Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 87: Đấu giá
- Đùa gì vậy, có thượng phẩm và cực phẩm bảo vật, ai còn mang ra đấu giá, trừ óc toàn đậu.
- Không sai, một món hạ phẩm bảo vật đã khiến mọi người tranh nhau đầu rơi máu chảy, trung phẩm bảo vật khiến Bão Nguyên Cảnh và Võ giả Tinh Cực Cảnh điên cuồng, thượng phẩm bảo vật chắc còn nghiêm trọng hơn nữa, đừng nói cực phẩm bảo vật.
Diệp Trần im lặng không nói gì, hội đấu giá kiên định vật phẩm phẩm cấp giống như Linh Giới Trữ Vật, phân thành tứ phẩm, một chiếc Linh Giới Trữ Vật hạ phẩm cũng tương đương hạ phẩm bảo vật, Linh Giới Trữ Vật trung phẩm tương đương trung phẩm bảo vật, thượng phẩm bảo vật và cực phẩm không dám tưởng tượng.
Lão giả áo tím tươi cười, những lời này không phải thuận miệng nói, mà là muốn kích thích cảm xúc của mọi người, con người khi kích động sẽ làm ra những việc rất khó lý giải, đối với tràng đấu giá mà nói, cầu còn không được.
- Được rồi, không lãng phí thời gian của các vị nữa, hội đấu giá chính thức bắt đầu, món vật phẩm thứ nhất lên đài.
Lão giả vừa dứt lời, phía sau đã bước lên một nữ tử diện mạo xinh đẹp, tay bê mâm gỗ nạm vàng, dùng một tấm lụa màu vàng tươi bao xung quanh.
Đặt mâm gỗ nạm vàng lên đài đấu giá, lão giả áo vàng nhấc tấm lụa vàng.
Lập tức, một bản bí tịch màu xanh đập vào mắt mọi người.
- Vật phẩm thứ nhất là một cuốn võ kĩ bí tịch, tên gọi Thanh nguyên chưởng, nhân cấp đỉnh giai phẩm cấp, là một trăm năm trước, bát phẩm tông môn Thanh Nguyên Tông độc môn võ học, luyện đến cực hạn, chưởng lực có thể mài vụn một thanh bảo kiếm bảo đao, bá đạo dị thường! Xuất sắc hơn rất nhiều võ kĩ nhân cấp đỉnh giai khác.
- Giá khởi điểm hai vạn lạng vàng, mỗi lần tăng giá không dưới một ngàn lạng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Nghe lão giá áo vàng giới thiệu, bên dưới có chút ồn ào, một số võ giả không gia nhập tông môn đỏ mắt, họ không giống như đệ tử tông môn, sau khi thăng cấp trở thành đệ tử nội môn có thể học tập bí tịch nhân cấp đỉnh giai, căn bản không cần phí tâm, phải biết, phần lớn trong số họ đều tu luyện võ kĩ nhân cấp cao giai, thậm chí có người chỉ tu luyện nhân cấp trung giai võ kĩ, có chút nghèo nàn.
- Mẹ, liều thôi, có thể học được một môn võ kĩ nhân cấp đỉnh giai, trên giang hồ sống cũng thoải mái hơn, không sợ không kiếm nổi tiền.
- Đám đệ tử tông môn không tranh giành với chúng ta, như vậy cơ hội sẽ càng lớn hơn! Nhất định phải mua được.
Xuyên qua thủy tinh, Diệp Trần nhìn rõ sự biến hóa của mọi người, không khỏi lắc lắc đầu, so với đệ tử tông môn, những võ giả này thật không dễ dàng, học tập đều là những thứ rác rưởi, đệ tử tông môn đến nhìn cũng không buồn nhìn, nhưng nghe giới thiệu Thanh nguyên chưởng có vẻ rất lợi hại, khả năng không hề thua kém Hổ bào long quyền, chẳng trách rất nhiều người đến tràng đấu giá Tây Bắc, thực sự có thể nhìn thấy rất nhiều thứ quý hiếm.
- Hai vạn hai ngàn lạng vàng.
Có người không kìm được, bắt đầu báo giá.
Sau khi âm thanh báo giá đầu tiên vang lên, cả tràng bắt đầu hỗn loạn, những tiếng báo giá liên miên không ngớt.
- Hai vạn ba ngàn lạng!
- Hai vạn năm ngàn lạng!
- Hừ, hai vạn tám ngàn lạng!
Một võ giả thần thái hung ác đứng dậy,
- Lão tử xuất ba vạn lạng, ai dám giành với ta.
- Ba vạn lạng là gì, ba vạn năm ngàn lạng.
Diệp Trần có chút kinh ngạc, không phải chứ, một cuốn bí tịch nhân cấp đỉnh giai mà có giá ba vạn năm ngàn lạng vàng, vậy mười tám vạn lạng vàng của hắn là gì.
- Bốn vạn lạng!
Võ giả thần thái hung ác trực tiếp tăng thêm năm ngàn lạng vàng, đủ thấy hắn đã hạ quyết tâm có được cuốn Bí tịch Thanh nguyên chưởng này.
- Đáng ghét, trên người ta chỉ có ba vạn tám ngàn lạng, còn thiếu hai ngàn nữa, các ngươi ai cho ta mượn, sau này trả lại gấp đôi.
Có người quay sang mượn tiền võ giả bên cạnh.
- Hai ngàn lạng vàng bọn ta không quan tâm, nhưng đợi lát nữa gặp phải thứ tốt hơn, tiền trên người không đủ thì làm thế nào, cho nên xin lỗi không thể giúp được.
- Nói đúng lắm, hội đấu giá nhỏ nửa năm một lần, bỏ lỡ lần này, phải đợi thêm nửa năm nữa, làm sao cho mượn được!
Thời điểm này, căn bản không có võ giả chịu cho mượn tiền, dù sao toàn bộ tài sản trên người họ chỉ có năm vạn lạng vàng, thiếu một hai lạng là thiếu một phần chắc chắn, cho người khác mượn tiền là một hành động cực kì thiếu khôn ngoan.
Cuối cùng, Bí tịch Thanh nguyên chưởng đã được bán cho võ giả hung ác với giá bốn vạn lạng vàng.
- Vật phẩm thứ hai, ba tổ hạ phẩm linh thạch, mỗi tổ một trăm miếng, tách ra đấu giá, giá khởi điểm mỗi tổ là hai vạn lạng vàng, mỗi lần tăng giá không dưới một ngàn lạng, bắt đầu.
Đặt mâm gỗ nạm vàng xuống, lão giả áo vàng nhấc tấm lụa vàng, lớn tiếng nói.
- Cái gì, đấu giá hạ phẩm linh thạch, ta đã từ rất lâu rồi không dùng qua hạ phẩm linh thạch, lần này nhất phải mua được một tổ.
- Có hạ phẩm linh thạch, nói không chừng trong một thời gian ngắn ta sẽ tấn thăng lên Ngưng Chân cảnh hậu kì, giá trị vô lượng!
- Một trăm miếng hạ phẩm linh thạch đủ ta dùng hơn một năm.
Bên dưới, vô số võ giả vô môn vô phái điên cuồng, đỏ mắt nhìn hạ phẩm linh thạch trên đài đấu giá, hận không thể lập tức cướp đi.
- Hai vạn hai ngàn lạng vàng!
- Hai vạn năm ngàn lạng!
- Hai vạn tám ngàn lạng!
- Ba vạn lạng!
Giá trị của tổ hạ phẩm linh thạch đầu tiên không ngừng tăng lên, đừng trên đài, lão giả áo vàng vẻ mặt tươi cười, vật phẩm đấu giá càng cao, vị trí của hắn càng ổn, tiền lương nhận được càng nhiều.
Chỉ một lúc, tổ hạ phẩm linh thạch đầu tiên được một võ giả tướng mạo xấu xí mua với giá ban vạn năm ngàn lạng vàng.
Tổ hạ phẩm thạch thứ hai được đấu giá ngay sau đó.
Có thể vì đã thiếu mất một tổ, một số võ giả nãy giờ bàng quan đứng nhìn không nhịn được cũng phải gia nhập hàng ngũ đấu giá, khiến giá cả của tổ hạ phẩm linh thạch thứ hai rất nhanh vượt qua tổ thứ nhất, đạt đến ba vạn tám ngàn lạng vàng, được mua bởi một võ giả trung niên.
Đến tổ thứ ba, tràng diện gần như nóng chảy, những võ giả hai lần trước không mua được linh thạch mặc kệ tất cả, tung toàn bộ tài sản của mình ra, thề phải mua được tổ hạ phẩm linh thạch cuối cùng.
Trong phòng bao.
Diệp Trần cũng rất kinh ngạc, hắn vốn tưởng một miếng hạ phẩm kinh thạch giá cả chỉ có thể đạt tới hai trăm năm mươi lạng vàng là nhiều, không ngờ lại gần bốn trăm lạng, nói vậy không phải hơn một vạn miếng hạ phẩm linh thạch trong trong Linh Giới Trữ Vật của hắn trị giá bốn trăm vạn lạng vàng sao!
- Bốn vạn lạng vàng lần một, bốn vạn lạng vàng lần hai, bốn vạn lạng vàng lần ba, thành giá, chúc mừng vị võ giả này.
- Không sai, một món hạ phẩm bảo vật đã khiến mọi người tranh nhau đầu rơi máu chảy, trung phẩm bảo vật khiến Bão Nguyên Cảnh và Võ giả Tinh Cực Cảnh điên cuồng, thượng phẩm bảo vật chắc còn nghiêm trọng hơn nữa, đừng nói cực phẩm bảo vật.
Diệp Trần im lặng không nói gì, hội đấu giá kiên định vật phẩm phẩm cấp giống như Linh Giới Trữ Vật, phân thành tứ phẩm, một chiếc Linh Giới Trữ Vật hạ phẩm cũng tương đương hạ phẩm bảo vật, Linh Giới Trữ Vật trung phẩm tương đương trung phẩm bảo vật, thượng phẩm bảo vật và cực phẩm không dám tưởng tượng.
Lão giả áo tím tươi cười, những lời này không phải thuận miệng nói, mà là muốn kích thích cảm xúc của mọi người, con người khi kích động sẽ làm ra những việc rất khó lý giải, đối với tràng đấu giá mà nói, cầu còn không được.
- Được rồi, không lãng phí thời gian của các vị nữa, hội đấu giá chính thức bắt đầu, món vật phẩm thứ nhất lên đài.
Lão giả vừa dứt lời, phía sau đã bước lên một nữ tử diện mạo xinh đẹp, tay bê mâm gỗ nạm vàng, dùng một tấm lụa màu vàng tươi bao xung quanh.
Đặt mâm gỗ nạm vàng lên đài đấu giá, lão giả áo vàng nhấc tấm lụa vàng.
Lập tức, một bản bí tịch màu xanh đập vào mắt mọi người.
- Vật phẩm thứ nhất là một cuốn võ kĩ bí tịch, tên gọi Thanh nguyên chưởng, nhân cấp đỉnh giai phẩm cấp, là một trăm năm trước, bát phẩm tông môn Thanh Nguyên Tông độc môn võ học, luyện đến cực hạn, chưởng lực có thể mài vụn một thanh bảo kiếm bảo đao, bá đạo dị thường! Xuất sắc hơn rất nhiều võ kĩ nhân cấp đỉnh giai khác.
- Giá khởi điểm hai vạn lạng vàng, mỗi lần tăng giá không dưới một ngàn lạng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Nghe lão giá áo vàng giới thiệu, bên dưới có chút ồn ào, một số võ giả không gia nhập tông môn đỏ mắt, họ không giống như đệ tử tông môn, sau khi thăng cấp trở thành đệ tử nội môn có thể học tập bí tịch nhân cấp đỉnh giai, căn bản không cần phí tâm, phải biết, phần lớn trong số họ đều tu luyện võ kĩ nhân cấp cao giai, thậm chí có người chỉ tu luyện nhân cấp trung giai võ kĩ, có chút nghèo nàn.
- Mẹ, liều thôi, có thể học được một môn võ kĩ nhân cấp đỉnh giai, trên giang hồ sống cũng thoải mái hơn, không sợ không kiếm nổi tiền.
- Đám đệ tử tông môn không tranh giành với chúng ta, như vậy cơ hội sẽ càng lớn hơn! Nhất định phải mua được.
Xuyên qua thủy tinh, Diệp Trần nhìn rõ sự biến hóa của mọi người, không khỏi lắc lắc đầu, so với đệ tử tông môn, những võ giả này thật không dễ dàng, học tập đều là những thứ rác rưởi, đệ tử tông môn đến nhìn cũng không buồn nhìn, nhưng nghe giới thiệu Thanh nguyên chưởng có vẻ rất lợi hại, khả năng không hề thua kém Hổ bào long quyền, chẳng trách rất nhiều người đến tràng đấu giá Tây Bắc, thực sự có thể nhìn thấy rất nhiều thứ quý hiếm.
- Hai vạn hai ngàn lạng vàng.
Có người không kìm được, bắt đầu báo giá.
Sau khi âm thanh báo giá đầu tiên vang lên, cả tràng bắt đầu hỗn loạn, những tiếng báo giá liên miên không ngớt.
- Hai vạn ba ngàn lạng!
- Hai vạn năm ngàn lạng!
- Hừ, hai vạn tám ngàn lạng!
Một võ giả thần thái hung ác đứng dậy,
- Lão tử xuất ba vạn lạng, ai dám giành với ta.
- Ba vạn lạng là gì, ba vạn năm ngàn lạng.
Diệp Trần có chút kinh ngạc, không phải chứ, một cuốn bí tịch nhân cấp đỉnh giai mà có giá ba vạn năm ngàn lạng vàng, vậy mười tám vạn lạng vàng của hắn là gì.
- Bốn vạn lạng!
Võ giả thần thái hung ác trực tiếp tăng thêm năm ngàn lạng vàng, đủ thấy hắn đã hạ quyết tâm có được cuốn Bí tịch Thanh nguyên chưởng này.
- Đáng ghét, trên người ta chỉ có ba vạn tám ngàn lạng, còn thiếu hai ngàn nữa, các ngươi ai cho ta mượn, sau này trả lại gấp đôi.
Có người quay sang mượn tiền võ giả bên cạnh.
- Hai ngàn lạng vàng bọn ta không quan tâm, nhưng đợi lát nữa gặp phải thứ tốt hơn, tiền trên người không đủ thì làm thế nào, cho nên xin lỗi không thể giúp được.
- Nói đúng lắm, hội đấu giá nhỏ nửa năm một lần, bỏ lỡ lần này, phải đợi thêm nửa năm nữa, làm sao cho mượn được!
Thời điểm này, căn bản không có võ giả chịu cho mượn tiền, dù sao toàn bộ tài sản trên người họ chỉ có năm vạn lạng vàng, thiếu một hai lạng là thiếu một phần chắc chắn, cho người khác mượn tiền là một hành động cực kì thiếu khôn ngoan.
Cuối cùng, Bí tịch Thanh nguyên chưởng đã được bán cho võ giả hung ác với giá bốn vạn lạng vàng.
- Vật phẩm thứ hai, ba tổ hạ phẩm linh thạch, mỗi tổ một trăm miếng, tách ra đấu giá, giá khởi điểm mỗi tổ là hai vạn lạng vàng, mỗi lần tăng giá không dưới một ngàn lạng, bắt đầu.
Đặt mâm gỗ nạm vàng xuống, lão giả áo vàng nhấc tấm lụa vàng, lớn tiếng nói.
- Cái gì, đấu giá hạ phẩm linh thạch, ta đã từ rất lâu rồi không dùng qua hạ phẩm linh thạch, lần này nhất phải mua được một tổ.
- Có hạ phẩm linh thạch, nói không chừng trong một thời gian ngắn ta sẽ tấn thăng lên Ngưng Chân cảnh hậu kì, giá trị vô lượng!
- Một trăm miếng hạ phẩm linh thạch đủ ta dùng hơn một năm.
Bên dưới, vô số võ giả vô môn vô phái điên cuồng, đỏ mắt nhìn hạ phẩm linh thạch trên đài đấu giá, hận không thể lập tức cướp đi.
- Hai vạn hai ngàn lạng vàng!
- Hai vạn năm ngàn lạng!
- Hai vạn tám ngàn lạng!
- Ba vạn lạng!
Giá trị của tổ hạ phẩm linh thạch đầu tiên không ngừng tăng lên, đừng trên đài, lão giả áo vàng vẻ mặt tươi cười, vật phẩm đấu giá càng cao, vị trí của hắn càng ổn, tiền lương nhận được càng nhiều.
Chỉ một lúc, tổ hạ phẩm linh thạch đầu tiên được một võ giả tướng mạo xấu xí mua với giá ban vạn năm ngàn lạng vàng.
Tổ hạ phẩm thạch thứ hai được đấu giá ngay sau đó.
Có thể vì đã thiếu mất một tổ, một số võ giả nãy giờ bàng quan đứng nhìn không nhịn được cũng phải gia nhập hàng ngũ đấu giá, khiến giá cả của tổ hạ phẩm linh thạch thứ hai rất nhanh vượt qua tổ thứ nhất, đạt đến ba vạn tám ngàn lạng vàng, được mua bởi một võ giả trung niên.
Đến tổ thứ ba, tràng diện gần như nóng chảy, những võ giả hai lần trước không mua được linh thạch mặc kệ tất cả, tung toàn bộ tài sản của mình ra, thề phải mua được tổ hạ phẩm linh thạch cuối cùng.
Trong phòng bao.
Diệp Trần cũng rất kinh ngạc, hắn vốn tưởng một miếng hạ phẩm kinh thạch giá cả chỉ có thể đạt tới hai trăm năm mươi lạng vàng là nhiều, không ngờ lại gần bốn trăm lạng, nói vậy không phải hơn một vạn miếng hạ phẩm linh thạch trong trong Linh Giới Trữ Vật của hắn trị giá bốn trăm vạn lạng vàng sao!
- Bốn vạn lạng vàng lần một, bốn vạn lạng vàng lần hai, bốn vạn lạng vàng lần ba, thành giá, chúc mừng vị võ giả này.
Tác giả :
Kiếm Du Thái Hư