Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 289: Thanh Liên trong hồ, kiếm khí
Thiếu niên một đời kinh ngạc, nghĩ không ra Nghiêm Xích Hỏa vừa tiến đến thì có thu hoạch, hiện tại ngay cả Diệp Trần đều có can đảm khiêu khích, bất quá nhìn qua, đao pháp của Nghiêm Xích Hỏa xác thực lợi hại hơn nhiều. Vị trí thứ ba không ai có thể lay động, cùng đệ tứ Tiềm Long Bảng sản sinh đường ranh giới rõ ràng.
Nham thạch nóng chảy tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, sau công phu chốc lát, biến mất vô tung vô ảnh, đại địa rạn nứt thì cấp tốc di hợp, nhìn không thấy một điểm dấu vết.
Tiềm Long Bí Cảnh không thể bay vút, mọi người chỉ có thành thật bước đi.
Hô!
Gió bắt đầu thổi, trong gió có tuyết nhỏ bay qua, bao phủ thiên địa, sau một khắc, tuyết lớn như lông ngỗng rơi xuống, cùng với cuồng phong cuốn theo tất cả, rõ ràng là Bạo Phong Tuyết cực kỳ đáng sợ.
Vẫn trầm mặc không nói Lâm Kỳ rút ra Liệt Không Đao, đón Bạo Phong Tuyết phóng đi.
Đao mang lóe sáng tung hoành, đao pháp ý cảnh từ yếu đến mạnh, một đao chém ra, đao không hề là đao, mà là cuồng phong, bạo tuyết, làm cho sinh ra ảo giác không thể chống đối, giờ khắc này, sức chiến đấu của Lâm Kỳ mạnh hơn một cấp nhỏ, nếu là Tiềm Long Bảng so đấu lại cử hành, nhất định có thể tiến nhanh về phía trước, vượt qua mấy người xếp hạng phía trước hắn.
Ngay sau đó, quanh thân lại bắt có nước chảy lớn, trong dòng nước xoáy chảy rộng, sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt, thiếu niên một đời võ học phù hợp Thủy Chi Ý Cảnh có bài học vừa rồi, cũng không có quá mức kinh hoảng, mà cầm lấy vũ khí cùng thủy triều chống lại, hi vọng có thể cho chính mình nâng cao một bước.
Chỉ là sự tình xa xa không có giản đơn như vậy.
Người không thể chống lại thủy triều bị truyền tống ra khỏi Tiềm Long Bí Cảnh, mọi người mới hiểu được, Tiềm Long Bí Cảnh là Thánh Địa tu luyện, vừa là địa phương khảo nghiệm bọn họ, người thiên phú võ học không mạnh, sẽ bị nhất nhất đấu loại ra ngoài, chỉ có nhân tài có thể chống lại mới đạt được lợi ích.
Có giáo huấn này, không ít người mặt hiện do dự, không biết có nên đi khiêu chiến khảo nghiệm của Tiềm Long Bí Cảnh hay không? Nếu như truyền tống đi ra ngoài thì làm sao bây giờ?
Thiếu niên một đời bài danh hàng đầu cười nhạt, hiện tại không mạnh, đến phía sau, càng không có khả năng khiêu chiến, có thể khẳng định là, Tiềm Long Bí Cảnh khảo nghiệm lại càng ngày càng khó, giai đoạn trước chuẩn bị sẵn sàng, tiếp tục sẽ nhận thất bại.
Tiềm Long Bí Cảnh cảnh tượng kỳ quái gì cũng có, có tính tai họa, có thi tình họa ý, có không hề bận tâm, có động tĩnh kết hợp, còn có một chút những thứ chưa từng thấy, cảnh tượng văn sở vị văn, như phù hợp võ học Hắc Ám ý cảnh của Mộ Dung Khuynh Thành, bên trong lực tràng tung hoành, càn khôn nghịch chuyển, tiến nhập trong đó, căn bản phân không rõ đông tây nam bắc, cũng chỉ có một mình Mộ Dung Khuynh Thành có thể ở trong đó thu được lợi ích.
Diệp Trần cũng không phải nhất vô sở hoạch, trong cảnh tượng động tĩnh kết hợp, Khoái Kiếm Ý Cảnh cùng Mạn Kiếm Ý Cảnh của hắn đều có chỗ tăng trưởng, nhất là Mạn Kiếm Ý Cảnh, rốt cục tiến dần từng bước, phương diện chiến đấu gần đạt tới Khoái Kiếm Ý Cảnh, đáng tiếc lúc này ý cảnh của Tiềm Long Bí Cảnh chung quy còn thiếu, không thể để hắn lĩnh ngộ nhiều hơn.
Bá!
Một kiếm đánh ra, không thấy kiếm quang, bôn đằng hà thủy bị trảm đoạn.
Cước đạp dòng nước, Diệp Trần lại ra một kiếm, một kiếm này xuất ra tựa hồ chậm, kiếm đâm ra cùng không khí nghịch lưu kết hợp với nhau, chậm khiến kẻ khác thổ huyết.
Xích một tiếng, trong nước sông đá ngầm to lớn bị một kiếm xuyên thủng, chậm rãi chìm xuống.
- Mau nhìn, ở đây lại có cầu thang hướng xuống dưới.
Lúc này, một thiếu niên đi ở phía trước lên tiếng nói.
Mọi người theo tiếng nhìn lại, trong tầm mắt, một cái cầu thang thật dài đi thông xuống phía dưới, cả Tiềm Long Bí Cảnh thật giống như ruộng bậc thang, một tầng hợp với một tầng, chỉ bất quá ruộng bậc thang này bị phóng đại vô số lần, không đến vị trí sát biên giới, khó có thể phát hiện. Nguồn: https://truyenfull.vn
- Càng đi xuống phía dưới khảo nghiệm hẳn là càng khó đi!
Chỉ là tầng thứ nhất cảnh, đã loại hơn mười vị thiếu niên một đời, rất khó tưởng tượng tầng thứ hai cảnh lại loại thêm mấy người.
- Mặc kệ nó? Chung quy không thể dừng lại ở tầng thứ nhất được!
Có thể tiến nhập Tiềm Long Bảng, đám thiếu niên này đều là những người có tâm tính cực kỳ cường hãn, kinh ngạc thoáng qua, đều không quá lo lắng.
Phong cảnh bên cạnh cầu thang ưu mỹ, khí lưu nhu hòa, đi ở trong đó, như mộc xuân phong, tâm tình phá lệ thư sướng.
Diệp Trần một bên quan khán phong cảnh bốn phía, một bên phỏng đoán nói:
- Nếu ta đoán không sai, Tiềm Long Bí Cảnh hẳn là ảo cảnh, hỗn hợp rất nhiều ý cảnh ảo cảnh! Có thể ảo cảnh này là căn cứ vào tràng cảnh chân thực tiến hành tái tạo, làm cho phân không ra thật giả.
Nghĩ tới đây, trong lòng Diệp Trần nghiêm nghị, không biết là ai tạo ra Tiềm Long Bí Cảnh, ý cảnh trong đó bao gồm thực sự khó có thể đếm hết.
A!
Tận cùng cầu thang, một gã thiếu niên bị gió thổi bay, lăng không truyền tống ra khỏi Tiềm Long Bí Cảnh.
Đây là Phong Chi Ý Cảnh!
So với tầng thứ nhất càng đáng sợ Phong Chi Ý Cảnh!
Ngay sau đó bất ngờ có thủy triều, để ba gã trợn mắt. Trong ba gã thiếu niên một đời đang ngây ngốc, trong nước xuất hiện cự sơn tức thì đánh bay một gã, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng, làm cho thời gian phản ứng cũng không có.
- Ý cảnh nhanh hơn!
Diệp Trần có chút suy nghĩ, nói như vậy, võ giả lĩnh ngộ ý cảnh cần một thời gian phù hợp, khi thời gian phù hợp rút ngắn, sẽ khảo nghiệm ngộ tính và tốc độ phản ứng của người đó.
Tạp sát!
Khi Diệp Trần đi tới tầng thứ hai, bầu trời bỗng nhiên tối đen lại, mây đen kéo tới, điện quang bắt đầu khởi động, cuồng phong đáng sợ mang theo khí thế kinh người cuốn bay tất cả.
- Vân Chi Ý Cảnh, Lôi Chi Ý Cảnh, Phong Chi Ý Cảnh!
Tầng thứ nhất không có xuất hiện tình cảnh quá ba loại ý cảnh kết hợp với nhau, nghĩ không ra đi tới tầng thứ hai lại xuất hiện.
Trong thiếu niên một đời, người lĩnh ngộ một loại ý cảnh trong đó đã rút ra vũ khí, cùng cuồng phong, lôi quang trùng kích qua đây chống lại, về phần Vân Chi Ý Cảnh biểu hiện hình thức không phải công kích, cần tự hành đi lĩnh ngộ, độ khó so với Lôi Chi Ý Cảnh và Phong Chi Ý Cảnh càng cao.
- Thương!
Kiếm quang lóe ra, Diệp Trần một kiếm bổ ra kích lên lôi quang.
- Thiên Toái Vân!
Không có thôi động Kiếm Ý, Diệp Trần lấy kiếm chiêu Thiên Toái Vân thuần túy nghênh hướng cuồng oanh loạn tạc bạo phong và lôi đình, kiếm kiếm đoạt mệnh, càng ngày càng nghiêm trọng.
Ầm ầm!
Tiếng nổ lớn như lôi đình, một đạo lôi quang dài hơn mười trượng, rộng nửa thước, hung mãnh đánh xuống, lôi quang hẹp dài sắc bén, tựa như một thanh tuyệt thế thần binh, không thể ngăn trở.
Phụ cận một ít thiếu niên không phù hợp Lôi Chi Ý Cảnh bị lôi quang dư ba quét bay, đều đầu nhập trong hư không, truyền tống ra khỏi Tiềm Long Bí Cảnh.
- Phá!
Lôi Vân ý cảnh diễn hóa đến tự thân cực hạn, Diệp Trần chém ra một kiếm đón nhận.
Thứ lạp một tiếng, cả người Diệp Trần bị phách lùi lại mấy bước, lôi quang tiêu tán.
- Lôi Chi Ý Cảnh thật bá đạo!
Lôi Chi Ý Cảnh của Diệp Trần phụ trợ Vân Chi Ý Cảnh mà tồn tại, cũng không thuần túy, cũng không cần thuần túy, cùng Lôi Chi Ý Cảnh chân chính va chạm vào với nhau, lập tức cảm thấy Lôi Chi Ý Cảnh của bản thân đã bị cực đại áp chế, dễ dàng sụp đổ, tối hậu vẫn là Vân Chi Ý Cảnh để đạo Lôi Chi Ý Cảnh này bao bọc vào trong, cùng Lôi Chi Ý Cảnh của bản thân kết hợp. Lôi Chi Ý Cảnh cường đại hơn một bậc, Lôi Vân ý cảnh nước lên thì thuyền lên, càng thêm hoàn thiện.
Hấp thu Lôi Chi Ý Cảnh, Diệp Trần ngẩng đầu, nhìn phía mây đen, thầm nghĩ:
- Trước lĩnh ngộ một chút Vân Chi Ý Cảnh, Lôi Vân ý cảnh tinh túy vẫn là ở trên Vân Chi Ý Cảnh a!
Vân Chi Ý Cảnh hư vô mờ mịt, rất khó lĩnh ngộ, nhưng cũng là nguồn suối lực lượng Lôi Chi Ý Cảnh, không giải quyết vấn đề Vân Chi Ý Cảnh, Lôi Vân ý cảnh chung quy khó có thể tiến bộ.
Một kiếm chém ra, kiếm quang như sấm, nhảy vào trong mây đen.
Sét đánh ba ba!
Mây đen tứ quyển, trong cái khe điện quang điện quang, dường như một con lôi xà, chạy chơi đùa, cùng linh xảo bên trong lộ ra khí sát phạt không cùng.
Diệp Trần ở bên cạnh lĩnh ngộ Vân Chi Ý Cảnh, những người khác đồng dạng không nhàn rỗi, thi triển hết sở học, cùng ý cảnh chống lại.
Tư Không Thánh chống lại ý cảnh là Thổ Chi Ý Cảnh và Phong Chi Ý Cảnh, Thổ Chi Ý Cảnh ẩn chứa trong Thương Thiên Phách Quyền, Bài Không Chưởng còn lại là Phong Chi Ý Cảnh.
Nghiêm Xích Hỏa còn lại là Thổ Chi Ý Cảnh và Hỏa Chi Ý Cảnh.
Lý Đạo Hiên là Phong Chi Ý Cảnh và Kim Chi Ý Cảnh sát phạt sắc bén.
Mộ Dung Khuynh Thành là Hắc Ám ý cảnh và ý cảnh hỗn loạn.
Về phần Từ Tĩnh ý cảnh tương đối cổ quái, là một cổ hình thức lực lượng khác nhau, có chấn động, có xuyên thấu, có cử trọng nhược khinh, có cử khinh nhược trọng, dùng một từ đến hình dung nói, hẳn là lực ý cảnh, một loại ý cảnh cực kỳ thuần túy, cũng là ý cảnh không thể thiếu, tuyệt đại bộ phân trong ý cảnh đều ẩn chứa lực ý cảnh, có thể cũng cần lĩnh ngộ nó, bởi vì nó không thể nào lĩnh ngộ, cũng chỉ có Từ Tĩnh có thể để lực ý cảnh đi ra, hình thành ý cảnh của chính mình.
Trên đỉnh đầu mây đen tiêu tán, điện quang thối lui, Diệp Trần thở phào một hơi, Vân Chi Ý Cảnh rốt cục nâng cao một bước, hiện tại hắn làm chuẩn bị dung hợp lục thức Kinh Vân Kiếm Pháp ý cảnh, duy nhất thiếu chính là để lục thức Kinh Vân Kiếm Pháp dung hợp thành một chiêu, chính là Thiên Toái Vân.
Đưa mắt nhìn xung quanh, Diệp Trần phát hiện số người còn lại chưa tới bốn mươi, cộng thêm tầng thứ nhất đấu loại nhân số còn hơn ba mươi người.
Đùng!
Kiếm quang như lôi khiến mặt đất phách nứt ra, Diệp Trần thu kiếm vào vỏ, phong mang tẫn liễm.
Mấy người phụ cận âm thầm líu lưỡi, bọn họ cũng như Diệp Trần kết hợp chống lại ý cảnh, khác nhau là, Diệp Trần chống lại là Vân Chi Ý Cảnh và Lôi Chi Ý Cảnh, bọn họ chống lại là Phong Chi Ý Cảnh. Trong quá trình chống lại, bọn họ rốt cục kiến thức được kiếm pháp cao siêu của Diệp Trần, mây đen trên bầu trời đều bị đánh tan. Phải biết rằng mấy người bọn họ hợp lực đối kháng cuồng phong đều có vẻ rất cật lực.
Hùng!
Bên kia, Nghiêm Xích Hỏa cử đao huy trảm, cư nhiên bổ ra một đạo hỏa mang thẳng tắp, hỏa mang đi đến đâu, đại địa liền rạn nứt.
Không biết là có ý định không, hỏa mang đỏ đậm hướng chỗ Diệp Trần vọt tới, đao thế hung mãnh bá đạo, trạch nhân dục phệ, một cổ ý cảnh ẩn chứa hỏa sơn bạo phát.
- Thổ Chi Ý Cảnh và Hỏa Chi Ý Cảnh kết hợp cũng không tệ lắm, đáng tiếc ta cũng không phải giẫm chận tại chỗ.
Diệp Trần không lùi không tránh, tay phải đặt lên chuôi kiếm, Tinh Ngân Kiếm hơi rút ra ba phần, Lôi Vân ý cảnh phóng xuất ra, cùng với kiếm khí sắc bén chém về phía hỏa mang.
Phốc xuy một tiếng!
Hỏa mang tắt, tiêu tan thành mây khói.
Lôi quang kiếm khí dư thế chưa tiêu, để Nghiêm Xích Hỏa bị đẩy lùi hơn mười bước, cho hắn một giáo huấn không nhỏ, cảnh tỉnh hắn đừng gây phiền phức cho mình.
Sắc mặt Nghiêm Xích Hỏa cứng đờ, hắn tự nhận là Thổ Chi Ý Cảnh và Hỏa Chi Ý Cảnh tiến bộ rất nhiều, những chỗ trước kia chưa hiểu nay đã thông suốt, dự định cùng Diệp Trần đấu một chút ý cảnh, nào ngờ đối phương tiến bộ so với hắn còn lớn hơn, kiếm chưa xuất ra hết khỏi vỏ, đã làm cho chính mình lui bước. Cũng may chỉ là đơn thuần đấu ý cảnh, toàn lực đánh một trận nói, Thất Thành Kiếm Ý của đối phương phỏng chừng trong nháy mắt đánh chết bản thân.
Lý Đạo Hiên lắc đầu, trong khoảng thời gian ngắn, hắn sẽ không muốn cùng Diệp Trần so kiếm, Nghiêm Xích Hỏa tuy rằng mạnh, nhưng muốn đuổi kịp và vượt qua Diệp Trần còn phải cố gắng một đoạn rất dài.
Khuc nhạc đệm qua đi, những người còn lại hướng tầng thứ ba bí cảnh đi đến.
Tầng thứ ba cảnh không có bất luận tình huống gì phát sinh, có vẻ rất an tĩnh, bất quá càng là an tĩnh, tâm tình mọi người càng là khẩn trương, thứ không biết luôn luôn đáng sợ.
Phụ cận có một tòa cao sơn, cuồng phong bắt đầu khởi động, sắc bén như đao.
Mấy người có ý muốn động, dự định đi tới quan sát một phen, chỉ là vẫn chưa kịp tiến lên, toàn bộ bị cuồng phong cấp truyền tống đi ra ngoài.
Sau đó, những người khác cũng biết một tầng này là tìm kiếm ý cảnh của chính mình, đều tự xa nhau, Diệp Trần đi chưa được mấy bước, liền thấy không đến bốn mươi thiếu niên đã giảm xuống một phần ba, hơn nữa mỗi thời mỗi khắc đều có người bị truyền tống đi ra ngoài, trong lòng lắc đầu, hắn hướng một mảnh sơn cốc xa xa đi đến.
Trong sơn cốc là một mảnh hồ nước, trên hồ nước có Thanh Liên.
Hồ nước bình tĩnh vô ba, phản chiếu cảnh sắc xung quanh.
Diệp Trần không nghi ngờ có hắn, giẫm chận tại chỗ đi đến.
Xích!
Cự ly bên bờ gần nhất một mảnh Thanh Liên hốt hóa thành kiếm khí kích bắn qua, kiếm khí sắc bén, phong duệ vô cùng, coi như một môn kiếm pháp cực kỳ lợi hại, thi triển thi triển kiếm pháp chính là hồ nước.
- A!
Diệp Trần thôi động Phân Thân Hóa Ảnh khinh công tránh khỏi kiếm khí, còn không đợi có động tác, lại có phiến Thanh Liên hóa thành kiếm khí kích bắn, chiêu chiêu đoạt mệnh, trong đó ẩn chứa ý cảnh cực kỳ đáng sợ, phảng phất có một vị tuyệt thế kiếm khách đang xuất kiếm với hăn.
Nham thạch nóng chảy tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, sau công phu chốc lát, biến mất vô tung vô ảnh, đại địa rạn nứt thì cấp tốc di hợp, nhìn không thấy một điểm dấu vết.
Tiềm Long Bí Cảnh không thể bay vút, mọi người chỉ có thành thật bước đi.
Hô!
Gió bắt đầu thổi, trong gió có tuyết nhỏ bay qua, bao phủ thiên địa, sau một khắc, tuyết lớn như lông ngỗng rơi xuống, cùng với cuồng phong cuốn theo tất cả, rõ ràng là Bạo Phong Tuyết cực kỳ đáng sợ.
Vẫn trầm mặc không nói Lâm Kỳ rút ra Liệt Không Đao, đón Bạo Phong Tuyết phóng đi.
Đao mang lóe sáng tung hoành, đao pháp ý cảnh từ yếu đến mạnh, một đao chém ra, đao không hề là đao, mà là cuồng phong, bạo tuyết, làm cho sinh ra ảo giác không thể chống đối, giờ khắc này, sức chiến đấu của Lâm Kỳ mạnh hơn một cấp nhỏ, nếu là Tiềm Long Bảng so đấu lại cử hành, nhất định có thể tiến nhanh về phía trước, vượt qua mấy người xếp hạng phía trước hắn.
Ngay sau đó, quanh thân lại bắt có nước chảy lớn, trong dòng nước xoáy chảy rộng, sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt, thiếu niên một đời võ học phù hợp Thủy Chi Ý Cảnh có bài học vừa rồi, cũng không có quá mức kinh hoảng, mà cầm lấy vũ khí cùng thủy triều chống lại, hi vọng có thể cho chính mình nâng cao một bước.
Chỉ là sự tình xa xa không có giản đơn như vậy.
Người không thể chống lại thủy triều bị truyền tống ra khỏi Tiềm Long Bí Cảnh, mọi người mới hiểu được, Tiềm Long Bí Cảnh là Thánh Địa tu luyện, vừa là địa phương khảo nghiệm bọn họ, người thiên phú võ học không mạnh, sẽ bị nhất nhất đấu loại ra ngoài, chỉ có nhân tài có thể chống lại mới đạt được lợi ích.
Có giáo huấn này, không ít người mặt hiện do dự, không biết có nên đi khiêu chiến khảo nghiệm của Tiềm Long Bí Cảnh hay không? Nếu như truyền tống đi ra ngoài thì làm sao bây giờ?
Thiếu niên một đời bài danh hàng đầu cười nhạt, hiện tại không mạnh, đến phía sau, càng không có khả năng khiêu chiến, có thể khẳng định là, Tiềm Long Bí Cảnh khảo nghiệm lại càng ngày càng khó, giai đoạn trước chuẩn bị sẵn sàng, tiếp tục sẽ nhận thất bại.
Tiềm Long Bí Cảnh cảnh tượng kỳ quái gì cũng có, có tính tai họa, có thi tình họa ý, có không hề bận tâm, có động tĩnh kết hợp, còn có một chút những thứ chưa từng thấy, cảnh tượng văn sở vị văn, như phù hợp võ học Hắc Ám ý cảnh của Mộ Dung Khuynh Thành, bên trong lực tràng tung hoành, càn khôn nghịch chuyển, tiến nhập trong đó, căn bản phân không rõ đông tây nam bắc, cũng chỉ có một mình Mộ Dung Khuynh Thành có thể ở trong đó thu được lợi ích.
Diệp Trần cũng không phải nhất vô sở hoạch, trong cảnh tượng động tĩnh kết hợp, Khoái Kiếm Ý Cảnh cùng Mạn Kiếm Ý Cảnh của hắn đều có chỗ tăng trưởng, nhất là Mạn Kiếm Ý Cảnh, rốt cục tiến dần từng bước, phương diện chiến đấu gần đạt tới Khoái Kiếm Ý Cảnh, đáng tiếc lúc này ý cảnh của Tiềm Long Bí Cảnh chung quy còn thiếu, không thể để hắn lĩnh ngộ nhiều hơn.
Bá!
Một kiếm đánh ra, không thấy kiếm quang, bôn đằng hà thủy bị trảm đoạn.
Cước đạp dòng nước, Diệp Trần lại ra một kiếm, một kiếm này xuất ra tựa hồ chậm, kiếm đâm ra cùng không khí nghịch lưu kết hợp với nhau, chậm khiến kẻ khác thổ huyết.
Xích một tiếng, trong nước sông đá ngầm to lớn bị một kiếm xuyên thủng, chậm rãi chìm xuống.
- Mau nhìn, ở đây lại có cầu thang hướng xuống dưới.
Lúc này, một thiếu niên đi ở phía trước lên tiếng nói.
Mọi người theo tiếng nhìn lại, trong tầm mắt, một cái cầu thang thật dài đi thông xuống phía dưới, cả Tiềm Long Bí Cảnh thật giống như ruộng bậc thang, một tầng hợp với một tầng, chỉ bất quá ruộng bậc thang này bị phóng đại vô số lần, không đến vị trí sát biên giới, khó có thể phát hiện. Nguồn: https://truyenfull.vn
- Càng đi xuống phía dưới khảo nghiệm hẳn là càng khó đi!
Chỉ là tầng thứ nhất cảnh, đã loại hơn mười vị thiếu niên một đời, rất khó tưởng tượng tầng thứ hai cảnh lại loại thêm mấy người.
- Mặc kệ nó? Chung quy không thể dừng lại ở tầng thứ nhất được!
Có thể tiến nhập Tiềm Long Bảng, đám thiếu niên này đều là những người có tâm tính cực kỳ cường hãn, kinh ngạc thoáng qua, đều không quá lo lắng.
Phong cảnh bên cạnh cầu thang ưu mỹ, khí lưu nhu hòa, đi ở trong đó, như mộc xuân phong, tâm tình phá lệ thư sướng.
Diệp Trần một bên quan khán phong cảnh bốn phía, một bên phỏng đoán nói:
- Nếu ta đoán không sai, Tiềm Long Bí Cảnh hẳn là ảo cảnh, hỗn hợp rất nhiều ý cảnh ảo cảnh! Có thể ảo cảnh này là căn cứ vào tràng cảnh chân thực tiến hành tái tạo, làm cho phân không ra thật giả.
Nghĩ tới đây, trong lòng Diệp Trần nghiêm nghị, không biết là ai tạo ra Tiềm Long Bí Cảnh, ý cảnh trong đó bao gồm thực sự khó có thể đếm hết.
A!
Tận cùng cầu thang, một gã thiếu niên bị gió thổi bay, lăng không truyền tống ra khỏi Tiềm Long Bí Cảnh.
Đây là Phong Chi Ý Cảnh!
So với tầng thứ nhất càng đáng sợ Phong Chi Ý Cảnh!
Ngay sau đó bất ngờ có thủy triều, để ba gã trợn mắt. Trong ba gã thiếu niên một đời đang ngây ngốc, trong nước xuất hiện cự sơn tức thì đánh bay một gã, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng, làm cho thời gian phản ứng cũng không có.
- Ý cảnh nhanh hơn!
Diệp Trần có chút suy nghĩ, nói như vậy, võ giả lĩnh ngộ ý cảnh cần một thời gian phù hợp, khi thời gian phù hợp rút ngắn, sẽ khảo nghiệm ngộ tính và tốc độ phản ứng của người đó.
Tạp sát!
Khi Diệp Trần đi tới tầng thứ hai, bầu trời bỗng nhiên tối đen lại, mây đen kéo tới, điện quang bắt đầu khởi động, cuồng phong đáng sợ mang theo khí thế kinh người cuốn bay tất cả.
- Vân Chi Ý Cảnh, Lôi Chi Ý Cảnh, Phong Chi Ý Cảnh!
Tầng thứ nhất không có xuất hiện tình cảnh quá ba loại ý cảnh kết hợp với nhau, nghĩ không ra đi tới tầng thứ hai lại xuất hiện.
Trong thiếu niên một đời, người lĩnh ngộ một loại ý cảnh trong đó đã rút ra vũ khí, cùng cuồng phong, lôi quang trùng kích qua đây chống lại, về phần Vân Chi Ý Cảnh biểu hiện hình thức không phải công kích, cần tự hành đi lĩnh ngộ, độ khó so với Lôi Chi Ý Cảnh và Phong Chi Ý Cảnh càng cao.
- Thương!
Kiếm quang lóe ra, Diệp Trần một kiếm bổ ra kích lên lôi quang.
- Thiên Toái Vân!
Không có thôi động Kiếm Ý, Diệp Trần lấy kiếm chiêu Thiên Toái Vân thuần túy nghênh hướng cuồng oanh loạn tạc bạo phong và lôi đình, kiếm kiếm đoạt mệnh, càng ngày càng nghiêm trọng.
Ầm ầm!
Tiếng nổ lớn như lôi đình, một đạo lôi quang dài hơn mười trượng, rộng nửa thước, hung mãnh đánh xuống, lôi quang hẹp dài sắc bén, tựa như một thanh tuyệt thế thần binh, không thể ngăn trở.
Phụ cận một ít thiếu niên không phù hợp Lôi Chi Ý Cảnh bị lôi quang dư ba quét bay, đều đầu nhập trong hư không, truyền tống ra khỏi Tiềm Long Bí Cảnh.
- Phá!
Lôi Vân ý cảnh diễn hóa đến tự thân cực hạn, Diệp Trần chém ra một kiếm đón nhận.
Thứ lạp một tiếng, cả người Diệp Trần bị phách lùi lại mấy bước, lôi quang tiêu tán.
- Lôi Chi Ý Cảnh thật bá đạo!
Lôi Chi Ý Cảnh của Diệp Trần phụ trợ Vân Chi Ý Cảnh mà tồn tại, cũng không thuần túy, cũng không cần thuần túy, cùng Lôi Chi Ý Cảnh chân chính va chạm vào với nhau, lập tức cảm thấy Lôi Chi Ý Cảnh của bản thân đã bị cực đại áp chế, dễ dàng sụp đổ, tối hậu vẫn là Vân Chi Ý Cảnh để đạo Lôi Chi Ý Cảnh này bao bọc vào trong, cùng Lôi Chi Ý Cảnh của bản thân kết hợp. Lôi Chi Ý Cảnh cường đại hơn một bậc, Lôi Vân ý cảnh nước lên thì thuyền lên, càng thêm hoàn thiện.
Hấp thu Lôi Chi Ý Cảnh, Diệp Trần ngẩng đầu, nhìn phía mây đen, thầm nghĩ:
- Trước lĩnh ngộ một chút Vân Chi Ý Cảnh, Lôi Vân ý cảnh tinh túy vẫn là ở trên Vân Chi Ý Cảnh a!
Vân Chi Ý Cảnh hư vô mờ mịt, rất khó lĩnh ngộ, nhưng cũng là nguồn suối lực lượng Lôi Chi Ý Cảnh, không giải quyết vấn đề Vân Chi Ý Cảnh, Lôi Vân ý cảnh chung quy khó có thể tiến bộ.
Một kiếm chém ra, kiếm quang như sấm, nhảy vào trong mây đen.
Sét đánh ba ba!
Mây đen tứ quyển, trong cái khe điện quang điện quang, dường như một con lôi xà, chạy chơi đùa, cùng linh xảo bên trong lộ ra khí sát phạt không cùng.
Diệp Trần ở bên cạnh lĩnh ngộ Vân Chi Ý Cảnh, những người khác đồng dạng không nhàn rỗi, thi triển hết sở học, cùng ý cảnh chống lại.
Tư Không Thánh chống lại ý cảnh là Thổ Chi Ý Cảnh và Phong Chi Ý Cảnh, Thổ Chi Ý Cảnh ẩn chứa trong Thương Thiên Phách Quyền, Bài Không Chưởng còn lại là Phong Chi Ý Cảnh.
Nghiêm Xích Hỏa còn lại là Thổ Chi Ý Cảnh và Hỏa Chi Ý Cảnh.
Lý Đạo Hiên là Phong Chi Ý Cảnh và Kim Chi Ý Cảnh sát phạt sắc bén.
Mộ Dung Khuynh Thành là Hắc Ám ý cảnh và ý cảnh hỗn loạn.
Về phần Từ Tĩnh ý cảnh tương đối cổ quái, là một cổ hình thức lực lượng khác nhau, có chấn động, có xuyên thấu, có cử trọng nhược khinh, có cử khinh nhược trọng, dùng một từ đến hình dung nói, hẳn là lực ý cảnh, một loại ý cảnh cực kỳ thuần túy, cũng là ý cảnh không thể thiếu, tuyệt đại bộ phân trong ý cảnh đều ẩn chứa lực ý cảnh, có thể cũng cần lĩnh ngộ nó, bởi vì nó không thể nào lĩnh ngộ, cũng chỉ có Từ Tĩnh có thể để lực ý cảnh đi ra, hình thành ý cảnh của chính mình.
Trên đỉnh đầu mây đen tiêu tán, điện quang thối lui, Diệp Trần thở phào một hơi, Vân Chi Ý Cảnh rốt cục nâng cao một bước, hiện tại hắn làm chuẩn bị dung hợp lục thức Kinh Vân Kiếm Pháp ý cảnh, duy nhất thiếu chính là để lục thức Kinh Vân Kiếm Pháp dung hợp thành một chiêu, chính là Thiên Toái Vân.
Đưa mắt nhìn xung quanh, Diệp Trần phát hiện số người còn lại chưa tới bốn mươi, cộng thêm tầng thứ nhất đấu loại nhân số còn hơn ba mươi người.
Đùng!
Kiếm quang như lôi khiến mặt đất phách nứt ra, Diệp Trần thu kiếm vào vỏ, phong mang tẫn liễm.
Mấy người phụ cận âm thầm líu lưỡi, bọn họ cũng như Diệp Trần kết hợp chống lại ý cảnh, khác nhau là, Diệp Trần chống lại là Vân Chi Ý Cảnh và Lôi Chi Ý Cảnh, bọn họ chống lại là Phong Chi Ý Cảnh. Trong quá trình chống lại, bọn họ rốt cục kiến thức được kiếm pháp cao siêu của Diệp Trần, mây đen trên bầu trời đều bị đánh tan. Phải biết rằng mấy người bọn họ hợp lực đối kháng cuồng phong đều có vẻ rất cật lực.
Hùng!
Bên kia, Nghiêm Xích Hỏa cử đao huy trảm, cư nhiên bổ ra một đạo hỏa mang thẳng tắp, hỏa mang đi đến đâu, đại địa liền rạn nứt.
Không biết là có ý định không, hỏa mang đỏ đậm hướng chỗ Diệp Trần vọt tới, đao thế hung mãnh bá đạo, trạch nhân dục phệ, một cổ ý cảnh ẩn chứa hỏa sơn bạo phát.
- Thổ Chi Ý Cảnh và Hỏa Chi Ý Cảnh kết hợp cũng không tệ lắm, đáng tiếc ta cũng không phải giẫm chận tại chỗ.
Diệp Trần không lùi không tránh, tay phải đặt lên chuôi kiếm, Tinh Ngân Kiếm hơi rút ra ba phần, Lôi Vân ý cảnh phóng xuất ra, cùng với kiếm khí sắc bén chém về phía hỏa mang.
Phốc xuy một tiếng!
Hỏa mang tắt, tiêu tan thành mây khói.
Lôi quang kiếm khí dư thế chưa tiêu, để Nghiêm Xích Hỏa bị đẩy lùi hơn mười bước, cho hắn một giáo huấn không nhỏ, cảnh tỉnh hắn đừng gây phiền phức cho mình.
Sắc mặt Nghiêm Xích Hỏa cứng đờ, hắn tự nhận là Thổ Chi Ý Cảnh và Hỏa Chi Ý Cảnh tiến bộ rất nhiều, những chỗ trước kia chưa hiểu nay đã thông suốt, dự định cùng Diệp Trần đấu một chút ý cảnh, nào ngờ đối phương tiến bộ so với hắn còn lớn hơn, kiếm chưa xuất ra hết khỏi vỏ, đã làm cho chính mình lui bước. Cũng may chỉ là đơn thuần đấu ý cảnh, toàn lực đánh một trận nói, Thất Thành Kiếm Ý của đối phương phỏng chừng trong nháy mắt đánh chết bản thân.
Lý Đạo Hiên lắc đầu, trong khoảng thời gian ngắn, hắn sẽ không muốn cùng Diệp Trần so kiếm, Nghiêm Xích Hỏa tuy rằng mạnh, nhưng muốn đuổi kịp và vượt qua Diệp Trần còn phải cố gắng một đoạn rất dài.
Khuc nhạc đệm qua đi, những người còn lại hướng tầng thứ ba bí cảnh đi đến.
Tầng thứ ba cảnh không có bất luận tình huống gì phát sinh, có vẻ rất an tĩnh, bất quá càng là an tĩnh, tâm tình mọi người càng là khẩn trương, thứ không biết luôn luôn đáng sợ.
Phụ cận có một tòa cao sơn, cuồng phong bắt đầu khởi động, sắc bén như đao.
Mấy người có ý muốn động, dự định đi tới quan sát một phen, chỉ là vẫn chưa kịp tiến lên, toàn bộ bị cuồng phong cấp truyền tống đi ra ngoài.
Sau đó, những người khác cũng biết một tầng này là tìm kiếm ý cảnh của chính mình, đều tự xa nhau, Diệp Trần đi chưa được mấy bước, liền thấy không đến bốn mươi thiếu niên đã giảm xuống một phần ba, hơn nữa mỗi thời mỗi khắc đều có người bị truyền tống đi ra ngoài, trong lòng lắc đầu, hắn hướng một mảnh sơn cốc xa xa đi đến.
Trong sơn cốc là một mảnh hồ nước, trên hồ nước có Thanh Liên.
Hồ nước bình tĩnh vô ba, phản chiếu cảnh sắc xung quanh.
Diệp Trần không nghi ngờ có hắn, giẫm chận tại chỗ đi đến.
Xích!
Cự ly bên bờ gần nhất một mảnh Thanh Liên hốt hóa thành kiếm khí kích bắn qua, kiếm khí sắc bén, phong duệ vô cùng, coi như một môn kiếm pháp cực kỳ lợi hại, thi triển thi triển kiếm pháp chính là hồ nước.
- A!
Diệp Trần thôi động Phân Thân Hóa Ảnh khinh công tránh khỏi kiếm khí, còn không đợi có động tác, lại có phiến Thanh Liên hóa thành kiếm khí kích bắn, chiêu chiêu đoạt mệnh, trong đó ẩn chứa ý cảnh cực kỳ đáng sợ, phảng phất có một vị tuyệt thế kiếm khách đang xuất kiếm với hăn.
Tác giả :
Kiếm Du Thái Hư