Khi Bạn Là Của BTS
Chương 28: Đêm tân hôn (4) / Park Jimin /
Nói xong, bạn cúp máy rồi quăng cái điện thoại của anh xuống giường. Cảm giác bực bội bao trùm, không hiểu sao lại cảm thấy lo lắng một điều gì đó bất an. Không lẽ, là bạn đang lo sợ mất đi anh!. Không thể nào, chỉ có mới vài hôm sống chung đã nảy sinh tình cảm thế này thì kế hoạch ly dị sẽ không đạt được mục đích. Mà với lại, bạn cũng nên làm cô vợ hiền thảo một thời gian. Để xem thái độ của Jimin thế nào rồi mới quyết định, mà cũng trị cho anh cái tật đào hoa phong nhã gì gì đó. Đó không phải là một thứ tốt đẹp gì.
...Hôm nay, bạn dọn dẹp nhà mới trong sạch sẽ hơn, đến chiều quyết tâm nấu cho anh nhiều món ngon, tuy không công phu hay mùi vị đậm đà nhưng đó là công sức bạn có được, là tiểu thư nhà gia thế chưa bao phải nấu ăn vất vả. Hôm nay, bạn đã phải cố gồng mình làm cô vợ ngoan hiền cho anh xem. Mục đích cũng không muốn cãi vả khiến anh đi tìm thú vui riêng. Thà ở nhà làm nữ công gia chánh còn hơn là mới sống được vài ngày mà vợ chồng bất hòa. Khi làm xong canh kim chi, bạn thở phào hài lòng rồi dọn ra sẵn, canh mức thời gian anh sắp về. Và đúng lúc thật, lúc ấy đã hơn 5h anh đã về tới nhà, khi bước vào khuôn mặt anh khá khó chịu. Mặt gay gắt nhìn bạn, cái bản mặt đó làm bạn hết tâm trạng chào đón anh về, nhưng cũng chỉ nói qua loa mỉm cười nhạt.
Bạn: Anh về rồi hả?
Jimin không quan tâm. Quăng cái cặp lên ghế rồi nói ngay.
Jimin: Cô có thấy điện thoại tôi không?
Bạn: Có, lúc đi anh không lấy theo!
Jimin: Là cô gọi điện cho HanWool, nói lời trách mắng cô ấy ư?
Bạn ngạc nhiên, vì thái độ lúc này của anh không phải là vui vẻ khi bạn cực khổ nấu món ăn vì anh mà là thái độ khác, sẵn sàng điên lên khi ai đó trách móc tình nhân của anh. Bạn không hiểu, cái ả HanWool gì đó của anh nói cái thứ gì khiến anh như thế.
Bạn: Em có nói gì?. Em chỉ nói là đừng cứ thích gọi điện nũng nịu bên tai của người đã có vợ có con, như vậy là sai ư?_Bạn nhíu mày, đáp lại.
Jimin nghe thế thì bật cười, ánh mắt có chút động lòng.
Jimin: Nhưng cũng đâu nhất thiết cô chửi cô ấy là đồ không có cha?
Bạn: Không có cha?_Bạn nhíu mày hỏi lại.
Chẳng hiểu anh ngốc thật hay đùa, làm sao mà bạn có thể biết được chính xác cô ta là ai. Thật là nực cười hết chỗ nói. Bạn cởi bỏ tạp dề để lên trên bàn, nhướng cặp chân mày khẳng định một câu.
Bạn: Xin lỗi anh Park Jimin, cô gái HanWool gì gì đó của anh. Tôi thậm chí còn không biết mặt, làm quái gì tôi biết cô ta có gia thế như thế nào? Anh làm ơn suy nghĩ trước khi nói đi, nếu anh không tin tôi là cô ta bịa chuyện tôi cũng không còn gì để nói!
Jimin nghĩ lại, đúng là bạn mới cưới cũng đâu biết anh là người ra sao. Với lại, cũng đâu rảnh rỗi thời gian tìm kiếm thông tin về anh làm gì cho mắc công. Bí mật của anh, dù là người thân cận cũng không biết rõ huống hồ gì là bạn. Jimin từ vẻ mặt đang tối sầm lại trở nên bình thản, thở mạnh một cái rồi cười mỉm.
Jimin: Vậy thì ăn cơm!
Bạn: Anh đi tắm đi rồi hẳn ăn!_Bạn cũng chỉ nói nhỏ nhẹ nhất có thể.
Anh chỉ gật đầu hài lòng rồi bỏ đi. Khoảnh khắc cãi vả chỉ làm cho mọi thứ trở nên tồi tệ, bạn nhàm chán với cuộc sống không có sự yêu nhau này rồi, nếu như có thể chịu được 6 tháng, bạn sẽ thoát khỏi nơi ngột ngạt này. Cái gọi là nhiệm vụ vì ba mẹ cũng đã sắp hoàn thành rồi, cứ cố chờ thêm vài tháng nữa. Thật sự có thể thoát khỏi anh ta, cái người bạn không bao giờ có thể yêu được. Nhưng cũng phải cho ả ta nếm mùi lợi hại một lần. Loại tiểu tam như ả cần phải tiêu diệt gấp.
....................
Vài tháng sau, anh về sớm hơn. Thái độ của anh cũng khác hơn hẳn, vui vẻ và không cau gắt với bạn. Những lúc quấn quýt bên nhau, anh luôn dành những thứ tin yêu nhất dành cho. Có lẽ là anh đã chịu suy nghĩ thấu đáo, không nên mèo mỡ lung tung. Ngồi bên anh, thu mình vào trong lòng anh, bạn cảm được mùi hương trên mái tóc kia, dễ chịu vô cùng. Ôn tồn nói giọng ngọt ngào.
Bạn: Phải chi lúc nào cũng nhẹ nhàng với em như vậy!
Jimin: Trước giờ anh không nhẹ nhàng với em ư?_Anh mỉm cười.
Bạn: Không phải, lúc trước anh có phần hơi gay gắt luôn không tin tưởng em còn bây giờ thì em cảm thấy mình thật hạnh phúc khi có anh làm chồng!
Bạn choàng cổ anh, trao cho anh một nụ hôn thắm thiết rồi bẽn lẻn ngại ngùng, anh nhìn mà thấy đáng yêu vô cùng. Vội hôn sâu vào má một cái coi như là thể hiện sự yêu sâu sắc kia. Chưa bao giờ anh cảm thấy mình vui như bây giờ, sự hạnh phúc dâng trào trong tim không cho phép anh có thêm một người nào mới. Từ những lúc ấy, nói lời yêu thương dành cho. Thề sẽ không bao giờ bỏ bạn, thề sẽ bên bạn mãi mãi. Và bạn tin điều đó, trao cho anh những điều tốt đẹp nhất trong đời!.
6 tháng kia cứ trôi nhanh không kịp đếm xuể, bạn cũng quên bén ngay cái từ ly dị kia. Bạn chìm đắm trong men tình với anh, với những cuộc làm tình mỗi đêm. Quên đi con tiểu tam đang định giở ý trò thâm độc.
Đúng hôm sinh nhật của bạn, chuẩn bị bánh kem đồ ăn thức uống đầy đủ, mặc bộ váy trắng ngang đùi. Chờ anh đến tận 7-8h tối cũng chả thấy về. Bạn chỉ suy nghĩ rằng là anh ấy tăng ca, anh ấy sẽ về ngay nhưng không...Khi tin nhắn của chiếc điện thoại trên bàn reo lên, cũng là thời khắc bạn mất niềm tin vào cuộc sống. Tin nhắn gửi một đống hình ảnh anh đang ân ái với cả tá đứa con gái kia. Bạn thấy mà chân tay bủn rủn liên hồi, mắt không dám nhìn, đôi môi đỏ mọng nhấp nháy rồi gắng gượng đứng dậy, nước mắt cứ tuôn trào. Số điện thoại lạ mặt chỉ cho bạn biết địa chỉ anh đang ở, anh đang làm tình với những con đàn bà bẩn thỉu kia.
...Bạn bỏ mặt sinh nhật, phóng nhanh ra đường với chiếc xe hơi riêng, chạy với vận tốc tối đa nhanh nhất. Lòng bạn như đang oán hận anh không ngừng. Khi đi đến khách sạn, bạn gõ cửa phòng. Một lát sau, có một cô ả đang khỏa thân bước ra mở cửa. Ánh mắt soi mói từ đầu tới chân bạn. Bạn chỉ khựng lại vài giây rồi nói.
Bạn: Có anh Jimin ở đây không?
Cô ả: À, anh ấy đang ở đây. Cô là người mới à? Xinh đẹp đấy, có muốn vào chơi không?
....Bạn chỉ khẽ gật đầu, nắm hai tay lại với nhau dù đang rất muốn điên lên. Chơi?. Anh là cái loại gì đây?. Đi vào phòng, bạn thấy anh đang cuốn chặt với cô ả kia, không ngừng rên rỉ kêu la trong sung sướng. Bạn đứng đó như người mất hồn, cảm giác đau đớn trong tim giờ lại không như có ngàn mũi kim xuyên vào, khi thấy anh một lúc cuốn cuồn bên ba ả kia.
...Hôm nay, bạn dọn dẹp nhà mới trong sạch sẽ hơn, đến chiều quyết tâm nấu cho anh nhiều món ngon, tuy không công phu hay mùi vị đậm đà nhưng đó là công sức bạn có được, là tiểu thư nhà gia thế chưa bao phải nấu ăn vất vả. Hôm nay, bạn đã phải cố gồng mình làm cô vợ ngoan hiền cho anh xem. Mục đích cũng không muốn cãi vả khiến anh đi tìm thú vui riêng. Thà ở nhà làm nữ công gia chánh còn hơn là mới sống được vài ngày mà vợ chồng bất hòa. Khi làm xong canh kim chi, bạn thở phào hài lòng rồi dọn ra sẵn, canh mức thời gian anh sắp về. Và đúng lúc thật, lúc ấy đã hơn 5h anh đã về tới nhà, khi bước vào khuôn mặt anh khá khó chịu. Mặt gay gắt nhìn bạn, cái bản mặt đó làm bạn hết tâm trạng chào đón anh về, nhưng cũng chỉ nói qua loa mỉm cười nhạt.
Bạn: Anh về rồi hả?
Jimin không quan tâm. Quăng cái cặp lên ghế rồi nói ngay.
Jimin: Cô có thấy điện thoại tôi không?
Bạn: Có, lúc đi anh không lấy theo!
Jimin: Là cô gọi điện cho HanWool, nói lời trách mắng cô ấy ư?
Bạn ngạc nhiên, vì thái độ lúc này của anh không phải là vui vẻ khi bạn cực khổ nấu món ăn vì anh mà là thái độ khác, sẵn sàng điên lên khi ai đó trách móc tình nhân của anh. Bạn không hiểu, cái ả HanWool gì đó của anh nói cái thứ gì khiến anh như thế.
Bạn: Em có nói gì?. Em chỉ nói là đừng cứ thích gọi điện nũng nịu bên tai của người đã có vợ có con, như vậy là sai ư?_Bạn nhíu mày, đáp lại.
Jimin nghe thế thì bật cười, ánh mắt có chút động lòng.
Jimin: Nhưng cũng đâu nhất thiết cô chửi cô ấy là đồ không có cha?
Bạn: Không có cha?_Bạn nhíu mày hỏi lại.
Chẳng hiểu anh ngốc thật hay đùa, làm sao mà bạn có thể biết được chính xác cô ta là ai. Thật là nực cười hết chỗ nói. Bạn cởi bỏ tạp dề để lên trên bàn, nhướng cặp chân mày khẳng định một câu.
Bạn: Xin lỗi anh Park Jimin, cô gái HanWool gì gì đó của anh. Tôi thậm chí còn không biết mặt, làm quái gì tôi biết cô ta có gia thế như thế nào? Anh làm ơn suy nghĩ trước khi nói đi, nếu anh không tin tôi là cô ta bịa chuyện tôi cũng không còn gì để nói!
Jimin nghĩ lại, đúng là bạn mới cưới cũng đâu biết anh là người ra sao. Với lại, cũng đâu rảnh rỗi thời gian tìm kiếm thông tin về anh làm gì cho mắc công. Bí mật của anh, dù là người thân cận cũng không biết rõ huống hồ gì là bạn. Jimin từ vẻ mặt đang tối sầm lại trở nên bình thản, thở mạnh một cái rồi cười mỉm.
Jimin: Vậy thì ăn cơm!
Bạn: Anh đi tắm đi rồi hẳn ăn!_Bạn cũng chỉ nói nhỏ nhẹ nhất có thể.
Anh chỉ gật đầu hài lòng rồi bỏ đi. Khoảnh khắc cãi vả chỉ làm cho mọi thứ trở nên tồi tệ, bạn nhàm chán với cuộc sống không có sự yêu nhau này rồi, nếu như có thể chịu được 6 tháng, bạn sẽ thoát khỏi nơi ngột ngạt này. Cái gọi là nhiệm vụ vì ba mẹ cũng đã sắp hoàn thành rồi, cứ cố chờ thêm vài tháng nữa. Thật sự có thể thoát khỏi anh ta, cái người bạn không bao giờ có thể yêu được. Nhưng cũng phải cho ả ta nếm mùi lợi hại một lần. Loại tiểu tam như ả cần phải tiêu diệt gấp.
....................
Vài tháng sau, anh về sớm hơn. Thái độ của anh cũng khác hơn hẳn, vui vẻ và không cau gắt với bạn. Những lúc quấn quýt bên nhau, anh luôn dành những thứ tin yêu nhất dành cho. Có lẽ là anh đã chịu suy nghĩ thấu đáo, không nên mèo mỡ lung tung. Ngồi bên anh, thu mình vào trong lòng anh, bạn cảm được mùi hương trên mái tóc kia, dễ chịu vô cùng. Ôn tồn nói giọng ngọt ngào.
Bạn: Phải chi lúc nào cũng nhẹ nhàng với em như vậy!
Jimin: Trước giờ anh không nhẹ nhàng với em ư?_Anh mỉm cười.
Bạn: Không phải, lúc trước anh có phần hơi gay gắt luôn không tin tưởng em còn bây giờ thì em cảm thấy mình thật hạnh phúc khi có anh làm chồng!
Bạn choàng cổ anh, trao cho anh một nụ hôn thắm thiết rồi bẽn lẻn ngại ngùng, anh nhìn mà thấy đáng yêu vô cùng. Vội hôn sâu vào má một cái coi như là thể hiện sự yêu sâu sắc kia. Chưa bao giờ anh cảm thấy mình vui như bây giờ, sự hạnh phúc dâng trào trong tim không cho phép anh có thêm một người nào mới. Từ những lúc ấy, nói lời yêu thương dành cho. Thề sẽ không bao giờ bỏ bạn, thề sẽ bên bạn mãi mãi. Và bạn tin điều đó, trao cho anh những điều tốt đẹp nhất trong đời!.
6 tháng kia cứ trôi nhanh không kịp đếm xuể, bạn cũng quên bén ngay cái từ ly dị kia. Bạn chìm đắm trong men tình với anh, với những cuộc làm tình mỗi đêm. Quên đi con tiểu tam đang định giở ý trò thâm độc.
Đúng hôm sinh nhật của bạn, chuẩn bị bánh kem đồ ăn thức uống đầy đủ, mặc bộ váy trắng ngang đùi. Chờ anh đến tận 7-8h tối cũng chả thấy về. Bạn chỉ suy nghĩ rằng là anh ấy tăng ca, anh ấy sẽ về ngay nhưng không...Khi tin nhắn của chiếc điện thoại trên bàn reo lên, cũng là thời khắc bạn mất niềm tin vào cuộc sống. Tin nhắn gửi một đống hình ảnh anh đang ân ái với cả tá đứa con gái kia. Bạn thấy mà chân tay bủn rủn liên hồi, mắt không dám nhìn, đôi môi đỏ mọng nhấp nháy rồi gắng gượng đứng dậy, nước mắt cứ tuôn trào. Số điện thoại lạ mặt chỉ cho bạn biết địa chỉ anh đang ở, anh đang làm tình với những con đàn bà bẩn thỉu kia.
...Bạn bỏ mặt sinh nhật, phóng nhanh ra đường với chiếc xe hơi riêng, chạy với vận tốc tối đa nhanh nhất. Lòng bạn như đang oán hận anh không ngừng. Khi đi đến khách sạn, bạn gõ cửa phòng. Một lát sau, có một cô ả đang khỏa thân bước ra mở cửa. Ánh mắt soi mói từ đầu tới chân bạn. Bạn chỉ khựng lại vài giây rồi nói.
Bạn: Có anh Jimin ở đây không?
Cô ả: À, anh ấy đang ở đây. Cô là người mới à? Xinh đẹp đấy, có muốn vào chơi không?
....Bạn chỉ khẽ gật đầu, nắm hai tay lại với nhau dù đang rất muốn điên lên. Chơi?. Anh là cái loại gì đây?. Đi vào phòng, bạn thấy anh đang cuốn chặt với cô ả kia, không ngừng rên rỉ kêu la trong sung sướng. Bạn đứng đó như người mất hồn, cảm giác đau đớn trong tim giờ lại không như có ngàn mũi kim xuyên vào, khi thấy anh một lúc cuốn cuồn bên ba ả kia.
Tác giả :
Jimin Park