Không Gian

Chương 30: Tổ phụ đột kích

“Chào ngài Bá Tước đại nhân, nghe nói ngài muốn gặp ta?" Israel đi đến đại sảnh chỉ nhìn thấy một ông lão gầy gò, đầu đầy tóc bạc.

“Ngươi lợi hại hơn phụ thân ngươi, đáng tiếc lại là ma khí phế vật." Sau khi Bernard quét mắt nhìn trên dưới Israel, không mang theo một tia cảm tình nói.

“Ông đến chính là để cười nhạo ta sao? Vậy ông có thể rời đi." Hắn có thể nói là quả nhiên không phải người một nhà, thì không tiến vào cùng một cửa không?

“Ta đến là để xem thằng cháu cố đáng thương của ta."

“Vậy thì thật sự xin lỗi, nơi này không có thằng cháu cố đáng thương của ông. Có điều trấn Gavin có khu bình dân, người đáng thương ở chỗ đó rất nhiều, có lẽ ông có thể tìm được cháu cố đáng thương của ông ở nơi đó." Israel hơi mang chút trào phúng nói.

“Mặc kệ trốn tránh như thế nào, thì cũng không thể nào thoát khỏi quan hệ huyết thống được." Giọng điệu của Bernard vô cùng cứng rắn.

“Phải không? Nhưng ta lại không cho rằng như vậy. Có điều ta không muốn tiếp tục thảo luận những vấn đề nhàm chán này với ông nữa, cho nên ông có thể rời đi."

“Chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới việc nói chuyện khác, ví dụ như vấn đề an toàn của cái đảo nhỏ này."

“Ta không nhận thấy cái này có gì tốt để nói."

“Thực lực của ngươi yếu ớt, mà hiện tại hòn đảo này đang bị vây ở nơi đầu sóng ngọn gió, không biết bao nhiêu người có dụng tâm kín đáo."

“Trong đó cũng bao gồm cả ông, đúng không?" Israel cười nhạo.

“Ta muốn nói là, ta có thể cung cấp sự bảo hộ cho ngươi." Giọng điệu nói chuyện của Bernard với Israel, không có một chút ôn nhu nào, hoàn toàn là bộ dạng băng lãnh cao cao tại thượng.

“Thiên hạ không có bữa cơm nào không phải trả tiền, ta muốn biết ta sắp phải vì thế mà trả giá cái gì?" Hắn không cho rằng vị tổ phụ đột nhiên nhảy ra này lại có lòng tốt như vậy.

“Chỗ này của ngươi còn không có cái gì có thể khiến ta coi trọng." Bernard có chút trào phúng nói.

“Nhưng ta thật sự không tin ông có thể có lòng tốt như vậy?"

“Chỗ này của ngươi không có, nhưng chỗ gia tộc Absalom có."

“Vậy thì rất tiếc, xem ra ông cần đi tìm người của gia tộc Absalom."

“Các ngươi không phải đồng bọn hợp tác sao? Tìm ngươi cũng giống nhau thôi."

“Ông thật đúng là tin tức linh thông. Ta rất ngạc nhiên ông muốn biết cái gì?"

“Chủ nhân của hai món thánh khí là ai?"

“Sau khi biết, giết người đoạt bảo?"

“Không, ta nghĩ có thể lén giao dịch không được sao?"

“Xem ra ngài là tình thế bắt buộc?"

“Đó là đương nhiên." Bộ dạng Bernard đầy tự tin, thật không biết ông ta lấy đâu ra cái tự tin đó nữa.

“Thế nhưng có khả năng ta phải khiến ông thất vọng rồi, chủ nhân thánh khí là bí mật của nhà Absalom, cho dù là người hợp tác cũng không được quyền biết."

“Phải không? Ta nghĩ ngươi nên suy xét đề nghị của ta cho thật tốt." Bernard không tin hắn mà nói, nhân viên trên đảo hầu như đều là người của gia tộc Salomon, hắn không có khả năng không hề biết.

“Ta sẽ suy xét, như vậy có thể mời ông rời khỏi đây không?" Israel cảm thấy cái vị người nhà này thật phiền, hắn phải nhắc nhở Troud chú ý vấn đề an toàn trên đảo một chút.

“Xem ra ngươi không chỉ là phế vật, mà còn là tiểu quỷ không có giáo dưỡng."

“Cái này không cần ông phí tâm, Tề Khắc tiễn khách." Nói chuyện với mấy người này thiệt là mệt, Israel vẫn luôn giữ vững được phong độ quý tộc từ khi đến thế giới này giờ lại nhịn không được ở trong lòng mắng vài câu thô tục.

Tiễn bước khách không mời mà đến, hắn lại chui vào trong thư phòng, trên thực tế là vào không gian.

“Nàng sao rồi?" Dường như tình huống của Beryl ngày càng không ổn.

“Không phải quá tốt." Aylmer cảm thấy dường như Beryl sẽ không qua được, nó cảm giác được hơi thở của nàng càng ngày càng yếu.

“Còn có hy vọng, tin tưởng nàng nhất định sẽ thành công."

“Chỉ mong là vậy."

Israel đột nhiên nghĩ đến cái gì, thu Beryl vào trong ngọc bài, có lẽ cái này sẽ giúp được nàng.

“Xem ra nhất thời sẽ không có kết quả, chúng ta đi ra ngoài trước, hiện tại đã qua thời gian dùng bữa tối từ lâu rồi." Hơn nữa vẫn không đi ra, người khác cũng sẽ hoài nghi.

Huynh đệ hai người dùng bữa tối xong, trở lại phòng ngủ. Israel đột nhiên nghĩ đến một vấn đề bị hắn xem nhẹ.

“Aylmer, nếu Beryl có thể vào lúc nhìn thấy ngươi, biết ngươi là hoàng kim cự long. Vậy không phải nói lên rằng hỏa long của long kỵ sĩ kia cũng có thể sao."

“Đúng vậy." Aylmer thành thật gật đầu.

“Rất tốt, vậy từ ngày mai ngươi bắt đầu ngồi ngốc ở nhà đi, cho đến khi long kỵ sĩ kia rời đi mới thôi."

“Ca ca, ngươi không thể như vậy." Bánh bao nhỏ kêu rên, nó còn muốn xem xem đấu giá hội rầm rộ thế nào mà.

“Nếu ngươi không muốn bị người ta chộp làm ma sủng, nhất định phải làm theo lời ta nói." Thái độ của Israel cứng rắn.

“Được rồi." Long kỵ sĩ đáng chết, hỏa long đáng chết, một ngày nào đó cho các ngươi biết tay.

Tối hôm nay, Israel cùng Aylmer ngủ thẳng đến nửa đêm, cảm giác được có người xâm nhập vào tứ hợp viện. Hai người bừng tỉnh, hình như khách không mời mà đến ở bên ngoài có thực lực không kém.

“Ca ca, muốn đem bọn họ đốt thành tro hay không." Aylmer thấp giọng hỏi, nó cảm thấy những người đó không phải đối thủ của nó.

“Suỵt, chúng ta vào không gian, cho họ tức chết."

“Ca ca, cứ để bọn họ nhảy nhót như vậy à?" Nhóc không hài lòng trừng ca ca nhà mình.

“Hội đấu giá, có khả năng gia tộc Absalom không áp chế nổi, hiện giờ không thể bại lộ thực lực. Phải giả heo ăn thịt rồng biết chưa?"

“Cho dù bây giờ chúng ta giả heo thì cũng ăn không hết rồng nha?"

“Thế nhưng có thể khiến cho bọn người không hề chuẩn bị phải kiêng kị."

“Được rồi." Nhóc thỏa hiệp.

Cuối cùng những người đó không có bất cứ thu hoạch nào, lặng yên rời đi.

Tiến vào một ngày đếm ngược cuối cùng trước hội đấu giá, đây đã được định trước là một ngày không yên tĩnh.

Từ sớm Israel đã thu được tin tức Tiểu Xích truyền đến, có người có ý đồ xâm nhập vào thành. Có điều thực lực những người đó không mạnh, toàn bộ thành đồ ăn vặt cho Tiểu Xích. Đối với việc này Israel cực lực tán dương Tiểu Xích tận chức tận trách.

Tiếp đó gia tộc Absalom truyền đến tin tức, hôm qua tiệm đấu giá bị người xâm nhập, nhưng không có tạo thành tổn thất, hơn nữa xem từ dấu vết thì không chỉ một nhóm người.

Israel châm chọc cười cười, vật phẩm đó đã sớm bị hắn thu vào nhẫn không gian rồi. Đợi đến trước hội đấu giá hắn mới có thể lấy ra.

Ban đầu Troud còn lo lắng cho an nguy của hắn, có điều nghĩ đến vị cao thủ sau lưng hắn, cảm thấy mình lo lắng có chút dư thừa.

Cơ mà việc đáng ăn mừng là rốt cục Beryl đã thức tỉnh huyết mạch, thành công tiến cấp. Khi huynh đệ hai người gặp lại nàng, gần như có chút nhận không ra.

Lớp da màu nâu vốn dĩ cứng rắn xấu xí của nàng, biến thành màu băng lam. Thân thể cũng trở nên tinh tế tuyệt đẹp, nhưng tràn ngập lực lượng. Từ ngoại hình của nàng có thể thấy được, huyết mạch của nàng thuộc về Băng Sương cự long.

Nhưng nhận được ảnh hưởng từ máu của Aylmer mà trên những mảnh vảy màu băng lam của nàng hiện ra từng điểm từng điểm kim quang, quanh thân quanh quẩn một cỗ hắc khí.

Sau khi Beryl biến thành hình người, tóc biến thành màu đen pha thêm màu vàng và màu xanh lam, ánh mắt là màu băng lam. Trừ việc này ra, tướng mạo ngược lại giống như lúc trước.

“Ngươi cảm thấy thế nào?"

“Cảm giác rất tốt, ta nhận được truyền thừa của Băng Sương cự long. Nhận được ảnh hưởng từ máu của Aylmer đại nhân, ta nghĩ có khả năng ta đã biến dị."

“Rất rõ ràng." Bề ngoài liền trực tiếp thể hiện. Hơn nữa hắn vẫn rất vừa lòng với bề ngoài lúc ở long hình của Beryl, cảnh đẹp ý vui hơn lúc trước.

“Ta không chỉ nói về bề ngoài."

“Lực lượng cũng bị ảnh hưởng sao?" Aylmer hiếu kì hỏi.

“Đúng vậy, đồng thời ta còn được thêm một loại năng lực ăn mòn hắc ám." Loại năng lực này mạnh đến mức làm cho nàng run rẩy.

“À, ta còn tưởng ngươi được năng lực gì của hoàng kim cự long chứ." Aylmer có chút thất vọng.

“Đẳng cấp huyết mạch của ta rất thấp, không có được bất cứ năng lực nào tương tự với đại nhân cả."

“Về sau ngươi phải bảo hộ ca ca ta cho tốt, biết chưa?"

“Ta sẽ dùng sinh mệnh của ta để bảo hộ hắn." Beryl kiên quyết nói.

Nhóc vừa lòng gật gật đầu, Israel chỉ sủng nịch sờ sờ đầu nhỏ của nó.

“Ca ca, ta nghĩ đến một chuyện quan trọng."

“Cái gì?" Israel nghi hoặc khó hiểu.

“Thịt kho, cánh gà, gan ngỗng ngươi đáp ứng với ta còn chưa thực hiện đâu, hơn nữa chúng ta còn chưa thảo luận xong vấn đề này."

“Ta tưởng rằng, chúng ta đã quyết định rồi chứ."

“Tuyệt đối không có, ta còn có rất nhiều thứ muốn ăn."

“Aylmer, bình thường ta cũng không bỏ đói ngươi mà?"

“Thế nhưng ngươi không cho phép ta ăn rất nhiều rất nhiều thứ một lần, hơn nữa cũng không cho phép ta cái gì cũng đều được ăn một chút." Aylmer bất mãn nói.

“Ngươi có thể ăn rất nhiều thứ, nhưng nếu ăn quá nhiều thứ cùng lúc thì sẽ ngộ độc thức ăn hoặc là không tốt cho dạ dày."

“Ngươi có từng nghe có con rồng nào ngộ độc thức ăn hoặc dạ dày không tốt không?"

“Vậy thì thật sự không có, nhưng ta không muốn ngươi làm người đầu tiên."

Beryl nhìn huynh đệ hai người tranh chấp vì chuyện ăn cơm, lộ ra nụ cười ôn nhu. Nhất định con nàng cũng sẽ đáng yêu giống bọn họ đi?

Vui vẻ xong, cuối cùng lại nói chuyện một lát. Sau khi huynh đệ hai người giới thiệu Beryl cho Tề Khắc, lại nghênh đón khách không mời mà đến.

“Ta muốn biết ngươi suy xét như thế nào?" Bernard trực tiếp giải thích ý đồ đến đây.

“Ta cho là lần trước ta đã biểu hiện rất rõ ràng, xem ra ta vẫn còn rất ôn hòa nhỉ." Israel bắt đầu suy xét tính khả thi của việc để Beryl quăng lão già này ra.

“Chỉ là ta không muốn ngươi hối hận."

“Cám ơn, ta chưa bao giờ làm chuyện hối hận."

“Phải không?"

“Đương nhiên, đúng rồi Tiểu Xích nhà chúng ta nói điểm tâm rất ngon miệng, nó không ngại đến nhiều một chút, xem ra bình thường ta để nó đói muốn hỏng rồi, hiện tại ăn cái gì cũng cảm thấy ngon miệng, bao gồm cả một ít thứ không sạch sẽ."

“Tiểu Xích?" Bernard khó hiểu.

“Chính là cây Xích Hỏa thực nhân thụ trước cửa nhà ta, ta lại nghĩ rằng ông biết chứ. Đó là một đứa nhỏ rất hoạt bát lại đáng yêu."

Nếu Kevin ở đây, nhất định sẽ nhịn không được phun tào, cái cây ăn thịt người hung tàn kia đáng yêu chỗ nào hả, có điều hoạt bát ngược lại là sự thật.

“Xem ra là ta xem nhẹ ngươi." Trong lòng Bernard tiếc hận, nếu thằng cháu cố này không phải ma khí phế nhân thì thật là tốt biết bao nhiêu. Hoặc là Hunter để lại cháu cố cho ông cũng được. Hunter đáng thương của ông, một đứa con cũng chưa lưu lại cứ như vậy mà đi rồi.

“Thật cao hứng, ông có thể thay đổi cái nhìn. Có điều ta cũng sẽ không vì vậy mà giữ ông lại ăn cơm đâu."

“Ta sẽ không bởi vậy mà buông tay." Bernard nói, ý lạnh dưới đáy mắt càng đậm.

“Đó là chuyện của ông." Israel nói xong làm động tác mời.

Bernard lại tay không rời đi, nhưng Israel biết ông ta nói thật. Xem ra tối hôm nay sẽ không phải là tra xét đơn giản như vậy nữa đâu.

Buổi chiều, Clive mang theo hai vị trưởng lão, Cleo cùng Faith tiến đến bái phỏng. Ngày mai đã là ngày tổ chức hội đấu giá, bọn họ còn có một vài chi tiết cần thương nghị, còn có vấn đề an toàn.

Hiện giờ mấy nhân vật ở khắp nơi đều có chút rục rịch, ai cũng không muốn đối thủ của mình gia tăng thực lực, điều này tương đương với việc mang đến nguy hiểm cho mình. Đại đa số những người này gia tộc Absalom đều đắc tội không nổi.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại