Khiết Phích Thiếu Gia

Chương 87

Dưới không khí xấu hổ, sau khi bữa sáng kết thúc, Vân Tả Ý lập tức như chạy trốn đi theo Vân Hàm Phong đến công ty, không phát hiện hoặc nên nói là không nhìn phía sau Vân Vũ Chí cầu xin cùng Phương Tuyết oán giận.

Quay về công ty sau, Vân Tả Ý xem như hoàn toàn ở tại công ty, liên tiếp hai tháng không về nhà. Đương nhiên Vân Hàm Phong rất yêu thích hành động này, mỗi ngày tâm tình đều cực kỳ tốt đẹp.

……

" Ảnh Nhất."

Một hắc y nhân xuất hiện trước mặt thiếu niên từ hư không trống rỗng.

Vân Tả Ý nhìn ảnh vệ quỳ một gối xuống đất đợi lệnh. Đây là hai năm trước phụ thân phân phối ám vệ cho hắn. Vân gia ám vệ bồi dưỡng cực kỳ nghiêm khắc : từ các tinh cầu sưu tầm đến cô nhi tư chất thật tốt, sau đó trải qua đủ loại sàng lọc chọn lưu lại ưu tú nhất bồi dưỡng thành ám vệ. Tên ám vệ là từ thực lực quyết định. Ảnh Nhất, tên này liền ý nghĩa hắn ở trong ám vệ thực lực đứng hàng đầu.

Bởi vậy có thể thấy được Vân Hàm Phong cỡ nào quan tâm Vân Tả Ý . Lúc trước đem ám vệ tối có thực lực này an bài ở bên người Vân Tả Ý đều cẩn thận cầu sự đồng ý của Vân Tả Ý. Đương nhiên Vân Tả Ý đồng ý nguyên nhân lớn nhất là bởi vì Vân gia ám vệ chỉ biết nghe mệnh lệnh của người họ bảo vệ, người khác cho dù là Vân gia gia chủ cũng không nghe. Vân Hàm Phong cho hắn đi bảo hộ Vân Tả Ý liền ý nghĩa hắn hoàn toàn mất đi quyền khống chế đối với Ảnh Nhất.

" Ảnh Nhất, ngươi xác định chuyện đêm đó trừ bỏ bốn người chúng ta không ai biết?"

Ảnh dùng giọng điệu không cảm xúc trả lời:" Lúc ấy trong vòng ba trăm thước cách phòng thiếu gia, người hầu hộ vệ tổng cộng sáu người đều bị tiêu trừ trí nhớ, ở phụ cận không có phát hiện đồ vật ghi hình, khả năng bị người biết đến có thể tính là 0.127%."

“Ừ" Vân Tả Ý ừ một tiếng tỏ vẻ biết.

Nghe được Vân Tả Ý ngữ khí thản nhiên, Ảnh Nhất biết chính mình nên lui xuống, hướng Vân Tả Ý hành lễ sau lại giống như khi đến tiêu thất trong hư không.

……

Chuyện nên tới trốn cũng không xong. Ai ngờ khả năng 0.127% mà Ảnh Nhất báo cáo lại bị thành sự thật.

" Ý nhi ." Vân Tả Ý vừa mở cửa liền cảm nhận hàn khí lạnh lẽo bất thường , ngẩng đầu thấy Vân Hàm Phong nghiêm mặt âm trầm.

" Làm sao vậy phụ thân? " Vân Tả Ý hơi chột dạ, sẽ không bị phát hiện chứ ? Nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh trước sau như một.

Vân Hàm Phong nghe được Vân Tả Ý hỏi, trong mắt tối sầm một chút, áp lực mở miệng:" Ngươi còn muốn man tới khi nào?"

Cái gì? Sẽ không thật sự bị phát hiện? Như thế nào bị phát hiện ? Ảnh Nhất rõ ràng đã nói tỷ lệ bị phát hiện rất nhỏ a, cơ hồ có thể xem nhẹ không tính đến. Vân Tả Ý tự cường trấn định nhìn Vân Hàm Phong, làm bộ nghi hoặc nói: “Gạt cái gì a? "

Vân Hàm Phong rốt cuộc nhịn không được tức giận, giọng trầm thấp mang điểm chất vấn:" Nói. Đứa nhỏ kia là của ai?"

Ách? Vân Tả Ý có điểm phản ứng không đến, sao tự nhiên nói đứa nhỏ ở đây. Đứa nhỏ gì?

Nhìn thấy Vân Tả Ý phản ứng không hiểu, Vân Hàm Phong trở thành cam chịu, tim đau như xé đứng lên:" Đứa nhỏ trong bụng Phương Tuyết là của ngươi sao?"

" Đứa nhỏ trong bụng Phương Tuyết?" Tiếng sét giữa trời xanh. Vân Tả Ý tin tưởng không có chuyện gì làm người khiếp sợ so với chuyện này, đồng thời trong lòng dâng lên cảm giác buồn cười. Đứa nhỏ trong bụng Phương Tuyết, thì phải là của tiểu Vũ, này…… Tiểu Vũ thật sự quá mạnh mẻ đi. Đồng thời cũng biết việc này là như thế nào bị phát hiện. Hắn ngàn nghĩ vạn nghĩ nhưng không suy nghĩ đến khả năng này.

Vân Hàm Phong nghi hoặc xem Vân Tả Ý thần thái khiếp sợ, trong lòng dâng lên một tia hy vọng. Chẳng lẽ Ý nhi không biết, hoặc là nói đứa nhỏ kia không phải của Ý nhi :" Ý nhi , ngươi không biết đứa nhỏ kia? Đứa nhỏ kia không phải của ngươi sao?"

A, tai tiếng này nên mang hay không mang đây? Do dự ….nhưng khi hắn nhìn đến vẻ mặt Vân Hàm Phong mỏi mệt bi thương và ẩn ẩn mang theo chờ mong thì lập tức không nghĩ gạt hắn…… Vẫn là thẳng thắn đi, chỉ cần gạt mọi người, phụ thân không nên giấu diếm. Hơn nữa phụ thân đã biết, lừa gạt tiếp nói không chừng sẽ càng gạt càng loạn.

Vân Tả Ý chậm rãi gật đầu, châm chước dùng từ:" Phụ thân, đứa nhỏ quả thật không phải của ta."

Tâm tình Vân Hàm Phong nháy mắt sáng lên rất nhiều, nhưng tiếp theo lại rùng mình, nhìn Ý nhi :" Không phải của ngươi, vậy là ai?" Nữ nhân kia dám để cho Ý nhi đeo sừng, Ý nhi nhất định đã bị tổn thương đi.

Này," Là…… Tiểu Vũ." sau khi nhỏ giọng nói xong, nhìn đến sắc mặt Vân Hàm Phong trầm xuống, vội vàng giải thích nói:" Phụ thân, không nên trách tiểu Vũ, kia cũng không phải lỗi tiểu Vũ, là……"

Thấy chuyện này có ẩn tình khác, Vân Hàm Phong cũng khôi phục bình thường bình tĩnh, lắng nghe Vân Tả Ý :" Nói đi, chuyện gì xảy ra? "

" Ân, là như vậy, ngày đó buổi tối……"

…… Chờ Vân Tả Ý đem chuyện đêm đó phát sinh đại khái nói một lần xong, liền đứng yên ở một bên chờ Vân Hàm Phong tiêu hóa lời hắn kể.

Qua thật lâu sau Vân Hàm Phong ngẩng đầu lên nhìn chăm chú vào Vân Tả Ý , trong mắt tràn đầy thương tiếc:" Ý nhi tính toán xử lý chuyện này như thế nào?"

Ách, Vân Tả Ý không dự đoán được Vân Hàm Phong sẽ phản ứng loại này, sửng sốt một chút trả lời:" Chuyện này ta nghĩ giữ bí mật, dù sao làm cho ngoại nhân biết đối với danh dự Vân gia tương đương không tốt. Tiểu Vũ hắn không có gì sai, chỉ là trùng hợp ngày đó đến trong phòng ta uống bát tử hoa chúc kia. Hơn nữa nếu không phải hắn, người uống chén cháo kia chính là ta……"

Nghe tới lời này, trong mắt Vân Hàm Phong hiện lên tia hàn quang, lập tức che đậy không thấy.

“…… Về phần Phương Tuyết……" Đột nhiên nhớ tới Phương Tuyết sao dễ dàng mang thai xảo hợp như vậy, nói không chừng cũng do nàng thiết kế tốt lắm. Nếu ngày đó trúng chiêu chính là mình, nàng đồng dạng cũng rất có thể mang thai. Đối với chuyện kết thân cực kỳ coi trọng, Vân Tả Ý tưởng tượng đến Phương Tuyết cư nhiên lấy đứa nhỏ làm công cụ lợi dụng , trong lòng rất tức giận, hảo cảm với Phương Tuyết xuống thấp cực điểm.

Vẫn lẳng lặng nghe không ra tiếng, Vân Hàm Phong lúc này cắt ngang lời Vân Tả Ý:" Nữ nhân này không thể tha." Ngữ khí lạnh như băng đến xương.

Vân Tả Ý không có ý kiến gì, bản thân hắn cũng không phải hạng người thiện lương, nhưng mà:" Đứa nhỏ làm sao bây giờ?"

" Xoá sạch." Vân Hàm Phong lạnh lùng nói.

" Không được." Vân Tả Ý cau mày phản bác. Nghĩ đến một tiểu sinh mệnh còn chưa mở mắt xem thế giới đã bị phá hủy, trong lòng không thoải mái. Hơn nữa đứa nhỏ kia vẫn là của tiểu Vũ, hắn đem tiểu Vũ trở thành người chí thân, đứa nhỏ này ngay lúc hắn biết đến sự tồn tại cũng đã thừa nhận địa vị hắn trong lòng mình.

" Ý nhi , chẳng lẽ ngươi muốn giữ. Ngươi nên rõ ràng, ngươi cho rằng đứa nhỏ từ âm mưu sinh ra đi vào thế giới này về sau sẽ hạnh phúc sao? Trước không nói chuyện khác, nói đến cha mẹ hắn, Phương Tuyết nữ nhân kia sẽ yêu sản phẩm âm mưu thất bại sao, Vân Vũ Chí sẽ yêu chứng cớ xác minh hắn bị hãm hại sao?"

Vân Hàm Phong mỗi một lời dường như nện vào lòng hắn. Đúng vậy, đứa nhỏ từ nhỏ liền nhất định không chiếm được hạnh phúc. Cha mẹ thân sinh sẽ không yêu hắn, chỉ có hận ý, hơn nữa thân phận của hắn cũng vô cùng xấu hổ, em chồng chị dâu sở sinh, không thể bị thừa nhận.

Nhìn Vân Tả Ý lăng lăng bộ dáng, tâm Vân Hàm Phong tức khắc mềm xuống, đi lên ôm lấy người đang sững sờ, thuần túy ôm an ủi:" Ý nhi , ta không bức ngươi, ngươi chậm rãi suy nghĩ, chờ nghĩ tốt xong đem kết quả nói cho ta biết." Mềm nhẹ hôn lên tóc Vân Tả Ý, bất quá Vân Tả Ý còn tại sững sờ, cho nên không chú ý tới.

Vân Hàm Phong nhìn người trong lòng không chút phản ứng, thở dài, dắt Vân Tả Ý ngồi vào salon. Hắn rót một ly nước đặt ở trước mặt Tả Ý, lại nhìn Vân Tả Ý một lát mới cẩn thận bước nhẹ đi ra ngoài. Hắn còn rất nhiều việc cần làm. Hôn ước của Ý nhi có phải hay không nên giải trừ? Hắn cho tới bây giờ cũng chưa nghĩ tới hôn ước này sẽ duy trì đến thời điểm kết hôn thật sự, nhưng cũng không nghĩ tới sẽ chấm dứt nhanh như vậy.

……

Ngày hôm sau, khi Vân Tả Ý nói cho Vân Hàm Phong quyết định của mình, Vân Hàm Phong cả kinh.

" Cái gì? Ngươi phải lưu lại đứa nhỏ này?"

Vân Tả Ý cúi đầu trả lời:" Là, phụ thân, ta không nghĩ xoá đứa nhỏ." Vân Tả Ý biết hắn làm cho phụ thân thất vọng rồi, dù sao hiện tại xoá sạch đứa nhỏ giải trừ hôn ước là biện pháp sạch sẽ nhất.

" Ngươi……" Vân Tả Ý cúi đầu ngoan ngoãn nhận sai, bộ dáng đáng thương khiến Vân Hàm Phong muốn phát hỏa cũng không đành, hòa hoãn khẩu khí nói:" vậy thân phận đứa nhỏ giải quyết như thế nào?"

Vân Tả Ý đầu càng thấp, giọng âm càng nhỏ:" Ta cùng Phương Tuyết kết hôn……."

Cái gì? Vân Hàm Phong cơ hồ hoài nghi mình nghe lầm. Ý nhi vì đứa nhỏ cư nhiên nguyện ý cùng một nữ nhân như vậy kết hôn? Hơn nữa thừa nhận nó trở thành con mình.

" Không được, ta không đồng ý." Ý nhi nếu muốn cưới vợ cũng nên cưới một nữ nhân tốt, sao có thể lấy một người như vậy chứ. Hắn tuyệt không cho phép Ý nhi chịu ủy khuất.

" Phụ thân, ta đã quyết định, kỳ thật cưới ai ta cũng không để ý." Vân Tả Ý trong giọng nói mang theo thỉnh cầu cùng quyết tâm.

" Ngươi……"

……

Cuối cùng lần nói chuyện này vẫn như cũ lấy kết quả Vân Hàm Phong thất bại mà chấm dứt.

Vân Hàm Phong bất đắc dĩ dưới thúc giục của Vân Tả Ý đem yến hội thông báo giải trừ hôn ước đổi thành yến hội chân chính kết hôn.

Chuyện này đối với Phương Tuyết mà nói thật sự là thiên đại kinh hỉ. Vốn sau khi nàng biết được mình mang thai, một chút hy vọng may mắn sót lại đều bị đánh nát, chỉ còn chờ tin tức giải trừ hôn ước đến sẽ bỏ đứa nhỏ, hoàn toàn cáo biệt vị hôn phu. Nàng không nghĩ Vân Tả Ý coi trọng đứa nhỏ tới loại trình độ này, nguyện ý vì đứa nhỏ mà kết hôn cùng nàng. Mặc kệ nói như thế nào, mục đích của nàng đã đạt tới : sau khi được đến một đứa nhỏ, cùng Vân Tả Ý mau chóng kết hôn. Tuy rằng phụ thân đứa nhỏ không phải như dự tính ban đầu.

Phản ứng kích liệt nhất phải kể tới Vân Vũ Chí, nhưng Vân Tả Ý luôn tránh né không thấy hắn. Tìm không ra Vân Tả Ý, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn sự tình phát triển đi xuống. Trong lòng hắn trong hận Phương Tuyết tới cực điểm, kể cả những thân nhân cốt nhục liên quan thúc đẩy loại kết quả này cũng hận luôn.

……

Hôn lễ diễn ra cực kỳ đơn giản. Chỉ là ở chỗ đăng ký hôn nhân của liên minh đăng ký giấy tờ thành vợ chồng đúng pháp luật, tổ chức tiệc cưới chiêu cáo mọi người. Chú rễ từ đầu tới cuối đều không có xuất hiện, song phương cha mẹ chiêu đãi mọi người, hoàn thành tất cả thủ tục kết hôn của họ. Thời gian dùng không vượt qua hai ngày.

……

Đối với hôn lễ không có tân lang, mọi người nghị luận một đoạn thời gian sau liền bình ổn xuống. Dù sao mỗi ngày đều có tin tức mới phát sinh, đề tài để mọi người nghị luận cũng vĩnh viễn không thiếu.

……

Sau khi hôn lễ kết thúc, hết thảy tựa hồ cũng không có gì biến hóa. Vân Tả Ý như trước cùng Vân Hàm Phong mỗi ngày đều ở tại công ty, nhưng mỗi cách vài ngày Vân Tả Ý đều phải trở về nhìn xem tình trạng sức khỏe của Phương Tuyết như thế nào.
Tác giả : Biển Đam
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại