Không Muốn Gặp Chàng
Chương 11
Còn đau không?_Hắn vuốt bên má bị tát của nàng ôn nhu hỏi
- Không đau....hoàng hậu...sao rồi?_Nàng ngước nhìn hắn hỏi, bây giờ nhìn hắn thật đẹp khuôn mặt như được điêu khắc, làn da màu đồng khỏe khoắn mi cong, chân mày rậm rạp cùng đôi mắt đen sâu hút, hắn cứ như vị thần
- Nàng ấy sao? Hiện giờ nàng ấy đang ở tẩm cung của mình_Hắn vuốt nhẹ những sợi tóc phía sau của nàng dịu dàng nói, hương thơm từ mái tóc lan tỏa khắp mũi, hương của hoa thật tự nhiên mùi hương thật nhẹ nhàng.
- Hoàng thượng thiếp hỏi một chút được không?_Nàng qua mặt lại ánh mắt đầy u tư hỏi
- Được_Hắn vùi mặt vào mái tóc nàng tùy ý trả lời.
- Hoàng thượng.....tại sao lại...yêu hoàng hậu đến vậy?_Nàng cố gắng hỏi từng chữ, đây cũng là điều nàng luôn muốn hỏi hắn, nàng luôn muốn biết lý do.
- Thật ra......nàng ấy từng cứu ta_Hắn suy nghĩ một chút rồi trả lời
- Cứu chàng, nói rõ chút được không?_Nàng khó hiểu đẩy hắn ra gấp gáp hỏi, nhìn vẻ mặt của nàng gấp gáp, mỉm cười nhẹ:- Lúc còn nhỏ khi chỉ mới có 5 tuổi ta đến đất nước của nàng ấy nhưng sơ sẩy bị lạc, cũng may gặp được nàng ấy giúp ta, hỏi mới biết nàng ấy là công chúa, lúc đó ta đưa cho nàng ấy một miếng ngọc bội, hứa sau khi lớn lên sẽ cưới nàng ấy làm hoàng hậu.
Nghe như một cái gì đó đập mạnh vào nàng, cứu chàng, ngọc bội......cũng lúc đó nàng cũng đã từng cứu một người, cũng từng được người đó đưa cho một miếng ngọc bội, hứa khi quay lại sẽ lấy nàng, lúc đó còn nhỏ nên cứ nghĩ là nói cho vui, nên nàng cũng nhanh quên, nhắc tới miếng ngọc bội nó đã bị rơi khi đi săn bắn ùng phụ hoàng của nàng, chẳng lẽ....
- Vậy là hoàng hậu là người cứu chàng_Nàng hỏi
- Ta không biết nàng ấy có miếng ngọc bội của ta đưa, nên ta biết là nàng ấy_Hắn tiếp tục vùi đầu vào cổ nàng hỏi
- Vậy sao?_Nàng cười giễu, nếu kiếp trước hắn biết người cứu mình là nàng liệu....hắn có yêu nàng không.
- Nàng sao vậy?_Hắn ngước lên hỏi
- Không sao_Nàng nhẹ nhàng mỉm cười trả lời
- Vậy chúng ta vận động chút nhé_Hắn cười tà, nhanh chóng chiếm lấy môi nàng mà ngấu nghiến, chưa kịp để nàng phản ứng hắn đã đưa lưỡi vào cuốn lấy lưỡi nàng, lưỡi hắn cứ như con rắn cuốn lấy lưỡi nàng, nàng chỉ ưm...ưm được vài cái. Hắn bế nàng đến bên chiếc giường, dùng những nụ hôn đánh dấu lãnh thổ, môi hắn đi qua đâu để lại đấu đỏ chót ở đấy. Cả hai hiện giờ đã trần như nhộng, nhìn nữ nhân dưới thân thật không cưỡng nổi, vẻ đẹp ma mị quyến rũ này chỉ mình hắn được nhìn thấy chỉ mình hắn được chạm vào, nếu ai dám động vào ta sẽ băm hắn thành trăm mảnh, tay hắn luồng qua eo vuốt ve, tay hắn dời xuống nơi rậm rạp kia, banh hai đùi nàng ra nhìn vào hoa huyệt nhỏ nhắn như hoa nở, nhận thấy hắn đang nhìn xấu hổ dùng tay che đậy nơi hồng hào kia, mỉm cười gạt tay nàng ra, đút một ngón tay vào thấy nàng đang chảy ra dâm thủy, tiếp tục thêm một ngón tay rồi lại một ngón, rút ra mật dịch đã dính đầy tay:- Lan nhi nhìn này....nàng ướt hết rồi_Hắn đưa ngón tay đang dính đầy chất nhày nhem nhúa
- Ưm.....khó chịu_Nàng vặn vẹo cơ thể, nhìn nàng khó chịu hắn cũng đang khó chịu, cự long phía dưới đã cương cứng lên chỉ muốn sớm tìm nơi thoải mái, nhưng lại muốn trêu ghẹo nàng chút.
- Khó chịu......nói muốn ta...ta cho nàng_Hắn mỉm cười cắn mút lấy nhụy hoa hồng hồng kia nút mạnh.
- Ưm.....đau đừng cắn nữa mà_Nàng la lên, hắn là trẻ con sau cứ nút mãi thế
- Nói muốn ta_Hắn kiên nhẫn hỏi lại.
- Muốn....chàng_Nàng khó chịu lên tiếng
- Được, ta cho nàng_Hắn động thân cự long tiến thẳng vào hoa huyệt.
- Đau....
- Thả lỏng một chút, sẽ thoải mái, ta cũng đang khó chịu lắm_Hắn bóp nhẹ bầu ngực đang vươn cao. Nhận thấy nàng đang thả lỏng cơ thể hắn nhanh chóng động thân, khoái cảm dâng lên tiếng rên càng thêm càng lớn. Nàng tự động choàng tay qua cổ hắn uốn éo người kết hợp với hắn làm tăng khoái cảm cả hai. Đánh vào mong nàng cho thịt non bao bọc thêm.
- Đau...._Nàng nhíu mày
- Thích không_Hắn nhìn nàng đang uốn éo người
- Thích_Nàng thuận hắn trả lời. Nghe nàng giọng kiều mị trả lời hắn thỏa mãn gầm nhẹ bắn hết tinh hoa vào bên trong nàng, ôm nàng đã ngũ thiếp lúc nào, đi vào giác ngủ nhưng côn thịt vẫn nằm sâu bên trong, hắn mong cảm giác bình yên này sẽ mãi mãi có thể tiếp diễn.
~~END~~
- Không đau....hoàng hậu...sao rồi?_Nàng ngước nhìn hắn hỏi, bây giờ nhìn hắn thật đẹp khuôn mặt như được điêu khắc, làn da màu đồng khỏe khoắn mi cong, chân mày rậm rạp cùng đôi mắt đen sâu hút, hắn cứ như vị thần
- Nàng ấy sao? Hiện giờ nàng ấy đang ở tẩm cung của mình_Hắn vuốt nhẹ những sợi tóc phía sau của nàng dịu dàng nói, hương thơm từ mái tóc lan tỏa khắp mũi, hương của hoa thật tự nhiên mùi hương thật nhẹ nhàng.
- Hoàng thượng thiếp hỏi một chút được không?_Nàng qua mặt lại ánh mắt đầy u tư hỏi
- Được_Hắn vùi mặt vào mái tóc nàng tùy ý trả lời.
- Hoàng thượng.....tại sao lại...yêu hoàng hậu đến vậy?_Nàng cố gắng hỏi từng chữ, đây cũng là điều nàng luôn muốn hỏi hắn, nàng luôn muốn biết lý do.
- Thật ra......nàng ấy từng cứu ta_Hắn suy nghĩ một chút rồi trả lời
- Cứu chàng, nói rõ chút được không?_Nàng khó hiểu đẩy hắn ra gấp gáp hỏi, nhìn vẻ mặt của nàng gấp gáp, mỉm cười nhẹ:- Lúc còn nhỏ khi chỉ mới có 5 tuổi ta đến đất nước của nàng ấy nhưng sơ sẩy bị lạc, cũng may gặp được nàng ấy giúp ta, hỏi mới biết nàng ấy là công chúa, lúc đó ta đưa cho nàng ấy một miếng ngọc bội, hứa sau khi lớn lên sẽ cưới nàng ấy làm hoàng hậu.
Nghe như một cái gì đó đập mạnh vào nàng, cứu chàng, ngọc bội......cũng lúc đó nàng cũng đã từng cứu một người, cũng từng được người đó đưa cho một miếng ngọc bội, hứa khi quay lại sẽ lấy nàng, lúc đó còn nhỏ nên cứ nghĩ là nói cho vui, nên nàng cũng nhanh quên, nhắc tới miếng ngọc bội nó đã bị rơi khi đi săn bắn ùng phụ hoàng của nàng, chẳng lẽ....
- Vậy là hoàng hậu là người cứu chàng_Nàng hỏi
- Ta không biết nàng ấy có miếng ngọc bội của ta đưa, nên ta biết là nàng ấy_Hắn tiếp tục vùi đầu vào cổ nàng hỏi
- Vậy sao?_Nàng cười giễu, nếu kiếp trước hắn biết người cứu mình là nàng liệu....hắn có yêu nàng không.
- Nàng sao vậy?_Hắn ngước lên hỏi
- Không sao_Nàng nhẹ nhàng mỉm cười trả lời
- Vậy chúng ta vận động chút nhé_Hắn cười tà, nhanh chóng chiếm lấy môi nàng mà ngấu nghiến, chưa kịp để nàng phản ứng hắn đã đưa lưỡi vào cuốn lấy lưỡi nàng, lưỡi hắn cứ như con rắn cuốn lấy lưỡi nàng, nàng chỉ ưm...ưm được vài cái. Hắn bế nàng đến bên chiếc giường, dùng những nụ hôn đánh dấu lãnh thổ, môi hắn đi qua đâu để lại đấu đỏ chót ở đấy. Cả hai hiện giờ đã trần như nhộng, nhìn nữ nhân dưới thân thật không cưỡng nổi, vẻ đẹp ma mị quyến rũ này chỉ mình hắn được nhìn thấy chỉ mình hắn được chạm vào, nếu ai dám động vào ta sẽ băm hắn thành trăm mảnh, tay hắn luồng qua eo vuốt ve, tay hắn dời xuống nơi rậm rạp kia, banh hai đùi nàng ra nhìn vào hoa huyệt nhỏ nhắn như hoa nở, nhận thấy hắn đang nhìn xấu hổ dùng tay che đậy nơi hồng hào kia, mỉm cười gạt tay nàng ra, đút một ngón tay vào thấy nàng đang chảy ra dâm thủy, tiếp tục thêm một ngón tay rồi lại một ngón, rút ra mật dịch đã dính đầy tay:- Lan nhi nhìn này....nàng ướt hết rồi_Hắn đưa ngón tay đang dính đầy chất nhày nhem nhúa
- Ưm.....khó chịu_Nàng vặn vẹo cơ thể, nhìn nàng khó chịu hắn cũng đang khó chịu, cự long phía dưới đã cương cứng lên chỉ muốn sớm tìm nơi thoải mái, nhưng lại muốn trêu ghẹo nàng chút.
- Khó chịu......nói muốn ta...ta cho nàng_Hắn mỉm cười cắn mút lấy nhụy hoa hồng hồng kia nút mạnh.
- Ưm.....đau đừng cắn nữa mà_Nàng la lên, hắn là trẻ con sau cứ nút mãi thế
- Nói muốn ta_Hắn kiên nhẫn hỏi lại.
- Muốn....chàng_Nàng khó chịu lên tiếng
- Được, ta cho nàng_Hắn động thân cự long tiến thẳng vào hoa huyệt.
- Đau....
- Thả lỏng một chút, sẽ thoải mái, ta cũng đang khó chịu lắm_Hắn bóp nhẹ bầu ngực đang vươn cao. Nhận thấy nàng đang thả lỏng cơ thể hắn nhanh chóng động thân, khoái cảm dâng lên tiếng rên càng thêm càng lớn. Nàng tự động choàng tay qua cổ hắn uốn éo người kết hợp với hắn làm tăng khoái cảm cả hai. Đánh vào mong nàng cho thịt non bao bọc thêm.
- Đau...._Nàng nhíu mày
- Thích không_Hắn nhìn nàng đang uốn éo người
- Thích_Nàng thuận hắn trả lời. Nghe nàng giọng kiều mị trả lời hắn thỏa mãn gầm nhẹ bắn hết tinh hoa vào bên trong nàng, ôm nàng đã ngũ thiếp lúc nào, đi vào giác ngủ nhưng côn thịt vẫn nằm sâu bên trong, hắn mong cảm giác bình yên này sẽ mãi mãi có thể tiếp diễn.
~~END~~
Tác giả :
Băng Tuyệt