Khuynh Tẫn Triền Miên
Chương 31: Cảm tình khó khăn
Thượng Quan Nhược Vũ tính tình hoạt bát rộng rãi, lập tức cùng Vân Khuynh quen thuộc lên.
Quen thuộc sau nàng lại nhịn không được hiếu kỳ quan hệ giữa Vân Khuynhvà Tần Vô Song:
“Vân Khuynh, ta xem ngươi coi như là một người không sai, thế nào lại cùng bại hoại kia đi cùng một khối."
Lúc Vân Khuynh cùng Thượng Quan Nhược Vũ nói chuyện phiếm, Thượng Quan Tôn một mực ở bên cạnh nhìn chằm chằm trừng mắt Vân Khuynh, thầm nghĩ đem khuôn mặt quá đẹp của Vân Khuynh, từ trong đường nhìn của Thượng Quan Nhược Vũ di đi ra ngoài.
Hắn bắt người này tới, thuần túy là muốn giúp Thượng Quan Nhược Vũ nghiêm phạt người khi nhục nàng một chút, không nghĩ tới không chỉ không nghiêm phạt được đối phương, còn khiến cho Thượng Quan Nhược Vũ đối với đối phương sản sinh hứng thú!!!
Giờ khắc này, trong lòng Thượng Quan Tôn, thật sự hối hận a!
Đôi huynh muội này, thật sự là quá thú vị.
Vân Khuynh hoàn toàn không nhìn Thượng Quan Tôn nhìn chằm chằm, tự ngoảnh lại mỉm cười trả lời Thượng Quan Nhược Vũ:
“Ta và Vô Song quan hệ a... Đến lúc lần thứ hai gặp mặt, Vô Song liền nói cho ngươi."
“Di di di, nói cho ta biết??? Có sao có sao???"
Thượng Quan Nhược Vũ nỗ lực hồi tưởng, rốt cục nhớ tới Vô Song từng ôm thắt lưng Vân Khuynh nói hắn là người có vợ...
Nhưng...
Nhưng nhưng nhưng nhưng... Bọn họ không phải đều là nam tử sao???
Nam tử và nam tử cũng có thể thành thân sao???
“Ngươi, và hắn, thật là, là phu thê???"
Thượng Quan Nhược Vũ cẩn cẩn dực dực hỏi, rất sợ là tự nàng hiểu sai.
Dù sao, trong quan niệm của nàng, thế giới này, âm dương phối hợp tương đối tốt, nam nữ cùng một khối tương đối bình thường.
Vân Khuynh kiếp trước thích nam sinh cũng chẳng bao giờ che giấu giới tính thủ hướng của mình, huống hồ, kiếp này có một Vô Song không chú ý giới tính chi trì y, y tự nhiên sẽ không để ánh mắt dị dạng của Thượng Quan Nhược Vũ lúc này đặt trong lòng. Y gật đầu:
“Đúng, ta cùng với Vô Song, vừa thành thân không bao lâu."
Thượng Quan Nhược Vũ trầm mặc, không biết nói thêm cái gì cho phải, lập tức xoay người, nằm úp sấp trong lòng Thượng Quan Tôn:
“Ca ca, ta mệt, vừa rồi còn không có nghỉ ngơi tốt, chờ bại hoại kia tới thì gọi ta..."
Nói xong cọ cọ trong lòng Thượng Quan Tôn, nhắm hai mắt lại.
Thượng Quan Nhược Vũ trầm mặc, thực ra không phải là nàng đối với cảm tình của Vân Khuynh và Tần Vô Song có điều kỳ thị, tương phản, nàng là ước ao.
Bọn họ là cấm đoạn chi luyến, nhưng có thể kết làm phu thê.
Mà nàng và hắn, là huynh muội, đều minh bạch tâm tư đối phương, nhưng không ai dám bước về phía trước một bước.
Chỉ có thể dừng lại tại vượt lên trước thân nhân, còn chưa đến giai đoạn ái tình ái muội.
Vân Khuynh bị Thượng Quan Tôn bắt đến một đoạn thời gian không ngắn, nhìn trời dần dần tối, Vân Khuynh còn không có đợi được Vô Song liền có chút thấp thỏm Vô Song có thể hay không giống y cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn???
Song, đang lúc y lo lắng, Vô Song lại mang theo Long Lê, nhất phái nhàn nhã đi chơi tiêu sái đi vào rừng hoa đào.
“Sách sách, thực sự là một địa phương phong cảnh duyên dáng a."
Long Lê gật đầu:
“Đích xác, bất quá, so với Thiên Cơ đảo của biểu thiếu gia, còn hơi kém một ít."
Tần Vô Song thân thủ tiếp được một mảnh cánh hoa đào bay xuống, cười cười:
“Nhân vật kiểu thần tiên như hắn, trụ đều là địa phương thần tiên trụ, trong thế tục không sạch sẽ này, làm sao có thể có nơi đẹp như địa phương đó???"
Tần Vô Song nói xong, mạn bất kinh tâm bóp nát cánh hoa trong tay, ném tới một bên, trên khuôn mặt tuấn mỹ nâng lên cũng hiện lên một tia sắc bén:
“Nếu chúng ta tới rồi, cũng nên xem truyền nhân của Thượng Quan gia này, có bao nhiêu lợi hại, người của Tần gia chúng ta, liền đơn giản như vậy bị bắt đi..."
Quen thuộc sau nàng lại nhịn không được hiếu kỳ quan hệ giữa Vân Khuynhvà Tần Vô Song:
“Vân Khuynh, ta xem ngươi coi như là một người không sai, thế nào lại cùng bại hoại kia đi cùng một khối."
Lúc Vân Khuynh cùng Thượng Quan Nhược Vũ nói chuyện phiếm, Thượng Quan Tôn một mực ở bên cạnh nhìn chằm chằm trừng mắt Vân Khuynh, thầm nghĩ đem khuôn mặt quá đẹp của Vân Khuynh, từ trong đường nhìn của Thượng Quan Nhược Vũ di đi ra ngoài.
Hắn bắt người này tới, thuần túy là muốn giúp Thượng Quan Nhược Vũ nghiêm phạt người khi nhục nàng một chút, không nghĩ tới không chỉ không nghiêm phạt được đối phương, còn khiến cho Thượng Quan Nhược Vũ đối với đối phương sản sinh hứng thú!!!
Giờ khắc này, trong lòng Thượng Quan Tôn, thật sự hối hận a!
Đôi huynh muội này, thật sự là quá thú vị.
Vân Khuynh hoàn toàn không nhìn Thượng Quan Tôn nhìn chằm chằm, tự ngoảnh lại mỉm cười trả lời Thượng Quan Nhược Vũ:
“Ta và Vô Song quan hệ a... Đến lúc lần thứ hai gặp mặt, Vô Song liền nói cho ngươi."
“Di di di, nói cho ta biết??? Có sao có sao???"
Thượng Quan Nhược Vũ nỗ lực hồi tưởng, rốt cục nhớ tới Vô Song từng ôm thắt lưng Vân Khuynh nói hắn là người có vợ...
Nhưng...
Nhưng nhưng nhưng nhưng... Bọn họ không phải đều là nam tử sao???
Nam tử và nam tử cũng có thể thành thân sao???
“Ngươi, và hắn, thật là, là phu thê???"
Thượng Quan Nhược Vũ cẩn cẩn dực dực hỏi, rất sợ là tự nàng hiểu sai.
Dù sao, trong quan niệm của nàng, thế giới này, âm dương phối hợp tương đối tốt, nam nữ cùng một khối tương đối bình thường.
Vân Khuynh kiếp trước thích nam sinh cũng chẳng bao giờ che giấu giới tính thủ hướng của mình, huống hồ, kiếp này có một Vô Song không chú ý giới tính chi trì y, y tự nhiên sẽ không để ánh mắt dị dạng của Thượng Quan Nhược Vũ lúc này đặt trong lòng. Y gật đầu:
“Đúng, ta cùng với Vô Song, vừa thành thân không bao lâu."
Thượng Quan Nhược Vũ trầm mặc, không biết nói thêm cái gì cho phải, lập tức xoay người, nằm úp sấp trong lòng Thượng Quan Tôn:
“Ca ca, ta mệt, vừa rồi còn không có nghỉ ngơi tốt, chờ bại hoại kia tới thì gọi ta..."
Nói xong cọ cọ trong lòng Thượng Quan Tôn, nhắm hai mắt lại.
Thượng Quan Nhược Vũ trầm mặc, thực ra không phải là nàng đối với cảm tình của Vân Khuynh và Tần Vô Song có điều kỳ thị, tương phản, nàng là ước ao.
Bọn họ là cấm đoạn chi luyến, nhưng có thể kết làm phu thê.
Mà nàng và hắn, là huynh muội, đều minh bạch tâm tư đối phương, nhưng không ai dám bước về phía trước một bước.
Chỉ có thể dừng lại tại vượt lên trước thân nhân, còn chưa đến giai đoạn ái tình ái muội.
Vân Khuynh bị Thượng Quan Tôn bắt đến một đoạn thời gian không ngắn, nhìn trời dần dần tối, Vân Khuynh còn không có đợi được Vô Song liền có chút thấp thỏm Vô Song có thể hay không giống y cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn???
Song, đang lúc y lo lắng, Vô Song lại mang theo Long Lê, nhất phái nhàn nhã đi chơi tiêu sái đi vào rừng hoa đào.
“Sách sách, thực sự là một địa phương phong cảnh duyên dáng a."
Long Lê gật đầu:
“Đích xác, bất quá, so với Thiên Cơ đảo của biểu thiếu gia, còn hơi kém một ít."
Tần Vô Song thân thủ tiếp được một mảnh cánh hoa đào bay xuống, cười cười:
“Nhân vật kiểu thần tiên như hắn, trụ đều là địa phương thần tiên trụ, trong thế tục không sạch sẽ này, làm sao có thể có nơi đẹp như địa phương đó???"
Tần Vô Song nói xong, mạn bất kinh tâm bóp nát cánh hoa trong tay, ném tới một bên, trên khuôn mặt tuấn mỹ nâng lên cũng hiện lên một tia sắc bén:
“Nếu chúng ta tới rồi, cũng nên xem truyền nhân của Thượng Quan gia này, có bao nhiêu lợi hại, người của Tần gia chúng ta, liền đơn giản như vậy bị bắt đi..."
Tác giả :
Vô Hoan Dã Tiếu