Khiết Phích Thiếu Gia

Chương 66

p/s: dự thính giảng = dự giờ trong lớp

quan khán = xem

Ai Lý học viện.

" Tả Ý ca ca~~ huynh dẫn muội đi xem đệ tử của huynh được không? Huynh thật giỏi a~~ đã là năm hai, người ta muốn tới năm hai còn không biết phải đợi bao lâu." Tuyệt mỹ tiểu cô nương dùng giọng điệu mềm yếu hướng bên cạnh tuyệt sắc thiếu niên làm nũng.

Thiếu niên tựa hồ có chút không kiên nhẫn, không nói gì chỉ gật đầu, sau đó dẫn đầu đi trước ra vẻ dẫn đường.

Cô gái tựa hồ có chút bất mãn dậm chân dừng tại chỗ nhìn bóng dáng thiếu niên, nhưng nhìn đến thiếu niên đã muốn đi xa lại lập tức đuổi theo làm nũng……

Đệ tử cùng lão sư đi ngang qua đều không tự chủ dừng chân quan khán phong cảnh xinh đẹp này, thẳng đến thiếu niên cùng cô gái biến mất đều cảm thán nói:"thật sự rất xứng đôi"

Dưới tính huống dây dưa của Phương Tuyết, Vân Tả Ý cuối cùng cũng dẫn hai người đến cửa phòng của hỏa hệ ma pháp. Đột nhiên Vân Tả Ý dừng chân xoay người nói với Phương Tuyết:" Đi vào về sau, không được quấy rầy bọn họ học tập."

Phương Tuyết hưng phấn mở to hai mắt, dùng sức gật cái đầu xinh đẹp:" Vâng, muội nhất định không quấy rầy bọn họ." Người khiến cho Tả Ý ca ca để ý có phải hay không học trong lớp này? Đợi đi vào nhất định phải mở to hai mắt quan sát.

Vân Tả Ý thấy Phương Tuyết cam đoan xong mới đẩy cửa phòng đi vào. Trong phòng học, sư phụ cùng đệ tử đều vì hai vị khách không mời mà đến mà dừng động tác đang làm lại.

Hiện tại đang giảng bài là một lão sư chưa gặp qua Vân Tả Ý, Vân Tả Ý hướng hắn nói:" Quấy rầy một chút, có thể cho ta dự thính giảng được không?"

Lão sư vốn đang kinh diễm vì tướng mạo xuất sắc của Vân Tả Ý cùng Phương Tuyết, bị Vân Tả Ý lên tiếng đánh thức, nhìn trước ngực Vân Tả Ý lộ ra thẻ sư phụ, còn có cầm trên tay bản ghi chép dự thính , gật đầu đáp:" Đương nhiên có thể, thỉnh tự mình tìm ghế ngồi."

Lão sư không biết Vân Tả Ý nhưng đệ tử đều trên cơ bản nhận thức Vân Tả Ý , biết tuyệt sắc thiếu niên này là sư phụ của bọn Thang Mộc. Cho nên tuy rằng rất muốn ngồi kế mỹ nhân, đặc biệt khi hôm nay mỹ nhân lại dẫn theo một siêu cấp mỹ nữ nhưng bọn họ sợ hãi mấy người Thang Mộc, không dám đoạt diễm phúc của họ, nên rất tự giác nhường vị trí bên cạnh bọn Thang Mộc cho Vân Tả Ý.

Mà được bạn bè ưu ái – mấy người Thang Mộc thật dở khóc dở cười. Đánh chết bọn họ cũng không muốn ngồi với Hội trưởng a, các ngươi vì sao phải nhường chứ? Vì sao phải ly khai?

Vân Tả Ý dưới ánh mắt sợ hãi của bọn Thang Mộc đi đến bên cạnh họ nhưng không ngồi xuống ngay mà cau mày nhìn chăm chú vào bàn.

Bọn Thang Mộc lập tức phản ứng nhanh, lập tức hành động nhanh, chỉ chốc lát cái bàn liền được lau chùi sáng bóng. Không thể không nói trong khoảng thời gian này kỹ thuật lau chùi của họ đã tiến bộ rất thần tốc.

Phương Tuyết sùng bái nhìn Vân Tả Ý. Thật lợi hại a! Về sau ta cũng muốn được như vậy.

Vân Tả Ý ngắm nghía cái bàn nửa ngày như ngắm nghía tác phẩm nghệ thuật, rốt cục ngồi xuống. Điều này là sự cổ vũ không nhỏ đối với bọn Thang Mộc . Ô..ô ô…… Hội trưởng rốt cục chịu ngồi trên ghế do bọn mình lau. Phải biết rằng trước kia Hội trưởng đi kiểm tra phòng ngủ, một lần cũng không có ngồi xuống ghế do bọn họ đưa .

Sau khi ngồi xuống, Vân Tả Ý không có nói thêm câu nào, chỉ cầm bản ghi chép chăm chú vào công việc.

Vân Tả Ý không mở miệng, bọn Thang Mộc đương nhiên cũng không dám mở miệng, đều ngồi so với Vân Tả Ý còn đoan chính hơn, nghe giảng bài vô cùng nghiêm túc, làm cho lão sư kỳ quái không thôi. Khi nào thì mấy tên này đi học biến hóa ngoan ngoãn như vậy? Chẳng lẽ trình độ giảng bài của ta đột nhiên tăng mạnh, làm cho bọn họ không tự chủ bị hấp dẫn, thật sự lắng nghe?

Phương Tuyết thấy Vân Tả Ý không có ý tứ nói chuyện, cũng tuân thủ theo lời cam đoan ngoài cửa, lẳng lặng ngồi không quấy rối. Bất quá đôi mắt to lại luôn chuyển động không ngừng trong phòng học, không ít nam sinh đều bị nàng nhìn tới không còn tâm trí nào nghe giảng bài. Ánh mắt của nàng dừng lại trên người nam sinh nào, nam sinh đó bảo đảm không ra ba giây mặt liền hồng như trái táo. Nhưng mục tiêu của Phương Tuyết không phải các nam sinh này mà là nữ sinh, nhất là nữ sinh xinh đẹp. Rất nhanh Na Mạn liền tiếp nhận ánh mắt của nàng, trong lớp này nữ sinh xinh đẹp nhất dường như là nàng, nhưng Phương Tuyết rất hoài nghi, ánh mắt Tả Ý ca ca sẽ không kém như vậy chứ. Vừa thấy bộ dáng của nàng kia chỉ biết là một bình hoa, chỉ có lớn lên xinh đẹp mà không có đầu óc…… Mặc kệ, trước quan sát luôn sẽ không sai.

Vân Tả Ý hoàn toàn không có chú ý tới động tác của Phương Tuyết, còn thật sự nghe giảng bài, sau đó ghi chép. Chính là khi Vân Tả Ý ngẩng đầu, hắn phát hiện vài ánh mắt hờn giận quét vào mình.

Ân, một cái là tên ngồi cùng bàn với mình khi còn giả dạng làm Duy Gia, nhưng chắc là hắn không biết bộ dáng thật sự của mình a, sao luôn hướng nơi này xem, chẳng lẽ phát hiện điều gì sao? Còn có vài ánh mắt là thành viên liệt hỏa dong binh đoàn từng hộ tống mình, chắc là thấy người quen muốn chào hỏi đi. Vân Tả Ý không có nghĩ nhiều, lại cúi đầu thật sự ghi chép, hoàn toàn bỏ qua vài ánh mắt nhiệt liệt kia.

……

" Leng keng.Leng keng……"

Tan học, Vân Tả Ý không nghĩ ở lại lâu, sửa sang xong bản ghi chép, lạnh lùng nhìn về phía bên cạnh mấy người vẫn ngồi đoan chính. Nhìn một hồi, thẳng đến khi họ đổ mồ hôi lạnh sau lưng mới mở miệng nói:" Về sau nghe giảng bài nên thật sự nghiêm túc như thế. Nếu bị ta phát hiện các ngươi nghe giảng bài thái độ vẫn không có cải tiến sẽ không nói chuyện tốt như hôm nay đâu."

“Vâng." Bọn họ thở dài nhẹ nhõm, rốt cục tránh được một kiếp.

Vân Tả Ý nhìn quanh phòng học một vòng, lại hỏi:" Mạc Phi đâu, hắn vẫn không đi học sao?"

" Không phải, mấy ngày nay hắn đều đi học, chẳng qua không ở lớp này, hắn ở lớp phong hệ ma pháp." Thang Mộc vội vàng giải thích nói.

“Ừ, vậy ta đi xem hắn." Vân Tả Ý có chút kỳ quái, hắn chịu đi học sao? Chẳng lẽ mình khuyên bảo có hiệu quả? Nhưng hình như không giống a, vẫn là nên đi xem, hy vọng không phát sinh vấn đề mới nữa.

Vân Tả Ý vừa xoay đầu liền thấy Phương Tuyết mắt to nhìn hắn," Chúng ta đi thôi, đi phong hệ."

" Tốt, Tả Ý ca ca~~ huynh nói chẳng lẽ là đi đến lớp của Mạc Phi?" Phương Tuyết đặc biệt cảm thấy hứng thú với tên đệ tử dám giỡn mặt Tả Ý ca ca.

" Không sai." Vân Tả Ý không nghĩ giải thích nhiều, nói có lệ.

Vân Tả Ý vừa đi ra phòng học chợt nghe đến tiếng kêu :"Chờ một chút." xoay người nhìn về phía người gọi, chờ hắn nêu lí do.

" A, ha ha, Vân thiếu gia, đã lâu không thấy." Âu Lý hơi bối rối chào hỏi Vân Tả Ý.

" Ân, đã lâu không thấy." Vân Tả Ý vẫn nhìn chằm chằm Âu Lý chờ hắn nói tiếp.

Đáng tiếc Âu Lý vừa rồi vì muốn đuổi theo Vân Tả Ý mà nhất thời xúc động, hiện tại lại bị Vân Tả Ý nhìn chằm chằm, khẩn trương tới cực điểm, hắn hoàn toàn nghĩ không ra nên nói cái gì. Không khí chậm rãi có điểm xấu hổ.

" Tả Ý ca ca~~, hắn là bằng hữu của huynh sao?" Phương Tuyết tò mò nhìn Âu Lý.

Vân Tả Ý gật gật đầu, mặt không thay đổi.

Âu Lý bị Phương Tuyết giúp, cảm giác khẩn trương cũng biến mất không ít, thấy cô gái xinh đẹp vẻ mặt tò mò xưng hô thân mật với Vân Tả Ý, mang theo đề phòng nhưng vẫn giữ lễ chào hỏi:" Chào tiểu thư, ta gọi là Âu Lý, xin hỏi nàng là……"

Phương Tuyết thấy thế trả lại lễ nghi gia tộc, cười nói:" Chào ngươi, ta gọi là Cao Phương Tuyết, là Tả Ý ca ca……" ngẩng đầu nhìn lén thái độ Vân Tả Ý, thấy Vân Tả Ý không có ý tứ ngăn cản, nàng vui vẻ nói:" Là vị hôn thê của Tả Ý ca ca." Tuy rằng bây giờ còn không phải, nhưng là rất nhanh sẽ phải.

Âu Lý chỉ cảm thấy thanh âm ngọt ngào của Phương Tuyết như tiếng sấm bên tai, trong đầu cái gì đều không muốn nghĩ đến, chỉ có những từ kia …… Vị…… Hôn…… Thê…… Ba chữ không ngừng quanh quẩn.

“…… Âu Lý đội trưởng……" Mơ hồ truyền đến thanh âm quen thuộc thức tỉnh Âu Lý, vô ý thức ngẩng đầu nhìn về người đó.

Vân Tả Ý thấy sắc mặt Âu Lý đột nhiên trắng bệch có điểm không đúng, kêu gọi vài tiếng mới gặp Âu Lý phản ứng, bất quá cặp mắt kia vẫn còn trống rỗng.

" Ngươi không sao chứ?"

" Không…… Ta không sao. Ta, ta còn có việc, đi trước." Âu Lý vội vàng nói xong cũng không dám nhìn Vân Tả Ý, xoay người rời đi.

Vân Tả Ý nhìn Âu Lý vội vàng đi, bóng dáng lảo đảo, thủy chung cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng nghĩ không ra chỗ nào không đúng. Nếu nghĩ không ra vậy không nghĩ, đây là việc tư của người khác không phải của mình.
Tác giả : Biển Đam
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại