Khí Phi Hồ Sủng
Chương 108
Editor: Puck - Diễn đàn
Hiên Viên Mị nhẹ nhàng vỗ vỗ trên eo nàng, không để cho nàng phải quá lo lắng, Thủy nhi nhìn Ly Mặc lạnh lùng nói, “Ta làm sao biết được cục cưng có phải thật sự ở trên tay ngươi không?"
Ánh mắt Ly Mặc lóe lóe, “Nàng gả cho ta liền biết ngay là thật hay giả rồi!"
Hiên Viên Mị không vui nhíu nhíu mày, “Ly Mặc, ngươi không cảm thấy ngươi làm những chuyện như vậy đều đang khiến Thủy nhi càng ngày càng chán ghét ngươi sao?"
Ly Mặc cứng đờ, nhìn ánh mắt của Thủy nhi càng ngày càng lạnh, mặc dù không muốn, hắn không thừa nhận cũng không được, hắn giống như thật sự khiến Thủy nhi ghét hắn! Trước kia mặc dù Thủy nhi không yêu hắn, vẫn mang theo xa cách nhàn nhạt với hắn, nhưng đáy mắt nàng lại có cảm kích, cho đến khi hắn dẫn người ngăn chặn nàng và Ma Tà lại, trong mắt của nàng chỉ còn lại lạnh như băng, nghĩ tới, mắt Ly Mặc lạnh lẽo nhìn Ma Tà, nếu như không phải do Ma Tà, hắn và Thủy nhi cũng sẽ không đi tới bước này!
Ly Mặc nhìn Thủy nhi, thật lâu chưa từng dời tầm mắt đi, hắn không muốn nàng hận hắn, không muốn quan hệ giữa bọn họ càng thêm ác liệt, cuối cùng Ly Mặc mở miệng nói, “Ma Linh không có ở trong tay ta, khi ta đến Ma Linh đã không thấy, nơi đó có dấu vết đánh nhau, hẳn bị người bắt đi, viên ngọc châu kia là ta nhặt được đấy!"
Nghe vậy, mặt Thủy nhi liền biến sắc, cục cưng không có ở trong tay hắn, lại không biết bị ai bắt đi? Mặc dù cục cưng ra đời không lâu, nhưng lại ít có người là đối thủ của hắn, người có thể bắt cục cưng đi trừ Ly Mặc, còn có thể là ai? Hơn nữa đã nhiều ngày như vậy, cục cưng sẽ không có chuyện gì chứ? Thủy nhi nóng nảy trong lòng, ánh mắt nhìn Ly Mặc cũng càng ngày càng lạnh, “Ly Mặc, nếu cục cưng có chuyện gì, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Ly Mặc nhìn vẻ mặt lạnh như băng của nàng, trong lòng đau xót, thấy nàng kéo Hiên Viên Mị định đi, ánh mắt không khỏi lạnh lẽo, “Thủy nhi, nàng không ra được, ta sẽ phái người đi tìm Ma Linh, nhưng nàng phải lập tức thành thân với ta!" Cứ để nàng đi như vậy, kêu hắn cam tâm như thế nào?
Hiên Viên Mị khẽ liếc hắn một cái, châm chọc mà cười nói, “Vậy sao? Ly Mặc, ngươi không cảm thấy ngươi quá mức tự tin rồi sao?"
Dứt lời, tay áo vung lên, một tia lưỡi gió nhanh chóng đi tới kết giới nơi xa, “Rắc rắc" một tiếng vang thanh thúy, kết giới bể tan tành tiêu tán.
Mặt Ly Mặc liền biến sắc, “Ngươi…"
Môi mỏng của Hiên Viên Mị khẽ câu, cuồng ngạo nói, “Ngươi đừng quên, ta là người mạnh nhất trong tứ giới, mặc dù sống ít hơn mấy năm, sự thật này vẫn như cũ sẽ không thay đổi!" Về phần Ma Linh trò học từ thầy mà giỏi hơn thầy, vậy cũng phải chờ hắn trưởng thành lại nói! Dieễn ddàn lee quiy đôn
Sắc mặt Ly Mặc âm trầm, hắn nhất định sẽ không để cho Thủy nhi rời khỏi hắn! Ánh sáng lạnh trong mắt chợt lóe, liền đưa tay bắt lấy Thủy nhi, Hiên Viên Mị ôm Thủy nhi khẽ nghiêng người, cánh tay giơ lên, ngăn cản Ly Mặc.
Thủy nhi khẽ nói, “Mị, chàng không cần phải lo lắng cho ta, hắn không thể tổn thương đến ta!"
Hiên Viên Mị mới nhớ tới, Ly Mặc xác thực không tổn thương được Thủy nhi, lúc này mới nhẹ nhàng buông nàng ra, chiến đấu với Ly Mặc, Hiên Viên Mị ra tay cũng không lưu tình, bây giờ không phải là lúc dây dưa với Ly Mặc, Ma Linh không biết tung tích, thời gian kéo càng lâu, Ma Linh lại càng nguy hiểm.
Thủy nhi nhìn hai người quấn lấy đấu, trên mặt hoàn toàn lạnh như băng, nàng đã sớm sinh ra sát ý với Ly Mặc, nghĩ tới cục cưng không biết có bị thương không, trong lòng càng thêm nóng nảy.
“Ầm…"
Trên bầu trời hai người nhanh chóng chạm nhau một chưởng, lại nhanh chóng tách ra, Hiên Viên Mị trầm mặt nhìn Ly Mặc.
Nơi cổ họng Ly Mặc ngòn ngọt, khóe miệng chậm rãi chảy ra máu tươi, ánh mắt nhìn Hiên Viên Mị vô cùng âm u lạnh lẽo, ban đầu Ma Tà cường đại đến khiến người sợ hãi, không nghĩ tới Hiên Viên Mị bây giờ vẫn mạnh hơn hắn không chỉ một điểm.
“Ầm…"
Qua lâu như vậy, mới vang lên một tiếng này nổ, sau đó liền thấy cả viện trong khoảnh khắc bị san thành đất bằng, Thủy nhi bởi vì có tác dụng của Ngọc Linh, ngược lại không có chuyện gì.
Hiên Viên Mị hừ lạnh nói, “Ly Mặc, ngươi không phải là đối thủ của ta!"
Ly Mặc đột nhiên cười ha ha, “Vậy sao?" Sau đó liền thấy ánh sáng màu đen trên người hắn cực thịnh, thật lâu không diệt.
Mặt Thủy nhi liền biến sắc, Ly Mặc lại hoàn toàn chuyển hóa sinh mệnh lực thành linh lực! Như vậy không khác nào muốn chết, nhưng trong chớp nhoáng này tăng lên lực lượng cũng rất kinh khủng, trong lúc nhất thời không khỏi hơi lo lắng cho Hiên Viên Mị, mặc dù hắn sẽ không chết, nhưng bị thương nàng cũng sẽ đau lòng, hơn nữa nàng không biết cực hạn của thân bất tử ở đâu, có phải thật sự đối mặt bất luận lực lượng gì đều có thể không chết không, nếu như bọn họ đều chết hết, cục cưng làm thế nào?
Tầm mắt của Thủy nhi khóa thật chặt lại hai người phía trên, nhìn Ly Mặc trong thời gian chớp mắt còn chưa tới, liền đã đến trước mặt Hiên Viên Mị, trong lòng không khỏi cả kinh, mặc dù nàng không phải là đối thủ của Hiên Viên Mị và Ly Mặc, nhưng tu vi của nàng cũng không thấp, nhưng lại khiến cho nàng ngay cả tàn ảnh cũng không thấy, tốc độ như vậy quá kinh khủng!
Lại một chưởng đụng vào nhau, sau đó lần nữa tách ra, hai người này giống như chính là thuần chất liều linh lực, không có chiêu thức xinh đẹp, có lẽ cao thủ chân chính, đã không quan tâm đến chiêu thức rồi! die nd da nl e q uu ydo n
Thủy nhi nhìn chằm chằm Hiên Viên Mị, nhìn thấy vết máu nơi khóe miệng hắn, đồng tử co rụt lại, hai quả đấm không tự chủ được nắm chặt, Hiên Viên Mị nhìn nàng một cái, ý bảo nàng yên tâm.
“Phụt… Khụ khụ…" Một lát sau, lại thấy Ly Mặc lần nữa hộc máu, thân thể lay động một cái, rơi xuống mặt đất.
“Rầm."
Ly Mặc rơi trên mặt đất, tất cả khóe miệng đều là khổ sở, thì ra Ma Tà mạnh đến mức này, mặc dù hắn dùng hết tất cả sinh mệnh lực đánh một kích, cũng chỉ có thể khiến cho Ma Tà bị thương, đúng rồi, sao hắn lại quên Ma Tà có thân bất tử? Mặc dù lực công kích của hắn mạnh hơn nữa, cũng không thể giết Ma Tà rồi, chỉ có thể khiến cho hắn bị thương mà thôi, ban đầu hắn ở trước mặt Thủy nhi nói có biện pháp đối phó với thân thể bất tử của Ma Tà, thật ra cũng chỉ là lừa gạt nàng, hắn vốn không có biện pháp.
Hiên Viên Mị cũng hạ xuống đất, Thủy nhi vội vàng chạy tới, lo âu hỏi, “Mị, không sao chứ?" Kiểm tra toàn bộ hắn một phen, phát hiện không có chuyện quá lớn, Thủy nhi mới thoáng yên tâm, chỉ có điều nhìn vết máu trên khóe miệng hắn, vẫn nhịn không được cau mày.
Hiên Viên Mị đưa tay ôm nàng, an ủi, “Không có chuyện gì, hai ngày nữa là tốt!" Đây cũng là chỗ tốt của thân thể bất tử!
Đã tiêu hao hết sinh mệnh lực, sinh mệnh của Ly Mặc tự nhiên cũng đi tới điểm cuối, nhìn hai người ôm nhau đi chung với nhau, trong lòng chỉ còn lại bi thương, trong đầu không khỏi hiện ra cảnh tượng ban đầu khi lần đầu tiên nhìn thấy Thủy nhi.
“Ngươi là ai?"
Bởi vì Vương Hậu phách lối nên trong lòng Ly Mặc nhịn một ngụm hờn dỗi, cho nên mới một mình ra ngoài giải sầu, đột nhiên nghe được câu hỏi như vậy, theo bản năng xoay người, nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp đứng ở sau lưng hắn, hắn cảm thấy trong lòng thả lỏng, chút hờn dỗi trong lòng kia thoáng chốc biến mất không thấy gì nữa, nàng giống như dòng suối trong, có thể gột rửa tâm hồn người ta.
Thấy hắn không trả lời, Thủy nhi không để lại dấu vết nhíu nhíu mày, hỏi lần nữa, “Ngươi là ai?" Đối với người khác xâm lấn địa bàn của nàng, trong lòng có phần không vui.
Ly Mặc nhẹ nhàng nhếch môi, nhàn nhạt phun ra hai chữ, “Ly Mặc!"
Trong mắt Thủy nhi lộ ra một tia kinh ngạc, “Vương?" Nhưng chỉ kinh ngạc trong nháy mắt, sau đó liền không có phản ứng gì khác.
Điều này cũng khiến Ly Mặc hơi kinh ngạc rồi, tò mò hỏi, “Ngươi là ai? Trước kia ta chưa từng gặp ngươi…" di3nd@nl3qu.yd0n
Thủy nhi lạnh nhạt nói, “Thủy yêu! Ta mới vừa tu thành hình người không lâu, hơn nữa Vương bận rộn như vậy, chưa từng thấy rất bình thường!" Yêu tộc nhiều người như vậy, sợ rằng hơn phân nửa hắn cũng chưa từng gặp đi? Dĩ nhiên Thủy nhi còn không đến mức nói chuyện không khách khí như vậy, dù sao nàng cũng coi như đang ở dưới mái hiên người ta!
Ly Mặc thấy dáng vẻ xa cách hắn của nàng, không khỏi nhíu mày hỏi, “Dáng dấp của ta rất xấu sao?" Sao có dáng vẻ giống như ngay cả nhìn nhiều hắn một cái cũng không kiên nhẫn? Hắn thật sự rất ít nhận được lạnh nhạt như vậy!
Thủy nhi nghiêm túc nhìn hắn một cái, thành thật nói, “Dáng dấp của ngươi rất xinh đẹp!"
Ly Mặc cười cũng không được, tức cũng không được, xinh đẹp? Đó là từ hình dung nữ nhân đi? Đang định nói gì, nơi xa lại truyền đến một tiếng nói.
“Dịch ca, đừng cưới nữ nhân kia có được không?"
Hai người nhìn về phía nguồn gốc âm thanh, liền thấy một nữ tử xinh đẹp lôi kéo một nam tử có dáng dấp coi như tuấn lãng, vẻ mặt cầu xin.
Nam tử dịu dàng nhìn nữ tử, bất đắc dĩ nói, “Linh Linh, không phải là ta muốn kết hôn với nữ nhân kia, nàng cũng biết, đây là Vương tự mình ban hôn cho, sao ta có thể phản đối? Hơn nữa ta cũng không thể bởi vì tư tình nhi nữ mà không để ý phụ thân và mẫu thân!"
Ánh mắt nữ tử buồn bã, trong mắt mang lệ, lại miễn cưỡng cười nói, “Dịch ca, ta hiểu! Chàng yên tâm, ta sẽ không có chuyện không hiểu chuyện như vậy, nam tử tam thê tứ thiếp vốn là chuyện hiển nhiên!"
“Linh Linh…" Nam tử thương tiếc ôm nữ tử vào trong ngực, vẻ mặt dịu dàng.
Ly Mặc nhìn một màn này, không có bao nhiêu phản ứng, mặc dù bọn họ nói Vương đó là chỉ hắn! Đảo mắt nhìn thấy mặt Thủy nhi không có vẻ gì, không khỏi tò mò hỏi nói, “Ngươi nhìn mặt tình thâm như vậy cũng không có cảm giác sao?" Không phải nữ tử đều là đa sầu đa cảm sao?
“Thâm tình?" Khóe miệng Thủy nhi nâng lên vẻ châm chọc, theo ý nàng, cũng không phải thâm tình như vậy!
Khi đó hắn không hiểu nụ cười châm chọc của nàng là vì sao, nhưng bây giờ đã hiểu! Hắn không thể không thừa nhận, tình yêu của hắn đối với nàng so ra kém Ma Tà, so sánh với tình yêu của Ma Tà đối với nàng, cảnh tượng ban đầu nhìn thấy kia, quả thật không chút dính dáng đến thâm tình.
Nhưng mà lại có mấy người có thể gặp được một cái liền có thể vứt bỏ đi tất cả người khác đang yêu mình chứ? Thủy nhi rất may mắn, vừa vặn đụng phải một người, mà nàng cũng là người thông minh, nàng cũng bằng lòng vứt bỏ tất cả, chỉ vì bắt được kia phần yêu không chứa chút tạp chất nào.
Hai người cũng có thể vứt bỏ tất cả, yêu như vậy, hắn làm sao có thể nhúng tay vào đây? Chỉ trách ban đầu chính hắn chưa từng hiểu, không thể bắt được.
Bóng dáng hai người ôm nhau càng ngày càng mơ hồ, Ly Mặc há miệng, im lặng nói, “Thủy nhi, thật không thú vị, làm nhiều chuyện khiến cho nàng khó xử như vậy!"
Nhìn Ly Mặc tắt thở, Thủy nhi thở dài một tiếng, sau đó gấp gáp nói, “Mị, chúng ta nhanh chóng một chút đi tìm cục cưng!"
Hiên Viên Mị ôm lấy nàng, an ủi, “Đừng nóng vội! Chúng ta về Yêu tộc trước!"
Thủy nhi gật đầu một cái, không yên tâm nhìn về phía hắn hỏi, “Chàng thật sự không có chuyện gì sao?"
Hiên Viên Mị khẽ cười nói, “Không phải nàng đã kiểm tra rồi sao?"
Thủy nhi bĩu môi, “Ta không quá yên tâm chứ sao!" Nàng cũng cảm giác mình trở nên lề mề rồi! Chỉ có điều tất cả đều do hắn làm hại, cho dù là đời này, hay là kiếp trước, trước lúc gặp hắn, nàng đều rất dứt khoát!
“Ừ… Tim có đau một chút!"
Thủy nhi tỏ vẻ hoài nghi nhìn hắn, lúc trước chuyện gì cũng không có, đột nhiên liền đau? Chỉ có điều bị thương không đau dường như không có khả năng! “Nói đi! Muốn thế nào?"
Hiên Viên Mị khẽ cười nói, “Thủy nhi thật hiểu ta! Hôn một cái!"
Thủy nhi liếc mắt, ngẩng đầu hôn lên trên môi hắn, “Vậy được rồi chứ?"
“Quá miễn cưỡng…"
“Được rồi, trở về nhanh một chút thôi! Ta lo lắng cho cục cưng!"
Hiên Viên Mị nhẹ nhàng vỗ vỗ trên eo nàng, không để cho nàng phải quá lo lắng, Thủy nhi nhìn Ly Mặc lạnh lùng nói, “Ta làm sao biết được cục cưng có phải thật sự ở trên tay ngươi không?"
Ánh mắt Ly Mặc lóe lóe, “Nàng gả cho ta liền biết ngay là thật hay giả rồi!"
Hiên Viên Mị không vui nhíu nhíu mày, “Ly Mặc, ngươi không cảm thấy ngươi làm những chuyện như vậy đều đang khiến Thủy nhi càng ngày càng chán ghét ngươi sao?"
Ly Mặc cứng đờ, nhìn ánh mắt của Thủy nhi càng ngày càng lạnh, mặc dù không muốn, hắn không thừa nhận cũng không được, hắn giống như thật sự khiến Thủy nhi ghét hắn! Trước kia mặc dù Thủy nhi không yêu hắn, vẫn mang theo xa cách nhàn nhạt với hắn, nhưng đáy mắt nàng lại có cảm kích, cho đến khi hắn dẫn người ngăn chặn nàng và Ma Tà lại, trong mắt của nàng chỉ còn lại lạnh như băng, nghĩ tới, mắt Ly Mặc lạnh lẽo nhìn Ma Tà, nếu như không phải do Ma Tà, hắn và Thủy nhi cũng sẽ không đi tới bước này!
Ly Mặc nhìn Thủy nhi, thật lâu chưa từng dời tầm mắt đi, hắn không muốn nàng hận hắn, không muốn quan hệ giữa bọn họ càng thêm ác liệt, cuối cùng Ly Mặc mở miệng nói, “Ma Linh không có ở trong tay ta, khi ta đến Ma Linh đã không thấy, nơi đó có dấu vết đánh nhau, hẳn bị người bắt đi, viên ngọc châu kia là ta nhặt được đấy!"
Nghe vậy, mặt Thủy nhi liền biến sắc, cục cưng không có ở trong tay hắn, lại không biết bị ai bắt đi? Mặc dù cục cưng ra đời không lâu, nhưng lại ít có người là đối thủ của hắn, người có thể bắt cục cưng đi trừ Ly Mặc, còn có thể là ai? Hơn nữa đã nhiều ngày như vậy, cục cưng sẽ không có chuyện gì chứ? Thủy nhi nóng nảy trong lòng, ánh mắt nhìn Ly Mặc cũng càng ngày càng lạnh, “Ly Mặc, nếu cục cưng có chuyện gì, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Ly Mặc nhìn vẻ mặt lạnh như băng của nàng, trong lòng đau xót, thấy nàng kéo Hiên Viên Mị định đi, ánh mắt không khỏi lạnh lẽo, “Thủy nhi, nàng không ra được, ta sẽ phái người đi tìm Ma Linh, nhưng nàng phải lập tức thành thân với ta!" Cứ để nàng đi như vậy, kêu hắn cam tâm như thế nào?
Hiên Viên Mị khẽ liếc hắn một cái, châm chọc mà cười nói, “Vậy sao? Ly Mặc, ngươi không cảm thấy ngươi quá mức tự tin rồi sao?"
Dứt lời, tay áo vung lên, một tia lưỡi gió nhanh chóng đi tới kết giới nơi xa, “Rắc rắc" một tiếng vang thanh thúy, kết giới bể tan tành tiêu tán.
Mặt Ly Mặc liền biến sắc, “Ngươi…"
Môi mỏng của Hiên Viên Mị khẽ câu, cuồng ngạo nói, “Ngươi đừng quên, ta là người mạnh nhất trong tứ giới, mặc dù sống ít hơn mấy năm, sự thật này vẫn như cũ sẽ không thay đổi!" Về phần Ma Linh trò học từ thầy mà giỏi hơn thầy, vậy cũng phải chờ hắn trưởng thành lại nói! Dieễn ddàn lee quiy đôn
Sắc mặt Ly Mặc âm trầm, hắn nhất định sẽ không để cho Thủy nhi rời khỏi hắn! Ánh sáng lạnh trong mắt chợt lóe, liền đưa tay bắt lấy Thủy nhi, Hiên Viên Mị ôm Thủy nhi khẽ nghiêng người, cánh tay giơ lên, ngăn cản Ly Mặc.
Thủy nhi khẽ nói, “Mị, chàng không cần phải lo lắng cho ta, hắn không thể tổn thương đến ta!"
Hiên Viên Mị mới nhớ tới, Ly Mặc xác thực không tổn thương được Thủy nhi, lúc này mới nhẹ nhàng buông nàng ra, chiến đấu với Ly Mặc, Hiên Viên Mị ra tay cũng không lưu tình, bây giờ không phải là lúc dây dưa với Ly Mặc, Ma Linh không biết tung tích, thời gian kéo càng lâu, Ma Linh lại càng nguy hiểm.
Thủy nhi nhìn hai người quấn lấy đấu, trên mặt hoàn toàn lạnh như băng, nàng đã sớm sinh ra sát ý với Ly Mặc, nghĩ tới cục cưng không biết có bị thương không, trong lòng càng thêm nóng nảy.
“Ầm…"
Trên bầu trời hai người nhanh chóng chạm nhau một chưởng, lại nhanh chóng tách ra, Hiên Viên Mị trầm mặt nhìn Ly Mặc.
Nơi cổ họng Ly Mặc ngòn ngọt, khóe miệng chậm rãi chảy ra máu tươi, ánh mắt nhìn Hiên Viên Mị vô cùng âm u lạnh lẽo, ban đầu Ma Tà cường đại đến khiến người sợ hãi, không nghĩ tới Hiên Viên Mị bây giờ vẫn mạnh hơn hắn không chỉ một điểm.
“Ầm…"
Qua lâu như vậy, mới vang lên một tiếng này nổ, sau đó liền thấy cả viện trong khoảnh khắc bị san thành đất bằng, Thủy nhi bởi vì có tác dụng của Ngọc Linh, ngược lại không có chuyện gì.
Hiên Viên Mị hừ lạnh nói, “Ly Mặc, ngươi không phải là đối thủ của ta!"
Ly Mặc đột nhiên cười ha ha, “Vậy sao?" Sau đó liền thấy ánh sáng màu đen trên người hắn cực thịnh, thật lâu không diệt.
Mặt Thủy nhi liền biến sắc, Ly Mặc lại hoàn toàn chuyển hóa sinh mệnh lực thành linh lực! Như vậy không khác nào muốn chết, nhưng trong chớp nhoáng này tăng lên lực lượng cũng rất kinh khủng, trong lúc nhất thời không khỏi hơi lo lắng cho Hiên Viên Mị, mặc dù hắn sẽ không chết, nhưng bị thương nàng cũng sẽ đau lòng, hơn nữa nàng không biết cực hạn của thân bất tử ở đâu, có phải thật sự đối mặt bất luận lực lượng gì đều có thể không chết không, nếu như bọn họ đều chết hết, cục cưng làm thế nào?
Tầm mắt của Thủy nhi khóa thật chặt lại hai người phía trên, nhìn Ly Mặc trong thời gian chớp mắt còn chưa tới, liền đã đến trước mặt Hiên Viên Mị, trong lòng không khỏi cả kinh, mặc dù nàng không phải là đối thủ của Hiên Viên Mị và Ly Mặc, nhưng tu vi của nàng cũng không thấp, nhưng lại khiến cho nàng ngay cả tàn ảnh cũng không thấy, tốc độ như vậy quá kinh khủng!
Lại một chưởng đụng vào nhau, sau đó lần nữa tách ra, hai người này giống như chính là thuần chất liều linh lực, không có chiêu thức xinh đẹp, có lẽ cao thủ chân chính, đã không quan tâm đến chiêu thức rồi! die nd da nl e q uu ydo n
Thủy nhi nhìn chằm chằm Hiên Viên Mị, nhìn thấy vết máu nơi khóe miệng hắn, đồng tử co rụt lại, hai quả đấm không tự chủ được nắm chặt, Hiên Viên Mị nhìn nàng một cái, ý bảo nàng yên tâm.
“Phụt… Khụ khụ…" Một lát sau, lại thấy Ly Mặc lần nữa hộc máu, thân thể lay động một cái, rơi xuống mặt đất.
“Rầm."
Ly Mặc rơi trên mặt đất, tất cả khóe miệng đều là khổ sở, thì ra Ma Tà mạnh đến mức này, mặc dù hắn dùng hết tất cả sinh mệnh lực đánh một kích, cũng chỉ có thể khiến cho Ma Tà bị thương, đúng rồi, sao hắn lại quên Ma Tà có thân bất tử? Mặc dù lực công kích của hắn mạnh hơn nữa, cũng không thể giết Ma Tà rồi, chỉ có thể khiến cho hắn bị thương mà thôi, ban đầu hắn ở trước mặt Thủy nhi nói có biện pháp đối phó với thân thể bất tử của Ma Tà, thật ra cũng chỉ là lừa gạt nàng, hắn vốn không có biện pháp.
Hiên Viên Mị cũng hạ xuống đất, Thủy nhi vội vàng chạy tới, lo âu hỏi, “Mị, không sao chứ?" Kiểm tra toàn bộ hắn một phen, phát hiện không có chuyện quá lớn, Thủy nhi mới thoáng yên tâm, chỉ có điều nhìn vết máu trên khóe miệng hắn, vẫn nhịn không được cau mày.
Hiên Viên Mị đưa tay ôm nàng, an ủi, “Không có chuyện gì, hai ngày nữa là tốt!" Đây cũng là chỗ tốt của thân thể bất tử!
Đã tiêu hao hết sinh mệnh lực, sinh mệnh của Ly Mặc tự nhiên cũng đi tới điểm cuối, nhìn hai người ôm nhau đi chung với nhau, trong lòng chỉ còn lại bi thương, trong đầu không khỏi hiện ra cảnh tượng ban đầu khi lần đầu tiên nhìn thấy Thủy nhi.
“Ngươi là ai?"
Bởi vì Vương Hậu phách lối nên trong lòng Ly Mặc nhịn một ngụm hờn dỗi, cho nên mới một mình ra ngoài giải sầu, đột nhiên nghe được câu hỏi như vậy, theo bản năng xoay người, nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp đứng ở sau lưng hắn, hắn cảm thấy trong lòng thả lỏng, chút hờn dỗi trong lòng kia thoáng chốc biến mất không thấy gì nữa, nàng giống như dòng suối trong, có thể gột rửa tâm hồn người ta.
Thấy hắn không trả lời, Thủy nhi không để lại dấu vết nhíu nhíu mày, hỏi lần nữa, “Ngươi là ai?" Đối với người khác xâm lấn địa bàn của nàng, trong lòng có phần không vui.
Ly Mặc nhẹ nhàng nhếch môi, nhàn nhạt phun ra hai chữ, “Ly Mặc!"
Trong mắt Thủy nhi lộ ra một tia kinh ngạc, “Vương?" Nhưng chỉ kinh ngạc trong nháy mắt, sau đó liền không có phản ứng gì khác.
Điều này cũng khiến Ly Mặc hơi kinh ngạc rồi, tò mò hỏi, “Ngươi là ai? Trước kia ta chưa từng gặp ngươi…" di3nd@nl3qu.yd0n
Thủy nhi lạnh nhạt nói, “Thủy yêu! Ta mới vừa tu thành hình người không lâu, hơn nữa Vương bận rộn như vậy, chưa từng thấy rất bình thường!" Yêu tộc nhiều người như vậy, sợ rằng hơn phân nửa hắn cũng chưa từng gặp đi? Dĩ nhiên Thủy nhi còn không đến mức nói chuyện không khách khí như vậy, dù sao nàng cũng coi như đang ở dưới mái hiên người ta!
Ly Mặc thấy dáng vẻ xa cách hắn của nàng, không khỏi nhíu mày hỏi, “Dáng dấp của ta rất xấu sao?" Sao có dáng vẻ giống như ngay cả nhìn nhiều hắn một cái cũng không kiên nhẫn? Hắn thật sự rất ít nhận được lạnh nhạt như vậy!
Thủy nhi nghiêm túc nhìn hắn một cái, thành thật nói, “Dáng dấp của ngươi rất xinh đẹp!"
Ly Mặc cười cũng không được, tức cũng không được, xinh đẹp? Đó là từ hình dung nữ nhân đi? Đang định nói gì, nơi xa lại truyền đến một tiếng nói.
“Dịch ca, đừng cưới nữ nhân kia có được không?"
Hai người nhìn về phía nguồn gốc âm thanh, liền thấy một nữ tử xinh đẹp lôi kéo một nam tử có dáng dấp coi như tuấn lãng, vẻ mặt cầu xin.
Nam tử dịu dàng nhìn nữ tử, bất đắc dĩ nói, “Linh Linh, không phải là ta muốn kết hôn với nữ nhân kia, nàng cũng biết, đây là Vương tự mình ban hôn cho, sao ta có thể phản đối? Hơn nữa ta cũng không thể bởi vì tư tình nhi nữ mà không để ý phụ thân và mẫu thân!"
Ánh mắt nữ tử buồn bã, trong mắt mang lệ, lại miễn cưỡng cười nói, “Dịch ca, ta hiểu! Chàng yên tâm, ta sẽ không có chuyện không hiểu chuyện như vậy, nam tử tam thê tứ thiếp vốn là chuyện hiển nhiên!"
“Linh Linh…" Nam tử thương tiếc ôm nữ tử vào trong ngực, vẻ mặt dịu dàng.
Ly Mặc nhìn một màn này, không có bao nhiêu phản ứng, mặc dù bọn họ nói Vương đó là chỉ hắn! Đảo mắt nhìn thấy mặt Thủy nhi không có vẻ gì, không khỏi tò mò hỏi nói, “Ngươi nhìn mặt tình thâm như vậy cũng không có cảm giác sao?" Không phải nữ tử đều là đa sầu đa cảm sao?
“Thâm tình?" Khóe miệng Thủy nhi nâng lên vẻ châm chọc, theo ý nàng, cũng không phải thâm tình như vậy!
Khi đó hắn không hiểu nụ cười châm chọc của nàng là vì sao, nhưng bây giờ đã hiểu! Hắn không thể không thừa nhận, tình yêu của hắn đối với nàng so ra kém Ma Tà, so sánh với tình yêu của Ma Tà đối với nàng, cảnh tượng ban đầu nhìn thấy kia, quả thật không chút dính dáng đến thâm tình.
Nhưng mà lại có mấy người có thể gặp được một cái liền có thể vứt bỏ đi tất cả người khác đang yêu mình chứ? Thủy nhi rất may mắn, vừa vặn đụng phải một người, mà nàng cũng là người thông minh, nàng cũng bằng lòng vứt bỏ tất cả, chỉ vì bắt được kia phần yêu không chứa chút tạp chất nào.
Hai người cũng có thể vứt bỏ tất cả, yêu như vậy, hắn làm sao có thể nhúng tay vào đây? Chỉ trách ban đầu chính hắn chưa từng hiểu, không thể bắt được.
Bóng dáng hai người ôm nhau càng ngày càng mơ hồ, Ly Mặc há miệng, im lặng nói, “Thủy nhi, thật không thú vị, làm nhiều chuyện khiến cho nàng khó xử như vậy!"
Nhìn Ly Mặc tắt thở, Thủy nhi thở dài một tiếng, sau đó gấp gáp nói, “Mị, chúng ta nhanh chóng một chút đi tìm cục cưng!"
Hiên Viên Mị ôm lấy nàng, an ủi, “Đừng nóng vội! Chúng ta về Yêu tộc trước!"
Thủy nhi gật đầu một cái, không yên tâm nhìn về phía hắn hỏi, “Chàng thật sự không có chuyện gì sao?"
Hiên Viên Mị khẽ cười nói, “Không phải nàng đã kiểm tra rồi sao?"
Thủy nhi bĩu môi, “Ta không quá yên tâm chứ sao!" Nàng cũng cảm giác mình trở nên lề mề rồi! Chỉ có điều tất cả đều do hắn làm hại, cho dù là đời này, hay là kiếp trước, trước lúc gặp hắn, nàng đều rất dứt khoát!
“Ừ… Tim có đau một chút!"
Thủy nhi tỏ vẻ hoài nghi nhìn hắn, lúc trước chuyện gì cũng không có, đột nhiên liền đau? Chỉ có điều bị thương không đau dường như không có khả năng! “Nói đi! Muốn thế nào?"
Hiên Viên Mị khẽ cười nói, “Thủy nhi thật hiểu ta! Hôn một cái!"
Thủy nhi liếc mắt, ngẩng đầu hôn lên trên môi hắn, “Vậy được rồi chứ?"
“Quá miễn cưỡng…"
“Được rồi, trở về nhanh một chút thôi! Ta lo lắng cho cục cưng!"
Tác giả :
Nhược Thủy Lưu Ly