Khiết Phích Thiếu Gia

Chương 58

Vân Tả Ý hơi nhíu mi cúi đầu trầm tư; có lẽ Na Mạn có đặc điểm nào khác hấp dẫn Mạt Phi đi, dù sao không thể chỉ bằng gặp mặt một lần liền phán đoán người ta, dù sao hắn đã giả trang thành bình thường đệ tử gần gũi quan sát Na Mạn cũng không cần nhất thời nóng lòng. Chờ hắn hoàn toàn hiểu biết Mạt Phi yêu thích Na Mạn điểm nào, hắn có thể cấp hoặc là sẽ tìm một cô gái khác phù hợp điều kiện trên, hắn không tin như vậy còn không thể khiến cho Mạt Phi đứng lên lại…… Bất quá, lần này hắn vì đệ tử mà hy sinh cũng thật đủ lớn, về sau phải đòi thù lao gấp bội…… Nghĩ thế, lại nhìn Na Mạn .

Na Mạn xem tân sinh diện mạo bình thường luôn nhìn lén nàng, vừa khinh thường vừa đắc ý, hướng về phía Vân Tả Ý cao ngạo hếch đầu, hừ một tiếng. Bất ngờ , trong lúc lơ đãng bị ánh mắt tựa tiếu phi tiếu mắt củaTê Đặc nhìn thấy, nàng ta vội vàng cúi đầu ra vẻ thẹn thùng, mặt cũng đỏ ửng. Kỳ thật Na Mạn sau khi đá Mạt Phi, dây dưa cùng con trai công tước không bao lâu liền lại đổi mục tiêu, tân mục tiêu chính là phú khả địch quốc, thiên tài của Tê Đặc thương hội- Thiếu chủ Khải Đặc Tê Đặc . Vì người này nàng còn cố ý mất rất lớn công phu chuyển từ lớp học cũ tới lớp của Khải Đặc, cũng không quan tâm mình học ma pháp không phải hỏa hệ, có thể thấy được lần này nàng quyết tâm lớn đến bao nhiêu .

Khải Đặc nhìn thấy Na Mạn làm ra vẻ ngây thơ, không thú vị đem ánh mắt một lần nữa chuyển hướng tân sinh trên đài. Tân sinh kia cũng rất có ý tứ a, hiển nhiên hắn đối với Na Mạn hứng thú hơn rất nhiều so với ta.

Vân Tả Ý đang muốn thu hồi ánh mắt đánh giá Na Mạn đột nhiên đụng tới ánh mắt tràn ngập kinh ngạc, tập trung nhìn vào, nguyên lai là tên vừa rồi thiếu chút nữa đụng vào người hắn. Vân Tả Ý chuyển ánh mắt qua kế bên, quả nhiên bên cạnh Pierre thấy được các thành viên khác của Liệt hỏa dong binh đoàn. Không chỉ thế hắn còn nhân tiện phát hiện vài kinh hỉ, ở hàng ghế khác là vài tên đệ tử ngồi dựa ngả nghiêng, toàn thân dường như không có xương cốt, trên mặt viết chữ ‘không coi ai ra gì’ là đệ tử lớp mình sao? nguyên lai bọn họ đi học là như thế a…… Vân Tả Ý liễm hạ ánh mắt, xem ra hắn giáo dục còn chưa đủ, đây là hắn thất trách, thừa dịp cơ hội lần này cũng nên gần gũi quan sát một chút đệ tử của mình đi…… Bất quá, người quen càng nhiều liền ý nghĩa tỷ lệ bị phát hiện càng lớn, Vân Tả Ý âm thầm cảnh cáo chính mình phải cẩn thận làm việc.

" Vị đệ tử này, ngươi tự giới thiệu mình đi." thanh âm lão giả đánh gảy Vân Tả Ý suy nghĩ.

Vân Tả Ý đè thấp cổ họng, cẩn thận xảo diệu khống chế phát âm, nói:" Duy Gia." Hiện tại giọng Vân Tả Ý trầm thấp khàn khàn, mang theo từ tính thật mê hoặc người, cùng với giọng cũ vốn thanh thúy dễ nghe hoàn toàn khác biệt, nhưng Vân Tả Ý vẫn đề phòng càng nói ngắn gọn càng tốt .

Mọi người nghe được giọng của Vân Tả Ý đều có chút kinh ngạc, không nghĩ tới diện mạo bình thường như thế cư nhiên giọng nói rất dễ nghe. Pierre cũng thực giật mình, buổi sáng hắn hoàn toàn không chú ý tới giọng nói của Duy Gia này, không nghĩ tới tiếng nói cư nhiên tốt nghe như vậy. Pierre lập tức dâng lên một tầng đề phòng, vốn nghĩ đến hắn không có thực lực cùng chính mình cạnh tranh bạn gái, hiện tại xem ra hắn vẫn là rất có tiềm lực. Một giọng nói dễ nghe, một đôi mắt mê người cùng một mái tóc dài cực phẩm, những thứ này cái nào cũng đủ cấu thành uy hiếp mình.

Lão giả thấy Vân Tả Ý không có ý tứ nói tiếp, liền hướng hắn bảo:" Duy Gia, ngươi tự tìm ghế ngồi xuống đi."

Vân Tả Ý gật đầu, ánh mắt tuần tra khắp nơi. Ừ, vị trí kia không tồi, tầm mắt tốt có thể quan sát đến động tĩnh của Na Mạn cùng bọn đệ tử. Bất quá, khi tầm mắt đi đến bạn ngồi kế bên, tướng mạo anh tuấn, vẻ mặt tươi cười thực dễ dàng thân cận, nhưng kinh nghiệm nói cho hắn hay loại người này đều rất khó chơi, cùng bộ tộc với hồ ly…… Nhưng cùng hắn có gì quan hệ chứ, hắn lại không biết mình, về sau chỉ cần cẩn thận một chút, tận lực ít tiếp xúc với tên đó hẳn là không có vấn đề, nghĩ thế Vân Tả Ý hướng tới vị trí đã chọn.

Tê Đặc kinh ngạc nhìn Tả Ý đi đến bên cạnh mình, lập tức cười càng sáng lạn, ha hả, ngồi chung với ngươi hẳn là sẽ không buồn tẻ đi. Ý, hắn như thế nào còn không ngồi xuống?

Vân Tả Ý khổ sở ngó cái ghế và bàn học trước mặt, chậm chạp hạ không được quyết tâm, cố nén lắm mới không xuất ra khăn lụa lau chùi. Nhận thấy vài đệ tử xung quanh đang kỳ quái nhìn mình, hắn hung hăng quyết tâm ngồi xuống.

Thấy Vân Tả Ý đã an tọa, lão giả liền giảng bài tiếp, đại bộ phận đệ tử cũng phục hồitinh thần bắt đầu chuyên tâm nghe giảng. Bất quá chính là đại bộ phận đệ tử, tiểu bộ phận kia tâm tư hoàn toàn không đặt tại việc học. Vân Tả Ý quan sát xem còn có vài tên đệ tử nào bộ dáng hoặc ngồi ngả ngớn hoặc là vừa nằm vừa không nằm hay không, mặt khác hắn đang cố gắng chịu đựng cái bàn “Thực bẩn", trên mặt đã bất tri bất giác toát mồ hôi. Không thể không khen mặt nạ này làm rất cao siêu, ngay cả mồ hôi chảy ra đều không hề trở ngại, cùng làn da thật sự như nhau.

Tê Đặc rất hứng thú nhìn tân bạn học ngồi chung bàn. Ha ha, tên này cũng thật có ý tứ, hiện tại bộ trời rất nóng sao, như thế nào luôn đổ mồ hôi? Cơ thể cũng gượng cứng gắt gao? Tê Đặc phi thường cảm thấy hứng thú muốn biết nguyên nhân làm tân bạn học khẩn trương như vậy.

Pierre cũng dành thời giờ nhìn xem Vân Tả Ý . Hành động kỳ quái của Pierre khiến cho Âu Lý chú ý:" Pierre, làm sao vậy, ngươi nhận thức hắn sao?"

" Gì, à, chưa đến mức nhận thức, chỉ gặp qua một lần mà thôi." Pierre ngượng ngùng kể lại chuyện sáng hôm nay thiếu chút nữa đụng vào người ta.

Âu Lý hiểu biết gật gật đầu, cũng ngó một cái người mới mà lúc nãy hắn không có chú ý kỹ, bất quá ‘liếc mắt một cái’ này khiến cho hắn rốt cuộc dứt không ra tầm mắt.

Pierre gặp lão Đại luôn nhìn chằm chằm Duy Gia, có điểm kỳ quái:" Lão Đại, ngươi làm gì nhìn chằm chằm người ta vậy?"

" Ngươi có cảm thấy được tân sinh trông rất quen mắt không? Chúng ta trước kia có phải hay không đã gặp qua?" Âu Lý vẫn không quay đầu, tiếp tục xem chằm chằm Vân Tả Ý.

Pierre nghe Âu Lý nói như vậy cũng cẩn thận nhìn một lần nữa , sau một lúc lâu lắc đầu:" Không có a, lão Đại, ngươi không phải nhìn lầm chứ?"

Âu Lý suy nghĩ nửa ngày cũng không nhớ tới ai, đành phải buông tha:" Có lẽ thế."

" À đúng rồi, có thể bởi vì hắn cùng người nào đó chúng ta nhận thức có điểm giống thôi, chuyện như thế thường xảy ra lắm." Pierre đỉnh đạc nói, người có năng lực cạnh tranh cao như vậy có lý nào hắn lại quên mặt chứ.

Tương tự…… Âu Lý nghe được Pierre nói lại trầm tư suy nghĩ, cùng ai tương tự chứ ???

Leng keng……

Lão giả nghe tiếng chuông vang lên, bất đắc dĩ dừng bài giảng tuyên bố tan học, bởi vì hắn biết nếu hắn tiếp tục giảng cũng sẽ không có ai nghe, còn có thể khiến người ta chán ghét, hiện tại tốt nhất hành động chính là thu thập sách vở chạy lấy người.

Vân Tả Ý thấy tan học, hắn cực kỳ mong muốn xuất ra khăn lụa lau sạch sẽ bàn ghế, bất quá hắn biết đây là hành vi không sáng suốt. Trước không nói đến đang đứng giữa bàng quan thiên hạ, chung quanh nhiều người quen biết như thế, hắn không thể lộ ra bản tính, đệ tử của hắn còn có liệt hỏa dong binh đoàn kia đều biết rõ hắn có tính khiết phích, nếu hiện tại làm ra hành động quái dị, bọn họ sẽ biết mình dễ như trở bàn tay. Hiện giờ chỉ có kế sách duy nhất chính là– nhẫn.
Tác giả : Biển Đam
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại