Khoái Nhạc Trạch Cấp Tống
Chương 12
Lưu Bộ Tiến hung hăng trừng mắt nhìn nam nhân ngồi trước mặt, hận không thể đá cho y một cước.
“ Đáng ghét, cuối cùng thì buổi gặp mặt của ta đã bị hỏng bét, ngươi vui chưa?"
“Vui chứ sao không."
Hác Lập Hải chỉ chỉ vào đũng quần của mình: “Nơi này cũng vui nữa nè."
“ A a a! Ngươi là tên sắc ma!"
“ Ta là sắc ma? Là ai mỗi lần nhìn thấy tin nhắn của ta,liền giống như một con chó nhỏ, ngoắc đuôi chạy như bay đến đây?"
Hác Lập Hải xấu xa nhìn hắn.
“ Ta… Ta là sợ ngươi đi ra ngoài phá hư chuyện đại sự của ta a, nên mới tiến vào ngăn cản. Ngươi đừng có hiểu lầm!"
Tuy thần tình Lưu Bộ Tiến đỏ bừng nhưng hắn vẫn cố cãi chày cãi cối.
“ Phải không? Đừng quên ta ngồi ở trong này, có thể nhìn thấy hết tình hình thực tế bên ngoài nhé. Ta rõ ràng nhìn thấy ngươi, mỗi lần vừa nhận được tin nhắn của ta, liền bắt đầu phát tao."
“ Câm miệng! Ai phát tao a? Đừng vu oan cho người khác."
“ Thật sự không có?"
Hác Lập Hải kéo hắn vào trong lòng, một phen hạ khoá kéo quần xuống, lôi thanh côn thịt của hắn ra ngoài.
“ A a…… Không được……"
“ Chậc, đều ướt đẫm cả rồi, thật sự là người với tên rất giống nhau – Lưu Bất Tận a ( Nguồn nước vô tận á.)
“ Ô…… Không cho phép ngươi vũ nhục tên của ta!"
“ Ta sẽ không vũ nhục tên của ngươi, ta chỉ muốn vũ nhục người của ngươi thôi! Hắc hắc……"
Nhìn thấy nam nhân bày ra bộ dáng cợt nhả, Lưu Bộ Tiến đột nhiên sinh khí,bèn dùng sức đập y một quyền: “Ngươi không nên trêu cợt ta! Dù sao ngươi đã viết xong sách rồi, không cần ta cho ngươi cảm hứng nữa, còn đến nơi này quấn quít lấy ta làm cái gì?"
“ Ai nói ta không cần ngươi?"
Hác Lập Hải thu hồi nụ cười, thành thật hỏi hắn.
“ Ngươi rõ ràng đã viết xong ‘ khoái hoạt đẩy mạnh tiêu thụ viên’ rồi. Còn cần ta nữa làm gì?"
“ Ai nói ta đã viết xong? Còn có tục tập a!" ( tập tiếp theo)
“ Tập tiếp theo?"
Lưu Bộ Tiến sợ hãi kêu lên một tiếng.
“ Đúng vậy, quyển sách này bán chạy lắm, nhà xuất bản muốn ta thừa thắng truy kích, viết thêm tập tiếp theo."
Hác Lập Hải nhéo mũi của nam nhân: “ Vì vậy, ngươi không nên suy đoán như vậy."
“ Kia… Kia…… Vậy ngươi vẫn còn cần ta?"
Lưu Bộ Tiến thấp thỏm không yên hỏi nhỏ.
“ Cần! Phi thường cần! Nhất là nơi này……"
Hác Lập Hải cười xấu xa cầm tay nam nhân đặt lên đũng quần của mình.
Cảm giác được tính khi trong tay tràn ngập sức nặng, trái tim Lưu Bộ Tiến bắt đầu thẳng thắn nhảy loạn lên.
“Cậu nhân viên đáng yêu của ta…… Mau tới đây, phục vụ thật nhiệt tình cho ta nha……"
Lưu Bộ Tiến quỳ gối giữa hai chân của nam nhân, dùng đầu lưỡi liếm lên đầu đỉnh siêu lớn kia, sau đó nhét thanh côn thịt vào trong miệng, không ngừng cao thấp nhả ra nuốt vào……
“Ừm…. ân…… a a ……"
“ Nga nga — thích muốn chết!"
Hác Lập Hải bị ‘ Khẩu kỹ ’ *** loạn của nam nhân làm cho sảng khoái không chịu được.
“ Đến đây, bảo bối, ta cũng làm cho ngươi thích thú."
Hác Lập Hải đẩy ngã Lưu Bộ Tiến lên ghế sa lon, hai chân dối diện với đầu của hắn, đem côn thịt của y sáp nhập vào trong miệng hắn, sau đó giơ côn thịt của hắn lên cao,từ từ dùng miệng ngậm lấy –
“ Ô ân — ô ô –“
Lưu Bộ Tiến lần đầu tiên được nếm thử tư thế ‘69’, vừa mút vừa bị mút,hai tầng khoái cảm dâng lên ồ ạt làm cho hắn thích thú khóc la om sòm.
“ Nga nga…… Bảo bối, cái côn thịt của ngươi thơm quá, ăn thật ngon a…… Thật muốn nuốt hết nó vào trong bụng."
Hác Lập Hải chưa từng nghĩ tới có một ngày,y lại thốt ra những lời lẽ *** loạn kinh dị này đối với côn thịt của một người nam nhân.
“ Nga nga…… Không được…… Thích quá a…… Ta muốn bắn…"
“ Bắn đi, bảo bối, đem tất cả dịch thể quý giá của ngươi bắn cho ta!"
“ Nga nga — thích chết người."
Đã lâu không được phát tiết,Lưu Bộ Tiến bị y hút đến chí mạng , rốt cuộc nhịn không được mà bắn ra.
“ Ân…… Ăn ngon thật……"
Hác Lập Hải nuốt vào cũng không ít, còn tiếc nuối liếm phần dịch thể dính bên khóe miệng, tỏ vẻ chưa hài lòng..
“ Kế tiếp sẽ đến lượt ta, bảo bối……"
Cũng bị cấm dục vài ngày nên Hác Lập Hải liền ngồi trước mặt nam nhân, bắt đầu điên cuồng dùng tay chà sát tính khí của chính mình.
“Ân… Cho ta…… Cho ta!"
Nhìn thấy tính khí của y chỉ cách mặt mình không đến năm cen-ti-mét, Lưu Bộ Tiến chìa đầu lưỡi ra, liếm láp lên hai bao tinh hoàn bên dưới, phát ra hơi thở đói khát……
“ Hô… Hô…… Thích quá…… Ta muốn bắn cho ngươi, bảo bối, đem miệng mở ra!"
Lưu Bộ Tiến liền nghe lời, há to cái miệng, chuẩn bị nghênh đón nam nhân như trời hạn trông mưa –
“ Nga nga — đúng, mở miệng lớn ra, để cho ta đem toàn bộ dịch thể bắn vào nha! Nga nga."
Hác Lập Hải phát ra tiếng rống như dã thú, mạnh mẽ bắn ra tất cả dục vọng của mình–
Tinh dịch của y thật sự nhiều lắm, Lưu Bộ Tiến nuốt không kịp, thứ nước màu trắng tràn ra,chảy dọc theo khóe miệng, ứ đọng lại trên ngực của hắn……
Hình ảnh *** mĩ như thế làm cho Hác Lập Hải nhịn không được,liền xé mở quần áo của hắn ra, hôn từ đôi môi đáng yêu của hắn, rồi chạy dọc một đường thẳng xuống đầu nhũ mê người kia…
“ Aa……"
Lưu Bộ Tiến đưa tay cắm vào những sợi tóc mềm mại của y, ngửa đầu phát ra tiếng rên rỉ hưng phấn……
“ Thích không? Bảo bối……"
Hác Lập Hải vừa liếm vừa cắn, chà đạp đầu nhũ mẫn cảm của nam nhân.
“ Hảo thích…… Thích muốn chết…… Bên này…… Bên này cũng muốn……"
Lưu Bộ Tiến bất chấp nhục nhã nâng núm bên kia lên, đưa đến miệng của nam nhân: “ Mút đi, van cầu ngươi mút ta!"
“ Không dễ dàng như vậy đâu, trước tiên ngươi tự chơi đùa với nó cho ta xem nào."
Hác Lập Hải tà tà cười.
“ Được…… Ta sẽ làm……ta sẽ… tự chơi với nó……"
Hoàn toàn bị *** dục khống chế, Lưu Bộ Tiến thở hào hển,dùng hai ngón tay tự đùa bỡn với đầu nhũ của chính mình.
“Nga nga…… Hảo thích…… Hảo thích a……"
Nhìn thấy hắn chơi đùa cao hứng như vậy, Hác Lập Hải lại bắt đầu khó chịu : “Thật là *** đãng, mau nói thực cho ta biết! Không phải là ngươi thường tự làm đấy chứ?"
“ Không có, thật sự không có!"
“ Còn dám nói dối?"
Hác Lập Hải dùng hai ngón tay nhéo mạnh lên đầu nhũ sưng đỏ của hắn,dùng sức sờ nắn…
“ Oa a a a — đau quá đau quá!"
Lưu Bộ Tiến đau đến thét chói tai, nhưng nửa thân dưới lại cương lên, bán đứng cảm giác chân chính của hắn.
“ Ta thấy ngươi chẳng những không đau, còn thích vô cùng mà. Ngươi đúng là *** phụ! Ta muốn hảo hảo trừng phạt ngươi!"
Hác Lập Hải dùng sức đét thật mành vào cặp mông của hắn, phát ra tiếng vang ba ba ‘lảnh lót’ như tiếng va chạm của chuông bạc……
“ Ô a a — a a –"
“ Thích hay là khó chịu?"
“ Thích! Rất thích! Dùng lực đánh ta đi!"
Tình ái đau đớn nhưng lại thay đổi thành sự khoái cảm to lớn, Lưu Bộ Tiến hưng phấn mà lớn tiếng thét chói tai, côn thịt bên dưới không ngừng chảy ra *** dịch trong suốt……
“Có muốn ta đi vào không?"
Hác Lập Hải sờ sờ lên thanh côn thịt ngượng ngùng của hắn: “ Ta nghĩ mông của ngươi chắc là cũng ướt đẫm rồi?"
“ A…… Ta không biết……"
“ Không biết? Mau dang hai chân ra, tự bài khai mông để cho ta kiểm tra!"
Hác Lập Hải dùng sức đánh mạnh lên mông hắn, thúc giục hắn bài khai nó ra cho y xem.
“ Ừ……"
Lưu Bộ Tiến cố đè nén sự nhục nhã, giơ hai chân lên cao, lại dùng lực bài khai cặp mông của chính mình –
“ Chậc…… Thịt huyệt thật là lẳng lơ nga…… Có thể nuốt trọn cây đại côn thịt của ta đó…"
Cúc huyệt đỏ tươi hé ra rồi co rụt lại, giống như một cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu, đang chờ đợi y đút cây côn thịt đầy mĩ vị vào bên trong –
Hác Lập Hải cảm thấy máu mũi như muốn tuôn trào, cầm tính khí của mình để lên huyệt khẩu *** loạn kia –
“ Ta muốn xem ngươi thích ăn thịt heo lớn đến mức nào!"
Nam nhân vừa nói xong,liền ấn mạnh xuống một cái–
“ Nga nga nga –"
Thanh côn thịt không lưu tình chút nào liền sáp đến tận nơi sâu nhất, làm cho Lưu Bộ Tiến phát ra tiếng rống đầy thống khoái –
“ Sao rồi? Bảo bối."
“ Hộc… hộc…… Đến…… Rốt cuộc…A… "
Lưu Bộ Tiến khó khăn thở phì phò vì trực tràng bị cây côn thịt của y thẳng tắp đâm vào,.
“ Muốn ta nhúc nhích hay không nào? Dùng thịt heo lớn hảo hảo giúp ngươi thông suốt đường ruột *** đãng của ngươi nha?"
“ Mau mau,bên trong ngứa lắm! Xin ngươi mau thao ta đi!"
“ Muốn ta dùng cái gì để thao a?"
“ Thịt heo lớn! Ta muốn thịt heo lớn của ngươi dùng sức thao ta."
“ Ngoan quá…… Thành thực như vậy sẽ được khen thưởng ……"
Hác Lập Hải tà tà cười, bắt đầu cuồng loạn đong đưa vùng thắt lưng, điên cuồng trừu sáp ra vào nơi mật huyệt của nam nhân.
Quá nhiều khoái cảm làm cho Lưu Bộ Tiến vặn vẹo mông để nghênh đón sự ma sát kịch liệt của nam nhân.
“Trời ạ — thao ta — dùng sức thao ta a –"
Bên trong gian ghế tràn đầy thanh âm trừu sáp ‘hì hì’, cùng tiếng *** loạn hò hét của nam nhân……
“ Nga nga – bảo bối *** đãng — ngươi là của ta! Vĩnh viễn đều là của ta!"
Hác Lập Hải ngửa đầu hô to, Dùng sức trừu sáp mãnh liệt vào trong cơ thể của nam nhân.
“ Ta là của ngươi! Ta là của ngươi! Thao chết ta! Thao chết ta — a a — ta muốn bị ngươi thao –"
Lưu Bộ Tiến bị điên cuồng trừu sáp, tính khí bên dưới căng cứng,liền bắn ra một cỗ dịch thể màu trắng, phun đầy lên bụng của y……
“ Nga nga —- Mông của ngươi hút chặt quá làm ta chịu không nổi — a a — bắn –"
Hác Lập Hải cũng nhanh chóng bắn ra một đại lượng dịch thể bên trong tràng thịt co rút của nam nhân……
Cậu nhân viên đáng thương vậy là đã tự động ‘hiến xác’ cho y, sau này vẫn tiếp tục cùng Hác đại tác phẩm gia sáng chế ra những luyến khúc tình ái vĩ đại……
Hoàn
—————————————-
Hậu ký
Mọi người hảo!
Các vị có thích bản ‘ Khoái hoạt trạch cấp tống ‘ này của Dương tỷ tỷ không?
Bình thường thoạt nhìn là một thiên tài bình tĩnh thông minh,nhưng vừa gặp gỡ thanh niên, lập tức biến thành một tiểu hoa si có những ý nghĩ thật kỳ lạ, thật sự là đáng yêu cực kỳ.
Đôi khi có vài người đến hỏi Dương tỷ tỷ, Dương tỷ tỷ thích nhân vật nào nhất?
Dương tỷ tỷ cũng không biết trả lời như thế nào, bởi vì tỷ tỷ sáng tạo ra từng nhân vật, cũng giống như là sinh ra tiểu hài tử của chính mình,họ đều có các ưu khuyết điểm.
Bất quá, giống như các bậc cha mẹ khác, cũng khó tránh được vài điểm bất công. Dương tỷ tỷ cố gắng tự hỏi, nếu thật sự mang ra so sánh với nhau thì sẽ yêu ai hơn.
Trong đó yêu nhất, có thể nói là Sở Thận Chi của ‘Sủng nịch vô tội’.
Nguyên nhân có thể là do hắn cùng Dương tỷ tỷ có cá tính giống nhau.
Một khi đã yêu ai thì sẽ dùng toàn lực để ứng phó, không e ngại điều gì cả.
Hoàn toàn sẽ đem đối phương sủng lên đến trời.
Nhưng người được yêu cũng phải là người xứng đáng.
Hắn cũng phải đáp trả đối phương như vậy.
Yêu là cho nhau yêu thương, cho nhau bao dung.
Tuyệt đối không phải là do một người đơn phương trả giá.
Có trả giá, mà lại không được hồi báo, ta cảm thấy đó chỉ là do mình mù quáng tự nguyện.
Tỷ tỷ tới tuổi này, cũng quan sát qua nhiều nữ nhân, gặp phải muôn hình muôn vẻ vấn đề
Có người làm bà chủ gia đình gần hai mươi mấy năm, chồng bắt đầu lạnh lùng, đối với nàng cực độ coi thường
Có người kết hôn được mười mấy năm, rốt cục cảm thấy thật vô vọng.
Ta có thể nói, nữ nhân nhất định phải có năng lực kinh tế, tình cảm cùng kinh tế đều phải độc lập
Nếu ngươi độc lập,khi lấy chồng, ngươi mới là một cái thân thể đầy đủ
Đưa tay đòi tiền chồng, hoặc cầu xin tình yêu của chồng, đều khổ sở như nhau cả thôi.
Nữ nhân nên tự mình cố gắng.
Ta mong mọi người hãy nỗ lực lên!
Cũng chúc phúc tất cả mọi người có thể tìm được một tình yêu chân thành.
Cuối cùng cảm tạ Mộc Mộc cùng Tước Tước, cả SaNa, còn có hai người vẫn luôn ủng hộ Dương tỷ tỷ là Lộng Lộng cùng Pút-đing쳌, cám ơn mọi người đã quan tâm cùng yêu thương. Càng cảm tạ các độc giả cùng bằng hữu đã ủng hộ Dương tỷ tỷ rất nhiều trên con đường đam mĩ này, ta thật sự rất may mắn khi quen biết mọi người.
Tháng hai sang năm chúng ta lại tái kiến.
Còn phần nói chuyện của tác giả nhưng ta lừi edit wa’ = ="
“ Đáng ghét, cuối cùng thì buổi gặp mặt của ta đã bị hỏng bét, ngươi vui chưa?"
“Vui chứ sao không."
Hác Lập Hải chỉ chỉ vào đũng quần của mình: “Nơi này cũng vui nữa nè."
“ A a a! Ngươi là tên sắc ma!"
“ Ta là sắc ma? Là ai mỗi lần nhìn thấy tin nhắn của ta,liền giống như một con chó nhỏ, ngoắc đuôi chạy như bay đến đây?"
Hác Lập Hải xấu xa nhìn hắn.
“ Ta… Ta là sợ ngươi đi ra ngoài phá hư chuyện đại sự của ta a, nên mới tiến vào ngăn cản. Ngươi đừng có hiểu lầm!"
Tuy thần tình Lưu Bộ Tiến đỏ bừng nhưng hắn vẫn cố cãi chày cãi cối.
“ Phải không? Đừng quên ta ngồi ở trong này, có thể nhìn thấy hết tình hình thực tế bên ngoài nhé. Ta rõ ràng nhìn thấy ngươi, mỗi lần vừa nhận được tin nhắn của ta, liền bắt đầu phát tao."
“ Câm miệng! Ai phát tao a? Đừng vu oan cho người khác."
“ Thật sự không có?"
Hác Lập Hải kéo hắn vào trong lòng, một phen hạ khoá kéo quần xuống, lôi thanh côn thịt của hắn ra ngoài.
“ A a…… Không được……"
“ Chậc, đều ướt đẫm cả rồi, thật sự là người với tên rất giống nhau – Lưu Bất Tận a ( Nguồn nước vô tận á.)
“ Ô…… Không cho phép ngươi vũ nhục tên của ta!"
“ Ta sẽ không vũ nhục tên của ngươi, ta chỉ muốn vũ nhục người của ngươi thôi! Hắc hắc……"
Nhìn thấy nam nhân bày ra bộ dáng cợt nhả, Lưu Bộ Tiến đột nhiên sinh khí,bèn dùng sức đập y một quyền: “Ngươi không nên trêu cợt ta! Dù sao ngươi đã viết xong sách rồi, không cần ta cho ngươi cảm hứng nữa, còn đến nơi này quấn quít lấy ta làm cái gì?"
“ Ai nói ta không cần ngươi?"
Hác Lập Hải thu hồi nụ cười, thành thật hỏi hắn.
“ Ngươi rõ ràng đã viết xong ‘ khoái hoạt đẩy mạnh tiêu thụ viên’ rồi. Còn cần ta nữa làm gì?"
“ Ai nói ta đã viết xong? Còn có tục tập a!" ( tập tiếp theo)
“ Tập tiếp theo?"
Lưu Bộ Tiến sợ hãi kêu lên một tiếng.
“ Đúng vậy, quyển sách này bán chạy lắm, nhà xuất bản muốn ta thừa thắng truy kích, viết thêm tập tiếp theo."
Hác Lập Hải nhéo mũi của nam nhân: “ Vì vậy, ngươi không nên suy đoán như vậy."
“ Kia… Kia…… Vậy ngươi vẫn còn cần ta?"
Lưu Bộ Tiến thấp thỏm không yên hỏi nhỏ.
“ Cần! Phi thường cần! Nhất là nơi này……"
Hác Lập Hải cười xấu xa cầm tay nam nhân đặt lên đũng quần của mình.
Cảm giác được tính khi trong tay tràn ngập sức nặng, trái tim Lưu Bộ Tiến bắt đầu thẳng thắn nhảy loạn lên.
“Cậu nhân viên đáng yêu của ta…… Mau tới đây, phục vụ thật nhiệt tình cho ta nha……"
Lưu Bộ Tiến quỳ gối giữa hai chân của nam nhân, dùng đầu lưỡi liếm lên đầu đỉnh siêu lớn kia, sau đó nhét thanh côn thịt vào trong miệng, không ngừng cao thấp nhả ra nuốt vào……
“Ừm…. ân…… a a ……"
“ Nga nga — thích muốn chết!"
Hác Lập Hải bị ‘ Khẩu kỹ ’ *** loạn của nam nhân làm cho sảng khoái không chịu được.
“ Đến đây, bảo bối, ta cũng làm cho ngươi thích thú."
Hác Lập Hải đẩy ngã Lưu Bộ Tiến lên ghế sa lon, hai chân dối diện với đầu của hắn, đem côn thịt của y sáp nhập vào trong miệng hắn, sau đó giơ côn thịt của hắn lên cao,từ từ dùng miệng ngậm lấy –
“ Ô ân — ô ô –“
Lưu Bộ Tiến lần đầu tiên được nếm thử tư thế ‘69’, vừa mút vừa bị mút,hai tầng khoái cảm dâng lên ồ ạt làm cho hắn thích thú khóc la om sòm.
“ Nga nga…… Bảo bối, cái côn thịt của ngươi thơm quá, ăn thật ngon a…… Thật muốn nuốt hết nó vào trong bụng."
Hác Lập Hải chưa từng nghĩ tới có một ngày,y lại thốt ra những lời lẽ *** loạn kinh dị này đối với côn thịt của một người nam nhân.
“ Nga nga…… Không được…… Thích quá a…… Ta muốn bắn…"
“ Bắn đi, bảo bối, đem tất cả dịch thể quý giá của ngươi bắn cho ta!"
“ Nga nga — thích chết người."
Đã lâu không được phát tiết,Lưu Bộ Tiến bị y hút đến chí mạng , rốt cuộc nhịn không được mà bắn ra.
“ Ân…… Ăn ngon thật……"
Hác Lập Hải nuốt vào cũng không ít, còn tiếc nuối liếm phần dịch thể dính bên khóe miệng, tỏ vẻ chưa hài lòng..
“ Kế tiếp sẽ đến lượt ta, bảo bối……"
Cũng bị cấm dục vài ngày nên Hác Lập Hải liền ngồi trước mặt nam nhân, bắt đầu điên cuồng dùng tay chà sát tính khí của chính mình.
“Ân… Cho ta…… Cho ta!"
Nhìn thấy tính khí của y chỉ cách mặt mình không đến năm cen-ti-mét, Lưu Bộ Tiến chìa đầu lưỡi ra, liếm láp lên hai bao tinh hoàn bên dưới, phát ra hơi thở đói khát……
“ Hô… Hô…… Thích quá…… Ta muốn bắn cho ngươi, bảo bối, đem miệng mở ra!"
Lưu Bộ Tiến liền nghe lời, há to cái miệng, chuẩn bị nghênh đón nam nhân như trời hạn trông mưa –
“ Nga nga — đúng, mở miệng lớn ra, để cho ta đem toàn bộ dịch thể bắn vào nha! Nga nga."
Hác Lập Hải phát ra tiếng rống như dã thú, mạnh mẽ bắn ra tất cả dục vọng của mình–
Tinh dịch của y thật sự nhiều lắm, Lưu Bộ Tiến nuốt không kịp, thứ nước màu trắng tràn ra,chảy dọc theo khóe miệng, ứ đọng lại trên ngực của hắn……
Hình ảnh *** mĩ như thế làm cho Hác Lập Hải nhịn không được,liền xé mở quần áo của hắn ra, hôn từ đôi môi đáng yêu của hắn, rồi chạy dọc một đường thẳng xuống đầu nhũ mê người kia…
“ Aa……"
Lưu Bộ Tiến đưa tay cắm vào những sợi tóc mềm mại của y, ngửa đầu phát ra tiếng rên rỉ hưng phấn……
“ Thích không? Bảo bối……"
Hác Lập Hải vừa liếm vừa cắn, chà đạp đầu nhũ mẫn cảm của nam nhân.
“ Hảo thích…… Thích muốn chết…… Bên này…… Bên này cũng muốn……"
Lưu Bộ Tiến bất chấp nhục nhã nâng núm bên kia lên, đưa đến miệng của nam nhân: “ Mút đi, van cầu ngươi mút ta!"
“ Không dễ dàng như vậy đâu, trước tiên ngươi tự chơi đùa với nó cho ta xem nào."
Hác Lập Hải tà tà cười.
“ Được…… Ta sẽ làm……ta sẽ… tự chơi với nó……"
Hoàn toàn bị *** dục khống chế, Lưu Bộ Tiến thở hào hển,dùng hai ngón tay tự đùa bỡn với đầu nhũ của chính mình.
“Nga nga…… Hảo thích…… Hảo thích a……"
Nhìn thấy hắn chơi đùa cao hứng như vậy, Hác Lập Hải lại bắt đầu khó chịu : “Thật là *** đãng, mau nói thực cho ta biết! Không phải là ngươi thường tự làm đấy chứ?"
“ Không có, thật sự không có!"
“ Còn dám nói dối?"
Hác Lập Hải dùng hai ngón tay nhéo mạnh lên đầu nhũ sưng đỏ của hắn,dùng sức sờ nắn…
“ Oa a a a — đau quá đau quá!"
Lưu Bộ Tiến đau đến thét chói tai, nhưng nửa thân dưới lại cương lên, bán đứng cảm giác chân chính của hắn.
“ Ta thấy ngươi chẳng những không đau, còn thích vô cùng mà. Ngươi đúng là *** phụ! Ta muốn hảo hảo trừng phạt ngươi!"
Hác Lập Hải dùng sức đét thật mành vào cặp mông của hắn, phát ra tiếng vang ba ba ‘lảnh lót’ như tiếng va chạm của chuông bạc……
“ Ô a a — a a –"
“ Thích hay là khó chịu?"
“ Thích! Rất thích! Dùng lực đánh ta đi!"
Tình ái đau đớn nhưng lại thay đổi thành sự khoái cảm to lớn, Lưu Bộ Tiến hưng phấn mà lớn tiếng thét chói tai, côn thịt bên dưới không ngừng chảy ra *** dịch trong suốt……
“Có muốn ta đi vào không?"
Hác Lập Hải sờ sờ lên thanh côn thịt ngượng ngùng của hắn: “ Ta nghĩ mông của ngươi chắc là cũng ướt đẫm rồi?"
“ A…… Ta không biết……"
“ Không biết? Mau dang hai chân ra, tự bài khai mông để cho ta kiểm tra!"
Hác Lập Hải dùng sức đánh mạnh lên mông hắn, thúc giục hắn bài khai nó ra cho y xem.
“ Ừ……"
Lưu Bộ Tiến cố đè nén sự nhục nhã, giơ hai chân lên cao, lại dùng lực bài khai cặp mông của chính mình –
“ Chậc…… Thịt huyệt thật là lẳng lơ nga…… Có thể nuốt trọn cây đại côn thịt của ta đó…"
Cúc huyệt đỏ tươi hé ra rồi co rụt lại, giống như một cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu, đang chờ đợi y đút cây côn thịt đầy mĩ vị vào bên trong –
Hác Lập Hải cảm thấy máu mũi như muốn tuôn trào, cầm tính khí của mình để lên huyệt khẩu *** loạn kia –
“ Ta muốn xem ngươi thích ăn thịt heo lớn đến mức nào!"
Nam nhân vừa nói xong,liền ấn mạnh xuống một cái–
“ Nga nga nga –"
Thanh côn thịt không lưu tình chút nào liền sáp đến tận nơi sâu nhất, làm cho Lưu Bộ Tiến phát ra tiếng rống đầy thống khoái –
“ Sao rồi? Bảo bối."
“ Hộc… hộc…… Đến…… Rốt cuộc…A… "
Lưu Bộ Tiến khó khăn thở phì phò vì trực tràng bị cây côn thịt của y thẳng tắp đâm vào,.
“ Muốn ta nhúc nhích hay không nào? Dùng thịt heo lớn hảo hảo giúp ngươi thông suốt đường ruột *** đãng của ngươi nha?"
“ Mau mau,bên trong ngứa lắm! Xin ngươi mau thao ta đi!"
“ Muốn ta dùng cái gì để thao a?"
“ Thịt heo lớn! Ta muốn thịt heo lớn của ngươi dùng sức thao ta."
“ Ngoan quá…… Thành thực như vậy sẽ được khen thưởng ……"
Hác Lập Hải tà tà cười, bắt đầu cuồng loạn đong đưa vùng thắt lưng, điên cuồng trừu sáp ra vào nơi mật huyệt của nam nhân.
Quá nhiều khoái cảm làm cho Lưu Bộ Tiến vặn vẹo mông để nghênh đón sự ma sát kịch liệt của nam nhân.
“Trời ạ — thao ta — dùng sức thao ta a –"
Bên trong gian ghế tràn đầy thanh âm trừu sáp ‘hì hì’, cùng tiếng *** loạn hò hét của nam nhân……
“ Nga nga – bảo bối *** đãng — ngươi là của ta! Vĩnh viễn đều là của ta!"
Hác Lập Hải ngửa đầu hô to, Dùng sức trừu sáp mãnh liệt vào trong cơ thể của nam nhân.
“ Ta là của ngươi! Ta là của ngươi! Thao chết ta! Thao chết ta — a a — ta muốn bị ngươi thao –"
Lưu Bộ Tiến bị điên cuồng trừu sáp, tính khí bên dưới căng cứng,liền bắn ra một cỗ dịch thể màu trắng, phun đầy lên bụng của y……
“ Nga nga —- Mông của ngươi hút chặt quá làm ta chịu không nổi — a a — bắn –"
Hác Lập Hải cũng nhanh chóng bắn ra một đại lượng dịch thể bên trong tràng thịt co rút của nam nhân……
Cậu nhân viên đáng thương vậy là đã tự động ‘hiến xác’ cho y, sau này vẫn tiếp tục cùng Hác đại tác phẩm gia sáng chế ra những luyến khúc tình ái vĩ đại……
Hoàn
—————————————-
Hậu ký
Mọi người hảo!
Các vị có thích bản ‘ Khoái hoạt trạch cấp tống ‘ này của Dương tỷ tỷ không?
Bình thường thoạt nhìn là một thiên tài bình tĩnh thông minh,nhưng vừa gặp gỡ thanh niên, lập tức biến thành một tiểu hoa si có những ý nghĩ thật kỳ lạ, thật sự là đáng yêu cực kỳ.
Đôi khi có vài người đến hỏi Dương tỷ tỷ, Dương tỷ tỷ thích nhân vật nào nhất?
Dương tỷ tỷ cũng không biết trả lời như thế nào, bởi vì tỷ tỷ sáng tạo ra từng nhân vật, cũng giống như là sinh ra tiểu hài tử của chính mình,họ đều có các ưu khuyết điểm.
Bất quá, giống như các bậc cha mẹ khác, cũng khó tránh được vài điểm bất công. Dương tỷ tỷ cố gắng tự hỏi, nếu thật sự mang ra so sánh với nhau thì sẽ yêu ai hơn.
Trong đó yêu nhất, có thể nói là Sở Thận Chi của ‘Sủng nịch vô tội’.
Nguyên nhân có thể là do hắn cùng Dương tỷ tỷ có cá tính giống nhau.
Một khi đã yêu ai thì sẽ dùng toàn lực để ứng phó, không e ngại điều gì cả.
Hoàn toàn sẽ đem đối phương sủng lên đến trời.
Nhưng người được yêu cũng phải là người xứng đáng.
Hắn cũng phải đáp trả đối phương như vậy.
Yêu là cho nhau yêu thương, cho nhau bao dung.
Tuyệt đối không phải là do một người đơn phương trả giá.
Có trả giá, mà lại không được hồi báo, ta cảm thấy đó chỉ là do mình mù quáng tự nguyện.
Tỷ tỷ tới tuổi này, cũng quan sát qua nhiều nữ nhân, gặp phải muôn hình muôn vẻ vấn đề
Có người làm bà chủ gia đình gần hai mươi mấy năm, chồng bắt đầu lạnh lùng, đối với nàng cực độ coi thường
Có người kết hôn được mười mấy năm, rốt cục cảm thấy thật vô vọng.
Ta có thể nói, nữ nhân nhất định phải có năng lực kinh tế, tình cảm cùng kinh tế đều phải độc lập
Nếu ngươi độc lập,khi lấy chồng, ngươi mới là một cái thân thể đầy đủ
Đưa tay đòi tiền chồng, hoặc cầu xin tình yêu của chồng, đều khổ sở như nhau cả thôi.
Nữ nhân nên tự mình cố gắng.
Ta mong mọi người hãy nỗ lực lên!
Cũng chúc phúc tất cả mọi người có thể tìm được một tình yêu chân thành.
Cuối cùng cảm tạ Mộc Mộc cùng Tước Tước, cả SaNa, còn có hai người vẫn luôn ủng hộ Dương tỷ tỷ là Lộng Lộng cùng Pút-đing쳌, cám ơn mọi người đã quan tâm cùng yêu thương. Càng cảm tạ các độc giả cùng bằng hữu đã ủng hộ Dương tỷ tỷ rất nhiều trên con đường đam mĩ này, ta thật sự rất may mắn khi quen biết mọi người.
Tháng hai sang năm chúng ta lại tái kiến.
Còn phần nói chuyện của tác giả nhưng ta lừi edit wa’ = ="
Tác giả :
Mê Dương