Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 135: Ba đại ý cảnh! Cửu đoạn sơ kỳ! (3)
Tiếp theo, nội kiếm khí cũng run lên. Tất cả chui vào lỗ chân lông trên da, ngưng tụ lại giống như kim châm. Cùng lúc đó, ngoại kiếm khí được điều động, bao vây toàn thân, cùng hỗn hợp với hộ thể kiếm khí vô hình, khiến thời khắc hộ thể kiếm khí vô hình tự nhiên chậm rãi lưu chuyển đột nhiên dừng lại, nội kiếm khí nhân cơ hội chui vào trong lỗ chân lông, càng dễ dàng phá thể lao ra.
Âm thanh xùy xuỳe liên tục vang lên không ngừng.
Chỉ thấy từng kiếm khí màu trắng nhạt ngưng luyện giống như kim châm, từ trên thân thể Sở Mộ, bắn ra, ở trong không khí lưu lại vô số vết tích.
Từ xa nhìn lại, Sở Mộ giống như một con nhím mọc đầy gai nhọn màu trắng.
Trong màu trắng mờ nhạt, hình như còn có thể thấy tia màu đỏ sẫm. Đó chính là một vài chất dơ bẩn còn lưu lại ở trong người. Thời điểm nội kiếm khí phun ra khỏi lỗ chân lông đã kéo chúng theo. Điều này có thể khiến cho thể chất càng tinh thuần, càng thích hợp cho việc tu luyện, cũng chính là đánh ra nền tảng tiếp theo để sau này đột phá đến Hóa Khí Cảnh.
Trong nháy mắt, Sở Mộ có một cảm giác vui sướng, có cảm giác muốn bay vút lên trời cao, quên đi tất cả, tung bay lơ đãng.
Hắn rất nhanh liền hoàn hồn, vội vàng tập trung ý niệm, điều động ngoại kiếm khí, trục xuất chất dơ bẩn ra ngoài, nội kiếm khí đã phát ra bị áp chế quay về, một lần nữa thông qua những lỗ chân lông đã được thông, quay về da tầng dưới cùng, đồng thời xuyên qua máu và thịt, quay về trong kinh mạch, lẳng lặng chảy xuôi.
Kiếm giả bình thường vào thời điểm đột phá cửu đoạn, phát ra ra kiếm khí sẽ không có cách nào thu hồi. Bọn họ phải tốn suốt mấy ngày sau đó, toàn tâm tu luyện, để kiếm khí mau chóng khôi phục.
Nhưng kiếm khí mới tu luyện ra được, bình thường không tinh thuần giống như kiếm khí trước đó. Bọn họ lại phải tốn nhiều thời gian hơn để dần dần tinh luyện.
Sở Mộ nắm giữ ngoại kiếm khí, có thể đem nội kiếm khí phát ra cứng rắn ép quay về, tiết kiệm được hơn mười ngày thậm chí một hai tháng tinh luyện.
Ngoại kiếm khí yên lặng, hộ thể kiếm khí vô hình lại chậm rãi chuyển động. Sở Mộ đứng dậy, trên mặt có ánh sáng lóe lên, vẻ mặt sung sướng. Chỉ cảm thấy thân thể của mình so với trước kia càng nhẹ nhàng hơn. Hình như mỗi một lỗ chân lông đều biết hít thở, tràn ngập sức sống, đạt tới đỉnh phong.
- Chênh lệch giữa Kiếm Khí Cảnh cửu đoạn và bát đoạn, không chỉ là chênh lệch kiếm khí tu vi. Ở trên thân thể cũng một sự nâng cao rõ rệt. Ta cảm giác các phương diện lực lượng, độ dẻo dai cùng với lực bạo phát trên thân thể đều có tiến bộ không nhỏ. Chỉ cần lấy lực lượng của thân thể, đủ để áp chế kiếm giả lục đoạn ra tay toàn lực.
- Còn nữa, ta có kiếm khí vô hình hộ thể, lại có kiếm khí thành giáp, năng lực phòng hộ sẽ nâng cao thật lớn.
- Hiện tại, ta đủ quét ngang tất cả kiếm giả cửu đoạn. Cho dù là kiếm giả thập đoạn cũng có thể chống lại một chút, thậm chí đánh bại.
- Nhưng đây chẳng qua chỉ là một tiến bước nho nhỏ mà thôi. Con đường ta cần đi, vẫn rất dài...
Ánh mắt Sở Mộ ẩn chứa một tia tinh quang nội liễm. Hắn nhìn về phía chân trời xa xôi. Nơi đó có mây trắng đang bay. Trên mây trắng, còn có trời cao vô tận, xanh thẳm trong vắt...
Sở Mộ đột phá, chỉ có Lý Vi biết. Nàng vừa cao hứng lại vừa buồn bã.
Cao hứng là tu vi của sư huynh tăng lên, trở nên càng thêm lợi hại. Buồn bã tất nhiên là vì sư huynh đạt được cửu đoạn, tiếp theo, sẽ trở thành đệ tử tinh anh.
Có lẽ nàng không thể tiếp tục hầu hạ sư huynh. Vừa nghĩ đến đây, Lý Vi đã cảm thấy trong lòng hình như thiếu đi thứ gì quan trọng, trống rỗng, lại có cảm giác áp lực, tới mức hít thở cũng trở nên khó khăn.
Liên tiếp vài ngày, bộ dạng Lý Vi đều có chút buồn bã. Thời điểm tu luyện kiếm thuật cũng không có nhiệt tình giống như ngày. Điều này khiến Sở Mộ cảm thấy rất kỳ quái. Hắn liền hỏi thăm một chút.
Lý Vi ấp úng, cuối cùng mới nói ra ý nghĩ trong lòng. Sở Mộ có chút dở khóc dở cười. Hắn không thể làm gì khác hơn là nói cho Lý Vi biết, hắn trở thành đệ tử tinh anh, vẫn cần một kiếm thị. Đến lúc đó, hắn sẽ xin kiếm phái một chút, trực tiếp thuyên chuyển Lý Vi là được.
Sở Mộ chăm chú ở trên kiếm kỹ, cũng không biết cảm giác của Lý Vi đối với mình. Chỉ là hắn muốn, nàng đã chăm sóc mình suốt thời gian dài, sẽ có chút không nỡ rời đi. Đây là chuyện thường tình của con người. Hơn nữa, Sở Mộ hiện tại đã quen có Lý Vi hầu hạ.
Sở Mộ nói vậy, khiến Lý Vi giống như nhận được sự bảo đảm nào đó. Trái ngược với sự chán chường của mấy ngày trước đây, lúc này tinh thần nàng phấn chấn mạnh mẽ tràn ngập sức sống. Thời điểm tu luyện càng thêm nhập tâm.
...
- Tương đối khác với các kiếm giả đột phá cửu đoạn, ta so với bọn họ đã tiết kiệm được không ít thời gian, trực tiếp vững chắc ở cửu đoạn sơ kỳ.
Kiếm khí tu vi cửu đoạn vốn là vận chuyển chín đại chu thiên. Nhưng Sở Mộ không giống với những người khác. Hắ có thể vận chuyển gấp ba lần. Đồng thời bởi vì đột phá cửu đoạn, thân thể hắn có được sự cường hóa. Số lần vận dụng đại chu thiên đã đạt tới ba mươi.
Đáng tiếc, thiên phú tu luyện chỉ là cửu phẩm. Ngay cả số lần vận dụng đại chu thiêng gấp ba lần so với người khác, kiếm khí tu vi của Sở Mộ vẫn tiến triển, vẫn rất nhỏ, khó có thể cảm thấy được.
- Thời điểm thất đoạn bát đoạn, còn có thể suy nghĩ dùng tới Luyện Khí Hoàn, để tăng nhanh quá trình nâng cao tu vi. Nhưng Luyện Khí Hoàn đối với tu vi cửu đoạn, chỉ có thể tạo ra được tác dụng khôi phục. Hoàn toàn không có cách nào nâng cao.
- Thứ thích hợp để kiếm giả cửu đoạn dùng chính là Phá Khí Hoàn. Nhưng cho dù có lấy điểm cống hiến, ta cũng không có cách nào đổi được Phá Khí Hoàn. Có người nói chỉ có sau khi trở thành đệ tử tinh anh, cách ba tháng có thể thu được một viên Phá Khí Hoàn. Cũng được thôi. Ngày hôm nay ta liền đi xin trở thành đệ tử tinh anh.
Đứng dậy cầm kiếm lên, Sở Mộ đi xuống lầu các. Hắn dự định đi tới chỗ của Lăng Phong Chưởng Viện trước, sau đó lại đi tới Chủ Điện xin trở thành đệ tử tinh anh.
Thời khắc Sở Mộ mới vừa đi ra khỏi lầu các, trong lúc bất chợt mặt đất chấn động. Chỉ một giây, chấn động đã trở nên mãnh liệt, giống như đột nhiên phát sinh động đất cấp 5 cấp 6. Cả tòa lầu các lảo đảo, gần như muốn đổ nát. Những tiếng khay đĩa rơi xuống đất vẫn không ngừng được truyền ra.
Bước chân Sở Mộ có chút lảo đảo. Hắn vội vàng điều chỉnh trọng tâm cho ổn định, mới không có bị té ngã. Nhưng thế giới trước mắt lại đều chấn động kịch liệt. Lầu các núi đá cây cỏ, thậm chí ngay cả bầu trời, hình như cũng đang lắc lư.
Tiếp theo từng tiếng ầm ầm cực lớn vang lên, cuồn cuộn giống như từng trận sóng lớn từ phía xa rít gào lao đến. Tiếng động kinh thiên động địa, khiến da đầu mọi người tê dại, tóc gáy dựng thẳng.
Âm thanh xùy xuỳe liên tục vang lên không ngừng.
Chỉ thấy từng kiếm khí màu trắng nhạt ngưng luyện giống như kim châm, từ trên thân thể Sở Mộ, bắn ra, ở trong không khí lưu lại vô số vết tích.
Từ xa nhìn lại, Sở Mộ giống như một con nhím mọc đầy gai nhọn màu trắng.
Trong màu trắng mờ nhạt, hình như còn có thể thấy tia màu đỏ sẫm. Đó chính là một vài chất dơ bẩn còn lưu lại ở trong người. Thời điểm nội kiếm khí phun ra khỏi lỗ chân lông đã kéo chúng theo. Điều này có thể khiến cho thể chất càng tinh thuần, càng thích hợp cho việc tu luyện, cũng chính là đánh ra nền tảng tiếp theo để sau này đột phá đến Hóa Khí Cảnh.
Trong nháy mắt, Sở Mộ có một cảm giác vui sướng, có cảm giác muốn bay vút lên trời cao, quên đi tất cả, tung bay lơ đãng.
Hắn rất nhanh liền hoàn hồn, vội vàng tập trung ý niệm, điều động ngoại kiếm khí, trục xuất chất dơ bẩn ra ngoài, nội kiếm khí đã phát ra bị áp chế quay về, một lần nữa thông qua những lỗ chân lông đã được thông, quay về da tầng dưới cùng, đồng thời xuyên qua máu và thịt, quay về trong kinh mạch, lẳng lặng chảy xuôi.
Kiếm giả bình thường vào thời điểm đột phá cửu đoạn, phát ra ra kiếm khí sẽ không có cách nào thu hồi. Bọn họ phải tốn suốt mấy ngày sau đó, toàn tâm tu luyện, để kiếm khí mau chóng khôi phục.
Nhưng kiếm khí mới tu luyện ra được, bình thường không tinh thuần giống như kiếm khí trước đó. Bọn họ lại phải tốn nhiều thời gian hơn để dần dần tinh luyện.
Sở Mộ nắm giữ ngoại kiếm khí, có thể đem nội kiếm khí phát ra cứng rắn ép quay về, tiết kiệm được hơn mười ngày thậm chí một hai tháng tinh luyện.
Ngoại kiếm khí yên lặng, hộ thể kiếm khí vô hình lại chậm rãi chuyển động. Sở Mộ đứng dậy, trên mặt có ánh sáng lóe lên, vẻ mặt sung sướng. Chỉ cảm thấy thân thể của mình so với trước kia càng nhẹ nhàng hơn. Hình như mỗi một lỗ chân lông đều biết hít thở, tràn ngập sức sống, đạt tới đỉnh phong.
- Chênh lệch giữa Kiếm Khí Cảnh cửu đoạn và bát đoạn, không chỉ là chênh lệch kiếm khí tu vi. Ở trên thân thể cũng một sự nâng cao rõ rệt. Ta cảm giác các phương diện lực lượng, độ dẻo dai cùng với lực bạo phát trên thân thể đều có tiến bộ không nhỏ. Chỉ cần lấy lực lượng của thân thể, đủ để áp chế kiếm giả lục đoạn ra tay toàn lực.
- Còn nữa, ta có kiếm khí vô hình hộ thể, lại có kiếm khí thành giáp, năng lực phòng hộ sẽ nâng cao thật lớn.
- Hiện tại, ta đủ quét ngang tất cả kiếm giả cửu đoạn. Cho dù là kiếm giả thập đoạn cũng có thể chống lại một chút, thậm chí đánh bại.
- Nhưng đây chẳng qua chỉ là một tiến bước nho nhỏ mà thôi. Con đường ta cần đi, vẫn rất dài...
Ánh mắt Sở Mộ ẩn chứa một tia tinh quang nội liễm. Hắn nhìn về phía chân trời xa xôi. Nơi đó có mây trắng đang bay. Trên mây trắng, còn có trời cao vô tận, xanh thẳm trong vắt...
Sở Mộ đột phá, chỉ có Lý Vi biết. Nàng vừa cao hứng lại vừa buồn bã.
Cao hứng là tu vi của sư huynh tăng lên, trở nên càng thêm lợi hại. Buồn bã tất nhiên là vì sư huynh đạt được cửu đoạn, tiếp theo, sẽ trở thành đệ tử tinh anh.
Có lẽ nàng không thể tiếp tục hầu hạ sư huynh. Vừa nghĩ đến đây, Lý Vi đã cảm thấy trong lòng hình như thiếu đi thứ gì quan trọng, trống rỗng, lại có cảm giác áp lực, tới mức hít thở cũng trở nên khó khăn.
Liên tiếp vài ngày, bộ dạng Lý Vi đều có chút buồn bã. Thời điểm tu luyện kiếm thuật cũng không có nhiệt tình giống như ngày. Điều này khiến Sở Mộ cảm thấy rất kỳ quái. Hắn liền hỏi thăm một chút.
Lý Vi ấp úng, cuối cùng mới nói ra ý nghĩ trong lòng. Sở Mộ có chút dở khóc dở cười. Hắn không thể làm gì khác hơn là nói cho Lý Vi biết, hắn trở thành đệ tử tinh anh, vẫn cần một kiếm thị. Đến lúc đó, hắn sẽ xin kiếm phái một chút, trực tiếp thuyên chuyển Lý Vi là được.
Sở Mộ chăm chú ở trên kiếm kỹ, cũng không biết cảm giác của Lý Vi đối với mình. Chỉ là hắn muốn, nàng đã chăm sóc mình suốt thời gian dài, sẽ có chút không nỡ rời đi. Đây là chuyện thường tình của con người. Hơn nữa, Sở Mộ hiện tại đã quen có Lý Vi hầu hạ.
Sở Mộ nói vậy, khiến Lý Vi giống như nhận được sự bảo đảm nào đó. Trái ngược với sự chán chường của mấy ngày trước đây, lúc này tinh thần nàng phấn chấn mạnh mẽ tràn ngập sức sống. Thời điểm tu luyện càng thêm nhập tâm.
...
- Tương đối khác với các kiếm giả đột phá cửu đoạn, ta so với bọn họ đã tiết kiệm được không ít thời gian, trực tiếp vững chắc ở cửu đoạn sơ kỳ.
Kiếm khí tu vi cửu đoạn vốn là vận chuyển chín đại chu thiên. Nhưng Sở Mộ không giống với những người khác. Hắ có thể vận chuyển gấp ba lần. Đồng thời bởi vì đột phá cửu đoạn, thân thể hắn có được sự cường hóa. Số lần vận dụng đại chu thiên đã đạt tới ba mươi.
Đáng tiếc, thiên phú tu luyện chỉ là cửu phẩm. Ngay cả số lần vận dụng đại chu thiêng gấp ba lần so với người khác, kiếm khí tu vi của Sở Mộ vẫn tiến triển, vẫn rất nhỏ, khó có thể cảm thấy được.
- Thời điểm thất đoạn bát đoạn, còn có thể suy nghĩ dùng tới Luyện Khí Hoàn, để tăng nhanh quá trình nâng cao tu vi. Nhưng Luyện Khí Hoàn đối với tu vi cửu đoạn, chỉ có thể tạo ra được tác dụng khôi phục. Hoàn toàn không có cách nào nâng cao.
- Thứ thích hợp để kiếm giả cửu đoạn dùng chính là Phá Khí Hoàn. Nhưng cho dù có lấy điểm cống hiến, ta cũng không có cách nào đổi được Phá Khí Hoàn. Có người nói chỉ có sau khi trở thành đệ tử tinh anh, cách ba tháng có thể thu được một viên Phá Khí Hoàn. Cũng được thôi. Ngày hôm nay ta liền đi xin trở thành đệ tử tinh anh.
Đứng dậy cầm kiếm lên, Sở Mộ đi xuống lầu các. Hắn dự định đi tới chỗ của Lăng Phong Chưởng Viện trước, sau đó lại đi tới Chủ Điện xin trở thành đệ tử tinh anh.
Thời khắc Sở Mộ mới vừa đi ra khỏi lầu các, trong lúc bất chợt mặt đất chấn động. Chỉ một giây, chấn động đã trở nên mãnh liệt, giống như đột nhiên phát sinh động đất cấp 5 cấp 6. Cả tòa lầu các lảo đảo, gần như muốn đổ nát. Những tiếng khay đĩa rơi xuống đất vẫn không ngừng được truyền ra.
Bước chân Sở Mộ có chút lảo đảo. Hắn vội vàng điều chỉnh trọng tâm cho ổn định, mới không có bị té ngã. Nhưng thế giới trước mắt lại đều chấn động kịch liệt. Lầu các núi đá cây cỏ, thậm chí ngay cả bầu trời, hình như cũng đang lắc lư.
Tiếp theo từng tiếng ầm ầm cực lớn vang lên, cuồn cuộn giống như từng trận sóng lớn từ phía xa rít gào lao đến. Tiếng động kinh thiên động địa, khiến da đầu mọi người tê dại, tóc gáy dựng thẳng.
Tác giả :
Lục Đạo Trầm Luân