Khiết Phích Thiếu Gia
Chương 79
Ngẩng đầu đánh giá building trước mặt cao ngất ngưỡng trong tầng mây. Cả tòa kiến trúc màu bạc tản ra cảm giác lạnh lẽo cứng rắn. Tuy rằng không tận mắt thấy qua, nhưng Tả Ý vẫn hiểu biết về bố trí trong tòa building Vân Thiên – tổng bộ của Vân thị – này.
Vân Thiên building tổng cộng có 67 tầng, do 400 năm trước Vân thị bỏ vốn kiến tạo. Building từ tầng 1 đến tầng 20 dành cho buôn bán bình thường, trong đó bao gồm siêu thị bách hóa thị trường,shop nữ trang quần áo, nhà hàng khách sạn lớn..v.v…. Có thể nói đa dạng các mặt hàng. Tại hai mươi tầng này, người ta có thể mua đủ nhu yếu phẩm hằng ngày. Bốn mươi bảy tầng còn lại là nơi công tác của công nhân Vân thị.
Trong đầu nhớ lại tư liệu, Vân Tả Ý theo dòng người đi vào building. Dòng người ở tiến vào building sau liền tuyển cho mình tầng thương phẩm muốn mua, dùng thang máy lên các lầu. Vân Tả Ý đứng tại chỗ nhìn các khách hàng cùng bốn phía các dạng buôn bán làm cho người ta hoa cả mắt. Xem ra tư liệu giới thiệu thật đúng là không giả. Nơi này hàng hóa đa dạng thật sự đầy đủ hết, từ ẩm thực đến trang phục đều có.
Hoàn toàn không biết nơi này, Vân Tả Ý quyết định đi theo dòng người đi, bất quá hắn vẫn cẩn thận cùng mọi người duy trì khoảng cách. Quả nhiên, đi theo dòng người, Vân Tả Ý chỉ chốc lát tìm tới rồi vị trí thang máy. Vân Tả Ý nhìn thang máy trước mặt, tuy rằng so với địa cầu rất tiên tiến, đã hoàn toàn giải quyết cảm giác không trọng lực không khỏe nhưng vẫn cùng địa cầu giống nhau một điểm: là thang máy. Mặt nhăn mày nhíu, Vân Tả Ý quyết định không vào chỗ náo nhiệt đó, xoay người đi tìm cầu thang bộ. Đúng vậy, thang máy nơi này cùng địa cầu đều chật chội giống nhau, Vân Tả Ý như thế nào có thể chịu được đông người quanh mình, đi thang bộ vẫn là tốt hơn. Hơn nữa kiếp trước số lần Vân Tả Ý đi thang bộ nhiều hơn đi thang máy.
Rốt cục, Vân Tả Ý tìm được thang lầu ở cách đó khôngxa, nhưng khi chuẩn bị đi lên Vân Tả Ý dường như đã quên một vấn đề.
Lầu một…… Lầu hai…… Lầu ba…… Ở thời điểm lầu thứ chín, Vân Tả Ý rốt cục thở hổn hển ngừng lại, cảm thấy tay chân như nhũn ra, trước mắt cũng từng đợt biến thành màu đen. Hắn như thế nào đã quên, hắn hiện tại không có nội lực, thể chất thậm chí ngay cả người thường đều so ra kém, làm sao có thể giống như kiếp trước tùy tiện liền đi hơn mười tầng lầu. Căm giận nhìn tầng tầng lớp lớp bậc thang, hắn không tin mình hiện tại đã tới nông nỗi ngay cả nho nhỏ cầu thang đều ứng phó không được.
Vân Tả Ý nhắm mắt điều tiết lại tiết tấu hô hấp, làm cho chính mình mau chóng khôi phục thể lực….Một âm thanh bước chân đi vọng từ xa đến gần, trầm ổn ở hàng hiên không một bóng người thành phá lệ nghe thấy được, nhưng Vân Tả Ý như trước không mở mắt, chỉ dựa vào kinh nghiệm phán đoán chủ nhân cước bộ là nam . Hẳn cũng là người không thích đi thang máy đi. Vân Tả Ý không mở to mắt, ngoại trừ do không hiếu kỳ còn do không nghĩ gây chuyện. Nhưng hắn không nhận nhạ người khác, người khác vẫn sẽ đến trêu chọc hắn.
" Ngươi không đi được?" giọng nam trầm thấp dễ nghe ở bên tai vang lên.
Vân Tả Ý bất đắc dĩ mở mắt. Thiện ý người khác không thể bỏ mặc đi. Ngẩng đầu nhìn mắt nam nhân, ân, thành thục anh tuấn nam nhân, thuộc loại người thành công, trong miệng thản nhiên trả lời:" Không có việc gì."
" Sao không đi thang máy?" Ánh mắt thật khá , rất trầm tĩnh, nam hài kỳ quái này dường như mệt không nhẹ a.
" Không muốn." Người này như thế nào phiền quá, bọn họ bộ không biết, vấn đông vấn tây thật sự là xen vào việc của người khác sao. Cảm thấy mình nghỉ ngơi không sai biệt lắm, Vân Tả Ý bắt đầu leo tiếp lên thang lầu.
Một lầu…… Lại một lầu…… Vân Tả Ý cố gắng khống chế hô hấp, tận lực làm cho chính mình dùng ít nhất thể lực lên càng nhiều bậc thang. Vân Tả Ý cố gắng hiệu quả hiển lộ rõ ràng. Hắn chỉ dừng lại tầng 15 nghỉ ngơi một phút đồng hồ, thời điểm khác đều không dừng lại . Bất quá Vân Tả Ý phát hiện nam nhân thích xen vào việc người khác kia cũng đi theo sau hắn lên lầu. Nam nhân kia đi thực rõ ràng nhẹ nhàng, giống như hắn ở kiếp trước, hơi thở không nhanh không đứt quảng một chút nào, nhưng lại luôn ở phía sau Tả Ý. Chính mình đi lên muốn chết muốn sống, hắn còn cố tình đi theo phía sau, này không phải rõ ràng muốn người ta oán hận sao? Bất quá nam nhân từ lúc đi theo phía sau cũng không có lắm miệng hỏi hắn vấn đề. Hắn cũng không bắt ép được gì, hàng hiên này là nơi công cộng, chẳng lẽ cấm người ta theo sau sao. Vì thế Vân Tả Ý buồn nghẹn họng cố lên tới rồi tầng hai mươi.
Tới rồi tầng hai mươi, Vân Tả Ý giống như mới vừa từ trong nước đi ra, toàn thân đều ướt đẫm mồ hôi, cổ họng từng đợt phát đau, cơ hồ vô lực đứng vững. Nam nhân theo phía sau dường như lương tâm đột nhiên thức tỉnh, muốn đi lên phù giúp Vân Tả Ý. Vân Tả Ý nghiêng người tránh ra, đi đến quầy tiếp tân nơi đó.
Một trong hai tiểu thư tiếp tân xinh đẹp đứng lên lễ phép hỏi:" Chào ngài, xin hỏi ngài có chuyện gì?"
" Ta tìm Vân tổng của các ngươi."
" Xin hỏi ngài có hẹn trước không ?" tiểu thư sửng sốt một chút vẫn như cũ lễ phép hỏi.
Vân Tả Ý bởi vì cảm giác mệt mỏi mê muội mà nheo mắt lại. Giọng nói thanh thúy của tiếp tân dường như cũng biến xa xôi hẳn, chống đỡ nói:" Không có, nhưng ngươi nói cho hắn Vân Tả Ý tìm hắn, hắn sẽ gặp."
" A, này……" Hai quầy tiểu thư do dự nhìn nhau. Vân Tả Ý ? Kia không phải tên của thiếu chủ sao? Lần trước Tiểu Nhã đi chuẩn bị yến hội sinh nhật của Thiếu chủ về khoe với các nàng một trận ra trò, nói Thiếu chủ là tuyệt thế mĩ thiếu niên như thế nào như thế nào. Các nàng nghe đều hâm mộ muốn chết, nhưng mà Tiểu Nhã nói thiếu chủ không phải tóc đen mắt đen sao, còn là tuyệt thế mĩ thiếu niên? Nhìn xem người trước mặt chỉ có thể xưng thanh tú thiếu niên. Thiếu niên này nhất định không phải Thiếu chủ, nhìn dáng vẻ của hắn còn chưa trưởng thành đâu. Có lẽ lời nói của hắn không rõ ràng, hắn là đến giúp thiếu chủ truyền lời đi. Vậy có nên truyền hay không đây? Tốt nhất nên báo thư ký nghe trước, miễn cho thật sự chậm trễ việc.
Các tiếp tân tiểu thư nghĩ tốt xong, nói:" Xin chờ một chút." Sau đó liền liền gọi cho thư ký, đem tình huống kể rõ, nghe thấy thư ký cũng đồng dạng tự hỏi một chút, cuối cùng làm giống như quầy tiểu thư lựa chọn, báo cho Vân Hàm Phong .
" Chuyện gì." Vân Hàm Phong giọng lạnh như băng làm cho thư ký nuốt nước miếng một cái, nhưng vẫn rất nhanh báo xong tình huống.
Vân Thiên building tổng cộng có 67 tầng, do 400 năm trước Vân thị bỏ vốn kiến tạo. Building từ tầng 1 đến tầng 20 dành cho buôn bán bình thường, trong đó bao gồm siêu thị bách hóa thị trường,shop nữ trang quần áo, nhà hàng khách sạn lớn..v.v…. Có thể nói đa dạng các mặt hàng. Tại hai mươi tầng này, người ta có thể mua đủ nhu yếu phẩm hằng ngày. Bốn mươi bảy tầng còn lại là nơi công tác của công nhân Vân thị.
Trong đầu nhớ lại tư liệu, Vân Tả Ý theo dòng người đi vào building. Dòng người ở tiến vào building sau liền tuyển cho mình tầng thương phẩm muốn mua, dùng thang máy lên các lầu. Vân Tả Ý đứng tại chỗ nhìn các khách hàng cùng bốn phía các dạng buôn bán làm cho người ta hoa cả mắt. Xem ra tư liệu giới thiệu thật đúng là không giả. Nơi này hàng hóa đa dạng thật sự đầy đủ hết, từ ẩm thực đến trang phục đều có.
Hoàn toàn không biết nơi này, Vân Tả Ý quyết định đi theo dòng người đi, bất quá hắn vẫn cẩn thận cùng mọi người duy trì khoảng cách. Quả nhiên, đi theo dòng người, Vân Tả Ý chỉ chốc lát tìm tới rồi vị trí thang máy. Vân Tả Ý nhìn thang máy trước mặt, tuy rằng so với địa cầu rất tiên tiến, đã hoàn toàn giải quyết cảm giác không trọng lực không khỏe nhưng vẫn cùng địa cầu giống nhau một điểm: là thang máy. Mặt nhăn mày nhíu, Vân Tả Ý quyết định không vào chỗ náo nhiệt đó, xoay người đi tìm cầu thang bộ. Đúng vậy, thang máy nơi này cùng địa cầu đều chật chội giống nhau, Vân Tả Ý như thế nào có thể chịu được đông người quanh mình, đi thang bộ vẫn là tốt hơn. Hơn nữa kiếp trước số lần Vân Tả Ý đi thang bộ nhiều hơn đi thang máy.
Rốt cục, Vân Tả Ý tìm được thang lầu ở cách đó khôngxa, nhưng khi chuẩn bị đi lên Vân Tả Ý dường như đã quên một vấn đề.
Lầu một…… Lầu hai…… Lầu ba…… Ở thời điểm lầu thứ chín, Vân Tả Ý rốt cục thở hổn hển ngừng lại, cảm thấy tay chân như nhũn ra, trước mắt cũng từng đợt biến thành màu đen. Hắn như thế nào đã quên, hắn hiện tại không có nội lực, thể chất thậm chí ngay cả người thường đều so ra kém, làm sao có thể giống như kiếp trước tùy tiện liền đi hơn mười tầng lầu. Căm giận nhìn tầng tầng lớp lớp bậc thang, hắn không tin mình hiện tại đã tới nông nỗi ngay cả nho nhỏ cầu thang đều ứng phó không được.
Vân Tả Ý nhắm mắt điều tiết lại tiết tấu hô hấp, làm cho chính mình mau chóng khôi phục thể lực….Một âm thanh bước chân đi vọng từ xa đến gần, trầm ổn ở hàng hiên không một bóng người thành phá lệ nghe thấy được, nhưng Vân Tả Ý như trước không mở mắt, chỉ dựa vào kinh nghiệm phán đoán chủ nhân cước bộ là nam . Hẳn cũng là người không thích đi thang máy đi. Vân Tả Ý không mở to mắt, ngoại trừ do không hiếu kỳ còn do không nghĩ gây chuyện. Nhưng hắn không nhận nhạ người khác, người khác vẫn sẽ đến trêu chọc hắn.
" Ngươi không đi được?" giọng nam trầm thấp dễ nghe ở bên tai vang lên.
Vân Tả Ý bất đắc dĩ mở mắt. Thiện ý người khác không thể bỏ mặc đi. Ngẩng đầu nhìn mắt nam nhân, ân, thành thục anh tuấn nam nhân, thuộc loại người thành công, trong miệng thản nhiên trả lời:" Không có việc gì."
" Sao không đi thang máy?" Ánh mắt thật khá , rất trầm tĩnh, nam hài kỳ quái này dường như mệt không nhẹ a.
" Không muốn." Người này như thế nào phiền quá, bọn họ bộ không biết, vấn đông vấn tây thật sự là xen vào việc của người khác sao. Cảm thấy mình nghỉ ngơi không sai biệt lắm, Vân Tả Ý bắt đầu leo tiếp lên thang lầu.
Một lầu…… Lại một lầu…… Vân Tả Ý cố gắng khống chế hô hấp, tận lực làm cho chính mình dùng ít nhất thể lực lên càng nhiều bậc thang. Vân Tả Ý cố gắng hiệu quả hiển lộ rõ ràng. Hắn chỉ dừng lại tầng 15 nghỉ ngơi một phút đồng hồ, thời điểm khác đều không dừng lại . Bất quá Vân Tả Ý phát hiện nam nhân thích xen vào việc người khác kia cũng đi theo sau hắn lên lầu. Nam nhân kia đi thực rõ ràng nhẹ nhàng, giống như hắn ở kiếp trước, hơi thở không nhanh không đứt quảng một chút nào, nhưng lại luôn ở phía sau Tả Ý. Chính mình đi lên muốn chết muốn sống, hắn còn cố tình đi theo phía sau, này không phải rõ ràng muốn người ta oán hận sao? Bất quá nam nhân từ lúc đi theo phía sau cũng không có lắm miệng hỏi hắn vấn đề. Hắn cũng không bắt ép được gì, hàng hiên này là nơi công cộng, chẳng lẽ cấm người ta theo sau sao. Vì thế Vân Tả Ý buồn nghẹn họng cố lên tới rồi tầng hai mươi.
Tới rồi tầng hai mươi, Vân Tả Ý giống như mới vừa từ trong nước đi ra, toàn thân đều ướt đẫm mồ hôi, cổ họng từng đợt phát đau, cơ hồ vô lực đứng vững. Nam nhân theo phía sau dường như lương tâm đột nhiên thức tỉnh, muốn đi lên phù giúp Vân Tả Ý. Vân Tả Ý nghiêng người tránh ra, đi đến quầy tiếp tân nơi đó.
Một trong hai tiểu thư tiếp tân xinh đẹp đứng lên lễ phép hỏi:" Chào ngài, xin hỏi ngài có chuyện gì?"
" Ta tìm Vân tổng của các ngươi."
" Xin hỏi ngài có hẹn trước không ?" tiểu thư sửng sốt một chút vẫn như cũ lễ phép hỏi.
Vân Tả Ý bởi vì cảm giác mệt mỏi mê muội mà nheo mắt lại. Giọng nói thanh thúy của tiếp tân dường như cũng biến xa xôi hẳn, chống đỡ nói:" Không có, nhưng ngươi nói cho hắn Vân Tả Ý tìm hắn, hắn sẽ gặp."
" A, này……" Hai quầy tiểu thư do dự nhìn nhau. Vân Tả Ý ? Kia không phải tên của thiếu chủ sao? Lần trước Tiểu Nhã đi chuẩn bị yến hội sinh nhật của Thiếu chủ về khoe với các nàng một trận ra trò, nói Thiếu chủ là tuyệt thế mĩ thiếu niên như thế nào như thế nào. Các nàng nghe đều hâm mộ muốn chết, nhưng mà Tiểu Nhã nói thiếu chủ không phải tóc đen mắt đen sao, còn là tuyệt thế mĩ thiếu niên? Nhìn xem người trước mặt chỉ có thể xưng thanh tú thiếu niên. Thiếu niên này nhất định không phải Thiếu chủ, nhìn dáng vẻ của hắn còn chưa trưởng thành đâu. Có lẽ lời nói của hắn không rõ ràng, hắn là đến giúp thiếu chủ truyền lời đi. Vậy có nên truyền hay không đây? Tốt nhất nên báo thư ký nghe trước, miễn cho thật sự chậm trễ việc.
Các tiếp tân tiểu thư nghĩ tốt xong, nói:" Xin chờ một chút." Sau đó liền liền gọi cho thư ký, đem tình huống kể rõ, nghe thấy thư ký cũng đồng dạng tự hỏi một chút, cuối cùng làm giống như quầy tiểu thư lựa chọn, báo cho Vân Hàm Phong .
" Chuyện gì." Vân Hàm Phong giọng lạnh như băng làm cho thư ký nuốt nước miếng một cái, nhưng vẫn rất nhanh báo xong tình huống.
Tác giả :
Biển Đam