Khi Thiên Tài Hacker Xuyên Qua
Chương 17: Tỷ thí (1)
Quản gia đem lão sinh cùng Thiển Thiển dẫn đến trong một cái thư phòng, bàn cùng ghế đều đã được bố trí tốt, Thiển Thiển ngồi ở trên bàn nhỏ của chính mình, chống đầu, nhu thuận nhìn lão sinh, rất có hưng trí muốn nghe nghe một chút thầy giáo cổ đại muốn giảng cái gì.
Thiển Thiển kiên trì được một lát thì đã hết chịu hết nổi, vị thầy giáo này lắc đầu liên tục , Thiển Thiển chỉ cảm thấy chính mình đầu đều muốn bị hắn xoay cho chóng mặt . Lão sinh giảng đạo:“Nhân chi sơ, tính bản thiện, tính tương cận, tập tương viện (*)."
Lão sinh yêu cầu Thiển Thiển một lần ,một lần theo hắn đọc, Thiển Thiển đọc hai lần liền không nhịn được nữa nói:“Lão sư nha, ngươi không thể giảng một chút chuyện thú vị được sao? Giống như ta chỉ là một đứa nhỏ, ngươi hẳn là nên lấy chơi đùa làm chủ, dạy học làm phụ, mang theo ta đi ra bên ngoài thế gian vừa chơi vừa học, như vậy ta vừa có thể học được vào, lại không đến mức gạt bỏ bản tính của ta, ngươi nói có đúng không?!"
Lão sinh cấp Thiển Thiển một trận tức giận trách móc, run rẩy tìm ra cái thước, hung hăng ở trên bàn học của Thiển Thiển gõ một chút, Thiển Thiển cũng đi theo run lên một cái.
Lão sinh lấy thước chỉ vào Thiển Thiển nói:“Tử không học, sư chi nọa! tuổi còn nhỏ liền muốn vào nơi phồn hoa, ngươi cũng biết tồn thiên lý diệt nhân dục (*), ngươi là đại gia tiểu thư, hẳn là có tri thức hiểu lễ nghĩa, cái gì mà cả ngày chỉ biết chơi đùa, mê muội mất cả ý chí!"
Thiển Thiển vô tội chớp mắt to, nói:“Sư phụ! Ngươi đừng hung dữ như vậy được không, ta còn nhỏ tuổi, ngươi như vậy sẽ làm ta sợ, buổi tối sẽ gặp ác mộng !"
Sư phụ được khen tặng, sống lưng cũng cố gắng thẳng tắp , sờ sờ chòm râu chính mình, dương dương tự đắc nói:“Tiểu vương gia đem ngươi giao cho ta, ta sẽ thay thế vương gia hảo hảo quản giáo ngươi, hôm nay xem phân thượng ngươi là thiên kim tiểu thư, ta sẽ không tiến đánh , nhưng nếu ngươi lại không nghe lời, thì không cần trách ta không khách khí !"
Thiển Thiển tức giận , đồ cổ này! Còn lên mặt với nàng! Lập tức liền không để ý tới hắn, để cho hắn một mình một người tự nói tự lắc đầu tự nghe, --
Rất nhanh hắn liền phát hiện thời điểm vừa mới bắt đầu Thiển Thiển liền không có hợp tác như vậy, liền lại lấy ra bảo bối thước của hắn, gõ gõ cái bàn của Thiển Thiển , nói:“ Theo vi sư đọc!"
Thiển Thiển ghé vào trên bàn, hai cánh tay giao nhau, phối hợp với đầu nhỏ, nói:“Ngươi làm làm sư phụ của ta, vậy nhất định là so với ta muốn lợi hại hơn, có đúng hay không?"
Lão sinh thổi râu trừng mắt, chỉ vào Thiển Thiển nói:“Ngươi...... Ngươi,... lời này của ngươi là có ý gì?"
Thiển Thiển không để ý tới hắn, ánh mắt nhìn trần nhà một chút sau đó lại nhìn mặt đất một chút, nghiêng đầu nói:“Nếu sự thật chứng minh ngươi còn không thông minh bằng ta, như vậy ngươi liền không có tư cách dạy ta , có đúng hay không?"
Lão sinh để thước đặt ở một bên, kéo một cái ghế ngồi xuống trước mặt Thiển Thiển , nói:“Tốt, ta nhưng là muốn nhìn xem tiểu oa nhi năm tuổi thì có chỗ nào có thể thắng được ta!"
Thiển Thiển cười cười ngồi thẳng thân mình, nói:“Tốt lắm, chúng ta một lời đã định, nếu như ta thắng, ta liền làm sư phụ ngươi! nếu như ngươi thắng, ta liền nghe lời nói của ngươi, ngươi bảo ta đi hướng đông, ta sẽ không đi hướng tây, được không?"
Lão sinh khinh miệt cười, một cái tiểu bất điểm oa nhi như vậy hắn mới sẽ không để ở trong mắt, liền gật đầu nói:
1. (*)+Nhân chi sơ, tính bản thiện: Người ta lúc đầu vốn có cái tính tốt lành
+Tính tương cận, tập tương viện: Tính ấy gần giống nhau nhưng do thói tục mà khác nhau
(*) tồn thiên lý diệt nhân dục: Xuất sứ từ câu nói của Chu Hi – một nhà triết học dưới thời tống. Chu Hi nói “thánh nhân thiên ngôn vạn ngữ chỉ thị giáo nhân tổn thiên lý diệt nhân dục có nghĩa là thiên ngôn vạn ngữ của thánh nhân chỉ giáo dục con người bảo tồn thiên lý, tiêu diệt nhân dục – Chu tử lục ngữ (q4)" , hiểu đơn giản thì đây là một quan niệm cấm đoán dục vọng của con người,.....
Thiển Thiển kiên trì được một lát thì đã hết chịu hết nổi, vị thầy giáo này lắc đầu liên tục , Thiển Thiển chỉ cảm thấy chính mình đầu đều muốn bị hắn xoay cho chóng mặt . Lão sinh giảng đạo:“Nhân chi sơ, tính bản thiện, tính tương cận, tập tương viện (*)."
Lão sinh yêu cầu Thiển Thiển một lần ,một lần theo hắn đọc, Thiển Thiển đọc hai lần liền không nhịn được nữa nói:“Lão sư nha, ngươi không thể giảng một chút chuyện thú vị được sao? Giống như ta chỉ là một đứa nhỏ, ngươi hẳn là nên lấy chơi đùa làm chủ, dạy học làm phụ, mang theo ta đi ra bên ngoài thế gian vừa chơi vừa học, như vậy ta vừa có thể học được vào, lại không đến mức gạt bỏ bản tính của ta, ngươi nói có đúng không?!"
Lão sinh cấp Thiển Thiển một trận tức giận trách móc, run rẩy tìm ra cái thước, hung hăng ở trên bàn học của Thiển Thiển gõ một chút, Thiển Thiển cũng đi theo run lên một cái.
Lão sinh lấy thước chỉ vào Thiển Thiển nói:“Tử không học, sư chi nọa! tuổi còn nhỏ liền muốn vào nơi phồn hoa, ngươi cũng biết tồn thiên lý diệt nhân dục (*), ngươi là đại gia tiểu thư, hẳn là có tri thức hiểu lễ nghĩa, cái gì mà cả ngày chỉ biết chơi đùa, mê muội mất cả ý chí!"
Thiển Thiển vô tội chớp mắt to, nói:“Sư phụ! Ngươi đừng hung dữ như vậy được không, ta còn nhỏ tuổi, ngươi như vậy sẽ làm ta sợ, buổi tối sẽ gặp ác mộng !"
Sư phụ được khen tặng, sống lưng cũng cố gắng thẳng tắp , sờ sờ chòm râu chính mình, dương dương tự đắc nói:“Tiểu vương gia đem ngươi giao cho ta, ta sẽ thay thế vương gia hảo hảo quản giáo ngươi, hôm nay xem phân thượng ngươi là thiên kim tiểu thư, ta sẽ không tiến đánh , nhưng nếu ngươi lại không nghe lời, thì không cần trách ta không khách khí !"
Thiển Thiển tức giận , đồ cổ này! Còn lên mặt với nàng! Lập tức liền không để ý tới hắn, để cho hắn một mình một người tự nói tự lắc đầu tự nghe, --
Rất nhanh hắn liền phát hiện thời điểm vừa mới bắt đầu Thiển Thiển liền không có hợp tác như vậy, liền lại lấy ra bảo bối thước của hắn, gõ gõ cái bàn của Thiển Thiển , nói:“ Theo vi sư đọc!"
Thiển Thiển ghé vào trên bàn, hai cánh tay giao nhau, phối hợp với đầu nhỏ, nói:“Ngươi làm làm sư phụ của ta, vậy nhất định là so với ta muốn lợi hại hơn, có đúng hay không?"
Lão sinh thổi râu trừng mắt, chỉ vào Thiển Thiển nói:“Ngươi...... Ngươi,... lời này của ngươi là có ý gì?"
Thiển Thiển không để ý tới hắn, ánh mắt nhìn trần nhà một chút sau đó lại nhìn mặt đất một chút, nghiêng đầu nói:“Nếu sự thật chứng minh ngươi còn không thông minh bằng ta, như vậy ngươi liền không có tư cách dạy ta , có đúng hay không?"
Lão sinh để thước đặt ở một bên, kéo một cái ghế ngồi xuống trước mặt Thiển Thiển , nói:“Tốt, ta nhưng là muốn nhìn xem tiểu oa nhi năm tuổi thì có chỗ nào có thể thắng được ta!"
Thiển Thiển cười cười ngồi thẳng thân mình, nói:“Tốt lắm, chúng ta một lời đã định, nếu như ta thắng, ta liền làm sư phụ ngươi! nếu như ngươi thắng, ta liền nghe lời nói của ngươi, ngươi bảo ta đi hướng đông, ta sẽ không đi hướng tây, được không?"
Lão sinh khinh miệt cười, một cái tiểu bất điểm oa nhi như vậy hắn mới sẽ không để ở trong mắt, liền gật đầu nói:
1. (*)+Nhân chi sơ, tính bản thiện: Người ta lúc đầu vốn có cái tính tốt lành
+Tính tương cận, tập tương viện: Tính ấy gần giống nhau nhưng do thói tục mà khác nhau
(*) tồn thiên lý diệt nhân dục: Xuất sứ từ câu nói của Chu Hi – một nhà triết học dưới thời tống. Chu Hi nói “thánh nhân thiên ngôn vạn ngữ chỉ thị giáo nhân tổn thiên lý diệt nhân dục có nghĩa là thiên ngôn vạn ngữ của thánh nhân chỉ giáo dục con người bảo tồn thiên lý, tiêu diệt nhân dục – Chu tử lục ngữ (q4)" , hiểu đơn giản thì đây là một quan niệm cấm đoán dục vọng của con người,.....
Tác giả :
Mã Duyệt Duyệt