Khuynh Tẫn Triền Miên
Chương 173: Dừng lại trên đường
Khi Tần Vô Song, Nguyệt Mạc, Nhã Sóc Lam cùng đi tới non nửa Huỳnh Quang quốc, liền gặp được Long Liễm, Long Ảnh, Long Dạ ba người đi hơn nửa Huỳnh Quang quốc tới đón Tần Vô Song trở lại.
Nhìn thấy Tần Vô Song, ba người ảnh vệ tới đón hắn đều thất kinh.
Ngay cả Long Liễm ít khi đem biểu tình lộ ra ngoài cũng lộ ra biểu tình vô cùng kinh ngạc.
Bọn họ quả thực có chút không thể tin được người trước mắt này, chính là nhị công tử của bọn hắn.
Long Liễm và Long Dạ, là hai người lạnh lùng nhất trong đám ảnh vệ, cho nên sau khi hơi hơi ngạc nhiên liền khôi phục bình thường, mà Long Ảnh tương đối hoạt bát, còn lại là nhanh mồm nhanh miệng kinh hô: “Nhị công tử???"
Trời ơi, ai tới nói cho hắn, thân thể gầy gò không thành dạng người trước mắt này là ai??
Là nhị công tử của bọn hắn???
Sao có thể, Tần Vô Song sao có thể khiến mình chật vật như vậy???
Tần Vô Song không phải luôn luôn phong độ có thừa, dị thường tiêu sái sao???
Hiện tại tuy rằng hắn tuấn mỹ như trước, nhưng thân thể lại gầy đi không ít, nhưng thật ra nhìn qua so với trước đây càng thêm cao to, chỉ là thân hình gầy gò mà thôi.
Nhưng sắc mặt hắn, cũng là một mảnh trắng nhợt, hoàn toàn không có vẻ hào hứng lúc trước.
Tần Vô Song trông thấy Long Liễm ba người cũng là cả kinh, ngạc nhiên sau đó nhíu mày: “Ba người các ngươi, tới đây làm gì??
Vừa mới qua lễ mừng năm mới, sao lại đi ra ngoài, là xảy ra chuyện lớn gì sao???"
“Thật là nhị công tử."
Long Ảnh vẫn không thể tin tưởng thở dài một tiếng.
Người tiều tụy trước mắt này, tựa như dân cờ bạc rơi vào thời kì thê thảm nhất trong đời, may là khí thế lúc nói chuyện vẫn vậy, bằng không, hắn thật cho rằng mình nhận sai người.
Thực sự không thể trách Long Liễm ba người, dáng dấp lúc này của Tần Vô Song, nhìn qua suy yếu cùng cực, tiều tụy đến dọa người.
Nhớ năm xưa, lúc mấy người bọn họ ở ‘Vô Gian luyện ngục’, Tần Vô Song cũng không tiều tụy như hiện tại.
“Nhị công tử, chúng ta không có việc, chỉ là phụng mệnh đại công tử đón ngươi về nhà mà thôi."
Nhà...
Từ ngữ thật ấm áp, Tần Vô Song trước mắt mơ màng một chút, trong lòng mọc lên khát vọng trước nay chưa từng có.
Hắn cong môi, gian nan cười cười: “Xem ra chuyện Ám Ảnh Lâu, vẫn kinh động đến đại ca... Chỉ là..."
Tần Vô Song dừng một chút, Long Ảnh lập tức hỏi: “Ám Ảnh Lâu??? Nhị công tử là đi Liệt Phong quốc sao???"
Tần Vô Song không trả lời vấn đề của hắn, trái lại là mặt mày sắc bén, giọng nói vội vàng hỏi: “Chỉ là Khuynh nhi hôm nay thế nào, có phải vẫn mạnh khỏe hay không???
Y có biết chuyện này???"
Long Ảnh giật mình: “Nhị công tử nói chính là... Nhị phu nhân???"
Lúc trước Tần Vô Song rời nhà, lục đại ảnh vệ không biết Vân Khuynh đang ở Tần gia, sau đó bởi vì chuyện của thái tử, Tần Vô Phong nhiều lần tiếp xúc với lục đại ảnh vệ, lục đại ảnh vệ mới biết Vân Khuynh còn đang ở Tần gia.
Thế nhưng, sau đó Tần Vô Phong cố ý dặn dò, lục đại ảnh vệ, vẫn như trước giấu Tần Vô Hạ.
Dù sao ngoại trừ lúc đầu, Tần Vô Hạ cũng không tiếp tục phái người đi tìm đại ca nhị ca hắn.
Trái lại là mấy ngày hôm trước, đồng dạng bởi vì chuyện Ám Ảnh Lâu, Tần Vô Hạ liền biết tung tích của Tần Vô Song.
Tuy rằng Tần Vô Hạ không biết Tần Vô Song đi Liệt Phong quốc làm gì, nhưng sau khi hắn biết Tần Vô Song vận dụng thế lực Ám Ảnh Lâu, cũng phi thường lo lắng.
Lúc trước Tần Vô Phong nói cho hắn, Vân Khuynh và Tần Vô Song cùng nhau rời nhà, kể từ đó, Tần Vô Hạ ngoại trừ lo lắng Tần Vô Song, cũng vì Vân Khuynh lo lắng không ngớt.
“Đúng vậy, là Khuynh nhi, y hiện tại thế nào???"
Nghĩ lại chuyện đại công tử và nhị phu nhân quỷ dị ngủ cùng nhau, Long Ảnh trầm mặc một lát nói: “Nhị phu nhân y, rất tốt, đại công tử rất chú ý y."
Tần Vô Song thở phào nhẹ nhõm gật đầu: “Cổ độc của y có tái phát không??? Còn có, Liên Cừ biểu ca bình thường có chú ý thân thể của y hay không???"
Long Ảnh lắc đầu: “Điểm ấy Long Ảnh không biết, nhị công tử trở lại tự mình hỏi đi, về phần biểu thiếu gia, hắn rời khỏi Tần phủ chúng ta đã nhiều ngày."
Tần Vô Song lần thứ hai nhăn chặt lông mày.
Liên Cừ dĩ nhiên rời khỏi Tần gia, vì sao vậy, nếu như hắn đi, thân thể của Vân Khuynh, do ai chăm sóc???
Là đại ca hắn Tần Vô Phong sao, thế nhưng Tần Vô Phong cũng không hiểu về cổ...
Tâm tình vừa thả lỏng của Tần Vô Song lần thứ hai banh chặt.
Giọng hắn lạnh lẽo nói: “Đi, chúng ta mau chóng trở lại."
Long Ảnh chần chờ nhìn Tần Vô Song: “Nhưng nhị công tử, sắc mặt của ngươi nhìn qua rất không tốt. Ngươi có muốn nghỉ ngơi một chút rồi lại đi không???"
Tần Vô Song quật cường lắc đầu: “Không, ta muốn trở về, lập tức trở lại."
Đôi mắt Long Liễm lóe lóe, khuyên: “Nhị công tử, lão gia và phu nhân trước đó vài ngày cũng về đến nhà, phu nhân rất thích nhị phu nhân, nhị công tử hoàn toàn không cần lo lắng nhị phu nhân, phu nhân hiện tại cùng đại công tử chăm sóc nhị phu nhân rất tốt.
Nếu như...
Nhị công tử quả thật lo lắng nhị phu nhân, vậy nên dừng lại, dưỡng tốt thân thể mình trước, lấy diện mạo tràn đầy tinh thần đi gặp nhị phu nhân.
Nếu nhị công tử thực sự có việc gấp, cũng có thể giao cho bọn thuộc hạ đi làm."
Tần Vô Song rất rõ ràng trạng huống thân thể của mình, nghe xong trầm tư nửa khắc, lấy ra lam ngân hoa đưa cho Long Liễm nói: “Ngươi và Long Ảnh trở lại, nhanh chóng đem lam ngân hoa giao cho Liên Cừ biểu ca...
Biểu ca chưa về vậy giao cho đại ca ta.
Đại ca và Khuynh nhi nếu là hỏi ta, các ngươi nhất định phải nói ta hết thảy mạnh khỏe, cứ nói là ta bởi vì đồng hành với nữ nhi của Tà Vu cốc cốc chủ, Nhã Sóc Lam lại không biết võ công, cho nên đi đường chậm một chút, sau đó sẽ về đến nhà."
Tần Vô Song nói cũng là sự thực, võ công của Nhã Sóc Lam rối tinh rối mù, có thể coi như không có, hơn nữa nàng ở Liệt Phong quốc nóng bức đã quen, đi tới Huỳnh Quang quốc lần đầu tiên gặp tuyết, dựa vào cổ trùng nuôi nấng trong cơ thể từ nhỏ, nàng tuy không bị bệnh, nhưng vì thời tiết Huỳnh Quang quốc tương phản với Liệt Phong quốc cũng khiến nàng rất khó thích ứng.
Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất Tần Vô Song dự định dừng lại là, hắn muốn lấy dáng dấp tinh thần khác, thân thể khỏe mạnh trở lại gặp Vân Khuynh.
Long Liễm cẩn thận nhẹ nhàng tiếp nhận lam ngân hoa, đang định thu hồi, Tần Vô Song lại mở miệng ngăn cản nói: “Chờ một chút."
Hắn lần nữa lấy lại lam ngân hoa trong tay Long Liễm, chia ra ba phần, Long Liễm và Long Ảnh mỗi người cầm một phần, một phần khác để lại trên người hắn.
Hắn đây là vì phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn, dù sao, nếu như Long Liễm Long Ảnh mấy người mang theo lam ngân hoa xảy ra sự cố, hắn cũng không có thời gian quay trở lại Tà Vu cốc đi lấy lam ngân hoa khác.
Long Liễm và Long Ảnh thu hồi lam ngân hoa xong liền cáo từ mấy người Tần Vô Song.
Long Dạ thấy Long Liễm và Long Ảnh hai người hoàn toàn biến mất, nói với Tần Vô Song: “Như vậy, nhị công tử, chúng ta trước hết tìm một chỗ nghỉ tạm đi."
Tần Vô Song thu hồi ánh mắt, gật đầu.
Lúc ở Liệt Phong quốc, hắn là cỡ nào muốn về nhà, đến khi chân chính về đến cửa nhà, hắn lại chùn bước.
Kỳ thực dưới đáy lòng hắn rất rõ ràng, đại ca hắn, trước khi hắn rời đi đối với Vân Khuynh đã...
Hắn vốn không muốn đi Liệt Phong quốc lấy lam ngân hoa, thế nhưng chọn ra người đi lấy lam ngân hoa, ngoại trừ hắn có chút giao tình với Tà Vu cốc ra, ai cũng không thích hợp, hơn nữa có Liên Cừ và Tần Vô Phong cùng nhau chiếu cố Vân Khuynh, hắn liền thỏa hiệp rời đi.
Chỉ là, không nghĩ tới, giữa đường Liên Cừ cũng rời đi.
Mong muốn... Trong nhà không nên xảy ra biến cố gì đó...
Tần Vô Song lấy lại tinh thần, trong lòng ra sức mắng chính mình, sao lại nghĩ đến chuyện như vậy???
Vân Khuynh là người thế nào hắn rất rõ, đại ca hắn là người thế nào, hắn càng rõ ràng, trong đầu hắn, sao lại xuất hiện ý niệm sai lầm như vậy???
Xem ra, mấy tháng trước, Liên Cừ tự mình xem chỉ tay cho Vân Khuynh, câu nói mệnh phạm đào hoa tình trái cũng nhiều kia, đích xác thành tâm bệnh của hắn, một bóng ma trong lòng luôn luôn không thể xóa đi.
Khiến hắn luôn luôn sợ hãi, thậm chí vào nửa đêm mộng trở về nhà, cũng sẽ mơ tới Vân Khuynh bị người khác cướp đi.
Rõ ràng... Vân Khuynh thương hắn, hắn biết, nhưng vì sao lại bất an như thế. Ngay cả chính hắn cũng xóa không được loại tâm tình này. Quả thực là khó hiểu.
Thế nhưng lúc ở Liệt Phong quốc đi lấy lam ngân hoa, hắn ngược lại đã quên chuyện này, khi đó, toàn bộ đầu óc đều là lam ngân hoa và cổ độc của Vân Khuynh.
Lúc sắp về nhà, cũng biết Vân Khuynh bình yên không việc gì, hắn lại có chút không muốn trở về???
Đây là vì sao???
Tần Vô Song im lặng thở dài một tiếng, người, quả nhiên là phức tạp dị thường, nhiều lúc, ngay cả mình cũng nhìn không thấu tâm tư của mình.
Sự thực chứng minh, Tần Vô Song lúc trước đem lam ngân hoa chia làm ba phần là cách làm cực kỳ chính xác.
Bởi vì, ai cũng nghĩ không ra, Long Liễm và Long Ảnh ở trên đường quay về Tần gia, thực sự xảy ra ngoài ý muốn.
Tam đại thần bộ, Hiên Viên Bất Kinh, Sở Tiếu Ca, Hoa Ly Phi ba người, kỳ thực đều tụ tập trong một quốc gia.
Một đoạn thời gian trước, vì chạy đến Phù Vân sơn trang xem Xích Huyết Kiếm, Hiên Viên Bất Kinh và Sở Tiếu Ca liền cùng nhau chạy về Huỳnh Quang.
Chỉ là, sau sự kiện hai người bọn họ ở Khôn thành gặp phải Dạ Lạc Huyền, mục đích lúc đầu liền bị xáo trộn.
Sở Tiếu Ca tiếp tục chạy theo mục đích cũ, còn Hiên Viên Bất Kinh thì tách khỏi Sở Tiếu Ca, bắt đầu truy tra thân phận nam hoa khôi gặp phải ở Khôn thành kia.
Một đại thần bộ khác Hoa Ly Phi, còn lại là một mực ở trong Huỳnh Quang tận sức đuổi bắt sát thủ ở trên giang hồ kẻ khác nghe tin đã sợ mất mật, ‘Tuyệt sát’.
Không khéo chính là, lần này Long Liễm rời khỏi Tần gia, chạy hơn nửa Huỳnh Quang, vừa lúc không cẩn thận bị Hoa Ly Phi phát giác một chút manh mối tăm hơi của nàng.
Càng khéo chính là, lúc Long Liễm và Long Ảnh trở về, Long Liễm vừa lúc đụng phải Hoa Ly Phi.
Từ đó về sau Hoa Ly Phi bám chặt truy đuổi nàng, Long Liễm phải đi đường vòng mà về, dù sao xưng hào một trong tam đại thần bộ của Hoa Ly Phi, không phải hư danh.
Long Liễm bị đuổi chật vật không ngớt, không thể cắt đuôi Hoa Ly Phi, tự nhiên không thể đem lam ngân hoa trong tay mang về Tần gia, bởi vậy người đầu tiên mang lam ngân hoa về Tần gia, là Long Ảnh.
Nhìn thấy Tần Vô Song, ba người ảnh vệ tới đón hắn đều thất kinh.
Ngay cả Long Liễm ít khi đem biểu tình lộ ra ngoài cũng lộ ra biểu tình vô cùng kinh ngạc.
Bọn họ quả thực có chút không thể tin được người trước mắt này, chính là nhị công tử của bọn hắn.
Long Liễm và Long Dạ, là hai người lạnh lùng nhất trong đám ảnh vệ, cho nên sau khi hơi hơi ngạc nhiên liền khôi phục bình thường, mà Long Ảnh tương đối hoạt bát, còn lại là nhanh mồm nhanh miệng kinh hô: “Nhị công tử???"
Trời ơi, ai tới nói cho hắn, thân thể gầy gò không thành dạng người trước mắt này là ai??
Là nhị công tử của bọn hắn???
Sao có thể, Tần Vô Song sao có thể khiến mình chật vật như vậy???
Tần Vô Song không phải luôn luôn phong độ có thừa, dị thường tiêu sái sao???
Hiện tại tuy rằng hắn tuấn mỹ như trước, nhưng thân thể lại gầy đi không ít, nhưng thật ra nhìn qua so với trước đây càng thêm cao to, chỉ là thân hình gầy gò mà thôi.
Nhưng sắc mặt hắn, cũng là một mảnh trắng nhợt, hoàn toàn không có vẻ hào hứng lúc trước.
Tần Vô Song trông thấy Long Liễm ba người cũng là cả kinh, ngạc nhiên sau đó nhíu mày: “Ba người các ngươi, tới đây làm gì??
Vừa mới qua lễ mừng năm mới, sao lại đi ra ngoài, là xảy ra chuyện lớn gì sao???"
“Thật là nhị công tử."
Long Ảnh vẫn không thể tin tưởng thở dài một tiếng.
Người tiều tụy trước mắt này, tựa như dân cờ bạc rơi vào thời kì thê thảm nhất trong đời, may là khí thế lúc nói chuyện vẫn vậy, bằng không, hắn thật cho rằng mình nhận sai người.
Thực sự không thể trách Long Liễm ba người, dáng dấp lúc này của Tần Vô Song, nhìn qua suy yếu cùng cực, tiều tụy đến dọa người.
Nhớ năm xưa, lúc mấy người bọn họ ở ‘Vô Gian luyện ngục’, Tần Vô Song cũng không tiều tụy như hiện tại.
“Nhị công tử, chúng ta không có việc, chỉ là phụng mệnh đại công tử đón ngươi về nhà mà thôi."
Nhà...
Từ ngữ thật ấm áp, Tần Vô Song trước mắt mơ màng một chút, trong lòng mọc lên khát vọng trước nay chưa từng có.
Hắn cong môi, gian nan cười cười: “Xem ra chuyện Ám Ảnh Lâu, vẫn kinh động đến đại ca... Chỉ là..."
Tần Vô Song dừng một chút, Long Ảnh lập tức hỏi: “Ám Ảnh Lâu??? Nhị công tử là đi Liệt Phong quốc sao???"
Tần Vô Song không trả lời vấn đề của hắn, trái lại là mặt mày sắc bén, giọng nói vội vàng hỏi: “Chỉ là Khuynh nhi hôm nay thế nào, có phải vẫn mạnh khỏe hay không???
Y có biết chuyện này???"
Long Ảnh giật mình: “Nhị công tử nói chính là... Nhị phu nhân???"
Lúc trước Tần Vô Song rời nhà, lục đại ảnh vệ không biết Vân Khuynh đang ở Tần gia, sau đó bởi vì chuyện của thái tử, Tần Vô Phong nhiều lần tiếp xúc với lục đại ảnh vệ, lục đại ảnh vệ mới biết Vân Khuynh còn đang ở Tần gia.
Thế nhưng, sau đó Tần Vô Phong cố ý dặn dò, lục đại ảnh vệ, vẫn như trước giấu Tần Vô Hạ.
Dù sao ngoại trừ lúc đầu, Tần Vô Hạ cũng không tiếp tục phái người đi tìm đại ca nhị ca hắn.
Trái lại là mấy ngày hôm trước, đồng dạng bởi vì chuyện Ám Ảnh Lâu, Tần Vô Hạ liền biết tung tích của Tần Vô Song.
Tuy rằng Tần Vô Hạ không biết Tần Vô Song đi Liệt Phong quốc làm gì, nhưng sau khi hắn biết Tần Vô Song vận dụng thế lực Ám Ảnh Lâu, cũng phi thường lo lắng.
Lúc trước Tần Vô Phong nói cho hắn, Vân Khuynh và Tần Vô Song cùng nhau rời nhà, kể từ đó, Tần Vô Hạ ngoại trừ lo lắng Tần Vô Song, cũng vì Vân Khuynh lo lắng không ngớt.
“Đúng vậy, là Khuynh nhi, y hiện tại thế nào???"
Nghĩ lại chuyện đại công tử và nhị phu nhân quỷ dị ngủ cùng nhau, Long Ảnh trầm mặc một lát nói: “Nhị phu nhân y, rất tốt, đại công tử rất chú ý y."
Tần Vô Song thở phào nhẹ nhõm gật đầu: “Cổ độc của y có tái phát không??? Còn có, Liên Cừ biểu ca bình thường có chú ý thân thể của y hay không???"
Long Ảnh lắc đầu: “Điểm ấy Long Ảnh không biết, nhị công tử trở lại tự mình hỏi đi, về phần biểu thiếu gia, hắn rời khỏi Tần phủ chúng ta đã nhiều ngày."
Tần Vô Song lần thứ hai nhăn chặt lông mày.
Liên Cừ dĩ nhiên rời khỏi Tần gia, vì sao vậy, nếu như hắn đi, thân thể của Vân Khuynh, do ai chăm sóc???
Là đại ca hắn Tần Vô Phong sao, thế nhưng Tần Vô Phong cũng không hiểu về cổ...
Tâm tình vừa thả lỏng của Tần Vô Song lần thứ hai banh chặt.
Giọng hắn lạnh lẽo nói: “Đi, chúng ta mau chóng trở lại."
Long Ảnh chần chờ nhìn Tần Vô Song: “Nhưng nhị công tử, sắc mặt của ngươi nhìn qua rất không tốt. Ngươi có muốn nghỉ ngơi một chút rồi lại đi không???"
Tần Vô Song quật cường lắc đầu: “Không, ta muốn trở về, lập tức trở lại."
Đôi mắt Long Liễm lóe lóe, khuyên: “Nhị công tử, lão gia và phu nhân trước đó vài ngày cũng về đến nhà, phu nhân rất thích nhị phu nhân, nhị công tử hoàn toàn không cần lo lắng nhị phu nhân, phu nhân hiện tại cùng đại công tử chăm sóc nhị phu nhân rất tốt.
Nếu như...
Nhị công tử quả thật lo lắng nhị phu nhân, vậy nên dừng lại, dưỡng tốt thân thể mình trước, lấy diện mạo tràn đầy tinh thần đi gặp nhị phu nhân.
Nếu nhị công tử thực sự có việc gấp, cũng có thể giao cho bọn thuộc hạ đi làm."
Tần Vô Song rất rõ ràng trạng huống thân thể của mình, nghe xong trầm tư nửa khắc, lấy ra lam ngân hoa đưa cho Long Liễm nói: “Ngươi và Long Ảnh trở lại, nhanh chóng đem lam ngân hoa giao cho Liên Cừ biểu ca...
Biểu ca chưa về vậy giao cho đại ca ta.
Đại ca và Khuynh nhi nếu là hỏi ta, các ngươi nhất định phải nói ta hết thảy mạnh khỏe, cứ nói là ta bởi vì đồng hành với nữ nhi của Tà Vu cốc cốc chủ, Nhã Sóc Lam lại không biết võ công, cho nên đi đường chậm một chút, sau đó sẽ về đến nhà."
Tần Vô Song nói cũng là sự thực, võ công của Nhã Sóc Lam rối tinh rối mù, có thể coi như không có, hơn nữa nàng ở Liệt Phong quốc nóng bức đã quen, đi tới Huỳnh Quang quốc lần đầu tiên gặp tuyết, dựa vào cổ trùng nuôi nấng trong cơ thể từ nhỏ, nàng tuy không bị bệnh, nhưng vì thời tiết Huỳnh Quang quốc tương phản với Liệt Phong quốc cũng khiến nàng rất khó thích ứng.
Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất Tần Vô Song dự định dừng lại là, hắn muốn lấy dáng dấp tinh thần khác, thân thể khỏe mạnh trở lại gặp Vân Khuynh.
Long Liễm cẩn thận nhẹ nhàng tiếp nhận lam ngân hoa, đang định thu hồi, Tần Vô Song lại mở miệng ngăn cản nói: “Chờ một chút."
Hắn lần nữa lấy lại lam ngân hoa trong tay Long Liễm, chia ra ba phần, Long Liễm và Long Ảnh mỗi người cầm một phần, một phần khác để lại trên người hắn.
Hắn đây là vì phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn, dù sao, nếu như Long Liễm Long Ảnh mấy người mang theo lam ngân hoa xảy ra sự cố, hắn cũng không có thời gian quay trở lại Tà Vu cốc đi lấy lam ngân hoa khác.
Long Liễm và Long Ảnh thu hồi lam ngân hoa xong liền cáo từ mấy người Tần Vô Song.
Long Dạ thấy Long Liễm và Long Ảnh hai người hoàn toàn biến mất, nói với Tần Vô Song: “Như vậy, nhị công tử, chúng ta trước hết tìm một chỗ nghỉ tạm đi."
Tần Vô Song thu hồi ánh mắt, gật đầu.
Lúc ở Liệt Phong quốc, hắn là cỡ nào muốn về nhà, đến khi chân chính về đến cửa nhà, hắn lại chùn bước.
Kỳ thực dưới đáy lòng hắn rất rõ ràng, đại ca hắn, trước khi hắn rời đi đối với Vân Khuynh đã...
Hắn vốn không muốn đi Liệt Phong quốc lấy lam ngân hoa, thế nhưng chọn ra người đi lấy lam ngân hoa, ngoại trừ hắn có chút giao tình với Tà Vu cốc ra, ai cũng không thích hợp, hơn nữa có Liên Cừ và Tần Vô Phong cùng nhau chiếu cố Vân Khuynh, hắn liền thỏa hiệp rời đi.
Chỉ là, không nghĩ tới, giữa đường Liên Cừ cũng rời đi.
Mong muốn... Trong nhà không nên xảy ra biến cố gì đó...
Tần Vô Song lấy lại tinh thần, trong lòng ra sức mắng chính mình, sao lại nghĩ đến chuyện như vậy???
Vân Khuynh là người thế nào hắn rất rõ, đại ca hắn là người thế nào, hắn càng rõ ràng, trong đầu hắn, sao lại xuất hiện ý niệm sai lầm như vậy???
Xem ra, mấy tháng trước, Liên Cừ tự mình xem chỉ tay cho Vân Khuynh, câu nói mệnh phạm đào hoa tình trái cũng nhiều kia, đích xác thành tâm bệnh của hắn, một bóng ma trong lòng luôn luôn không thể xóa đi.
Khiến hắn luôn luôn sợ hãi, thậm chí vào nửa đêm mộng trở về nhà, cũng sẽ mơ tới Vân Khuynh bị người khác cướp đi.
Rõ ràng... Vân Khuynh thương hắn, hắn biết, nhưng vì sao lại bất an như thế. Ngay cả chính hắn cũng xóa không được loại tâm tình này. Quả thực là khó hiểu.
Thế nhưng lúc ở Liệt Phong quốc đi lấy lam ngân hoa, hắn ngược lại đã quên chuyện này, khi đó, toàn bộ đầu óc đều là lam ngân hoa và cổ độc của Vân Khuynh.
Lúc sắp về nhà, cũng biết Vân Khuynh bình yên không việc gì, hắn lại có chút không muốn trở về???
Đây là vì sao???
Tần Vô Song im lặng thở dài một tiếng, người, quả nhiên là phức tạp dị thường, nhiều lúc, ngay cả mình cũng nhìn không thấu tâm tư của mình.
Sự thực chứng minh, Tần Vô Song lúc trước đem lam ngân hoa chia làm ba phần là cách làm cực kỳ chính xác.
Bởi vì, ai cũng nghĩ không ra, Long Liễm và Long Ảnh ở trên đường quay về Tần gia, thực sự xảy ra ngoài ý muốn.
Tam đại thần bộ, Hiên Viên Bất Kinh, Sở Tiếu Ca, Hoa Ly Phi ba người, kỳ thực đều tụ tập trong một quốc gia.
Một đoạn thời gian trước, vì chạy đến Phù Vân sơn trang xem Xích Huyết Kiếm, Hiên Viên Bất Kinh và Sở Tiếu Ca liền cùng nhau chạy về Huỳnh Quang.
Chỉ là, sau sự kiện hai người bọn họ ở Khôn thành gặp phải Dạ Lạc Huyền, mục đích lúc đầu liền bị xáo trộn.
Sở Tiếu Ca tiếp tục chạy theo mục đích cũ, còn Hiên Viên Bất Kinh thì tách khỏi Sở Tiếu Ca, bắt đầu truy tra thân phận nam hoa khôi gặp phải ở Khôn thành kia.
Một đại thần bộ khác Hoa Ly Phi, còn lại là một mực ở trong Huỳnh Quang tận sức đuổi bắt sát thủ ở trên giang hồ kẻ khác nghe tin đã sợ mất mật, ‘Tuyệt sát’.
Không khéo chính là, lần này Long Liễm rời khỏi Tần gia, chạy hơn nửa Huỳnh Quang, vừa lúc không cẩn thận bị Hoa Ly Phi phát giác một chút manh mối tăm hơi của nàng.
Càng khéo chính là, lúc Long Liễm và Long Ảnh trở về, Long Liễm vừa lúc đụng phải Hoa Ly Phi.
Từ đó về sau Hoa Ly Phi bám chặt truy đuổi nàng, Long Liễm phải đi đường vòng mà về, dù sao xưng hào một trong tam đại thần bộ của Hoa Ly Phi, không phải hư danh.
Long Liễm bị đuổi chật vật không ngớt, không thể cắt đuôi Hoa Ly Phi, tự nhiên không thể đem lam ngân hoa trong tay mang về Tần gia, bởi vậy người đầu tiên mang lam ngân hoa về Tần gia, là Long Ảnh.
Tác giả :
Vô Hoan Dã Tiếu