Khuynh Thành Ngự Thú Sư
Chương 41: Đối chiến với Lãnh Yên Nhiên
Mà người thắng cuộc sẽ rời khỏi võ đài, chờ đợt chiến đấu thứ hai, như vậy tương đương với thăng cấp.
Kế tiếp, những người thắng lợi cũng không ít, đương nhiên, cũng có người âm hiểm gian lận, chẳng qua, đầu bị ba lão nhân giám khảo đã nhìn ra.
Thực mau, đã đến số 130 đối chiến với 131, Lãnh Nguyệt Tâm đứng lên, chậm rãi đi đến luận đài.
Cùng lúc đó, nàng liền thấy được người đối chiến cùng nàng bên trêи, Lãnh Yên Nhiên cũng đứng dậy bước lên võ đài.
Đối chiến với Lãnh Yên Nhiên?
Có ý tứ…..
Lãnh Lâm hiển nhiên cũng không nghĩ tới người đối chiến với Lãnh Yên Nhiên sẽ là Lãnh Nguyệt Tâm, người đã biến mất trong một tháng qua.
Tâm sinh nghi hoặc, Lãnh Lâm hướng tới Lãnh Nguyệt Tâm nhìn qua, lại nhìn thấy Lãnh Nguyệt Tâm hướng tới hắn cười lạnh một tiếng.
Lãnh Lâm nhăn nhăn mày, không biết vì sao, đáy lòng bất giác dâng lên một cổ dự cảm không tốt.
Bất quá nghĩ đến thời điểm hiện tại Lãnh Yên Nhiên là một luyện linh, Lãnh Lâm mới yên lòng.
Liền tính cho dù Lãnh Nguyệt Tâm có thể khiến cho Tứ công chúa thân là tu linh ngũ linh bị thương, cũng không có khả năng đánh bại Yên Nhiên thân là một luyện linh nhất tinh.
Cấp bậc thực lực, cho dù là kém một bậc, cũng chính là cách biệt một trời một vực.
Chờ đến khi Lãnh Nguyệt Tâm cùng Lãnh Yên Nhiên cùng bước đến võ đài, Lăng Tiêu cùng với Lăng Sở Thiên cũng cùng nhau đi tới.
Ngồi ở vị trí người dự thi, Lăng Tiêu đạm cười nhìn Lãnh Nguyệt Tâm nói: “Tam đệ, tên Lạc Ảnh này có vẻ như đang muốn đối nghịch cùng chúng ta, ngươi cảm thấy thế nào?"
Lăng Sở Thiên ánh mắt gắt gao nhìn Lãnh Nguyệt Tâm trêи võ đài, cũng không có nhìn Lăng Tiêu, lạnh lùng nói: “Lạc Ảnh không phải là người chúng ta có thể động được."
Không nói đến thực lực của Lạc Ảnh so với bọn hắn lợi hại hơn nhiều, hơn nữa, một cái Tiêu Lương Sinh, bọn họ liền càng không thể động vào.
Lăng Tiêu nghe vậy, nhăn nhăn mày, cũng không có nói thêm gì, mà là chuyên tâm nhìn võ đài.
Trêи đài luận võ, Lãnh Yên Nhiên đứng ở đối diện Lãnh Nguyệt Tâm, cười lạnh một tiếng nói: “Lãnh Nguyệt Tâm, một cái phế vật như ngươi mà cũng dám tham gia luận võ đế quốc sao?"
Lãnh Nguyệt Tâm liếc mắt nhìn nàng một cái, cũng không có nói lời nào.
Nhưng vào lúc này, có một người ôm một cây đàn tốt nhất đi tới.
Thời điểm đem đàn giao cho Lãnh Nguyệt Tâm, Lãnh Nguyệt Tâm lúc này mới mở miệng nói một câu đa tạ.
Thời điểm mọi người phía dưới đài luận võ vừa thấy, Lãnh Nguyệt Tâm cư nhiên lại ôm theo một cây đàn, đều nở nụ cười.
Bởi vì vừa rồi Lãnh Yên Nhiên chính là cố ý muốn mọi người biết được người này là Lãnh Nguyệt Tâm, đã là phế vật, cho nên thanh âm nói chuyện của nàng ta rất lớn, người đứng gần đó đều có thể nghe được.
Nghe những tiếng cười nhạo xung quanh, khóe miệng Lãnh Nguyệt Tâm gợi lên một nụ cười lạnh, con người chính là như vậy, bọn họ đã từng là những người liều mạng nịnh bợ Lãnh Nguyệt Tâm, mà sau khi Lãnh Nguyệt Tâm biến thành phế vật, bọn họ liền đem nàng coi như không đáng giá một đồng.
Chỉ là, hiện tại nàng là Lôi Tuyết (tên trước khi xuyên không của nữ chính nha mn, sợ mn quên á), nàng không phải là Lãnh Nguyệt Tâm……
Nghĩ đến đây, Lãnh Nguyệt Tâm liền thủ sẵn đàn trêи tay, lạnh nhạt nhìn Lãnh Yên Nhiên nói, “Bắt đầu đi, ta không muốn nghe điều vô nghĩa."
Ngữ khí kiêu ngạo đến cực điểm, làm cho sắc mặt Lãnh Yên Nhiên trở nên có chút khó coi, cũng không có nói thêm cái gì, từ bên trong nhẫn trữ vật lấy ra một trường kiếm, liền hướng tới Lãnh Nguyệt Tâm công kϊƈɦ.
Thấy tình huống như vậy, khóe miệng Lãnh Nguyệt Tâm hơi hơi giơ lên, gợi lên một vòng cung, tay trái đem đàn ôm lấy, tay phải lại đặt ở trêи mặt đàn, bắt đầu tấu lên.
Linh lực là thứ mà nhân tài trời sinh có linh nguyên mới có thể tu luyện, mà vũ lực còn lại là cho những người không có linh nguyên tu luyện, công pháp bọn họ tu luyện liền cùng với nội lực cổ đại không sai biệt lắm, mà Lãnh Nguyệt Tâm ở hiện đại, liền cũng đã biết chút chút cách đả thương người này nọ, cho nên mới lựa chọn sức mạnh của âm để đối phó với Lãnh Yên Nhiên.
Dù gì thì hiện tại Lãnh Yên Nhiên đã hận nàng đến mức hận không thể một kiếm đâm thủng thân thể của nàng, lại như thế nào sẽ quản nhiều như vậy!
Kế tiếp, những người thắng lợi cũng không ít, đương nhiên, cũng có người âm hiểm gian lận, chẳng qua, đầu bị ba lão nhân giám khảo đã nhìn ra.
Thực mau, đã đến số 130 đối chiến với 131, Lãnh Nguyệt Tâm đứng lên, chậm rãi đi đến luận đài.
Cùng lúc đó, nàng liền thấy được người đối chiến cùng nàng bên trêи, Lãnh Yên Nhiên cũng đứng dậy bước lên võ đài.
Đối chiến với Lãnh Yên Nhiên?
Có ý tứ…..
Lãnh Lâm hiển nhiên cũng không nghĩ tới người đối chiến với Lãnh Yên Nhiên sẽ là Lãnh Nguyệt Tâm, người đã biến mất trong một tháng qua.
Tâm sinh nghi hoặc, Lãnh Lâm hướng tới Lãnh Nguyệt Tâm nhìn qua, lại nhìn thấy Lãnh Nguyệt Tâm hướng tới hắn cười lạnh một tiếng.
Lãnh Lâm nhăn nhăn mày, không biết vì sao, đáy lòng bất giác dâng lên một cổ dự cảm không tốt.
Bất quá nghĩ đến thời điểm hiện tại Lãnh Yên Nhiên là một luyện linh, Lãnh Lâm mới yên lòng.
Liền tính cho dù Lãnh Nguyệt Tâm có thể khiến cho Tứ công chúa thân là tu linh ngũ linh bị thương, cũng không có khả năng đánh bại Yên Nhiên thân là một luyện linh nhất tinh.
Cấp bậc thực lực, cho dù là kém một bậc, cũng chính là cách biệt một trời một vực.
Chờ đến khi Lãnh Nguyệt Tâm cùng Lãnh Yên Nhiên cùng bước đến võ đài, Lăng Tiêu cùng với Lăng Sở Thiên cũng cùng nhau đi tới.
Ngồi ở vị trí người dự thi, Lăng Tiêu đạm cười nhìn Lãnh Nguyệt Tâm nói: “Tam đệ, tên Lạc Ảnh này có vẻ như đang muốn đối nghịch cùng chúng ta, ngươi cảm thấy thế nào?"
Lăng Sở Thiên ánh mắt gắt gao nhìn Lãnh Nguyệt Tâm trêи võ đài, cũng không có nhìn Lăng Tiêu, lạnh lùng nói: “Lạc Ảnh không phải là người chúng ta có thể động được."
Không nói đến thực lực của Lạc Ảnh so với bọn hắn lợi hại hơn nhiều, hơn nữa, một cái Tiêu Lương Sinh, bọn họ liền càng không thể động vào.
Lăng Tiêu nghe vậy, nhăn nhăn mày, cũng không có nói thêm gì, mà là chuyên tâm nhìn võ đài.
Trêи đài luận võ, Lãnh Yên Nhiên đứng ở đối diện Lãnh Nguyệt Tâm, cười lạnh một tiếng nói: “Lãnh Nguyệt Tâm, một cái phế vật như ngươi mà cũng dám tham gia luận võ đế quốc sao?"
Lãnh Nguyệt Tâm liếc mắt nhìn nàng một cái, cũng không có nói lời nào.
Nhưng vào lúc này, có một người ôm một cây đàn tốt nhất đi tới.
Thời điểm đem đàn giao cho Lãnh Nguyệt Tâm, Lãnh Nguyệt Tâm lúc này mới mở miệng nói một câu đa tạ.
Thời điểm mọi người phía dưới đài luận võ vừa thấy, Lãnh Nguyệt Tâm cư nhiên lại ôm theo một cây đàn, đều nở nụ cười.
Bởi vì vừa rồi Lãnh Yên Nhiên chính là cố ý muốn mọi người biết được người này là Lãnh Nguyệt Tâm, đã là phế vật, cho nên thanh âm nói chuyện của nàng ta rất lớn, người đứng gần đó đều có thể nghe được.
Nghe những tiếng cười nhạo xung quanh, khóe miệng Lãnh Nguyệt Tâm gợi lên một nụ cười lạnh, con người chính là như vậy, bọn họ đã từng là những người liều mạng nịnh bợ Lãnh Nguyệt Tâm, mà sau khi Lãnh Nguyệt Tâm biến thành phế vật, bọn họ liền đem nàng coi như không đáng giá một đồng.
Chỉ là, hiện tại nàng là Lôi Tuyết (tên trước khi xuyên không của nữ chính nha mn, sợ mn quên á), nàng không phải là Lãnh Nguyệt Tâm……
Nghĩ đến đây, Lãnh Nguyệt Tâm liền thủ sẵn đàn trêи tay, lạnh nhạt nhìn Lãnh Yên Nhiên nói, “Bắt đầu đi, ta không muốn nghe điều vô nghĩa."
Ngữ khí kiêu ngạo đến cực điểm, làm cho sắc mặt Lãnh Yên Nhiên trở nên có chút khó coi, cũng không có nói thêm cái gì, từ bên trong nhẫn trữ vật lấy ra một trường kiếm, liền hướng tới Lãnh Nguyệt Tâm công kϊƈɦ.
Thấy tình huống như vậy, khóe miệng Lãnh Nguyệt Tâm hơi hơi giơ lên, gợi lên một vòng cung, tay trái đem đàn ôm lấy, tay phải lại đặt ở trêи mặt đàn, bắt đầu tấu lên.
Linh lực là thứ mà nhân tài trời sinh có linh nguyên mới có thể tu luyện, mà vũ lực còn lại là cho những người không có linh nguyên tu luyện, công pháp bọn họ tu luyện liền cùng với nội lực cổ đại không sai biệt lắm, mà Lãnh Nguyệt Tâm ở hiện đại, liền cũng đã biết chút chút cách đả thương người này nọ, cho nên mới lựa chọn sức mạnh của âm để đối phó với Lãnh Yên Nhiên.
Dù gì thì hiện tại Lãnh Yên Nhiên đã hận nàng đến mức hận không thể một kiếm đâm thủng thân thể của nàng, lại như thế nào sẽ quản nhiều như vậy!
Tác giả :
Dạ Tước Linh