Không Thể Không Yêu Ta
Chương 14
Tính kế
“Cái gì? Lục Vương Gia Long Vô Dạ của Lãng Ca Vương Triều mang Tuyệt Vũ đại nhân trong ‘Thiên Âm Tuyệt Vũ’ đến?" Tiếng gầm tựa như sét đánh bên tai ta khiến ta trong mấy giây đờ đẫn, sau đó mới chậm một bước nghe hiểu được ý tứ của Tắc Lợi Nhĩ đại thúc.
“? ? ?" Nghi hoặc xem nhẹ giọng hét bên cạnh, ta mang nhãn thần nghi vấn ném sang Tắc Lợi Nhĩ đại thúc.
“Xem ra sứ giả lần trước Phụng Duyệt nữ vương phái đi nhất định là đắc tội với vị Lục Vương Gia của Lãng Ca Vương Triều đó…….." Biểu tình của Tắc Lợi Nhĩ đại thúc rất bình tĩnh, chỉ là hơi lộ ra kích động nhàn nhạt, đó là một loại chờ mong khi nguyện vọng sắp được thỏa mãn.
“? ? ? ? ?" Điều này thì có quan hệ gì với vị Tuyệt Vũ đại nhân gì đó? Ta càng thêm mê mù……..
“Nghĩa phụ, ngươi đừng buôn chuyện nữa, nhanh nói có chuyện gì đi a! ! !" Cũng may có Miêu Lan có thể mang nghi vấn trực tiếp hỏi ra, ta đảo mắt trắng dã, giả cái gì không tốt, lại đi giả làm kẻ câm? Tự làm tự chịu! ! !
“Là thế này a, Lãng Ca, Phụng Duyệt, Lâu Tây tam quốc đỉnh lập, tất cả ai cũng không phục ai, nhưng vì đại chiến kỳ lạ của mấy trăm năm trước mà đều tổn thất số lớn nhân khẩu, không có cách nào tiếp tục động binh đao, cho nên hạ một quy củ, mỗi năm luân phiên lấy một quốc gia làm chủ triệu tập một lần hội họp tiến hành một lần tỷ thí đơn giản, do chủ quốc chọn lựa thời gian và nội dung so tài, nếu như quốc gia nào thắng, hai quốc còn lại năm đó phải giao tài sản đã ước định ra cho quốc gia thắng, nói trắng ra, chính là ba người đánh bạc, ai thắng thì có thể có được tiến cống của hai người còn lại."
Không phải đi! ! ! Ai đề ra biện pháp tốt đến vậy? Nếu như ở đâu cũng đều như vậy, chiến tranh đã tuyệt chủng rồi! ! !
Ta trừng mắt há mỏ, hoàn toàn ngây ra.
“Đó chính là nói, năm nay do Phụng Duyệt quốc làm chủ, lấy ngày đầy tháng của hài nhi đầu tiên làm kỳ hạn, lấy vũ kỹ quyết định thắng thua hả? Hừ, có Ân Ân rồi, ta mới không sợ cái tên Tuyệt Vũ đại nhân gì đó! ! !" Miêu Lan nói một câu, đánh cho ta một phát tỉnh táo.
Không muốn, ta mới không muốn đi đến đó! ! !Lục Vương Gia? Ta tránh còn không kịp, thì sao có thể tự mình dâng tới cửa?
“Ân Ân, ngươi nhất định sẽ giúp ta có phải không? Nữ Vương xem trọng chúng ta như thế, chúng ta sao có thể để Nữ Vương thất vọng đúng hay không?" Quả nhiên, còn chưa kịp chạy, Miêu Lan đã một tay nắm lấy tay áo của ta, một bộ biểu tình ta tin tưởng ngươi nhất, khiến cổ của ta lập tức phản bội ý chí của mình, rõ ràng là phải vận động theo hướng trái phải (tức là lắc đầu), vậy mà nó lại chuyển thành vận động trên dưới.
“Ta biết Ân Ân là tuyệt nhất mà! ! !" Thấy Miêu Lan vui sướng nhảy lên, lại nhìn sang vẻ mặt kỳ vọng của Tắc Lợi Nhĩ đại thúc, ta bắt đầu cảm thấy tiền đồ của mình u ám không ánh sáng.
Bỏ đi, đi một bước tính một bước vậy, ta chỉ là chỉ đạo cho Miêu Lan, lại không phải là tự mình ra diễn, đến lúc nào tình hình không đúng, lập tức lén bỏ trốn không phải được rồi sao? Phụng Duyệt là một Nữ Nhi Quốc tiêu chuẩn a! Tuy không cấm nam nhân tham chính, nhưng đại bộ phận quan viên là mỹ nhân, địa vị của nữ nhân nơi đó cao hơn nam nhân rất nhiều, chắc sẽ có mỹ nhân đi?
Cho dù thân thể này không thể nào ôm nữ tử, nhưng thuần túy thưởng thức chắc được đi?
Khiêu vũ…… dùng thân thể mềm dẻo này để nhảy múa, chắc rất đơn giản mà? Có lẽ ta nên cho Miêu Lan đơn độc nhảy múa?
Trước khi đi vào giấc ngủ ta đang nghĩ vấn đề này.
Tiên nhân chỉ lối thì sao? Dù sao hiệu quả của điện ảnh tạo ra cũng không tồi đâu, nhưng chính là kỹ thuật múa tay áo* nếu không rèn luyện mấy năm thì không chắc làm được! Bỏ đi, đổi cái khác…..
Không thì nhảy Dance? Kiểu nhảy kịch liệt như thế liệu có dọa tiểu hài tử không a? Bỏ đi, lại đổi cái khác……
Ballet? Tap Dance? Chachacha? Tango?……..
Mệt quá a…..
Đầy tháng tiểu hài tử?
Một tiểu hài tử vừa mới sinh ra được một tháng, nó sẽ thích cái gì? Yên tĩnh ưu nhã? Vui vẻ sống động? Nhẹ nhàng yên bình? Trang nghiêm sâu lắng? Thiêng liêng cao quý? Thông minh duyên dáng?
Chọn lựa thật khổ sở…….
Tiểu hài tử thì hiểu cái đếch gì! ! !
Cái cổ đáng chết, cho ngươi lần sau lại hoạt động trên dưới nữa đi! ! !
Nghĩ cả một buổi tối, trừ đổi được cơn đau đầu cho mình ra, không có bất cứ thu hoạch gì, ta có chút không biết nên làm sao mới tố.
“Ân Ân, ngươi nghĩ xong chưa? Rốt cuộc là vũ thế nào mới tốt?" Ngay cả cơm sáng còn chưa kịp ăn nha! Tiểu nha đầu hiếu động này đã xông vào trong phòng ta.
Vũ đoàn có hai mươi chiếc xe ngựa đặc chế, trong đó ở trên hai mươi chiếc xe ngựa này đều phân ra đủ không gian để làm hai gian phòng đơn độc. Vũ đoàn tổng cộng có ba mươi mấy người, người không nhiều, nhưng ai ai cũng đều chuyên biệt tài năng, mỗi một người đều có tuyệt học thoát tục, tính ra tất cả chỉ có ta là…….
“Để ta nghĩ thêm đi……" Múa thế tay, ta có chút không để tâm. Không được, thà cần chất lượng, chứ kiên quyết không thể không nắm chắc mà bày đặc!
“Miêu Lan, ngươi vẫn là chuyên tâm luyện cho tốt những cơ bản ta đã nói với ngươi, lầu cao vạn trượng cũng là bắt đầu xây từ đất, không có cơ sở tốt, ngươi không thể nào trở thành người nhảy múa hàng đầu." Vỗ vỗ vai nàng, ta lại vùi đầu nghĩ suy tư của mình.
“Ai…….." Miêu Lan ngoan ngoãn đến phòng cách vách ta luyện tập một số cơ bản ta đã dạy, một bên còn liên tục than thở.
“Lần này Nữ Vương không biết nảy ra chủ ý quỷ gì! Nghe nói nàng muốn để cho nữ nhi của mình làm người phán định cuộc so tài nhảy múa này nga! Nếu như vũ của ai có thể khiến cho tiểu công chúa an an tĩnh tĩnh từ đầu đến đuôi, thì xem như là thắng, nếu mọi người đều thất bại, năm nay ai cũng không cần hiến cống phẩm cho ai, ngươi nói xem, nếu như tiểu công chúa xem được một nửa rồi lăn ra ngủ thì tính sao? Đó có tính là thua không?"
Ta làm sao biết vị Nữ Vương đó rốt cuộc đang nghĩ cái gì? Ra đề như thế, không phải nói rõ ra là có trá sao? Một tiểu hài tử mới vừa đầy tháng làm sao biết thưởng thức khiêu vũ a? Căn bản là có động cơ thầm kín mà!
Hài tử?
“Miêu Lan, ngươi biết Nữ Vương bình thường thích nghe khúc nhạc nào nhất không?" Linh quang chợt léo, ta nhảy đến trước mặt Miêu Lan múa thế tay. Miêu Lan kinh ngạc, như mang theo ý gì đó trả lời, “Cái này a? Nữ Vương bình thường không nghe khúc gì cả, nhưng nghe nghĩa phụ nói, nàng từ nhỏ đã thích nghe âm thanh nước chảy, khi mang thai tiểu công chúa, chỉ muốn nghe tiếng nước chảy thôi, ngay cả tiểu công chúa cũng sẽ ngoan ngoãn không đá nàng nữa!"
Nước chảy? Có rồi! ta cười đến cực kỳ đắc ý, cái gì mà so nhảy múa, rõ ràng là so tài về khúc nhạc mà!
Có ta xuất mã, còn không thắng sao? Ha ha ha ha…….
“Miêu Lan, bên trong vũ đoàn có……… của sư phụ không? Có thể tìm đến vài người không? Ta đã có biện pháp rồi!"
Thấy biểu tình bán tính bán nghi của Miêu Lan, ta đã nắm chắc phần thắng trong tay.
Nha đầu ngốc, đợi mà xem đi, đến lúc đó ta nhất định sẽ trở thành công thần của Phụng Duyệt!
Lục Vương Gia, không liên quan đến quốc thể, nhưng có thể khiến cho ngươi bị đánh bại thì ta vẫn rất vui lòng làm vài thứ!
Như vậy, có tính là lừa dối không nhỉ…….
Chắc là không tính đi?
Chắc không có tính thiệt đi?
Doãn Ân, ngươi nói xem?
“Cái gì? Lục Vương Gia Long Vô Dạ của Lãng Ca Vương Triều mang Tuyệt Vũ đại nhân trong ‘Thiên Âm Tuyệt Vũ’ đến?" Tiếng gầm tựa như sét đánh bên tai ta khiến ta trong mấy giây đờ đẫn, sau đó mới chậm một bước nghe hiểu được ý tứ của Tắc Lợi Nhĩ đại thúc.
“? ? ?" Nghi hoặc xem nhẹ giọng hét bên cạnh, ta mang nhãn thần nghi vấn ném sang Tắc Lợi Nhĩ đại thúc.
“Xem ra sứ giả lần trước Phụng Duyệt nữ vương phái đi nhất định là đắc tội với vị Lục Vương Gia của Lãng Ca Vương Triều đó…….." Biểu tình của Tắc Lợi Nhĩ đại thúc rất bình tĩnh, chỉ là hơi lộ ra kích động nhàn nhạt, đó là một loại chờ mong khi nguyện vọng sắp được thỏa mãn.
“? ? ? ? ?" Điều này thì có quan hệ gì với vị Tuyệt Vũ đại nhân gì đó? Ta càng thêm mê mù……..
“Nghĩa phụ, ngươi đừng buôn chuyện nữa, nhanh nói có chuyện gì đi a! ! !" Cũng may có Miêu Lan có thể mang nghi vấn trực tiếp hỏi ra, ta đảo mắt trắng dã, giả cái gì không tốt, lại đi giả làm kẻ câm? Tự làm tự chịu! ! !
“Là thế này a, Lãng Ca, Phụng Duyệt, Lâu Tây tam quốc đỉnh lập, tất cả ai cũng không phục ai, nhưng vì đại chiến kỳ lạ của mấy trăm năm trước mà đều tổn thất số lớn nhân khẩu, không có cách nào tiếp tục động binh đao, cho nên hạ một quy củ, mỗi năm luân phiên lấy một quốc gia làm chủ triệu tập một lần hội họp tiến hành một lần tỷ thí đơn giản, do chủ quốc chọn lựa thời gian và nội dung so tài, nếu như quốc gia nào thắng, hai quốc còn lại năm đó phải giao tài sản đã ước định ra cho quốc gia thắng, nói trắng ra, chính là ba người đánh bạc, ai thắng thì có thể có được tiến cống của hai người còn lại."
Không phải đi! ! ! Ai đề ra biện pháp tốt đến vậy? Nếu như ở đâu cũng đều như vậy, chiến tranh đã tuyệt chủng rồi! ! !
Ta trừng mắt há mỏ, hoàn toàn ngây ra.
“Đó chính là nói, năm nay do Phụng Duyệt quốc làm chủ, lấy ngày đầy tháng của hài nhi đầu tiên làm kỳ hạn, lấy vũ kỹ quyết định thắng thua hả? Hừ, có Ân Ân rồi, ta mới không sợ cái tên Tuyệt Vũ đại nhân gì đó! ! !" Miêu Lan nói một câu, đánh cho ta một phát tỉnh táo.
Không muốn, ta mới không muốn đi đến đó! ! !Lục Vương Gia? Ta tránh còn không kịp, thì sao có thể tự mình dâng tới cửa?
“Ân Ân, ngươi nhất định sẽ giúp ta có phải không? Nữ Vương xem trọng chúng ta như thế, chúng ta sao có thể để Nữ Vương thất vọng đúng hay không?" Quả nhiên, còn chưa kịp chạy, Miêu Lan đã một tay nắm lấy tay áo của ta, một bộ biểu tình ta tin tưởng ngươi nhất, khiến cổ của ta lập tức phản bội ý chí của mình, rõ ràng là phải vận động theo hướng trái phải (tức là lắc đầu), vậy mà nó lại chuyển thành vận động trên dưới.
“Ta biết Ân Ân là tuyệt nhất mà! ! !" Thấy Miêu Lan vui sướng nhảy lên, lại nhìn sang vẻ mặt kỳ vọng của Tắc Lợi Nhĩ đại thúc, ta bắt đầu cảm thấy tiền đồ của mình u ám không ánh sáng.
Bỏ đi, đi một bước tính một bước vậy, ta chỉ là chỉ đạo cho Miêu Lan, lại không phải là tự mình ra diễn, đến lúc nào tình hình không đúng, lập tức lén bỏ trốn không phải được rồi sao? Phụng Duyệt là một Nữ Nhi Quốc tiêu chuẩn a! Tuy không cấm nam nhân tham chính, nhưng đại bộ phận quan viên là mỹ nhân, địa vị của nữ nhân nơi đó cao hơn nam nhân rất nhiều, chắc sẽ có mỹ nhân đi?
Cho dù thân thể này không thể nào ôm nữ tử, nhưng thuần túy thưởng thức chắc được đi?
Khiêu vũ…… dùng thân thể mềm dẻo này để nhảy múa, chắc rất đơn giản mà? Có lẽ ta nên cho Miêu Lan đơn độc nhảy múa?
Trước khi đi vào giấc ngủ ta đang nghĩ vấn đề này.
Tiên nhân chỉ lối thì sao? Dù sao hiệu quả của điện ảnh tạo ra cũng không tồi đâu, nhưng chính là kỹ thuật múa tay áo* nếu không rèn luyện mấy năm thì không chắc làm được! Bỏ đi, đổi cái khác…..
Không thì nhảy Dance? Kiểu nhảy kịch liệt như thế liệu có dọa tiểu hài tử không a? Bỏ đi, lại đổi cái khác……
Ballet? Tap Dance? Chachacha? Tango?……..
Mệt quá a…..
Đầy tháng tiểu hài tử?
Một tiểu hài tử vừa mới sinh ra được một tháng, nó sẽ thích cái gì? Yên tĩnh ưu nhã? Vui vẻ sống động? Nhẹ nhàng yên bình? Trang nghiêm sâu lắng? Thiêng liêng cao quý? Thông minh duyên dáng?
Chọn lựa thật khổ sở…….
Tiểu hài tử thì hiểu cái đếch gì! ! !
Cái cổ đáng chết, cho ngươi lần sau lại hoạt động trên dưới nữa đi! ! !
Nghĩ cả một buổi tối, trừ đổi được cơn đau đầu cho mình ra, không có bất cứ thu hoạch gì, ta có chút không biết nên làm sao mới tố.
“Ân Ân, ngươi nghĩ xong chưa? Rốt cuộc là vũ thế nào mới tốt?" Ngay cả cơm sáng còn chưa kịp ăn nha! Tiểu nha đầu hiếu động này đã xông vào trong phòng ta.
Vũ đoàn có hai mươi chiếc xe ngựa đặc chế, trong đó ở trên hai mươi chiếc xe ngựa này đều phân ra đủ không gian để làm hai gian phòng đơn độc. Vũ đoàn tổng cộng có ba mươi mấy người, người không nhiều, nhưng ai ai cũng đều chuyên biệt tài năng, mỗi một người đều có tuyệt học thoát tục, tính ra tất cả chỉ có ta là…….
“Để ta nghĩ thêm đi……" Múa thế tay, ta có chút không để tâm. Không được, thà cần chất lượng, chứ kiên quyết không thể không nắm chắc mà bày đặc!
“Miêu Lan, ngươi vẫn là chuyên tâm luyện cho tốt những cơ bản ta đã nói với ngươi, lầu cao vạn trượng cũng là bắt đầu xây từ đất, không có cơ sở tốt, ngươi không thể nào trở thành người nhảy múa hàng đầu." Vỗ vỗ vai nàng, ta lại vùi đầu nghĩ suy tư của mình.
“Ai…….." Miêu Lan ngoan ngoãn đến phòng cách vách ta luyện tập một số cơ bản ta đã dạy, một bên còn liên tục than thở.
“Lần này Nữ Vương không biết nảy ra chủ ý quỷ gì! Nghe nói nàng muốn để cho nữ nhi của mình làm người phán định cuộc so tài nhảy múa này nga! Nếu như vũ của ai có thể khiến cho tiểu công chúa an an tĩnh tĩnh từ đầu đến đuôi, thì xem như là thắng, nếu mọi người đều thất bại, năm nay ai cũng không cần hiến cống phẩm cho ai, ngươi nói xem, nếu như tiểu công chúa xem được một nửa rồi lăn ra ngủ thì tính sao? Đó có tính là thua không?"
Ta làm sao biết vị Nữ Vương đó rốt cuộc đang nghĩ cái gì? Ra đề như thế, không phải nói rõ ra là có trá sao? Một tiểu hài tử mới vừa đầy tháng làm sao biết thưởng thức khiêu vũ a? Căn bản là có động cơ thầm kín mà!
Hài tử?
“Miêu Lan, ngươi biết Nữ Vương bình thường thích nghe khúc nhạc nào nhất không?" Linh quang chợt léo, ta nhảy đến trước mặt Miêu Lan múa thế tay. Miêu Lan kinh ngạc, như mang theo ý gì đó trả lời, “Cái này a? Nữ Vương bình thường không nghe khúc gì cả, nhưng nghe nghĩa phụ nói, nàng từ nhỏ đã thích nghe âm thanh nước chảy, khi mang thai tiểu công chúa, chỉ muốn nghe tiếng nước chảy thôi, ngay cả tiểu công chúa cũng sẽ ngoan ngoãn không đá nàng nữa!"
Nước chảy? Có rồi! ta cười đến cực kỳ đắc ý, cái gì mà so nhảy múa, rõ ràng là so tài về khúc nhạc mà!
Có ta xuất mã, còn không thắng sao? Ha ha ha ha…….
“Miêu Lan, bên trong vũ đoàn có……… của sư phụ không? Có thể tìm đến vài người không? Ta đã có biện pháp rồi!"
Thấy biểu tình bán tính bán nghi của Miêu Lan, ta đã nắm chắc phần thắng trong tay.
Nha đầu ngốc, đợi mà xem đi, đến lúc đó ta nhất định sẽ trở thành công thần của Phụng Duyệt!
Lục Vương Gia, không liên quan đến quốc thể, nhưng có thể khiến cho ngươi bị đánh bại thì ta vẫn rất vui lòng làm vài thứ!
Như vậy, có tính là lừa dối không nhỉ…….
Chắc là không tính đi?
Chắc không có tính thiệt đi?
Doãn Ân, ngươi nói xem?
Tác giả :
Yêu Là Duy Nhất