Khiết Phích Thiếu Gia
Chương 155
" Vân phu nhân, trùng hợp quá." Thôi phu nhân nhìn thấy Cao Mai, thực nhiệt tình chào đón rồi mang theo người hầu chậm rãi đi tới.
Thôi thị, thực lực tuy rằng so với tập đoàn đệ tam của liên minh -Vân thị – kém một chút, nhưng cùng Vân thị giống nhau, đều là đầu sỏ trong phương diện buôn bán . Hai nhà bởi vì cùng làm thương giới cho nên có cạnh tranh trên nhiều khía cạnh. Nhưng hai nhà là cạnh tranh tốt, không có bùng nổ xung đột kịch liệt, người hai nhà gặp mặt cũng duy trì bình thản ở mặt ngoài. Vân Tả Ý nhìn Thôi phu nhân trong đầu hiện lên một loạt tư liệu.
" Đúng vậy, thật lâu chưa gặp phu nhân, gần nhất đang bận gì sao?" Cao Mai cười nói.
" Gần nhất ta cũng không đi ra ngoài. Phu nhân không biết chứ Tiểu Quân nhà ta a, rốt cục đã tốt nghiệp học viện, mấy ngày nay đều ở nhà nấu canh bổ cho hắn uống đấy. Bất quá hắn gần đây không biết lại chạy đi đâu, mỗi ngày ra sớm về trễ, tìm khắp không thấy người, đành phải đi ra shoping. Cũng là phu nhân tốt hơn, đứa con không ở bên cạnh cũng còn có cháu trai bồi bồi." Thôi phu nhân thở dài nói, nhưng ánh mắt lập tức bị người phía sau Cao Mai hấp dẫn. Phương Tuyết, nàng tự nhiên là nhận thức, nhưng người trẻ tuổi cùng Phương Tuyết tư thái thân mật là……
Thôi phu nhân nhãn tình sáng lên, nhìn Cao Mai thử hỏi:" Vị này chính là lệnh công tử sao?"
Cao Mai trong lòng đắc ý, nhưng trên mặt xinh đẹp vẫn cười khiêm tốn:" Ha ha, đúng vậy, hằng ngày cũng không thấy bóng dáng, hôm nay thật vất vả mới theo giúp ta cùng đi chọn lễ vật cho phụ thân hắn. Tả Ý , mau chào Thôi a di."
Vân Tả Ý lễ phép gật đầu chào:" Thôi a di."
" Ai, đã sớm nghe nói thiếu gia Vân thị rất anh tuấn, hôm nay vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền." Thôi phu nhân nhìn Vân Tả Ý không rời mắt, liên tục khen ngợi.
" Ha ha, quá khen, tiểu tử này rất cứng ngắc, nào có như Tiểu Quân nhà phu nhân được nữ hài tử hoan nghênh." Cao Mai cười mị mắt.
" Ai, ta thật hy vọng tiểu tử nhà ta mộc mạc một chút, không cần hoa tâm như vậy. Nữ nhi đổi liên miên, nhưng một người cũng không dẫn về ra mắt, không biết khi nào mới có thể cho ta ôm cháu." Thôi phu nhân nhìn bên cạnh Cao Mai đứng một đôi như Kim Đồng Ngọc Nữ, còn Cao Mai ôm vào ngực cháu trai kháu khỉnh, trong mắt không dấu được hâm mộ……
Thông thường cùng nữ nhân đi dạo phố, nam nhân hay khó được kiên nhẫn, mà nếu nữ nhân là trưởng bối của nam nhân thì càng không kiên nhẫn nữa. Nếu nữ trưởng bối không chỉ một người, chúng ta càng thêm đồng tình với nam nhân ấy.
Hiện tại, Vân Tả Ý nằm trong trường hợp tương tự. Cao Mai kể với Thôi phu nhân mục đích đi mua sắm hôm nay, Thôi phu nhân nghe xong hưng trí bừng bừng cùng đi chọn lễ vật với Cao Mai. Sinh nhật của gia chủ Vân thị, dù tình hay lý Thôi thị vẫn phải tặng một phần lễ. Dù Thôi thị có bộ phận chuyên môn tặng lễ, nhưng lần này gặp phải, tự nhiên Thôi phu nhân muốn tự mình mua.
Có Thôi phu nhân cùng đi, Cao Mai đương nhiên sẽ không cần hỏi ý kiến người khó hiểu phong tình như Vân Tả Ý. Hai phu nhân thảo luận bất tận với nhau. Vân Tả Ý cuối cùng cũng được thoải mái một hồi, đương nhiên nếu bỏ qua cánh tay mềm mại quấn vào tay mình cùng Phương Tuyết ẩn mắt đưa tình một bên thì tốt hơn.
Nhưng thời gian thanh tịnh của Vân Tả Ý kéo dài không lâu, chọn lựa xong lễ vật, không biết ai đưa ý kiến đi mua quần áo cho tiểu bối. Tiểu bối tự nhiên chính là Vân Tả Ý và Phương Tuyết, à, Thôi thị thiếu gia có lẽ cũng được tính vào.
Mấy người hoả tốc chuyển dời đến tòa nhà bán trang phục. Sau đó thời gian thống khổ của Vân Tả Ý bắt đầu. Đầu tiên, Cao Mai và Thôi phu nhân chọn lựa quần áo cho hắn và Phương Tuyết, nhưng không biết khi nào thì bắt đầu biến thành Cao Mai, Thôi phu nhân, Phương Tuyết ba người giúp Vân Tả Ý chọn lựa quần áo.
Vân Tả Ý dáng người tuy rằng khá tinh tế, nhưng tỉ lệ thân thể thực hoàn mỹ, vóc dáng lại cao. Hơn nữa mặc kệ quần áo gì đều hiện ra một loại phong vị độc đáo, điều này làm cho ba nữ nhân như phát điên không ngừng bắt Vân Tả Ý thay đổi quần áo, vừa lòng liền mua ngay. Thôi phu nhân cũng ước lượng theo dáng người Vân Tả Ý mua quần áo cho con mình.
Dần dần sau khi ra vô phòng thay đồ mấy chục lần, Vân Tả Ý chịu không nổi nữa. Nhưng mỗi khi hắn cố lẫn tránh, Phương Tuyết sẽ đi lên ôn nhu đỡ lấy hắn, sau đó thẹn thùng tỏ vẻ nguyện ý theo giúp hắn vào gian thay đổi đồ…… Vì thế Vân Tả Ý đành vội tự mình gian khổ hoàn thành nhiệm vụ, thẳng đến Phương Tuyết phát hiện sắc mặt hắn thật sự rất không thích hợp mới ngừng lại.
" Tả Ý ca ca. Huynh không sao chứ ? " Phương Tuyết giúp đỡ Vân Tả Ý ngồi xuống nghỉ ngơi, áy náy nhìn sắc mặt Vân Tả Ý tái nhợt, âm thầm trách cứ bản thân.
" Không sao." Vân Tả Ý lắc đầu, nhìn sắc trời bên ngoài nói với Cao Mai :" Thời gian không còn sớm, chúng ta trở về đi."
" Ừ, được. Tả Ý , ngươi sắc mặt kém như vậy, chúng ta trở về nên cho bác sĩ kiểm tra đi." Cao Mai lo lắng nhìn hắn.
" Không cần, chỉ hơi mệt chút thôi, trở về nghỉ ngơi sẽ khỏe." Vân Tả Ý lắc đầu cự tuyệt.
" Oa, y…… Y……" Vân Tụ giơ tay, ý bảo phải Vân Tả Ý ôm.
" Không được náo loạn, Vân Tụ, ngoan." Phương Tuyết thấy vậy, tiếp nhận Vân Tụ từ tay Cao Mai, không nghĩ đến Vân Tụ lập tức liền oa oa khóc lớn lên, thân thể xoay trái xoay phải, tựa hồ phi thường không muốn Phương Tuyết ôm.
" Cho ta đi." Vân Tả Ý nói.
Phương Tuyết do dự nhìn Vân Tả Ý , không dám tự chủ ý.
" Ai, các ngươi đều đừng cãi cọ, cháu ngoan vẫn để ta ôm đi." Cao Mai thấy thế bế lại Vân Tụ. Trở lại vòng tay Cao Mai, Vân Tụ tuy còn chưa hài lòng nhưng cuối cùng không có khóc nháo tiếp.
Một bên Thôi phu nhân nhìn gia đình ba thế hệ của bọn họ hoà thuận vui vẻ, trong lòng cũng thật chua xót, hận con trai mình không thể biến nhu thuận, bên người cũng có con dâu xinh đẹp và cháu trai đáng yêu như vậy ….
" Thôi phu nhân, Thôi phu nhân?"
" A? Gì?" Thôi phu nhân từ mộng đẹp tỉnh dậy, xấu hổ cười với Cao Mai.
" Thôi phu nhân, ngượng ngùng, Tả Ý thân thể không khoẻ. Ta cần phải trở về. Đứa nhỏ này từ bé thân thể suy nhược nhiều bệnh, về sau nhất định sẽ tìm thời gian bồi tiếp phu nhân." Cao Mai ngại ngùng nói, đồng thời có chút lưu luyến không rời. Trước kia chưa cùng vị Thôi phu nhân này thâm giao, hôm nay có cơ hội kết giao lại phát hiện hai người ngoài ý muốn rất hợp ý nhau, hơn nữa sở thích chọn quần áo đều không sai biệt lắm.
" Hảo, như vậy định rồi, lần sau sẽ ta đem tiểu tử nhà ta theo." Thôi phu nhân cười nói.
Vân Tả Ý nghe thế rùng mình một cái, chân thành cầu nguyện lần sau trong danh sách không có tên mình, đồng thời chúc phúc vị Thôi thị thiếu gia chưa gặp mặt kia có thể kiên trì lâu.
……
Thôi thị, thực lực tuy rằng so với tập đoàn đệ tam của liên minh -Vân thị – kém một chút, nhưng cùng Vân thị giống nhau, đều là đầu sỏ trong phương diện buôn bán . Hai nhà bởi vì cùng làm thương giới cho nên có cạnh tranh trên nhiều khía cạnh. Nhưng hai nhà là cạnh tranh tốt, không có bùng nổ xung đột kịch liệt, người hai nhà gặp mặt cũng duy trì bình thản ở mặt ngoài. Vân Tả Ý nhìn Thôi phu nhân trong đầu hiện lên một loạt tư liệu.
" Đúng vậy, thật lâu chưa gặp phu nhân, gần nhất đang bận gì sao?" Cao Mai cười nói.
" Gần nhất ta cũng không đi ra ngoài. Phu nhân không biết chứ Tiểu Quân nhà ta a, rốt cục đã tốt nghiệp học viện, mấy ngày nay đều ở nhà nấu canh bổ cho hắn uống đấy. Bất quá hắn gần đây không biết lại chạy đi đâu, mỗi ngày ra sớm về trễ, tìm khắp không thấy người, đành phải đi ra shoping. Cũng là phu nhân tốt hơn, đứa con không ở bên cạnh cũng còn có cháu trai bồi bồi." Thôi phu nhân thở dài nói, nhưng ánh mắt lập tức bị người phía sau Cao Mai hấp dẫn. Phương Tuyết, nàng tự nhiên là nhận thức, nhưng người trẻ tuổi cùng Phương Tuyết tư thái thân mật là……
Thôi phu nhân nhãn tình sáng lên, nhìn Cao Mai thử hỏi:" Vị này chính là lệnh công tử sao?"
Cao Mai trong lòng đắc ý, nhưng trên mặt xinh đẹp vẫn cười khiêm tốn:" Ha ha, đúng vậy, hằng ngày cũng không thấy bóng dáng, hôm nay thật vất vả mới theo giúp ta cùng đi chọn lễ vật cho phụ thân hắn. Tả Ý , mau chào Thôi a di."
Vân Tả Ý lễ phép gật đầu chào:" Thôi a di."
" Ai, đã sớm nghe nói thiếu gia Vân thị rất anh tuấn, hôm nay vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền." Thôi phu nhân nhìn Vân Tả Ý không rời mắt, liên tục khen ngợi.
" Ha ha, quá khen, tiểu tử này rất cứng ngắc, nào có như Tiểu Quân nhà phu nhân được nữ hài tử hoan nghênh." Cao Mai cười mị mắt.
" Ai, ta thật hy vọng tiểu tử nhà ta mộc mạc một chút, không cần hoa tâm như vậy. Nữ nhi đổi liên miên, nhưng một người cũng không dẫn về ra mắt, không biết khi nào mới có thể cho ta ôm cháu." Thôi phu nhân nhìn bên cạnh Cao Mai đứng một đôi như Kim Đồng Ngọc Nữ, còn Cao Mai ôm vào ngực cháu trai kháu khỉnh, trong mắt không dấu được hâm mộ……
Thông thường cùng nữ nhân đi dạo phố, nam nhân hay khó được kiên nhẫn, mà nếu nữ nhân là trưởng bối của nam nhân thì càng không kiên nhẫn nữa. Nếu nữ trưởng bối không chỉ một người, chúng ta càng thêm đồng tình với nam nhân ấy.
Hiện tại, Vân Tả Ý nằm trong trường hợp tương tự. Cao Mai kể với Thôi phu nhân mục đích đi mua sắm hôm nay, Thôi phu nhân nghe xong hưng trí bừng bừng cùng đi chọn lễ vật với Cao Mai. Sinh nhật của gia chủ Vân thị, dù tình hay lý Thôi thị vẫn phải tặng một phần lễ. Dù Thôi thị có bộ phận chuyên môn tặng lễ, nhưng lần này gặp phải, tự nhiên Thôi phu nhân muốn tự mình mua.
Có Thôi phu nhân cùng đi, Cao Mai đương nhiên sẽ không cần hỏi ý kiến người khó hiểu phong tình như Vân Tả Ý. Hai phu nhân thảo luận bất tận với nhau. Vân Tả Ý cuối cùng cũng được thoải mái một hồi, đương nhiên nếu bỏ qua cánh tay mềm mại quấn vào tay mình cùng Phương Tuyết ẩn mắt đưa tình một bên thì tốt hơn.
Nhưng thời gian thanh tịnh của Vân Tả Ý kéo dài không lâu, chọn lựa xong lễ vật, không biết ai đưa ý kiến đi mua quần áo cho tiểu bối. Tiểu bối tự nhiên chính là Vân Tả Ý và Phương Tuyết, à, Thôi thị thiếu gia có lẽ cũng được tính vào.
Mấy người hoả tốc chuyển dời đến tòa nhà bán trang phục. Sau đó thời gian thống khổ của Vân Tả Ý bắt đầu. Đầu tiên, Cao Mai và Thôi phu nhân chọn lựa quần áo cho hắn và Phương Tuyết, nhưng không biết khi nào thì bắt đầu biến thành Cao Mai, Thôi phu nhân, Phương Tuyết ba người giúp Vân Tả Ý chọn lựa quần áo.
Vân Tả Ý dáng người tuy rằng khá tinh tế, nhưng tỉ lệ thân thể thực hoàn mỹ, vóc dáng lại cao. Hơn nữa mặc kệ quần áo gì đều hiện ra một loại phong vị độc đáo, điều này làm cho ba nữ nhân như phát điên không ngừng bắt Vân Tả Ý thay đổi quần áo, vừa lòng liền mua ngay. Thôi phu nhân cũng ước lượng theo dáng người Vân Tả Ý mua quần áo cho con mình.
Dần dần sau khi ra vô phòng thay đồ mấy chục lần, Vân Tả Ý chịu không nổi nữa. Nhưng mỗi khi hắn cố lẫn tránh, Phương Tuyết sẽ đi lên ôn nhu đỡ lấy hắn, sau đó thẹn thùng tỏ vẻ nguyện ý theo giúp hắn vào gian thay đổi đồ…… Vì thế Vân Tả Ý đành vội tự mình gian khổ hoàn thành nhiệm vụ, thẳng đến Phương Tuyết phát hiện sắc mặt hắn thật sự rất không thích hợp mới ngừng lại.
" Tả Ý ca ca. Huynh không sao chứ ? " Phương Tuyết giúp đỡ Vân Tả Ý ngồi xuống nghỉ ngơi, áy náy nhìn sắc mặt Vân Tả Ý tái nhợt, âm thầm trách cứ bản thân.
" Không sao." Vân Tả Ý lắc đầu, nhìn sắc trời bên ngoài nói với Cao Mai :" Thời gian không còn sớm, chúng ta trở về đi."
" Ừ, được. Tả Ý , ngươi sắc mặt kém như vậy, chúng ta trở về nên cho bác sĩ kiểm tra đi." Cao Mai lo lắng nhìn hắn.
" Không cần, chỉ hơi mệt chút thôi, trở về nghỉ ngơi sẽ khỏe." Vân Tả Ý lắc đầu cự tuyệt.
" Oa, y…… Y……" Vân Tụ giơ tay, ý bảo phải Vân Tả Ý ôm.
" Không được náo loạn, Vân Tụ, ngoan." Phương Tuyết thấy vậy, tiếp nhận Vân Tụ từ tay Cao Mai, không nghĩ đến Vân Tụ lập tức liền oa oa khóc lớn lên, thân thể xoay trái xoay phải, tựa hồ phi thường không muốn Phương Tuyết ôm.
" Cho ta đi." Vân Tả Ý nói.
Phương Tuyết do dự nhìn Vân Tả Ý , không dám tự chủ ý.
" Ai, các ngươi đều đừng cãi cọ, cháu ngoan vẫn để ta ôm đi." Cao Mai thấy thế bế lại Vân Tụ. Trở lại vòng tay Cao Mai, Vân Tụ tuy còn chưa hài lòng nhưng cuối cùng không có khóc nháo tiếp.
Một bên Thôi phu nhân nhìn gia đình ba thế hệ của bọn họ hoà thuận vui vẻ, trong lòng cũng thật chua xót, hận con trai mình không thể biến nhu thuận, bên người cũng có con dâu xinh đẹp và cháu trai đáng yêu như vậy ….
" Thôi phu nhân, Thôi phu nhân?"
" A? Gì?" Thôi phu nhân từ mộng đẹp tỉnh dậy, xấu hổ cười với Cao Mai.
" Thôi phu nhân, ngượng ngùng, Tả Ý thân thể không khoẻ. Ta cần phải trở về. Đứa nhỏ này từ bé thân thể suy nhược nhiều bệnh, về sau nhất định sẽ tìm thời gian bồi tiếp phu nhân." Cao Mai ngại ngùng nói, đồng thời có chút lưu luyến không rời. Trước kia chưa cùng vị Thôi phu nhân này thâm giao, hôm nay có cơ hội kết giao lại phát hiện hai người ngoài ý muốn rất hợp ý nhau, hơn nữa sở thích chọn quần áo đều không sai biệt lắm.
" Hảo, như vậy định rồi, lần sau sẽ ta đem tiểu tử nhà ta theo." Thôi phu nhân cười nói.
Vân Tả Ý nghe thế rùng mình một cái, chân thành cầu nguyện lần sau trong danh sách không có tên mình, đồng thời chúc phúc vị Thôi thị thiếu gia chưa gặp mặt kia có thể kiên trì lâu.
……
Tác giả :
Biển Đam