Khuôn Mặt Của Chị Không Phải Là Của Em
Chương 115: Tìm anh
TA im lặng cố gắng nghĩ đến lúc trước nhưng sao không thể tài nào nhớ được. Đầu nó bỗng nhứt lên,mắt của nó không thấy gì,mờ mờ ảo ảo đau đớn đến lạ thường. Không ai nhận ra nó đang đau đớn,ngoại trừ ML. MT đập bàn quay sang.
-"Chị à... Thật ra Khắc Dương chính là..."
-"Em thấy chị hơi mệt nên lên phòng nghĩ ngơi đi ạ. Mọi việc trong nhà em sẽ lo. Chị nên giữ gìn sức khỏe. Rồi mọi chuyện....chị sẽ nhớ lại thôi."-ML nắm lấy tay nó.
TA khẽ gật đầu,vịn tay đứng dậy. Trước khi đi không quên nhìn MT.
-"Mau tìm quản gia về nhà đi. Còn nữa....bà nội chị sẽ sang thăm sau."
MT ngồi sững nhìn nó bước đi. Không biết mình phải làm gì nữa đây. Tại sao đến nước này rồi mà con khốn đó còn sống yên ổn cơ chứ. MT lập tức phi nhanh đến nắm cổ áo nhỏ lôi đi.
-"Tôi sẽ ném chị ra khỏi nhà này. Sau đó,nơi mà đầu tiên tôi lôi chị đến."-MT quay alij trừng mắt nhìn nhỏ.-"Không phải là nơi nào hết mà chính là nhà chị. Để cho họ thấy chị là người như thế nào mà trong mắt họ chị lúc nào cũng là người tốt."
ML tức giận vùng tay em ra khỏi cổ áo mình. Trong lòng vô cùng tức giận,vô cùng lo lắng,vô cùng sợ hãi. Mọi người đâu ai biết,đâu biết vì cái gì mà mình mới trở nên như thế này. Vì gia đình,tất cả là mình gánh hết cho mọi người. Trong lòng nhỏ đau đớn lắm chứ. Đau đến nỗi không muốn gặp lại gia đình,đau đến nỗi không thể nào nói được. Mấy năm qua,kể từ khi nhìn gia đình từ xa thì đó đã là lần cuối nhỏ rơi nước mắt. Trước giờ nhỏ chưa từng,nhưng hôm nay sẽ rơi. Kể từ bây giờ.
-"Buông ra. Đừng động vào người tôi. Là tất cả đã sắp đặt,tôi là người may mắn như vậy đấy."
ML lướt sang MT. Câu nói đó làm em thêm oán hận nhìn người trước mắt.
-"Trước khi quá muộn thì hãy đi đi,rời xa nơi này đi."-MT hét lên. Nước mắt em lả chả rơi.-"Đừng để mọi người cùng đau khổ. Tiền thì gia đình này không thiếu,chị muốn bao nhiêu cũng có."
-"Tôi....phải hoàn thành nhiệm vụ."-Hình ảnh BQ hiện lên. Nhỏ khônh muốn rời xa hắn.
-"Vậy thì....còn Minh Khang thì sao? Minh Khang sẽ ra sao khi biết chị như thế này cơ chứ?"
ML im lặng. Hơi thở cũng lạ thường,yếu dần yếu dần. Khi em ấy biết được tôi như thế này thì lúc đó tôi sẽ biến mất để khỏi phải làm nổi đau cho em ấy.
-"Nếu đã sợ Minh Khang đau khổ. Vậy thì chúng ta hợp tác đi. Đẩy em ấy ra khỏi chuyện này. Đừng đụng đến thằng bé nữa."
..........................................
TA cố gắng về giường nằm yên vị trí nhìn lên trần nhà. Rốt cuộc là có chuyện gì cơ chứ? Chuyện gì đã xảy ra trước đó. Nó cầm điện thoại lên,bật lịch ra. Giật mình với ngày tháng năm. Đã một năm trôi qua rồi ư? Vậy là mình đã ngủ một năm luôn rồi ư?
-"Không thể nào."-Nó lắc đầu. Chiếc hộp với nhiều giấy gấp của anh hiện lên. MH hiện lên trước mắt nó.-"Đúng rồi Minh Hoàng.....Minh Hoàng sẽ biết tất cả,sẽ nói tất cả cho mình."
TA đứng dậy,đầu lại lên cơn nhứt,mắt nó lại có hiện tượng mờ ảo. Nó không đứng vững vàng nữa,run rẩy té xuống nền nhà.
Ầm.
Minh Hoàng à....?
.......................................
King....kong.....king.....kong.....
Tiếng chuông cửa của nhà MH vang lên. BL trong bếp đang chiên trứng cùng với tạp dề nghe tiếng chuông,muốn chạy ra ngoài mở cửa nhưng việc đó không quan trọng,quan trọng là trứng đã cháy khét và bốc khói lên rồi.
-"Khụ.....khụ.....khụ...."-Cô ho sặc sụa. Trước giờ chưa từng vào bếp nên vụng về bao nhiêu.
-"Chị....chị...."-MH chạy ra thấy khói trong bếp với tiếng ho,liền lo lắng mặc cho tiếng chuông cửa đang vang lên dữ dội.
Anh tắt bếp,cho chảo vào bồn ngâm nước,trứng đổ tất vào sọt rác.BL bên cạnh áy náy nhìn đứa em trai mình.
-"Chị.....xin lỗi...không nấu được cho em bữa sáng."
MH chợt cười nhẹ nhàng nắm lấy tay cô lắc đầu.
-"Không sao cả. Em nấu cho chị cũng được mà."-Nhìn anh với cô bây giờ như một cặp đang yêu nhau chứ không phải là chị em nữa.
Cạch.
Tiếng cửa mở nhanh chóng. BQ nhếch nữa môi bước vào,vẫn cái tính tự tiện kia đã làm tan bầu không khí của chị em nhà anh.
-"Có vẻ như chủ nhà này khinh miệt tôi lắm nhỉ?"-Hắn nhin xung quanh rồi sang phòng bếp. Một cô gái đứng cạnh anh,còn cả nắm tay nữa.-"Wow....thì ra là đang tình tứ với cô em nào đó nên không mở cửa. Xin lỗi đã làm phiền hai người."-Tưởng nào hắn đi lùi ra lại,ai ngờ cởi giày đi đến ghế ngồi,vắt chân qua một bên.-"Nhưng đã lỡ rồi thì nên ghẻ luôn. Rót hộ ly nước nha bạn gái xinh đẹp."
MH lườm hắn với ánh mắt sắc bén. BL bật cười hả hê,đi đến tủ lạnh lấy nước cho hắn,vẫn chưa dừng được nụ cười trên môi.
-"Này....chị đừng cười nữa."-MH khó chịu.
BQ nghe anh gọi chị liền xoa cằm trêu ghẹo.
-"Thì ra là lái máy bay."
Nhưng nhìn khuôn mặt của anh và cô liền im bặt nhận ra điều gì đó.
-"A...xin lỗi."-Liền đứng dậy nhận ly nước gượng cười.
-"Ừ em."-Cô lại cười nhìn hắn.
-"Chị à..."-Anh cằn nhằn nhìn chị mình.
-"Chị vào bếp đây."-Chị ôm miệng lủi thủi đi.
BQ thấy chị anh đi vào bếp,quay sang nhìn vào thẳng vấn đề chính.
-"Giải thích hộ tôi đi."-Hắn đưa vài tấm ảnh ra. Là ảnh của ML.
MH xị mắt xuống nhìn,nụ cười nữa miệng trên môi nhìn anh. Cuối cùng cũng đến tìm về mọi chuyện.
-"Được. Vậy hai chúng ta sẽ cùng nhau giải thích."
-"Chị à... Thật ra Khắc Dương chính là..."
-"Em thấy chị hơi mệt nên lên phòng nghĩ ngơi đi ạ. Mọi việc trong nhà em sẽ lo. Chị nên giữ gìn sức khỏe. Rồi mọi chuyện....chị sẽ nhớ lại thôi."-ML nắm lấy tay nó.
TA khẽ gật đầu,vịn tay đứng dậy. Trước khi đi không quên nhìn MT.
-"Mau tìm quản gia về nhà đi. Còn nữa....bà nội chị sẽ sang thăm sau."
MT ngồi sững nhìn nó bước đi. Không biết mình phải làm gì nữa đây. Tại sao đến nước này rồi mà con khốn đó còn sống yên ổn cơ chứ. MT lập tức phi nhanh đến nắm cổ áo nhỏ lôi đi.
-"Tôi sẽ ném chị ra khỏi nhà này. Sau đó,nơi mà đầu tiên tôi lôi chị đến."-MT quay alij trừng mắt nhìn nhỏ.-"Không phải là nơi nào hết mà chính là nhà chị. Để cho họ thấy chị là người như thế nào mà trong mắt họ chị lúc nào cũng là người tốt."
ML tức giận vùng tay em ra khỏi cổ áo mình. Trong lòng vô cùng tức giận,vô cùng lo lắng,vô cùng sợ hãi. Mọi người đâu ai biết,đâu biết vì cái gì mà mình mới trở nên như thế này. Vì gia đình,tất cả là mình gánh hết cho mọi người. Trong lòng nhỏ đau đớn lắm chứ. Đau đến nỗi không muốn gặp lại gia đình,đau đến nỗi không thể nào nói được. Mấy năm qua,kể từ khi nhìn gia đình từ xa thì đó đã là lần cuối nhỏ rơi nước mắt. Trước giờ nhỏ chưa từng,nhưng hôm nay sẽ rơi. Kể từ bây giờ.
-"Buông ra. Đừng động vào người tôi. Là tất cả đã sắp đặt,tôi là người may mắn như vậy đấy."
ML lướt sang MT. Câu nói đó làm em thêm oán hận nhìn người trước mắt.
-"Trước khi quá muộn thì hãy đi đi,rời xa nơi này đi."-MT hét lên. Nước mắt em lả chả rơi.-"Đừng để mọi người cùng đau khổ. Tiền thì gia đình này không thiếu,chị muốn bao nhiêu cũng có."
-"Tôi....phải hoàn thành nhiệm vụ."-Hình ảnh BQ hiện lên. Nhỏ khônh muốn rời xa hắn.
-"Vậy thì....còn Minh Khang thì sao? Minh Khang sẽ ra sao khi biết chị như thế này cơ chứ?"
ML im lặng. Hơi thở cũng lạ thường,yếu dần yếu dần. Khi em ấy biết được tôi như thế này thì lúc đó tôi sẽ biến mất để khỏi phải làm nổi đau cho em ấy.
-"Nếu đã sợ Minh Khang đau khổ. Vậy thì chúng ta hợp tác đi. Đẩy em ấy ra khỏi chuyện này. Đừng đụng đến thằng bé nữa."
..........................................
TA cố gắng về giường nằm yên vị trí nhìn lên trần nhà. Rốt cuộc là có chuyện gì cơ chứ? Chuyện gì đã xảy ra trước đó. Nó cầm điện thoại lên,bật lịch ra. Giật mình với ngày tháng năm. Đã một năm trôi qua rồi ư? Vậy là mình đã ngủ một năm luôn rồi ư?
-"Không thể nào."-Nó lắc đầu. Chiếc hộp với nhiều giấy gấp của anh hiện lên. MH hiện lên trước mắt nó.-"Đúng rồi Minh Hoàng.....Minh Hoàng sẽ biết tất cả,sẽ nói tất cả cho mình."
TA đứng dậy,đầu lại lên cơn nhứt,mắt nó lại có hiện tượng mờ ảo. Nó không đứng vững vàng nữa,run rẩy té xuống nền nhà.
Ầm.
Minh Hoàng à....?
.......................................
King....kong.....king.....kong.....
Tiếng chuông cửa của nhà MH vang lên. BL trong bếp đang chiên trứng cùng với tạp dề nghe tiếng chuông,muốn chạy ra ngoài mở cửa nhưng việc đó không quan trọng,quan trọng là trứng đã cháy khét và bốc khói lên rồi.
-"Khụ.....khụ.....khụ...."-Cô ho sặc sụa. Trước giờ chưa từng vào bếp nên vụng về bao nhiêu.
-"Chị....chị...."-MH chạy ra thấy khói trong bếp với tiếng ho,liền lo lắng mặc cho tiếng chuông cửa đang vang lên dữ dội.
Anh tắt bếp,cho chảo vào bồn ngâm nước,trứng đổ tất vào sọt rác.BL bên cạnh áy náy nhìn đứa em trai mình.
-"Chị.....xin lỗi...không nấu được cho em bữa sáng."
MH chợt cười nhẹ nhàng nắm lấy tay cô lắc đầu.
-"Không sao cả. Em nấu cho chị cũng được mà."-Nhìn anh với cô bây giờ như một cặp đang yêu nhau chứ không phải là chị em nữa.
Cạch.
Tiếng cửa mở nhanh chóng. BQ nhếch nữa môi bước vào,vẫn cái tính tự tiện kia đã làm tan bầu không khí của chị em nhà anh.
-"Có vẻ như chủ nhà này khinh miệt tôi lắm nhỉ?"-Hắn nhin xung quanh rồi sang phòng bếp. Một cô gái đứng cạnh anh,còn cả nắm tay nữa.-"Wow....thì ra là đang tình tứ với cô em nào đó nên không mở cửa. Xin lỗi đã làm phiền hai người."-Tưởng nào hắn đi lùi ra lại,ai ngờ cởi giày đi đến ghế ngồi,vắt chân qua một bên.-"Nhưng đã lỡ rồi thì nên ghẻ luôn. Rót hộ ly nước nha bạn gái xinh đẹp."
MH lườm hắn với ánh mắt sắc bén. BL bật cười hả hê,đi đến tủ lạnh lấy nước cho hắn,vẫn chưa dừng được nụ cười trên môi.
-"Này....chị đừng cười nữa."-MH khó chịu.
BQ nghe anh gọi chị liền xoa cằm trêu ghẹo.
-"Thì ra là lái máy bay."
Nhưng nhìn khuôn mặt của anh và cô liền im bặt nhận ra điều gì đó.
-"A...xin lỗi."-Liền đứng dậy nhận ly nước gượng cười.
-"Ừ em."-Cô lại cười nhìn hắn.
-"Chị à..."-Anh cằn nhằn nhìn chị mình.
-"Chị vào bếp đây."-Chị ôm miệng lủi thủi đi.
BQ thấy chị anh đi vào bếp,quay sang nhìn vào thẳng vấn đề chính.
-"Giải thích hộ tôi đi."-Hắn đưa vài tấm ảnh ra. Là ảnh của ML.
MH xị mắt xuống nhìn,nụ cười nữa miệng trên môi nhìn anh. Cuối cùng cũng đến tìm về mọi chuyện.
-"Được. Vậy hai chúng ta sẽ cùng nhau giải thích."
Tác giả :
Linh Pu