Khiết Phích Thiếu Gia

Chương 166

Hiển nhiên Vân Tả Ý vẫn là đánh giá cao phòng Tiêu Nhiên. Nhìn hai người máy từ trong phòng Tiêu Nhiên, không biết mò ở góc sáng sủa nào xuất ra một đống đồ ăn có sẵn đã hư thối nhìn không ra hình dạng, mặt Vân Tả Ý trắng lại xanh, xanh lại trắng….

Buổi chiều, Vân Tả Ý tắm rửa xong, ngăn lại tên lười Tiêu Nhiên muốn đi ngủ. Chê cười, nếu làm cho Tiêu Nhiên cứ như vậy lên giường, cái giường mới mua kia chỉ sợ lại bị hủy.

" Oái…… Học đệ, có việc sao?" Tiêu Nhiên đánh cái ngáp, mắt buồn ngủ mông lung nhìn Vân Tả Ý .

" Đi vào." Vân Tả Ý ít lời mà ý nhiều chỉ phòng tắm.

Tiêu Nhiên không ngu ngốc, rất nhanh liền hiểu được, vẻ mặt đau khổ nói:" Học đệ, ta tháng trước mới tắm rồi mà."

Vân Tả Ý khóe miệng co giật:" Đi vào."

Tiêu Nhiên vốn định tiếp tục năn nỉ, nhưng nhìn đến vẻ mặt thật sự của Vân Tả Ý, trong đầu đột nhiên nghĩ đến nếu hôm nay mình không tắm, chỉ sợ đêm nay cũng đừng muốn ngủ. Lắc lắc đầu, Tiêu Nhiên bỏ đi ý tưởng kỳ quái này nhưng cũng không tính tái chống cự, đành chịu khó một hồi vậy :" Được rồi, ta đi vào……"

Tiêu Nhiên từng bước lê thân vào phòng tắm, mà hắn không chú ý ở phía sau hắn hai người máy lặng lẽ đi theo. Không làm cho Vân Tả Ý đợi lâu, phòng tắm liền vang lên tiếng kêu có thể so sánh tiếng heo bị giết:" A, các ngươi làm gì. A, mau đi ra, đi ra ngoài…… quần áo của ta……"

Vân Tả Ý cười, không tệ lắm. Nếu để cho Hội trưởng kia tự mình tắm rửa, chỉ sợ nhiều lắm hắn chỉ đem trên người ướt nhẹp. Như vậy sao được chứ.

Nghe tiếng giết heo trong phòng tắm, Vân Tả Ý vốn định tựa vào giường nhắm mắt dưỡng thần. Đáng tiếc hai ngày nay đêm nào cũng gặp đả kích tinh thần nghiêm trọng lại không nghỉ ngơi nên hắn bất tri bất giác liền ngủ say. Khắp người đỏ bừng do bị người máy chà rửa, Tiêu Nhiên đi ra nhìn đến Vân Tả Ý tựa vào đầu giường, duy trì tư thế ngồi ngủ say. Không thể nói rõ cảm giác trong lòng, Tiêu Nhiên sửng sốt. Nhẹ nhàng đi vào, tính toán đem Vân Tả Ý phóng đặt lên giường cho hắn ngủ thoải mái một chút. Vân Tả Ý bị Tiêu Nhiên đụng tới bả vai liền tỉnh lại ngay. Sau khi mở mắt không khỏi sửng sốt, người này thật sự là Tiêu Nhiên?

Khuôn mặt anh tuấn ngời ngời, một đôi mắt ẩn ẩn màu tím, mái tóc loạn cào cào trước kia giờ nằm phục tùng trên vai. Bất quá mái tóc vừa thấy là biết tự mình tùy ý cắt, bên trái quá dài so với bên phải hơn nữa so le không đồng đều, thoạt nhìn rất quái dị.

" Ách, học đệ, ngươi tỉnh. Ta, ta……" Tiêu Nhiên bị Vân Tả Ý đột nhiên tỉnh lại, bối rối không biết nói gì.

" Tốt lắm, ngươi có thể ngủ." Vân Tả Ý cẩn thận xem kỹ Tiêu Nhiên, vừa lòng gật đầu. Xem ra hai người máy rửa sạch không tệ lắm, miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn.

" A. Vâng……" Tiêu Nhiên ngơ ngác đáp, lập tức leo lên giường nằm.

" Ngươi" Vân Tả Ý gân xanh ứa ra thái dương:" Không phải giường này, là giường kia." Ngón tay chỉ trong phòng một chiếc giường khác. Vân Tả Ý thật sự không chịu nổi thần kinh thô của Tiêu Nhiên.

" A, ách, thật có lỗi……" Tiêu Nhiên ngượng ngùng đứng lên, đi về giường mình.

Vân Tả Ý lắc đầu, không tính toán để ý tới Tiêu Nhiên nữa. Ngày hôm qua không ngủ cả đêm, hiện tại ánh mắt đều nhanh mở không ra…… Đúng rồi, đã muốn mơ mơ màng màng Vân Tả Ý đột nhiên mở to mắt:" Nhớ rõ cỡi quần áo."

…………..

Đồng hồ sinh học đánh thức dậy, Vân Tả Ý sau khi xem xong tin tức mới nhất của báo liên minh hôm nay, cùng Vân Hàm Phong liên lạc một lần, lại lấy một quyển sách đọc hơn phân nửa thì Tiêu Nhiên mới chầm chậm thức dậy, ngáp và xuống giường.

Vân Tả Ý nhìn đến Tiêu Nhiên thì bị sốc hoảng sợ, sách trong tay thiếu chút nữa rớt xuống. Cái tên kia, cư nhiên không mặc gì liền đứng lên.

" Ta biểu ngươi cởi áo khoác chứ không phải bắt ngươi lỏa ngủ."

" A, nhưng là……" Tiêu Nhiên vô tội nhìn Vân Tả Ý :" Ta tối hôm qua trên người chỉ có một bộ quần áo a."

Vân Tả Ý sửng sốt, mới nhớ tới tối hôm qua Tiêu Nhiên tắm xong trên người chỉ mặc mỗi áo tắm

……

Tiêu Nhiên hôm nay trên người vẫn là bộ quần áo trước kia, có điều tối hôm qua đã được người máy cẩn thận giặt giũ hong khô, lúc này hoàn toàn nhìn không ra bộ dáng trước của chúng nó.

" Ngươi biết nấu cơm không?" Vân Tả Ý đột nhiên hỏi.

Tiêu Nhiên sửng sốt, không hiểu nhìn Vân Tả Ý .

Vân Tả Ý không đợi Tiêu Nhiên trả lời:" Tốt lắm, ta đã biết." Xem ra hắn có trách nhiệm trọng đại rồi, nhưng hình như hai người máy cũng có công năng nấu cơm. Vân Tả Ý cầm lấy hướng dẫn người máy cẩn thận xem, chỉ chốc lát sau lộ ra tươi cười. Không cần chết đói rồi.

Vân Tả Ý gần nhất vẫn cân nhắc một sự kiện, chính là lần này hoàn thành hoạt động xong phải nhanh đem bản vận hành nội lực giao cho học viện, mau chóng hoàn thành nhiệm vụ để sớm ngày tốt nghiệp. Nếu không, chỉ cần là thân phận đệ tử phải bị học viện chế ước, liền giống như hoạt động lần này của học viện: chỉ một mệnh lệnh, mặc kệ đang làm việc gì, tất cả đệ tử đều phải gấp trở về nghe an bài.

Mấy ngày kế tiếp Vân Tả Ý cùng Tiêu Nhiên đều không có xuất môn. Tiêu Nhiên tự nhiên là ước gì không ra khỏi cửa. Vân Tả Ý xuất môn cũng không có việc gì làm, tất cả công việc hắn đều có thể hoàn thành ở trong nhà, chẳng qua có điểm phiền toái giống nhau là nguyên liệu nấu ăn —- lần trước mua nguyên liệu nấu ăn đã dùng xong rồi, phải ra ngoài mua tiếp.

Lúc này đây xuất môn, cùng lần trước đãi ngộ hoàn toàn khác biệt. Lần trước có Tiêu Nhiên với hình tượng khủng bố ngăn trở, lần này đây Tiêu Nhiên biến thành đại mĩ nam, dọc theo đường đi những ánh mắt ái mộ minh mục trương đảm tự nhiên không ít.

Vân Tả Ý lần này tính toán mua nhiều một chút, tốt nhất có thể giải quyết đến hết 50 ngày, dù sao đi ra làm loại chuyện này thật sự lãng phí thời gian lại phiền toái. Nói thật, Vân Tả Ý đời trước cùng đời này đều chưa vô nhà bếp, đối với nguyên vật liệu nấu ăn tự nhiên không hiểu nhiều, nhất là đời này chủng loại thực vật nhiều đến kinh người. Bởi vậy hiện tại Vân Tả Ý đối diện thiên kì bách quái các loại thức ăn muốn bao nhiêu kỳ lạ liền có bấy nhiêu mà ngẩn người, mặc dù có một ít đồ hắn rất muốn hỏi một câu ‘có thể ăn sao’, nhưng hiển nhiên câu này vô nghĩa, không có thể ăn sao bày bán ở đây……

Vân Tả Ý trong lúc bận rộn chọn lựa thì tên quỷ lười kia vẫn nằm nghỉ ngơi một bên, tranh thủ từng giây để bổ giấc ngủ. Đến khi Vân Tả Ý kết thúc sổ sách chạy đi tìm hắn thì kinh ngạc phát hiện hắn không thấy……

Sao lại thế này? Vân Tả Ý đầu tiên là nghĩ hắn đi đâu đó, nhưng đợi gần một giờ mới phát hiện Tiêu Nhiên thật sự không thấy.

Hắn rốt cuộc đi đâu? Vân Tả Ý liên lạc Tiêu Nhiên vài lần, nhưng không có phản ứng. Cho dù Tiêu Nhiên ngủ ở đâu cũng có thể bị đánh thức, hiện tại loại không hề báo động mà biến mất này rất không bình thường. Thế giới này có một chút đối với Vân Tả Ý mà nói rất không tiện lợi, chính là trong chổ buôn bán không cho phép trang bị máy theo dõi. Bởi vì xâm phạm đến riêng tư, đồ vật kia thật lâu đã bị đào thải, trong khu buôn bán chỉ trang bị máy phát hiện hàng chưa tính tiền.

Hiện tại không có máy theo dõi ghi hình, Vân Tả Ý không biết Tiêu Nhiên vì sao biến mất không báo trước. Nếu có, hắn chỉ cần báo cho người phụ trách đem băng ghi hình chiếu lại sẽ rõ ràng. Vân Tả Ý nhu nhu thái dương, đột nhiên nhớ tới bên mình còn có một người.

" Ảnh Nhất."

Bóng đen xuất hiện dần dần rõ ràng. Công lực của Ảnh Nhất tựa hồ tăng lên không ít, gần nhất thường xuyên làm cho Vân Tả Ý quên mất bên cạnh còn có một người.

Ảnh vừa thấy Vân Tả Ý, biết hắn muốn hỏi gì, liền báo cáo :" Cùng một cô gái đi ra ngoài."

" Cùng một cô gái đi ra ngoài? cô gái ra sao ?" cô gái, là bằng hữu sao, nhưng vì sao không báo cho mình một tiếng.

" Hơn hai mươi tuổi , tóc dài, quần áo màu bạc." Ảnh Nhất ngắn gọn hình dung.

Vân Tả Ý cũng biết không thể bắt buộc Ảnh hình dung cụ thể đặc điểm cô gái, chỉ có thể hỏi:" Bọn họ đi đã bao lâu, vì sao không tới báo cho ta ?"

" Một giờ lẻ tám phút, không ở trong phạm vi chức trách." Chức trách của hắn chính là bảo hộ Vân Tả Ý . Tên kia, không có nhiều quan hệ với Vân Tả Ý, đi theo cô gái hắn không có lý do gì ngăn trở hoặc thông báo.

" Được rồi, phương hướng nào?" Vân Tả Ý đành phải hỏi.

Ảnh Nhất lại ngẩng đầu nhìn Vân Tả Ý, tựa hồ do dự một chút, dẫn Vân Tả Ý đi về một phương hướng . Cô gái kia trên người có mùi nước hoa rất đặc thù, hơn nữa lưu lại trong không khí thời gian rất dài, hắn có thể căn cứ mùi nước hoa truy xuống. Bất quá, tổng cảm thấy có điều không đúng…….

chương 166 hải tặc không gian

" Tiêu Nhiên, Tiêu Nhiên, Tiêu Nhiên……"

Âm thanh như tiếng ruồi bọ ong ong bên tai khiến cho Tiêu Nhiên không thể đi vào giấc ngủ. Nhíu mày mở đôi mắt buồn ngủ, hắn nhìn chung quanh, không thấy được Vân Tả Ý , chắc là ở phía sau.

" Tiêu Nhiên."

" Ngươi là?" Tiêu Nhiên xác định hắn không biết nữ nhân trước mắt, nhưng vì lễ phép và vì huy hiệu trước ngực của cô , hắn thực ôn hòa hỏi.

" Ha ha, Tiêu Nhiên. Ta là sư phụ giám sát của học viện, ngươi đã ở chung với Vân Tả Ý nhiều ngày như vậy, nếu hiện tại Vân Tả Ý không có mặt, vậy từ ngươi làm giúp luôn đi. Nơi này có một ít phiếu điều tra cần phải điền." nữ tử tươi cười thân mật nói.

" Phải điền sao." Tiêu Nhiên nhức đầu, lười biếng đứng lên. Nếu là trước đây, hắn nhất định chỉ nằm tại chổ chờ bạn điền dùm, nhưng lần này hắn làm phiền Vân Tả Ý nhiều lắm, nếu điểm nhỏ ấy cũng chờ Vân Tả Ý hoàn thành thì không cần người khác nói, chính hắn cũng rất băn khoăn.

" Ha ha, phiếu điều tra ta cũng không mang theo, để ở phòng sư phụ. Phòng sư phụ ở bên ngoài, chúng ta trước đi ra ngoài đi, điền nhanh rồi về." Vị tự xưng là sư phụ này cười rất hòa ái.

" Bên ngoài sao, chúng ta đi thôi…… Ngáp……" Mới vừa tỉnh lại Tiêu Nhiên không thanh tỉnh lắm, không nghĩ nhiều liền vừa ngáp vừa đứng dậy đi theo nữ sư phụ, dù sao theo lệ từ trước tới giờ hắn không nghĩ tới sẽ có người giả trang giáo sư học viện.

……

Tốc độ chạy trên mặt đất rất nhanh. Chỉ chốc lát, âm thanh huyên náo chung quanh càng ngày càng ít, Ảnh Nhất rẽ vào địa phương mà bình thường rất ít người đi. Chung quanh càng ngày càng hẻo lánh, Vân Tả Ý cũng nhận ra không đúng: Tiêu Nhiên có chuyện gì mà tới địa phương hẻo lánh như vậy chứ ? Tới rồi biết có tìm ra Tiêu Nhiên không?

" Tiêu Nhiên" Vân Tả Ý ý bảo Ảnh Nhất bỏ mình xuống, kỳ quái hướng ngỏ tắt nhỏ có Tiêu Nhiên trong đó. Tiêu Nhiên có ánh mắt rất kỳ quái. Nhiều ngày ở chung, Vân Tả Ý chỉ nhìn đến Tiêu Nhiên lười biếng mỉm cười, chưa từng thấy hắn lộ ra loại ánh mắt này.

Đột nhiên, Vân Tả Ý cảnh giác dừng bước. Phía sau Ảnh Nhất cũng mạnh đi đến trước người Vân Tả Ý, nhưng hết thảy đều đã muộn. Vân Tả Ý lúc này thấy rõ thần sắc kỳ quái trong mắt Tiêu Nhiên, tên là bất đắc dĩ.

Trên người trọng lực đột nhiên gia tăng, Vân Tả Ý cực lực khởi động ***g năng lượng phòng hộ nhưng do thân thể yếu ớt nên vẫn có chút miễn cưỡng. Lúc này, ngay cả hô hấp đều khó khăn. Ảnh Nhất trừ bỏ phải bảo vệ chính mình còn phải bớt thời giờ chiếu cố Vân Tả Ý, cũng rất miễn cưỡng.

Dẫn lực lĩnh vực là tạo trọng lực lớn trong một phạm vi không gian. Về phần gia tăng trọng lực bao nhiêu thì tùy thuộc người nắm giữ dẫn lực lĩnh vực. Dẫn lực lĩnh vực có thể chế tạo ra, đối với rèn luyện nghị lực tinh thần và cơ thể rất có công hiệu, bởi vậy ở liên minh không hiếm thấy. Bất quá dụng cụ chế tạo dẫn lực lĩnh vực phi thường sang quý. Bình thường đều là học viện cùng đại gia tộc bỏ vốn thành lập chung trong các luyện võ trường, thuộc loại kiến trúc công cộng, rất ít có tư nhân sỡ hữu.

Vân Tả Ý không nghĩ tới tại ngỏ tắt nhỏ cư nhiên có người tiêu phí lớn tư bản kiến tạo một loại dẫn lực lĩnh vực nhỏ . Chỉ vì bắt bọn họ? Tuy rằng biết giá trị thân phận mình rất cao, nhưng không nghĩ tới có người cư nhiên không tiếc đại giới như vậy.

Bị nhốt ở dẫn lực lĩnh vực, ba người trơ mắt nhìn một màn hơi nước hướng bọn họ đến, lại vô lực tránh né, chỉ có thể mặc hơi nước dính vào trên người. Ba người lập tức không có khí lực, cực mạnh như Ảnh Nhất cũng chỉ chống đỡ giúp đỡ Vân Tả Ý một chút liền tê liệt ngã xuống đất.

" Ha ha, thủ lĩnh, bắt được rồi." Theo tiếng cười duyên của nữ nhân, trong ngỏ tắt nhỏ hiện ra vài người. Do té nằm sấp, Vân Tả Ý thấy không rõ mặt bọn họ, bất quá tóc dài, hơn hai mươi tuổi, quần áo màu bạc, này hẳn là nữ nhân mà Ảnh Nhất mô tả. Tiêu Nhiên chính là bị nàng dẫn tới……

" Ngân Miêu, ngươi xác định trong bọn họ không ai truyền ra tin tức?" Đứng ở trung gian, nam nhân giọng thô thô là thủ lĩnh của bọn họ.

" Thủ lĩnh, ngươi yên tâm đi, ta làm việc khi nào thì thất thủ quá." Mấy người lại đến gần một chút. Diện mạo cùng thanh âm của nàng giống nhau, rất kiều diễm. Những người khác đều là nam tử, tuổi không đồng nhất, bất quá xem sát khí trên người bọn họ thì không phải thuộc loại nhân thiện. Vân Tả Ý còn chú ý tới trên người bọn họ đều có một hình xăm động vật. Loại động vật này khiến cho người ấn tượng khắc sâu bởi răng nanh thật dài của nó. Trên cánh tay bọn họ có chút hình xăm, trên mặt cũng có, ở ngực cũng có, duy nhất nữ nhân là hắn không thấy được hình xăm ở đâu, bất quá chắc là dấu ở góc bí mật nào đó.

" Hừ, không biết các ngươi nửa đời sau có phúc hưởng hay không." Vân Tả Ý lạnh lùng nói, bình thường hắn sẽ không theo những người này nói vô nghĩa, nhưng lúc này hắn muốn xác định một ít thông tin.

Không nói đến Vân thị, ở liên minh, học viện tương đương như chính phủ. Bọn họ hiện tại ở khu vực học viện tổ chức hoạt động bị mất tích, người bắt bọn họ chẳng khác nào trực tiếp đối nghịch với chính phủ. Những tổ chức bình thường sẽ không ngu xuẩn như vậy, chỉ có một loại người dám công nhiên chống đối.

Nữ nhân kia nghe xong Vân Tả Ý rất là khinh thường hừ một tiếng:" Bây giờ còn mạnh miệng. Vân đại thiếu, ngươi nên lo lắng một chút kết cục của mình đi. Nhìn dáng vẻ của ngươi cũng sẽ không bị kết thù a. Ý, chẳng lẽ là tình cừu, phải biết rằng trả giá cho chúng ta rất……"

" Ngân Miêu, không cần lắm miệng." Thủ lĩnh chặn ngang lời nữ nhân, cũng cắt đứt cơ hội cho Vân Tả Ý lấy thêm tin tức. Bất quá nhiêu đó đủ rồi. Đầu tiên Vân Tả Ý xác định thân phận những người này, dám công nhiên đối kháng học viện cũng chỉ có hải tặc không gian lưu lạc ở vũ trụ. Thứ hai, Vân Tả Ý còn xác định hắn không phải cùng những hải tặc kết thù mà là có người thuê những người này. Là ai chứ ? Vân Tả Ý đầu loạn loạn, rất nhiều người đều có thể nhưng những người đó hình như không đủ năng lực để làm.

" Mang đi." Thủ lĩnh vung tay lên, phải nhanh dời đi hai người kia, dù sao thân phận bọn họ đều rất khó giải quyết.

" Thủ lĩnh, 2 chàng dư thừa dễ nhìn kia làm sao bây giờ a" Nữ nhân nũng nịu hỏi, mị nhãn bay loạn. Nam tử trung niên ở phía sau thủ lĩnh khinh thường hừ lạnh một tiếng.

" Ui ! Phòng tổ trưởng, chẳng lẽ ngươi cũng coi trọng một người trong bọn họ. Ha ha, yên tâm, ta nào dám cùng Phòng tổ trưởng cướp người a. Chỉ cần ngươi nói ra, ta nhất định cho người ta tắm rửa sạch rồi đưa lên giường của ngươi" . Ngân Miêu che miệng, tiếng cười không ngừng phát ra khủng bố, tựa hồ tìm được cơ hội nói móc hắn mà cao hứng không thôi.

Trung niên nam đều giận xanh mặt lên :" Ngươi, ngươi……"

" Tốt lắm, Ngân Miêu, tên hộ vệ có thể cho ngươi, nhưng người kia không được. Hắn là con cả của Tử gia." Thủ lĩnh tựa hồ cũng lộ ra khoái trá. Dù sao lập tức bắt được hai đại thiếu gia béo bở, vốn không phải dựa vào kỹ thuật là có thể tóm được, còn muốn cả vận khí .

Ảnh Nhất vừa nghe đến thủ lĩnh nói, sắc mặt so với trung niên nam tử còn xanh hơn, bất quá cho tới bây giờ đều thói quen ẩn nhẫn, hắn không lộ ra hành động gì quá kích, chỉ là lo lắng. Nói như vậy, hắn và Vân Tả Ý sẽ không cùng một chỗ.

" Thật sự? Trưởng tử của Tử gia ?" Ngân Miêu lộ ra hưng phấn rõ ràng:" Nhưng sao hắn không họ Tử?"

" Ha ha, bí mật của đại gia tộc không phải một câu nói là rõ, chúng ta đi thôi." Thủ lĩnh ra lệnh một tiếng, ba người bị nhét vào một thùng đựng hàng lớn, chuyển lên một phi thuyền đã sớm chờ ở bên ngoài. Chuyến bay đã sớm an bài tốt, trải qua ngắn ngủi xuyên các vì sao, đáp xuống một tinh cầu khác. Trên đó có đại phi thuyền được trang bị đủ các loại vũ khí chiến đấu, các loại phi thuyền nhỏ chiến đấu, chúng hải tặc mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng chưa hoàn toàn trầm tĩnh lại. Dù sao bọn họ bây giờ còn chưa tiến vào phạm vi an toàn, hơn nữa học viện cùng hai đại gia tộc đã bắt đầu có phản ứng.

Trải qua thương lượng, hải tặc quyết định chia binh làm ba đường. Dù sao nhiều ra một đại thiếu gia, bọn họ thành mục tiêu quá lớn, phía sau truy binh so với dự tính nhiều ra một nửa.

Phòng tổ trưởng mang theo Vân Tả Ý đi lộ tuyến đã dàn xếp từ sớm để giao hàng, sau đó trở về cùng bọn họ hội hợp. Thủ lĩnh mang theo ‘lễ vật Tiêu Nhiên’ ngoài ý muốn đi một lộ tuyến mới, mà Ảnh Nhất cùng đại đa số hải tặc còn lại từ Ngân Miêu dẫn dắt, thu hút lực chú ý.
Tác giả : Biển Đam
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại