[Kỳ Duyên Hệ Liệt] Ô Long Kỳ Duyên
Chương 40
Đôi tình nhân này không biết ôm nhau qua bao lâu, Lôi Hạo Nhiên đột nhiên nói “Tiểu Thiên, trong hồ này chính là ôn tuyền, còn hai canh giờ nữa mới đến giờ dùng bữa, không bằng chúng ta xuống ngâm mình một chút đi."
Lời này quả thật đã đánh đúng tâm ý của Lâm Tiểu Thiên, thử hỏi ai nhìn thấy dục trì đẹp như tiên cảnh thế này đều không muốn xuống chứ? Đáng tiếc, Lâm Tiểu Thiên không biết bên cạnh mình còn có người đang rình mình như một con mèo rình mồi.
Được sự đồng ý của ái nhân, Lôi Hạo Nhiên lập tức đem y phục của cả hai cởi ra, giờ khắc này, hắn y như một con mèo đang muốn ăn trộm thịt sống – dương dương tự đắc.
“Oa, thật thoải mái" Ngồi trong hồ, Lâm Tiểu Thiên không nhịn được mà tán thưởng.
“Ôn tuyền này, ngâm mình nhiều có thể giúp cơ thể, nhưng ngâm mình cho ta cảm giác lâng lâng" Lôi Hạo Nhiên giảng giải nói.
Hô! nước suối vây quanh lấy da thịt, cảm giác như được về với mẫu thân lúc còn trong bụng người. Ngay khi Lâm Tiểu Thiên đang tận hưởng sự thoải mái mà ôn tuyền đem đến, đột nhiên, trước ngực bị một bàn tay xoa nắn, vuốt ve “A …." Y nhịn không được mà lên tiếng rên rỉ
Đôi môi nóng rực kia của Lôi Hạo Nhiên không ngừng quấy lấy bả vai Lâm Tiểu Thiên. Thói quen của thân thể lại bị Lôi Hạo Nhiên khơi mào dục vọng, chỗ nào là chỗ nhạy cảm, hắn rõ như lòng bàn tay.
Lâm Tiểu Thiên mở to mắt “Hạo Nhiên…..ngươi…..a ….. không phải nói, ngâm ôn tuyền sao?" hai tay của y đẩy người của ái nhân ra.
“Đúng vậy, ngâm ôn tuyền đồng thời cũng có thể tìm trò giải trí" vuốt ve hai tay chậm rãi di chuyển xuống thắt lưng mềm mại, chậm rãi vuốt ve cái mông, ổ giữa ngón tay không lén lút mà luồn vào trong huyệt mê người.
Ái nhân hiểu rõ thân thể của mình, so với mình càng thêm hiểu biết, Lâm Tiểu Thiên duy trì lý trí sắp bị phá vỡ “Hạo Nhiên, hiện tại không có dược!" y hy vọng có thể dùng điều này để nhắc nhở ái nhân, y không phải không muốn hai người cùng nhau thân mật, nhưng hiện đang là ban ngày, Cảnh Dạ lâu gia nhân cũng nhiều, tuy có ít người đi qua, nhưng nếu bị người khác nghe được tiếng rên rỉ, bọn họ sẽ biết ban ngày mà làm chuyện này, y sau này còn dám gặp ai!
“Không sao, chờ sau khi chúng ta ngâm xong, ta sẽ ôm ngươi về giường, tự mình bôi thuốc cho ngươi. Dù sao mỗi lần đều do ta thượng"
Nhìn ánh mắt của hắn lại nghe được những lời như vậy, Lâm Tiểu Thiên cảm xúc mạnh mẽ, mặt đã đỏ lại càng đỏ hơn.
“A…" Lâm Tiểu Thiên bị động tác phía dưới của ái nhân làm cho sợ đến kêu ra tiếng.
Lôi Hạo Nhiên xoay người Lâm Tiểu Thiên, làm cho nửa người trên của y nằm dài bên cạnh hồ, rồi mới nâng một chân của y nằm trên cạnh hồ, chỉ để lại một chân trong nước, làm cho mông y nâng cao lên, tiểu huyệt trắng mịn phơi bày trong không khí, vừa thu vừa co rụt lại, thấp thoáng có thể thấy được.
Ngồi trong hồ, Lôi Hạo Nhiên nâng mông của Lâm Tiểu Thiên, nhìn cảnh sắc tươi đẹp mê người trước mắt, vươn đầu lưỡi liếm lên, ở đầu lưỡi làm dịu đi, tiểu huyệt tản mát ra càng rực rỡ mê người.
“A ….. Hạo Nhiên……" Sợ bị người khác nghe được, Lâm Tiểu Thiên áp lại tiếng rên rỉ, hai điểm hồng nhạt trước người, hắn dùng hàm răng trắng như tuyết mà cắn lấy, trong miệng còn tràn ra vài mật nước trong suốt …
“Hạo Nhiên…..Mau … A…Tiến vào …." Lâm Tiểu Thiên nhịn không được khóc nói. Tiểu huyệt mềm mại bị đầu lưỡi không ngừng kích thích, huyệt nội truyền đến từng cảm giác khó chịu, làm cho y muốn gì đó mạnh mẽ đi vào …
Nghe thấy tiếng ái nhân khóc, Lôi Hạo Nhiên rốt cuộc chịu không được, hắn đứng lên, dùng sức đỡ lấy thắt lưng, đi vào! Hai người từ miệng phát ra thanh âm thỏa mãn
Lời này quả thật đã đánh đúng tâm ý của Lâm Tiểu Thiên, thử hỏi ai nhìn thấy dục trì đẹp như tiên cảnh thế này đều không muốn xuống chứ? Đáng tiếc, Lâm Tiểu Thiên không biết bên cạnh mình còn có người đang rình mình như một con mèo rình mồi.
Được sự đồng ý của ái nhân, Lôi Hạo Nhiên lập tức đem y phục của cả hai cởi ra, giờ khắc này, hắn y như một con mèo đang muốn ăn trộm thịt sống – dương dương tự đắc.
“Oa, thật thoải mái" Ngồi trong hồ, Lâm Tiểu Thiên không nhịn được mà tán thưởng.
“Ôn tuyền này, ngâm mình nhiều có thể giúp cơ thể, nhưng ngâm mình cho ta cảm giác lâng lâng" Lôi Hạo Nhiên giảng giải nói.
Hô! nước suối vây quanh lấy da thịt, cảm giác như được về với mẫu thân lúc còn trong bụng người. Ngay khi Lâm Tiểu Thiên đang tận hưởng sự thoải mái mà ôn tuyền đem đến, đột nhiên, trước ngực bị một bàn tay xoa nắn, vuốt ve “A …." Y nhịn không được mà lên tiếng rên rỉ
Đôi môi nóng rực kia của Lôi Hạo Nhiên không ngừng quấy lấy bả vai Lâm Tiểu Thiên. Thói quen của thân thể lại bị Lôi Hạo Nhiên khơi mào dục vọng, chỗ nào là chỗ nhạy cảm, hắn rõ như lòng bàn tay.
Lâm Tiểu Thiên mở to mắt “Hạo Nhiên…..ngươi…..a ….. không phải nói, ngâm ôn tuyền sao?" hai tay của y đẩy người của ái nhân ra.
“Đúng vậy, ngâm ôn tuyền đồng thời cũng có thể tìm trò giải trí" vuốt ve hai tay chậm rãi di chuyển xuống thắt lưng mềm mại, chậm rãi vuốt ve cái mông, ổ giữa ngón tay không lén lút mà luồn vào trong huyệt mê người.
Ái nhân hiểu rõ thân thể của mình, so với mình càng thêm hiểu biết, Lâm Tiểu Thiên duy trì lý trí sắp bị phá vỡ “Hạo Nhiên, hiện tại không có dược!" y hy vọng có thể dùng điều này để nhắc nhở ái nhân, y không phải không muốn hai người cùng nhau thân mật, nhưng hiện đang là ban ngày, Cảnh Dạ lâu gia nhân cũng nhiều, tuy có ít người đi qua, nhưng nếu bị người khác nghe được tiếng rên rỉ, bọn họ sẽ biết ban ngày mà làm chuyện này, y sau này còn dám gặp ai!
“Không sao, chờ sau khi chúng ta ngâm xong, ta sẽ ôm ngươi về giường, tự mình bôi thuốc cho ngươi. Dù sao mỗi lần đều do ta thượng"
Nhìn ánh mắt của hắn lại nghe được những lời như vậy, Lâm Tiểu Thiên cảm xúc mạnh mẽ, mặt đã đỏ lại càng đỏ hơn.
“A…" Lâm Tiểu Thiên bị động tác phía dưới của ái nhân làm cho sợ đến kêu ra tiếng.
Lôi Hạo Nhiên xoay người Lâm Tiểu Thiên, làm cho nửa người trên của y nằm dài bên cạnh hồ, rồi mới nâng một chân của y nằm trên cạnh hồ, chỉ để lại một chân trong nước, làm cho mông y nâng cao lên, tiểu huyệt trắng mịn phơi bày trong không khí, vừa thu vừa co rụt lại, thấp thoáng có thể thấy được.
Ngồi trong hồ, Lôi Hạo Nhiên nâng mông của Lâm Tiểu Thiên, nhìn cảnh sắc tươi đẹp mê người trước mắt, vươn đầu lưỡi liếm lên, ở đầu lưỡi làm dịu đi, tiểu huyệt tản mát ra càng rực rỡ mê người.
“A ….. Hạo Nhiên……" Sợ bị người khác nghe được, Lâm Tiểu Thiên áp lại tiếng rên rỉ, hai điểm hồng nhạt trước người, hắn dùng hàm răng trắng như tuyết mà cắn lấy, trong miệng còn tràn ra vài mật nước trong suốt …
“Hạo Nhiên…..Mau … A…Tiến vào …." Lâm Tiểu Thiên nhịn không được khóc nói. Tiểu huyệt mềm mại bị đầu lưỡi không ngừng kích thích, huyệt nội truyền đến từng cảm giác khó chịu, làm cho y muốn gì đó mạnh mẽ đi vào …
Nghe thấy tiếng ái nhân khóc, Lôi Hạo Nhiên rốt cuộc chịu không được, hắn đứng lên, dùng sức đỡ lấy thắt lưng, đi vào! Hai người từ miệng phát ra thanh âm thỏa mãn
Tác giả :
Tự băng Tự Thủy