[Kiếm Tam Đồng Nhân] Cửa Hàng Sủng Vật Tinh Tế
Chương 37: Lão công

[Kiếm Tam Đồng Nhân] Cửa Hàng Sủng Vật Tinh Tế

Chương 37: Lão công

Isaackinh hãi đến biến sắc, nói: “Ngươi lặp lại lần nữa?"

Cơ giáp trong quân đội của hắn là tiên tiến nhất, chất liệu cứng rắn, các thủ đoạn bình thường đều rất khó phá hỏng, Isaac vẫn luôn tự hào vì nó, mà bây giờ binh lính của hắn nói rằng, cơ giáp của hắn ở địa bàn của mình, bị người phá hủy toàn bộ?

Binh lính lặp lại một lần, Isaac làm sao dám tin tưởng, lập tức chạy ra phòng chỉ huy, sau đó vội vội vàng vàng đi về phía kho, hắn muốn tận mắt xem xem rốt cục là chuyện gì xảy ra.

Lam Hàn Phong phái một đống gấu mèo đi ăn cơ giáp. Lượng ăn của chúng kinh người, bây giờ lại được nhìn thấy một đống kim loại, tất cả đều hai mắt tỏa ánh sáng, chảy nước miếng nhào tới, thật giống như mấy người đói ăn mấy đời vậy. Nhóm sủng vật khác được phái tới đám gấu mèo nhìn bọn chúng ăn, tất cả đều trợn mắt ngoác mồm, bọn nó thực sự khó có thể tưởng tượng, đồ ăn cứng như thế, làm thế nào có thể nuốt vào bụng.

Chờ đến khi Isaac chạy tới, cơ giáp đã bị ăn bảy tám phần, bên này chỉ còn lại những linh kiện đã bị tàn phá, bên kia còn lại màn hình đã bị phá toang, rơi đầy đất, giống như vừa bị cướp đi qua.

Mà nhóm gấu mèo, đã sớm trở về bên trong không gian chứa đồ, con rết canh gác đã sớm thông báo cho chúng nó, đã sớm chuẩn bị xong.

Isaacvừa tiến đến, trong kho hàng đã chỉ còn lại một đống rác rưởi, hắn căn bản là không nhìn thấy cái bóng của bầy dị thú. Mà tiểu con rết mang theo không gian chứa đồ, đã bò bên cạnh chân hắn, nghênh ngang hoàn thành nhiệm vụ, đường hoàng rời đi quân doanh của hắn.

Isaacnổi trận lôi đình, sai các binh sĩ khóa cửa lại, không cho phép bất luận người nào ra vào. Kết quả quân doanh của Isaac loạn tung tùng phèo, hắn đều quên mất còn đang tỉ thí với Lam Hàn Phong.

Isaac la hét, nói: “Mang máy theo dõi ra đây cho ta, ta muốn nhìn xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Ta hoài nghi bên trong quân doanh của ta có nội gián." Nếu như không phải có nội gián, ai có thể thuận lợi đi vào trại lính như vậy, trong nháy mắt liền phá huỷ tất cả cơ giáp? Isaactin tưởng không nghi ngờ.

Một người lính mới vừa vội vã rời đi ra lệnh, một người lính khác đã vội vả chạy tới. Binh lính hô to: “Không xong, kẻ địch đã đánh tới cửa."

“Cái gì?" Isaaccả kinh, lúc này mới cảnh giác, đóng vụn cơ giáp trước mắt này, chỉ sợ là kiệt tác của Lam Hàn Phong.

Isaacgiận không nhịn nổi, hô: “Lam Hàn Phong cái tên hỗn đản này, dĩ nhiên phá hủy toàn bộ cơ giáp của ta, ta muốn tìm Rex lãnh chúa, ta muốn đòi một cái công đạo!"

Khi mà Isaackêu to, bên ngoài kho đã truyền đến tiếng nổ vang rền do cơ giáp gây ra, sau đó là đất trời rung chuyển. Bọn họ không có cơ giáp để phản kháng, chỉ có một hàng phòng ngự ở bên ngoài, không có bất kỳ trợ giúp nào ở phía sau cả, rất nhanh liền bị công chiếm.

Cửa kho hàng bị phá tan, một đống binh lính tràn vào, bao quanh bốn phía bọn họ. Lam Hàn Phong ngồi trong phòng chỉ huy, con rết nhỏ đã báo lại tình huống cho cậu, sau đó Lam Hàn Phong liền chỉ huy quân đội của mình xông vào quân doanh của Isaac.

Sau khi quân đội của Lam Hàn Phong giải quyết xong tầng phòng thủ cuối cùng bên ngoài, quả thực như vào chỗ không người, bọn họ đều hơi kinh ngạc, quân đội của Isaacdĩ nhiên không có bao nhiêu lực phản kháng, cái này không quá giống như tin đồn.

Binh lính còn cố ý phát tin tức trở về, hồi báo tình huống cho Lam Hàn Phong, nói Isaaccó thể bố trí cạm bẫy ở trong quân doanh, nếu không thì sẽ không tiến vào nhanh như vậy. Phải biết, chiến tranh bắt đầu còn chưa được hai giờ, cũng quá nhanh rồi.

Lam Hàn Phong không nhịn cười được, bảo các binh sĩ tiếp tục xâm nhập sâu, bắt giữ toàn bộ binh lính của Isaac, khôngcần lo cócạm bẫy, phần lớn sức chiến đấu của bọn họ đã bị đội tiên phong giải quyết.

Cácbinh sĩ đều có chút nghi vấn, đội tiên phong là cái gì? Bọn họ đều không nhìn thấy, cũng chưa từng nghe nói.

Rất nhanh, con rết nhỏ mang theo không gian chứa đồ trở lại, mà quân đội do Lam Hàn Phong phái ra cũng truyền đến tin tức đã thành công xâm chiếm quân trại của Isaac.

Isaacbị trói chặt bằng dây thừng, còn bị bó lại giống một cái bánh chưng. Các binh sĩ của Isaac thấy chủ soái bị bắt làm tù binh, cũng mất đi ý nghĩ phản kháng, tất cả đều đầu hàng.

Isaactức giận đến nỗi hai mắt trợn tròn, giãy dụa, muốn làm đứt dây thừng, nhưng tất cả chỉ là phí công.

Isaacgân cổ hô to, nói: “Cái tên tiểu nhân hèn hạ Lam Hàn Phong ở nơi nào! Hắn giở trò lừa bịp! Hắn ở đâu?"

Binh lính mang đội đến công chiếm trại lính của Isaac bước ra từ trong đám người, khẽ mỉm cười, nói: “Isaac thượng tướng, đắc tội, Lam Hàn Phong tiên sinh còn đang ở trong chiếm hạm."

Trong nháy mắt, sắc mặt của Isaac thiên biến vạn hóa, Lam Hàn Phong dĩ nhiên vẫn chưa tự thân xuất mã liền công phá xong quân doanh của mình, đây quả thực là một sỉ nhục lớn.

Người binh sĩ kia nói tiếp: “Lam Hàn Phong tiên sinh bảo ta mời ngài tới." “Ngươi không có quyền làm như vậy!" Isaac lập tức hô to, muốn đem hắn dẫn đến trước mặt tên tiểu tử Lam Hàn Phong kia, đây không phải là càng thêm sỉ nhục hắn hay sao? Lam Hàn Phong nhất định là muốn nhân cơ hội nhục nhã hắn. Binh lính nói: “Isaacthượng tướng, ngài nên biết, tù binh không có quyền nói những câu này."

Sắc mặt của Isaac lại bắt đầu thiên biến vạn hóa, tức giận xấu hổ lại không cam lòng, tức đến nỗi hắn không thể nói nổi một câu đầy đủ nào.

Người binh sĩ kia phất phất tay, Isaac liền bị mấy người lính nắm hai bên trái phải dẫn ra ngoài, sau đó đưa lên phi thuyền.

Kết quả thi đấu cùng diễn biến rất nhanh được trình đến trước mặt Rex. Roy đang mang theo khuôn mặt chớ lại gần ngồi bên người Rex, nghe đến tin tức này sững sờ, nói: “Lam Hàn Phong thắng?"

Roy đã lo lắng nửa ngày, thế nhưng hắn hoàn toàn không thể ra tay. Nếu như có thể, hắn muốn lập tức vọt tới chỗ chiến hạm của Lam Hàn Phong, mang người đi, không cho hắn tham gia lần tranh tài này. Chỉ là trong mấy canh giờ này, hắn lại không làm gì cả, chỉ tối sầm mặt ngồi, một câu cũng không nói.

Rex cũng ngây ngẩn cả người, liếc mắt nhìn thời gian, cũng quá nhanh rồi. Đây vốn chính là một hồi tỉ thí thực lực cách vô cùng xa, Rex vốn là nghĩ, nếu như Lam Hàn Phong có thể chống đỡ nửa ngày, hắn tìm một cơ hội đi ngừng lại cuộc đấu, cũng coi như đánh hòa là được. Nhưng là bây giờ mới không tới ba tiếng, thi đấu đã xong, Lam Hàn Phong thắng.

Rex vỗ bàn cười nói: “Lão hữu thân ái, ngươi thực sự nhặt được một bảo bối." Fred là một trong số không nhiều người biết chuyện, trên mặt hắn bộc lộ ra biểu tình buông lỏng, cười một cái nói: “Lam Hàn Phong thành công."

Roy lập tức đứng lên, sau đó chạy ra khỏi phòng, đi về phía chiến hạm của Lam Hàn Phong.

Binh lính dò hỏi: “Lãnh chúa đại nhân, có triệu kiến Lam Hàn Phong tiên sinh cùng Isaacthượng tướng hay không."

Rex nói: “Mang bọn họ tới đi."

Binh lính gật đầu, lập tức quay người đi ra ngoài.

Sau khi binh lính rời đi, trong phòng chỉ còn lại Rex cùng Fred hai người. Rex cười híp mắt nhìn hắn, nói: “Bảo bối trong lòng ta, ngươi thật giống như đã sớm biết cái gì, không dự định nói cho ta một chút sao?"

Fred cau mày, tựa hồ đối với xưng hô buồn nôn như thế của hắn rất không quen, nói: “Là kế hoạch tác chiến của Lam Hàn Phong, ngươi nên hỏi hắn mới đúng." Rex đi tới, kề hắn nói: “Từ khi nào mà quan hệ giữa ngươi và Lam Hàn Phong lại gần như vậy? Thật làm cho người ghen tỵ a."

Fred nói: “Ngươi nếu như không có chuyện gì, ta cũng đi ra ngoài trước." Rex nhấc tay ôm eo của Fred, đem người vây ở giữa cái bàn và thân thể hắn, nói: “Ngươi luôn lãnh đạm với ta như vậy."

Bọn họ dần dần gần lại, Fred bắt đầu ngửi được Alpha tin tức tố nồng đậm trên người Rex, luồng khí tức kia rất bá đạo, làm cho hô hấp của hắn loạn lên, không ức chế được trên mặt đỏ lên.

Cái này có lẽ chính là bản năng của bọn họ, coi như Fred có lý trí đến mức nào đi chăng nữa, cũng không thể cưỡng lại được sự hấp dẫn trời sinh giữa Alpha và Omega. Huống chi, bọn họ đã sớm đã xảy ra quan hệ, tin tức tốt của Fred càng thêm có hấp dẫn đối với hắn.

Rex chuyên chú nhìn hắn, nhìn chằm chằm con mắt của hắn. Trên mặt Fred càng ngày càng nóng, hắn nghiêng đầu sang chỗ khác, nỗ lực bình phục hô hấp của mình.

Rex chậm rãi mở miệng, nói: “Fred, sau khi lần này bình tĩnh lại, nếu như ta còn sống, ngươi có nguyện ý cùng ta kết hôn hay không?"

Fred ngẩn ra, nửa ngày không lên tiếng.

Rex hiển nhiên dùng thủ đoạn tranh thủ đồng tình của hắn. Hắn biết Fred đích đích xác xác cũng là thích hắn, chỉ là bởi vì phương thức ở chung trước kia có vấn đề, cho nên tâm lý Fred có chút bài xích hắn. Bất quá Rex sẽ không nhụt chí, hắn có biện pháp.

Fred không nghĩ tới hắn sẽ nói tới vấn đề này, hơn nữa còn nhắc đến chuyện sinh tử. Hắn không thể ức chế nghĩ đến, phản loạn trước kia phát sinh ở Brian, Rex bị vào ngục, quốc vương tuyên bố sắp sửa hành quyết hắn. Cũng may rất nhanh Rex liền thoát đi.

Fred có chút xuất thần, tim của hắn bỗng nhiên nhảy rất nhanh, có chút hốt hoảng, nói: “Lãnh chúa đại nhân nói giỡn, ngươi làm sao sẽ chết?"

Không thể phủ nhận, Rex không khác lắm với Roy, mãi mãi luôn ở vị trí bất bại, thuộc hạ của hắn cũng cũng cho là như vậy.

Rex nói: “Ta nói là sự thật." Hắn dừng một chút, lại tiếp tục trang đáng thương, dùng ngữ khí nghiêm trang, nói: “Tình huống lần này không phải chuyện cười. Thế nhưng từ trước đến giờ ngươi luôn ghét ta, nếu như ta chết rồi, ngươi cũng sẽ thoải mái."

Fred trợn mắt lên, tựa hồ có chút khó mà tin nổi lời nói như thế lại thốt ra từ miệng hắn, ngay lập tức liền muốn phản bác, thế nhưng âm thanh kẹt ở trong cổ họng, trong lúc nhất thời liền không nói ra được.

Rex xem bầu không khí tựa hồ đã chín rồi, liền ôm Fred, cúi đầu hung hăng hôn lên đôi môi hắn. Fred sửng sốt một chút, dĩ nhiên cũng không có phản kháng, tùy ý hắn hôn.

Nụ hôn của Rex tương đối ôn nhu, khắc chế dục vọng muốn thô bạo giữ lấy Fred, ôn nhu ở trong cổ họng hắn từ từ liếm mút.

Fred do dự một chút, giơ tay lên đến vòng lấy lưng hắn. Rex cảm giác được hắn đáp lại, dưới bụng liền bắt đầu ngu xuẩn dục vọng, thế nhưng bây giờ còn không phải lúc.

Rex càng nhu hòa hôn hắn, biểu hiện ra phi thường thương tiếc bảo vệ, đến khi rời đi môi hắn, Fred đã thở hổn hển có chút không đứng được, bán dựa vào bàn phía sau.

Rex rời khỏi đôi môi của Fred, sau đó liền bắt đầu ở trên trán của hắn, mũi, bên gáy cùng bên tai nhẹ nhàng hôn, cũng ôn nhu khiến người không nhịn được ngừng thở. Hai chân của Fred mềm nhũn bán dựa vào trên người hắn, nghĩ đến vừa nãy Rex nói, tâm lý có chút kích động, bỗng nhiên mở miệng nói: “Ngươi… Ký hiệu ta đi…" Rex sững sờ, nhất thời mừng rỡ như điên. Nụ hôn ôn nhu của hắn giống như có chút kiên trì không được, trở nên cấp thiết.

Omega chỉ có thể bị một Alpha ký hiệu vào trong xương cốt của mình, hắn không kịp chờ đợi hôn lên bên gáy của Fred.

Fred chủ động nghiêng thân thể, bộc lộ ra sau gáy bóng loáng dụ người của hắn, tuyến thể Omega ở phụ cận sau gáy, nơi đó là địa phương mẫn cảm nhất của bọn họ, Alpha chỉ cần cắn thủng tuyến thể của Omega thì đã coi như là thành công dấu hiệu Omega.

Hô hấp của Rex càng trở nên ồ ồ, hắn gần như tham lam nhìn sau gáy trắng noãn của Fred, Omega tin tức tố nồng đậm càng làm cho dục vọng của hắn thêm mãnh liệt.

Rex hôn hai lần lên gáy hắn, nói: “Fred, ta rất yêu ngươi, tin tưởng ta." Thân thể của Fred nhẹ nhàng run rẩy một chút, không biết là bởi vì Rex nói, hay là bởi vì nơi sau gáy bị người hôn nhẹ.

“A…" Lưng của Fred căng lên, toàn thân kịch liệt run rẩy, Rex đã đem đôi môi kề sát ở chỗ tuyến thể Omega sau gáy, dùng lực cắn.

Không có cảm giác đau đớn, chỉ có khoái cảm giống như bị điện gật, trong nháy mắt tê dại toàn thân Fred. Trong đầu Fred một trận trống không, đứng không vững nữa, hai chân mềm nhũn nằm ở trên bàn.

Rex ôm chặt hắn, đặt hắn lên bàn thảo luận lớn, quá trình ký hiệu đã hoàn thành thành công, chỉ là khí tức tốt đẹp kia, làm cho hắn không đành lòng rời đi nhanh như vậy.

Rex còn lưu luyến liếm mút qua lại, nhẹ nhàng trêu đùa ở chỗ phụ cận. Fred còn chưa đi ra khỏi khoái cảm, hắn cơ hồ không có khí lực gì, nằm nhoài trên bàn thở hổn hển, trong cổ họng thỉnh thoảng còn có nhàn nhạt than ngâm phát ra. Rex liếm hôn, làm cho dư vị trong thân thể hắn khuếch tán, vừa thoải mái lại vừa khó chịu.

Ngoài cửa, Lam Hàn Phong trừng mắt to, nhìn Roy ở bên cạnh, cậu có chút trợn mắt ngoác mồm, ngốc ngơ ngác hỏi: “Chúng ta bây giờ là không phải là không thể đi vào?"

Kỳ thực Lam Hàn Phong sớm đã tới rồi, tỷ thí kết thúc, Lam Hàn Phong lập tức chạy tới, muốn ở trước mặt Roy khoe khoang một phen. Vừa vặn đụng phải Roy đang chạy đến ở trước pháo đài, hai người cùng đi về phía trong pháo đài, binh lính nói Rex lãnh chúa muốn thấy bọn họ.

Mà chiến bại Isaac thượng tướng, đã bị Lam Hàn Phong rất không nể mặt mũi trói lại.

Lam Hàn Phong vừa nói vừa cười cùng Roy cùng đi đến trước cửa phòng họp, chuẩn bị gõ cửa đi vào, thế nhưng của phòng thảo luận không khóa, bên trong truyền ra lời nói thâm tình nghiêm túc của Rex.

Lam Hàn Phong nhanh chóng kéo Roy, lắc lắc đầu, nhỏ giọng ghé vào lỗ tai hắn nói: “Chúng ta đợi lát nữa tái đi vào, không nên quấy rầy người ta nói chuyện yêu đương, sẽ bị con lừa đá."

Roy cau mày, hỏi: “Con lừa đá? Con lừa là cái gì?"

Lam Hàn Phong: “…"

Lam Hàn Phong cười nói: “Không khác ngươi lắm."

Roy: “…" Roy cảm thấy được hắn bị Lam Hàn Phong đùa bỡn.

Hai người đứng ở cửa, nghĩ chỉ là mấy phút, cũng không có gì đáng ngại. Hơn nữa Roy đang muốn tìm thời gian táy máy tay chân với Lam Hàn Phong đâu, vừa vặn ôm Lam Hàn Phong, vuốt nhẹ lên eo cậu.

Ai biết bên trong nói xong lời tâm tình, bỗng nhiên liền hôn lên.

Lam Hàn Phong vuốt ve cái tay ở bên eo mình, liền nghe bên trong có âm thanh thở dốc. Cậu không tử tế liếc vào bên trong một cái, nhất thời cảm thấy được không ổn, làm sao còn thân hơn?

Bên trong đều đã hôn lên, Lam Hàn Phong càng không thể mang theo Roy xông vào, quyết định đợi thêm mấy phút.

Kết quả càng đợi càng không ổn, Rex đem Fred đặt ở trên bàn, cắn hôn sau gáy của Fred, trong phòng lập tức truyền ra than ngâm kiều diễm.

Lam Hàn Phong lúc này là triệt để trợn tròn mắt.

Roy cười cười, nói: “Không bằng chúng ta đi về trước, ngày mai trở lại?" Lam Hàn Phong nói: “Không hay lắm a, Isaac còn đang bị trói ở trên chiến hạm của ta? Vốn là bị trói thành nhân bánh chưng, đợi đến ngày mai thì sẽ không được." Roy nghe xong, bỗng nhiên đạp một cước ở trên ván cửa.

“Oành" một tiếng, dọa trong phòng hai người nhảy một cái, đồng thời cũng dọa Lam Hàn Phong nhảy một cái.

Lam Hàn Phong lập tức kéo hắn, nói: “Ngươi đang làm gì?"

Roy nhàn nhạt nói: “Nhắc nhở bọn họ ngoài phòng có người."

Lam Hàn Phong: “…"

Fred lập tức run lên một cái, muốn vươn mình đẩy ra Rex. Chỉ là hắn vừa mới bị ký hiệu xong, thân thể mềm vô cùng, căn bản là không có khí lực, đẩy một cái cũng như không đẩy, lại giống như đang mời gọi.

Rex nhất thời đen mặt, cởi áo khoác quân phục của mình xuống che lên người của Fred, sau đó bế người lên, đi về phía bên ngoài.

Fred sợ hết hồn, nói: “Ngươi mau buông ta xuống."

Rex nói: “Suỵt, bảo bối nhi, ngươi mệt mỏi, ta trước tiên đưa ngươi trở về phòng nghỉ ngơi, có được hay không?"

Trên mặt Fred đỏ chót, nhìn thấy Lam Hàn Phong cùng Roy ngoài cửa, mặt liền đỏ hơn. Hắn thẳng thắn nhắm mắt lại, đầu co rụt lại, để cho áo khoác triệt để che kín mặt của mình, giả vờ như cái gì cũng không thấy.

Rex sắc mặt khó coi trừng Lam Hàn Phong cùng Roy một cái, nói: “Các ngươi ở chỗ này chờ ta, ta lập tức trở lại."

Lam Hàn Phong cũng đỏ cả mặt, thật giống như làm chuyện xấu bị tóm bọc vậy, chính là cậu không cố ý nhìn lén, nhanh chóng gật gật đầu.

Roy nhìn Rex một cái, nói: “Hi vọng ngươi không nhân cơ hội làm chuyện khác." “Yên tâm." Rex nói.

Rex ôm Fred rời đi, Lam Hàn Phong cùng Roy liền tiến vào phòng thảo luận. Lam Hàn Phong là bị Roy lôi kéo đi vào, cả người cậu đều mơ mơ màng màng. Cậu không nhịn được quay đầu lại nhìn qua bóng lưng của Rex cùng Fred tâm lý có một nghi vấn thật lớn.

Bộ dáng của Fred kia, quả thật là rất mệt rất mệt, lại giống như Rex nói. Thật giống như… Mới vừa làm xong vận động không hài hòa. Lam Hàn Phong mỗi ngày đều tràn đầy lĩnh hội, cho nên loại bộ dáng kia, cậu biết.

Lam Hàn Phong mơ mơ màng màng nghĩ, không thể a, vừa nãy Rex cùng Fred mới vừa làm xong? Cậu và Roy đứng ở cửa từ lúc bọn họ đối thoại, Rex đem Fred áp ở trên bàn tổng cộng không vượt quá một phút a.

Làm nhanh như vậy?

Quả thực thần xạ thủ a, rõ ràng là giây sát a….

Lam Hàn Phong hoàn toàn hiểu lầm hành vi vừa nãy của hai người, cậu làm sao biết, Rex vừa nãy chỉ là để lại dấu hiệu cho Fred mà thôi.

Roy thấy Lam Hàn Phong thất thần, sắc mặt còn biến đổi liên hồi, hỏi: “Làm sao vậy?"

Lam Hàn Phong khoát tay áo một cái, nói: “Không… Không có gì."

Lam Hàn Phong cảm thấy được, Rex có bệnh không thể nói đã đủ đáng thương, không thể lại truyền bá ra bên ngoài, vậy thì Rex sẽ càng đáng thương. Nếu như Rex biết đến ý nghĩ bây giờ của Lam Hàn Phong, phỏng chừng liền bị tức hộc máu.

Rex trở về coi như nhanh, hiển nhiên không có làm một số vận động không hài hòa trên đường. Thế nhưng dùng nhận thức bây giờ của Lam Hàn Phong, chỉ một chút thời gian này, đã đủ Rex bắn mười tám lần.

Rex ngồi xuống, hiển nhiên tâm tình đặc biệt vui vẻ, nói: “Chúc mừng ngươi, Lam Hàn Phong, ngươi thực sự là càng ngày càng khiến người kinh ngạc." Lam Hàn Phong người này thật sự là không biết xấu hổ, được biểu dương liền không nhịn cười được, nói: “Không có gì, ta chỉ là có một nhánh bộ đội đặc biệt, Isaacthượng tướng lần này làm vật thí nghiệm, chiến tranh lần sau có thể dùng bộ đội mới của ta."

Rex nói: “Có thuận tiện chia sẻ cùng chúng ta một chút hay không?" Lam Hàn Phong rất hào phóng, trực tiếp nói toàn bộ quá trình làm sao phá hủy toàn bộ cơ giáp của Isaac cho bọn hắn nghe. Nhánh bộ đội này, hoàn toàn là bộ đội chuyên chức của Lam Hàn Phong, coi như người khác nghe toàn bộ quá trình, cũng là vĩnh viễn không thể phục chế sao chép.

Ở trên cái thế giới này, ngoại trừ Lam Hàn Phong, vẫn chưa có người nào có thể cùng linh thú câu thông, cũng không có cách nào có nhiều con linh thú như vậy, cho nên căn bản là không có cách làm được chuyện này.

Rex vỗ tay cười to, nói: “Ngươi quả nhiên có biện pháp của ngươi, ta không thể không cảm thấy thán phục."

Roy nghe cậu nói, cũng có chút giật mình, nhánh bộ đội này của Lam Hàn Phong có thể giải quyết vấn đề cốt lõi, nếu không thì thi đấu đã không thể xong trong vòng ba tiếng.

Rex cao hứng nói: “Ngươi lần này không khỏi tàn nhẫn mà cho Isaac một cái tát mạnh, còn giúp ta một đại ân. Sau khi Isaac quy hàngđến khu R, vẫn không thành thật, ta hoài nghi hắn tới làm nội ứng, thế nhưng quân đội cơ giáp trong tay hắn không yếu, cho nên không có cách nào diệt trừ, hiện tại thì tốt rồi, cơ giáp của hắn đều bị linh thú của ngươi ăn, lập tức liền trở nên không có sức chiến đấu, lần này liền dễ giải quyết hơn nhiều."

Lam Hàn Phong nói: “Vậy thì tốt, ta còn sợ nhiều cơ giáp như vậy bị gấu mèo ăn sẽ lãng phí."

Rex nói: “Lãng phí, cũng tốt hơn nhiều so với trong ngoài đều loạn, bị cả hai phía công kích."

Roynói: “Lần này ngươi nhặt được tiện nghi."

Rex da mặt thật dày, cười nói tiếp nói: “Đúng đúng, ta nhặt được đại tiện nghi." Roy: “…"

Lam Hàn Phong nói: “Cửa hàng sủng vật của ta đã không mở một tháng rồi, hiện tại ta rốt cuộc có thể khai thác nghiệp vụ của cửa hàng sủng vật. Lãnh chúa đại nhân, muốn dùng quân đội của ta, phải công tư phân minh nha."

Roy cho Lam Hàn Phong một ánh mắt tán thưởng.

Lam Hàn Phong tâm nói dù gì mình cũng là mở cửa tiệm, tuy rằng không cần dùng đến tiền nhiều, thế nhưng cũng phải kiếm.

Rex nói: “Cái cửa hàng sủng vật kia của ngươi ngươi cho là ta không biết sao? Xác thực một tháng không khai trương, thế nhưng một khi đã khai trương thì đủ để cho bách tính bình dân dùng cả đời. Ngươi kiếm nhiều tiền như vậy, còn muốn đến chỗ nàycủa ta kiếm?"

Lam Hàn Phong nói: “Cửa hàng sủng vật của ta kiếm được tiền còn phải chia đều cho Roy, lãnh chúa đại nhân sao lại tính toán chi li như thế?"

Roy mặt không thay đổi nhìn Rex.

Rex không chịu nổi ánh mắt của Roy, rốt cục đầu hàng, nói: “Được rồi được rồi, tâm tình hôm nay của ta tốt, để cho các ngươi dính chút lợi lộc."

Lam Hàn Phong nói: “Đúng rồi, tên Isaac thượng tướng kia làm sao bây giờ?" “Hiện tại cơ giáp của hắn đã mất hết, cũng không còn uy hiếp nữa." Rex híp mắt, nói: “Đã hoàn toàn không cần lo lắng hắn. Thế nhưng dựa vào nguyên tắc làm việc cẩn thận, ta quyết định động viên hắn."

Roy xem vẻ mặt của hắn, liền biết chắc không phải đơn giản như động viên thôi đâu.

Rex nói: “Vì bồi thường Isaac thượng tướng tổn thất cơ giáp, ta quyết định cho hắn một đội binh lính cùng một ít cơ giáp, Roy tướng quân, ngươi nói thế nào?" Roy lập tức hiểu, Rex nói là bồi thường, nhưng thật ra là phái người tới nhìn Isaac. Rex sợ Isaac đúng là nội gián, lén lút báo ra bên ngoài thông tin của khu R. Roy gật gật đầu, nói: “Cũng tốt, thời khắc khẩn cấp, không nên để cho hắn quấy rối."

Rex nở nụ cười, nói: “Yên tâm."

Lam Hàn Phong không biết bọn họ đang làm chuyện bí hiểm gì, mấy người nói xong, liền không có chuyện gì khác. Roy mang theo Lam Hàn Phong rời đi pháo đài, chuẩn bị trở về cửa hàng sủng vật.

Một đường trở lại, Lam Hàn Phong còn đang đắc ý dào dạt, nói: “Biện pháp của ta thế nào? Có giật mình hay không? Ngươi cũng không khen ta một cái." Roy không nhịn cười được, ôm bờ vai của cậu hôn lên trán cậu một cái, nói: “Khiến người của ta vô cùng chấn động, thê tử của ta đúng là giỏi."

“Phi phi." Lam Hàn Phong đối với danh xưng “Thê tử" này phi thường không hài lòng, nói: “Gọi lão công."

Roy cau mày, nói: “Nó có ý gì?"

Lam Hàn Phong to gan bảo Roy gọi mình là lão công, còn lo Roy nghe xong sẽ trả đũa, không nghĩ rằng nguyên lai là mình lo lắng quá rồi, Roy căn bản không biết lão công là có ý gì.

Lam Hàn Phong nhất thời liền nở nụ cười, vô cùng gian tà, mặt mày hớn hở tuần tự hướng dẫn, nói: “Giống như từ thân ái a, là xưng hô giữa những người có quan hệ chặt chẽ, mau gọi ta!"

Roy nhìn khuôn mặt cười to của Lam Hàn Phong, tuy rằng cười đặc biệt ngọt, thế nhưng có chút làm cho hắn lạnh cả sống lưng.

Roy nói: “Nghe có chút biệt nữu."

Lam Hàn Phong trừng mắt, nói: “Đây là cách gọi ở chỗ chúng ta, biệt nữu cái gì." Cậu một mặt nếu như Roy không gọi, cậu sẽ dùng nắm đấm để giải quyết. Roy gật gật đầu, nói: “Là cách gọi của Theo? Quả nhiên nghe kỳ quái. Không bằng ta gọi ngươi thân ái, ngươi kêu ta lão công, đây không phải là càng thuận miệng." Lam Hàn Phong nổi khùng, Roy tại sao lại không ngốc một chút nào a! Lam Hàn Phong chết sống không nghe theo, Roy hết cách rồi, không thể làm gì khác hơn là kêu một tiếng lão công, nói: “Vẫn là rất biệt nữu."

Lam Hàn Phong nghe mà mở cờ trong bụng, suýt chút nữa không cười đến ngất đi, vui vẻ đến nỗi có thể thể nhảy lên, nói: “Gọi thêm mấy tiếng, ta thích nghe, tí nữa làm cơm ngon cho ngươi."

Roy nghiêm trang nói: “Lão công."

Roy tuy rằng không biết Lam Hàn Phong tại sao cười vui vẻ như vậy, thế nhưng vẫn thỏa hiệp gọi một tiếng.

Lam Hàn Phong vui vẻ trở về cửa hàng sủng vật, sau đó bắt đầu làm cơm tối. Lục xà ngửi được mùi thơm, nói: “Chủ nhân, cơm tối hôm nay thịnh soạn như vậy!" Lam Hàn Phong đắc ý nói: “Đó là đương nhiên, ta làm cho lão bà của ta." “Cái gì?" Lục xà kinh ngạc nói: “Chủ nhân ngươi “hồng hạnh xuất tường" (ngoại tình)?"

Lam Hàn Phong đưa tay cầm lên một con dao thái thịt, lắc hai lần trước mặt lục xà, nói: “Nói hưu nói vượn, muốn trở thành xà canh sao?"

Lục xà ngoan ngoãn câm miệng, Lam Hàn Phong tiếp tục đắc ý nói: “Lão bà ta ở bên ngoài, chờ bữa tối tình yêu của ta a."

Lục xà một mặt thất lạc nguyên lai không có gì bát quái, nói: “Ai, nguyên lai chủ nhân lại bắt đầu làm mộng ban ngày."

Sau đó nhàm chán đi tìm Hoàng Xà.

Lam Hàn Phong không phản ứng nó, tiếp tục làm bữa tối tình yêu của cậu. Sau đó còn không quên lấy ra thuốc nước dành cho Roy, lấy một chén nước mật ong, ở bên trong giọt hai giọt.

Cơm tối xếp đặt một bàn lớn, phong phú vô cùng, Roy có chút thụ sủng nhược kinh, lẽ nào bởi vì mình gọi Lam Hàn Phong hai tiếng lão công? Làm cho Lam Hàn Phong cao hứng đến như vậy?

Roy cảm thấy chuyện này kỳ thực cũng chẳng có gì, hắn rất nguyện ý gọi Lam Hàn Phong thân ái, hoặc là bảo bối nhi, càng buồn nôn hơn cũng có thể. Cho nên tại trên bàn cơm, Roy rất không tiếc rẻ lại gọi cậu một lần lão công. “Phốc —— "

Lam Hàn Phong vui vẻ, lại làm cho hoàng xà cùng lục xà đang ăn cơm ở sát vách kinh sợ.

Lục xà phun thức ăn trong miệng ra ngoài, sau đó bắt đầu “A ha ha ha" cuồng tiếu không ngừng, cười đến nỗi toàn bộ thân thể đều xoắn thành cái bánh quai chèo, lăn lộn qua lại trên đất.

Hoàng Xà hiển nhiên ngây ngẩn cả người, giật mình không nhỏ, sau đó bình tĩnh tiếp tục ăn đồ ăn.

Lục xà cười đầy đủ năm phút đồng hồ, sau đó liền im bặt.

Hoàng Xà hỏi: “Làm sao vậy?"

Lục xà một mặt dáng vẻ muốn khóc, nói: “Lúc cười cắn phải đầu lưỡi." Lam Hàn Phong ném ánh mắt khinh thường qua, nói: “Ngươi không có đầu lưỡi, đều gọi là lưỡi cả."

“Đều lại chủ nhân, nha nha." Lục xà phun ra lưỡi, đau đến mặt đều vặn vẹo. Lam Hàn Phong lòng nói ai bảo ngươi cười, có gì đáng cười, không thấy Roy cỡ nào nghiêm túc gọi lão công sao.

Lam Hàn Phong đắc ý vênh váo, bỏ thêm một miếng thịt tiến vào trong miệng, kết quả…

“A" một tiếng, biểu tình của Lam Hàn Phong cũng vặn vẹo.

Roy hỏi: “Làm sao vậy?"

Lam Hàn Phong đóng miệng nhịn nửa ngày, nói: “Không, không có gì, cắn phải đầu lưỡi."

Lục xà nghe thấy, lại bắt đầu “A ha ha ha" cười ha hả, nói: “Chủ nhân, đây là báo ứng!"

Lam Hàn Phong trừng lục xà một cái, cậu cắn phải đầu lưỡi, quả thực giống như phải chịu cực hình, cảm giác đau tê tê, nhìn món ngon gì cũng không muốn ăn. Roy hỏi: “Rất đau?"

Lam Hàn Phong vẻ mặt đau khổ gật đầu.

Roy nói: “Ta xem vết thương một chút."

Lam Hàn Phong đóng miệng lắc đầu.

Roy đã từ đối diện ngồi xuống bên cạnh cậu, nhẹ nhàng nắm cằm cậu, buộc cậu mở miệng.

Lam Hàn Phong mở miệng, duỗi ra đầu lưỡi cho hắn xem. Cắn thật sự không nhẹ, thực sự là đem đầu lưỡi của mình cho là thịt mà ăn. Cũng may vết thương trên đầu lưỡi khép lại tương đối nhanh, tuy rằng còn có chút máu, thế nhưng cũng không có gì nghiêm trọng.

Roy mới vừa uống một chén nước mật ong Lam Hàn Phong tự tay làm, thân thể dần dần khô nóng, bây giờ thấy Lam Hàn Phong chủ động duỗi ra đầu lưỡi, không nhịn được sững sờ. Động tác của Lam Hàn Phong hiển nhiên rất thuần khiết, thế nhưng vào trong đầu người nhìn thấy lại không còn thuần khiết nữa. Đầu lưỡi nhỏ thoạt nhìn trơn tuồn tuột, còn hồng hồng. Roy không nhịn được nhớ đến xúc giác của nó, mềm mại ấm áp.

Ánh mắt của Roy chìm xuống, nhìn thấy vết thương còn hồng hồng, hô hấp càng thêm nặng nề. Hắn cũng không nhịn được nữa, vào lúc Lam Hàn Phong đem đầu lưỡi rút trở về, hắn bỗng nhiên cúi đầu, ngậm vào trong miệng, lập tức mút hai lần, cũng vươn ra đầu lưỡi, liếm hai cái trên đầu lưỡi của cậu, phá lệ cẩn thận từng li từng tí một.

Lam Hàn Phong trợn to hai mắt, thực sự không nghĩ tới Roy sẽ hôn lên. Hơn nữa đầu lưỡi của cậu đang bị đau, bị Roy ngậm trong miệng mút, cậu cũng không dám dùng lực lảng tránh, như vậy sẽ đụng phải vết thương.

Roy nhẹ nhàng liếm vết thương của, hơi đâm nhói, còn có chút ngứa ngáy, mùi vị đó thực sự khiến người vừa thoải mái lại vừa khó chịu, Lam Hàn Phong không nhịn được rên rỉ một tiếng.

Roy nghe thấy âm thanh, cảm giác mình thực sự không nhịn được, cơm nước đặt lên bàn cũng không tâm tình đi ăn, hắn hiện tại không kịp chờ đợi muốn hưởng dụng thân thể Lam Hàn Phong. Hắn lập tức ôm Lam Hàn Phong, nhanh chóng tiến vào phòng ngủ đóng lại cửa.

“Đau quá đau…"

Lam Hàn Phong bị vứt ở trên giường, cậu rốt cục có cơ hội nói chuyện, nhanh chóng mơ hồ không rõ nói. Đầu lưỡi của cậu đau muốn chết, Roy dĩ nhiên còn dùng sức mút vết thương của cậu.

“Suỵt ——" Roy nhẹ nhàng hôn môi cậu một chút, nói: “Ngoan, lập tức liền hết đau." Lam Hàn Phong bị hắn hôn đến choáng váng hoa mắt, lòng nói ngươi lừa ai a, tí nữa ta không chỉ đau đầu lưỡi, còn có thể đau thắt lưng chân đau cánh tay đau mông a, cái nào cũng đau!

“Bảo bối nhi…" Roy ghé vào lỗ tai cậu hôn, nói: “Bảo bối nhi cũng gọi ta một tiếng lão công a."

Lam Hàn Phong: “…"

Lam Hàn Phong ngậm miệng chặt chẽ, tâm nói mình mới chiếm được một chút lợi lộc như vậy, không thể cứ để cho Roy chiếm tiện nghi trở lại như vậy, nếu không thì thật sự không có tiền đồ! Chính mình chẳng phải là thiệt thòi lớn rồi. Roy nghe thấy cậu không nói lời nào, cũng không vội vã, tựa hồ quên mất lời nói mới rồi. Bất quá qua nửa giờ, Lam Hàn Phong liền biết, Roy là tên quỷ hẹp hòi, hắn căn bản là không có quên, mà là tùy thời trả thù. Khi mà Lam Hàn Phong bị chơi đùa khó chiu đến chết, Roy liền bắt cậu gọi lão công, nếu không thì sẽ không buông tha cậu.

Lam Hàn Phong nào dám không theo, gọi lão công đến nỗi cổ họng đều khàn khàn, lần này phải chịu thiệt thòi quá lớn…

Lục xà trừng hai mắt, “đột biến" làm cho nó trợn mắt ngoác mồm.

Lục xà không nhịn được nói: “Pháo ca quả nhiên muộn tao."

Nó nói xong liền trừng Hoàng Xà, nói: “Ngươi cũng không biết liếm liếm cho ta, lưỡi của ta cũng đau, mau liếm liếm cho ta."

Hoàng Xà: “…"

Ngày hôm sau Lam Hàn Phong tỉnh lại, liếc mắt nhìn thời gian, đã là mười một giờ trưa …

Cậu nằm ở trên giường, tận lực không động một cái, miễn cho liên lụy đến eo, sau đó động não, nỗ lực nghĩ lại, tối hôm qua bọn họ làm sao từ cắn đầu lưỡi, lại diến biến đến vận động kịch liệt trên giường?

Biến hóa này cũng lớn quá rồi đó?

Lam Hàn Phong cảm thấy được, gần nhất Roy có chút quá mạnh a, chính mình chịu không nổi a.

Đã đến giờ này rồi, may là hôm nay không phải tổ chức lễ nhậm chức cái gì, nếu không thì Rex sẽ phát hiện, tướng quân mới nhậm chức của hắn vắng mặt, nếu tra hỏi nguyên nhân….quá xấu hổ, Lam Hàn Phong không dám nghĩ.

Lam Hàn Phong bò dậy khỏi giường, tắm rửa sạch sẽ mặc quần áo tử tế, chuẩn bị kéo thân thể mệt mỏi đi đến pháo đài, chiến tranh sợ rằng không lâu nữa sẽ bắt đầu, cậu còn có rất nhiều thứ muốn học.

“Chủ nhân, sớm."

Người máy *** thần sáng láng chào hỏi cậu, nói: “Chủ nhân, sắc mặt của ngài thoạt nhìn không quá tốt."

Lam Hàn Phong: “…"

Người máy còn nói: “Chủ nhân, cơm nước còn dư lại ngày hôm qua, ta đã giúp ngài bỏ vào nhà bếp."

“Cám ơn ngươi." Lam Hàn Phong nói. Cậu hiện tại có chút đói bụng, muốn hâm tạm thức ăn thừa ngày hôm qua, ăn một chút rồi mới đi pháo đài.

Lam Hàn Phong đi về phía nhà bếp liền thấy người máy đã bỏ hết đồ ăn thừa vào trong hộp bảo tồn cất kỹ rồi, trưng bày ngay ngắn rõ ràng.

Bình thuốc nước kia cũng để ngay bên cạnh, để ở chỗ không có ánh nắng. Người máy đi theo đến, nói: “Chủ nhân, chai thuốc này cần bảo tồn ở chỗ tối, nếu không thì thành phần trong đó sẽ bốc hơi lên, liền không có tác dụng xúc tiến hưng phấn."

“Ồ nha…" Lam Hàn Phong theo bản năng gật đầu, sau đó sửng sốt một chút, nói: “Xúc tiến hưng phấn? Có ý gì?"(Beta: Bây giờ em mới biết, quá muộn) Lam Hàn Phong có chút há hốc mồm, cái này không phải trong truyền thuyết có thể giúp chính mình thoát ly khổ ải sao? Nghĩ như thế nào cũng nên là ức chế hưng phấn, mà không phải xúc tiến hưng phấn nha.

Người máy phát huy tác dụng vạn năng bắt đầu giảng giải chho Lam Hàn Phong thành phần cùng tác dụng của chai thuốc này. Thành phần là cái gì Lam Hàn Phong hoàn toàn không hiểu, tất cả đều là đồ vật cậu chưa từng nghe nói qua, thế nhưng tác dụng thì cậu hoàn toàn nghe hiểu.

Người máy nói: “Hiệu quả của loại thuốc nước này vô cùng cường đại, hơn nữa không làm tổn thương thân thể, có thể kích thích dục vọng, kéo dài thời gian, hơn nữa còn có thể đưa đến công năng trị liệu hữu hiệu, không đơn thuần chỉ tác dụng phụ trợ."

Lam Hàn Phong đã hoàn toàn không nghĩ nghe tiếp, cậu bây giờ đã hiểu rõ, thầy thuốc kia căn bản là không nghe hiểu mình nói cái gì. Quả thực chính là nâng lên cục đá đập chân của mình, Lam Hàn Phong cuối cùng đã rõ ràng tại sao gần đây Roy lại ở trong trạng thái biến thái như thế… Tất cả đều là chính mình làm. Lam Hàn Phong khóc không ra nước mắt, muốn đem thuốc nước lập tức ném vào thùng rác.

Thế nhưng bỗng nhiên, Lam Hàn Phong lại nghĩ, ném quá lãng phí, hơn nữa có một người không chừng rất cần a. Người này đương nhiên chính là Rex, không phải nói có hiệu quả trị liệu sao? Nói không chắc còn có thể chữa trị vấn đề tiết sớm của Rex a.

Lam Hàn Phong cảm thấy được, quan hệ của cậu và Fred tốt như vậy, không bằng đưa cái này đưa cho bọn họ thôi.

Cho nên Lam Hàn Phong sau khi hầm xong chính mình, liền cầm cái thuốc nước này đi hãm hại Fred thượng tướng…

Hết chap 37.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại