Kí Ức Của Một Người Lính Trinh Sát Sư 307
Chương 56
TRẬN ĐÁNH PHUM KAMTOUT VÀ PHUM CHAR.
(Trận đánh cuối cùng của chiến dịch).
Sau khi nhận bàn giao chùa Preah Vihear từ anh em 198, e95 triển khai thế phòng ngự xung quanh khu vực cao điểm 606, vì trên đó không có một công sự nào có thể chịu được một quả đạn pháo, toàn bộ đội hình d1 dồn sức cho công việc đào hào, đào hầm, và công sự để phòng thủ. D2 nhận nhiệm vụ hỗ trợ cho công tác bảo vệ ở phía dưới chân núi, vì lúc này máy bay Thái Lan quần đảo liên tục trên khu vực cả tỉnh Preah Vihear, ban đêm máy bay Thái thả dù đèn sáng cả đêm dọc theo biên giới, từ Núi Cụt về đến Anlongveng… Nhiệm vụ cuối cùng còn lại là tấn công Phum Kamtuot và Phum Char là nơi địch đang ẩn nấp khi ta đánh mạnh từ hướng Choamkhsan.
Tình hình f307 gặp nhiều khó khăn về lực lượng để đảm đương nhiệm vụ, các lực lượng phía sau vì nhiều nguyên nhân khác nhau chưa đủ sức để thông tuyến đường của giai đoạn hai của chiến dịch, công tác hậu cần ngưng trệ vì đường chưa thông, nhiều đoạn bị địch chặn đánh cướp lương thực, giết tài xế… tất cả các đơn vị đều rơi vào tình hình thiếu gạo, hết thực phẩm, mà căng nhất là hết muối…
Trong giai đoạn khó khăn này, e95 chỉ có thể huy động được dBB3 là đơn vị có truyền thống đánh cơ động của e95 và các C trợ chiến.
Do địa hình của mùa khô trống trải, máy bay địch bay quần đảo liên tục trên khu vực nên chúng tôi được lệnh hành quân ban đêm chứ không đi ban ngày để bảo đảm bí mật.
Chập tối 13/ 1, (khi trăng vừa mới mọc không nhớ là mùng mấy âm lịch), đội hình xuất phát về hướng Nam và Tây nam gồm dBb3 + C13 (cối 120) + C14 (12.7 li) + C16 (DKZ), tôi được giao nhiệm vụ chỉ huy nhóm trinh sát hỗn hợp gồm khoảng hai mươi người (lực lượng trinh sát e, f lúc này còn mỏng lắm nên phải kết hợp lại).
Phương án tác chiến như sau: Ta dùng hai cánh quân để tấn công khu vực này, một cánh của e95 đánh từ hướng bắc xuống, và một cánh quân của e29 cũng là quân hỗn hợp từ đường 120 đánh vào, trận đánh này là đánh vào Phum có dân ở, (theo hàng binh của địch khai) nên hết sức cẩn thận. Men theo các bìa rừng còn xanh, chúng tôi dẫn anh em bộ binh hành quân về trận địa. Trăng sáng đẹp, những đám mây bay lởn vởn chầm chậm, đôi lúc che phớt qua mặt trăng, làm cảnh vật cũng huyền ảo, qua vài bãi tráng có những cây mai rừng đã đầy hoa, dù là ban đêm vẫn còn cảm nhận được nét đẹp của hoa mai rừng... Xuân đã chuẩn bị về.
Dù trăng thanh, gió lộng, và ban đêm, nhưng anh em gần như đã đuối sức trong suốt chặng đường chiến dịch, nên đi rất chậm, chỉ cần có lệnh giải lao là anh em đã ngủ, những giấc ngủ chập chờn, những tiếng kêu vội vã, những cái vùng dậy mạnh mẽ… Khổ nhất là len lỏi trong những khu rừng mùa khô thiếu nước, loại cỏ ba cạnh mọc chung với cỏ tre trong rừng khộp, cạnh nó sắc hơn dao cạo… gặp đâu cứa đó… quần rách, máu chảy…
Qua một đêm hành quân… khi gần sáng, chúng tôi tiếp cận một cái hồ nước lớn, nhìn trên bản đồ thì hồ nước bao bọc xung quanh hai Phum này, anh em BB được bố trí dọc theo mép hồ chờ lệnh, còn lại bộ phận trinh sát và cán bộ đi thực địa để bố trí lực lượng tấn công. Trong Phum dù gần sáng, vẫn còn múa hát, vẫn còn nghe tiếng trống tọt… tum… tum… tọt… tum… tum… dồn dập.
Tôi cùng một số anh em cán bộ C9, bám theo mép hồ vòng vào Phum, khi gần đến một ngôi nhà to thì có tiếng chó gầm gừ và sủa… có ánh đèn pin quét qua, quét lại…
Anh Giữa d trưởng d3 sợ lộ nên phải lui ra… trăng sáng quá nên anh em lui ra xa, men bám theo một vườn cà tím cạnh mép nước, vòng qua bên phải khoảng 500 m thì gặp một con đê to, đây là con đê nối hai Phum Kamtuot và Phum Char.
Hừng sáng ở phía đông, chúng tôi trở lại đội hình tập kết và chờ trời sáng, anh em trinh sát chuẩn bị các tọa độ, nếu có tình huống xấu sẽ nhờ anh em Pháo cối chi viện.
Trời sáng, lợi dụng địa hình quanh hồ nước có những khu tre gai mọc um tùm, ta ẩn quân vào đó để tránh bị lộ, và bộ phận trinh sát được giao nhiệm vụ bám địch.
Theo phương án tác chiến của sư đoàn thì sau khi e95 chiếm lĩnh các mục tiêu quan trọng cũng như nắm chắc tình hình địch thì e29 mới tấn công theo trục lộ đánh thẳng vào Phum có sử dụng pháo bắn ngoài Phum thăm dò động tĩnh.của địch…
Bộ phận trinh sát chúng tôi luồn theo dọc bờ hồ (vì còn màu xanh của một số cây dây leo của rừng) về Phum Char, Phum này tương đối lớn nhưng không hiểu sao lại không có dân ở, chúng tôi áp sát và luồn theo các lùm cây, chuẩn bị tư thế tấn công vì hai Phum cách nhau chỉ vài cây số, mà sao Phum này bỏ hoang… là câu hỏi hơi khó trả lời…, sợ địch đánh nghi binh, lừa ta vào trận địa bỏ trống và tấn công từ phía sau hốt gọn, nên tôi cho anh em rút ra dọc bờ hồ, báo về tình hình về e95 xin quân chi viện, e95 tăng cường cho c9 và một phân đội hai khẩu 12.7 của c12 d3, với nhiệm vụ giữ Phum này cũng như hỗ trợ cho bộ phận tấn công bên Phum Kamtout khi cần thiết, hơn một giờ sau anh em c9 đến nơi, ta tổ chức triển khai đội hình phòng ngự và chuẩn bị tấn công ngay. Qua quan sát các hiện tượng trong Phum, trinh sát chúng tôi phán đoán rằng địch (hay dân) mới rời Phum này khoảng vài ba ngày, vì nhiều bếp lửa vẫn chưa tắt hẳn, cơm chưa lên mốc xanh, nhưng đặc biệt là toàn bộ dấu chân trâu, bò đều đi về hướng Phum Kamtuot, không quay lên hướng bắc về Anlongveng sát biên giới. Như vậy chắc chắn rằng toàn bộ dân của khu vực này địch dồn về Phum Kamtuot. Tất cả mọi phán đoán của anh em trinh sát sau khi thống nhất chỉ huy d3 e95 báo về trên để xin ý kiến chỉ đạo.
Sau khi c9 chiếm lĩnh Phum Char xong, ý đồ tác chiến như sau:
E29 (cũng chỉ có một d tăng cường như hướng e95 vì còn phải bảo đảm phía sau SCH f307) tấn công theo đường có xe tăng hỗ trợ đánh trực tiếp vào Phum nhưng hạn chế hỏa lực mạnh vì chắc chắn là có dân, cơ bản là bộ binh tiếp cận và chiếm mục tiêu, c10 e95 đánh từ hướng bắc của Phum (Khu nhà to mà ta tiếp cận sợ lộ) và tiếp giáp về hướng c9, c11 tấn công từ hướng đông của Phum vòng qua hướng nam giáp trục đường với e29. Sau khi ổn định cho c9 vào vị trí, một tổ trinh sát hơn mười người của chúng tôi trở lại bờ hồ phía đông hỗ trợ cho hướng chính diện của e95 là c11.
Khoảng gần trưa lệnh tấn công bắt đầu: Đội hình xe tăng hành tiến từ lộ 120 vào Phum, không theo đường mòn mà cắt theo đường rừng trinh sát đã chọn, để tránh mìn của địch, khi cách Phum 2 km dừng lại, không tiến nữa để thăm dò đối phương, và bộ binh bám sát tình hình địch.
Phát hiện đội hình e29, địch bắt đầu phản ứng, các loại cối chúng bắn như mưa về phía đội hình ta theo lộ vào, mức độ bắn của chúng cũng khủng khiếp, các bộ phận hỏa lực theo BB tiếp cận xung quanh Phum được lệnh chuẩn bị… pháo binh ta bắt đầu chi viện nhưng chỉ bắn vào đầu Phum và rải về hướng trống của Phum giáp với c9 d3, vì không trúng vào các vị trí hỏa lực, nên chúng cũng tăng cường bắn về hướng e29, lúc này SCH lệnh cho các phân đội hỏa lực cối và DKZ của e95, cố gắng phát hiện và tấn công vào các vị trí hỏa lực của địch, bộ phận trinh sát được lệnh tiếp cận các mục tiêu, vượt qua mấy cái rẫy hoang, tổ trinh sát chúng tôi phát hiện toàn bộ hỏa lực địch, đều nằm trên một trục đường thẳng (con đường chính của Phum).
(Trận đánh cuối cùng của chiến dịch).
Sau khi nhận bàn giao chùa Preah Vihear từ anh em 198, e95 triển khai thế phòng ngự xung quanh khu vực cao điểm 606, vì trên đó không có một công sự nào có thể chịu được một quả đạn pháo, toàn bộ đội hình d1 dồn sức cho công việc đào hào, đào hầm, và công sự để phòng thủ. D2 nhận nhiệm vụ hỗ trợ cho công tác bảo vệ ở phía dưới chân núi, vì lúc này máy bay Thái Lan quần đảo liên tục trên khu vực cả tỉnh Preah Vihear, ban đêm máy bay Thái thả dù đèn sáng cả đêm dọc theo biên giới, từ Núi Cụt về đến Anlongveng… Nhiệm vụ cuối cùng còn lại là tấn công Phum Kamtuot và Phum Char là nơi địch đang ẩn nấp khi ta đánh mạnh từ hướng Choamkhsan.
Tình hình f307 gặp nhiều khó khăn về lực lượng để đảm đương nhiệm vụ, các lực lượng phía sau vì nhiều nguyên nhân khác nhau chưa đủ sức để thông tuyến đường của giai đoạn hai của chiến dịch, công tác hậu cần ngưng trệ vì đường chưa thông, nhiều đoạn bị địch chặn đánh cướp lương thực, giết tài xế… tất cả các đơn vị đều rơi vào tình hình thiếu gạo, hết thực phẩm, mà căng nhất là hết muối…
Trong giai đoạn khó khăn này, e95 chỉ có thể huy động được dBB3 là đơn vị có truyền thống đánh cơ động của e95 và các C trợ chiến.
Do địa hình của mùa khô trống trải, máy bay địch bay quần đảo liên tục trên khu vực nên chúng tôi được lệnh hành quân ban đêm chứ không đi ban ngày để bảo đảm bí mật.
Chập tối 13/ 1, (khi trăng vừa mới mọc không nhớ là mùng mấy âm lịch), đội hình xuất phát về hướng Nam và Tây nam gồm dBb3 + C13 (cối 120) + C14 (12.7 li) + C16 (DKZ), tôi được giao nhiệm vụ chỉ huy nhóm trinh sát hỗn hợp gồm khoảng hai mươi người (lực lượng trinh sát e, f lúc này còn mỏng lắm nên phải kết hợp lại).
Phương án tác chiến như sau: Ta dùng hai cánh quân để tấn công khu vực này, một cánh của e95 đánh từ hướng bắc xuống, và một cánh quân của e29 cũng là quân hỗn hợp từ đường 120 đánh vào, trận đánh này là đánh vào Phum có dân ở, (theo hàng binh của địch khai) nên hết sức cẩn thận. Men theo các bìa rừng còn xanh, chúng tôi dẫn anh em bộ binh hành quân về trận địa. Trăng sáng đẹp, những đám mây bay lởn vởn chầm chậm, đôi lúc che phớt qua mặt trăng, làm cảnh vật cũng huyền ảo, qua vài bãi tráng có những cây mai rừng đã đầy hoa, dù là ban đêm vẫn còn cảm nhận được nét đẹp của hoa mai rừng... Xuân đã chuẩn bị về.
Dù trăng thanh, gió lộng, và ban đêm, nhưng anh em gần như đã đuối sức trong suốt chặng đường chiến dịch, nên đi rất chậm, chỉ cần có lệnh giải lao là anh em đã ngủ, những giấc ngủ chập chờn, những tiếng kêu vội vã, những cái vùng dậy mạnh mẽ… Khổ nhất là len lỏi trong những khu rừng mùa khô thiếu nước, loại cỏ ba cạnh mọc chung với cỏ tre trong rừng khộp, cạnh nó sắc hơn dao cạo… gặp đâu cứa đó… quần rách, máu chảy…
Qua một đêm hành quân… khi gần sáng, chúng tôi tiếp cận một cái hồ nước lớn, nhìn trên bản đồ thì hồ nước bao bọc xung quanh hai Phum này, anh em BB được bố trí dọc theo mép hồ chờ lệnh, còn lại bộ phận trinh sát và cán bộ đi thực địa để bố trí lực lượng tấn công. Trong Phum dù gần sáng, vẫn còn múa hát, vẫn còn nghe tiếng trống tọt… tum… tum… tọt… tum… tum… dồn dập.
Tôi cùng một số anh em cán bộ C9, bám theo mép hồ vòng vào Phum, khi gần đến một ngôi nhà to thì có tiếng chó gầm gừ và sủa… có ánh đèn pin quét qua, quét lại…
Anh Giữa d trưởng d3 sợ lộ nên phải lui ra… trăng sáng quá nên anh em lui ra xa, men bám theo một vườn cà tím cạnh mép nước, vòng qua bên phải khoảng 500 m thì gặp một con đê to, đây là con đê nối hai Phum Kamtuot và Phum Char.
Hừng sáng ở phía đông, chúng tôi trở lại đội hình tập kết và chờ trời sáng, anh em trinh sát chuẩn bị các tọa độ, nếu có tình huống xấu sẽ nhờ anh em Pháo cối chi viện.
Trời sáng, lợi dụng địa hình quanh hồ nước có những khu tre gai mọc um tùm, ta ẩn quân vào đó để tránh bị lộ, và bộ phận trinh sát được giao nhiệm vụ bám địch.
Theo phương án tác chiến của sư đoàn thì sau khi e95 chiếm lĩnh các mục tiêu quan trọng cũng như nắm chắc tình hình địch thì e29 mới tấn công theo trục lộ đánh thẳng vào Phum có sử dụng pháo bắn ngoài Phum thăm dò động tĩnh.của địch…
Bộ phận trinh sát chúng tôi luồn theo dọc bờ hồ (vì còn màu xanh của một số cây dây leo của rừng) về Phum Char, Phum này tương đối lớn nhưng không hiểu sao lại không có dân ở, chúng tôi áp sát và luồn theo các lùm cây, chuẩn bị tư thế tấn công vì hai Phum cách nhau chỉ vài cây số, mà sao Phum này bỏ hoang… là câu hỏi hơi khó trả lời…, sợ địch đánh nghi binh, lừa ta vào trận địa bỏ trống và tấn công từ phía sau hốt gọn, nên tôi cho anh em rút ra dọc bờ hồ, báo về tình hình về e95 xin quân chi viện, e95 tăng cường cho c9 và một phân đội hai khẩu 12.7 của c12 d3, với nhiệm vụ giữ Phum này cũng như hỗ trợ cho bộ phận tấn công bên Phum Kamtout khi cần thiết, hơn một giờ sau anh em c9 đến nơi, ta tổ chức triển khai đội hình phòng ngự và chuẩn bị tấn công ngay. Qua quan sát các hiện tượng trong Phum, trinh sát chúng tôi phán đoán rằng địch (hay dân) mới rời Phum này khoảng vài ba ngày, vì nhiều bếp lửa vẫn chưa tắt hẳn, cơm chưa lên mốc xanh, nhưng đặc biệt là toàn bộ dấu chân trâu, bò đều đi về hướng Phum Kamtuot, không quay lên hướng bắc về Anlongveng sát biên giới. Như vậy chắc chắn rằng toàn bộ dân của khu vực này địch dồn về Phum Kamtuot. Tất cả mọi phán đoán của anh em trinh sát sau khi thống nhất chỉ huy d3 e95 báo về trên để xin ý kiến chỉ đạo.
Sau khi c9 chiếm lĩnh Phum Char xong, ý đồ tác chiến như sau:
E29 (cũng chỉ có một d tăng cường như hướng e95 vì còn phải bảo đảm phía sau SCH f307) tấn công theo đường có xe tăng hỗ trợ đánh trực tiếp vào Phum nhưng hạn chế hỏa lực mạnh vì chắc chắn là có dân, cơ bản là bộ binh tiếp cận và chiếm mục tiêu, c10 e95 đánh từ hướng bắc của Phum (Khu nhà to mà ta tiếp cận sợ lộ) và tiếp giáp về hướng c9, c11 tấn công từ hướng đông của Phum vòng qua hướng nam giáp trục đường với e29. Sau khi ổn định cho c9 vào vị trí, một tổ trinh sát hơn mười người của chúng tôi trở lại bờ hồ phía đông hỗ trợ cho hướng chính diện của e95 là c11.
Khoảng gần trưa lệnh tấn công bắt đầu: Đội hình xe tăng hành tiến từ lộ 120 vào Phum, không theo đường mòn mà cắt theo đường rừng trinh sát đã chọn, để tránh mìn của địch, khi cách Phum 2 km dừng lại, không tiến nữa để thăm dò đối phương, và bộ binh bám sát tình hình địch.
Phát hiện đội hình e29, địch bắt đầu phản ứng, các loại cối chúng bắn như mưa về phía đội hình ta theo lộ vào, mức độ bắn của chúng cũng khủng khiếp, các bộ phận hỏa lực theo BB tiếp cận xung quanh Phum được lệnh chuẩn bị… pháo binh ta bắt đầu chi viện nhưng chỉ bắn vào đầu Phum và rải về hướng trống của Phum giáp với c9 d3, vì không trúng vào các vị trí hỏa lực, nên chúng cũng tăng cường bắn về hướng e29, lúc này SCH lệnh cho các phân đội hỏa lực cối và DKZ của e95, cố gắng phát hiện và tấn công vào các vị trí hỏa lực của địch, bộ phận trinh sát được lệnh tiếp cận các mục tiêu, vượt qua mấy cái rẫy hoang, tổ trinh sát chúng tôi phát hiện toàn bộ hỏa lực địch, đều nằm trên một trục đường thẳng (con đường chính của Phum).
Tác giả :
Võ Văn Hà