Kiếp Trạng Nguyên
Chương 26
Edit: Yuuki Titan
Đường Tự mới nói Tiểu Trúc Tử đã khiến hắn vừa lòng, hắn chính là muốn y chủ động một lần, luyện tập thể lực của chính mình, đã thật lâu đã không làm, hắn có một loại cảm xúc, tính toán làm nóng người trước. Ngốc nô tài kia hiển nhiên sẽ không biết tâm ý cùng cơ khát của hắn.
Tiểu Trúc Tử cúi đầu nhìn Đường Tự một chút, lại nhìn thấy cái thứ kia của nam nhân trong cơ thể mình.
“Chủ tử có thể hay không không cần ban thưởng cho ta?"
Nhớ tới lần trước làm xong sự tình này, ngày hôm sau làm cho chân y bị nhuyễn, từ cái mông đau còn chảy ra dịch thể, y cũng muốn dậy thật sớm để làm việc mà không nghỉ ngơi, hơn nữa đôi khi chủ tử trong lúc nhất thời cao hứng còn ra chủ ý, một lần khiến cho y có cảm giác thoải mái, lần thứ hai là vẽ tranh, có lần lại đem bút lông nhét vào thân thể y, làm cho y mỗi khi trầm luân đều kinh hãi không thôi, lần này nếu tiếp tục ban thưởng, y có thể không cần không a, Nhị phu nhân xem ra không hề thích y, thế nhưng thời gian nàng ở đây, ít nhất chủ tử sẽ không kéo y lại làm chuyện này, y đều phải quên cái cảm giác kia, cũng không tưởng lại nghĩ đến. *
“Không cần. Được được , có thể không cần thưởng cho ngươi, ngươi cho rằng ba phần nhan sắc của ngươi có thể khai phường nhuộm." ( ở đây ta không hiểu ý tác giả lắm, nên để nguyên, khai phường nhuộm nghĩa là mở một xưởng nhuộm màu cho vải ấy)
Đường Tự đoạt lại quyền chủ đạo, lại một lần nữa đem thân thể Tiểu Trúc Tử áp trở lại giường, hai tay bóp chặt eo y, hạ thể chính mình bắt đầu dùng lực ma chạm. Mỗi lần đều đâm vào đến tận cùng mới rời khỏi.
“Thu hồi ban thưởng , ta muốn trừng phạt ngươi."
“Ô ô, ân a. Chủ tử, nô tài lại làm sai cái gì?"
“Ngươi làm vướng mắt ta, đạp ta xuống thảm, trải giường chiếu hôm nay so với hôm qua chậm một chút làm trễ nãi thời gian của ta."
“Ô ô, nô tài không phải cố ý."
Hạ thể Tiểu Trúc Tử rất đau, trong lòng thực oan. Một bên khóc một bên tay nắm chặt sàng đan ( cái drap giường ấy)
Đường Tự đè lại hai bàn tay sau lưng, khiến tay y nắm chặt tay mình lúc này mới cảm giác được Tiểu trúc Tử dùng khí lực rất lớn nắm lấy sàng đan.
“Rất đau sao?"
“Nô tài còn chịu được. Một lát liền qua."
Đường Tự một tay sờ lên hai hạt nổi lên trên ngực Tiểu Trúc Tử, nhu lộng làm cho đứng lên, xem ra trước kia chính mình đã nóng nảy, đều phải khiến cho Tiểu Trúc Tử nhẫn nhịn trước nửa đoạn .
“Dễ chịu hơn một chút chưa?"
Tiểu Trúc Tử cảm giác chủ tử nhà y không thích hợp, quay đầu lại nhìn thoáng qua, hai má vừa đụng tới mặt Đường Tự kề gần bên tai y, thời điểm Tiểu Trúc Tử trong thân thể bị xâm phạm cũng chưa từng đỏ mặt, hai má của ai kia kề bên gương mặt cùng đôi môi mặt y nóng lên một chút rồi dần lan đến cả mặt như gan heo.
Tay Đường Tự chậm rãi tại niệu đạo trơn bóng non nớt, miệng ai đó phía sau tai Tiểu Trúc Tử chẳng chịu yên mà đôi khi dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm.
Thân thể Tiểu Trúc Tử bắt đầu hơi run, miệng niệu đạo ( cái lỗ nhỏ trên cái ấy ấy á) bắt đầu có nước tiểu . Những thứ này đều là biểu hiện y đã bắt đầu hưng phấn.
Tiểu Trúc Tử bắt đầu chủ động đem eo nâng cao lên, tới gần nơi có nguồn nhiệt trong quần Đường Tự.
“Chủ tử!"
“Ta đây. Tiểu Trúc Tử về sau nghe lời, ta sẽ không bạc đãi ngươi, làn da của ngươi thật bóng loáng, chỗ đó thật chặt, đều khiến ta thực thích, hôm khác sẽ cho ngươi xem hoa trên mông ngươi, chỗ đó run run mấy máy đóng mở, lắc lư theo thân ngươi, thật xinh đẹp."
“Chủ tử không cần nói nữa."
Tiểu Trúc Tử xấu hổ đem mặt vùi vào sàng đan.
“Tiểu Trúc Tử không xấu hổ, nó thật sự rất đẹp, nó còn có thể trở nên càng thêm tiên diễm a."
Đường Tự đưa tay bắt đầu vỗ vào mông Tiểu Trúc Tử, khiến chỗ đó của y co rút lại càng thêm lợi hại và tới tấp. Hoa mẫu đơn trên mông càng trở nên hồng diễm.
Tiểu Trúc Tử kêu lên đau xót khiến cho Đường Tự hứng thú ngẩng cao, Tiểu Trúc Tử so với trước kia càng thêm mẫn cảm cũng bắt đầu có cảm giác thoải mái.
Đường Tự thay đổi đa dạng trở về hơn hai tháng cũng không có tổn thất, vẫn luôn làm trên giường mà không nghĩ tới, hai chân của Tiểu Trúc Tử đã tê đến không còn cảm giác, hậu đình chảy ra chất lỏng thấm ướt sàng đan dưới thân.
Đường Tự mới nói Tiểu Trúc Tử đã khiến hắn vừa lòng, hắn chính là muốn y chủ động một lần, luyện tập thể lực của chính mình, đã thật lâu đã không làm, hắn có một loại cảm xúc, tính toán làm nóng người trước. Ngốc nô tài kia hiển nhiên sẽ không biết tâm ý cùng cơ khát của hắn.
Tiểu Trúc Tử cúi đầu nhìn Đường Tự một chút, lại nhìn thấy cái thứ kia của nam nhân trong cơ thể mình.
“Chủ tử có thể hay không không cần ban thưởng cho ta?"
Nhớ tới lần trước làm xong sự tình này, ngày hôm sau làm cho chân y bị nhuyễn, từ cái mông đau còn chảy ra dịch thể, y cũng muốn dậy thật sớm để làm việc mà không nghỉ ngơi, hơn nữa đôi khi chủ tử trong lúc nhất thời cao hứng còn ra chủ ý, một lần khiến cho y có cảm giác thoải mái, lần thứ hai là vẽ tranh, có lần lại đem bút lông nhét vào thân thể y, làm cho y mỗi khi trầm luân đều kinh hãi không thôi, lần này nếu tiếp tục ban thưởng, y có thể không cần không a, Nhị phu nhân xem ra không hề thích y, thế nhưng thời gian nàng ở đây, ít nhất chủ tử sẽ không kéo y lại làm chuyện này, y đều phải quên cái cảm giác kia, cũng không tưởng lại nghĩ đến. *
“Không cần. Được được , có thể không cần thưởng cho ngươi, ngươi cho rằng ba phần nhan sắc của ngươi có thể khai phường nhuộm." ( ở đây ta không hiểu ý tác giả lắm, nên để nguyên, khai phường nhuộm nghĩa là mở một xưởng nhuộm màu cho vải ấy)
Đường Tự đoạt lại quyền chủ đạo, lại một lần nữa đem thân thể Tiểu Trúc Tử áp trở lại giường, hai tay bóp chặt eo y, hạ thể chính mình bắt đầu dùng lực ma chạm. Mỗi lần đều đâm vào đến tận cùng mới rời khỏi.
“Thu hồi ban thưởng , ta muốn trừng phạt ngươi."
“Ô ô, ân a. Chủ tử, nô tài lại làm sai cái gì?"
“Ngươi làm vướng mắt ta, đạp ta xuống thảm, trải giường chiếu hôm nay so với hôm qua chậm một chút làm trễ nãi thời gian của ta."
“Ô ô, nô tài không phải cố ý."
Hạ thể Tiểu Trúc Tử rất đau, trong lòng thực oan. Một bên khóc một bên tay nắm chặt sàng đan ( cái drap giường ấy)
Đường Tự đè lại hai bàn tay sau lưng, khiến tay y nắm chặt tay mình lúc này mới cảm giác được Tiểu trúc Tử dùng khí lực rất lớn nắm lấy sàng đan.
“Rất đau sao?"
“Nô tài còn chịu được. Một lát liền qua."
Đường Tự một tay sờ lên hai hạt nổi lên trên ngực Tiểu Trúc Tử, nhu lộng làm cho đứng lên, xem ra trước kia chính mình đã nóng nảy, đều phải khiến cho Tiểu Trúc Tử nhẫn nhịn trước nửa đoạn .
“Dễ chịu hơn một chút chưa?"
Tiểu Trúc Tử cảm giác chủ tử nhà y không thích hợp, quay đầu lại nhìn thoáng qua, hai má vừa đụng tới mặt Đường Tự kề gần bên tai y, thời điểm Tiểu Trúc Tử trong thân thể bị xâm phạm cũng chưa từng đỏ mặt, hai má của ai kia kề bên gương mặt cùng đôi môi mặt y nóng lên một chút rồi dần lan đến cả mặt như gan heo.
Tay Đường Tự chậm rãi tại niệu đạo trơn bóng non nớt, miệng ai đó phía sau tai Tiểu Trúc Tử chẳng chịu yên mà đôi khi dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm.
Thân thể Tiểu Trúc Tử bắt đầu hơi run, miệng niệu đạo ( cái lỗ nhỏ trên cái ấy ấy á) bắt đầu có nước tiểu . Những thứ này đều là biểu hiện y đã bắt đầu hưng phấn.
Tiểu Trúc Tử bắt đầu chủ động đem eo nâng cao lên, tới gần nơi có nguồn nhiệt trong quần Đường Tự.
“Chủ tử!"
“Ta đây. Tiểu Trúc Tử về sau nghe lời, ta sẽ không bạc đãi ngươi, làn da của ngươi thật bóng loáng, chỗ đó thật chặt, đều khiến ta thực thích, hôm khác sẽ cho ngươi xem hoa trên mông ngươi, chỗ đó run run mấy máy đóng mở, lắc lư theo thân ngươi, thật xinh đẹp."
“Chủ tử không cần nói nữa."
Tiểu Trúc Tử xấu hổ đem mặt vùi vào sàng đan.
“Tiểu Trúc Tử không xấu hổ, nó thật sự rất đẹp, nó còn có thể trở nên càng thêm tiên diễm a."
Đường Tự đưa tay bắt đầu vỗ vào mông Tiểu Trúc Tử, khiến chỗ đó của y co rút lại càng thêm lợi hại và tới tấp. Hoa mẫu đơn trên mông càng trở nên hồng diễm.
Tiểu Trúc Tử kêu lên đau xót khiến cho Đường Tự hứng thú ngẩng cao, Tiểu Trúc Tử so với trước kia càng thêm mẫn cảm cũng bắt đầu có cảm giác thoải mái.
Đường Tự thay đổi đa dạng trở về hơn hai tháng cũng không có tổn thất, vẫn luôn làm trên giường mà không nghĩ tới, hai chân của Tiểu Trúc Tử đã tê đến không còn cảm giác, hậu đình chảy ra chất lỏng thấm ướt sàng đan dưới thân.
Tác giả :
Đông Trùng