[Kiếm Tam Đồng Nhân] Cửa Hàng Sủng Vật Tinh Tế
Chương 36: Kế hoạch gấu mèo
Roy nghe Lam Hàn Phong nói ngày mai mu ốn trở về khu R, hơi kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng Lam Hàn Phong muốn ở lại Theo mấy ngày. Tuy rằng Roy cũng không có hảo cảm gì với nơi này, thế nhưng Theo tốt xấu gì cũng là cố hương của Lam Hàn Phong.
Sau đó Roy tướ ng quân liền nghe nói nguyên nhân, nguyên lai là Lam Hàn Diệp đến tìm khiến Lam Hàn Phong không thoải mái, còn dính dáng đến Laurent tướng quân.
D ục vọng chiếm hữu của Roy tướng quân rất mạnh, trước kia biết Lam Hàn Phong cùng Laurent là thanh mai trúc mã đã ghen tị không chịu được, cũng may Lam Hàn Phong cũng không có biểu hiện ra yêu thích Laurent, cũng không có biểu hiện mập mờ nào, lúc này Roy mới miễn cưỡng đè xuống không vui trong lòng.
Sự tình vốn đã coi như là quá khứ, kết quả Lam Hàn Diệp nhất định phải chen vào, đem Lam Hàn Phong cùng Laurent tụ lại cùng nhau, Roy lúc này đổ vại giấm chua. Tuy rằng Roy cũng rất muốn nhanh chóng rời đi Theo, thế nhưng cứ đi một cách yên lặng không tiếng động như vậy không phải là phong cách của hắn. Roy phân phó người chuẩn bị đồ dùng, ngày mai xuất phát, sau đó liền đến lâu đài, tìm Theo quốc vương muốn giải thích.
Chuy ện này vốn không phải là sự tình vẻ vang gì, hơn nữa Theo quốc vương tin theo lời nói một bên của Lam Hàn Diệp, không tìm hiểu gì cả. vốn là Theo quốc vương muốn bỏ qua như vậy, không ngờ được Roy tướng quân tìm tới cửa nhanh như thế.
Theo quốc vương làm gì có khí thế như Roy tướng quân, nhất thời ấp úng, không dám nói chuyện lớn tiếng, nửa ngày mới nói: “Chuyện này, quả thật là ta không suy nghĩ nhiều, Roy tướng quân xin yên tâm, ta nhất định sẽ hảo hảo giáo huấn Lam Hàn Diệp."
Roy cườ i lạnh một tiếng, nói: “Quốc vương bệ hạ, ngài nói như vậy, ta cảm thấy phi thường không có thành ý, ta và Lam Hàn Phong ngày mai sẽ rời đi, sợ rằng ngài có thật sự giáo huấn Lam Hàn Diệp hay không thì cũng không biết."
Theo qu ốc vương cũng chỉ là nói trên miệng một chút, trong lòng cũng không phải là thật sự muốn đem Lam Hàn Diệp làm như thế nào. Dù gì cũng là nhi tử của hắn, còn là một vương tử nhân ngư tướng mạo không tồi, có thể sinh con. Theo quốc vương nghĩ, chờ bọn Roy đi, cách một quãng thời gian, tất cả mọi người quên đến không sai biệt lắm, liền đem Lam Hàn Diệp gả đến một quốc gia khác kết giao, cũng dễ lôi kéo quan hệ.
Theo quốc vương khổ sở sầm mặt lại rồi, nửa ngày mới nói: “Chuyện này…Roy tướng quân, ngài nói… Làm thế nào mới tốt."
Dựa theo ý của Roy, Lam Hàn Phong dù gì cũng là Theo vương tử, có người phỉ báng hãm hại hắn, đương nhiên cần phải công bố xin lỗi, như vậy là tối thiểu.
B ởi vậy, tính toán nhỏ nhặt của Theo quốc vương coi như là ngâm nước. Mọi người đều biết Lam Hàn Diệp là một nhân ngư có lòng đố kỵ rất nặng, ngay cả thân ca ca của mình cũng thiết kế hãm hại, lại bị Roy tướng quân ghét bỏ không cần, vậy sau này còn ai dám lấy hắn?
Tuy rằng Theo quốc vương không muốn, thế nhưng Roy xụ mặt xuống, hắn liền sợ, không thể làm gì khác hơn là gật đầu lia lịa.
Bu ổi tối trước khi Lam Hàn Phong rời đi lại bị Roy giằng co hơn nửa đêm. Lam Hàn Phong một ngày bị giằng co hai lần, hoàn toàn mềm oặt, mi mắt cũng không nâng lên được, cảm thấy mình sắp *** tẫn nhân vong. Lòng nói rõ ràng buổi tối cũng cho Roy một giọt thuốc nước, làm sao lại hoàn toàn ngược lại?
Lam Hàn Phong suýt chút nữa thì sản sinh hoài nghi với thuốc nước kia, thế nhưng không kịp hoài nghi, đã rơi vào mộng đẹp.
Roy thỏa mãn ôm Lam Hàn Phong nằm xuống, nhẹ nhàng hôn mấy lần ở bên gáy cậu.
Ngày hôm sau b ọn họ phải trở về khu R, thế nhưng sáng sớm, Lam Hàn Phong làm sao cũng không muốn mở mắt. Lam Hàn Phong nằm trong ổ chăn, gắt gao nhắm mắt lại chơi xấu, coi như Roy đem bàn tay đến bên trong chăn của cậu quấy nhiễu, cậu đều đánh chết không mở mắt.
Roy bất đắc dĩ cười cười, có lẽ là ngày hôm qua đem cậu chơi đùa quá thảm.
Roy chỉ có thể ngồi ở bên giường, mặc quần áo cho Lam Hàn Phong, sau đó dùng chăn bọc lại, ôm cậu lên phi thuyền.
Ngày hôm sau, Lam Hàn Di ệp sắc mặt tái xanh bị binh lính áp đến xin lỗi. Hắn làm sao biết, chính mình dĩ nhiên ăn trộn gà không thành lại mất nắm gạo, trái lại lại hãm hại mình.. Hắn là một người vô cùng sĩ diện, hiện tại quả thực giống như là thằng hề bị người vây xem, làm cho hắn quả thực muốn tức chết rồi.
Cody thấy khuôn mặt vô cùng thối của Lam Hàn Diệp,không nhịn được ló đầu xem kịch vui.
Sean nhìn hắn một cái, không lên tiếng.
Lam Hàn Phong còn đang ngủ, Lam Hàn Diệp không thể làm gì khác hơn là bị áp đến gian phòng trên phi thuyền tìm cậu xin lỗi. Các binh sĩ không tiện tiến vào phòng của tướng quân phu nhân của Roy, đành chờ bên ngoài. Lam Hàn Di ệp gõ cửa đi vào liền thấy trong phòng treo rèm, có chút tối tăm, cũng không mở đèn. Lam Hàn Phong còn nằm ở trên giường, chăn che trên người cậu, chỉ lộ ra một cái đầu cùng một cánh tay.
Roy tướ ng quân an vị ở trên giường, vốn là định đem Lam Hàn Phong đặt ở trên giường để cho cậu yên tâm mà ngủ, ai biết Lam Hàn Phong nghiêng người, bán nằm ở trên giường, cánh tay lộ ra ngoài khoát lên eo Roy.
Lam Hàn Diệp tiến vào nhìn thấy, nhất thời sắc mặt càng đen hơn.
Lam Hàn Phong mơ mơ màng màng mở mắt, phát hiện Lam Hàn Diệp dĩ nhiên đứng ở trước mặt mình, trong miệng lầm bầm một câu, “Ta nằm mơ." Sau đó cứ tiếp tục ngủ, cậu nghĩ thầm, không phải là về khu R sao, sao lại nhìn thấy tên quỷ đáng ghét kia.
Lam Hàn Di ệp bất đắc dĩ, không có một chút áy náy nào, mạnh mẽ trừng Lam Hàn Phong, một bộ muốn lột da cậu. Hắn nhìn thấy Roy tướng quân sủng nịch Lam Hàn Phong, càng ghen tỵ muốn chết.
Chỉ tiếc, Lam Hàn Phong không có bất kỳ phản ứng nào với vẻ mặt của hắn, triệt triệt để để ngủ.
Roy không nhìn Lam Hàn Diệp một chút nào, bảo người đưa hắn ra ngoài.
Lam Hàn Di ệp cảm thấy trong việc này mình triệt triệt để để là một thằng hề, bị người một đường chỉ chỉ trỏ trỏ, bị người một đường cười nhạo. Hắn nhanh chóng cúi đầu, dùng nện bước nhanh nhất rời khỏi phi thuyền.
Cody gõ gõ cửa phòng Roy tướng quân, nói: “Tướng quân, Leslie vương tử cùng Laurent tướng quân đến đưa tiễn."
Roy nghe đến động tĩnh nhíu nhíu mày, đem Lam Hàn Phong vắt vẻo trên người hắn đặt lên trên giường, đi ra ngoài.
Cody th ấy sắc mặt của Roy không thích hợp, còn tưởng rằng vừa nãy Lam Hàn Diệp chọc hắn mất hứng.Ấn tượng của Cody đối với Leslie cùng Laurent cũng không tệ lắm, cũng không cảm thấy được Lam Hàn Phong cùng Laurent có quan hệ đặc thù gì, cho nên hoàn toàn không thể hiểu được ý nghĩ của Roy.
Laurent nghe nói Lam Hàn Phong mu ốn vội vàng rời đi Theo, còn có chút không nỡ lòng bỏ, dù sao cũng là bằng hữu khi còn bé, thật vất vả gặp mặt một lần, nhanh như vậy người ta đã muốn đi.
Laurent cố ý vội vã đuổi đến đưa tiễn, kết quả liền ở trên đường gặp người hắn không muốn gặp nhất, Leslie vương tử điện hạ.
Leslie nhìn hắn, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như trước kia, nói: “Laurent tướng quân gần đây thật là rảnh nha."
Laurent ng ập ngừng nhấp môi, không biết làm thế nào để nói chuyện như bình thường. Ngày hôm trước, hắn và Leslie vương tử đã xảy ra quan hệ không nên, hắn dĩ nhiên lên giường cùng Leslie vương tử, sự tình hoang đường đến cỡ nào. Mà ngay tại hôm qua, chuyện hoang đường này còn xảy ra…
H ắn vốn là muốn rời khỏi cung điện trực tiếp về nhà, lại bị Leslie vương tử gọi lại, bị hắn kéo đi. Sau đó bắt đầu một hồi hoang đường, Laurent rõ ràng cảm thấy không thể cùng một nam tính nhân ngư phát sinh quan hệ.
Laurent bây gi ờ thấy mặt Leslie, liền không tự chủ cảm thấy xấu hổ. Hắn nghe thấy thanh âm lạnh nhạt của Leslie, cùng biểu tình lãnh đạm, bỗng nhiên lại nghĩ đến, Leslie ngày hôm qua đè hắn ở trên giường, nói những lời kia.
Laurent c ảm thấy mình nhất định là điên rồi, lời nói xấu hổ như vậy, Leslie làm sao lại có thể dùng biểu tình bình tĩnh nói ra? Hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng. Rất đáng tiếc, khi đó hắn đều bị Leslie đặt ở trên giường, không thể quay đầu nhìn vẻ mặt của hắn.
“Laurent tướng quân, ngươi đang suy nghĩ gì?" Leslie bỗ ng nhiên kề hắn, hỏi. Laurent sợ hết hồn, nhanh chóng lui về sau một bước, nói: “Xin lỗi, ta thất thần."
Roy r ất nhanh liền đến, thế nhưng Lam Hàn Phong cũng không có đi theo bên cạnh hắn, chỉ có một mình hắn.
Laurent liếc nhìn chung quanh, xác định là chỉ có một mình Roy tướng quân, có chút giật mình hỏi: “Ta là tới tiễn đưa, tướng quân phu nhân…"
Roy rất không khách khí nói: “Thân thể của hắn hơi mệt chút, còn đang nghỉ ngơi."
Laurent là m ột người rất đơn thuần, còn có chút lo lắng hỏi Lam Hàn Phong có phải là bị bệnh hay không, có cần mời bác sĩ đến xem thử trước khi khởi hành hay không.
Leslie n ở nụ cười một tiếng, ý tứ hàm xúc không rõ, hiển nhiên rất rõ ràng lời nói của Roy tướng quân là chỉ cái gì, đánh gãy ngốc đầu ngốc não Laurent, nói: “Chúng ta đi tiễn đưa, hi vọng ngày sau có cơ hội gặp mặt Roy tướng quân. Nếu thân thể của tướng quân phu nhân không khỏe, như vậy chúng ta liền cáo từ, tướng quân thỉnh đi chiếu cố phu nhân đi."
Ấn tượ ng của Roy đối với Leslie cũng không tồi lắm, là một người có đầu óc thanh tỉnh, hơn nữa còn là huynh trưởng Lam Hàn Phong, cho nên Roy cũng phải cấp mấy phần mặt mũi.
Roy vẻ mặt ôn hòa cùng hắn nói mấy câu, vô cùng khách khí.
Sau đó Leslie liền chủ động cáo từ, khi rời đi còn không quên mang Laurent tướng quân đang không hiểu gì cả cũng mang đi.
Sau khi Roy r ời đi không lâu Lam Hàn Phong cũng tỉnh lại rồi, cậu ôm chăn trừng mắt to, thoạt nhìn còn chưa có triệt để qua cơn buồn ngủ, ánh mắt mờ mịt nhìn vào một chỗ.
Roy trở lại rất nhanh, nhìn thấy bộ dáng ngơ ngác của Lam Hàn Phong, liền đi tới, nắm cằm của cậu, cúi đầu cắn một chút lên môi cậu, nói: “Rốt cục tỉnh rồi?"
Lam Hàn Phong tr ợn to hai mắt, nhìn hắn giống như là xem quái vật, sau đó hơi di chuyển mông, lui về phía sau, nói: “Ngươi đừng làm ta, ta hiện tại mỗi bộ phận toàn thân đều đau, ngươi mà lại làm, ta sẽ cắn ngươi."
Roy b ị cậu chọc cười, ngồi ở bên giường, lấy tay vuốt ve một dấu hôn lộ ra bên cổ Lam Hàn Phong, nói: “Biết thân thể ngươi không thoải mái, tuy rằng bây giờ ta rất muốn hưởng dụng mĩ vị, thế nhưng ta vẫn có thể nhịn được."
Lam Hàn Phong biểu thị trơ trẽn, có quỷ mới tin hắn có thể nhịn được, nói: “Ngươi đi giúp đi."
Roy biết cậu đang đuổi người, bất đắc dĩ cười cười, nói: “Đừng để cảm lạnh, phi thuyền lập tức cất cánh, ta cũng nên đi ra xem một chút."
Lam Hàn Phong liên t ục gật đầu, vẫy tay đưa hắn ra ngoài cửa.
Phi thuyền cất cánh không lâu, Sean bỗng nhiên vội vã tiến vào phòng chỉ huy, nói với Roy: “Tướng quân, lãnh chúa khu R Rex phát thông tin đến."
“Nhận." Roy nói.
Sean gật đầu, lập tức đem thông tin chuyển vào màn ảnh trong phòng chỉ huy, trên màn ảnh rất nhanh xuất hiện thânảnh của Rex.
Rex cười híp mắt, nói: “Lão hữu thân ái, tuần trăng mật vui vẻ sao?" Roy suy nghĩ một chút hành trình đến Theo lần này, không trả lời hắn, mà là nói: “Ngươi có việc gấp?"
Rex thở dài nói: “Tuy rằng ta rất không muốn đánh gãy lữ trình cho tuần trăng mật của các ngươi, thế nhưng quả thật ta có chuyện gấp."
Roy không nhìn ra hắn có bao nhiêu áy náy, nói: “Chúng ta đã khởi hành chuẩn bị trở về."
“Cái gì?" Rex hơi kinh ngạc, thế nhưng nhìn kĩ, bối cảnh chõ Roy đúng là bên trong phi thuyền, nói: “Tuy rằng ta rất kinh ngạc tuần trăng mật của các ngươi ngắn như thế, thế nhưng…các ngươi trở về cũng tốt, khu R xảy ra một ít vấn đề."
Roy cau mày, Rex tìm h ắn, nói rõ đó chắc chắn không phải là vấn đề nhỏ. Rex nói: “Quốc vương Brian kia, tên là gì nhỉ?"
Roy: “…"
Rex tự hỏi tự trả lời, nói: “Đúng, Lance quốc vương, hắn chó cùng rứt giậu." “Cái gì?" Roy nói: “Nói cụ thể một chút."
Rex nói: “Brian liên hiệp mấy quốc gia khác, chuẩn bị phát động tấn công khu R. Khu R hiện tại rất cần Roy tướng quân ngươi mang binh trở về giúp đỡ." Roy cau mày, nói: “Liên hiệp quốc gia nào?"
Theo lý thuy ết người có thể cầm binhở khu R cũng không ít, Rex cũng có mấy vị tướng đắc lực, vội vã bận bịu như vậy, sợ Brian lúc này thật là chó cùng rứt giậu, liên hiệp không ít quốc gia đồng thời sát phạt khu R.
Rex nói: “Thêm vào Brian, không sai biệt lắm tổng cộng mười nguồn sức mạnh." Roy: “…"
Roy nh ất thời nhức đầu muốn chết, mười nguồn sức mạnh? Hắn hiện tại phi thường hi vọng Rex đang cùng mình đùa giỡn, thế nhưng hiển nhiên Rex cũng không phải đang đùa giỡn với mình, hắn biết khi Rex đang đùa giỡn là biểu tình gì.
Roy nửa ngày mới lên tiếng: “Ngươi bị bao nhiêu người mang hận?"
Rex bi ểu thị chính mình rất oan uổng, nói: “Lão hữu thân ái, ngươi cảm thấy ngươi không có trách nhiệm sao? Những người kia rõ ràng có một phần nguyên nhân rất lớn là đến vì ngươi."
Roy nói: “Chúng ta sẽ nhanh chóng trở về, ngươi vẫn là suy nghĩ kỹ lại đi."
Lam Hàn Phong l ại nằm một hồi, sau đó liền xuống giường hoạt động, ăn bữa trưa do người hầu chuẩn bị, sau đó bưng cốc, thả chút thuốc nước vào, ân cần đi tìm Roy, chuẩn bị bưng cho hắn uống (editor: em lại đi tìm chết thì anh biết phải làm sao >"<). C ửa phòng chỉ huy mở ra, cũng không có khóa, Roy, Sean cùng Cody đều ở bên trong. Lam Hàn Phong ngó nghiêng đầu, gõ một cái lên cửa, nói: “Ta có thể đi vào sao?" “A, là Lam Hàn Phong, nhìn thấy ngươi thật cao hứng." Là âm thanh c ủa Rex, Lam Hàn Phong suýt chút nữa cho rằng mình bị Roy dằn vặt đến nỗi sinh ra ảo giác rồi, sau đó ngẩng đầu, liền thấy Rex xuất hiện ở trên màn ảnh, nguyên lai là truyền ra từ một cái màn hình cực lớn. Roy vẫy vẫy tay với cậu, Lam Hàn Phong liền bưng cốc đi vào, sau đó ngồi ở bên người Roy, đem cốc ân cần đưa cho hắn, thả ở trước mặt của hắn. Roy vừa vặn khát, liền cầm lên uống một hớp, rồi để lên bàn. Rex m ột mặt vui đùa, nói: “Xem ra đi ra ngoài hưởng tuần trăng mật, đối với việc tiến triển tình cảm có trợ giúp rất lớn. Sau khi chuyện lần này kết thúc, ta cũng phải mang theo Fred đi hưởng tuần trăng mật." “Cái gì?" Cody s ững sờ, sau đó kêu sợ hãi đứng lên. Hắn cảm thấy lỗ tai của mình tuyệt đối không có vấn đề, Rex vừa nãy xác thực nói muốn mang Fred thượng tướng đi hưởng tuần trăng mật. Hưởng tuần trăng mật vẫn là ý mà hắn biết đến sao? Sean bình tĩnh liếc mắt nhìn hắn, nói: “Ngồi." Rex càng nhanh cười rộ lên, nói: “Xem ra ta đã hù một tiểu tử." Sean sắc mặt bất thiện nhìn Rex. Roy bình tĩnh nói: “Nếu như ngươi có thể vượt qua lần này, thì lại lên kế hoạch tuần trăng mật sau." Rex làm ra biểu tình thương tâm, nói: “Trái tim của ta đã thủng trăm ngàn lỗ, ngươi không nên nói nữa." “Đã xảy ra chuyện gì?" Lam Hàn Phong kỳ quái nhìn bọn họ, cảm thấy sắc mặt của hai người đều đặc biệt nghiêm nghị. Ro y chưa kịp mở miệng, Rex đã tích cực giảng thuật tình cảnh bây giờ của bọn họ, sau đó thành khẩn mời cậu gia nhập vào đội ngũ của bọn họ, đồng thời hỗ trợ. Rex từng thể nghiệm qua giá trị vũ lực của Lam Hàn Phong, có cậu hỗ trợ tuyệt đối là chuyện tốt. Lam Hàn Phong trợn mắt lên, miệng đều mở lớn, nói: “Đúng là mười nguồn sức mạnh?" Rex nghiêm túc gật đầu. Lam Hàn Phong mí mắt nhảy vụt, nói: “Ngươi làm người có bao nhiêu thất bại, quả thực như là chuột chạy qua đường người người đuổi đánh." Rex lập tức phản bác, nói: “Bọn họ cùng Brian liên hợp, còn có một nguyên nhân rất lớn, là bởi vì Roy!" Lam Hàn Phong quay đầu nhìn Roy liếc mắt một cái, nói: “Hai người các ngươi kẻ tám lạng người nửa cân, cũng đừng từ chối trách nhiệm." Roy: “…" Hắn rõ ràng mới làngười vô duyên vô cớ trúng đạn. Khu R v ốn là khu vực cấm, bởi vì khu R đâu đâu cũng có hung đồ lưu vong, bọn họ không chịu quản giáo, hung đồ dã tính,ở đây xưng bá một phương,những quốc gia muốn chiếm đoạt khu R trước kia đều là tay trắng trở về. M ặc dù mọi người đã sớm từ bỏ ý định chiếm đánh khu R, thế nhưng không nghĩ tới Rex bỗng nhiên làm tới lãnh chúa khu R, còn đem khu R phát triển càng ngày càng lớn. Đông đả o quốc gia đều lại một lần nữa thèm nhỏ dãi khu R, đều muốn nuốt miếng bánh này vào trong bụng. Mà ngay tại lúc này, khu R có lực lượng mới, chính là Roy tướng quân mang theo quân đội đến. Roy tướ ng quân nổi tiếng bên ngoài, rất nhiều quốc gia sợ hãi Brian, đều là bởi vì danh tiếng của Roy. Mà hiện tại, Roy ly khai Brian, đến khu R, ngay lập tức bọn họ liền trở nên kính nể khu R. Vốn là đông đảo quốc gia đều đã từ bỏ ý nghĩ chiếm đoạt khu R, bọn họ cũng không muốn đi trêu chọc Roy tướng quân. Thế nhưng vào lúc này, Lance quốc vương liền đi lôi kéo bọn họ, thỉnh cầu bọn họ liên hợp xuất binh, bỏ xuống ân oán trước kia, đồng thời chiếm đoạt khu R, giải quyết tai họa ngầm lớn nhất. Lance qu ốc vương mới đầu là muốn lấy lòng Rex, đưa một lãnh chúa phu nhân sang. Thế nhưng Rex một mực từ chối, Lance quốc vương mất mặt, lòng sinh ghét hận, liền bắt đầu suy nghĩ làm sao tiêu diệt khu R. Lance qu ốc vương nói khu R vô cùng đáng sợ, nói bọn họ vốn là tội phạm trốn chạy, đều là tham lam tội ác tày trời, sẽ không thỏa mãn một địa phương nhỏ như vậy, chẳng mấy chốc sẽ đi nam chinh bắc chiến, từng bước chiếm đoạt các quốc gia nhỏ. Khu R trước đây không có làm như thế, không phải là bọn hắn không nghĩ đến, mà là thực lực bọn hắn không đủ, hiện tại Roy gia nhập khu R, thực lực của bọn họ trở nên mạnh mẽ, đã bắt đầu có những dục vọng ngu xuẩn. Các qu ốc gia nhỏ đều bị lời nói của Lance quốc vương làm sợ hãi, cảm thấy quả thật khu R có thể chiếm đoạt bọn họ. Hiện tại chính là thời cơ tốt, nhiều quốc gia như vậy liên hiệp lại, coi như khu R có lợi hại đến đâu, thì bọn họ cũng có thể dựa vào binh lực nhiều mà tiêu diệt khu R. Rex nói: “Mười nguồn sức mạnh, nếu như bọn họ từ phương hướng khác nhau lại đây, tướng quân dẫn dắt quân đội của chúng ta sẽ không đủ." Đúng là như thế, mười nguồn sức mạnh, thật sự là nhiều lắm. Lam Hàn Phong cũng gia nhậ p vào hàng ngủ vẻ mặt ngưng trọng của bọn họ, mọi người mở một hồi thảo luận bàn tròn, thế nhưng thực sự không nghĩ đến biện pháp gì tốt, chỉ có thể trước tiên chạy về khu R rồi nói sau. May là l ần này chuyện Roy cùng Lam Hàn Phong đi Theo cũng không có nhiều người biết cho nên trên đường trở về bọn họ cũng không gặp ngăn cản cùng công kích gì. Vài ngày sau, mọi người về đến khu R. Lam Hàn Phong k ỳ quái nói: “Trên đường trở về ta cũng không thấy có quân đội mai phục nào, tình báo của ngươi có tin được không? Không phải là cái tin kia vô căn cứ Lance quốc vương đang hù dọa ngươi đi?" Rex nói: “Tình báo c ủa ta đương nhiên tin cậy, mỗi một quốc gia đều có thám tử nằm vùng tin cậy của ta. Tin tức này được đưa tới kịp thời, ngươi không thấy quân đội vây quanh lại đây là vì bọn họ còn chưa tính toán xong." Roy nói: “Xác thực, mười nguồn sức mạnh, nghe tới rất cường đại, thế nhưng còn lâu mới đoàn kết như một. Muốn cho mười nguồn sức mạnh tất cả đều dựa theo kế hoạch nghe lệnh, là muốn phí không ít thời gian." Rex gật đầu, nói: “Cho nên, chúng ta bây giờ còn có một chút thời gian, nghĩ một chút biện pháp." Roy nói: “Đã chọ n xong ứng cử viên dẫn dắt quân đội chưa?" Rex nói: “Thêm cả ngươi, vừa vặn mười người, thế nhưng…" “Cái gì?" Roy nhìn hắn ấp a ấp úng, không nhịn được hỏi. Rex nhìn Lam Hàn Phong một cái, nói: “Mười người tuyển chọn, trong đó có cả tâm can bảo bối của ngươi." “Không được." Đúng như dự đoán, không cần suy nghĩ, Roy đã từ chối luôn, khẩu khí của hắn tương đối kiên quyết, một một chút ý tứ thương lượng cũng không có. Rex nói: “Ngươi trước tiên không muốn…" Roy vẫn không cho hắn cơ hội nói tiếp, nói: “Lam Hàn Phong chưa từng dẫn dắt quân đội bao giờ, ta không cho hắn tham gia" Tuy r ằng Roy thừa nhận giá trị vũ lực của Lam Hàn Phong rất cao, thế nhưng Lam Hàn Phong không là quânnhân, để cho hắn tự tiện dẫn dắt quân đội, rất có thể là hại hắn. Rex nói: “Bây gi ờ là thời khắc nguy cấp, không còn lựa chọn." Roy vẫn cứ không đồng ý, sắc mặt phi thường không dễ nhìn. Rex nói: “Ngươi nghĩ rằng chúng ta thua, những người kia sẽ bỏ qua cho Lam Hàn Phong sao?" Roy lạnh lùng nói: “Trước khi khai chiến, ta sẽ đưa hắn đến nơi an toàn." “Ngươi…" Rex cả kinh, nguyên lai Roy đã sớm nghĩ xong, hắn bây giờ không còn lời gì để nói. Lam Hàn Phong nhìn bọn họ giương cung bạt kiếm, không nhịn được nói: “Ta có thể thử một chút." Roy l ập tức không đồng ý cầm tay cậu, nói: “Đây không phải là chuyện cười, vạn nhất ngươi…" Lam Hàn Phong nắm lại tay Roy, nói: “Ngươi đừng vội. Không phải vẫn chưa đánh nhau sao? Ta nói thử một chút, nếu như ta thật sự không được, ta tuyệt đối sẽ không cho các ngươi thêm phiền, thế nhưng nếu như ta có thể đảm nhiệm được, ta cũng muốn giúp ngươi a. Ta một đại nam nhân, không muốn tránh tại sau lưng ngươi được ngươi bảo vệ." Roy bị Lam Hàn Phong ngăn chặn lời nói, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho phải. M ọi người giằng co nửa ngày, cuối cùng Roy rốt cục đáp ứng để cho Lam Hàn Phong thử một chút. Nói chung nếu như Lam Hàn Phong thật sự không thíchứng, hắn tuyệt đối sẽ không để Lam Hàn Phong làm chuyện này. Rex nhìn thấy có hi vọng, tạm thời thở phào nhẹ nhõm. Lam Hàn Phong k ỳ thực hơi sốt sắng, cậu không hiểu rõ quân sự một chút nào, nếu như miễn cưỡng nói, ngược lại làở trong game thường thường có các loại hoạt động công phòng chiến, tuy rằng không thường thường chỉ huy, nhưng không tính là xa lạ. Lam Hàn Phong li ếc mắt nhìn bảng điều khiến trò chơi của mình, thanh tỉnh nghĩ, mình quả thực có nhiều ưu thế hơn người khác. Phượng hoàng sâu độc của cậu có thể lập tức đứng lên sau khi bị thương, còn có thể kiếm thi thể của người khác, kỹ năng phục sinh người khác. Hi vọng kỹ năng của mình còn hữu hiệu, Lam Hàn Phong nghĩ. Rex quyết định dạy cấp tốc cho Lam Hàn Phong một chút, đương nhiên phụ trách huấn luyện Lam Hàn Phong chính là Roy tướng quân. Mườ i nguồn sức mạnh, bọn họ phân chia một chút, đem một phần tương đối yếu nhất cho Lam Hàn Phong, như vậy làm cho áp lực của cậu nhỏ hơn một chút, cũng dễ đối phó hơn. Huấn luyện cấp tốc cho Lam Hàn Phong mấy ngày, sau đó Roy liền mang theo cậu đi quân doanh học tập. Chi ến tranh công nghệ cao, làm cho Lam Hàn Phong càng cảm thấy giống như đang chơi game, chỉ huy đa số đều là ở trên màn ảnh hoàn thành thao tác. Binh lính sẽ tiếp nhận mệnh lệnh, thao tác cơ giáp đi hoàn thành mệnh lệnh. Năng lực tùy cơ ứng biến vô cùng quan trọng, sự quen thuộc đối với các loại cơ giáp cũng vô cùng quan trọng. Lam Hàn Phong cảm thấy được, cái này nếu so với chiến tranh đao thật súng thật còn gặp màu đỏ (máu) thì tốt hơn nhiều lắm, ít nhất có thể làm cho cậu nhanh chóng tiếp thu. Lam Hàn Phong ng ồi ở bên trong chiến hạm của mình, cậu bây giờ có phòng chỉ huy độc lập, nhìn các loại nút lệnh trên màn ảnh, vẫn có chút đau đầu. Cậu nỗ lực học tập mấy ngày, thế nhưng các chủng loại cơ giáp quá nhiều, quân địch phái ra cơ giáp có thể là kiểu mới, cũng không biết thuộc tính, cậu cảm thấy được năng lực tùy cơ ứng biến của mình còn khá kém. Lam Hàn Phong nghĩ, nếu như có thể tiên phát chế nhân, từ căn nguyên phá huỷ cơ giáp quân địch, vậy thì có thể nói hoàn mỹ, bọn họ ngay cả tiến công đều không thể, trận này trận chiến tuyệt đối liền thắng đẹp. Lam Hàn Phong ngay l ập tức liền nghĩ đến gấu mèo, gấu mèo mặc dù coi như đáng yêu, một bộ manh manh vô cùng, thế nhưng khẩu vị đều đặc biệt tốt, bất luận là kim loại gì đều có thể cắn nát ăn vào bụng, hơn nữa còn nhiều. Lam Hàn Phong t ừ dã ngoại tìm được hơn trăm con gấu mèo, nếu như đem tất cả gấu mèo đấy thuận lợi đưa vào trong quân doanh của địch, để gấu mèo cắn cơ giáp của bọn họ rối *** rối mù, không thể phát động, hết thảy buồn phiền đều có thể giải quyết. Lam Hàn Phong c ảm thấy ý đồ này của mình vô cùng tốt, chỉ là làm thế nào để đưa nhóm gấu mèo này vào quân doanh một cách lặng yên không tiếng động, đây là một vấn đề khổ não. Nhóm gấu mèo quá to, trừ khi binh lính của đối phương bị mù, nếu không thì chắc chắn sẽ bị phát hiện “Lam Hàn Phong?" Fred thượng tướng gõ cửa một cái, đi vào phòng chỉ huy, nói: “Tình huống có tốt không?" Lam Hàn Phong gật gật đầu, nói: “Còn có thể." Fred ng ồi ở bên cạnh cậu, nói: “Roy tướng quân không yên lòng ngươi, thế nhưng sợ đến thăm ngươi ngươi lại có áp lực, cho nên bảo ta tới hỏi thăm một chút tình huống. “ Lam Hàn Phong không nhịn cười được, tâm nói mìnhở trong lòng Roy, tại sao lại có thể không có sức chịu đựng như vậy. Fred nói: “Tuy r ằng ta phụ trách phương diện kỹ thuật, thế nhưng nếu ngươi có vấn đề, ta có thể giúp ngươi một chút." Lam Hàn Phong ánh mắt sáng lên, cậu bây giờ đang rất cần giúp đỡ về phương diện kỹ thuật, vội vàng hỏi: “Ta có một vấn đề, nếu như ta muốn đem một rất vật lớn thu nhỏ, rút lại đến mức độ cơ hồ không thấy được, có thể làm được sao?" Fred kỳ quái nhìn cậu, nói: “Không gian phổ thông có thể rút lại con vật nhỏ, không gian chứa đồ chế tác *** xảo một chút, có thể làm được ngoại hình giả lập hóa." “Không gian ch ứa đồ?" Lam Hàn Phong sững sờ, tại sao cậu lại có thể quên chứ, không gian chứa đồ ở thế giới này giống với ba lô trò chơi của cậu vậy, đều là không nhìn thấy hơn nữa cùng có thể chứa đồ vật. Fred lấy ra không gian chứa đồ của mình, là một chiếc nhẫn đeo trên ngón tay hắn, thoạt nhìn phi thường *** xảo. Lam Hàn Phong nói: “Đồ vật còn sống cũng có thể bỏ vào? Không có vấn đề gì đi?" “Đương nhiên có thể." Fred nói. Lam Hàn Phong nh ất thời mừng rỡ như điên, chẳng phải là đem nhóm gấu mèo đưa vào không gian chứa đồ là xong rồi sao. Cậu có thể triệu hoán một con rết rất nhỏ, để tiểu con rết mang theo không gian chứa đồ, tiến vào kho cơ giáp của quân địch, nhóm gấu mèo ăn đi cơ giáp, cuối cùng đại công cáo thành. Lam Hàn Phong lập tức hưng phấn nói: “Ngươi có thể giúp ta làm mấy không gian chứa đồ nhỏ hơn một chút được không?" Fred hi ếu kỳ cậu muốn không gian chứa đồ nhỏ hơn một chút để làm gì, Lam Hàn Phong cũng không biết kế hoạch có thể làm được hay không, liền giảng cho hắn nghe. Fred ngây ngẩn cả người, nói: “Nếu như có thể thành công lẻn vào, quả thật là có thể được." Fred l ần đầu nghe nói loại kế hoạch này, dù sao không phải ai cũng có linh thú có lực phá hoại như gấu mèo, hơn nữa sợ rằng không có ai lại có hơn trăm con linh thú như vậy. Nếu quả thật đem trăm con gấu mèo nhỏ lẻn vào trong quân doanh của địch, sợ rằng hủy diệt một kho cơ giáp, cũng chính là chuyện nhỏ. Fred não bổ ra tình cảnh đó, không nhịn được sau lưng phát lạnh. Làm ra một cái cơ giáp tốt phải phí rất nhiều thời gian cùng binh lực a. Lam Hàn Phong được đế n tán thành cao hứng vô cùng, liền giao cho Fred chuyện làm không gian chứa đồ. Lam Hàn Phong thật cao hứng cùng Fred rời chiến hạm, hai người đi về phía pháo đài. Đến pháo đài, người hầu nói tất cả mọi người đang ở phòng thảo luận, bọn họ liền cùng đi qua. Đẩy ra cửa phòng hội thảo, bầu không khí bên trong giống như không quá tốt. Lam Hàn Phong nhìn lướt qua, tất cả mọi người đều ở đây, hơn nữa còn có mấy người mà cậu không quen. M ột nam nhân lại mặt nhìn thấy cậu tiến vào, dùng rất ánh mắt khinh thường nhìn cậu, nói: “Rex lãnh chúa, đây chính là ngài nói, nhân ngư giống cái còn có năng lực hơn ta?" Hắn nói xong, mấy nam nhân xúm lại ở một bên đều cười ha hả. Lam Hàn Phong quan sát hắn vài lần, đối phương phi thường không hòa hảo, Lam Hàn Phong đương nhiên sẽ không cho bộ mặt hòa nhã. Roy vẫy tay gọi cậu lại đây, Lam Hàn Phong đi đến ngồi bên cạnh hắn. Sắc mặt của Rex cũng chăng tốt đẹp gì, nói: “Isaacthượng tướng, quân lệnh này mấy ngày trước cũng đã được quyết định." Nam nhân g ọi là Isaac kia không phục lắm, nói: “Tên tiểu bạch kiểm này căn bản không có một tí quân công nào, dựa vào cái gì dẫn dắt quân đội. Ta chinh chiến nhiều năm, lợi hại hơn hắn nhiều lắm, ngươi dĩ nhiên chọn hắn chứ không chọn ta, người bên ngoài tuyệt đối sẽ không phục tùng." Khẩu khí của Isaac phi thường ác liệt, Lam Hàn Phong có chút không cao hứng, nói: “Sợ rằng người không phục, chỉ có ngươi." Isaac nhìn cậu chằm chằm nói: “Ta chính là không phục, ngươi có bản lãnh gì, ta muốn tỷ thí với ngươi. Ngươi thua thì phải quỳ ở trước mặt của ta, liếm giày ta." “Oành" một tiếng, Roy dùng lực vỗ bàn một cái, bàn nhất thời không chịu nổi gánh nặng, gãy thành bảy tám phần. Ngườ i kia bị Roy làm sợ hết hồn, thế nhưng vẫn cứ không phục, nói: “Chúng ta là muốn đi đánh giặc, không phải xem ai lớn lên dễ nhìn, cũng không phải xem công phu trên giường của ai tốt." “Ngươi muốn tỷ thí." Lam Hàn Phong ngăn cản Roy tức giận, nói: “Ta có thể để cho ngươi thua tâm phục khẩu phục." “Được được được! Khi đó ngươi thua, ta liền dẫn dắt quân đội, ngươi cũng không nên chơi xấu." Isaac lập tức nói. Lam Hàn Phong nói: “Ta th ắng thì sao?" Isaactràn đầy tự tin, nói: “Không thể." “Điều gì cũng có thể xảy ra." Lam Hàn Phong nói: “Miệng của ngươi không sạch sẽ như thế, nếu như ngươi thua, ngươi hãy đi đánh răng một canh giờ đi." “Phốc" Cody nhịn không được, là người đầu tiên bật cười. Isaacđắc ý rời đi, hoàn toàn không cho rằng chuyện Lam Hàn Phong nói là chuyện gì to tát. Isaaccùng đám bạn của hắn vừa rời đi, sắc mặt Roy liền càng không tốt hơn, nói: “Chuyện gì thế này?" Ban đầ u là Rex nói không có người nào có thể dẫn dắt quân đội, mới để cho Lam Hàn Phong lên, hiện tại liền lòi ra một người,ở trước mặt mọi người nhục nhã Lam Hàn Phong. Rex nói: “Cái này không thể trách ta. Ta nhất định phải phái người mà ta có thể tín nhiệm mang quân đi đánh giặc, không thể cử người ta không tín nhiệm." Hắn nói như thế mọi người đều hiểu, khẩu khí của Isaac vừa nãy khi nói chuyện với Rex không tốt, chỉ sợ bọn họ có vấn đề gì. Rex nói: “Ta hoài nghi h ắn thông đồng với quốc gia đối địch của chúng ta, thế nhưng tạm thời không có chứng cứ. Trong tay hắn có một đội quân đội, là hắn mang tới khu R, trong quân đội có không ít cơ giáp, thế lực không kém. Cho nên ta chỉ có thể tạm thời động viên, không thể ép hắn. Thế nhưng ta không thể thật sự dùng hắn, vốn là dự định mau chóng giải quyết hắn, thế nhưng ai lại nghĩ hắn chạy đến đây." Rex nhìn Lam Hàn Phong một chút, nói: “Thật sự là ngượng ngùng." Lam Hàn Phong khoát tay áo một cái, nói: “Không có chuyện gì, ta vừa vặn luyện tay nghề một chút." Roy có chút không yên lòng, nói là t ỷ thí, thế nhưng sợ Isaac hội nhân cơ hội trả thù. Lam Hàn Phong lần đầu mang binh, cậu còn mang thai, thực sự quá nguy hiểm. Lam Hàn Phong sờ sờ cằm, bỗng nhiên nói: “Nếu ngươi vừa vặn muốn giải quyết quân đội trong tay người kia, tangược lại thật ra có thể giúp hỗ trợ." “Có ý gì?" Rex không rõ. Lam Hàn Phong đang lo không có chỗ thử chiến lược kế hoạch mới của mình, vừa vặn Isaacđưa lên cửa, hơn nữa quân đội cơ giáp của Isaaclàm cho Rex ăn không no ngủ không yên, coi như mình thật sự để cho nhóm gấu mèo ăn cơ giáp kia, Rex chỉ có thể vỗ tay bảo hay. Lam Hàn Phong thần thần bí bí hỏi Fred, nói: “Không gian chứa đồ kịp làm tốt chứ?" Fred đoán được cậu muốn dùng cái kế hoạch kia đối phó Isaac, nói: “Rất nhanh liền có thể xong, yên tâm." Fred cùng Lam Hàn Phong k ề tai nói nhỏ, thoạt nhìn thần thần bí bí, quan trọng nhất là thoạt nhìn quan hệ vô cùng tốt, Roy cùng Rex liếc mắt nhìn nhau, tâm lý đều là hiếu kỳ. Lam Hàn Phong nói: “Ta có biện pháp tốt đối phó Isaac, thế nhưng đó là bí mật." Trong lòng Roy vô cùng ghen t ị, bí mật này hình như Fred thượng tướng có biết, thế mà mình lại không biết, tay của Roy âm thầm bóp mấy cái trên đùi Lam Hàn Phong. Lam Hàn Phong suýt chút nữa cả kinh nhảy dựng lên, nghiêng đầu trừng hắn. Fred r ất nhanh liền đưa không gian chứa đồ đã làm tốt cho Lam Hàn Phong, Lam Hàn Phong cảm thán sự thần kì của nó nửa ngày, nó thật sự có thể đem tất cả nhóm gấu mèo vào bên trong. Vì bảo vệ sự an toàn của nhóm gấu mèo, Lam Hàn Phong liền triệu hoán ra rất nhiều con cóc, con nhện, rết, rắn đủ loại cho vào bên trong không gian chứa đồ, đương nhiên còn thả mấy con bướm, không chỉ có tác dụng công kích, còn có thể hồi máu cho sủng vật, quả thực không có sơ hở nào. Lam Hàn Phong đem không gian chứa đồ gắn ở trên người một con bọ cạp nhỏ, người của nó nhỏ vô cùng, không nhìn kỹ căn bản sẽ không thấy. Chủ yếu nhất là, bọ cạp cũng không phải cơ giáp kim loại, sẽ không bị trang bị quét hình trong doanh trại phát hiện. Hơn nữa bọ cạp có thể nghe hiểu mệnh lệnh của Lam Hàn Phong, Lam Hàn Phong hoàn toàn có thể điều khiển từ xa. Tỷ thí vào trưa ngày thứ hai, là loại tỉ thí gấp rút. Loại thao luyện này trong quân doanh cũng không phải không có, chỉ là không quá thông thường mà thôi. Isaac cảm thấy mình hoàn toàn không có khả năng thất bại, đối phương là một người mới, còn là một nhân ngư giống cái, một chút sức chiến đấu cũng không có. T ỷ thí chính thức bắt đầu, Roy không thể vào chiến hạm của Lam Hàn Phong, hắn ngồi ở phòng quản lý bên trong pháo đài, sắc mặt đen muốn chết, nhữngngười khác cũng đều ở đấy. Lam Hàn Phong đã lên chiến hạm của mình, nhìn mànảnh, nói: “Tiểu con rết() khả ái của ta đã xuất phát chưa?" () không biết sao ở trên là bọ cạp xuống dưới là rết?!? Lục xà cùng hoàng xà bò ở trên vai của cậu, lục xà nói: “Đã sớm xuất phát, tại sao chủ nhân không cho ta đi, ta còn chạy nhanh hơn nó." Lam Hàn Phong ghét bỏ liếc mắt nhìn lục xà, nói: “Bởi vì thể hình của ngươi quá lớn." Lam Hàn Phong nhìn mànảnh nói: “Vì để cho con rết có thể thuận lợi đến không bằng chúng ta dẫn xà xuất động, giương đông kích tây?" L ục xà nói: “Đến lượt ta ra sân sao?" Lam Hàn Phong nói: “Không, ta muốn phái cơ giáp đi hấp dẫn sự chú ý." Bên kia Isaac phát hi ện Lam Hàn Phong chủ động công kích, cười ha ha nói: “Quả nhiên là một hài tử còn hơi sữa, các ngươi xem, hắn dĩ nhiên chủ động công kích chúng ta? Còn dùng loại chiêu số trẻ con này, phái cơ giáp đi ra ngoài, tiêu diệt toàn bộ bọn nó!" “Isaac thượng tướng!" Một người lính vội vả chạy vào, nói: “Không xong!" Isaac không nhịn được nói: “Chuyện gì?" Binh lính hoang mang hoảng loạn nói: “Không xong! Kho gặp công kích của bầy thú kỳ quái! Cơ giáp tất cả đều bị hủy!" Hết chap 36.
Sau đó Roy tướ ng quân liền nghe nói nguyên nhân, nguyên lai là Lam Hàn Diệp đến tìm khiến Lam Hàn Phong không thoải mái, còn dính dáng đến Laurent tướng quân.
D ục vọng chiếm hữu của Roy tướng quân rất mạnh, trước kia biết Lam Hàn Phong cùng Laurent là thanh mai trúc mã đã ghen tị không chịu được, cũng may Lam Hàn Phong cũng không có biểu hiện ra yêu thích Laurent, cũng không có biểu hiện mập mờ nào, lúc này Roy mới miễn cưỡng đè xuống không vui trong lòng.
Sự tình vốn đã coi như là quá khứ, kết quả Lam Hàn Diệp nhất định phải chen vào, đem Lam Hàn Phong cùng Laurent tụ lại cùng nhau, Roy lúc này đổ vại giấm chua. Tuy rằng Roy cũng rất muốn nhanh chóng rời đi Theo, thế nhưng cứ đi một cách yên lặng không tiếng động như vậy không phải là phong cách của hắn. Roy phân phó người chuẩn bị đồ dùng, ngày mai xuất phát, sau đó liền đến lâu đài, tìm Theo quốc vương muốn giải thích.
Chuy ện này vốn không phải là sự tình vẻ vang gì, hơn nữa Theo quốc vương tin theo lời nói một bên của Lam Hàn Diệp, không tìm hiểu gì cả. vốn là Theo quốc vương muốn bỏ qua như vậy, không ngờ được Roy tướng quân tìm tới cửa nhanh như thế.
Theo quốc vương làm gì có khí thế như Roy tướng quân, nhất thời ấp úng, không dám nói chuyện lớn tiếng, nửa ngày mới nói: “Chuyện này, quả thật là ta không suy nghĩ nhiều, Roy tướng quân xin yên tâm, ta nhất định sẽ hảo hảo giáo huấn Lam Hàn Diệp."
Roy cườ i lạnh một tiếng, nói: “Quốc vương bệ hạ, ngài nói như vậy, ta cảm thấy phi thường không có thành ý, ta và Lam Hàn Phong ngày mai sẽ rời đi, sợ rằng ngài có thật sự giáo huấn Lam Hàn Diệp hay không thì cũng không biết."
Theo qu ốc vương cũng chỉ là nói trên miệng một chút, trong lòng cũng không phải là thật sự muốn đem Lam Hàn Diệp làm như thế nào. Dù gì cũng là nhi tử của hắn, còn là một vương tử nhân ngư tướng mạo không tồi, có thể sinh con. Theo quốc vương nghĩ, chờ bọn Roy đi, cách một quãng thời gian, tất cả mọi người quên đến không sai biệt lắm, liền đem Lam Hàn Diệp gả đến một quốc gia khác kết giao, cũng dễ lôi kéo quan hệ.
Theo quốc vương khổ sở sầm mặt lại rồi, nửa ngày mới nói: “Chuyện này…Roy tướng quân, ngài nói… Làm thế nào mới tốt."
Dựa theo ý của Roy, Lam Hàn Phong dù gì cũng là Theo vương tử, có người phỉ báng hãm hại hắn, đương nhiên cần phải công bố xin lỗi, như vậy là tối thiểu.
B ởi vậy, tính toán nhỏ nhặt của Theo quốc vương coi như là ngâm nước. Mọi người đều biết Lam Hàn Diệp là một nhân ngư có lòng đố kỵ rất nặng, ngay cả thân ca ca của mình cũng thiết kế hãm hại, lại bị Roy tướng quân ghét bỏ không cần, vậy sau này còn ai dám lấy hắn?
Tuy rằng Theo quốc vương không muốn, thế nhưng Roy xụ mặt xuống, hắn liền sợ, không thể làm gì khác hơn là gật đầu lia lịa.
Bu ổi tối trước khi Lam Hàn Phong rời đi lại bị Roy giằng co hơn nửa đêm. Lam Hàn Phong một ngày bị giằng co hai lần, hoàn toàn mềm oặt, mi mắt cũng không nâng lên được, cảm thấy mình sắp *** tẫn nhân vong. Lòng nói rõ ràng buổi tối cũng cho Roy một giọt thuốc nước, làm sao lại hoàn toàn ngược lại?
Lam Hàn Phong suýt chút nữa thì sản sinh hoài nghi với thuốc nước kia, thế nhưng không kịp hoài nghi, đã rơi vào mộng đẹp.
Roy thỏa mãn ôm Lam Hàn Phong nằm xuống, nhẹ nhàng hôn mấy lần ở bên gáy cậu.
Ngày hôm sau b ọn họ phải trở về khu R, thế nhưng sáng sớm, Lam Hàn Phong làm sao cũng không muốn mở mắt. Lam Hàn Phong nằm trong ổ chăn, gắt gao nhắm mắt lại chơi xấu, coi như Roy đem bàn tay đến bên trong chăn của cậu quấy nhiễu, cậu đều đánh chết không mở mắt.
Roy bất đắc dĩ cười cười, có lẽ là ngày hôm qua đem cậu chơi đùa quá thảm.
Roy chỉ có thể ngồi ở bên giường, mặc quần áo cho Lam Hàn Phong, sau đó dùng chăn bọc lại, ôm cậu lên phi thuyền.
Ngày hôm sau, Lam Hàn Di ệp sắc mặt tái xanh bị binh lính áp đến xin lỗi. Hắn làm sao biết, chính mình dĩ nhiên ăn trộn gà không thành lại mất nắm gạo, trái lại lại hãm hại mình.. Hắn là một người vô cùng sĩ diện, hiện tại quả thực giống như là thằng hề bị người vây xem, làm cho hắn quả thực muốn tức chết rồi.
Cody thấy khuôn mặt vô cùng thối của Lam Hàn Diệp,không nhịn được ló đầu xem kịch vui.
Sean nhìn hắn một cái, không lên tiếng.
Lam Hàn Phong còn đang ngủ, Lam Hàn Diệp không thể làm gì khác hơn là bị áp đến gian phòng trên phi thuyền tìm cậu xin lỗi. Các binh sĩ không tiện tiến vào phòng của tướng quân phu nhân của Roy, đành chờ bên ngoài. Lam Hàn Di ệp gõ cửa đi vào liền thấy trong phòng treo rèm, có chút tối tăm, cũng không mở đèn. Lam Hàn Phong còn nằm ở trên giường, chăn che trên người cậu, chỉ lộ ra một cái đầu cùng một cánh tay.
Roy tướ ng quân an vị ở trên giường, vốn là định đem Lam Hàn Phong đặt ở trên giường để cho cậu yên tâm mà ngủ, ai biết Lam Hàn Phong nghiêng người, bán nằm ở trên giường, cánh tay lộ ra ngoài khoát lên eo Roy.
Lam Hàn Diệp tiến vào nhìn thấy, nhất thời sắc mặt càng đen hơn.
Lam Hàn Phong mơ mơ màng màng mở mắt, phát hiện Lam Hàn Diệp dĩ nhiên đứng ở trước mặt mình, trong miệng lầm bầm một câu, “Ta nằm mơ." Sau đó cứ tiếp tục ngủ, cậu nghĩ thầm, không phải là về khu R sao, sao lại nhìn thấy tên quỷ đáng ghét kia.
Lam Hàn Di ệp bất đắc dĩ, không có một chút áy náy nào, mạnh mẽ trừng Lam Hàn Phong, một bộ muốn lột da cậu. Hắn nhìn thấy Roy tướng quân sủng nịch Lam Hàn Phong, càng ghen tỵ muốn chết.
Chỉ tiếc, Lam Hàn Phong không có bất kỳ phản ứng nào với vẻ mặt của hắn, triệt triệt để để ngủ.
Roy không nhìn Lam Hàn Diệp một chút nào, bảo người đưa hắn ra ngoài.
Lam Hàn Di ệp cảm thấy trong việc này mình triệt triệt để để là một thằng hề, bị người một đường chỉ chỉ trỏ trỏ, bị người một đường cười nhạo. Hắn nhanh chóng cúi đầu, dùng nện bước nhanh nhất rời khỏi phi thuyền.
Cody gõ gõ cửa phòng Roy tướng quân, nói: “Tướng quân, Leslie vương tử cùng Laurent tướng quân đến đưa tiễn."
Roy nghe đến động tĩnh nhíu nhíu mày, đem Lam Hàn Phong vắt vẻo trên người hắn đặt lên trên giường, đi ra ngoài.
Cody th ấy sắc mặt của Roy không thích hợp, còn tưởng rằng vừa nãy Lam Hàn Diệp chọc hắn mất hứng.Ấn tượng của Cody đối với Leslie cùng Laurent cũng không tệ lắm, cũng không cảm thấy được Lam Hàn Phong cùng Laurent có quan hệ đặc thù gì, cho nên hoàn toàn không thể hiểu được ý nghĩ của Roy.
Laurent nghe nói Lam Hàn Phong mu ốn vội vàng rời đi Theo, còn có chút không nỡ lòng bỏ, dù sao cũng là bằng hữu khi còn bé, thật vất vả gặp mặt một lần, nhanh như vậy người ta đã muốn đi.
Laurent cố ý vội vã đuổi đến đưa tiễn, kết quả liền ở trên đường gặp người hắn không muốn gặp nhất, Leslie vương tử điện hạ.
Leslie nhìn hắn, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như trước kia, nói: “Laurent tướng quân gần đây thật là rảnh nha."
Laurent ng ập ngừng nhấp môi, không biết làm thế nào để nói chuyện như bình thường. Ngày hôm trước, hắn và Leslie vương tử đã xảy ra quan hệ không nên, hắn dĩ nhiên lên giường cùng Leslie vương tử, sự tình hoang đường đến cỡ nào. Mà ngay tại hôm qua, chuyện hoang đường này còn xảy ra…
H ắn vốn là muốn rời khỏi cung điện trực tiếp về nhà, lại bị Leslie vương tử gọi lại, bị hắn kéo đi. Sau đó bắt đầu một hồi hoang đường, Laurent rõ ràng cảm thấy không thể cùng một nam tính nhân ngư phát sinh quan hệ.
Laurent bây gi ờ thấy mặt Leslie, liền không tự chủ cảm thấy xấu hổ. Hắn nghe thấy thanh âm lạnh nhạt của Leslie, cùng biểu tình lãnh đạm, bỗng nhiên lại nghĩ đến, Leslie ngày hôm qua đè hắn ở trên giường, nói những lời kia.
Laurent c ảm thấy mình nhất định là điên rồi, lời nói xấu hổ như vậy, Leslie làm sao lại có thể dùng biểu tình bình tĩnh nói ra? Hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng. Rất đáng tiếc, khi đó hắn đều bị Leslie đặt ở trên giường, không thể quay đầu nhìn vẻ mặt của hắn.
“Laurent tướng quân, ngươi đang suy nghĩ gì?" Leslie bỗ ng nhiên kề hắn, hỏi. Laurent sợ hết hồn, nhanh chóng lui về sau một bước, nói: “Xin lỗi, ta thất thần."
Roy r ất nhanh liền đến, thế nhưng Lam Hàn Phong cũng không có đi theo bên cạnh hắn, chỉ có một mình hắn.
Laurent liếc nhìn chung quanh, xác định là chỉ có một mình Roy tướng quân, có chút giật mình hỏi: “Ta là tới tiễn đưa, tướng quân phu nhân…"
Roy rất không khách khí nói: “Thân thể của hắn hơi mệt chút, còn đang nghỉ ngơi."
Laurent là m ột người rất đơn thuần, còn có chút lo lắng hỏi Lam Hàn Phong có phải là bị bệnh hay không, có cần mời bác sĩ đến xem thử trước khi khởi hành hay không.
Leslie n ở nụ cười một tiếng, ý tứ hàm xúc không rõ, hiển nhiên rất rõ ràng lời nói của Roy tướng quân là chỉ cái gì, đánh gãy ngốc đầu ngốc não Laurent, nói: “Chúng ta đi tiễn đưa, hi vọng ngày sau có cơ hội gặp mặt Roy tướng quân. Nếu thân thể của tướng quân phu nhân không khỏe, như vậy chúng ta liền cáo từ, tướng quân thỉnh đi chiếu cố phu nhân đi."
Ấn tượ ng của Roy đối với Leslie cũng không tồi lắm, là một người có đầu óc thanh tỉnh, hơn nữa còn là huynh trưởng Lam Hàn Phong, cho nên Roy cũng phải cấp mấy phần mặt mũi.
Roy vẻ mặt ôn hòa cùng hắn nói mấy câu, vô cùng khách khí.
Sau đó Leslie liền chủ động cáo từ, khi rời đi còn không quên mang Laurent tướng quân đang không hiểu gì cả cũng mang đi.
Sau khi Roy r ời đi không lâu Lam Hàn Phong cũng tỉnh lại rồi, cậu ôm chăn trừng mắt to, thoạt nhìn còn chưa có triệt để qua cơn buồn ngủ, ánh mắt mờ mịt nhìn vào một chỗ.
Roy trở lại rất nhanh, nhìn thấy bộ dáng ngơ ngác của Lam Hàn Phong, liền đi tới, nắm cằm của cậu, cúi đầu cắn một chút lên môi cậu, nói: “Rốt cục tỉnh rồi?"
Lam Hàn Phong tr ợn to hai mắt, nhìn hắn giống như là xem quái vật, sau đó hơi di chuyển mông, lui về phía sau, nói: “Ngươi đừng làm ta, ta hiện tại mỗi bộ phận toàn thân đều đau, ngươi mà lại làm, ta sẽ cắn ngươi."
Roy b ị cậu chọc cười, ngồi ở bên giường, lấy tay vuốt ve một dấu hôn lộ ra bên cổ Lam Hàn Phong, nói: “Biết thân thể ngươi không thoải mái, tuy rằng bây giờ ta rất muốn hưởng dụng mĩ vị, thế nhưng ta vẫn có thể nhịn được."
Lam Hàn Phong biểu thị trơ trẽn, có quỷ mới tin hắn có thể nhịn được, nói: “Ngươi đi giúp đi."
Roy biết cậu đang đuổi người, bất đắc dĩ cười cười, nói: “Đừng để cảm lạnh, phi thuyền lập tức cất cánh, ta cũng nên đi ra xem một chút."
Lam Hàn Phong liên t ục gật đầu, vẫy tay đưa hắn ra ngoài cửa.
Phi thuyền cất cánh không lâu, Sean bỗng nhiên vội vã tiến vào phòng chỉ huy, nói với Roy: “Tướng quân, lãnh chúa khu R Rex phát thông tin đến."
“Nhận." Roy nói.
Sean gật đầu, lập tức đem thông tin chuyển vào màn ảnh trong phòng chỉ huy, trên màn ảnh rất nhanh xuất hiện thânảnh của Rex.
Rex cười híp mắt, nói: “Lão hữu thân ái, tuần trăng mật vui vẻ sao?" Roy suy nghĩ một chút hành trình đến Theo lần này, không trả lời hắn, mà là nói: “Ngươi có việc gấp?"
Rex thở dài nói: “Tuy rằng ta rất không muốn đánh gãy lữ trình cho tuần trăng mật của các ngươi, thế nhưng quả thật ta có chuyện gấp."
Roy không nhìn ra hắn có bao nhiêu áy náy, nói: “Chúng ta đã khởi hành chuẩn bị trở về."
“Cái gì?" Rex hơi kinh ngạc, thế nhưng nhìn kĩ, bối cảnh chõ Roy đúng là bên trong phi thuyền, nói: “Tuy rằng ta rất kinh ngạc tuần trăng mật của các ngươi ngắn như thế, thế nhưng…các ngươi trở về cũng tốt, khu R xảy ra một ít vấn đề."
Roy cau mày, Rex tìm h ắn, nói rõ đó chắc chắn không phải là vấn đề nhỏ. Rex nói: “Quốc vương Brian kia, tên là gì nhỉ?"
Roy: “…"
Rex tự hỏi tự trả lời, nói: “Đúng, Lance quốc vương, hắn chó cùng rứt giậu." “Cái gì?" Roy nói: “Nói cụ thể một chút."
Rex nói: “Brian liên hiệp mấy quốc gia khác, chuẩn bị phát động tấn công khu R. Khu R hiện tại rất cần Roy tướng quân ngươi mang binh trở về giúp đỡ." Roy cau mày, nói: “Liên hiệp quốc gia nào?"
Theo lý thuy ết người có thể cầm binhở khu R cũng không ít, Rex cũng có mấy vị tướng đắc lực, vội vã bận bịu như vậy, sợ Brian lúc này thật là chó cùng rứt giậu, liên hiệp không ít quốc gia đồng thời sát phạt khu R.
Rex nói: “Thêm vào Brian, không sai biệt lắm tổng cộng mười nguồn sức mạnh." Roy: “…"
Roy nh ất thời nhức đầu muốn chết, mười nguồn sức mạnh? Hắn hiện tại phi thường hi vọng Rex đang cùng mình đùa giỡn, thế nhưng hiển nhiên Rex cũng không phải đang đùa giỡn với mình, hắn biết khi Rex đang đùa giỡn là biểu tình gì.
Roy nửa ngày mới lên tiếng: “Ngươi bị bao nhiêu người mang hận?"
Rex bi ểu thị chính mình rất oan uổng, nói: “Lão hữu thân ái, ngươi cảm thấy ngươi không có trách nhiệm sao? Những người kia rõ ràng có một phần nguyên nhân rất lớn là đến vì ngươi."
Roy nói: “Chúng ta sẽ nhanh chóng trở về, ngươi vẫn là suy nghĩ kỹ lại đi."
Lam Hàn Phong l ại nằm một hồi, sau đó liền xuống giường hoạt động, ăn bữa trưa do người hầu chuẩn bị, sau đó bưng cốc, thả chút thuốc nước vào, ân cần đi tìm Roy, chuẩn bị bưng cho hắn uống (editor: em lại đi tìm chết thì anh biết phải làm sao >"<). C ửa phòng chỉ huy mở ra, cũng không có khóa, Roy, Sean cùng Cody đều ở bên trong. Lam Hàn Phong ngó nghiêng đầu, gõ một cái lên cửa, nói: “Ta có thể đi vào sao?" “A, là Lam Hàn Phong, nhìn thấy ngươi thật cao hứng." Là âm thanh c ủa Rex, Lam Hàn Phong suýt chút nữa cho rằng mình bị Roy dằn vặt đến nỗi sinh ra ảo giác rồi, sau đó ngẩng đầu, liền thấy Rex xuất hiện ở trên màn ảnh, nguyên lai là truyền ra từ một cái màn hình cực lớn. Roy vẫy vẫy tay với cậu, Lam Hàn Phong liền bưng cốc đi vào, sau đó ngồi ở bên người Roy, đem cốc ân cần đưa cho hắn, thả ở trước mặt của hắn. Roy vừa vặn khát, liền cầm lên uống một hớp, rồi để lên bàn. Rex m ột mặt vui đùa, nói: “Xem ra đi ra ngoài hưởng tuần trăng mật, đối với việc tiến triển tình cảm có trợ giúp rất lớn. Sau khi chuyện lần này kết thúc, ta cũng phải mang theo Fred đi hưởng tuần trăng mật." “Cái gì?" Cody s ững sờ, sau đó kêu sợ hãi đứng lên. Hắn cảm thấy lỗ tai của mình tuyệt đối không có vấn đề, Rex vừa nãy xác thực nói muốn mang Fred thượng tướng đi hưởng tuần trăng mật. Hưởng tuần trăng mật vẫn là ý mà hắn biết đến sao? Sean bình tĩnh liếc mắt nhìn hắn, nói: “Ngồi." Rex càng nhanh cười rộ lên, nói: “Xem ra ta đã hù một tiểu tử." Sean sắc mặt bất thiện nhìn Rex. Roy bình tĩnh nói: “Nếu như ngươi có thể vượt qua lần này, thì lại lên kế hoạch tuần trăng mật sau." Rex làm ra biểu tình thương tâm, nói: “Trái tim của ta đã thủng trăm ngàn lỗ, ngươi không nên nói nữa." “Đã xảy ra chuyện gì?" Lam Hàn Phong kỳ quái nhìn bọn họ, cảm thấy sắc mặt của hai người đều đặc biệt nghiêm nghị. Ro y chưa kịp mở miệng, Rex đã tích cực giảng thuật tình cảnh bây giờ của bọn họ, sau đó thành khẩn mời cậu gia nhập vào đội ngũ của bọn họ, đồng thời hỗ trợ. Rex từng thể nghiệm qua giá trị vũ lực của Lam Hàn Phong, có cậu hỗ trợ tuyệt đối là chuyện tốt. Lam Hàn Phong trợn mắt lên, miệng đều mở lớn, nói: “Đúng là mười nguồn sức mạnh?" Rex nghiêm túc gật đầu. Lam Hàn Phong mí mắt nhảy vụt, nói: “Ngươi làm người có bao nhiêu thất bại, quả thực như là chuột chạy qua đường người người đuổi đánh." Rex lập tức phản bác, nói: “Bọn họ cùng Brian liên hợp, còn có một nguyên nhân rất lớn, là bởi vì Roy!" Lam Hàn Phong quay đầu nhìn Roy liếc mắt một cái, nói: “Hai người các ngươi kẻ tám lạng người nửa cân, cũng đừng từ chối trách nhiệm." Roy: “…" Hắn rõ ràng mới làngười vô duyên vô cớ trúng đạn. Khu R v ốn là khu vực cấm, bởi vì khu R đâu đâu cũng có hung đồ lưu vong, bọn họ không chịu quản giáo, hung đồ dã tính,ở đây xưng bá một phương,những quốc gia muốn chiếm đoạt khu R trước kia đều là tay trắng trở về. M ặc dù mọi người đã sớm từ bỏ ý định chiếm đánh khu R, thế nhưng không nghĩ tới Rex bỗng nhiên làm tới lãnh chúa khu R, còn đem khu R phát triển càng ngày càng lớn. Đông đả o quốc gia đều lại một lần nữa thèm nhỏ dãi khu R, đều muốn nuốt miếng bánh này vào trong bụng. Mà ngay tại lúc này, khu R có lực lượng mới, chính là Roy tướng quân mang theo quân đội đến. Roy tướ ng quân nổi tiếng bên ngoài, rất nhiều quốc gia sợ hãi Brian, đều là bởi vì danh tiếng của Roy. Mà hiện tại, Roy ly khai Brian, đến khu R, ngay lập tức bọn họ liền trở nên kính nể khu R. Vốn là đông đảo quốc gia đều đã từ bỏ ý nghĩ chiếm đoạt khu R, bọn họ cũng không muốn đi trêu chọc Roy tướng quân. Thế nhưng vào lúc này, Lance quốc vương liền đi lôi kéo bọn họ, thỉnh cầu bọn họ liên hợp xuất binh, bỏ xuống ân oán trước kia, đồng thời chiếm đoạt khu R, giải quyết tai họa ngầm lớn nhất. Lance qu ốc vương mới đầu là muốn lấy lòng Rex, đưa một lãnh chúa phu nhân sang. Thế nhưng Rex một mực từ chối, Lance quốc vương mất mặt, lòng sinh ghét hận, liền bắt đầu suy nghĩ làm sao tiêu diệt khu R. Lance qu ốc vương nói khu R vô cùng đáng sợ, nói bọn họ vốn là tội phạm trốn chạy, đều là tham lam tội ác tày trời, sẽ không thỏa mãn một địa phương nhỏ như vậy, chẳng mấy chốc sẽ đi nam chinh bắc chiến, từng bước chiếm đoạt các quốc gia nhỏ. Khu R trước đây không có làm như thế, không phải là bọn hắn không nghĩ đến, mà là thực lực bọn hắn không đủ, hiện tại Roy gia nhập khu R, thực lực của bọn họ trở nên mạnh mẽ, đã bắt đầu có những dục vọng ngu xuẩn. Các qu ốc gia nhỏ đều bị lời nói của Lance quốc vương làm sợ hãi, cảm thấy quả thật khu R có thể chiếm đoạt bọn họ. Hiện tại chính là thời cơ tốt, nhiều quốc gia như vậy liên hiệp lại, coi như khu R có lợi hại đến đâu, thì bọn họ cũng có thể dựa vào binh lực nhiều mà tiêu diệt khu R. Rex nói: “Mười nguồn sức mạnh, nếu như bọn họ từ phương hướng khác nhau lại đây, tướng quân dẫn dắt quân đội của chúng ta sẽ không đủ." Đúng là như thế, mười nguồn sức mạnh, thật sự là nhiều lắm. Lam Hàn Phong cũng gia nhậ p vào hàng ngủ vẻ mặt ngưng trọng của bọn họ, mọi người mở một hồi thảo luận bàn tròn, thế nhưng thực sự không nghĩ đến biện pháp gì tốt, chỉ có thể trước tiên chạy về khu R rồi nói sau. May là l ần này chuyện Roy cùng Lam Hàn Phong đi Theo cũng không có nhiều người biết cho nên trên đường trở về bọn họ cũng không gặp ngăn cản cùng công kích gì. Vài ngày sau, mọi người về đến khu R. Lam Hàn Phong k ỳ quái nói: “Trên đường trở về ta cũng không thấy có quân đội mai phục nào, tình báo của ngươi có tin được không? Không phải là cái tin kia vô căn cứ Lance quốc vương đang hù dọa ngươi đi?" Rex nói: “Tình báo c ủa ta đương nhiên tin cậy, mỗi một quốc gia đều có thám tử nằm vùng tin cậy của ta. Tin tức này được đưa tới kịp thời, ngươi không thấy quân đội vây quanh lại đây là vì bọn họ còn chưa tính toán xong." Roy nói: “Xác thực, mười nguồn sức mạnh, nghe tới rất cường đại, thế nhưng còn lâu mới đoàn kết như một. Muốn cho mười nguồn sức mạnh tất cả đều dựa theo kế hoạch nghe lệnh, là muốn phí không ít thời gian." Rex gật đầu, nói: “Cho nên, chúng ta bây giờ còn có một chút thời gian, nghĩ một chút biện pháp." Roy nói: “Đã chọ n xong ứng cử viên dẫn dắt quân đội chưa?" Rex nói: “Thêm cả ngươi, vừa vặn mười người, thế nhưng…" “Cái gì?" Roy nhìn hắn ấp a ấp úng, không nhịn được hỏi. Rex nhìn Lam Hàn Phong một cái, nói: “Mười người tuyển chọn, trong đó có cả tâm can bảo bối của ngươi." “Không được." Đúng như dự đoán, không cần suy nghĩ, Roy đã từ chối luôn, khẩu khí của hắn tương đối kiên quyết, một một chút ý tứ thương lượng cũng không có. Rex nói: “Ngươi trước tiên không muốn…" Roy vẫn không cho hắn cơ hội nói tiếp, nói: “Lam Hàn Phong chưa từng dẫn dắt quân đội bao giờ, ta không cho hắn tham gia" Tuy r ằng Roy thừa nhận giá trị vũ lực của Lam Hàn Phong rất cao, thế nhưng Lam Hàn Phong không là quânnhân, để cho hắn tự tiện dẫn dắt quân đội, rất có thể là hại hắn. Rex nói: “Bây gi ờ là thời khắc nguy cấp, không còn lựa chọn." Roy vẫn cứ không đồng ý, sắc mặt phi thường không dễ nhìn. Rex nói: “Ngươi nghĩ rằng chúng ta thua, những người kia sẽ bỏ qua cho Lam Hàn Phong sao?" Roy lạnh lùng nói: “Trước khi khai chiến, ta sẽ đưa hắn đến nơi an toàn." “Ngươi…" Rex cả kinh, nguyên lai Roy đã sớm nghĩ xong, hắn bây giờ không còn lời gì để nói. Lam Hàn Phong nhìn bọn họ giương cung bạt kiếm, không nhịn được nói: “Ta có thể thử một chút." Roy l ập tức không đồng ý cầm tay cậu, nói: “Đây không phải là chuyện cười, vạn nhất ngươi…" Lam Hàn Phong nắm lại tay Roy, nói: “Ngươi đừng vội. Không phải vẫn chưa đánh nhau sao? Ta nói thử một chút, nếu như ta thật sự không được, ta tuyệt đối sẽ không cho các ngươi thêm phiền, thế nhưng nếu như ta có thể đảm nhiệm được, ta cũng muốn giúp ngươi a. Ta một đại nam nhân, không muốn tránh tại sau lưng ngươi được ngươi bảo vệ." Roy bị Lam Hàn Phong ngăn chặn lời nói, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho phải. M ọi người giằng co nửa ngày, cuối cùng Roy rốt cục đáp ứng để cho Lam Hàn Phong thử một chút. Nói chung nếu như Lam Hàn Phong thật sự không thíchứng, hắn tuyệt đối sẽ không để Lam Hàn Phong làm chuyện này. Rex nhìn thấy có hi vọng, tạm thời thở phào nhẹ nhõm. Lam Hàn Phong k ỳ thực hơi sốt sắng, cậu không hiểu rõ quân sự một chút nào, nếu như miễn cưỡng nói, ngược lại làở trong game thường thường có các loại hoạt động công phòng chiến, tuy rằng không thường thường chỉ huy, nhưng không tính là xa lạ. Lam Hàn Phong li ếc mắt nhìn bảng điều khiến trò chơi của mình, thanh tỉnh nghĩ, mình quả thực có nhiều ưu thế hơn người khác. Phượng hoàng sâu độc của cậu có thể lập tức đứng lên sau khi bị thương, còn có thể kiếm thi thể của người khác, kỹ năng phục sinh người khác. Hi vọng kỹ năng của mình còn hữu hiệu, Lam Hàn Phong nghĩ. Rex quyết định dạy cấp tốc cho Lam Hàn Phong một chút, đương nhiên phụ trách huấn luyện Lam Hàn Phong chính là Roy tướng quân. Mườ i nguồn sức mạnh, bọn họ phân chia một chút, đem một phần tương đối yếu nhất cho Lam Hàn Phong, như vậy làm cho áp lực của cậu nhỏ hơn một chút, cũng dễ đối phó hơn. Huấn luyện cấp tốc cho Lam Hàn Phong mấy ngày, sau đó Roy liền mang theo cậu đi quân doanh học tập. Chi ến tranh công nghệ cao, làm cho Lam Hàn Phong càng cảm thấy giống như đang chơi game, chỉ huy đa số đều là ở trên màn ảnh hoàn thành thao tác. Binh lính sẽ tiếp nhận mệnh lệnh, thao tác cơ giáp đi hoàn thành mệnh lệnh. Năng lực tùy cơ ứng biến vô cùng quan trọng, sự quen thuộc đối với các loại cơ giáp cũng vô cùng quan trọng. Lam Hàn Phong cảm thấy được, cái này nếu so với chiến tranh đao thật súng thật còn gặp màu đỏ (máu) thì tốt hơn nhiều lắm, ít nhất có thể làm cho cậu nhanh chóng tiếp thu. Lam Hàn Phong ng ồi ở bên trong chiến hạm của mình, cậu bây giờ có phòng chỉ huy độc lập, nhìn các loại nút lệnh trên màn ảnh, vẫn có chút đau đầu. Cậu nỗ lực học tập mấy ngày, thế nhưng các chủng loại cơ giáp quá nhiều, quân địch phái ra cơ giáp có thể là kiểu mới, cũng không biết thuộc tính, cậu cảm thấy được năng lực tùy cơ ứng biến của mình còn khá kém. Lam Hàn Phong nghĩ, nếu như có thể tiên phát chế nhân, từ căn nguyên phá huỷ cơ giáp quân địch, vậy thì có thể nói hoàn mỹ, bọn họ ngay cả tiến công đều không thể, trận này trận chiến tuyệt đối liền thắng đẹp. Lam Hàn Phong ngay l ập tức liền nghĩ đến gấu mèo, gấu mèo mặc dù coi như đáng yêu, một bộ manh manh vô cùng, thế nhưng khẩu vị đều đặc biệt tốt, bất luận là kim loại gì đều có thể cắn nát ăn vào bụng, hơn nữa còn nhiều. Lam Hàn Phong t ừ dã ngoại tìm được hơn trăm con gấu mèo, nếu như đem tất cả gấu mèo đấy thuận lợi đưa vào trong quân doanh của địch, để gấu mèo cắn cơ giáp của bọn họ rối *** rối mù, không thể phát động, hết thảy buồn phiền đều có thể giải quyết. Lam Hàn Phong c ảm thấy ý đồ này của mình vô cùng tốt, chỉ là làm thế nào để đưa nhóm gấu mèo này vào quân doanh một cách lặng yên không tiếng động, đây là một vấn đề khổ não. Nhóm gấu mèo quá to, trừ khi binh lính của đối phương bị mù, nếu không thì chắc chắn sẽ bị phát hiện “Lam Hàn Phong?" Fred thượng tướng gõ cửa một cái, đi vào phòng chỉ huy, nói: “Tình huống có tốt không?" Lam Hàn Phong gật gật đầu, nói: “Còn có thể." Fred ng ồi ở bên cạnh cậu, nói: “Roy tướng quân không yên lòng ngươi, thế nhưng sợ đến thăm ngươi ngươi lại có áp lực, cho nên bảo ta tới hỏi thăm một chút tình huống. “ Lam Hàn Phong không nhịn cười được, tâm nói mìnhở trong lòng Roy, tại sao lại có thể không có sức chịu đựng như vậy. Fred nói: “Tuy r ằng ta phụ trách phương diện kỹ thuật, thế nhưng nếu ngươi có vấn đề, ta có thể giúp ngươi một chút." Lam Hàn Phong ánh mắt sáng lên, cậu bây giờ đang rất cần giúp đỡ về phương diện kỹ thuật, vội vàng hỏi: “Ta có một vấn đề, nếu như ta muốn đem một rất vật lớn thu nhỏ, rút lại đến mức độ cơ hồ không thấy được, có thể làm được sao?" Fred kỳ quái nhìn cậu, nói: “Không gian phổ thông có thể rút lại con vật nhỏ, không gian chứa đồ chế tác *** xảo một chút, có thể làm được ngoại hình giả lập hóa." “Không gian ch ứa đồ?" Lam Hàn Phong sững sờ, tại sao cậu lại có thể quên chứ, không gian chứa đồ ở thế giới này giống với ba lô trò chơi của cậu vậy, đều là không nhìn thấy hơn nữa cùng có thể chứa đồ vật. Fred lấy ra không gian chứa đồ của mình, là một chiếc nhẫn đeo trên ngón tay hắn, thoạt nhìn phi thường *** xảo. Lam Hàn Phong nói: “Đồ vật còn sống cũng có thể bỏ vào? Không có vấn đề gì đi?" “Đương nhiên có thể." Fred nói. Lam Hàn Phong nh ất thời mừng rỡ như điên, chẳng phải là đem nhóm gấu mèo đưa vào không gian chứa đồ là xong rồi sao. Cậu có thể triệu hoán một con rết rất nhỏ, để tiểu con rết mang theo không gian chứa đồ, tiến vào kho cơ giáp của quân địch, nhóm gấu mèo ăn đi cơ giáp, cuối cùng đại công cáo thành. Lam Hàn Phong lập tức hưng phấn nói: “Ngươi có thể giúp ta làm mấy không gian chứa đồ nhỏ hơn một chút được không?" Fred hi ếu kỳ cậu muốn không gian chứa đồ nhỏ hơn một chút để làm gì, Lam Hàn Phong cũng không biết kế hoạch có thể làm được hay không, liền giảng cho hắn nghe. Fred ngây ngẩn cả người, nói: “Nếu như có thể thành công lẻn vào, quả thật là có thể được." Fred l ần đầu nghe nói loại kế hoạch này, dù sao không phải ai cũng có linh thú có lực phá hoại như gấu mèo, hơn nữa sợ rằng không có ai lại có hơn trăm con linh thú như vậy. Nếu quả thật đem trăm con gấu mèo nhỏ lẻn vào trong quân doanh của địch, sợ rằng hủy diệt một kho cơ giáp, cũng chính là chuyện nhỏ. Fred não bổ ra tình cảnh đó, không nhịn được sau lưng phát lạnh. Làm ra một cái cơ giáp tốt phải phí rất nhiều thời gian cùng binh lực a. Lam Hàn Phong được đế n tán thành cao hứng vô cùng, liền giao cho Fred chuyện làm không gian chứa đồ. Lam Hàn Phong thật cao hứng cùng Fred rời chiến hạm, hai người đi về phía pháo đài. Đến pháo đài, người hầu nói tất cả mọi người đang ở phòng thảo luận, bọn họ liền cùng đi qua. Đẩy ra cửa phòng hội thảo, bầu không khí bên trong giống như không quá tốt. Lam Hàn Phong nhìn lướt qua, tất cả mọi người đều ở đây, hơn nữa còn có mấy người mà cậu không quen. M ột nam nhân lại mặt nhìn thấy cậu tiến vào, dùng rất ánh mắt khinh thường nhìn cậu, nói: “Rex lãnh chúa, đây chính là ngài nói, nhân ngư giống cái còn có năng lực hơn ta?" Hắn nói xong, mấy nam nhân xúm lại ở một bên đều cười ha hả. Lam Hàn Phong quan sát hắn vài lần, đối phương phi thường không hòa hảo, Lam Hàn Phong đương nhiên sẽ không cho bộ mặt hòa nhã. Roy vẫy tay gọi cậu lại đây, Lam Hàn Phong đi đến ngồi bên cạnh hắn. Sắc mặt của Rex cũng chăng tốt đẹp gì, nói: “Isaacthượng tướng, quân lệnh này mấy ngày trước cũng đã được quyết định." Nam nhân g ọi là Isaac kia không phục lắm, nói: “Tên tiểu bạch kiểm này căn bản không có một tí quân công nào, dựa vào cái gì dẫn dắt quân đội. Ta chinh chiến nhiều năm, lợi hại hơn hắn nhiều lắm, ngươi dĩ nhiên chọn hắn chứ không chọn ta, người bên ngoài tuyệt đối sẽ không phục tùng." Khẩu khí của Isaac phi thường ác liệt, Lam Hàn Phong có chút không cao hứng, nói: “Sợ rằng người không phục, chỉ có ngươi." Isaac nhìn cậu chằm chằm nói: “Ta chính là không phục, ngươi có bản lãnh gì, ta muốn tỷ thí với ngươi. Ngươi thua thì phải quỳ ở trước mặt của ta, liếm giày ta." “Oành" một tiếng, Roy dùng lực vỗ bàn một cái, bàn nhất thời không chịu nổi gánh nặng, gãy thành bảy tám phần. Ngườ i kia bị Roy làm sợ hết hồn, thế nhưng vẫn cứ không phục, nói: “Chúng ta là muốn đi đánh giặc, không phải xem ai lớn lên dễ nhìn, cũng không phải xem công phu trên giường của ai tốt." “Ngươi muốn tỷ thí." Lam Hàn Phong ngăn cản Roy tức giận, nói: “Ta có thể để cho ngươi thua tâm phục khẩu phục." “Được được được! Khi đó ngươi thua, ta liền dẫn dắt quân đội, ngươi cũng không nên chơi xấu." Isaac lập tức nói. Lam Hàn Phong nói: “Ta th ắng thì sao?" Isaactràn đầy tự tin, nói: “Không thể." “Điều gì cũng có thể xảy ra." Lam Hàn Phong nói: “Miệng của ngươi không sạch sẽ như thế, nếu như ngươi thua, ngươi hãy đi đánh răng một canh giờ đi." “Phốc" Cody nhịn không được, là người đầu tiên bật cười. Isaacđắc ý rời đi, hoàn toàn không cho rằng chuyện Lam Hàn Phong nói là chuyện gì to tát. Isaaccùng đám bạn của hắn vừa rời đi, sắc mặt Roy liền càng không tốt hơn, nói: “Chuyện gì thế này?" Ban đầ u là Rex nói không có người nào có thể dẫn dắt quân đội, mới để cho Lam Hàn Phong lên, hiện tại liền lòi ra một người,ở trước mặt mọi người nhục nhã Lam Hàn Phong. Rex nói: “Cái này không thể trách ta. Ta nhất định phải phái người mà ta có thể tín nhiệm mang quân đi đánh giặc, không thể cử người ta không tín nhiệm." Hắn nói như thế mọi người đều hiểu, khẩu khí của Isaac vừa nãy khi nói chuyện với Rex không tốt, chỉ sợ bọn họ có vấn đề gì. Rex nói: “Ta hoài nghi h ắn thông đồng với quốc gia đối địch của chúng ta, thế nhưng tạm thời không có chứng cứ. Trong tay hắn có một đội quân đội, là hắn mang tới khu R, trong quân đội có không ít cơ giáp, thế lực không kém. Cho nên ta chỉ có thể tạm thời động viên, không thể ép hắn. Thế nhưng ta không thể thật sự dùng hắn, vốn là dự định mau chóng giải quyết hắn, thế nhưng ai lại nghĩ hắn chạy đến đây." Rex nhìn Lam Hàn Phong một chút, nói: “Thật sự là ngượng ngùng." Lam Hàn Phong khoát tay áo một cái, nói: “Không có chuyện gì, ta vừa vặn luyện tay nghề một chút." Roy có chút không yên lòng, nói là t ỷ thí, thế nhưng sợ Isaac hội nhân cơ hội trả thù. Lam Hàn Phong lần đầu mang binh, cậu còn mang thai, thực sự quá nguy hiểm. Lam Hàn Phong sờ sờ cằm, bỗng nhiên nói: “Nếu ngươi vừa vặn muốn giải quyết quân đội trong tay người kia, tangược lại thật ra có thể giúp hỗ trợ." “Có ý gì?" Rex không rõ. Lam Hàn Phong đang lo không có chỗ thử chiến lược kế hoạch mới của mình, vừa vặn Isaacđưa lên cửa, hơn nữa quân đội cơ giáp của Isaaclàm cho Rex ăn không no ngủ không yên, coi như mình thật sự để cho nhóm gấu mèo ăn cơ giáp kia, Rex chỉ có thể vỗ tay bảo hay. Lam Hàn Phong thần thần bí bí hỏi Fred, nói: “Không gian chứa đồ kịp làm tốt chứ?" Fred đoán được cậu muốn dùng cái kế hoạch kia đối phó Isaac, nói: “Rất nhanh liền có thể xong, yên tâm." Fred cùng Lam Hàn Phong k ề tai nói nhỏ, thoạt nhìn thần thần bí bí, quan trọng nhất là thoạt nhìn quan hệ vô cùng tốt, Roy cùng Rex liếc mắt nhìn nhau, tâm lý đều là hiếu kỳ. Lam Hàn Phong nói: “Ta có biện pháp tốt đối phó Isaac, thế nhưng đó là bí mật." Trong lòng Roy vô cùng ghen t ị, bí mật này hình như Fred thượng tướng có biết, thế mà mình lại không biết, tay của Roy âm thầm bóp mấy cái trên đùi Lam Hàn Phong. Lam Hàn Phong suýt chút nữa cả kinh nhảy dựng lên, nghiêng đầu trừng hắn. Fred r ất nhanh liền đưa không gian chứa đồ đã làm tốt cho Lam Hàn Phong, Lam Hàn Phong cảm thán sự thần kì của nó nửa ngày, nó thật sự có thể đem tất cả nhóm gấu mèo vào bên trong. Vì bảo vệ sự an toàn của nhóm gấu mèo, Lam Hàn Phong liền triệu hoán ra rất nhiều con cóc, con nhện, rết, rắn đủ loại cho vào bên trong không gian chứa đồ, đương nhiên còn thả mấy con bướm, không chỉ có tác dụng công kích, còn có thể hồi máu cho sủng vật, quả thực không có sơ hở nào. Lam Hàn Phong đem không gian chứa đồ gắn ở trên người một con bọ cạp nhỏ, người của nó nhỏ vô cùng, không nhìn kỹ căn bản sẽ không thấy. Chủ yếu nhất là, bọ cạp cũng không phải cơ giáp kim loại, sẽ không bị trang bị quét hình trong doanh trại phát hiện. Hơn nữa bọ cạp có thể nghe hiểu mệnh lệnh của Lam Hàn Phong, Lam Hàn Phong hoàn toàn có thể điều khiển từ xa. Tỷ thí vào trưa ngày thứ hai, là loại tỉ thí gấp rút. Loại thao luyện này trong quân doanh cũng không phải không có, chỉ là không quá thông thường mà thôi. Isaac cảm thấy mình hoàn toàn không có khả năng thất bại, đối phương là một người mới, còn là một nhân ngư giống cái, một chút sức chiến đấu cũng không có. T ỷ thí chính thức bắt đầu, Roy không thể vào chiến hạm của Lam Hàn Phong, hắn ngồi ở phòng quản lý bên trong pháo đài, sắc mặt đen muốn chết, nhữngngười khác cũng đều ở đấy. Lam Hàn Phong đã lên chiến hạm của mình, nhìn mànảnh, nói: “Tiểu con rết() khả ái của ta đã xuất phát chưa?" () không biết sao ở trên là bọ cạp xuống dưới là rết?!? Lục xà cùng hoàng xà bò ở trên vai của cậu, lục xà nói: “Đã sớm xuất phát, tại sao chủ nhân không cho ta đi, ta còn chạy nhanh hơn nó." Lam Hàn Phong ghét bỏ liếc mắt nhìn lục xà, nói: “Bởi vì thể hình của ngươi quá lớn." Lam Hàn Phong nhìn mànảnh nói: “Vì để cho con rết có thể thuận lợi đến không bằng chúng ta dẫn xà xuất động, giương đông kích tây?" L ục xà nói: “Đến lượt ta ra sân sao?" Lam Hàn Phong nói: “Không, ta muốn phái cơ giáp đi hấp dẫn sự chú ý." Bên kia Isaac phát hi ện Lam Hàn Phong chủ động công kích, cười ha ha nói: “Quả nhiên là một hài tử còn hơi sữa, các ngươi xem, hắn dĩ nhiên chủ động công kích chúng ta? Còn dùng loại chiêu số trẻ con này, phái cơ giáp đi ra ngoài, tiêu diệt toàn bộ bọn nó!" “Isaac thượng tướng!" Một người lính vội vả chạy vào, nói: “Không xong!" Isaac không nhịn được nói: “Chuyện gì?" Binh lính hoang mang hoảng loạn nói: “Không xong! Kho gặp công kích của bầy thú kỳ quái! Cơ giáp tất cả đều bị hủy!" Hết chap 36.
Tác giả :
Trường Sinh Thiên Diệp