Không Phải Fan!! Cô Ấy Là Bạn Gái Tôi
Chương 15
Thế là một ngày mới lại bắt đầu, trong ánh nắng chói chang của những ngày hè, nó từ từ tỉnh giấc. Vì chưa quen với nhà mới nên nó lẫn Nhi đều khó ngủ và kết quả là mắt hai đứa nó giờ đây y chang con gấu trúc. Bước xuống phòng bếp trong bộ dạng ý thì tất nhiên chúng nó không khỏi nhận được những tiếng cười của những chủ nhân. Phong còn tranh thủ trêu chọc nữa làm chúng nó tức muốn chết. Mà nếu chỉ có anh Phong thôi thì không nói làm gì mà cả chị Vy lẫn anh Long cũng cười đùa trêu bọn nó thì … Chúng nó bực lắm, đồng thanh hét lên
- Cười cái gì mà cười, chưa thấy con gái xinh đẹp mất ngủ à!!!
Tất cả mọi người đều im bặt, không một tiếng động nào được phát ra. Ba cặp mắt nhìn chằm chằm hai khuôn mặt tức tối kia của chúng nó rồi tự dưng lại phá lên cười như điên làm chúng nó lại càng tức hơn. Ngồi phịch xuống ghế, không để tâm đến ba người kia , lao đầu vào ăn bữa sáng mà người làm đã chuẩn bị trước.
Thấy vậy cả ba người cùng nín cười, cũng bắt chước hai em gái nhỏ ăn sáng mặc dù vai vẫn run run.Một lúc sau, Long lên tiếng
- Các em nhanh quen với nhà mới đi, cả việc thức khuya dậy sớm nữa, bắt đầu từ ngày kia các em bắt đầu nhập học lớp đặc biệt
Tất cả mọi người ngẩng lên nghe anh nói, anh nói xong, chị Vy tiếp lời
- Đúng vậy, nhập học càng sớm thì hai em càng có nhiều thời gian hơn cho việc học tập. Cả chị và Long đều nghĩ rồi, bây giờ anh chị đưa các em làm quen dần với công việc thì trước tiên phải mang hai em bên mình, vì vậy, hai đứa từ giờ sẽ trở thành trợ lý của hai anh chị trên danh nghĩa, được chứ?
- Dạ được – nó và Nhi tiếp lời
- Cụ thể thế nào thì anh với cả chị Vy sẽ hướng dẫn riêng hai đứa sau, hiểu chứ?
- Dạ hiểu- lại tiếp tục đồng thanh
- Được rồi, ăn cơm tiếp đi- Phong lên tiếng
Tất cả mọi người lại tiếp tục ăn cơm
Hết bữa sáng, họ lại ra phòng khách xem ti vi. Thật sự những chương trình tivi bây ngày một nhàm chán, Phong chuyển kênh liên tục cho đến khi nhìn thấy tấm hình của Long và Hân trên màn hình mới ngừng lại. Đó là tấm hình chụp được vào chiều hôm qua, khi hai người đang ở trong siêu thị. Tấm hình là hình ảnh Hân cầm một mớ rau quay mặt lại đằng sau tươi cười vui vẻ, còn đằng sau nó là hình ảnh Long cầm xe chở đồ nhìn nó cười đầy dịu dàng. Cả tấm hình nhìn rất giống một cặp đôi trẻ đang đi siêu thị vui đùa vậy. Chả trách sao nó được phát trên chương trình “ Bản tin sao" với tiêu đề rất ư là hay ho“ Phải chăng nam thần đã có bạn gái?"
Xem đến đây tất cả đều giật mình đưa mắt nhìn hai nhân vật chính, Phong lên tiếng:
- Xem ra hai người đi siêu thị vui nhỉ, lần sau để em với Nhi đi cho.
Cậu chỉ muốn nói cho vui để giảm cái không khí im lặng này vậy mà không khí càng tồi tệ hơn,cậu lại còn bị cả chị Vy lẫn Nhi lườm cho một cái nữa chứ. Trong khi nó ngạc nhiên đến mức mồm vẫn chưa đóng vào được thì Long đã đứng lên đi ra ngoài hành lang và nghe điện thoại của ai đó. Chị Vy trong nhà nói với nó:
- Em đừng lo, chuyện này chỉ là chuyện nhỏ thôi, không có gì đâu
Lúc này nó vẫn ngơ ngơ, sao có mỗi chuyện cùng đi siêu thị thôi mà cũng bị nghi là tình nhân nhỉ? Thật là hết nói nổi. Nó lắc lắc cái đầu khó hiểu, tình cờ nó nhìn thấy bóng dáng Long. Tuy chỉ nhìn được lưng anh nhưng nó có thể tưởng tượng ra khuôn mặt anh bình thản đến mức nào. Nó chợt nhận ra một việc, bước chân vào showbiz thật sự không dễ dàng như nó tưởng, có rất nhiều chuyện có thể xảy ra bất ngờ ngoài dự liệu và bài học đầu tiên anh đã dạy cho nó chính là sự bình tĩnh để giải quyết tất cả chúng. Đối với nó bây giờ, chính là thời gian lớp học đặc biệt của nó chính thức bắt đầu.
Nó đứng đó nhìn anh một lúc lâu mới về phòng mình. Vào phòng nó bắt đầu mở lattop ra và online fb. Vừa mở fb của mình, nó thật sự choáng khi có rất nhiều tin nhắn từ bạn bè. Tất cả đều hỏi về bức hình mà nó mới thấy sáng nay. Hầu như tất cả đều nghi ngờ nó là bạn gái của Long. Nó nhìn những dòng tin nhắn ấy mà ngán ngẩm, sao ai cũng chỉ vì một tấm hình mà lại có thể nghĩ nó là bạn gái của anh ấy được chứ. Nó di chuột ấn tất cả là chưa đọc rồi đóng lattop sang phong Nhi. Thật không ngời là cả Phong và chị Vy đều ở đấy. Thấy nó bước vào mọi người đều ngạc nhiên, vội vàng gấp máy tính trên giường lại, vui vẻ vói nó:
- Ủa Hân, có chuyện gì vậy? Sao tự dưng lại đến phòng tui? – Nhi nói trước
Nó có cảm giác như mọi người đang làm cái gì đó mà giấu mình nên nó từ từ bước vào phòng, nhằm cái máy tính trên giường con bạn mà tiến, miệng tiện thể trả lời:
- Tui định đến phòng bà chơi cho vui thôi, sao mọi người lại tập trung ở đây vậy, có chuyện gì sao?
Nói đến những từ cuối, nó lao thẳng lên giường với ý định chộp lấy cái máy tính nhưng lại bị anh Phong đẹp trai nhanh tay giấu trước. Nó vẫn ở trong tư thế nằm sấp trên giường nhìn anh Phong, nói:
- Rốt cuộc là mọi người có chuyện gì giấu em?
Mọi người bắt đầu căng thẳng, nó đang nhìn thẳng vào mắt Nhi- người nó biết là không thể nhìn thẳng vào mắt nó mà nói dối được
Thấy mọi người im lặng nó lại càng nghi ngờ, ngồi thẳng dậy, nhìn quanh những gương mặt đang lo lắng kia một lượt. Nó không biết là trong đầu của ba người kia não bộ đang hoạt động hết công suất để tìm ra một câu trả lời cho nó, để che dấu hành vi “sai trái" của mình. Họ đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt chứa rõ một câu “Làm sao bây giờ?" Đến lúc Phong định nói gì đó thì bỗng nhiên nó chốt lại một câu:
- Không phải mọi người đang cắt ghép ảnh của em đấy chứ?Nhi, bà không phải làm thế để dìm hàng tui nhé!
Nghe nó nói thế là tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, Nhi nhanh chóng lấy lại gương mặt tươi tắn, nhanh nhảu đáp
- Đương nhiên không phải rồi, bà này sao lại nghĩ thế nhỉ?
- Đúng thế, sao anh chị có thể làm thế chứ! – Chị Vy cũng bè theo
- Phải đấy, bọn anh không có làm vậy đâu, em yên tâm đi, à anh vừa nhớ ra mình có chuyện phải làm nên anh đi trước đây, mấy chị em ở lại nói chuyện nhé.
Nói xong Phong ôm máy tính chuồn thẳng
Sau Phong, cả chị Vy và nhỏ bạn thân của nó cũng bỏ lại nó đi nốt, một mình nó lại một mình một phòng. Chán nản đi ra vườn sau ngồi. Ngắm những bông hồng tươi tắn xung quanh, ngửi hương thơm thoang thoảng của chúng, nó thật sự rất thích. Nó hoàn đắm chìm trong sự tươi mát của hoa cỏ mà không để ý rằng có người đang ở xa xa ngắm nó. Ngắm hình ảnh nhỏ bé của nó hòa hợp với thiên nhiên nơi đây. Ngắm nụ cười xinh xắn dễ thương đầy trong sáng của nó. Anh nhìn nó, nhìn như muốn nói với nó rằng:
“ Trương Ngọc Gia Hân, từ ngày mai, cuộc đời của em sẽ bước sang một trang giấy mới, một trang giấy mà em và anh phải cùng bước đi"
- Cười cái gì mà cười, chưa thấy con gái xinh đẹp mất ngủ à!!!
Tất cả mọi người đều im bặt, không một tiếng động nào được phát ra. Ba cặp mắt nhìn chằm chằm hai khuôn mặt tức tối kia của chúng nó rồi tự dưng lại phá lên cười như điên làm chúng nó lại càng tức hơn. Ngồi phịch xuống ghế, không để tâm đến ba người kia , lao đầu vào ăn bữa sáng mà người làm đã chuẩn bị trước.
Thấy vậy cả ba người cùng nín cười, cũng bắt chước hai em gái nhỏ ăn sáng mặc dù vai vẫn run run.Một lúc sau, Long lên tiếng
- Các em nhanh quen với nhà mới đi, cả việc thức khuya dậy sớm nữa, bắt đầu từ ngày kia các em bắt đầu nhập học lớp đặc biệt
Tất cả mọi người ngẩng lên nghe anh nói, anh nói xong, chị Vy tiếp lời
- Đúng vậy, nhập học càng sớm thì hai em càng có nhiều thời gian hơn cho việc học tập. Cả chị và Long đều nghĩ rồi, bây giờ anh chị đưa các em làm quen dần với công việc thì trước tiên phải mang hai em bên mình, vì vậy, hai đứa từ giờ sẽ trở thành trợ lý của hai anh chị trên danh nghĩa, được chứ?
- Dạ được – nó và Nhi tiếp lời
- Cụ thể thế nào thì anh với cả chị Vy sẽ hướng dẫn riêng hai đứa sau, hiểu chứ?
- Dạ hiểu- lại tiếp tục đồng thanh
- Được rồi, ăn cơm tiếp đi- Phong lên tiếng
Tất cả mọi người lại tiếp tục ăn cơm
Hết bữa sáng, họ lại ra phòng khách xem ti vi. Thật sự những chương trình tivi bây ngày một nhàm chán, Phong chuyển kênh liên tục cho đến khi nhìn thấy tấm hình của Long và Hân trên màn hình mới ngừng lại. Đó là tấm hình chụp được vào chiều hôm qua, khi hai người đang ở trong siêu thị. Tấm hình là hình ảnh Hân cầm một mớ rau quay mặt lại đằng sau tươi cười vui vẻ, còn đằng sau nó là hình ảnh Long cầm xe chở đồ nhìn nó cười đầy dịu dàng. Cả tấm hình nhìn rất giống một cặp đôi trẻ đang đi siêu thị vui đùa vậy. Chả trách sao nó được phát trên chương trình “ Bản tin sao" với tiêu đề rất ư là hay ho“ Phải chăng nam thần đã có bạn gái?"
Xem đến đây tất cả đều giật mình đưa mắt nhìn hai nhân vật chính, Phong lên tiếng:
- Xem ra hai người đi siêu thị vui nhỉ, lần sau để em với Nhi đi cho.
Cậu chỉ muốn nói cho vui để giảm cái không khí im lặng này vậy mà không khí càng tồi tệ hơn,cậu lại còn bị cả chị Vy lẫn Nhi lườm cho một cái nữa chứ. Trong khi nó ngạc nhiên đến mức mồm vẫn chưa đóng vào được thì Long đã đứng lên đi ra ngoài hành lang và nghe điện thoại của ai đó. Chị Vy trong nhà nói với nó:
- Em đừng lo, chuyện này chỉ là chuyện nhỏ thôi, không có gì đâu
Lúc này nó vẫn ngơ ngơ, sao có mỗi chuyện cùng đi siêu thị thôi mà cũng bị nghi là tình nhân nhỉ? Thật là hết nói nổi. Nó lắc lắc cái đầu khó hiểu, tình cờ nó nhìn thấy bóng dáng Long. Tuy chỉ nhìn được lưng anh nhưng nó có thể tưởng tượng ra khuôn mặt anh bình thản đến mức nào. Nó chợt nhận ra một việc, bước chân vào showbiz thật sự không dễ dàng như nó tưởng, có rất nhiều chuyện có thể xảy ra bất ngờ ngoài dự liệu và bài học đầu tiên anh đã dạy cho nó chính là sự bình tĩnh để giải quyết tất cả chúng. Đối với nó bây giờ, chính là thời gian lớp học đặc biệt của nó chính thức bắt đầu.
Nó đứng đó nhìn anh một lúc lâu mới về phòng mình. Vào phòng nó bắt đầu mở lattop ra và online fb. Vừa mở fb của mình, nó thật sự choáng khi có rất nhiều tin nhắn từ bạn bè. Tất cả đều hỏi về bức hình mà nó mới thấy sáng nay. Hầu như tất cả đều nghi ngờ nó là bạn gái của Long. Nó nhìn những dòng tin nhắn ấy mà ngán ngẩm, sao ai cũng chỉ vì một tấm hình mà lại có thể nghĩ nó là bạn gái của anh ấy được chứ. Nó di chuột ấn tất cả là chưa đọc rồi đóng lattop sang phong Nhi. Thật không ngời là cả Phong và chị Vy đều ở đấy. Thấy nó bước vào mọi người đều ngạc nhiên, vội vàng gấp máy tính trên giường lại, vui vẻ vói nó:
- Ủa Hân, có chuyện gì vậy? Sao tự dưng lại đến phòng tui? – Nhi nói trước
Nó có cảm giác như mọi người đang làm cái gì đó mà giấu mình nên nó từ từ bước vào phòng, nhằm cái máy tính trên giường con bạn mà tiến, miệng tiện thể trả lời:
- Tui định đến phòng bà chơi cho vui thôi, sao mọi người lại tập trung ở đây vậy, có chuyện gì sao?
Nói đến những từ cuối, nó lao thẳng lên giường với ý định chộp lấy cái máy tính nhưng lại bị anh Phong đẹp trai nhanh tay giấu trước. Nó vẫn ở trong tư thế nằm sấp trên giường nhìn anh Phong, nói:
- Rốt cuộc là mọi người có chuyện gì giấu em?
Mọi người bắt đầu căng thẳng, nó đang nhìn thẳng vào mắt Nhi- người nó biết là không thể nhìn thẳng vào mắt nó mà nói dối được
Thấy mọi người im lặng nó lại càng nghi ngờ, ngồi thẳng dậy, nhìn quanh những gương mặt đang lo lắng kia một lượt. Nó không biết là trong đầu của ba người kia não bộ đang hoạt động hết công suất để tìm ra một câu trả lời cho nó, để che dấu hành vi “sai trái" của mình. Họ đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt chứa rõ một câu “Làm sao bây giờ?" Đến lúc Phong định nói gì đó thì bỗng nhiên nó chốt lại một câu:
- Không phải mọi người đang cắt ghép ảnh của em đấy chứ?Nhi, bà không phải làm thế để dìm hàng tui nhé!
Nghe nó nói thế là tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, Nhi nhanh chóng lấy lại gương mặt tươi tắn, nhanh nhảu đáp
- Đương nhiên không phải rồi, bà này sao lại nghĩ thế nhỉ?
- Đúng thế, sao anh chị có thể làm thế chứ! – Chị Vy cũng bè theo
- Phải đấy, bọn anh không có làm vậy đâu, em yên tâm đi, à anh vừa nhớ ra mình có chuyện phải làm nên anh đi trước đây, mấy chị em ở lại nói chuyện nhé.
Nói xong Phong ôm máy tính chuồn thẳng
Sau Phong, cả chị Vy và nhỏ bạn thân của nó cũng bỏ lại nó đi nốt, một mình nó lại một mình một phòng. Chán nản đi ra vườn sau ngồi. Ngắm những bông hồng tươi tắn xung quanh, ngửi hương thơm thoang thoảng của chúng, nó thật sự rất thích. Nó hoàn đắm chìm trong sự tươi mát của hoa cỏ mà không để ý rằng có người đang ở xa xa ngắm nó. Ngắm hình ảnh nhỏ bé của nó hòa hợp với thiên nhiên nơi đây. Ngắm nụ cười xinh xắn dễ thương đầy trong sáng của nó. Anh nhìn nó, nhìn như muốn nói với nó rằng:
“ Trương Ngọc Gia Hân, từ ngày mai, cuộc đời của em sẽ bước sang một trang giấy mới, một trang giấy mà em và anh phải cùng bước đi"
Tác giả :
Trương Ngân