Khi Những Tiểu Thư Là Hotboy
Chương 72
say giấc ngủ bị Quân kêu dậy với cái giọng lạnh lùng vừa như muốn gây hấn ''-Cô ngủ như heo vậy ''thì Lan thà rằng dậy còn hơn .
Ngồi ở trong lớp chờ cho Quân đi ra khỏi lớp để ngủ tiếp ,nhưng rất tiếc ông trời hình như ko muốn thì đột nhiên Phương nhớ đến 1 chuyện nói :
-Chết tớ quên hôm bữa bà ông thầy chủ nhiệm nói chổ này ko thuộc về chúng ta nữa .
Ngẩng đầu nên Lan hoỉ 1 cách thờ ơ :
-Vậy hả ,ai ngồi chổ chúng ta xui xẻo nhỉ ?
-Ê nói vậy là sao ?-Quân đang định làm lơ bỏ qua cho cái tội chọc tức mình lúc nãy nhưng nghe xong câu nói vốn cho là vô tư xuất phát từ miệng mình ra mà đối với Quân đó đc coi là khiêu khích 1 cách trắng trợn của ai kia làm cho khí nóng trong ng toán ra và ko thể im lặng đc nữa khiến cho Lâm và Huy đứng ở một bên cũng sợ hãi thầm than :-'' Thôi rồi Quân mà bình tĩnh lạnh lùng thì ko sao ,nhưng mà giờ đây với cái vẻ mặt kìa thì ko biết chuyện gì sẽ xảy ra đây '' và nhìn Lan với ánh mắt cảm thông cho 1 cuộc đáu đá nhau .
Huy thấy tình hình ko ổn khi cả 2 ng cứ liếc mắt nhau như muốn đánh nhau thế này thì khều tay Lam nói nhỏ :
-Em ngăn cản Lan đi chứ để trường hợp này là ko xong đâu ?
Nghe thấy Huy nói vậy Lam đang bình thản xem ngạc nhiên quay lại hỏi :
-Họ chỉ liếc mắt nhau thôi mà có gì xảy ra đâu .
giọng điệu bình thản của Lam khiến cho Huy ko biết nói sao với cái tính ngây thơ này nên đành phải giải thích cụ thể :
- Ko ngăn lại lúc này để Quân mà nổi nóng nên là ko xong đâu .
Nghe xong Lam ngơ ngác hỏi :
-Cái gì mà ghê vậy ,thôi đc rồi để mình nói xem sao ,nhưng nói trước Lan cứng đầu nằm đó .
Phương ở một bên nghe thấy vậy cũng gật đầu ra vẻ đồng ý nói :
-Đúng vậy .
Giật mình Huy quay qua Phương thấy đang hóng hớt nghe lén ko biết nói gì thì Lâm cũng nên tiếng :
-Vậy muốn để Quân ra tay à ?
Cái giọng điệu khó ưa của Lâm khiến cho Phương đang muốn cái nhau một trận nữa thì bỗng nhiên nghe thấy giọng của Lan vang nên :
-Thôi chúng ta xuống căn tin ăn cái gì đó đi _nói xong Lan vươn vai cho tỉnh ngủ rồi ung dung bước qua Quân đang nhìn mình và cười 1 nụ cười rất chi vô tư đối với bản thân mình nhưng những ng ở bên thấy thì là 1 sự khiêu chiến .
Thấy thái độ đó của Lan khiến cho Lam và Phương ko hiểu gì chạy theo chân Lan đã đi ra khỏi lớp để lại Quân đứng ngơ ngác nhìn theo ko hiểu đây là khiêu khích mình hay ko ?
Ngồi ở cạnh cửa sổ cả ba ko nói gì đặc biệt là Lam và Phương đang tập trung nhìn Lan đang theo dõi qua ô cửa sổ cuối cùng Lam ko nhịn đc nữa mới nên tiếng hỏi :
-Về ... quê vui hông ? -lý do Lam ko dám hỏi về Nhật có vui ko là khi đang hỏi tự dưng thấy ánh mắt uy hiếp của Phương chiếu váo ng mình .
Gật đầu tở vẻ bình thường Lan nên tiếng :
-Về rồi thì ko muốn đi nữa ,nhưng thôi việc đó gác sang 1 bên lúc nãy các cậu nói chổ ngồi của chúng ta bị thay đổi là sao ,trong 2 cậu ai giải thích chuyện này hộ cái coi .
Nghe thấy câu hỏi đó của Lan khiến cho cả 2 ko hiểu gì ngơ ngác nhìn nhau cuối cùng Phương là ng nói ra nguyên nhân :
-Thật ra sáng hôm qua lớp chúng ta có 2 học sinh mới nói mới là sai ...._nói đến đây thì tự dưng Phương dừng lại vì Lan khoát tay như ko có chuyện gì nói :
-Kệ cho họ ngồi cũng đc ko sao cả .
Vừa nghe xong lời của Lan làm cho cả 2 ngơ ngác nhìn nhau ko hiểu Lan đang nói gì cuối cùng Phương đành nói tiếp :
-Nhưng những ng này lại là kẻ thù của chúng ta đó ,mà hôm qua mình còn chống đối 2 ng đó nữa mà giờ cậu nói vậy là sao ?
Lắc đầu chán nản Lan nên tiếng :
-Tớ ko có kẻ thù à nha ,đính chính trước đó .
-Vậy hả nhưng nghe xong tên 2 ng này đảm bảo cậu ko nói vậy luôn_biết tính Lan tuy ngoài mặt lạnh lùng nhưng tốt tính ko coi ai là kẻ thù cả nên Lam đành phải nói .
-Kệ đi mà các cậu nãy giờ nói ai vậy .
Ngất khi nghe thấy Lan nói khiến cho Phương hét nên :
-Là Thư và Tuyết đó cậu có thể chăm chú nghe dùm cái coi .
Mặc kệ những cái nhìn của mọi ng trong căn tin Lan ung dung nói :
-Vậy thì đổi chổ thôi có gì đâu cho ''châu về hợp phố '' là đc mà .
Phương vừa nghe xong ngất ko biết nói gì ,lúc này chỉ còn Lam ngây thơ hỏi :
-Vậy sao lúc nãy cậu ko cho tớ chuyển đi .
Mỉm cười 1 nụ cười khó hiểu nói :
-Tại ai kia có ý với cậu mà .
Câu nói ấy khiến cho Lam hiểu lầm là Lan đã biết chuyện mình đc Huy ngờ giả gái nên ngượng ngùng nói :
-Làm gì có .
Thấy Lam như thế khiến cho Lan ngạc nhiên hỏi :
-Thái độ của cậu vậy là sao ?
Ngồi ở trong lớp chờ cho Quân đi ra khỏi lớp để ngủ tiếp ,nhưng rất tiếc ông trời hình như ko muốn thì đột nhiên Phương nhớ đến 1 chuyện nói :
-Chết tớ quên hôm bữa bà ông thầy chủ nhiệm nói chổ này ko thuộc về chúng ta nữa .
Ngẩng đầu nên Lan hoỉ 1 cách thờ ơ :
-Vậy hả ,ai ngồi chổ chúng ta xui xẻo nhỉ ?
-Ê nói vậy là sao ?-Quân đang định làm lơ bỏ qua cho cái tội chọc tức mình lúc nãy nhưng nghe xong câu nói vốn cho là vô tư xuất phát từ miệng mình ra mà đối với Quân đó đc coi là khiêu khích 1 cách trắng trợn của ai kia làm cho khí nóng trong ng toán ra và ko thể im lặng đc nữa khiến cho Lâm và Huy đứng ở một bên cũng sợ hãi thầm than :-'' Thôi rồi Quân mà bình tĩnh lạnh lùng thì ko sao ,nhưng mà giờ đây với cái vẻ mặt kìa thì ko biết chuyện gì sẽ xảy ra đây '' và nhìn Lan với ánh mắt cảm thông cho 1 cuộc đáu đá nhau .
Huy thấy tình hình ko ổn khi cả 2 ng cứ liếc mắt nhau như muốn đánh nhau thế này thì khều tay Lam nói nhỏ :
-Em ngăn cản Lan đi chứ để trường hợp này là ko xong đâu ?
Nghe thấy Huy nói vậy Lam đang bình thản xem ngạc nhiên quay lại hỏi :
-Họ chỉ liếc mắt nhau thôi mà có gì xảy ra đâu .
giọng điệu bình thản của Lam khiến cho Huy ko biết nói sao với cái tính ngây thơ này nên đành phải giải thích cụ thể :
- Ko ngăn lại lúc này để Quân mà nổi nóng nên là ko xong đâu .
Nghe xong Lam ngơ ngác hỏi :
-Cái gì mà ghê vậy ,thôi đc rồi để mình nói xem sao ,nhưng nói trước Lan cứng đầu nằm đó .
Phương ở một bên nghe thấy vậy cũng gật đầu ra vẻ đồng ý nói :
-Đúng vậy .
Giật mình Huy quay qua Phương thấy đang hóng hớt nghe lén ko biết nói gì thì Lâm cũng nên tiếng :
-Vậy muốn để Quân ra tay à ?
Cái giọng điệu khó ưa của Lâm khiến cho Phương đang muốn cái nhau một trận nữa thì bỗng nhiên nghe thấy giọng của Lan vang nên :
-Thôi chúng ta xuống căn tin ăn cái gì đó đi _nói xong Lan vươn vai cho tỉnh ngủ rồi ung dung bước qua Quân đang nhìn mình và cười 1 nụ cười rất chi vô tư đối với bản thân mình nhưng những ng ở bên thấy thì là 1 sự khiêu chiến .
Thấy thái độ đó của Lan khiến cho Lam và Phương ko hiểu gì chạy theo chân Lan đã đi ra khỏi lớp để lại Quân đứng ngơ ngác nhìn theo ko hiểu đây là khiêu khích mình hay ko ?
Ngồi ở cạnh cửa sổ cả ba ko nói gì đặc biệt là Lam và Phương đang tập trung nhìn Lan đang theo dõi qua ô cửa sổ cuối cùng Lam ko nhịn đc nữa mới nên tiếng hỏi :
-Về ... quê vui hông ? -lý do Lam ko dám hỏi về Nhật có vui ko là khi đang hỏi tự dưng thấy ánh mắt uy hiếp của Phương chiếu váo ng mình .
Gật đầu tở vẻ bình thường Lan nên tiếng :
-Về rồi thì ko muốn đi nữa ,nhưng thôi việc đó gác sang 1 bên lúc nãy các cậu nói chổ ngồi của chúng ta bị thay đổi là sao ,trong 2 cậu ai giải thích chuyện này hộ cái coi .
Nghe thấy câu hỏi đó của Lan khiến cho cả 2 ko hiểu gì ngơ ngác nhìn nhau cuối cùng Phương là ng nói ra nguyên nhân :
-Thật ra sáng hôm qua lớp chúng ta có 2 học sinh mới nói mới là sai ...._nói đến đây thì tự dưng Phương dừng lại vì Lan khoát tay như ko có chuyện gì nói :
-Kệ cho họ ngồi cũng đc ko sao cả .
Vừa nghe xong lời của Lan làm cho cả 2 ngơ ngác nhìn nhau ko hiểu Lan đang nói gì cuối cùng Phương đành nói tiếp :
-Nhưng những ng này lại là kẻ thù của chúng ta đó ,mà hôm qua mình còn chống đối 2 ng đó nữa mà giờ cậu nói vậy là sao ?
Lắc đầu chán nản Lan nên tiếng :
-Tớ ko có kẻ thù à nha ,đính chính trước đó .
-Vậy hả nhưng nghe xong tên 2 ng này đảm bảo cậu ko nói vậy luôn_biết tính Lan tuy ngoài mặt lạnh lùng nhưng tốt tính ko coi ai là kẻ thù cả nên Lam đành phải nói .
-Kệ đi mà các cậu nãy giờ nói ai vậy .
Ngất khi nghe thấy Lan nói khiến cho Phương hét nên :
-Là Thư và Tuyết đó cậu có thể chăm chú nghe dùm cái coi .
Mặc kệ những cái nhìn của mọi ng trong căn tin Lan ung dung nói :
-Vậy thì đổi chổ thôi có gì đâu cho ''châu về hợp phố '' là đc mà .
Phương vừa nghe xong ngất ko biết nói gì ,lúc này chỉ còn Lam ngây thơ hỏi :
-Vậy sao lúc nãy cậu ko cho tớ chuyển đi .
Mỉm cười 1 nụ cười khó hiểu nói :
-Tại ai kia có ý với cậu mà .
Câu nói ấy khiến cho Lam hiểu lầm là Lan đã biết chuyện mình đc Huy ngờ giả gái nên ngượng ngùng nói :
-Làm gì có .
Thấy Lam như thế khiến cho Lan ngạc nhiên hỏi :
-Thái độ của cậu vậy là sao ?
Tác giả :
Rose - Lee na