Kiều Kiều Sư Nương
Chương 222: Phục tùng
Lăng Phong trừng phạt Tần Thục Phân xong, chỉ nghỉ ngơi một lát đã hồi phục tinh lực, bên cạnh là Tần Thục Phân đang mệt mỏi đang nằm ngủ. Hắn đem dây thừng trói nàng cởi ra, lấy cái mền phủ nhẹ lên người nàng, lau mồ hôi trên trán nàng, rồi nhẹ giọng nói: "Sau này nàng còn dám không nghe lời ta thì ta sẽ chỉnh nàng, ta tin nàng ko thể mạnh mẽ hơn ta"
"Chủ nhân, Nhị tỷ nàng... Nàng không sao chứ?"
Lăng Phong nói vừa mới nói xong, Hà Bích Tú đứng tại cửa quan tâm hỏi.
"Không có việc gì, nàng hôn mê mà thôi, ngủ một chút là tốt rồi!"
Lăng Phong nói.
Hà Bích Tú nhìn Tần Thục Phân trên giường hỏi Lưu Phong "Chủ nhân, nhị tỷ vừa rồi còn rất lợi hại, sao vừa cái đã ngủ rồi? ta lo lắng nàng có vấn đề gì đó? Nghe nói nữ nhân ăn không tiêu sẽ chết …"
Lăng phong cười lớn, ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của Hà Bích Tú thân mật nói "hảo nữ nhân, nàng yên tâm đi, tướng công tự biết chừng mực mà, trải qua kiếp nạn này Thục Phân đảm bảo sẽ không dám làm bậy! Nếu nàng dám tái phạm ta sẽ sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn hơn để nàng ngoan ngoãn mới thôi"
"chủ nhân, người vừa rồi bộ dáng thật hung tơn, thiếp...bọn thiếp đều nghĩ người định giết nhị nương? Nghe vừa rồi thanh âm thật kinh khủng!"
Từ Tử San biến sắc, nuốt nước miếng ôm lấy cánh tay của Hà Bích Tú.
Lăng Phong phá lên cười, " Các người nói đủ chưa ? Ta như thế nào lại giết nàng? Hiện tại nàng đang ngủ rất thoải mái mà có sao đâu…"
Từ tử san kinh ngạc nói : "Vừa rồi còn kêu như giết heo vậy, nàng còn có thể thoải mái sao"
Lăng Phong ha ha vui lên, nói : "Nàng không tin? Nếu không ta thử lại trên người nàng thử xem. sao.."
"Chủ nhân, nghỉ ngơi một lát đi, đừng đùa nữa! vừa rồi làm nhị tỉ kêu thật lợi hại, hù chết thiếp a! Thiếp ko nghĩ chàng sẽ chơi nhị tỉ đâu a! Chủ nhân chàng muốn chơi nhiều cũng được nhưng mà trước hết phải bảo trọng thân thể mới được!"
Hà Bích Tú nói nũng nịu.
Hà Bích Tú nói làm Lăng Phong thấy rất thư thái, hắn duỗi tay ôm cổ Hà Bích Tú thân mật nói: "nàng việc gì phải sợ, làm thế thật sướng có phải không! Ta càng mạnh mẽ nữ nhân càng thoải mái thư thái, kêu càng to hơn! Thực ra nàng không nghe thấy giọng nàng thôi, chứ còn nàng kêu còn to hơn cả Tần Thục Phân đóa…@@"
"Chủ nhân, mắc cỡ chết người a..."
Hà Bích Tú ngượng ngùng đẩy Lăng Phong qua một bên.
Lăng Phong cười ha ha, rồi lại kéo Hà Bích Tú lại đặt một nụ hôn nồng thắm lên đôi môi của nàng, sau đó nói : "Nàng không tin lời ca nói sao, vậy ca thử cho nàng kiểm nghiệm nhé…@@"
Từ Tử San dựa vào Hà BÍch Tú nũng nịu đầy nghịch ngợm nói: "Thật đó, tam nương, tỷ thử cùng chủ nhân chơi đi, để muội lắng nghe xem có đúng vậy ko nào…"
"Cái gì, ko…chính ngươi muốn thì có"
Hà Bích Tú hờn dỗi quở trách Từ Tử San.
"Tử San, chủ ý này quả thật không tồi…@@"
Lăng Phong một tay ôm Hà Bích Tú, tay kia kéo cả Tống Chi Ngọc và Tử Tử San vào tay, ba mỹ nữ cùng vây quanh người hắn, trái ôm phải ấp hắn ôn tồn nói: " Trước hết ta cùng Bích Tú chơi nhé, các ngươi nghe xem nàng kêu có to không này, sau đó ta sẽ cùng 2 người các ngươi chơi, để Bích Tú nghe, xem ai là người kêu to nhất. "Không cần, chỉ cần nghe tam nương rên là được rồi, ko cần chơi bọn thiếp đâu a?"
Từ Tử San và Tống Chi Ngọc cúi đầu cười nói: "Chủ nhân, kỳ thật chúng ta đã nghe qua rồi, nhưng hôm qua tiếng của nhị nương thực sự đặc sắc nhất a"
Lăng Phong cười nói: "Các nàng không muốn nghe Bích Tú kêu hả, vậy thì Bích Tú muốn nghe các ngươi rên rỉ rồi, 2 nàng tới trước đi"
Từ Tử San ngượng ngùng nói : "Không phải hôm qua chúng ta vừa chơi sao. Tam nương, tỷ khuyên chủ nhân đi, tiếp tục kiền nữa thì tỷ muội chúng ta ăn không tiêu mât, sẽ bị hư thoát mà chết…"
"Tử San nói đúng. Chủ nhân, chúng ta đều chịu không nổi..."
Hà Bích Tú hướng Lăng Phong cầu khẩn
Lăng Phong nhìn tam nữ chung quay rồi nhéo cặp vú của Hà Bích Tú, rồi hôn hít một phát, sau đó, hắn đứng lên: "được rồi, nhưng chuyện này không thể chiều theo ý các nàng, nếu không ta sẽ chơi hết đó!"
Lăng Phong vừa dứt lời, Tống Ngọc Chi và Từ Tử San đều nói "Chủ nhân, người buông tha cho tam nương đi, tỷ muội chúng ta cùng người chơi với người là được rồi!"
"Hắc Hắc, hôm nay ba người các nàng đừng hòng trốn thoát…"
Kết quả cuối cùng ko nói cũng biết, Lăng Phòng cùng Hà Bích Tú các nàng đại chiến 500 hiệp từ trên giường đến phòng tắm, từ phòng tắm đến đại sảnh, sau đó từ đại sảnh về giường, nới nào cũng lưu lại dấu vết dâm hoan, chết
Hà Bích Tú các nàng bên tả bên hữu nằm quanh người hắn, dâm mị ko thôi, nước nôi tung tóe, hơi thở gấp gáp. Nhìn lại chiến trường loang lổ vết tích, mùi dâm hoan ái. Lăng Phong ko khỏi cười hăng hắc.
"Ta đói bụng qua, các ngươi có chuẩn bị bữa sang không vậy"
Lăng Phong hỏi Hà Bích Tú
"Có, chủ nhân ngườii chờ lát, thiếp mang tới cho người"
Hà Bích Tú ân cần nói rồi, xoay người mặc quần áo rồi rời đi.
Sau đó, Từ Tư San cùng Tống Chi Ngọc cũng đứng lên giúp Lăng Phong rửa mặt và mặc quần áo, Lăng Phong vẻ mặt thương sót vuốt ve các vết quật do Tần Thục Phân đánh các nàng, hỏi có đau không. Nhị nữ vừa trải qua an ủi, hiện tại rất cảm động, nhào vào Lăng Phong nghẹn ngào khóc nấc lên.
"Sau cơn mưa trời lại sáng, mọi truyện tốt rồi, đừng sợ. Chẳng lẽ vừa rồi các nàng không thoải mái sao?"
Lăng Phong đắc ý nói.
Từ Tử San các nàng thẹn thùng không thôi, khuân mặt đỏ bừng e thẹn, nhưng phi thường mê người, Lăng Phong ko chịu được lại sờ ngực sờ mông các nàng làm nhị nữ sảng khoái cười khanh khách không thôi @@
Lăng Phong lúc này mới một bên rửa mặt, một bên ngâm nga , có vẻ rất là vui vẻ.
"Chủ nhân, đồ ăn đều chuẩn bị xong..."
Hà Bích Tú ở đại sảnh hô, Lăng Phong từ phòng đi ra, thấy Hà Bích Tú đã thay chiếc váy màu phấn hồng, bó sát người, nhìn rất độc đáo, đôi gò bồng đảo cao ngất lẩn trong mây làm hắn động tâm không thôi.
Lăng Phong nhịn không được ôm nàng vào lòng, Ở ngay đại sảnh mà giở trò sờ soạng, dâm hỏa bốc cao "Bích Tú, các nàng phải nhớ kĩ, các nàng là của ta biết không? Nếu sau này ai dám khi dễ các nàng, phải nói cho ta biết, ta nhất định không buông tha hắn. Nhưng nếu các nàng đi khi dễ các nữ nhân khác của ta, thì các ngừoi sẽ nhận được kết cục ngày hôm nay của Tần Thục Phân"
Lăng Phong Không quên nhắc tam nữ.
Hà Bích Tú nhẹ gật đầu "Tất cả đều nghe lời chủ nhân"
"Được, tốt lắm, để ta ăn điểm tâm nào"
Lăng Phong nói xong ngồi trên ghế đặt Bích Tú ngồi trên lòng, duỗi tay vào trong nội y cảu nàng hảo hảo mà thưởng thức hai trái cầu mềm mại, đúng là cực phẩm nhân gian a :U
Một bên 2 nàng Từ Tử San và Tống Ngọc Chi gắp thức ăn đưa vào miệng rồi mớm cho Lăng Phong, ướt át dâm mị không thôi.
Bích Tú ngồi trên dùi Lăng Phong thì rên rỉ không ngớt, miệng không ngừng khuyên nhủ : "Chủ nhân, tối qua chàng vận động nhiều như vậy, thiếp sợ thân thể chàng bị mệt đó"
"Mệt ta cũng không sợ, ai bảo các ngươi ngon như vậy chứ.. hắc hắc "
Lăng Phong nói rồi luồn tay vào váy của Hà Bích Tú, kéo đũng nội khố lệch sang một bên sờ soạng khe u cốc đang rỉ mật dịch lênh láng.
Chời đùa trong chốc lát, Lăng Phong cũng không có lột quần áo ra mà chơi tiếp, nhìn thấy tam nữ cuồng lên vì tình, kiều đồn lắc qua lắc lại, cặp vú rung rung, trong lòng hắn tự hào về khả năng " đánh chiếm" của bản thân . Hà Bích Tú giờ đã cho hắn chơi thoải mái, muốn kiểu gì thì được kiểu đó, y hệt như nằm mơ vậy.
Không, dù nằm mơ đi chăng nữa, thì cũng không bao giờ được như vậy.
Cuộc sống này thật hạnh phúc, đối với các nam nhân khác mà nói thì được như Lăng Phong là vô cùng hạnh phúc.
Ngay lúc Lăng Phong và tam nữ đang đùa giỡn như vậy, thì Tần Thục Phân từ trong phòng đi ra.
Nụ cười trên khuân mặt Lăng Phong nhất thời đình chỉ, nói: "Lại đây, nàng có đói không? Sẵn bữa sáng đây, chúng ta cùng ăn nào!"
"Cám ơn chủ nhân."
Tần Thục Phân đổi tính trở nên ôn nhu cúi đầu nói.
Lăng Phong rất hài lòng về sự biến chuyển của nàng nói: "Sang này nói những điều đó, nàng phải nhớ kỹ đó?"
" Đều nhớ kỹ. Chủ nhân, yên tâm đi, ta sẽ không làm khó các nàng .Chàng nói đúng, sau này ta sẽ cùng Bích Tú các nàng hảo hảo mà hầu hạ chàng"
Tần Thục Phân dứt lời, trong lòng không khỏi dâng lên một chút chua xót.
"Thục Phân!"
Lăng Phong nhẹ nhàng kêu lên, trong lòng hắn đau xót, dù sao cũng cảm thấy với nàng hơi có lỗi.
Tần Thục Phân biến thành như vậy bởi vì nàng đã xem Lăng Phong trở thành phu quân cả mình, đem mình trở thành chính thất của hắn, tạm không nói đến các tỷ muội ở Đào Hoa Đảo thì tại Nam Cung thế gia thì mình là vợ cả mới đúng. Nhưng bây giờ lại có Tây Môn Đình Đình, Nam Cung Vân thì không nói đã đành nhưng mà Hà Bích Tú các nàng cũng vượt lên trên mình thì không được, bởi vậy nên nàng mới lăng nhục Hà Bích Tú các nàng, nhưng được Lăng Phong dùng chút sức …, cuối cùng nàng đã hiểu ra mình là ai. Kì thật nàng định bỏ đi nhưng vừa rồi nghĩ đến hảo ý của Lăng Phong, nàng lại bỏ ý định đó đi. Nữ nhân kì thật là động vật dễ nghe lời, chỉ cần có thể chinh phục được con tim của nàng thế là xong.
Lăng Phong thậm chí còn nhớ tới, Tần Thục Phân này hình như thích kiểu bị hành hạ biến thái "Thục Phân, nàng thấy ủy khuất khó chịu đúng không, nếu vậy có thể nói với ta. Ở nhà, kỳ thật mọi người đều ngang nhau, không có chủ nhân cũng không có nô tỳ đâu"
Tần Thục Phân cười nói :"Thiếp không cần, sau này Thiếp gọi chàng là chủ nhân, chàng có thích không?"
"Thục phân, nàng..."
Lăng Phong cũng không biết mình phải nói gì nữa.
Tần Thục Phân mỉm cười nói: "Đừng lo lắng như vây, thiếp ko sao, tin tưởng thiếp đi. Thiếp hiện tại rất vui vẻ a…"
"Tốt lắm, cùng ăn điểm tâm đi!"
Lăng Phong thoải mái nói.
"Cám ơn chủ nhân!"
Tần Thục Phân vui vẻ mỉm cười ngồi xuống, ngay sau đó hướng Lăng Phong dựa người vào, thân thể mềm mại trà xát trên người hắn, làm hắn cảm giác ướt át thỏa mãn vô cùng!
Tần Thục Phân đối với Hà Bích Tú nói: "Tam Muội, hôm nay ta xin lỗi các muội, ta hướng các người lạy một lạy thay cho lời xin lỗi…"
Nói xong, nàng hướng Hà Bích Tú các nàng quỳ xuống…Hà Bích Tú các nàng sợ hãi, vội đỡ nàng dậy.
Hà Bích Tú nói: "Nhị tỷ, đừng như vậy mà, hôm nay có xảy ra truyện gì đâu, mong rằng sau này chúng ta cùng nhau hầu hạ chủ nhân cho tốt, là muội cảm thấy mãn nguyện rồi"
Tần Thục Phân nói : "Tam muội, yên tâm đi. Trước là ta sai, sau này sẽ ko tái phạm nữa"
Nói xong hướng ánh mắt tới Bích Hà các nàng như giải thích
Bích Tú tam nữ nhìn Thục Phân thay đổi, mọi người không tin nhìn Lăng Phong
Lăng Phong bất đắc dĩ nhún nhún vai, ý bảo các nàng Thục Phân đã thay đổi rồi.
Lăng Phong nhìn tứ nữ, gật đầu hài lòng nói: "Được rồi, ở hòa thuận thì rất tốt! Nhà này ngoại trừ 4 nàng ra, ở ngoài ta còn rất nhiều nữ nhân, phải nhớ kĩ không được khi dễ biết chưa! Cứ là nữ nhân là ta thật tình yêu thương, ta sẽ vĩnh viễn yêu thương các nàng"
"Vâng! chủ nhân!"
Tứ nữ trăm miệng một lời đáp ứng nói.
"Ha ha, thế này không phải rất tốt sao!"
Lăng Phong cười lớn nói, tứ nữ các nàng nhìn nhau cười hiểu rằng từ giờ gia đình đã hòa thuận, các nàng chính là nữ nhân của Lăng Phong ở Nam Cung thế gia, bởi vậy phải hòa thuận, Nam Cung Thế gia từ nay sẽ không còn nữ nhân gây sóng gió nữa…
Vì chuyện sang này Lăng Phong đã phải mạnh mẽ giáo huấn Tần Thục Phân, từ nay Nam Cung thế gia sẽ hòa thuận, sự hòa thuận này cũng do Hà Bích Tú và Tần Thục Phân duy trì, bắt mọi người phải tuân thủ.
Đây chính là cảnh giới cuộc sống hạnh phúc mà Lăng Phong luôn muốn theo đuổi đây.
"Chủ nhân, Nhị tỷ nàng... Nàng không sao chứ?"
Lăng Phong nói vừa mới nói xong, Hà Bích Tú đứng tại cửa quan tâm hỏi.
"Không có việc gì, nàng hôn mê mà thôi, ngủ một chút là tốt rồi!"
Lăng Phong nói.
Hà Bích Tú nhìn Tần Thục Phân trên giường hỏi Lưu Phong "Chủ nhân, nhị tỷ vừa rồi còn rất lợi hại, sao vừa cái đã ngủ rồi? ta lo lắng nàng có vấn đề gì đó? Nghe nói nữ nhân ăn không tiêu sẽ chết …"
Lăng phong cười lớn, ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của Hà Bích Tú thân mật nói "hảo nữ nhân, nàng yên tâm đi, tướng công tự biết chừng mực mà, trải qua kiếp nạn này Thục Phân đảm bảo sẽ không dám làm bậy! Nếu nàng dám tái phạm ta sẽ sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn hơn để nàng ngoan ngoãn mới thôi"
"chủ nhân, người vừa rồi bộ dáng thật hung tơn, thiếp...bọn thiếp đều nghĩ người định giết nhị nương? Nghe vừa rồi thanh âm thật kinh khủng!"
Từ Tử San biến sắc, nuốt nước miếng ôm lấy cánh tay của Hà Bích Tú.
Lăng Phong phá lên cười, " Các người nói đủ chưa ? Ta như thế nào lại giết nàng? Hiện tại nàng đang ngủ rất thoải mái mà có sao đâu…"
Từ tử san kinh ngạc nói : "Vừa rồi còn kêu như giết heo vậy, nàng còn có thể thoải mái sao"
Lăng Phong ha ha vui lên, nói : "Nàng không tin? Nếu không ta thử lại trên người nàng thử xem. sao.."
"Chủ nhân, nghỉ ngơi một lát đi, đừng đùa nữa! vừa rồi làm nhị tỉ kêu thật lợi hại, hù chết thiếp a! Thiếp ko nghĩ chàng sẽ chơi nhị tỉ đâu a! Chủ nhân chàng muốn chơi nhiều cũng được nhưng mà trước hết phải bảo trọng thân thể mới được!"
Hà Bích Tú nói nũng nịu.
Hà Bích Tú nói làm Lăng Phong thấy rất thư thái, hắn duỗi tay ôm cổ Hà Bích Tú thân mật nói: "nàng việc gì phải sợ, làm thế thật sướng có phải không! Ta càng mạnh mẽ nữ nhân càng thoải mái thư thái, kêu càng to hơn! Thực ra nàng không nghe thấy giọng nàng thôi, chứ còn nàng kêu còn to hơn cả Tần Thục Phân đóa…@@"
"Chủ nhân, mắc cỡ chết người a..."
Hà Bích Tú ngượng ngùng đẩy Lăng Phong qua một bên.
Lăng Phong cười ha ha, rồi lại kéo Hà Bích Tú lại đặt một nụ hôn nồng thắm lên đôi môi của nàng, sau đó nói : "Nàng không tin lời ca nói sao, vậy ca thử cho nàng kiểm nghiệm nhé…@@"
Từ Tử San dựa vào Hà BÍch Tú nũng nịu đầy nghịch ngợm nói: "Thật đó, tam nương, tỷ thử cùng chủ nhân chơi đi, để muội lắng nghe xem có đúng vậy ko nào…"
"Cái gì, ko…chính ngươi muốn thì có"
Hà Bích Tú hờn dỗi quở trách Từ Tử San.
"Tử San, chủ ý này quả thật không tồi…@@"
Lăng Phong một tay ôm Hà Bích Tú, tay kia kéo cả Tống Chi Ngọc và Tử Tử San vào tay, ba mỹ nữ cùng vây quanh người hắn, trái ôm phải ấp hắn ôn tồn nói: " Trước hết ta cùng Bích Tú chơi nhé, các ngươi nghe xem nàng kêu có to không này, sau đó ta sẽ cùng 2 người các ngươi chơi, để Bích Tú nghe, xem ai là người kêu to nhất. "Không cần, chỉ cần nghe tam nương rên là được rồi, ko cần chơi bọn thiếp đâu a?"
Từ Tử San và Tống Chi Ngọc cúi đầu cười nói: "Chủ nhân, kỳ thật chúng ta đã nghe qua rồi, nhưng hôm qua tiếng của nhị nương thực sự đặc sắc nhất a"
Lăng Phong cười nói: "Các nàng không muốn nghe Bích Tú kêu hả, vậy thì Bích Tú muốn nghe các ngươi rên rỉ rồi, 2 nàng tới trước đi"
Từ Tử San ngượng ngùng nói : "Không phải hôm qua chúng ta vừa chơi sao. Tam nương, tỷ khuyên chủ nhân đi, tiếp tục kiền nữa thì tỷ muội chúng ta ăn không tiêu mât, sẽ bị hư thoát mà chết…"
"Tử San nói đúng. Chủ nhân, chúng ta đều chịu không nổi..."
Hà Bích Tú hướng Lăng Phong cầu khẩn
Lăng Phong nhìn tam nữ chung quay rồi nhéo cặp vú của Hà Bích Tú, rồi hôn hít một phát, sau đó, hắn đứng lên: "được rồi, nhưng chuyện này không thể chiều theo ý các nàng, nếu không ta sẽ chơi hết đó!"
Lăng Phong vừa dứt lời, Tống Ngọc Chi và Từ Tử San đều nói "Chủ nhân, người buông tha cho tam nương đi, tỷ muội chúng ta cùng người chơi với người là được rồi!"
"Hắc Hắc, hôm nay ba người các nàng đừng hòng trốn thoát…"
Kết quả cuối cùng ko nói cũng biết, Lăng Phòng cùng Hà Bích Tú các nàng đại chiến 500 hiệp từ trên giường đến phòng tắm, từ phòng tắm đến đại sảnh, sau đó từ đại sảnh về giường, nới nào cũng lưu lại dấu vết dâm hoan, chết
Hà Bích Tú các nàng bên tả bên hữu nằm quanh người hắn, dâm mị ko thôi, nước nôi tung tóe, hơi thở gấp gáp. Nhìn lại chiến trường loang lổ vết tích, mùi dâm hoan ái. Lăng Phong ko khỏi cười hăng hắc.
"Ta đói bụng qua, các ngươi có chuẩn bị bữa sang không vậy"
Lăng Phong hỏi Hà Bích Tú
"Có, chủ nhân ngườii chờ lát, thiếp mang tới cho người"
Hà Bích Tú ân cần nói rồi, xoay người mặc quần áo rồi rời đi.
Sau đó, Từ Tư San cùng Tống Chi Ngọc cũng đứng lên giúp Lăng Phong rửa mặt và mặc quần áo, Lăng Phong vẻ mặt thương sót vuốt ve các vết quật do Tần Thục Phân đánh các nàng, hỏi có đau không. Nhị nữ vừa trải qua an ủi, hiện tại rất cảm động, nhào vào Lăng Phong nghẹn ngào khóc nấc lên.
"Sau cơn mưa trời lại sáng, mọi truyện tốt rồi, đừng sợ. Chẳng lẽ vừa rồi các nàng không thoải mái sao?"
Lăng Phong đắc ý nói.
Từ Tử San các nàng thẹn thùng không thôi, khuân mặt đỏ bừng e thẹn, nhưng phi thường mê người, Lăng Phong ko chịu được lại sờ ngực sờ mông các nàng làm nhị nữ sảng khoái cười khanh khách không thôi @@
Lăng Phong lúc này mới một bên rửa mặt, một bên ngâm nga , có vẻ rất là vui vẻ.
"Chủ nhân, đồ ăn đều chuẩn bị xong..."
Hà Bích Tú ở đại sảnh hô, Lăng Phong từ phòng đi ra, thấy Hà Bích Tú đã thay chiếc váy màu phấn hồng, bó sát người, nhìn rất độc đáo, đôi gò bồng đảo cao ngất lẩn trong mây làm hắn động tâm không thôi.
Lăng Phong nhịn không được ôm nàng vào lòng, Ở ngay đại sảnh mà giở trò sờ soạng, dâm hỏa bốc cao "Bích Tú, các nàng phải nhớ kĩ, các nàng là của ta biết không? Nếu sau này ai dám khi dễ các nàng, phải nói cho ta biết, ta nhất định không buông tha hắn. Nhưng nếu các nàng đi khi dễ các nữ nhân khác của ta, thì các ngừoi sẽ nhận được kết cục ngày hôm nay của Tần Thục Phân"
Lăng Phong Không quên nhắc tam nữ.
Hà Bích Tú nhẹ gật đầu "Tất cả đều nghe lời chủ nhân"
"Được, tốt lắm, để ta ăn điểm tâm nào"
Lăng Phong nói xong ngồi trên ghế đặt Bích Tú ngồi trên lòng, duỗi tay vào trong nội y cảu nàng hảo hảo mà thưởng thức hai trái cầu mềm mại, đúng là cực phẩm nhân gian a :U
Một bên 2 nàng Từ Tử San và Tống Ngọc Chi gắp thức ăn đưa vào miệng rồi mớm cho Lăng Phong, ướt át dâm mị không thôi.
Bích Tú ngồi trên dùi Lăng Phong thì rên rỉ không ngớt, miệng không ngừng khuyên nhủ : "Chủ nhân, tối qua chàng vận động nhiều như vậy, thiếp sợ thân thể chàng bị mệt đó"
"Mệt ta cũng không sợ, ai bảo các ngươi ngon như vậy chứ.. hắc hắc "
Lăng Phong nói rồi luồn tay vào váy của Hà Bích Tú, kéo đũng nội khố lệch sang một bên sờ soạng khe u cốc đang rỉ mật dịch lênh láng.
Chời đùa trong chốc lát, Lăng Phong cũng không có lột quần áo ra mà chơi tiếp, nhìn thấy tam nữ cuồng lên vì tình, kiều đồn lắc qua lắc lại, cặp vú rung rung, trong lòng hắn tự hào về khả năng " đánh chiếm" của bản thân . Hà Bích Tú giờ đã cho hắn chơi thoải mái, muốn kiểu gì thì được kiểu đó, y hệt như nằm mơ vậy.
Không, dù nằm mơ đi chăng nữa, thì cũng không bao giờ được như vậy.
Cuộc sống này thật hạnh phúc, đối với các nam nhân khác mà nói thì được như Lăng Phong là vô cùng hạnh phúc.
Ngay lúc Lăng Phong và tam nữ đang đùa giỡn như vậy, thì Tần Thục Phân từ trong phòng đi ra.
Nụ cười trên khuân mặt Lăng Phong nhất thời đình chỉ, nói: "Lại đây, nàng có đói không? Sẵn bữa sáng đây, chúng ta cùng ăn nào!"
"Cám ơn chủ nhân."
Tần Thục Phân đổi tính trở nên ôn nhu cúi đầu nói.
Lăng Phong rất hài lòng về sự biến chuyển của nàng nói: "Sang này nói những điều đó, nàng phải nhớ kỹ đó?"
" Đều nhớ kỹ. Chủ nhân, yên tâm đi, ta sẽ không làm khó các nàng .Chàng nói đúng, sau này ta sẽ cùng Bích Tú các nàng hảo hảo mà hầu hạ chàng"
Tần Thục Phân dứt lời, trong lòng không khỏi dâng lên một chút chua xót.
"Thục Phân!"
Lăng Phong nhẹ nhàng kêu lên, trong lòng hắn đau xót, dù sao cũng cảm thấy với nàng hơi có lỗi.
Tần Thục Phân biến thành như vậy bởi vì nàng đã xem Lăng Phong trở thành phu quân cả mình, đem mình trở thành chính thất của hắn, tạm không nói đến các tỷ muội ở Đào Hoa Đảo thì tại Nam Cung thế gia thì mình là vợ cả mới đúng. Nhưng bây giờ lại có Tây Môn Đình Đình, Nam Cung Vân thì không nói đã đành nhưng mà Hà Bích Tú các nàng cũng vượt lên trên mình thì không được, bởi vậy nên nàng mới lăng nhục Hà Bích Tú các nàng, nhưng được Lăng Phong dùng chút sức …, cuối cùng nàng đã hiểu ra mình là ai. Kì thật nàng định bỏ đi nhưng vừa rồi nghĩ đến hảo ý của Lăng Phong, nàng lại bỏ ý định đó đi. Nữ nhân kì thật là động vật dễ nghe lời, chỉ cần có thể chinh phục được con tim của nàng thế là xong.
Lăng Phong thậm chí còn nhớ tới, Tần Thục Phân này hình như thích kiểu bị hành hạ biến thái "Thục Phân, nàng thấy ủy khuất khó chịu đúng không, nếu vậy có thể nói với ta. Ở nhà, kỳ thật mọi người đều ngang nhau, không có chủ nhân cũng không có nô tỳ đâu"
Tần Thục Phân cười nói :"Thiếp không cần, sau này Thiếp gọi chàng là chủ nhân, chàng có thích không?"
"Thục phân, nàng..."
Lăng Phong cũng không biết mình phải nói gì nữa.
Tần Thục Phân mỉm cười nói: "Đừng lo lắng như vây, thiếp ko sao, tin tưởng thiếp đi. Thiếp hiện tại rất vui vẻ a…"
"Tốt lắm, cùng ăn điểm tâm đi!"
Lăng Phong thoải mái nói.
"Cám ơn chủ nhân!"
Tần Thục Phân vui vẻ mỉm cười ngồi xuống, ngay sau đó hướng Lăng Phong dựa người vào, thân thể mềm mại trà xát trên người hắn, làm hắn cảm giác ướt át thỏa mãn vô cùng!
Tần Thục Phân đối với Hà Bích Tú nói: "Tam Muội, hôm nay ta xin lỗi các muội, ta hướng các người lạy một lạy thay cho lời xin lỗi…"
Nói xong, nàng hướng Hà Bích Tú các nàng quỳ xuống…Hà Bích Tú các nàng sợ hãi, vội đỡ nàng dậy.
Hà Bích Tú nói: "Nhị tỷ, đừng như vậy mà, hôm nay có xảy ra truyện gì đâu, mong rằng sau này chúng ta cùng nhau hầu hạ chủ nhân cho tốt, là muội cảm thấy mãn nguyện rồi"
Tần Thục Phân nói : "Tam muội, yên tâm đi. Trước là ta sai, sau này sẽ ko tái phạm nữa"
Nói xong hướng ánh mắt tới Bích Hà các nàng như giải thích
Bích Tú tam nữ nhìn Thục Phân thay đổi, mọi người không tin nhìn Lăng Phong
Lăng Phong bất đắc dĩ nhún nhún vai, ý bảo các nàng Thục Phân đã thay đổi rồi.
Lăng Phong nhìn tứ nữ, gật đầu hài lòng nói: "Được rồi, ở hòa thuận thì rất tốt! Nhà này ngoại trừ 4 nàng ra, ở ngoài ta còn rất nhiều nữ nhân, phải nhớ kĩ không được khi dễ biết chưa! Cứ là nữ nhân là ta thật tình yêu thương, ta sẽ vĩnh viễn yêu thương các nàng"
"Vâng! chủ nhân!"
Tứ nữ trăm miệng một lời đáp ứng nói.
"Ha ha, thế này không phải rất tốt sao!"
Lăng Phong cười lớn nói, tứ nữ các nàng nhìn nhau cười hiểu rằng từ giờ gia đình đã hòa thuận, các nàng chính là nữ nhân của Lăng Phong ở Nam Cung thế gia, bởi vậy phải hòa thuận, Nam Cung Thế gia từ nay sẽ không còn nữ nhân gây sóng gió nữa…
Vì chuyện sang này Lăng Phong đã phải mạnh mẽ giáo huấn Tần Thục Phân, từ nay Nam Cung thế gia sẽ hòa thuận, sự hòa thuận này cũng do Hà Bích Tú và Tần Thục Phân duy trì, bắt mọi người phải tuân thủ.
Đây chính là cảnh giới cuộc sống hạnh phúc mà Lăng Phong luôn muốn theo đuổi đây.
Tác giả :
Thanh Trà Đạm Phạn