Kỹ Thuật Trạch Hệ Thống
Chương 133: Đánh bạc trừng phạt

Kỹ Thuật Trạch Hệ Thống

Chương 133: Đánh bạc trừng phạt

Editor: Thiên Vân

Beta: Vương Gia

——————

“Chu choa, sinh viên bây giờ mồm to thật." ông Đinh lộ ra vẻ trào phúng, dùng ngón tay chỉ vào Vệ Thư Tuân: “Được, cậu mỗi lần thắng một ván, tôi sẽ đầu tư cho các cậu 50 vạn. Thua tôi cũng không cần cậu đền tiền, cởi sạch quần áo đi ra ngoài thế nào?"

Lời ông ta nói làm các ông chủ bên cạnh cười rộ lên: “Ha ha ha, lão Đinh, ông ăn hiếp sinh viên vậy thì có gì thú vị hả?"

“Khà, cũng hết cách, tôi là dân thô bỉ chưa từng đi học, chướng mắt nhất chính là đám sinh viên tài giỏi thanh cao này." Ông Đinh cười lạnh.

Vệ Thư Tuân mặt vô cảm gật đầu, đẩy đẩy kính: “Được, cứ vậy đi."

Nhân viên bắt đầu chia bài, sau khi chia liên tục vài lá, khi Vệ Thư Tuân trở bài, đột nhiên dừng một chút. Ông Đinh nghĩ y bóc trúng được bài xấu, hút thuốc châm chọc cười cười, nhỏ giọng nói: “Đúng là thanh niên không chịu được kích thích."

Nhưng kỳ thực Vệ Thư Tuân là nghe thấy tiếng nói điện tử cứng ngắc không sóng của máy học tập: “Đánh bài là hành vi vi phạm tiêu chuẩn “Vĩ nhân", xin kí chủ lập tức đình chỉ."

Máy học tập rõ ràng là người máy trí năng có vấn đề hay bắt buộc cũng tổn thương chủ nhân, thiếu chút nữa bị tiêu hủy, nhưng ở phương diện nào đó lại cực kỳ chính trực. Tỷ như không chịu giúp Vệ Thư Tuân gian lận, tỷ như không cho y đánh bài.

“Cái này không tính là đánh bài." Vệ Thư Tuân một bên tiếp bài, một bên trao đổi với máy học tập trong ý thức: “Anh Diệp vẫn luôn tốt với tao, tao muốn giúp ảnh thắng được lần đầu tư này."

Tuy cũng không thèm loại người đầu tư như vậy, nhưng đối phương tự nhào vào cửa, Vệ Thư Tuân nào có lý nào mà không nhận.

“Đánh bài là hành vi vi phạm “Vĩ nhân"." Máy học tập lạnh lùng nói xong, hiện ra tiến độ nhiệm vụ, tiến độ thật vất vả lên tới 17. 5% kia, bị trừ hết  0. 5%, để tỏ vẻ hành vi của y không phù hợp quy phạm vĩ nhân.

Vệ Thư Tuân từ trước đến nay chưa từng để nhiệm vụ này trong lòng, cũng không biết máy học tập biến đổi tiến độ “Vĩ nhân " như thế nào, vẻ mặt không sao cả: “Không có gì, cảm thấy sai mày cứ trừ đi, đừng ảnh hưởng tao đánh bài."

“…" Máy học tập im lặng. Từ khi Vệ Thư Tuân vào Đại học A, máy học tập đã rất ít tuyên bố nhiệm vụ, hoặc cưỡng chế yêu cầu y làm cái gì. Một là Vệ Thư Tuân tự thân thay đổi, tuy nói rất nhiều thời điểm đều là vô tình, tỷ như trợ giúp bạn đánh nhau, giành được lòng kính trọng của đám bạn nam, đóng đinh trong thư viện bị rất nhiều sư sinh lầm tưởng là sinh viên ham học hỏi vân vân, cho nên cũng không cần máy học tập cưỡng chế tiến hành dẫn đường nữa. Hơn nữa trước mắt hai bên quan hệ không tồi, máy học tập cũng không muốn kích phát tâm lý chống đối của Vệ Thư Tuân.

Hệ thống Trí năng vận chuyển một hồi, sau khi yên lặng cân nhắc, máy học tập nói: “Mỗi một ván, trừ 0. 5% tiến độ nhiệm vụ, cũng xử phạt kí chủ liệt dương, cho đến tiến độ nhiệm vụ khôi phục."

Lúc máy học tập nói chuyện, Vệ Thư Tuân đang ra bài, đoạn đầu nói trừ tiến độ nhiệm vụ, y không sao cả gật gật đầu, đoạn sau thiếu chút nữa làm y ngã sấp xuống.

Ông Đinh vừa lúc ra một lá bài tốt, nghĩ là Vệ Thư Tuân bị dọa sợ, trào phúng châm điếu thuốc: “Thế nào, mới có vậy mà sợ rồi à?"

Vệ Thư Tuân mặc kệ ông ta, ra hiệu không theo, nhân viên tiếp tục chia bài, Vệ Thư Tuân thừa dịp này nói chuyện với máy học tập: “Mày có thể làm được vậy luôn à?"

“Không sai." trong tiếng điện tử cứng nhắc của máy học tập ẩn hiện tia đắc ý nồng đậm. trừng phạt Này với đàn ông mà nói đủ nặng đi, vừa không tổn thương thực tế đến thân thể Vệ Thư Tuân, lại có thể đạt tới mục đích trừng phạt, máy học tập cũng có chút hối hận sao mình không nghĩ ra sớm chút.

“Sao tao không nghĩ ra sớm chút chứ!" Vệ Thư Tuân nói.

Giờ y bận muốn chết, mỗi ngày vừa về ký túc xá cũng chỉ muốn nằm bẹp lên giường ngủ, nhưng sinh lý thanh niên có đôi khi cũng không khống chế được. Trong ký túc xá không tiện fap fap fap, bình thường đều chờ nửa đêm tất cả mọi người đang ngủ, lại len lén giải quyết trong chăn, cứ kéo dài như thế, sinh lý lúc sáng sớm vẫn làm y rất khó chịu, hoặc là cố nén cho qua hoặc là đi tắm nước lạnh. Vệ Thư Tuân không có cô gái nào ngưỡng mộ trong lòng, cũng không tính lợi dụng nữ sinh giải quyết nhu cầu sinh lý của mình, giờ quá tốt, có máy học tập, mỗi sáng không cần khó chịu cố nén như vậy nữa rồi.

Biết được Vệ Thư Tuân nghĩ gì, máy học tập phát ra một hàng dấu “!!!!!".

“Là liệt dương, là thằng em không lên được đó!" Máy học tập siêu cấp nghiêm túc mà cường điệu, thiếu chút nữa không cách nào duy trì giọng điện tử cứng nhắc của nó.

Dựa theo tư liệu phân tích của nó đối với loài người, đàn ông không phải để ý nhất phương diện kia sao?

“Tiến độ nhiệm vụ khôi phục là hết chứ gì?" Vệ Thư Tuân không thèm để ý trả lời, tay tiếp tục ra bài: “Nếu tới lúc cần, tao sẽ đi cứu người. Bắt dê xồm ăn trộm gì đó, vẫn rất dễ dàng."

“!!!!!" Tuy hệ thống không có cảm tình, nhưng trừng phạt mà không thể đạt tới mục đích trừng phạt, máy học tập vẫn cảm thấy một cảm giác như hệ thống tắc nghẽn, đây chắc là nghẹn họng mà nhân loại hay nói.

Càng làm nó cảm thấy tắc nghẽn hệ thống chính là, Vệ Thư Tuân lợi dụng nhiệm vụ tích góp từ chỗ nó, đổi lấy phần thưởng nhìn trộm bài của Ông Đinh.

Vốn Vệ Thư Tuân đơn thuần dựa vào trình độ đánh bài để thắng, y đánh bài giỏi, vận may cũng không tệ, một lát thắng liên tiếp 3 ván, Ông Đinh bị mấy ông chủ ngồi xem cười nhạo, mặt xanh ngắt, dùng ánh mắt ra hiện cho nhân viên chia bài. kỹ thuật của tay nhân viên kia linh hoạt đến mấy cũng không thể gạt được Vệ Thư Tuân tai thính mắt tinh, vì thế Vệ Thư Tuân cũng nổi giận, không tiếc lãng phí một nhiệm vụ cũng phải dạy cho ông ta một bài học.

“Hệ thống học tập không thể giúp gian lận." Ban đầu máy học tập không chịu, nhưng Vệ Thư Tuân nói: “Đây không phải thi, nếu tao cởi sạch đi ra ngoài, nói không chừng sẽ bị chụp hình up lên mạng, đến lúc đó mày cảm thấy tao còn có thể hoàn thành nhiệm vụ không?"

Vì thế máy học tập thỏa hiệp, sau đó ông Đinh cho dù có nhân viên giúp gian lận, vân thua mười ván liên tục, tức giận đến lật bàn, muốn tóm lấy nhân viên chia bài không nghe lời mà đánh.

“Đủ rồi, lão Đinh." một ông chủ bên cạnh lên tiếng: “Khi dễ con nít bộ oai lắm á, có gan chơi có gan chịu đi!"

Bởi vì có mấy ông chủ lớn ngồi xem, Ông Đinh không thể lật lọng, chỉ có thể đầy mặt không vui ném cho Vệ Thư Tuân một tấm chi phiếu năm trăm vạn.

Bên này Vệ Thư Tuân vừa vô cùng vui vẻ cầm chi phiếu rời đi, liền nghênh đón gặp được Diệp Thành Thiên đang tìm kiếm y.

“Thư Tuân, em đi đâu vậy?" Diệp Thành Thiên sốt ruột lo lắng: “Điện thoại cũng không nghe, hại anh lo em gặp chuyện không may chứ."

“Không có gì, vừa rồi em đụng phải Ông Đinh." Vệ Thư Tuân hỏi: “Anh Diệp, nghiên cứu của anh cần bao nhiêu đầu tư?"

“Giai đoạn đầu chắc là chừng hai trăm vạn, hậu kỳ còn phải xem tiến triển thế nào, sao vậy?"

“A, nè." Vệ Thư Tuân nhét chi phiếu vào lòng bàn tay Diệp Thành Thiên: “Anh lấy đi, không đủ thì tự nghĩ cách á."

“Tấm chi phiếu này là…?!!" Thấy rõ kim ngạch trên đó, Diệp Thành Thiên khiếp sợ, sau đó đột nhiên túm lấy Vệ Thư Tuân, muốn cởi áo y ra: “Ông Đinh kia có phải làm cái gì em không? Chết tiệt!" Nhìn anh như muốn tìm người liều mạng.

“Anh nói gì vậy?" Vệ Thư Tuân búng lên cổ tay Diệp Thành Thiên một cái, liền giãy ra được, chỉnh chỉnh áo, bất đắc dĩ giải thích: “Đây là đánh bài thắng đó."

“Đánh bài? Em cư nhiên đánh bài?"

Vệ Thư Tuân bất đắc dĩ quay đầu: “Cho nên em mới không muốn nói, anh đừng nói cho Giáo sư Triệu."

“Giáo sư Triệu sẽ giết anh…" Diệp Thành Thiên im lặng một hồi, nghĩ đến dáng vẻ lúc Giáo sư Triệu tức giận, cũng không có gan đi mách, chỉ nhét trả lại chi phiếu cho Vệ Thư Tuân: “Mà đây là em thắng tới, là tiền của em, còn nữa sau này không được đánh bài nữa!"

“Coi như là tiền em đầu tư cho anh đi." Vệ Thư Tuân khoát tay: “Thật ra mục đích của đối phương là nhằm vào anh, em chỉ lợi dụng lỗ hổng mà thôi. Hơn nữa tới tham gia buổi tiệc này là vì giúp anh lấy được đầu tư nghiên cứu, em không đến mức bị tiền làm mờ mắt, cả mình làm cái gì cũng quên."

“Anh cũng không phải người thấy tiền sáng mắt." Diệp Thành Thiên nói xong, mở cặp tài liệu lấy ra hợp đồng đã chuẩn bị trước trong đó: “Tất nhiên là như thế rồi, vậy coi như là em đầu tư đi, ký cái hợp đồng này rồi anh mới nhận tiền của em."

Diệp Thành Thiên đơn thuần chỉ muốn bắt được đầu tư tiếp tục làm nghiên cứu, không để ý đến ích lợi, bởi vậy hợp đồng chuẩn bị gần như không có chút ích lợi gì cho mình ngoài việc tự nghiên cứu, hời đến Vệ Thư Tuân cũng nhìn không được.

“Anh Diệp, theo hợp đồng này của anh, hoàn toàn là làm không công cho người ta đó!"

“Không có gì không có gì." Diệp Thành Thiên không sao cả cười rộ lên: “Anh vốn chỉ muốn thanh thản ổn định làm nghiên cứu, đáng tiếc trình độ không tới, chỉ có thể dựa vào quan hệ của Giáo sư Triệu đi ra xã giao. Hiện tại phía đối tác biến thành em, anh càng an tâm, nếu em không ký anh đành tiếp tục xin người khác, nói không chừng đối phương còn khó chơi hơn ông Đinh, em nhẫn tâm thấy anh bị người ta khi dễ sao?"

“Ít nhất sửa điều khoản…"

“Kêu em ký thì ký đi, bằng không anh đi ngay đó!" Diệp Thành Thiên giận tái mặt.

“… Sau này em là ông chủ của anh đó, lại còn mắng em…" Vệ Thư Tuân than ngắn thở dài, ngoan ngoãn ký tên mình vào hợp đồng.

Thành công lấy được tiền đầu tư, hợp đồng cũng ký xong, đối tượng hợp tác quả thực làm Diệp Thành Thiên vừa lòng đến hớn hở, vui vẻ ra mặt lái xe đi về.

Vệ Thư Tuân cũng căn bản coi như vừa lòng thu hoạch ngày hôm nay, khó được mà chơi vài ván giải nghiện bài bạc, còn giúp anh Diệp lấy được đầu tư, mình xoay người là thành nhà đầu tư, cũng sẽ không đến gây cản trở nghiên cứu của anh Diệp. Cùng với, vấn đề sinh lý buổi sáng vẫn làm y rối rắm, cũng được thuận lợi giải quyết, thật tốt quá!

Vệ Thư Tuân bên này cảm thấy tốt quá, bên kia Chu Tuyền tự nhiên sắp gấp đến phun tào!
Tác giả : Thiên Manh
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại