Kiếm Tôn
Chương 10: Ai Mới Là Chủ Nhân Thanh Thành!?
Như lời nữ tử thần bí nói, lực lượng hiện tại của hắn không chỉ nhiều gấp đôi so với trước!
Không chỉ như thế, trình độ cứng cáp của thân thể hiện tại, cũng không phải trước đó có thể so sánh. Có thể nói, hiện cho hắn đơn đấu với loại Ngự Khí cảnh quen an nhàn sung sướng như Đại trưởng lão, hắn không có bất cứ áp lực gì!
Dường như nghĩ tới điểm gì đó, Diệp Huyền liền vội hỏi:
- Tiền bối, muội muội ta thân mắc chứng hàn bệnh, người có biện pháp gì không?
Nữ tử thần bí trầm mặc một hồi, sau đó nói:
- Là tiểu tử hài kia sao?
Diệp Huyền vội gật đầu.
Nữ tử thần bí nói:
- Ta tự nhiên là có biện pháp giải quyết, thế nhưng, nàng không thể tiến vào tháp này.
- Vì sao?
Diệp Huyền không hiểu.
Nữ tử thần bí nói:
- Tháp linh của Giới Ngục tháp đã rơi vào trạng thái ngủ say, mặc dù nó đã nhận ngươi làm chủ, thế nhưng ngươi lại không có bất cứ đạo Đạo tắc nào, căn bản không thể dẫn người tới đây, nếu cưỡng ép đưa người vào, Giới Ngục tháp sẽ theo bản năng mà chủ động diệt trừ người nó không công nhận.
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền liền trầm xuống. Xem ra, chỉ có thể mang muội muội đi Đế đô cầu y.
Mà hiện tại, hắn có một nan đề, đó là muốn đột phá tới Ngự Khí cảnh, phải tìm được một thanh Linh kiếm để thông phệ, thế nhưng, Linh kiếm trân quý dường nào? Đừng nói Diệp gia, cả Thanh thành này cũng không có lấy một thanh! Cũng chỉ có nơi phồn hoa như Đế đô, mới có thể có Linh kiếm!
Đế đô!
Diệp Huyền nói khẽ:
- Xem ra không đi Đế đô không được.
Luyện kiếm thuật một chút, Diệp Huyền liền rời Giới Ngục tháp.
Sau khi Diệp Huyền rời đi, Giới Ngục tháp mới vang lên một thanh âm nỉ non:
- Tiểu nha đầu kia… có chút quái dị…
…
Diệp Huyền trở lại phòng, lúc này Diệp Linh đi tới, tiểu nha đầu có chút rầu rĩ không vui:
- Diệp Linh đi tới trước mặt Diệp Huyền, nói khẽ:
- Ca, Diệp Lang kia dẫn thiên địa dị tượng gì đó tới, cả tộc đều đang hoan hô, hơn nữa Diệp Lang đã được Đại trưởng lão phong thành Thiếu tộc trưởng, sau này, hắn chính là tộc trưởng Diệp gia ta.
Thiên địa dị tượng?
Diệp Huyền nhíu mày, hắn cũng từng nghe qua, trong truyền thuyết có một số siêu cấp yêu nghiệt, khi đột phá sẽ dẫn tới thiên địa kỳ cảnh, thế nhưng, cái này vẫn luôn chỉ là truyền thuyết, Thanh thành chưa bao giờ xuất hiện qua tình huống này! Hắn không nghĩ tới, Diệp Lang lại có thể dẫn tới thiên địa dị tượng!
Cũng có nghĩa là, đối phương thực đúng là yêu nghiệt!
Lúc này, Diệp Linh đột nhiên hừ lạnh một tiếng:
- Thiên địa dị tượng gì chứ, ca ta mới là lợi hại nhất.
Diệp Huyền mỉm cười:
- Yên tâm, luận võ giữa ta với hắn còn mười ngày nữa, sau mười ngày nữa, huynh muội chúng ta sẽ rời Diệp phủ.
- Rời Diệp phủ?
Diệp Linh hơi run run, sau đó hỏi:
- Như vậy, chúng ta còn trở lại không?
Trở lại?
Diệp Huyền trầm mặc.
Hắn cùng Diệp Linh lớn lên ở đây, xác thực coi nơi này như nhà của mình. Thế nhưng, sau chuyện lần này, hắn phát hiện, trong lòng đám trưởng lão kia, hắn cùng muội muội hắn căn bản không có địa vị, nếu không phải là hắn có chút tác dụng, sợ là hắn cùng muội muội đã sớm chết đói. Mà hiện tại, Diệp gia tìm được người càng tốt hơn hắn, cho nên hắn lập tức bị vứt bỏ…
Vốn hắn còn từng nghĩ nếu có một ngày hy sinh, Diệp gia nhất định sẽ nể tình hắn vào sinh ra tử mà đối xử tốt với Diệp Linh, thế nhưng nhìn cảnh hiện tại, nếu như hắn chết, kết cục của muội muội hắn chỉ sợ sẽ hết sức thê thảm!
Nghĩ tới đây, hắc lắc đầu cười một tiếng, nhẹ nhàng vuốt đầu Diệp Linh:
- Ngươi thích nơi này sao?
Diệp Linh lắc đầu:
- Trước kia thích, bởi vì nơi này có ca, thế nhưng hiện tại không thích. Gia tộc bất công với ca, ca vì gia tộc mà hy sinh nhiều như vậy, thế nhưng lại bị gia tộc đối đãi như thế, Đại trưởng lão không công bằng! Còn có những trưởng lão kia, lại cũng không có bất cứ ai đứng ra nói giúp ca, bọn hắn, quá xấu.
Diệp Huyền mỉm cười:
- Yên tâm, trời đất bao la, chỉ cần huynh muội chúng ta cùng một chỗ, bất kể là ở đâu, đều là nhà của chúng ta!
Diệp Linh cười ngọt, sau đó ôm lấy Diệp Huyền:
- Chỉ cần ở cùng ca, đi đâu cũng có thể!
Diệp Huyền cười ha ha một tiếng, cùng Diệp Linh chơi đùa, sau đó liền vội về Giới Ngục tháp.
Tu luyện!
Còn mười ngày là tới hẹn luận võ, hắn đương nhiên không dám lười biếng, nhất là Diệp Lang còn dẫn tới thiên địa dị tượng!
Diệp Huyền mở tay phải, trong lòng bàn tay hắn, muội thanh ngân kiếm lặng yên ngưng hiện, nhìn kiếm trong tay, Diệp Huyền có chút hưng phấn nói:
- Tiền bối, hiện ta cũng được tính là Kiếm tiên, đúng không?
- Kiếm tiên?
Nữ tử thần bí hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi còn kém xa vạn dặm!
Diệp Huyền ngây người, không hiểu:
- Vì sao?
Nữ tử thần bí nói:
- Chỉ khi lĩnh ngộ Kiếm ý, đồng thời nắm giữ chân tài thực học Kiếm đạo, mới được xưng là Kiếm tiên, ngươi hiện tại, còn không thể xưng là Kiếm tiên, dù là Kiếm chủ cũng không, chỉ có thể miễn cương xưng là một vị Kiếm tu!
Diệp Huyền có chút xấu hổ!
Nữ tử thần bí lại nói:
- Giờ ngươi cần làm, chính là trở thành một tên Kiếm tu hợp cách, tiểu tử, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, Kiếm tu trên đời này cũng không ít, thế nhưng Kiếm tiên lại vô cùng ít ỏi, giới này của các ngươi, có tới mười tên Kiếm tiên đã là rất tốt rồi. Nguyên nhân trong đó, ngày sau ngươi sẽ biết. Chỉ có thể nói cho ngươi hay, Kiếm đạo, rất khó đi.
Diệp Huyền nhẹ gật đầu:
- Dù có khó đi hơn nữa, ta cũng sẽ liều mạng đi!
Trải qua chuyện ở Diệp phủ lần này, hắn phát hiện, muốn chông chờ Diệp gia chiếu cố muội muội hắn, đó là chuyện tuyệt không thể nào!
Hắn phải tự mình chiếu cố muội muội, hơn nữa phải chiếu cố kỹ lương, muốn thể, chỉ có trở nên mạnh lên, trở nên càng mạnh hơn hiện tại mới có thể! Bởi thế giới này vô cùng tàn khốc, nếu ngươi không có giá trị, sẽ không có ai coi trọng ngươi!
Diệp Huyền thu lại dòng suy nghĩ, trầm giọng hỏi:
- Tiền bối, thế nào mới là một Kiếm tu hợp cách?
Nữ tử thần bí nói:
- Nhất kiếm đoạn tóc!
Diệp Huyền hơi run run:
- Chuyện này không phải rất đơn giản sao?
Nữ tử thần bí cười lạnh:
- Ngươi thử một chút xem!
Diệp Huyền nhổ một sợi tóc, sau đó huy kiếm chém tới.
Một kiếm hạ xuống, sợ tóc kia ầm ầm vỡ vụn!
Diệp Huyền ngây người, tóc vỡ vụn, chứ không phải là đoạn!
Lúc này, thanh âm nữ tử thần bí vang lên:
- Có lực lượng, còn phải học khống chế sức mạnh, càng phải học góc độ xuất kiếm, tốc độ cùng các phương diện vận dụng, thậm chí còn phải tính cả nhân tố ảnh hưởng bên ngoài. Theo ta đoán chừng, ngươi phải chém tới mấy vạn sợi tóc, mới có thể nắm được chút tinh túy.
Diệp Huyền hít sâu một hơi:
- Ta có rất nhiều tóc!
Nói xong, Diệp Huyền bắt đầu điên cuồng vung chém!
Mà bên ngoài Giới Ngục tháp, Diệp phủ đã đang giăng đèn kết hoa, đồng thời mở tiệc mời hết thảy những người có mặt mũi trong Thanh thành, không chỉ như thế, tộc nhân Diệp gia hiện tại, đã thường tự cho mình là Thanh thành đệ nhất thế gia!
Diệp phủ hiện tại, có thể nói là như mặt trời giữa ban trưa, cho dù là Phủ thành chủ cùng Chương gia, Lý gia cũng phải ngoan ngoãn tới chúc mừng…
Diệp gia Nghênh Khách điện, Đại trưởng lão ngồi trên ghế, hai mắt khép hờ, không biết là đang chờ cái gì.
Lúc này, một lão giả đi tới:
- Đại trưởng lão, thành chủ cùng Lý gia gia chủ, Chương gia gia chủ tới.
Đại trưởng lão mở mắt, lãnh đạm nói:
- Diệp Vũ, ngươi đi nói với bọn hắn, ta đang nghỉ ngơi, tạm thời không thể tiếp khách, nửa canh giờ nữa sẽ ra gặp bọn hắn.
Diệp Vũ có chút lưỡng lự:
- Đại trưởng lão, chuyện này…
Đại trưởng lão chậm rãi nhắm mắt:
- Hiện tại, nên để bọn hắn biết, ai mới là chủ nhân của Thanh thành.
- -------------
Phóng tác: xonevictory
Không chỉ như thế, trình độ cứng cáp của thân thể hiện tại, cũng không phải trước đó có thể so sánh. Có thể nói, hiện cho hắn đơn đấu với loại Ngự Khí cảnh quen an nhàn sung sướng như Đại trưởng lão, hắn không có bất cứ áp lực gì!
Dường như nghĩ tới điểm gì đó, Diệp Huyền liền vội hỏi:
- Tiền bối, muội muội ta thân mắc chứng hàn bệnh, người có biện pháp gì không?
Nữ tử thần bí trầm mặc một hồi, sau đó nói:
- Là tiểu tử hài kia sao?
Diệp Huyền vội gật đầu.
Nữ tử thần bí nói:
- Ta tự nhiên là có biện pháp giải quyết, thế nhưng, nàng không thể tiến vào tháp này.
- Vì sao?
Diệp Huyền không hiểu.
Nữ tử thần bí nói:
- Tháp linh của Giới Ngục tháp đã rơi vào trạng thái ngủ say, mặc dù nó đã nhận ngươi làm chủ, thế nhưng ngươi lại không có bất cứ đạo Đạo tắc nào, căn bản không thể dẫn người tới đây, nếu cưỡng ép đưa người vào, Giới Ngục tháp sẽ theo bản năng mà chủ động diệt trừ người nó không công nhận.
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền liền trầm xuống. Xem ra, chỉ có thể mang muội muội đi Đế đô cầu y.
Mà hiện tại, hắn có một nan đề, đó là muốn đột phá tới Ngự Khí cảnh, phải tìm được một thanh Linh kiếm để thông phệ, thế nhưng, Linh kiếm trân quý dường nào? Đừng nói Diệp gia, cả Thanh thành này cũng không có lấy một thanh! Cũng chỉ có nơi phồn hoa như Đế đô, mới có thể có Linh kiếm!
Đế đô!
Diệp Huyền nói khẽ:
- Xem ra không đi Đế đô không được.
Luyện kiếm thuật một chút, Diệp Huyền liền rời Giới Ngục tháp.
Sau khi Diệp Huyền rời đi, Giới Ngục tháp mới vang lên một thanh âm nỉ non:
- Tiểu nha đầu kia… có chút quái dị…
…
Diệp Huyền trở lại phòng, lúc này Diệp Linh đi tới, tiểu nha đầu có chút rầu rĩ không vui:
- Diệp Linh đi tới trước mặt Diệp Huyền, nói khẽ:
- Ca, Diệp Lang kia dẫn thiên địa dị tượng gì đó tới, cả tộc đều đang hoan hô, hơn nữa Diệp Lang đã được Đại trưởng lão phong thành Thiếu tộc trưởng, sau này, hắn chính là tộc trưởng Diệp gia ta.
Thiên địa dị tượng?
Diệp Huyền nhíu mày, hắn cũng từng nghe qua, trong truyền thuyết có một số siêu cấp yêu nghiệt, khi đột phá sẽ dẫn tới thiên địa kỳ cảnh, thế nhưng, cái này vẫn luôn chỉ là truyền thuyết, Thanh thành chưa bao giờ xuất hiện qua tình huống này! Hắn không nghĩ tới, Diệp Lang lại có thể dẫn tới thiên địa dị tượng!
Cũng có nghĩa là, đối phương thực đúng là yêu nghiệt!
Lúc này, Diệp Linh đột nhiên hừ lạnh một tiếng:
- Thiên địa dị tượng gì chứ, ca ta mới là lợi hại nhất.
Diệp Huyền mỉm cười:
- Yên tâm, luận võ giữa ta với hắn còn mười ngày nữa, sau mười ngày nữa, huynh muội chúng ta sẽ rời Diệp phủ.
- Rời Diệp phủ?
Diệp Linh hơi run run, sau đó hỏi:
- Như vậy, chúng ta còn trở lại không?
Trở lại?
Diệp Huyền trầm mặc.
Hắn cùng Diệp Linh lớn lên ở đây, xác thực coi nơi này như nhà của mình. Thế nhưng, sau chuyện lần này, hắn phát hiện, trong lòng đám trưởng lão kia, hắn cùng muội muội hắn căn bản không có địa vị, nếu không phải là hắn có chút tác dụng, sợ là hắn cùng muội muội đã sớm chết đói. Mà hiện tại, Diệp gia tìm được người càng tốt hơn hắn, cho nên hắn lập tức bị vứt bỏ…
Vốn hắn còn từng nghĩ nếu có một ngày hy sinh, Diệp gia nhất định sẽ nể tình hắn vào sinh ra tử mà đối xử tốt với Diệp Linh, thế nhưng nhìn cảnh hiện tại, nếu như hắn chết, kết cục của muội muội hắn chỉ sợ sẽ hết sức thê thảm!
Nghĩ tới đây, hắc lắc đầu cười một tiếng, nhẹ nhàng vuốt đầu Diệp Linh:
- Ngươi thích nơi này sao?
Diệp Linh lắc đầu:
- Trước kia thích, bởi vì nơi này có ca, thế nhưng hiện tại không thích. Gia tộc bất công với ca, ca vì gia tộc mà hy sinh nhiều như vậy, thế nhưng lại bị gia tộc đối đãi như thế, Đại trưởng lão không công bằng! Còn có những trưởng lão kia, lại cũng không có bất cứ ai đứng ra nói giúp ca, bọn hắn, quá xấu.
Diệp Huyền mỉm cười:
- Yên tâm, trời đất bao la, chỉ cần huynh muội chúng ta cùng một chỗ, bất kể là ở đâu, đều là nhà của chúng ta!
Diệp Linh cười ngọt, sau đó ôm lấy Diệp Huyền:
- Chỉ cần ở cùng ca, đi đâu cũng có thể!
Diệp Huyền cười ha ha một tiếng, cùng Diệp Linh chơi đùa, sau đó liền vội về Giới Ngục tháp.
Tu luyện!
Còn mười ngày là tới hẹn luận võ, hắn đương nhiên không dám lười biếng, nhất là Diệp Lang còn dẫn tới thiên địa dị tượng!
Diệp Huyền mở tay phải, trong lòng bàn tay hắn, muội thanh ngân kiếm lặng yên ngưng hiện, nhìn kiếm trong tay, Diệp Huyền có chút hưng phấn nói:
- Tiền bối, hiện ta cũng được tính là Kiếm tiên, đúng không?
- Kiếm tiên?
Nữ tử thần bí hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi còn kém xa vạn dặm!
Diệp Huyền ngây người, không hiểu:
- Vì sao?
Nữ tử thần bí nói:
- Chỉ khi lĩnh ngộ Kiếm ý, đồng thời nắm giữ chân tài thực học Kiếm đạo, mới được xưng là Kiếm tiên, ngươi hiện tại, còn không thể xưng là Kiếm tiên, dù là Kiếm chủ cũng không, chỉ có thể miễn cương xưng là một vị Kiếm tu!
Diệp Huyền có chút xấu hổ!
Nữ tử thần bí lại nói:
- Giờ ngươi cần làm, chính là trở thành một tên Kiếm tu hợp cách, tiểu tử, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, Kiếm tu trên đời này cũng không ít, thế nhưng Kiếm tiên lại vô cùng ít ỏi, giới này của các ngươi, có tới mười tên Kiếm tiên đã là rất tốt rồi. Nguyên nhân trong đó, ngày sau ngươi sẽ biết. Chỉ có thể nói cho ngươi hay, Kiếm đạo, rất khó đi.
Diệp Huyền nhẹ gật đầu:
- Dù có khó đi hơn nữa, ta cũng sẽ liều mạng đi!
Trải qua chuyện ở Diệp phủ lần này, hắn phát hiện, muốn chông chờ Diệp gia chiếu cố muội muội hắn, đó là chuyện tuyệt không thể nào!
Hắn phải tự mình chiếu cố muội muội, hơn nữa phải chiếu cố kỹ lương, muốn thể, chỉ có trở nên mạnh lên, trở nên càng mạnh hơn hiện tại mới có thể! Bởi thế giới này vô cùng tàn khốc, nếu ngươi không có giá trị, sẽ không có ai coi trọng ngươi!
Diệp Huyền thu lại dòng suy nghĩ, trầm giọng hỏi:
- Tiền bối, thế nào mới là một Kiếm tu hợp cách?
Nữ tử thần bí nói:
- Nhất kiếm đoạn tóc!
Diệp Huyền hơi run run:
- Chuyện này không phải rất đơn giản sao?
Nữ tử thần bí cười lạnh:
- Ngươi thử một chút xem!
Diệp Huyền nhổ một sợi tóc, sau đó huy kiếm chém tới.
Một kiếm hạ xuống, sợ tóc kia ầm ầm vỡ vụn!
Diệp Huyền ngây người, tóc vỡ vụn, chứ không phải là đoạn!
Lúc này, thanh âm nữ tử thần bí vang lên:
- Có lực lượng, còn phải học khống chế sức mạnh, càng phải học góc độ xuất kiếm, tốc độ cùng các phương diện vận dụng, thậm chí còn phải tính cả nhân tố ảnh hưởng bên ngoài. Theo ta đoán chừng, ngươi phải chém tới mấy vạn sợi tóc, mới có thể nắm được chút tinh túy.
Diệp Huyền hít sâu một hơi:
- Ta có rất nhiều tóc!
Nói xong, Diệp Huyền bắt đầu điên cuồng vung chém!
Mà bên ngoài Giới Ngục tháp, Diệp phủ đã đang giăng đèn kết hoa, đồng thời mở tiệc mời hết thảy những người có mặt mũi trong Thanh thành, không chỉ như thế, tộc nhân Diệp gia hiện tại, đã thường tự cho mình là Thanh thành đệ nhất thế gia!
Diệp phủ hiện tại, có thể nói là như mặt trời giữa ban trưa, cho dù là Phủ thành chủ cùng Chương gia, Lý gia cũng phải ngoan ngoãn tới chúc mừng…
Diệp gia Nghênh Khách điện, Đại trưởng lão ngồi trên ghế, hai mắt khép hờ, không biết là đang chờ cái gì.
Lúc này, một lão giả đi tới:
- Đại trưởng lão, thành chủ cùng Lý gia gia chủ, Chương gia gia chủ tới.
Đại trưởng lão mở mắt, lãnh đạm nói:
- Diệp Vũ, ngươi đi nói với bọn hắn, ta đang nghỉ ngơi, tạm thời không thể tiếp khách, nửa canh giờ nữa sẽ ra gặp bọn hắn.
Diệp Vũ có chút lưỡng lự:
- Đại trưởng lão, chuyện này…
Đại trưởng lão chậm rãi nhắm mắt:
- Hiện tại, nên để bọn hắn biết, ai mới là chủ nhân của Thanh thành.
- -------------
Phóng tác: xonevictory
Tác giả :
Thanh Phong Loan Thượng