Khiết Phích Thiếu Gia
Chương 69
p/s: thí thí = mông (ở đây nói chữ “mông" nghe phô quá nên mình đổi sang chữ “thí thí" hay dùng trong phụ tử văn. Tiếng Hán Việt là “kiều đồn" nhưng nghe không hay bằng “thí thí", mình thích “thí thí" hơn)
dục hỏa = ngọn lửa dục vọng
Vân Hàm Phong thần sắc có chút cứng ngắc, trong lòng lại mâu thuẫn, muốn lưu lại hay không? Có thể nhìn Ý nhi thay quần áo là cơ hội ngàn năm một thuở, nhưng mình có thể chịu đựng được sao? Vân Hàm Phong lần đầu tiên đối với định lực bản thân sinh ra không tự tin…… Ngay tại Vân Hàm Phong lâm vào mâu thuẫn ‘lưu hay không lưu’, Vân Tả Ý đã bắt đầu cởi.
Ngón tay tinh tế thon dài nhẹ cởi bỏ đồng phục hội trưởng, rộng thùng đồng phục màu đen không có gì trở ngại, cực kỳ tự nhiên trượt xuống…… Quần áo kia giống như rơi xuống trong lòng Vân Hàm Phong, tim không khỏi đập nhanh……
Vân Tả Ý trước kia chưa bao giờ thay quần áo trước mặt người khác . Bởi vì chưa khai quá tiền lệ cho nên dưỡng thành thói quen khi thay quần áo nhất định phải ở chốn không người thay. Chuyện tình lần này coi như đánh vỡ lệ thường. Đợi cho chân chính bắt đầu thoát y, Vân Tả Ý trừ bỏ khi bắt đầu có điểm không được tự nhiên, một lát sau cũng hiểu được không có gì. Thật sự không có gì, trừ bỏ bên cạnh có thêm người bàng quan xem, thay quần áo không có gì khác biệt. Động tác Vân Tả Ý biến tự nhiên hẳn, thoát y tốc độ cũng nhanh không ít, tay di động đến áo sơ mi. Mỗi khi cởi bỏ một nút thắt Vân Hàm Phong hô hấp liền ồ ồ chia ra, làn da trắng nõn nhẵn nhụi cũng theo một tấc tấc lỏa lồ trong tầm mắt Vân Hàm Phong…… Vân Tả Ý cởi xong áo sơ mi, trên thân trần trụi lập tức rơi vào ánh mắt nóng cháy của Vân Hàm Phong ……
Trắng nõn ngực hơi hơi phập phồng, thắt lưng tinh tế mềm mại, da thịt bóng loáng như sữa như bạch ngọc, hai điểm đỏ sẫm trước ngực càng thêm hấp dẫn, làm cho không khỏi nghĩ muốn ngậm vào miệng hảo hảo yêu thương…… Vân Hàm Phong nhìn đến miệng khô lưỡi khô, phía dưới thân thậm chí đều nổi lên phản ứng. Nhưng cái này cũng chưa tính là gì, bởi vì tay Vân Tả Ý đã muốn chuyển tới quần trong còn sót lại trên người……
" Rầm " phòng ngủ yên tĩnh đột nhiên vang lên một tiếng đổ, Vân Tả Ý chấn kinh nhìn lại. Nguyên lai vừa rồi là Vân Hàm Phong đột nhiên đứng lên, động tác quá lớn khiến cho tiếng vang.
" Phụ thân?" Vân Tả Ý nghi hoặc nhìn Vân Hàm Phong .
" Ách, ha ha, ta có việc, đi ra ngoài chờ ngươi." Vân Hàm Phong xấu hổ vội vàng nói xong bỏ chạy.
Sao vậy chứ ? Vân Tả Ý lăng lăng nhìn cánh cửa bị đóng sầm mạnh mẽ.
Ra phòng ngủ Vân Hàm Phong rốt cục thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong đầu cũng không tự giác hồi tưởng vừa mới nhìn đến…… Cặp đùi mềm dẻo thon dài, hai thí thí cao tròn, còn có cái kia lẳng lặng nằm ở giữa bụi cỏ mềm mại của nam nhân…… Vân Hàm Phong vội vàng đánh gảy suy nghĩ của mình, lại phát hiện dục hỏa không có biến mất, lại vì vừa mới hồi tưởng cảnh tượng trong đầu mà có xu thế lớn hơn. Cố gắng một lúc sau, ý thức được chỉ dựa vào nghị lực không thể biến mất dục hỏa mãnh liệt kia, đành phải trở về phòng ngoan ngoãn đi tắm nước lạnh.
…..
Phủ công tước Ngải Lan.
Ngải Lan là một dòng họ nổi danh lừng lẫy, dòng họ từng vì thành lập Ti Lâm đế quốc lập hạ công lao hãn mã. Hơn nữa Ngải Lan gia tộc vẫn luôn có người tài ba đi ra, mỗi một người đều ở đế quốc chiếm địa vị cao. Đời Ngải Lan gia chủ hiện tại giữ chức Tể tướng, ủng hộ đại hoàng tử Âu Lý Ti Lâm, hơn nữa Ngải Lan công tử Ngải lan Đề Bản là bạn chơi từ nhỏ của đại hoàng tử.
" Tử Trúc, ngươi muốn đi đâu?" Ngải Lan Đề Bản, cũng chính là thanh niên cùng đi với Tử Trúc ở Thiên Hành lữ quán, vẻ mặt hứng thú hỏi.
" Không có." Tử Trúc lãnh nghiêm mặt trả lời.
" Thiết, lừa ai a. Ta chưa từng gặp qua ngươi trịnh trọng thay quần áo như vậy. Ngay cả khi ta dẫn ngươi đi diện kiến hoàng đế bệ hạ, khuyên ngươi đổi một bộ quần áo chính thức ngươi cũng chưa để ý. Ngươi muốn đi đâu? Muốn làm long trọng như vậy là tham gia yến hội hay là đi hẹn hò ?"
" Yến hội." Tử Trúc nhìn vẻ mặt vô lại vô cùng của Đề Bản, động tác vẫn không ngừng mặc lễ phục phiền phức…… Một lát sau chú ý tới Đề Bản nhìn hắn giống như mê gái sắp chảy nước miếng, hắn đương nhiên biết Đề Bản không phải nhìn mình chảy nước miếng, nhíu chặt mi hỏi:" Lại có chuyện gì?"
" A, ha ha, Tử Trúc a. Quần áo này ngươi lấy từ đâu tới a? Thực uy phong a. Hôm nào cho ta một bộ đi." Nói xong còn không đã ghiền đi lên sờ soạng. Ân, xúc cảm kỳ dị quá, bóng loáng không giống vải dệt nhưng thật thoải mái .
Tử Trúc mày mặt nhăn càng nhiều:" Đây là gia tộc phục sức, không thể cho ngươi."
Đề Bản nghe xong âm thầm lưu tâm, hắn cho đến bây giờ vẫn tra không ra gia tộc của Tử Trúc, có lẽ đây là cơ hội. Lập tức làm duyên nghiêm mặt hỏi :" Trúc~~~ cử hành ở đâu vậy ? Có thể mang ta đi theo không ?"
Tử Trúc nghe tiếng nài nỉ không khỏi muốn nổi da gà, cả giận nói:" Ta không phải nói không được dùng loại âm thanh này nói chuyện với ta sao, ngươi như thế nào lại tái phát?"
" Ha ha, Tử Trúc, chỉ cần ngươi mang ta đi theo, ta liền tuyệt đối không dùng nữa." Đề Bản ngây ngô cười lấy lòng.
Tử Trúc cau mày nhìn Đề Bản một hồi mới mở miệng :" Ngay tại tổng *** Thiên Hành lữ quán cử hành, về phần mang ngươi đi theo……" Tử Trúc trầm ngâm.
Đề Bản nghe xong nhãn tình sáng lên. Hắn đã sớm biết chuyện Thiên Hành lữ quán thần bí ngừng kinh doanh, buổi sáng hôm nay lại kỳ quái mở cửa, xem giống như phải chuẩn bị một yến hội long trọng. Nhưng các đại nhân vật của đế quốc một người cũng không mời, những người được mời thì cho tới bây giờ đều chưa thấy qua, khí độ của bọn họ lại không giống tiểu nhân vật. Các thế lực đã mất thiên đại khí lực đều không tra ra lai lịch những người đó. Cha hắn thân là Tể tướng đương triều, đang ở trong hoàng cung cùng quốc vương sốt ruột đâu, không nghĩ tới bên cạnh mình còn có một người được mời đến. Đề Bản càng đề cao phán đoán thân phận của Tử Trúc. Lần này nhất định phải đi theo, nói cái gì cũng muốn biết rõ ràng về Tử Trúc, hơn nữa hắn có dự cảm sau lưng yến hội cất dấu một thiên đại bí mật…… Đề Bản đang nghiêm mặt, biểu tình càng thêm nhiệt liệt.
Tử Trúc cuối cùng bởi vì không ngăn cản được ánh mắt chờ mong đáng thương của Đề Bản, gật đầu đáp ứng. Cử hành lễ mừng sinh nhật ở tinh cầu này chắc sẽ không bày ra công nghệ kỹ thuật cao gì đó, hơn nữa khi bọn họ nói chuyện đều sẽ dùng ngôn ngữ của liên minh, người trên tinh cầu này nghe không hiểu.
" Da, A ha ha…… Thật sự rất cảm ơn ngươi. Tử Trúc, ngươi thật sự là phúc tinh của ta……" Đề Bản cao hứng cười khen ngợi không dứt, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, ngừng cười lại, thật cẩn thận nhìn Tử Trúc.
" Lại làm sao vậy?" Tử Trúc đang thắt nơ, nhìn đến bộ dáng cầu người rõ ràng của Đề Bản, không kiên nhẫn hỏi.
" Ha ha, a, cũng không có gì, ta chính là…… hỏi ngươi, có thể không…… mang theo một người nữa?" Đề Bản vừa hỏi vừa quan sát sắc mặt Tử Trúc.
" Hừ, ngươi muốn dẫn liền dẫn theo đi, dù sao cũng đã muốn đem ngươi thêm một người cũng không sao. Nhanh kêu hắn đến, ta chuẩn bị quần áo cho các ngươi. Nhớ kỹ, các ngươi tới nơi đó về sau thân phận là trợ thủ của ta, không được nói chuyện, không được chạy loạn, chỉ để ý đi theo phía sau ta thì tốt rồi."
" Vâng , vâng, vâng, ta nhớ kỹ." Đề Bản không ngừng gật đầu.
" Ừ,vậy được rồi, ngươi nhanh đi đem người kia đến, thời gian không nhiều lắm."
" Ta lập tức sẽ trở lại, ngươi phải chờ ta a." Đề Bản vội vàng nói xong liền hoả tốc chạy ra ngoài.
……
Khi Tử Trúc thấy người Đề Bản mang đến không khỏi hối hận sao lúc ấy dễ dàng đáp ứng. Nhìn Âu Lý Ti lâm, cũng chính là đại hoàng tử của quốc gia này, gật đầu có lễ xong hung hăng trừng mắt Đề Bản một cái, đem quần áo cấp cho hai người :"Các ngươi nhanh lên thay đồ đi, phải nhớ kỹ lời ta nói."
Hai người tiếp nhận, trịnh trọng gật đầu, bắt đầu thay đổi quần áo.
Tử Trúc đi ra ngoài cửa ngửa đầu nhìn không trung, lăng lăng có chút xuất thần, trong đầu hiện lên thủ trạc trên tay Vân Tả Ý. Là hắn sao???
……
dục hỏa = ngọn lửa dục vọng
Vân Hàm Phong thần sắc có chút cứng ngắc, trong lòng lại mâu thuẫn, muốn lưu lại hay không? Có thể nhìn Ý nhi thay quần áo là cơ hội ngàn năm một thuở, nhưng mình có thể chịu đựng được sao? Vân Hàm Phong lần đầu tiên đối với định lực bản thân sinh ra không tự tin…… Ngay tại Vân Hàm Phong lâm vào mâu thuẫn ‘lưu hay không lưu’, Vân Tả Ý đã bắt đầu cởi.
Ngón tay tinh tế thon dài nhẹ cởi bỏ đồng phục hội trưởng, rộng thùng đồng phục màu đen không có gì trở ngại, cực kỳ tự nhiên trượt xuống…… Quần áo kia giống như rơi xuống trong lòng Vân Hàm Phong, tim không khỏi đập nhanh……
Vân Tả Ý trước kia chưa bao giờ thay quần áo trước mặt người khác . Bởi vì chưa khai quá tiền lệ cho nên dưỡng thành thói quen khi thay quần áo nhất định phải ở chốn không người thay. Chuyện tình lần này coi như đánh vỡ lệ thường. Đợi cho chân chính bắt đầu thoát y, Vân Tả Ý trừ bỏ khi bắt đầu có điểm không được tự nhiên, một lát sau cũng hiểu được không có gì. Thật sự không có gì, trừ bỏ bên cạnh có thêm người bàng quan xem, thay quần áo không có gì khác biệt. Động tác Vân Tả Ý biến tự nhiên hẳn, thoát y tốc độ cũng nhanh không ít, tay di động đến áo sơ mi. Mỗi khi cởi bỏ một nút thắt Vân Hàm Phong hô hấp liền ồ ồ chia ra, làn da trắng nõn nhẵn nhụi cũng theo một tấc tấc lỏa lồ trong tầm mắt Vân Hàm Phong…… Vân Tả Ý cởi xong áo sơ mi, trên thân trần trụi lập tức rơi vào ánh mắt nóng cháy của Vân Hàm Phong ……
Trắng nõn ngực hơi hơi phập phồng, thắt lưng tinh tế mềm mại, da thịt bóng loáng như sữa như bạch ngọc, hai điểm đỏ sẫm trước ngực càng thêm hấp dẫn, làm cho không khỏi nghĩ muốn ngậm vào miệng hảo hảo yêu thương…… Vân Hàm Phong nhìn đến miệng khô lưỡi khô, phía dưới thân thậm chí đều nổi lên phản ứng. Nhưng cái này cũng chưa tính là gì, bởi vì tay Vân Tả Ý đã muốn chuyển tới quần trong còn sót lại trên người……
" Rầm " phòng ngủ yên tĩnh đột nhiên vang lên một tiếng đổ, Vân Tả Ý chấn kinh nhìn lại. Nguyên lai vừa rồi là Vân Hàm Phong đột nhiên đứng lên, động tác quá lớn khiến cho tiếng vang.
" Phụ thân?" Vân Tả Ý nghi hoặc nhìn Vân Hàm Phong .
" Ách, ha ha, ta có việc, đi ra ngoài chờ ngươi." Vân Hàm Phong xấu hổ vội vàng nói xong bỏ chạy.
Sao vậy chứ ? Vân Tả Ý lăng lăng nhìn cánh cửa bị đóng sầm mạnh mẽ.
Ra phòng ngủ Vân Hàm Phong rốt cục thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong đầu cũng không tự giác hồi tưởng vừa mới nhìn đến…… Cặp đùi mềm dẻo thon dài, hai thí thí cao tròn, còn có cái kia lẳng lặng nằm ở giữa bụi cỏ mềm mại của nam nhân…… Vân Hàm Phong vội vàng đánh gảy suy nghĩ của mình, lại phát hiện dục hỏa không có biến mất, lại vì vừa mới hồi tưởng cảnh tượng trong đầu mà có xu thế lớn hơn. Cố gắng một lúc sau, ý thức được chỉ dựa vào nghị lực không thể biến mất dục hỏa mãnh liệt kia, đành phải trở về phòng ngoan ngoãn đi tắm nước lạnh.
…..
Phủ công tước Ngải Lan.
Ngải Lan là một dòng họ nổi danh lừng lẫy, dòng họ từng vì thành lập Ti Lâm đế quốc lập hạ công lao hãn mã. Hơn nữa Ngải Lan gia tộc vẫn luôn có người tài ba đi ra, mỗi một người đều ở đế quốc chiếm địa vị cao. Đời Ngải Lan gia chủ hiện tại giữ chức Tể tướng, ủng hộ đại hoàng tử Âu Lý Ti Lâm, hơn nữa Ngải Lan công tử Ngải lan Đề Bản là bạn chơi từ nhỏ của đại hoàng tử.
" Tử Trúc, ngươi muốn đi đâu?" Ngải Lan Đề Bản, cũng chính là thanh niên cùng đi với Tử Trúc ở Thiên Hành lữ quán, vẻ mặt hứng thú hỏi.
" Không có." Tử Trúc lãnh nghiêm mặt trả lời.
" Thiết, lừa ai a. Ta chưa từng gặp qua ngươi trịnh trọng thay quần áo như vậy. Ngay cả khi ta dẫn ngươi đi diện kiến hoàng đế bệ hạ, khuyên ngươi đổi một bộ quần áo chính thức ngươi cũng chưa để ý. Ngươi muốn đi đâu? Muốn làm long trọng như vậy là tham gia yến hội hay là đi hẹn hò ?"
" Yến hội." Tử Trúc nhìn vẻ mặt vô lại vô cùng của Đề Bản, động tác vẫn không ngừng mặc lễ phục phiền phức…… Một lát sau chú ý tới Đề Bản nhìn hắn giống như mê gái sắp chảy nước miếng, hắn đương nhiên biết Đề Bản không phải nhìn mình chảy nước miếng, nhíu chặt mi hỏi:" Lại có chuyện gì?"
" A, ha ha, Tử Trúc a. Quần áo này ngươi lấy từ đâu tới a? Thực uy phong a. Hôm nào cho ta một bộ đi." Nói xong còn không đã ghiền đi lên sờ soạng. Ân, xúc cảm kỳ dị quá, bóng loáng không giống vải dệt nhưng thật thoải mái .
Tử Trúc mày mặt nhăn càng nhiều:" Đây là gia tộc phục sức, không thể cho ngươi."
Đề Bản nghe xong âm thầm lưu tâm, hắn cho đến bây giờ vẫn tra không ra gia tộc của Tử Trúc, có lẽ đây là cơ hội. Lập tức làm duyên nghiêm mặt hỏi :" Trúc~~~ cử hành ở đâu vậy ? Có thể mang ta đi theo không ?"
Tử Trúc nghe tiếng nài nỉ không khỏi muốn nổi da gà, cả giận nói:" Ta không phải nói không được dùng loại âm thanh này nói chuyện với ta sao, ngươi như thế nào lại tái phát?"
" Ha ha, Tử Trúc, chỉ cần ngươi mang ta đi theo, ta liền tuyệt đối không dùng nữa." Đề Bản ngây ngô cười lấy lòng.
Tử Trúc cau mày nhìn Đề Bản một hồi mới mở miệng :" Ngay tại tổng *** Thiên Hành lữ quán cử hành, về phần mang ngươi đi theo……" Tử Trúc trầm ngâm.
Đề Bản nghe xong nhãn tình sáng lên. Hắn đã sớm biết chuyện Thiên Hành lữ quán thần bí ngừng kinh doanh, buổi sáng hôm nay lại kỳ quái mở cửa, xem giống như phải chuẩn bị một yến hội long trọng. Nhưng các đại nhân vật của đế quốc một người cũng không mời, những người được mời thì cho tới bây giờ đều chưa thấy qua, khí độ của bọn họ lại không giống tiểu nhân vật. Các thế lực đã mất thiên đại khí lực đều không tra ra lai lịch những người đó. Cha hắn thân là Tể tướng đương triều, đang ở trong hoàng cung cùng quốc vương sốt ruột đâu, không nghĩ tới bên cạnh mình còn có một người được mời đến. Đề Bản càng đề cao phán đoán thân phận của Tử Trúc. Lần này nhất định phải đi theo, nói cái gì cũng muốn biết rõ ràng về Tử Trúc, hơn nữa hắn có dự cảm sau lưng yến hội cất dấu một thiên đại bí mật…… Đề Bản đang nghiêm mặt, biểu tình càng thêm nhiệt liệt.
Tử Trúc cuối cùng bởi vì không ngăn cản được ánh mắt chờ mong đáng thương của Đề Bản, gật đầu đáp ứng. Cử hành lễ mừng sinh nhật ở tinh cầu này chắc sẽ không bày ra công nghệ kỹ thuật cao gì đó, hơn nữa khi bọn họ nói chuyện đều sẽ dùng ngôn ngữ của liên minh, người trên tinh cầu này nghe không hiểu.
" Da, A ha ha…… Thật sự rất cảm ơn ngươi. Tử Trúc, ngươi thật sự là phúc tinh của ta……" Đề Bản cao hứng cười khen ngợi không dứt, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, ngừng cười lại, thật cẩn thận nhìn Tử Trúc.
" Lại làm sao vậy?" Tử Trúc đang thắt nơ, nhìn đến bộ dáng cầu người rõ ràng của Đề Bản, không kiên nhẫn hỏi.
" Ha ha, a, cũng không có gì, ta chính là…… hỏi ngươi, có thể không…… mang theo một người nữa?" Đề Bản vừa hỏi vừa quan sát sắc mặt Tử Trúc.
" Hừ, ngươi muốn dẫn liền dẫn theo đi, dù sao cũng đã muốn đem ngươi thêm một người cũng không sao. Nhanh kêu hắn đến, ta chuẩn bị quần áo cho các ngươi. Nhớ kỹ, các ngươi tới nơi đó về sau thân phận là trợ thủ của ta, không được nói chuyện, không được chạy loạn, chỉ để ý đi theo phía sau ta thì tốt rồi."
" Vâng , vâng, vâng, ta nhớ kỹ." Đề Bản không ngừng gật đầu.
" Ừ,vậy được rồi, ngươi nhanh đi đem người kia đến, thời gian không nhiều lắm."
" Ta lập tức sẽ trở lại, ngươi phải chờ ta a." Đề Bản vội vàng nói xong liền hoả tốc chạy ra ngoài.
……
Khi Tử Trúc thấy người Đề Bản mang đến không khỏi hối hận sao lúc ấy dễ dàng đáp ứng. Nhìn Âu Lý Ti lâm, cũng chính là đại hoàng tử của quốc gia này, gật đầu có lễ xong hung hăng trừng mắt Đề Bản một cái, đem quần áo cấp cho hai người :"Các ngươi nhanh lên thay đồ đi, phải nhớ kỹ lời ta nói."
Hai người tiếp nhận, trịnh trọng gật đầu, bắt đầu thay đổi quần áo.
Tử Trúc đi ra ngoài cửa ngửa đầu nhìn không trung, lăng lăng có chút xuất thần, trong đầu hiện lên thủ trạc trên tay Vân Tả Ý. Là hắn sao???
……
Tác giả :
Biển Đam