Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân
Chương 245: Một roi quất bay
Ở Mạt Thế, vũ khí mà Ngu Thanh Thiển am hiểu nhất là cung tiễn và trường tiên, thứ nhì là dao găm, vì vậy việc Lãnh Bách Linh xuất trường tiên ra để đối chiến căn bản là lấy trứng chọi đá.
Xét về tu vi thì Lãnh Bách Linh thua rất xa Ngu Thanh Thiển, chưa kể đến trên phương diện về vũ khí cổ thì Ngu Thanh Thiển vốn đã luyện đến đại thành.
"Phạch phạch phạch!" Ngu Thanh Thiển chỉ quất ba roi, Lãnh Bách Linh đã bị quất bay ra ngoài cả trăm mét.
Lãnh Bách Linh từ dưới đất đứng dậy, ánh mắt khiếp sợ nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Ngu Thanh Thiển cách đó không xa.
Lúc này Ngu Thanh Thiển thậm chí ngay cả Linh Thực cũng chưa triệu hồi ra, vậy mà chỉ mới tung ra ba roi đã quất bay nàng, thân pháp và thực lực như vậy quả là quá kinh khủng rồi.
Nhưng Lãnh Bách Linh chưa muốn thua, nàng lập tức lấy một chai dược tễ ra rồi uống vào, tu vi và tốc độ nhanh chóng tăng vọt.
Cuối cùng từ tu vi nhất diệp Linh Sĩ, hơi thở căng ra một mạch biến thành nhất diệp Linh Tướng.
Ba đại đế quốc và bảy đại thế gia đều có bảo mệnh bên ngoài và bí thuật hoặc thủ đoạn để tăng thực lực lên, Lãnh Bách Linh xuất thân dòng chính đương nhiên cũng có.
Lọ thuốc dược tễ này trên tay nàng chính là dược tễ cấp ba do phụ thân của nàng tinh luyện ra, sau khi uống xong tu vi của Linh Thực Sư dưới cấp Linh Vương có thể trong khoảng thời gian một chén trà tăng lên đẳng cấp tu vi cực cao, hơn nữa sau khi dùng xong, tác dụng phụ cũng không lớn.
"Xem chiêu của ta đây."
Lãnh Bách Linh kết hợp Linh Thực hệ chiến đấu và linh lực của Linh Thực hệ chữa trị trong cơ thể, tung ra một chiêu với sức tấn công mạnh mẽ nhất hướng đến Ngu Thanh Thiển.
Khi Lãnh Bách Linh vừa uống xong dược tễ tăng cao tu vi, Ngu Thanh Thiển lập tức triệu hoán ra Ma Hoàng thảo, tuy là nàng hoàn toàn có thể dùng tinh thần công kích, không cần động thủ vẫn có thể đánh bại đối phương, chỉ là còn muốn giữ lại một lá bài tẩy để đối phó với Mạc Dịch Nhiên.
"Lãnh gia quả nhiên không hổ là thế gia dược tễ." Ngu Thanh Thiển thản nhiên cười khẽ một tiếng, trong lòng sinh ra một loại kích động muốn tàn bạo giẫm nát Lãnh gia ở dưới gót chân.
Thế gia nổi tiếng về dược tễ ở đại lục, một ngày nào đó, nàng sẽ dùng dược tễ để đánh bại Lãnh gia, đá văng niềm kiêu hãnh vinh quang lớn nhất của bọn họ từ trên thiên đàng xuống.
Lửa đỏ từ áo giáp tỏa ra bao bọc thân thể Ngu Thanh Thiển, làm cho khí chất rạng ngời của nàng lộ ra vẻ yêu kiều lộng lẫy, nàng chỉ tùy tiện vụt cái roi nhỏ trong tay xuống một cái.
Roi nhỏ lập tức tiến lên đỡ lấy trường tiên của Lãnh Bách Linh, trong nháy mắt lập tức phá giải thế tiến công của đối phương, thêm một lần nữa lại dùng một roi quất bay Lãnh Bách Linh, lần này quất đối phương rơi tõm vào trong cái hồ kia.
Lần này roi của Ngu Thanh Thiển được gia trì linh lực, tốc độ công kích chớp nhoáng, sau khi thế tiến công của Lãnh Bách Linh bị phá tan, nàng căn bản là không kịp tránh thoát đi.
"A!"
Âm thanh cùng với bóng dáng của Lãnh Bách Linh một mạch rơi xuống nước cùng nhau biến mất ngay lập tức, bọt nước trên hồ nước bắn lên tung tóe.
Trong chớp mắt, một chiêu Ngu Thanh Thiển đã thắng Lãnh Bách Linh cho dù nàng đã tăng tu vi lên thành nhất diệp Linh Tướng, cũng khiến cho tất cả mọi người ở đây không ngừng kinh hãi.
Trên mặt Mạc Dịch Nhiên tràn đầy hứng thú, ý chí chiến đấu hào hùng: "Giỏi, ngươi quả thật có tư cách để đánh với ta một trận."
Lúc Trước, khi Ngu Thanh Thiển đánh chết ma thú ở trong rừng đã để lộ ra thực lực, làm cho Mạc Dịch Nhiên và Thủy Ngạn Trạch đã coi trọng nàng hơn một chút, nhưng bây giờ một roi mà quất bay Lãnh Bách Linh mới chính thức làm cho bọn họ có điều phải kiêng nể.
Lúc này, có một bóng người từ trong hồ ngoi lên, giọt nước từ trên áo giáp màu xanh lục của nàng rơi xuống, nhìn thấy vô cùng thảm bại.
Lãnh Bách Linh nhắm mắt một cái, một roi vừa rồi kia đã cho nàng có một xúc cảm quá sâu sắc, hiện tại nàng không còn chút lòng dạ nào để tiếp tục chiến đấu với Ngu Thanh Thiển nữa.
Thua chính là thua, nàng thu lại áo giáp, lặng lẽ đi về đội của mình, lẳng lặng nhìn Mạc Dịch Nhiên và Ngu Thanh Thiển chiến đấu so tài.
Lần đầu tiên trong lòng có một loại cảm giác bất lực, Lãnh Bách Linh nắm chặt tay thành hình nắm đấm, quyết định sau khi trở về sẽ quyết tâm cố gắng tu luyện, tương lai nàng nhất định sẽ vượt lên Ngu Thanh Thiển, kiên quyết đánh bại đối phương.
Tính tình Lãnh Bách Linh kiêu căng tự ngạo, chuyện ngày hôm nay khi về đến Lãnh gia đương nhiên sẽ không nói ra ngoài, đây là còn là do Lãnh gia chưa phát hiện ra thân phận của Ngu Thanh Thiển.
Xét về tu vi thì Lãnh Bách Linh thua rất xa Ngu Thanh Thiển, chưa kể đến trên phương diện về vũ khí cổ thì Ngu Thanh Thiển vốn đã luyện đến đại thành.
"Phạch phạch phạch!" Ngu Thanh Thiển chỉ quất ba roi, Lãnh Bách Linh đã bị quất bay ra ngoài cả trăm mét.
Lãnh Bách Linh từ dưới đất đứng dậy, ánh mắt khiếp sợ nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Ngu Thanh Thiển cách đó không xa.
Lúc này Ngu Thanh Thiển thậm chí ngay cả Linh Thực cũng chưa triệu hồi ra, vậy mà chỉ mới tung ra ba roi đã quất bay nàng, thân pháp và thực lực như vậy quả là quá kinh khủng rồi.
Nhưng Lãnh Bách Linh chưa muốn thua, nàng lập tức lấy một chai dược tễ ra rồi uống vào, tu vi và tốc độ nhanh chóng tăng vọt.
Cuối cùng từ tu vi nhất diệp Linh Sĩ, hơi thở căng ra một mạch biến thành nhất diệp Linh Tướng.
Ba đại đế quốc và bảy đại thế gia đều có bảo mệnh bên ngoài và bí thuật hoặc thủ đoạn để tăng thực lực lên, Lãnh Bách Linh xuất thân dòng chính đương nhiên cũng có.
Lọ thuốc dược tễ này trên tay nàng chính là dược tễ cấp ba do phụ thân của nàng tinh luyện ra, sau khi uống xong tu vi của Linh Thực Sư dưới cấp Linh Vương có thể trong khoảng thời gian một chén trà tăng lên đẳng cấp tu vi cực cao, hơn nữa sau khi dùng xong, tác dụng phụ cũng không lớn.
"Xem chiêu của ta đây."
Lãnh Bách Linh kết hợp Linh Thực hệ chiến đấu và linh lực của Linh Thực hệ chữa trị trong cơ thể, tung ra một chiêu với sức tấn công mạnh mẽ nhất hướng đến Ngu Thanh Thiển.
Khi Lãnh Bách Linh vừa uống xong dược tễ tăng cao tu vi, Ngu Thanh Thiển lập tức triệu hoán ra Ma Hoàng thảo, tuy là nàng hoàn toàn có thể dùng tinh thần công kích, không cần động thủ vẫn có thể đánh bại đối phương, chỉ là còn muốn giữ lại một lá bài tẩy để đối phó với Mạc Dịch Nhiên.
"Lãnh gia quả nhiên không hổ là thế gia dược tễ." Ngu Thanh Thiển thản nhiên cười khẽ một tiếng, trong lòng sinh ra một loại kích động muốn tàn bạo giẫm nát Lãnh gia ở dưới gót chân.
Thế gia nổi tiếng về dược tễ ở đại lục, một ngày nào đó, nàng sẽ dùng dược tễ để đánh bại Lãnh gia, đá văng niềm kiêu hãnh vinh quang lớn nhất của bọn họ từ trên thiên đàng xuống.
Lửa đỏ từ áo giáp tỏa ra bao bọc thân thể Ngu Thanh Thiển, làm cho khí chất rạng ngời của nàng lộ ra vẻ yêu kiều lộng lẫy, nàng chỉ tùy tiện vụt cái roi nhỏ trong tay xuống một cái.
Roi nhỏ lập tức tiến lên đỡ lấy trường tiên của Lãnh Bách Linh, trong nháy mắt lập tức phá giải thế tiến công của đối phương, thêm một lần nữa lại dùng một roi quất bay Lãnh Bách Linh, lần này quất đối phương rơi tõm vào trong cái hồ kia.
Lần này roi của Ngu Thanh Thiển được gia trì linh lực, tốc độ công kích chớp nhoáng, sau khi thế tiến công của Lãnh Bách Linh bị phá tan, nàng căn bản là không kịp tránh thoát đi.
"A!"
Âm thanh cùng với bóng dáng của Lãnh Bách Linh một mạch rơi xuống nước cùng nhau biến mất ngay lập tức, bọt nước trên hồ nước bắn lên tung tóe.
Trong chớp mắt, một chiêu Ngu Thanh Thiển đã thắng Lãnh Bách Linh cho dù nàng đã tăng tu vi lên thành nhất diệp Linh Tướng, cũng khiến cho tất cả mọi người ở đây không ngừng kinh hãi.
Trên mặt Mạc Dịch Nhiên tràn đầy hứng thú, ý chí chiến đấu hào hùng: "Giỏi, ngươi quả thật có tư cách để đánh với ta một trận."
Lúc Trước, khi Ngu Thanh Thiển đánh chết ma thú ở trong rừng đã để lộ ra thực lực, làm cho Mạc Dịch Nhiên và Thủy Ngạn Trạch đã coi trọng nàng hơn một chút, nhưng bây giờ một roi mà quất bay Lãnh Bách Linh mới chính thức làm cho bọn họ có điều phải kiêng nể.
Lúc này, có một bóng người từ trong hồ ngoi lên, giọt nước từ trên áo giáp màu xanh lục của nàng rơi xuống, nhìn thấy vô cùng thảm bại.
Lãnh Bách Linh nhắm mắt một cái, một roi vừa rồi kia đã cho nàng có một xúc cảm quá sâu sắc, hiện tại nàng không còn chút lòng dạ nào để tiếp tục chiến đấu với Ngu Thanh Thiển nữa.
Thua chính là thua, nàng thu lại áo giáp, lặng lẽ đi về đội của mình, lẳng lặng nhìn Mạc Dịch Nhiên và Ngu Thanh Thiển chiến đấu so tài.
Lần đầu tiên trong lòng có một loại cảm giác bất lực, Lãnh Bách Linh nắm chặt tay thành hình nắm đấm, quyết định sau khi trở về sẽ quyết tâm cố gắng tu luyện, tương lai nàng nhất định sẽ vượt lên Ngu Thanh Thiển, kiên quyết đánh bại đối phương.
Tính tình Lãnh Bách Linh kiêu căng tự ngạo, chuyện ngày hôm nay khi về đến Lãnh gia đương nhiên sẽ không nói ra ngoài, đây là còn là do Lãnh gia chưa phát hiện ra thân phận của Ngu Thanh Thiển.
Tác giả :
Lam Bạch Cách Tử