Khởi Nguyên Hệ Thống
Chương 64: Toàn lực
“Ong~…".
Diệp Thiên lấy ra Ngân Trọng kiếm, một tay cầm Ngân trọng kiếm một tay khác vuốt thân kiếm dùng Kim Viêm chi hỏa thăng hoa cho nó.
“Sharingan".
Diệp Thiên khẽ quát, đôi mắt đen huyền của hắn lập tức chuyển thanh màu đỏ máu với 3 cái hoa văn hình câu ngọc bên trên, nhìn qua cực kì kì lạ.
“Đã để ngươi chờ lâu rồi".
Hoàn thành xong việc chuẩn bị Diệp Thiên cười cợt nhìn Lý Thông.
Kim Viêm chi hỏa có huyền lực truyền vào uy lực đã vượt qua 20 vạn cộng thêm hơn 12 vạn lực lượng thân thể thì đã vượt qua 30 vạn một khoảng nhỏ, hơn nữa hắn còn có kiếm mang cùng độ nặng của Ngân trọng kiếm lúc kích hoạt trận pháp.
Tất nhiên hắn không thể kích hoạt trận pháp liên tục nếu như thế hắn ngay cả vung kiếm cũng khó khăn thì làm sao đánh đấm được gì, hắn chỉ kích hoạt trận pháp lúc chém rồi mà thôi.
Lý Thông vẻ mặt âm trầm nhìn Diệp Thiên, khi nhìn vào đôi mắt màu đỏ kì lạ của Diệp Thiên hắn có cảm giác như bị nhìn thấu mọi thứ cực kì nguy hiểm.
“Vân gia được ngươi chọn quả thực là có phúc trăm đời, nhưng cũng vì thế ngày hôm nay ngươi nhất định phải chết".
Lý Thông dẹp đi hoảng sợ trong lòng, sát ý dâng trào lao lên xuất thủ.
“Đến tốt,để ta tiễn ngươi một đoạn xuống âm phủ".
Diệp Thiên cười lớn dùng kiếm pháp tấn công.
“Keng… Ầm... Vù…Xoạt…".
Hai người chiêu đối chiêu, Kim Viêm chi hỏa cùng hỏa quyền va chạm nổ tung thiêu đốt tứ phía.
“Chuyện gì thế này?".
Lý Thông thầm hoảng sợ.
Chiến lực của Diệp Thiên bỗng nhiên trong nháy mắt ngang bằng hắn, hắn chắc chắn không chỉ hỏa diễm màu vàng kia làm mà cả tốc độ, lực lượng, phản xạ của Diệp Thiên đều tăng lên một mảng lớn.
“Phá Sơn quyền".
Lý Thông đánh một quyền về phía Diệp Thiên.
“Chỉ mình ngươi làm được sao? Phá Sơn quyền".
Diệp Thiên cười lạnh cũng vung ra một quyền y hệt Lý Thông.
“Ầm…".
Hai đại hỏa quyền chạm nhau biến mất.
“Ngươi cũng biết Phá sơn quyền?".
Lý Thông ngạc nhiên nói rồi lập tức bình tĩnh, Phá sơn quyền chỉ là một huyền kỹ cấp thấp nhưng dễ dùng nên hắn mới tu luyện, nếu có ngươi dùng được cũng không có gì không thể.
“Hừ…để xem ngươi còn thế nào? Hỏa Vân chưởng".
Lý Thông đổi quyền thành chưởng đánh hướng Diệp Thiên.
“Hỏa Vân chưởng".
Diệp Thiên vẫn như trước đánh ra một chưởng giống hệt.
“Ầm… rắc rắc…".
2 chưởng va nhau đánh ra một hố lớn, xung quanh còn đang rạn nứt.
“Hừ… Hổ Ma trảo".
Lý Thông không tin tà tiếp tục đổi chiêu.
Hỏa diễm hóa thành một con xích hổ nhào tới vồ hướng Diệp Thiên.
“Hồ Ma trảo".
Diệp Thiên tiếp tục ra chiêu giống Lý Thông.
“Rống… ầm…ầm…".
Hai hổ giao tranh cào cấu nhau đến lúc biến mất vẫn không phân thắng bại.
“Làm sao có thể? Hổ Ma trảo là huyền kỹ bí truyền của Lý gia ta, làm sao ngươi học được?".
Lý Thông rung động nói.
“Ngươi quan tâm làm gì,chịu chết đi".
“Ong~…".
Diệp Thiên cười rồi lao lên vung ra kiếm mang.
“Cái gì?".
Lý Thông nhìn thấy từng đạo kiếm mang xuất hiện thì giật mình không kịp chống đỡ Diệp Thiên.
“Xoẹt xoẹt… xoẹt xoẹt...".
Lý Thông bị từng đạo kiếm mang của Diệp Thiên chém lên người, từng đạo vết thương lại bị Kim Viêm chi hỏa thiêu đốt, đau đớn tột cùng.
“Ahh…".
Lý Thông hét lớn, cực kì hoảng loạn nhìn Diệp Thiên.
“Kiếm mang, ngươi…".
Lý Thông không thể tin được nhìn Diệp Thiên đang lao lên, lúc nhìn vào mắt của Diệp Thiên thì cảnh tượng trước mặt hắn bỗng thay đổi, cơ thể cũng không thể cử động.
“Xoẹt…xoẹt… Xoạt…".
Diệp Thiên nhanh chóng nắm bắt thời cơ dùng kiếm cắt đứt gân tay gân chân của Lý Thông rồi đâm một kiếm chí mệnh giữa ngực của hắn.
“Phụt…".
Lý Thông phun ra một ngụm máu, đau đớn từ lòng ngực kéo hắn ra khỏi huyễn cảnh trở về thực tại, nhưng mọi thứ đã quá trễ.
“Phụt… mắt của ngươi…Lý gia…xong…".
Lý Thông nhìn thấy ánh mắt của Diệp Thiên thì hiểu ra mọi chuyện, vì sao Diệp Thiên biết hết huyền kỹ của hắn, vì sao mình lại rơi vào huyễn cảnh, hắn dùng ngón tay chỉ chỉ Diệp Thiên muốn nói gì đó rồi ngã ra sau tiếc hận gọi một tiếng rồi ngã xuống vẫn lạc.
“Lý gia? Bọn hắn sẽ xuống chơi với ngươi sớm thôi".
Diệp Thiên cười lạnh nhìn thi thể Lý Thông nói.
“Keng…xì xì…".
Diệp Thiên cất đi Ngân trọng kiếm, thu hồi Bát môn độn giáp cùng Sharingan.
Hắn lấy đi Trữ giới vật rồi dùng Kim Viêm chi hỏa thiêu hủy thi thể của Lý Thông thì mới rời đi.
Diệp Thiên lấy ra Ngân Trọng kiếm, một tay cầm Ngân trọng kiếm một tay khác vuốt thân kiếm dùng Kim Viêm chi hỏa thăng hoa cho nó.
“Sharingan".
Diệp Thiên khẽ quát, đôi mắt đen huyền của hắn lập tức chuyển thanh màu đỏ máu với 3 cái hoa văn hình câu ngọc bên trên, nhìn qua cực kì kì lạ.
“Đã để ngươi chờ lâu rồi".
Hoàn thành xong việc chuẩn bị Diệp Thiên cười cợt nhìn Lý Thông.
Kim Viêm chi hỏa có huyền lực truyền vào uy lực đã vượt qua 20 vạn cộng thêm hơn 12 vạn lực lượng thân thể thì đã vượt qua 30 vạn một khoảng nhỏ, hơn nữa hắn còn có kiếm mang cùng độ nặng của Ngân trọng kiếm lúc kích hoạt trận pháp.
Tất nhiên hắn không thể kích hoạt trận pháp liên tục nếu như thế hắn ngay cả vung kiếm cũng khó khăn thì làm sao đánh đấm được gì, hắn chỉ kích hoạt trận pháp lúc chém rồi mà thôi.
Lý Thông vẻ mặt âm trầm nhìn Diệp Thiên, khi nhìn vào đôi mắt màu đỏ kì lạ của Diệp Thiên hắn có cảm giác như bị nhìn thấu mọi thứ cực kì nguy hiểm.
“Vân gia được ngươi chọn quả thực là có phúc trăm đời, nhưng cũng vì thế ngày hôm nay ngươi nhất định phải chết".
Lý Thông dẹp đi hoảng sợ trong lòng, sát ý dâng trào lao lên xuất thủ.
“Đến tốt,để ta tiễn ngươi một đoạn xuống âm phủ".
Diệp Thiên cười lớn dùng kiếm pháp tấn công.
“Keng… Ầm... Vù…Xoạt…".
Hai người chiêu đối chiêu, Kim Viêm chi hỏa cùng hỏa quyền va chạm nổ tung thiêu đốt tứ phía.
“Chuyện gì thế này?".
Lý Thông thầm hoảng sợ.
Chiến lực của Diệp Thiên bỗng nhiên trong nháy mắt ngang bằng hắn, hắn chắc chắn không chỉ hỏa diễm màu vàng kia làm mà cả tốc độ, lực lượng, phản xạ của Diệp Thiên đều tăng lên một mảng lớn.
“Phá Sơn quyền".
Lý Thông đánh một quyền về phía Diệp Thiên.
“Chỉ mình ngươi làm được sao? Phá Sơn quyền".
Diệp Thiên cười lạnh cũng vung ra một quyền y hệt Lý Thông.
“Ầm…".
Hai đại hỏa quyền chạm nhau biến mất.
“Ngươi cũng biết Phá sơn quyền?".
Lý Thông ngạc nhiên nói rồi lập tức bình tĩnh, Phá sơn quyền chỉ là một huyền kỹ cấp thấp nhưng dễ dùng nên hắn mới tu luyện, nếu có ngươi dùng được cũng không có gì không thể.
“Hừ…để xem ngươi còn thế nào? Hỏa Vân chưởng".
Lý Thông đổi quyền thành chưởng đánh hướng Diệp Thiên.
“Hỏa Vân chưởng".
Diệp Thiên vẫn như trước đánh ra một chưởng giống hệt.
“Ầm… rắc rắc…".
2 chưởng va nhau đánh ra một hố lớn, xung quanh còn đang rạn nứt.
“Hừ… Hổ Ma trảo".
Lý Thông không tin tà tiếp tục đổi chiêu.
Hỏa diễm hóa thành một con xích hổ nhào tới vồ hướng Diệp Thiên.
“Hồ Ma trảo".
Diệp Thiên tiếp tục ra chiêu giống Lý Thông.
“Rống… ầm…ầm…".
Hai hổ giao tranh cào cấu nhau đến lúc biến mất vẫn không phân thắng bại.
“Làm sao có thể? Hổ Ma trảo là huyền kỹ bí truyền của Lý gia ta, làm sao ngươi học được?".
Lý Thông rung động nói.
“Ngươi quan tâm làm gì,chịu chết đi".
“Ong~…".
Diệp Thiên cười rồi lao lên vung ra kiếm mang.
“Cái gì?".
Lý Thông nhìn thấy từng đạo kiếm mang xuất hiện thì giật mình không kịp chống đỡ Diệp Thiên.
“Xoẹt xoẹt… xoẹt xoẹt...".
Lý Thông bị từng đạo kiếm mang của Diệp Thiên chém lên người, từng đạo vết thương lại bị Kim Viêm chi hỏa thiêu đốt, đau đớn tột cùng.
“Ahh…".
Lý Thông hét lớn, cực kì hoảng loạn nhìn Diệp Thiên.
“Kiếm mang, ngươi…".
Lý Thông không thể tin được nhìn Diệp Thiên đang lao lên, lúc nhìn vào mắt của Diệp Thiên thì cảnh tượng trước mặt hắn bỗng thay đổi, cơ thể cũng không thể cử động.
“Xoẹt…xoẹt… Xoạt…".
Diệp Thiên nhanh chóng nắm bắt thời cơ dùng kiếm cắt đứt gân tay gân chân của Lý Thông rồi đâm một kiếm chí mệnh giữa ngực của hắn.
“Phụt…".
Lý Thông phun ra một ngụm máu, đau đớn từ lòng ngực kéo hắn ra khỏi huyễn cảnh trở về thực tại, nhưng mọi thứ đã quá trễ.
“Phụt… mắt của ngươi…Lý gia…xong…".
Lý Thông nhìn thấy ánh mắt của Diệp Thiên thì hiểu ra mọi chuyện, vì sao Diệp Thiên biết hết huyền kỹ của hắn, vì sao mình lại rơi vào huyễn cảnh, hắn dùng ngón tay chỉ chỉ Diệp Thiên muốn nói gì đó rồi ngã ra sau tiếc hận gọi một tiếng rồi ngã xuống vẫn lạc.
“Lý gia? Bọn hắn sẽ xuống chơi với ngươi sớm thôi".
Diệp Thiên cười lạnh nhìn thi thể Lý Thông nói.
“Keng…xì xì…".
Diệp Thiên cất đi Ngân trọng kiếm, thu hồi Bát môn độn giáp cùng Sharingan.
Hắn lấy đi Trữ giới vật rồi dùng Kim Viêm chi hỏa thiêu hủy thi thể của Lý Thông thì mới rời đi.
Tác giả :
Nguyệt Dạ