Khuất Phục
Chương 118: Bẩn chính là tình yêu (1)
Thái tử làm việc rất kiên quyết và nhanh chóng, đã làm xong tất cả các thủ tục cần thiết cho Trữ Dư Tịch, cô có thể đi theo anh ra vào bất kỳ nơi công cộng hay bí mật nào, không ai dám ngăn cản. Có nhiều chỗ, ngay cả Doãn Vệ Hoài cũng không thể bước vào, cô lại có thể. Thân phận của anh có hộ vệ là chuyện bình thường, mà trong đó lại có chuyện không bình thường, mấy người bạn tốt của anh đều nhìn ra chút manh mối, mọi người đều ngầm hiểu, ai cũng không nói toạc ra.
Dường như thời thời khắc khắc Thái tử đều dẫn cô bên người, dạy cô rất nhiều thứ mà trước đây cô chưa từng tiếp xúc qua. Mặc dù cô biết rõ lịch sử phát triển của gia tộc Hoàng Phủ, nhưng người nhà chưa bao giờ để cô chính thức đi sâu vào.
Lần đầu tiên nhìn thấy kho hàng vũ khí hạng nặng và số lượng ma túy chất lượng tốt lớn đến kinh người, thì cô thật sự khó có thể nghĩ rằng, tất cả mọi thứ ở đây đều liên quan đến người đàn ông tuấn tú, mặc bộ tây trang màu trắng trước mắt.
Không ai biết đôi bàn tay xinh đẹp của anh cuối cùng nắm giữ bao nhiêu mạng người
Cô cũng mới biết thậm chí anh còn có cánh đồng trồng anh túc ở Tam Giác Vàng (ViVu: là khu vực rừng núi hiểm trở nằm giữa biên giới ba nước Lào, Thái Lan, Myanmar, nổi tiếng là nơi sản xuất thuốc phiện lớn nhất thế giới). Khắp cả ngọn núi đã biến thành biển hoa anh túc, cô vô cùng chấn động, thứ mỹ lệ này lại là ngọn nguồn của tội ác. Vương quốc này, thuộc về anh. Người đàn ông này đứng trên đỉnh cao nhất, người ta không thể nhìn rõ cuối cùng là anh đến từ thiên đường hay là từ địa ngục.
Buôn bán thứ bột kia có thể đoạt đi mạng người, anh lại có thể thoải mái như đang bình luận thời tiết. Nụ cười yêu nghiệt mị hoặc trên mặt anh, tư thái bất cần đời, anh ngậm điếu thuốc, tròng mắt đen nửa hí, ánh mắt liếc thấy tầm mắt của cô, bất thình lình đưa tay, kéo cô tới, khóa vào trong ngực, động tác quý trọng dịu dàng như đang đối xử với một món đồ dễ vỡ.
Đối diện là một người Châu Âu mà anh đã làm vài giao dịch, đang cảm thấy mắt mình nhìn lầm rồi. “Thái tử đổi hộ vệ? Cùng với Tiểu Cửu trước đây vô cùng…… Khác nhau, chẳng lẽ cô ấy có điểm nào đặc biệt?"
Tiểu Cửu người thì đẹp mà lại lạnh lùng, vừa nhìn đã biết không phải nhân vật đơn giản. Mà Trữ Dư Tịch trong mắt bọn họ căn bản là loại phụ nữ tùy ý giày vò trên giường sẽ hỏng mất. Không có một chút lực sát thương, tồn tại cảm giác quá yếu đủ để bỏ qua. Thái tử lại chọn phụ nữ loại này làm cận vệ? Không thể tưởng tượng nổi.
Thái tử nhếch môi cười, ý tứ đối phương trong lời nói rõ ràng như thế, anh làm sao nghe không hiểu.
“Tôi không ngại để thủ hạ của ông nếm thử một chút chỗ đặc biệt của cô ấy, trong vòng năm chiêu có thể chạm vào người cô ấy, số hàng lần này giảm một nửa giá." Thái tử vuốt vuốt tay, vẻ mặt mập mờ khó hiểu, trong mắt của hộ vệ bên cạnh đối phương nháy sáng.
Đây chính là người phụ nữ bên cạnh của Thái tử. So sánh với Thái tử, chỉ có thể dùng từ thanh khiết lương thiện để hình dung cô. Người châu Âu nhíu mày, có chút không dám tin. “Nếu như người của tôi không làm được, tôi có thể nâng giá lên gấp đôi!"
Trữ Dư Tịch đưa mắt nhìn về phía Thái tử, anh cong mắt lên. “Tiền dễ kiếm như vậy, còn không nhanh lên?"
Hộ vệ đối phương cao lớn to con, đáy mắt không hề che giấu sự khinh miệt và lỗ mãng, cũng rất nhanh đã thưởng thức quả đắng khi khinh địch. Ngoại trừ Thái tử, tất cả mọi người ở đây, không ai không bị sức bật kinh người trong nháy mắt và thân hình linh hoạt của người phụ nữ nhỏ nhắn này làm chấn động.
Những nơi trí mạng nhất trên thân thể con người, từ nhỏ cô đã nhớ rõ trong lòng. Từ trước đến nay, so chiêu với cô đều là cao thủ hàng đầu, Trữ Chiêu Nhân chưa bao giờ vì cô là con gái mà có chút mềm lòng, trái lại còn yêu cầu hà khắc hơn người khác, kinh nghiệm thực chiến của cô cũng không phải ít. Hộ vệ nhất thời khinh thường, bị cô dùng sức mạnh khéo léo quật ngã, bàn tay mạnh mẽ đánh về phía mặt anh ta, cách cổ họng anh ta chừng nửa tấc thì dừng lại, thu tay về.
Vẻ mặt người châu Âu đầy kinh ngạc, liên tiếp khen ngợi, cũng không dám xem nhẹ phụ nữ phương Đông.
Theo như giao hẹn trước đó, món tiền kếch xù đã dễ dàng rơi vào túi Thái tử. Cô là vũ khí bí mật trí mạng và mỹ lệ bên cạnh Thái tử.
Người đàn ông này phơi bày cho cô thấy một bộ mặt đen tối khác mà trước đây chưa bao giờ thể hiện trước mặt cô. Trữ Dư Tịch ở với anh càng lâu thì càng cảm thấy, thật ra thì anh cường đại hơn trong tưởng tượng của cô rất nhiều.
Dường như thời thời khắc khắc Thái tử đều dẫn cô bên người, dạy cô rất nhiều thứ mà trước đây cô chưa từng tiếp xúc qua. Mặc dù cô biết rõ lịch sử phát triển của gia tộc Hoàng Phủ, nhưng người nhà chưa bao giờ để cô chính thức đi sâu vào.
Lần đầu tiên nhìn thấy kho hàng vũ khí hạng nặng và số lượng ma túy chất lượng tốt lớn đến kinh người, thì cô thật sự khó có thể nghĩ rằng, tất cả mọi thứ ở đây đều liên quan đến người đàn ông tuấn tú, mặc bộ tây trang màu trắng trước mắt.
Không ai biết đôi bàn tay xinh đẹp của anh cuối cùng nắm giữ bao nhiêu mạng người
Cô cũng mới biết thậm chí anh còn có cánh đồng trồng anh túc ở Tam Giác Vàng (ViVu: là khu vực rừng núi hiểm trở nằm giữa biên giới ba nước Lào, Thái Lan, Myanmar, nổi tiếng là nơi sản xuất thuốc phiện lớn nhất thế giới). Khắp cả ngọn núi đã biến thành biển hoa anh túc, cô vô cùng chấn động, thứ mỹ lệ này lại là ngọn nguồn của tội ác. Vương quốc này, thuộc về anh. Người đàn ông này đứng trên đỉnh cao nhất, người ta không thể nhìn rõ cuối cùng là anh đến từ thiên đường hay là từ địa ngục.
Buôn bán thứ bột kia có thể đoạt đi mạng người, anh lại có thể thoải mái như đang bình luận thời tiết. Nụ cười yêu nghiệt mị hoặc trên mặt anh, tư thái bất cần đời, anh ngậm điếu thuốc, tròng mắt đen nửa hí, ánh mắt liếc thấy tầm mắt của cô, bất thình lình đưa tay, kéo cô tới, khóa vào trong ngực, động tác quý trọng dịu dàng như đang đối xử với một món đồ dễ vỡ.
Đối diện là một người Châu Âu mà anh đã làm vài giao dịch, đang cảm thấy mắt mình nhìn lầm rồi. “Thái tử đổi hộ vệ? Cùng với Tiểu Cửu trước đây vô cùng…… Khác nhau, chẳng lẽ cô ấy có điểm nào đặc biệt?"
Tiểu Cửu người thì đẹp mà lại lạnh lùng, vừa nhìn đã biết không phải nhân vật đơn giản. Mà Trữ Dư Tịch trong mắt bọn họ căn bản là loại phụ nữ tùy ý giày vò trên giường sẽ hỏng mất. Không có một chút lực sát thương, tồn tại cảm giác quá yếu đủ để bỏ qua. Thái tử lại chọn phụ nữ loại này làm cận vệ? Không thể tưởng tượng nổi.
Thái tử nhếch môi cười, ý tứ đối phương trong lời nói rõ ràng như thế, anh làm sao nghe không hiểu.
“Tôi không ngại để thủ hạ của ông nếm thử một chút chỗ đặc biệt của cô ấy, trong vòng năm chiêu có thể chạm vào người cô ấy, số hàng lần này giảm một nửa giá." Thái tử vuốt vuốt tay, vẻ mặt mập mờ khó hiểu, trong mắt của hộ vệ bên cạnh đối phương nháy sáng.
Đây chính là người phụ nữ bên cạnh của Thái tử. So sánh với Thái tử, chỉ có thể dùng từ thanh khiết lương thiện để hình dung cô. Người châu Âu nhíu mày, có chút không dám tin. “Nếu như người của tôi không làm được, tôi có thể nâng giá lên gấp đôi!"
Trữ Dư Tịch đưa mắt nhìn về phía Thái tử, anh cong mắt lên. “Tiền dễ kiếm như vậy, còn không nhanh lên?"
Hộ vệ đối phương cao lớn to con, đáy mắt không hề che giấu sự khinh miệt và lỗ mãng, cũng rất nhanh đã thưởng thức quả đắng khi khinh địch. Ngoại trừ Thái tử, tất cả mọi người ở đây, không ai không bị sức bật kinh người trong nháy mắt và thân hình linh hoạt của người phụ nữ nhỏ nhắn này làm chấn động.
Những nơi trí mạng nhất trên thân thể con người, từ nhỏ cô đã nhớ rõ trong lòng. Từ trước đến nay, so chiêu với cô đều là cao thủ hàng đầu, Trữ Chiêu Nhân chưa bao giờ vì cô là con gái mà có chút mềm lòng, trái lại còn yêu cầu hà khắc hơn người khác, kinh nghiệm thực chiến của cô cũng không phải ít. Hộ vệ nhất thời khinh thường, bị cô dùng sức mạnh khéo léo quật ngã, bàn tay mạnh mẽ đánh về phía mặt anh ta, cách cổ họng anh ta chừng nửa tấc thì dừng lại, thu tay về.
Vẻ mặt người châu Âu đầy kinh ngạc, liên tiếp khen ngợi, cũng không dám xem nhẹ phụ nữ phương Đông.
Theo như giao hẹn trước đó, món tiền kếch xù đã dễ dàng rơi vào túi Thái tử. Cô là vũ khí bí mật trí mạng và mỹ lệ bên cạnh Thái tử.
Người đàn ông này phơi bày cho cô thấy một bộ mặt đen tối khác mà trước đây chưa bao giờ thể hiện trước mặt cô. Trữ Dư Tịch ở với anh càng lâu thì càng cảm thấy, thật ra thì anh cường đại hơn trong tưởng tượng của cô rất nhiều.
Tác giả :
Tâm Thường