Kỷ Nguyên Máu
Chương 48: Chiến đấu gian nan
Thời gian cấp bách không cho phép Trần Phong có thời gian nghĩ nhiều hơn nữa. Trên tay hắn xuất hiện một con dao găm cỡ lớn, dùng sức mạnh thể chất hơn người của mình mà ném mạnh nó về phía vật chủ đang đè lên Lê Thành.
Sinh vật bên trong não của vật chủ đang ngoe nguẩy vươn mấy cái xúc tu của nó ra, đã tiến đến rất gần sát Lê Thành. Đúng vào lúc nó chuẩn bị chui vào mũi của hắn thì con dao găm kia của Trần Phong đã bay đến.
“Phập" một tiếng rất nhẹ nhàng, lưỡi dao được Trần Phong toàn lực ném ra có lực đạo cực mạnh cho dù hắn không sử dụng luồng khí xám đi chăng nữa. Chỉ thấy con dao này cắm thẳng vào đầu của vật chủ lút đến tận cán, cũng cùng lúc xuyên qua cả cá thể con đang chuẩn bị tấn công Lê Thành.
Cả người của vật chủ bắt đầu run rẩy, sau đó phát ra một tiếng rít rồi đổ ụp lên người Lê Thành. Trần Phong sau khi ném ra con dao kia liền tiếp tục đối mặt với vật chủ đang lao đến chỗ mình.
_Nhắm vào đầu chúng nó!
Hắn hét lớn. Dũng ở bên kia nghe vậy liền đổi vị trí nện búa. Từng nhát búa nặng nề được cậu ta đập mạnh vào đầu của vật chủ thay vì cái miệng quái vật. Chỉ thấy máu và não trắng bay tung tóe, kèm theo đó là cá thể con bị sức mạnh của Dũng đánh bay ra ngoài.
Một trận choáng váng tràn đến, Trần Phong vội vã tắt đi năng lực tầng hai của mình. Các cơ bắp của hắn đã xuất hiện cảm giác đau nhức. Liên tiếp hoạt động mạnh làm thương thế vốn đang bình phục của Trần Phong trở nên xấu đi. Hắn gắng sức vung đao chém vào cổ vật chủ đang lao tới, đồng thời cũng lách qua nó chạy về phía Lê Thành.
Mắt thấy lưỡi đao của Trần Phong chuẩn bị chém bay đầu vật chủ. Bất chợt hai cánh tay của nó vung lên. Mười ngón tay đồng loạt toác ra. Trong nháy mắt biến thành mười cái miệng quái vật kích cỡ nhỏ. Năm cái phình ra như lưới, bọc lấy đường đao của Trần Phong. Năm cái còn lại thì vươn ra cắn vào cánh tay phải cầm đao của hắn.
Trần Phong chỉ cảm thấy ở tay phải xuất hiện cảm giác đau buốt. Hắn kinh hãi ngoái đầu lại nhìn thì thấy năm cái miệng quái vật nhỏ đã cắn ngập vào da thịt của mình rất sâu.
Trần Phong khiếp đảm. Hắn có cảm giác chỉ cần giữ như thế này trong mười giây nữa cánh tay phải của hắn sẽ không còn. Trần Phong hít sâu, thu vũ khí vào trong nhẫn cổ. Hắn đẩy bàn tay phải tới trước, bắt lấy cổ tay của vật chủ kia, chỗ này chính là chỗ hiện tại không có biến hóa gì cả.
Sau đó Trần Phong lập tức kéo mạnh vật chủ về phía mình. Bàn tay trái của hắn xuất hiện một cây rìu bổ củi sắc lẹm, dùng hết sức chém mạnh vào đầu đối phương.
“Phập…"
Một âm thanh rợn người vang lên, nửa cái đầu của vật chủ kia theo máu và dịch não trắng ởn bay sang bên cạnh. Máu tươi phụt ra tưới ướt cả người Trần Phong. Một mùi tanh nồng truyền tới, hắn cố kiềm chế thứ đang trào lên từ cổ họng. Từ chỗ này có thể thấy rõ trong nửa cái đầu còn lại con ký sinh trùng kia đang ngoe nguẩy giãy chết.
Lại nói về Lê Thành, sau khi Trần Phong giết chết con ký sinh trùng đang chuẩn bị tấn công hắn. Hắn liền dùng sức hất vật chủ đang nằm đè lên mình sang bên cạnh, sau đó nhanh chóng bật dậy thở hổn hển, ánh mắt đảo thật nhanh quan sát tình hình hiện trường.
Lê Thành thấy được tình huống nguy cấp của Trần Phong. Tiếp đó lại kinh ngạc nhìn đối phương bình tĩnh xử lý. Thấy phía Trần Phong đã an toàn hắn liền vội vã nhìn qua những người còn lại. Dũng, My và Huy đang bị đám quái vật còn lại bao vây.
Dũng dùng sức mạnh của mình mà múa cây búa lớn quanh người, tạm thời đánh dạt được đám quái vật trong chốc lát. Nguyễn My đang ngồi bệt xuống đất thở hổn hển. Huy thì cố nén đau chống tay ngồi dậy. Tình hình có vẻ không khả quan cho lắm.
Tiếng rít gào phương xa càng lúc càng gần. Đám vật chủ bỗng dưng như bị kích động. Cánh tay chúng biến thành nhiều quái vật nhỏ, từ bốn phương tám hướng chia ra tấn công ba người.
Dũng chỉ có hai tay và một cây búa lớn, hơn nữa lại phải lo cho hai người phía sau. Hắn vất vả chống đỡ, sau lưng và ngực bị lộ sơ hở để cho hai vật chủ thừa cơ mà vào, đánh lén thành công.
Vài cánh tay quái vật khác lách qua người Dũng, cắn về phía Huy và My. Nguyễn My hốt hoảng đưa tay về phía trước, sử dụng năng lực hóa băng của mình. Có điều dường như sức mạnh của cô nàng có vấn đề, chỉ thấy một lớp băng mỏng xuất hiện bao phủ đám quái vật. Tất nhiên là lớp băng này không thể ngăn cản chúng. Đám quái vật chỉ mới khẽ cựa quậy liền phá vỡ băng chui ra.
Đám quái vật lúc này chỉ còn cách My và Huy chưa đến nửa mét. Dũng cuống cuồng ném cây búa từ trên tay cứu nguy. Đổi lại là cậu ta bị nhấn chìm trong đòn tấn công của bốn vật chủ.
Cây búa của Dũng rất nặng, nó giống như một quả đạn pháo lao tới đánh bay một vật chủ sang bên cạnh, thế nhưng vẫn còn tới hai vật chủ nữa.
Nguyễn My bất lực khuơ khoắng bàn tay trong không trung, có điều không có thứ gì xuất hiện. Cô nàng tuyệt vọng nhắm chặt hai mắt, nước mắt tuôn dài chờ đợi bị quái vật xâu xé. Các ngón tay quái vật của hai vật chủ kia giống như thú dữ điên cuồng lao tới, chỉ chực chờ ăn tươi nuốt sống con mồi.
Trần Phong hốt hoảng lao tới, Lê Thành cũng vội vã chạy theo, thế nhưng tất cả đều đã quá muộn. Khoảng cách giữa bọn họ chỉ có vài mét nhưng lúc này tựa như ngàn dặm, hoàn toàn không thể đuổi tới kịp lúc.
_Khônggggg…!
Trần Phong hét lớn, khí xám toàn bộ được truyền xuống dưới bắp đùi. Chân hắn dậm mạnh, cả người bay vọt lên không trung vượt qua khoảng cách dài hơn ba mét. Thanh chiến đao đồng thời xuất hiện trên bày tay hắn. Trần Phong dùng sức mạnh kinh người giận dữ bổ xuống một đao sấm sét.
Hình ảnh cuối cùng Trần Phong nhìn thấy, chính là hình bóng của của Nguyễn My và Huy bị ba vật chủ che khuất. Mấy chục ngón tay quái vật của bọn chúng múa loạn trong không trung, mang theo máu thịt và từng mẩu vụn quần áo vương vãi.
Đúng vào lúc tưởng như tuyệt vọng nhất, Trần Phong bất ngờ thấy được một hình ảnh lướt qua. Huy đang ôm Nguyễn My xuất hiện ở cách bọn hắn hơn năm mét. Thân thể cậu ta bị quái vật cắn sượt qua, vết thương rất nhiều nhưng có vẻ không nguy hiểm đến tính mạng. Vào khoảnh khắc cuối cùng kia, Huy đã kịp thời lao tới ôm Nguyễn My rồi dịch chuyển khỏi khu vực nguy hiểm.
Trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm vì đồng bọn vẫn an toàn, thế nhưng Trần Phong không buông lỏng tay đao. Hắn mượn lực từ phía trên xả xuống một đao cực mạnh, cắt ba cái đầu của vật chủ khỏi cổ của chúng. Ba cái đầu người lăn lông lốc dưới đất, từ đó bò ra ba sinh vật kì dị giống như ốc sên không mai. Lê Thành lập tức dùng lửa thiêu cháy bọn chúng tránh hậu họa.
Sinh vật bên trong não của vật chủ đang ngoe nguẩy vươn mấy cái xúc tu của nó ra, đã tiến đến rất gần sát Lê Thành. Đúng vào lúc nó chuẩn bị chui vào mũi của hắn thì con dao găm kia của Trần Phong đã bay đến.
“Phập" một tiếng rất nhẹ nhàng, lưỡi dao được Trần Phong toàn lực ném ra có lực đạo cực mạnh cho dù hắn không sử dụng luồng khí xám đi chăng nữa. Chỉ thấy con dao này cắm thẳng vào đầu của vật chủ lút đến tận cán, cũng cùng lúc xuyên qua cả cá thể con đang chuẩn bị tấn công Lê Thành.
Cả người của vật chủ bắt đầu run rẩy, sau đó phát ra một tiếng rít rồi đổ ụp lên người Lê Thành. Trần Phong sau khi ném ra con dao kia liền tiếp tục đối mặt với vật chủ đang lao đến chỗ mình.
_Nhắm vào đầu chúng nó!
Hắn hét lớn. Dũng ở bên kia nghe vậy liền đổi vị trí nện búa. Từng nhát búa nặng nề được cậu ta đập mạnh vào đầu của vật chủ thay vì cái miệng quái vật. Chỉ thấy máu và não trắng bay tung tóe, kèm theo đó là cá thể con bị sức mạnh của Dũng đánh bay ra ngoài.
Một trận choáng váng tràn đến, Trần Phong vội vã tắt đi năng lực tầng hai của mình. Các cơ bắp của hắn đã xuất hiện cảm giác đau nhức. Liên tiếp hoạt động mạnh làm thương thế vốn đang bình phục của Trần Phong trở nên xấu đi. Hắn gắng sức vung đao chém vào cổ vật chủ đang lao tới, đồng thời cũng lách qua nó chạy về phía Lê Thành.
Mắt thấy lưỡi đao của Trần Phong chuẩn bị chém bay đầu vật chủ. Bất chợt hai cánh tay của nó vung lên. Mười ngón tay đồng loạt toác ra. Trong nháy mắt biến thành mười cái miệng quái vật kích cỡ nhỏ. Năm cái phình ra như lưới, bọc lấy đường đao của Trần Phong. Năm cái còn lại thì vươn ra cắn vào cánh tay phải cầm đao của hắn.
Trần Phong chỉ cảm thấy ở tay phải xuất hiện cảm giác đau buốt. Hắn kinh hãi ngoái đầu lại nhìn thì thấy năm cái miệng quái vật nhỏ đã cắn ngập vào da thịt của mình rất sâu.
Trần Phong khiếp đảm. Hắn có cảm giác chỉ cần giữ như thế này trong mười giây nữa cánh tay phải của hắn sẽ không còn. Trần Phong hít sâu, thu vũ khí vào trong nhẫn cổ. Hắn đẩy bàn tay phải tới trước, bắt lấy cổ tay của vật chủ kia, chỗ này chính là chỗ hiện tại không có biến hóa gì cả.
Sau đó Trần Phong lập tức kéo mạnh vật chủ về phía mình. Bàn tay trái của hắn xuất hiện một cây rìu bổ củi sắc lẹm, dùng hết sức chém mạnh vào đầu đối phương.
“Phập…"
Một âm thanh rợn người vang lên, nửa cái đầu của vật chủ kia theo máu và dịch não trắng ởn bay sang bên cạnh. Máu tươi phụt ra tưới ướt cả người Trần Phong. Một mùi tanh nồng truyền tới, hắn cố kiềm chế thứ đang trào lên từ cổ họng. Từ chỗ này có thể thấy rõ trong nửa cái đầu còn lại con ký sinh trùng kia đang ngoe nguẩy giãy chết.
Lại nói về Lê Thành, sau khi Trần Phong giết chết con ký sinh trùng đang chuẩn bị tấn công hắn. Hắn liền dùng sức hất vật chủ đang nằm đè lên mình sang bên cạnh, sau đó nhanh chóng bật dậy thở hổn hển, ánh mắt đảo thật nhanh quan sát tình hình hiện trường.
Lê Thành thấy được tình huống nguy cấp của Trần Phong. Tiếp đó lại kinh ngạc nhìn đối phương bình tĩnh xử lý. Thấy phía Trần Phong đã an toàn hắn liền vội vã nhìn qua những người còn lại. Dũng, My và Huy đang bị đám quái vật còn lại bao vây.
Dũng dùng sức mạnh của mình mà múa cây búa lớn quanh người, tạm thời đánh dạt được đám quái vật trong chốc lát. Nguyễn My đang ngồi bệt xuống đất thở hổn hển. Huy thì cố nén đau chống tay ngồi dậy. Tình hình có vẻ không khả quan cho lắm.
Tiếng rít gào phương xa càng lúc càng gần. Đám vật chủ bỗng dưng như bị kích động. Cánh tay chúng biến thành nhiều quái vật nhỏ, từ bốn phương tám hướng chia ra tấn công ba người.
Dũng chỉ có hai tay và một cây búa lớn, hơn nữa lại phải lo cho hai người phía sau. Hắn vất vả chống đỡ, sau lưng và ngực bị lộ sơ hở để cho hai vật chủ thừa cơ mà vào, đánh lén thành công.
Vài cánh tay quái vật khác lách qua người Dũng, cắn về phía Huy và My. Nguyễn My hốt hoảng đưa tay về phía trước, sử dụng năng lực hóa băng của mình. Có điều dường như sức mạnh của cô nàng có vấn đề, chỉ thấy một lớp băng mỏng xuất hiện bao phủ đám quái vật. Tất nhiên là lớp băng này không thể ngăn cản chúng. Đám quái vật chỉ mới khẽ cựa quậy liền phá vỡ băng chui ra.
Đám quái vật lúc này chỉ còn cách My và Huy chưa đến nửa mét. Dũng cuống cuồng ném cây búa từ trên tay cứu nguy. Đổi lại là cậu ta bị nhấn chìm trong đòn tấn công của bốn vật chủ.
Cây búa của Dũng rất nặng, nó giống như một quả đạn pháo lao tới đánh bay một vật chủ sang bên cạnh, thế nhưng vẫn còn tới hai vật chủ nữa.
Nguyễn My bất lực khuơ khoắng bàn tay trong không trung, có điều không có thứ gì xuất hiện. Cô nàng tuyệt vọng nhắm chặt hai mắt, nước mắt tuôn dài chờ đợi bị quái vật xâu xé. Các ngón tay quái vật của hai vật chủ kia giống như thú dữ điên cuồng lao tới, chỉ chực chờ ăn tươi nuốt sống con mồi.
Trần Phong hốt hoảng lao tới, Lê Thành cũng vội vã chạy theo, thế nhưng tất cả đều đã quá muộn. Khoảng cách giữa bọn họ chỉ có vài mét nhưng lúc này tựa như ngàn dặm, hoàn toàn không thể đuổi tới kịp lúc.
_Khônggggg…!
Trần Phong hét lớn, khí xám toàn bộ được truyền xuống dưới bắp đùi. Chân hắn dậm mạnh, cả người bay vọt lên không trung vượt qua khoảng cách dài hơn ba mét. Thanh chiến đao đồng thời xuất hiện trên bày tay hắn. Trần Phong dùng sức mạnh kinh người giận dữ bổ xuống một đao sấm sét.
Hình ảnh cuối cùng Trần Phong nhìn thấy, chính là hình bóng của của Nguyễn My và Huy bị ba vật chủ che khuất. Mấy chục ngón tay quái vật của bọn chúng múa loạn trong không trung, mang theo máu thịt và từng mẩu vụn quần áo vương vãi.
Đúng vào lúc tưởng như tuyệt vọng nhất, Trần Phong bất ngờ thấy được một hình ảnh lướt qua. Huy đang ôm Nguyễn My xuất hiện ở cách bọn hắn hơn năm mét. Thân thể cậu ta bị quái vật cắn sượt qua, vết thương rất nhiều nhưng có vẻ không nguy hiểm đến tính mạng. Vào khoảnh khắc cuối cùng kia, Huy đã kịp thời lao tới ôm Nguyễn My rồi dịch chuyển khỏi khu vực nguy hiểm.
Trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm vì đồng bọn vẫn an toàn, thế nhưng Trần Phong không buông lỏng tay đao. Hắn mượn lực từ phía trên xả xuống một đao cực mạnh, cắt ba cái đầu của vật chủ khỏi cổ của chúng. Ba cái đầu người lăn lông lốc dưới đất, từ đó bò ra ba sinh vật kì dị giống như ốc sên không mai. Lê Thành lập tức dùng lửa thiêu cháy bọn chúng tránh hậu họa.
Tác giả :
Ng0kpapy_dkny_9x@