Kí Ức Của Một Người Lính Trinh Sát Sư 307
Chương 69
DIỄN BIẾN VÀ KẾT QUẢ TRẬN ĐÁNH.
Dẫn anh em b1 vòng qua con suối nhỏ và bố trí cách đội hình địch khoảng gần 100 m, tôi và anh Đỗ Phu (b trưởng b1, lính 1977 quê Duy Nghĩa, Duy Xuyên - Quảng Nam) bám sát vào sâu hơn 20 m xem tình hình địch (mũi này có CTV c1 Nguyễn Tiến Chăn quê Lập Thạch, Vĩnh Phú chỉ huy). Quan sát thấy địch ra vào khu vực bình thường, không có gì nghi là bị lộ, tôi và anh Phu bàn với anh Chăn cho anh em vào sâu hơn nữa. Men theo các bìa đá và các hỏm suối sâu, anh em b1 tiếp cận địch một cự li khá lí tưởng.
Một tình huống nằm ngoài phương án xảy ra. (Đoạn này khi kết thúc trận đánh, nghe anh em b3 kể lại). Khi b3 (mũi chính diện) lót xong đội hình, một chiến sĩ bị chột bụng và anh ta lui về sau khoảng 20 m để giải quyết tình huống. Đang “làm phận sự" thì anh phát hiện phía sau khoảng mười tên địch đang đi về hướng ta và có khả năng vào vị trí b3. Anh ta kịp thời quay về, và run rẩy báo cáo với anh Diệc CTV phó c1. Khi đội hình b3 được thông báo đầy đủ thì địch chỉ còn cách ta vài chục mét. Không thể chậm trễ d phó d1 phát lệnh nổ súng tiêu diệt nhóm địch này và làm hiệu lệnh tấn công cho toàn toàn trận địa. Anh Diệc chỉ huy nhóm anh em bắn vào trong, và lực lượng còn lại của b3 đánh bọn từ phía sau.
Nghe súng nổ từ hai phía cánh b3, anh Chăn phán đoán là b3 bị địch tấn công từ phía sau. Anh đốc thúc anh em nhanh chóng vừa bắn mạnh vừa cơ động nhanh chiếm trận địa, để chia lửa với b3. Những quả B liên tiếp nã vào trận địa địch. Do tiếp cận địch quá gần, chỉ qua vài loạt đạn không có phản ứng của địch anh em b1 đã bám sát vào sau các ngôi nhà của địch... Nhóm địch đầu tiên đang ngồi gò lại mấy miếng tôn (tôi và anh Phu phát hiện lúc nãy), đã bị loạt đạn B đầu tiên tiêu diệt, một căn nhà phát hỏa cháy. Thấy có hai Pốt bị thương (chỉ một thằng có súng) anh Chăn bắn đuổi phía sau uy hiếp tinh thần chúng và dự định bắt sống, nhưng hai tên này cũng bị hướng b2 phát hiện và anh em b2 kết liễu đời chúng bằng loạt RPD (Anh Khoa lùn, lính 1978 quê Hòa Xuân, Tuy Hòa - Phú Yên là xạ thủ).
Khó khăn lúc này là b3, do không đủ lực lượng uy hiếp địch ngay từ loạt đạn đầu, b3 bị địch phản lại bằng các loạt AK và cả AT, lực lượng địch nơi đây cũng vài chục tên (cân bằng với hướng b3) mức độ chúng phản công cũng dữ dội.
Có lẽ biết hướng b3 bị khó khăn, cả hai cánh đều tấn công mạnh với sự cơ động nhanh, nhằm giải tỏa cho hướng chính diện. vòng qua phía phải, tôi thấy anh Diệc nấp sau một cây gõ to đùng chỉ tay vào trong phất mạnh, (vì anh đang giữ một liệt sĩ và băng cho hai thương binh) tôi cùng bốn anh em nữa chọc thẳng vào hướng trước mặt, những tên địch cuối cùng vừa rút vừa bắn loạn xạ về phía sau.
Từ xa tôi phát hiện một trinh sát f (hướng b2) băng ngang qua cái hố to và biết là hai cánh đã khép, b2 đang truy kích địch rút chạy về phía sau.
Bỗng một tiếng nổ to từ phía sau, những loạt đạn AK dài bắn liên hồi, có những tiếng bắn phản lại nhưng ít.
Bên trong khu vực của địch ta đã làm chủ, d phó d1 lệnh cho các hướng rút ra ngoài, phòng ngừa nổ kho đạn của chúng. Một bộ phận nhỏ lực lượng của ta thận trong tiếp cận vào trận địa, thu dọn chiến trường
Địch trên các hướng bị ta tiêu diệt:
B3: năm (có ba súng); b1 chín (bốn súng); b2: hai (ba súng); đón lỏng: ba (không súng). Phía sau ta diệt tám tên (tám súng, có một B41). Tất cả hai mươi bảy tên và mười tám súng.
Qua quan sát thì đây cũng là một khu vực trung chuyển vũ khí của địch. Bị ta đánh ở mấy trận trước nên chúng có ý định chôn các loại vũ khí được bọc ngoài bằng kim loại xuống đất như thùng B40, nhiều nhất là ống đạn DKZ.
Do không có lực lượng vận chuyển số vũ khí này, ta dùng bộc phá để phá hủy.
Ta hi sinh hai bị thương năm (có một liệt sĩ là chiến sĩ mới về đơn vị, khi cố gắng vượt qua khu hào của địch đào để chôn vũ khí, anh bị trượt chân do đất ướt trời mưa, ngã lăn trên đống đất cao, bị địch phát hiện ở cự li gần).
Phá xong kho đạn của địch, đội hình rút ra đường 69 nghỉ đêm. Ngày hôm sau di chuyển về hướng Kamtuot. Mưa như trút nước cả ngày, các dòng suối nước đổ về cuồn cuộn đỏ, khi đưa hai liệt sĩ và thương binh vượt qua những dòng suối, phải đưa qua khỏi đầu tránh cho anh em bị ướt.
Khi về đến Kamtuot, trong bản tin mười tám giờ của Đài TNVN: báo tin buồn Phó Chủ tịch nước Nguyễn Lương Bằng qua đời.
P/ S: Dù vẫn được khen là tiêu diệt được địch, thu nhiều súng và phá hủy kho tàng của chúng. Cấp trên vẫn đánh giá là c1 tác chiến hiệu suất chưa cao (căn cứ vào thời cơ ta có trong tay, lực lượng ta gấp đôi chúng) còn để địch chạy thoát nhiều (hai mươi – ba mươi tên).
Trinh sát chưa hoàn thành tốt nhiệm vụ, (quan sát và bám địch phía sau chưa chắc chắn) tạo khoảng trống cho địch chạy thoát. Do địa bàn địch ở rộng, lực lượng ta mỏng, phía sau trống. Khi vào khu vực này địch bên kia biên giới có thể phát hiện ta, nên anh em trinh sát không thể làm khác được. E95 có đề nghị tặng Huân chương chiến công cho bộ phận trinh sát trong đợt truy quét. Nhưng hầu như không được chấp thuận.
Dẫn anh em b1 vòng qua con suối nhỏ và bố trí cách đội hình địch khoảng gần 100 m, tôi và anh Đỗ Phu (b trưởng b1, lính 1977 quê Duy Nghĩa, Duy Xuyên - Quảng Nam) bám sát vào sâu hơn 20 m xem tình hình địch (mũi này có CTV c1 Nguyễn Tiến Chăn quê Lập Thạch, Vĩnh Phú chỉ huy). Quan sát thấy địch ra vào khu vực bình thường, không có gì nghi là bị lộ, tôi và anh Phu bàn với anh Chăn cho anh em vào sâu hơn nữa. Men theo các bìa đá và các hỏm suối sâu, anh em b1 tiếp cận địch một cự li khá lí tưởng.
Một tình huống nằm ngoài phương án xảy ra. (Đoạn này khi kết thúc trận đánh, nghe anh em b3 kể lại). Khi b3 (mũi chính diện) lót xong đội hình, một chiến sĩ bị chột bụng và anh ta lui về sau khoảng 20 m để giải quyết tình huống. Đang “làm phận sự" thì anh phát hiện phía sau khoảng mười tên địch đang đi về hướng ta và có khả năng vào vị trí b3. Anh ta kịp thời quay về, và run rẩy báo cáo với anh Diệc CTV phó c1. Khi đội hình b3 được thông báo đầy đủ thì địch chỉ còn cách ta vài chục mét. Không thể chậm trễ d phó d1 phát lệnh nổ súng tiêu diệt nhóm địch này và làm hiệu lệnh tấn công cho toàn toàn trận địa. Anh Diệc chỉ huy nhóm anh em bắn vào trong, và lực lượng còn lại của b3 đánh bọn từ phía sau.
Nghe súng nổ từ hai phía cánh b3, anh Chăn phán đoán là b3 bị địch tấn công từ phía sau. Anh đốc thúc anh em nhanh chóng vừa bắn mạnh vừa cơ động nhanh chiếm trận địa, để chia lửa với b3. Những quả B liên tiếp nã vào trận địa địch. Do tiếp cận địch quá gần, chỉ qua vài loạt đạn không có phản ứng của địch anh em b1 đã bám sát vào sau các ngôi nhà của địch... Nhóm địch đầu tiên đang ngồi gò lại mấy miếng tôn (tôi và anh Phu phát hiện lúc nãy), đã bị loạt đạn B đầu tiên tiêu diệt, một căn nhà phát hỏa cháy. Thấy có hai Pốt bị thương (chỉ một thằng có súng) anh Chăn bắn đuổi phía sau uy hiếp tinh thần chúng và dự định bắt sống, nhưng hai tên này cũng bị hướng b2 phát hiện và anh em b2 kết liễu đời chúng bằng loạt RPD (Anh Khoa lùn, lính 1978 quê Hòa Xuân, Tuy Hòa - Phú Yên là xạ thủ).
Khó khăn lúc này là b3, do không đủ lực lượng uy hiếp địch ngay từ loạt đạn đầu, b3 bị địch phản lại bằng các loạt AK và cả AT, lực lượng địch nơi đây cũng vài chục tên (cân bằng với hướng b3) mức độ chúng phản công cũng dữ dội.
Có lẽ biết hướng b3 bị khó khăn, cả hai cánh đều tấn công mạnh với sự cơ động nhanh, nhằm giải tỏa cho hướng chính diện. vòng qua phía phải, tôi thấy anh Diệc nấp sau một cây gõ to đùng chỉ tay vào trong phất mạnh, (vì anh đang giữ một liệt sĩ và băng cho hai thương binh) tôi cùng bốn anh em nữa chọc thẳng vào hướng trước mặt, những tên địch cuối cùng vừa rút vừa bắn loạn xạ về phía sau.
Từ xa tôi phát hiện một trinh sát f (hướng b2) băng ngang qua cái hố to và biết là hai cánh đã khép, b2 đang truy kích địch rút chạy về phía sau.
Bỗng một tiếng nổ to từ phía sau, những loạt đạn AK dài bắn liên hồi, có những tiếng bắn phản lại nhưng ít.
Bên trong khu vực của địch ta đã làm chủ, d phó d1 lệnh cho các hướng rút ra ngoài, phòng ngừa nổ kho đạn của chúng. Một bộ phận nhỏ lực lượng của ta thận trong tiếp cận vào trận địa, thu dọn chiến trường
Địch trên các hướng bị ta tiêu diệt:
B3: năm (có ba súng); b1 chín (bốn súng); b2: hai (ba súng); đón lỏng: ba (không súng). Phía sau ta diệt tám tên (tám súng, có một B41). Tất cả hai mươi bảy tên và mười tám súng.
Qua quan sát thì đây cũng là một khu vực trung chuyển vũ khí của địch. Bị ta đánh ở mấy trận trước nên chúng có ý định chôn các loại vũ khí được bọc ngoài bằng kim loại xuống đất như thùng B40, nhiều nhất là ống đạn DKZ.
Do không có lực lượng vận chuyển số vũ khí này, ta dùng bộc phá để phá hủy.
Ta hi sinh hai bị thương năm (có một liệt sĩ là chiến sĩ mới về đơn vị, khi cố gắng vượt qua khu hào của địch đào để chôn vũ khí, anh bị trượt chân do đất ướt trời mưa, ngã lăn trên đống đất cao, bị địch phát hiện ở cự li gần).
Phá xong kho đạn của địch, đội hình rút ra đường 69 nghỉ đêm. Ngày hôm sau di chuyển về hướng Kamtuot. Mưa như trút nước cả ngày, các dòng suối nước đổ về cuồn cuộn đỏ, khi đưa hai liệt sĩ và thương binh vượt qua những dòng suối, phải đưa qua khỏi đầu tránh cho anh em bị ướt.
Khi về đến Kamtuot, trong bản tin mười tám giờ của Đài TNVN: báo tin buồn Phó Chủ tịch nước Nguyễn Lương Bằng qua đời.
P/ S: Dù vẫn được khen là tiêu diệt được địch, thu nhiều súng và phá hủy kho tàng của chúng. Cấp trên vẫn đánh giá là c1 tác chiến hiệu suất chưa cao (căn cứ vào thời cơ ta có trong tay, lực lượng ta gấp đôi chúng) còn để địch chạy thoát nhiều (hai mươi – ba mươi tên).
Trinh sát chưa hoàn thành tốt nhiệm vụ, (quan sát và bám địch phía sau chưa chắc chắn) tạo khoảng trống cho địch chạy thoát. Do địa bàn địch ở rộng, lực lượng ta mỏng, phía sau trống. Khi vào khu vực này địch bên kia biên giới có thể phát hiện ta, nên anh em trinh sát không thể làm khác được. E95 có đề nghị tặng Huân chương chiến công cho bộ phận trinh sát trong đợt truy quét. Nhưng hầu như không được chấp thuận.
Tác giả :
Võ Văn Hà