Kiếm Tôn
Chương 159: Chiến Ý! Kiếm Ý!
Trong đầu Diệp Huyền xuất hiện một cảnh tượng.
Bên ngoài Lưỡng Giới thành, hắn đơn độc cản ba ngàn thiết kỵ!
Một khắc này, hắn quên sinh tử, quên muội muội, trong lòng và trong đầu chỉ có một chữ, đó chính là: Chiến!
Mặc kệ bản thân đối diện với ai, bản thân đối diện với bao nhiêu người, hắn đều muốn chiến!
Chiến đến chết!
Nghĩ đến đây, một thanh kiếm từ trong cơ thể hắn đột nhiên bay ra, sau một khắc, một cỗ ý cảnh đột nhiên chấn động ra từ bên trong Linh Tú kiếm của hắn...
Linh Tú kiếm phát ra, không phải kiếm ý, mà là chiến ý!
Đối diện Diệp Huyền, nam tử trung niên ngây người, sau đó nói:
- Có phải sai lầm hay không? Ngươi mau ngừng trước đã... Chúng ta đang luyện võ đạo, không phải luyện Kiếm đạo...
Diệp Huyền cũng không dừng lại!
Bên trong Linh Tú kiếm, một cỗ chiến ý thao thiên vô cùng vô tận chấn động ra, trong chốc lát, cả sơn động đều rung động kịch liệt.
Chiến ý? Kiếm ý?
Kỳ thật, cả hai cũng không mâu thuẫn!
Ngược lại, cả hai vốn là một thể!
Hắn là võ giả, nhưng cũng là kiếm tu, mà một vị kiếm tu, lúc đối địch với người, sao lại không có chiến ý?
Kiếm ý lấy kiếm làm cơ sở, nhưng bản chất là người. Mà chiến ý, cũng là lấy người làm hạch tâm.
Có thể nói, mặc kệ là kiếm ý hay chiến ý, kỳ thật đều cùng một đường!
Cũng không khác biệt gì!
Lúc trước, tiềm thức của Diệp Huyền chia chúng thành hai, mà vừa rồi, trời xui đất khiến làm sao, hắn mới phát hiện, chiến ý có thể dung nhập vào kiếm, hoặc là nói, có thể dung hợp với kiếm ý!
Thậm chí là dung hợp hoàn mỹ!
Bởi vì hạch tâm của chiến ý là chữ "Chiến" này, mà mục đích cầm kiếm là gì? Cũng là chiến!
Hạch tâm của cả hai là giống nhau!
Vùng trời phía trên Diệp Huyền, Linh Tú kiếm kịch liệt rung động, một thanh kiếm này tràn đầy chiến ý vô tận, phảng phất có thể chiến tận toàn bộ thiên hạ!
Mà đúng lúc này, bên trong Linh Tú kiếm, lại xuất hiện một cỗ ý cảnh cường đại!
Kiếm ý!
Sau khi kiếm ý xuất hiện, Linh Tú kiếm đột nhiên xoay tròn, trong chốc lát, trận trận tiếng kiếm reo không ngừng vang vọng trong sơn động này!
Cỗ chiến ý và kiếm ý kia mặc dù chưa có tương dung, nhưng cũng không đấu nhau, mà đều vòng quanh Linh Tú kiếm, hai cỗ ý cảnh chung đụng rất hòa hợp!
Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên lăng không bay lên, một tay bắt lấy Linh Tú kiếm, trong chốc lát, chiến ý và kiếm ý lập tức bao phủ toàn thân hắn!
Hai cỗ ý cảnh bao phủ hắn, hết sức hài hòa!
Diệp Huyền chậm rãi đóng hai mắt lại.
Chiến!
Như nam tử trung niên trước mắt nói, thế nào là chiến ý? Dĩ nhiên chính là một chữ "Chiến".
Chữ "Chiến" này, thật giống với "Thế" của Nhất Kiếm Định Sinh Tử.
Mặc kệ ngươi là người phương nào, mặc kệ ngươi mạnh bao nhiêu, nếu ngươi muốn giết ta, ta nhất định sẽ đánh với ngươi một trận!
Không đúng!
Là ta nhất định sẽ chém chết ngươi!
Lúc trước, hắn thiếu hụt chính là cỗ tín niệm này!
Tín niệm Kiếm đạo!
Nhất niệm thông, tâm tức minh!
Một khắc khi Diệp Huyền mở mắt ra, kiếm trong tay hắn kịch liệt run lên, sau một khắc, một thanh kiếm phóng lên tận trời, chuôi kiếm này trực tiếp đâm xuyên đỉnh sơn động, sau đó phóng thẳng vào mây trời phía trên!
Mà trong sơn động, quanh thân Diệp Huyền, một cỗ khí tức cường đại bạo phát ra.
Cùng lúc đó, phía trên sơn động, bất ngờ xảy ra chuyện, phía trên đám mây, những mây bay kia đột nhiên ngưng tụ về phía hang núi, không chỉ như thế, phía trên hang núi, thế mà xuất hiện một cầu vồng vượt ngang chân trời!
Thiên địa dị biến!
Trong sơn động, nam tử trung niên nhìn thoáng qua Diệp Huyền, vẻ mặt có chút phức tạp:
- Đồng thời đạt đến Võ đạo Tông sư và Kiếm đạo Tông sư... Còn dẫn tới thiên địa dị biến... Rốt cục là người phương nào, mới có thể dạy ra yêu nghiệt như vậy!
Võ đạo Tông sư!
Kiếm đạo Tông sư!
Có thể nói, Diệp Huyền đồng thời đạt tới!
Nhưng mà, còn chưa kết thúc!
Trong cơ thể Diệp Huyền, một cỗ năng lượng cường đại đột nhiên bộc phát ra.
Cỗ lực lượng này, đúng là năng lượng của chuôi hắc kiếm Minh giai hắn đã thôn phệ trước đó, trước đó hắn không dám đột phá, cưỡng ép kiềm chế cỗ lực lượng này, thế nhưng hiện tại, hắn đã không cần nữa, phải nói, đã kiềm không được!
Một thanh kiếm Minh giai!
Năng lượng đó khủng bố cỡ nào?
Trong nháy mắt, toàn bộ thân thể Diệp Huyền đều rung động kịch liệt!
Cách đó không xa, nam tử trung niên nhíu mày:
- Không lẽ còn muốn đột phá... Có cần kích thích ta như thế hay không?
Mặc dù hắn cũng là thiên tài, phải nói, hắn là yêu nghiệt, siêu cấp yêu nghiệt, nhưng so với Diệp Huyền trước mắt, hắn đột nhiên phát hiện, lúc hắn còn trẻ dường như cũng chỉ như thế...
Lúc này, thân thể Diệp Huyền ngày càng rung động kịch liệt hơn!
Nam tử trung niên nhíu mày, đột nhiên, hắn cách không nhẹ nhàng đè ép tay phải về phía Diệp Huyền, trong chốc lát, cỗ lực lượng cuồng bạo phát ra từ trên thân Diệp Huyền bỗng nhiên trở về trong cơ thể hắn, đồng thời bị trấn áp xuống.
Thân thể Diệp Huyền dần dần khôi phục bình tĩnh, sau đó bắt đầu điên cuồng thôn phệ những năng lượng kia!
Cứ như vậy, không biết qua bao lâu, Diệp Huyền đột nhiên mở mắt.
Oanh!
Một cỗ khí tức khủng bố đột nhiên bạo phát ra từ trong cơ thể hắn!
Cũng chưa đạt đến Thông U cảnh!
Nam tử trung niên nhìn thoáng qua Diệp Huyền:
- Ngươi vốn có thể đạt tới Thông U, vì sao cưỡng ép trấn áp xuống?
Diệp Huyền lắc đầu:
- Quá gấp!
Trong mắt nam tử trung niên có một tia kinh ngạc, hắn liếc mắt đánh giá Diệp Huyền, cười nói:
- Tại sao lại nói như thế?
Diệp Huyền trầm giọng nói:
- Ta vừa tới Lăng Không cảnh không lâu, nếu bây giờ cưỡng ép trực tiếp xông tới Thông U, luôn cảm thấy có chút phù phiếm, có chút không thật.
Nam tử trung niên than khẽ:
- Thiếu niên tuổi trẻ, lại có thể không nóng không vội như vậy, thực sự hiếm có. Ngươi nói không sai, nếu bây giờ ngươi vọt tới Thông U, cảnh giới sẽ không đủ nội hàm, bởi vì ngươi còn chưa hoàn toàn hiểu rõ Lăng Không cảnh. Nếu là người thường, cũng thôi đi, nhưng ngươi khác biệt, cơ sở của ngươi thực sự quá tốt, tốt nhất vẫn là đánh xuống vững chắc cơ sở của mỗi cảnh giới, như vậy sẽ có chỗ tốt cực lớn đối với tương lai của ngươi!
Diệp Huyền khẽ thi lễ với nam tử trung niên:
- Đa tạ tiền bối chỉ bảo!
Nam tử trung niên cười nói:
- Kỳ thật, bây giờ ngươi như vậy, cũng không khác gì Thông U cảnh, có thể nói, trên phương diện cảnh giới, ngươi chính là Thông U cảnh, ngày sau nếu ngươi đạt đến Thông U cảnh, trong cùng giai, sợ là cực kỳ ít người có thể so với ngươi.
Nói đến đây, hắn có chút dừng lại, lại nói:
- Về phương diện Võ đạo, ngươi đã hiểu được ngưng tụ chiến ý, đồng thời hiểu được làm thế nào để phát huy tối đa uy lực của chiến ý, khác, ta cũng không còn gì có thể dạy ngươi, dù sao, ngươi không có đan điền, một số võ kỹ còn lại, ngươi cũng không thể nào học tập.
Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:
- Còn xin tiền bối chỉ bảo vãn bối một ít, dù là phương diện nào cũng được!
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Bên ngoài Lưỡng Giới thành, hắn đơn độc cản ba ngàn thiết kỵ!
Một khắc này, hắn quên sinh tử, quên muội muội, trong lòng và trong đầu chỉ có một chữ, đó chính là: Chiến!
Mặc kệ bản thân đối diện với ai, bản thân đối diện với bao nhiêu người, hắn đều muốn chiến!
Chiến đến chết!
Nghĩ đến đây, một thanh kiếm từ trong cơ thể hắn đột nhiên bay ra, sau một khắc, một cỗ ý cảnh đột nhiên chấn động ra từ bên trong Linh Tú kiếm của hắn...
Linh Tú kiếm phát ra, không phải kiếm ý, mà là chiến ý!
Đối diện Diệp Huyền, nam tử trung niên ngây người, sau đó nói:
- Có phải sai lầm hay không? Ngươi mau ngừng trước đã... Chúng ta đang luyện võ đạo, không phải luyện Kiếm đạo...
Diệp Huyền cũng không dừng lại!
Bên trong Linh Tú kiếm, một cỗ chiến ý thao thiên vô cùng vô tận chấn động ra, trong chốc lát, cả sơn động đều rung động kịch liệt.
Chiến ý? Kiếm ý?
Kỳ thật, cả hai cũng không mâu thuẫn!
Ngược lại, cả hai vốn là một thể!
Hắn là võ giả, nhưng cũng là kiếm tu, mà một vị kiếm tu, lúc đối địch với người, sao lại không có chiến ý?
Kiếm ý lấy kiếm làm cơ sở, nhưng bản chất là người. Mà chiến ý, cũng là lấy người làm hạch tâm.
Có thể nói, mặc kệ là kiếm ý hay chiến ý, kỳ thật đều cùng một đường!
Cũng không khác biệt gì!
Lúc trước, tiềm thức của Diệp Huyền chia chúng thành hai, mà vừa rồi, trời xui đất khiến làm sao, hắn mới phát hiện, chiến ý có thể dung nhập vào kiếm, hoặc là nói, có thể dung hợp với kiếm ý!
Thậm chí là dung hợp hoàn mỹ!
Bởi vì hạch tâm của chiến ý là chữ "Chiến" này, mà mục đích cầm kiếm là gì? Cũng là chiến!
Hạch tâm của cả hai là giống nhau!
Vùng trời phía trên Diệp Huyền, Linh Tú kiếm kịch liệt rung động, một thanh kiếm này tràn đầy chiến ý vô tận, phảng phất có thể chiến tận toàn bộ thiên hạ!
Mà đúng lúc này, bên trong Linh Tú kiếm, lại xuất hiện một cỗ ý cảnh cường đại!
Kiếm ý!
Sau khi kiếm ý xuất hiện, Linh Tú kiếm đột nhiên xoay tròn, trong chốc lát, trận trận tiếng kiếm reo không ngừng vang vọng trong sơn động này!
Cỗ chiến ý và kiếm ý kia mặc dù chưa có tương dung, nhưng cũng không đấu nhau, mà đều vòng quanh Linh Tú kiếm, hai cỗ ý cảnh chung đụng rất hòa hợp!
Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên lăng không bay lên, một tay bắt lấy Linh Tú kiếm, trong chốc lát, chiến ý và kiếm ý lập tức bao phủ toàn thân hắn!
Hai cỗ ý cảnh bao phủ hắn, hết sức hài hòa!
Diệp Huyền chậm rãi đóng hai mắt lại.
Chiến!
Như nam tử trung niên trước mắt nói, thế nào là chiến ý? Dĩ nhiên chính là một chữ "Chiến".
Chữ "Chiến" này, thật giống với "Thế" của Nhất Kiếm Định Sinh Tử.
Mặc kệ ngươi là người phương nào, mặc kệ ngươi mạnh bao nhiêu, nếu ngươi muốn giết ta, ta nhất định sẽ đánh với ngươi một trận!
Không đúng!
Là ta nhất định sẽ chém chết ngươi!
Lúc trước, hắn thiếu hụt chính là cỗ tín niệm này!
Tín niệm Kiếm đạo!
Nhất niệm thông, tâm tức minh!
Một khắc khi Diệp Huyền mở mắt ra, kiếm trong tay hắn kịch liệt run lên, sau một khắc, một thanh kiếm phóng lên tận trời, chuôi kiếm này trực tiếp đâm xuyên đỉnh sơn động, sau đó phóng thẳng vào mây trời phía trên!
Mà trong sơn động, quanh thân Diệp Huyền, một cỗ khí tức cường đại bạo phát ra.
Cùng lúc đó, phía trên sơn động, bất ngờ xảy ra chuyện, phía trên đám mây, những mây bay kia đột nhiên ngưng tụ về phía hang núi, không chỉ như thế, phía trên hang núi, thế mà xuất hiện một cầu vồng vượt ngang chân trời!
Thiên địa dị biến!
Trong sơn động, nam tử trung niên nhìn thoáng qua Diệp Huyền, vẻ mặt có chút phức tạp:
- Đồng thời đạt đến Võ đạo Tông sư và Kiếm đạo Tông sư... Còn dẫn tới thiên địa dị biến... Rốt cục là người phương nào, mới có thể dạy ra yêu nghiệt như vậy!
Võ đạo Tông sư!
Kiếm đạo Tông sư!
Có thể nói, Diệp Huyền đồng thời đạt tới!
Nhưng mà, còn chưa kết thúc!
Trong cơ thể Diệp Huyền, một cỗ năng lượng cường đại đột nhiên bộc phát ra.
Cỗ lực lượng này, đúng là năng lượng của chuôi hắc kiếm Minh giai hắn đã thôn phệ trước đó, trước đó hắn không dám đột phá, cưỡng ép kiềm chế cỗ lực lượng này, thế nhưng hiện tại, hắn đã không cần nữa, phải nói, đã kiềm không được!
Một thanh kiếm Minh giai!
Năng lượng đó khủng bố cỡ nào?
Trong nháy mắt, toàn bộ thân thể Diệp Huyền đều rung động kịch liệt!
Cách đó không xa, nam tử trung niên nhíu mày:
- Không lẽ còn muốn đột phá... Có cần kích thích ta như thế hay không?
Mặc dù hắn cũng là thiên tài, phải nói, hắn là yêu nghiệt, siêu cấp yêu nghiệt, nhưng so với Diệp Huyền trước mắt, hắn đột nhiên phát hiện, lúc hắn còn trẻ dường như cũng chỉ như thế...
Lúc này, thân thể Diệp Huyền ngày càng rung động kịch liệt hơn!
Nam tử trung niên nhíu mày, đột nhiên, hắn cách không nhẹ nhàng đè ép tay phải về phía Diệp Huyền, trong chốc lát, cỗ lực lượng cuồng bạo phát ra từ trên thân Diệp Huyền bỗng nhiên trở về trong cơ thể hắn, đồng thời bị trấn áp xuống.
Thân thể Diệp Huyền dần dần khôi phục bình tĩnh, sau đó bắt đầu điên cuồng thôn phệ những năng lượng kia!
Cứ như vậy, không biết qua bao lâu, Diệp Huyền đột nhiên mở mắt.
Oanh!
Một cỗ khí tức khủng bố đột nhiên bạo phát ra từ trong cơ thể hắn!
Cũng chưa đạt đến Thông U cảnh!
Nam tử trung niên nhìn thoáng qua Diệp Huyền:
- Ngươi vốn có thể đạt tới Thông U, vì sao cưỡng ép trấn áp xuống?
Diệp Huyền lắc đầu:
- Quá gấp!
Trong mắt nam tử trung niên có một tia kinh ngạc, hắn liếc mắt đánh giá Diệp Huyền, cười nói:
- Tại sao lại nói như thế?
Diệp Huyền trầm giọng nói:
- Ta vừa tới Lăng Không cảnh không lâu, nếu bây giờ cưỡng ép trực tiếp xông tới Thông U, luôn cảm thấy có chút phù phiếm, có chút không thật.
Nam tử trung niên than khẽ:
- Thiếu niên tuổi trẻ, lại có thể không nóng không vội như vậy, thực sự hiếm có. Ngươi nói không sai, nếu bây giờ ngươi vọt tới Thông U, cảnh giới sẽ không đủ nội hàm, bởi vì ngươi còn chưa hoàn toàn hiểu rõ Lăng Không cảnh. Nếu là người thường, cũng thôi đi, nhưng ngươi khác biệt, cơ sở của ngươi thực sự quá tốt, tốt nhất vẫn là đánh xuống vững chắc cơ sở của mỗi cảnh giới, như vậy sẽ có chỗ tốt cực lớn đối với tương lai của ngươi!
Diệp Huyền khẽ thi lễ với nam tử trung niên:
- Đa tạ tiền bối chỉ bảo!
Nam tử trung niên cười nói:
- Kỳ thật, bây giờ ngươi như vậy, cũng không khác gì Thông U cảnh, có thể nói, trên phương diện cảnh giới, ngươi chính là Thông U cảnh, ngày sau nếu ngươi đạt đến Thông U cảnh, trong cùng giai, sợ là cực kỳ ít người có thể so với ngươi.
Nói đến đây, hắn có chút dừng lại, lại nói:
- Về phương diện Võ đạo, ngươi đã hiểu được ngưng tụ chiến ý, đồng thời hiểu được làm thế nào để phát huy tối đa uy lực của chiến ý, khác, ta cũng không còn gì có thể dạy ngươi, dù sao, ngươi không có đan điền, một số võ kỹ còn lại, ngươi cũng không thể nào học tập.
Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:
- Còn xin tiền bối chỉ bảo vãn bối một ít, dù là phương diện nào cũng được!
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Tác giả :
Thanh Phong Loan Thượng