đó, một bóng người đột nhiên xuất hiện bên cạnh Thái Thúc, chính là Bích Căn sơn nhân. Trong tay của lão vẫn còn cầm một cái pháp bảo nhưng nét mặt thì không giấu được sự sững sờ.

- Yêu vương! Bích Căn sơn nhân! Ngươi...

Mấy người tộc Đằng Giao từ ngoài cửa xông vào, trên mặt và người họ có dấu vết bị đốt cháy. Vừa mới chạy vào, chứng kiến cảnh tượng kiếm khí xuyên thủng người thì sững sờ. Bọn họ nghĩ đó là do Bích Căn sơn nhân xông vào khiến cho Lạc Bắc không thể khống chế được kiếm khí làm cho nó phá thể ra ngoài.

- Các ngươi không nên nóng, ta không sao.

Chân nguyên và khí kim thiết giống như Trường Giang và Hoàng Hà phá thể mà ra nhưng Lạc Bắc lại thở phào nhẹ nhõm.

Một chiêu này của Lạc Bắc cũng là chiêu hiểm. Nhận ra bản thân mình không thể bức được Hỗn Nguyên Thần Hoàng ra khỏi kinh mạch, hắn liền liều mạng, bất chấp bị thương nặng. Vì vậy mà hắn tạo ra một cái vết thương, đồng thời nhân đó mà đẩy Hỗn Nguyên Thần Hoàng ra ngoài. Quả nhiên, ba con Hỗn Nguyên Thần Hoàng cũng bị chân nguyên và khí kim thiết đẩy ra khỏi cơ thể.

Không chút chần chừ, Lạc Bắc giữ vững tinh thần, bao lấy chỗ khí kim thiết không để chúng mất đi sự khống chế. Cùng lúc đó, hai tay của hắn bắt mấy cái ấn pháp lên ba vầng sáng màu đen từ trong cơ thể hắn lao ra.

Ba đạo bùa mà Lạc Bắc phóng ra đó chính là nằm trong Thiên Cơ bí lục, có thể trấn áp thần hồn dị trùng. Hỗn Nguyên Thần Hoàng là dị trùng từ thời thượng cổ, cho dù pháp bảo và pháp thuật khó làm cho nó bị thương. Thao Sinh Nguyên biến chúng thành cổ trùng khiến cho Lạc Bắc e ngại. Cho dù người có tu vi cao hơn cũng khó mà ngăn được nó. Hiện tại, ba con Hỗn Nguyên Thần Hoàng vẫn còn sống cho nên Lạc Bắc không thể để phí.

Hỗn Nguyên Thần Hoàng và vài loại dị trùng khác đã bị diệt sạch. Cũng bởi vì bản thân chúng hết sức cứng rắn, có thể nuốt chân nguyên. Tuy nhiên thần hồn lại rất nhỏ yếu, có thể khống chế được. Lúc này, ba đạo phù của Lạc Bắc bay tới khiến cho ba con Hỗn Nguyên Thần Hoàng cứng đờ, giống như bị chết. Lạc Bắc giơ tay phất một cái rồi hút chúng vào trong tay.

- Hóa ra Hỗn Nguyên Thần Hoàng có hình dạng như thế này.

Lạc Bắc vừa mới nhìn thì thấy Hỗn Nguyên Thần Hoàng giống như con đỉa, cái miệng nhỏ giống như có giác hút, không hề có mắt mũi. Chỉ có điều trên thân thể của chúng còn có hai cái cánh nhỏ. Toàn thân Hỗn Nguyên Thần Hoàng và hai cái cánh đều có màu kim loại đen.

- Hỗn Nguyên Thần Hoàng? Chậc chậc! Không ngờ ngươi có cả cái thứ này. A! Không phải! Ngươi sử dụng chân nguyên và khí kim thiết đẩy chúng ra ngoài. Ngươi bị người ta đẩy ba con Hỗn Nguyên Thần Hoàng vào trong người? Hóa ra tu vi phi kiếm của ngươi đã đạt tới giai đoạn dẫn kiếm vào trong cơ thể. Chậc chậc! Ngươi tu luyện pháp thuật gì mà bị thương nặng như vậy nhưng nhanh chóng khép miệng vết thương như không có gì thế?

Bích Căn sơn nhân nhìn không chớp mắt. Nét mặt lão không giấu được sự khen ngợi.

Cái pháp bảo màu vàng mà lão cầm trong tay có tên là Chướng Mục Biến Sắc Cân. Một khi khoác nó lên người, nó sẽ thay đổi màu sắc hòa nhập với cảnh vật xung quanh khiến cho người ta khó phát hiện. Vừa rồi, Bích Căn sơn nhân sử dụng Nhất Lôi hỏa châu rồi sau đó sử dụng cái pháp bảo này tránh khỏi tầm mắt của đám người tộc Đằng Giao mà chạy vào trong động.

Lão đạo lôi thôi mặc dù tính tình hơi điên nhưng kiến thức thì đúng là không tầm thường. Chỉ mới liếc mắt đã nhìn rõ được nguyên nhân. Chỉ có điều sau khi thấy Lạc Bắc để cho chân nguyên và khí Kim thiết phá thể đẩy Hỗn Nguyên Thần Hoàng ra ngoài xong, trong nháy mắt hắn khống chế chân nguyên thu khí kim thiết vào trong cơ thể, miệng vết thương nhanh chóng đã khép lại thì Bích Căn sơn nhân liền mở miệng khen ngợi.

- Bích Căn sơn nhân! Sao lão lại xông vào đây?

Lạc Bắc biết Bích Căn sơn nhân nên hỏi thẳng lão.

- A! Vốn ta định nói cho ngươi biết ta đã tìm được Huyết Tủy thạch. Ngươi là người không keo kiệt, không sợ ta phá hỏng pháp bảo đưa Tinh Tuyền Diệt Ma thần giáp, Ô Đàm Kim Ma Lang chiến xa, Sơn Hà xã tắc chung cho ta nên ta thấy ngươi không phải là người tồi. Không như Thao Sinh Nguyên. Ta giúp y luyện Ngũ Ngục Thần Sơn, sau đó lại nghĩ ra một cách tốt hơn muốn lấy lại để luyện nhưng y kiếm cớ không chịu trả lại cho ta. Vì vậy mà ta tìm Huyết Tủy Thạch đưa cho ngươi. - Bích Căn sơn nhân gãi gãi mái tóc:

- Ta chỉ chưa thấy người rèn luyện kiếm cương. Việc này chân nguyên và khí kim thiết kết hợp theo một phương pháp xảo diệu, không chừng có thể dùng để luyện chế pháp bảo. Nghe nói ngươi ở trong luyện phi kiếm, ta thấy với tu vi của ngươi ít nhất thì cũng phải tới luyện kiếm cương. Vì vậy mà ta mới muốn vào xem. Không ngờ họ không cho ta vào vì vậy mà ta đành phải xông vào đây. Nhưng không ngờ ngươi lại tới cảnh giới dẫn kiếm vào trong cơ thể.
Tác giả : Vô Tội
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại