Khế Ước Hôn Nhân Cưới Một Tặng Một
Chương 8: Có biết quy tắc hay không?
Ngân Hà Cửu Thiên là một nơi tiếng tăm lẫy lừng về tửu sắc bề ngoài trông có vẻ bình thường nhưng bên trong lại vô cùng tráng lệ, sa hoa toàn nữ xinh trai đẹp, dĩ nhiên cũng nổi tiếng là nơi đốt tiền.
Tả Mạc là ông chủ của Ngân Hà Cửu Thiên, mọi người thường gọi hắn là "Tả Thiếu". Đại đa số mọi người đều biết hắn ở trong giới hắc đạo của thành phố Z. Hắn tính tình quái đản, vui buồn thất thường, có thù tất báo bất kể hậu quả là gì, cho nên mọi người ai ai cũng né tránh hắn, cố gắng không phát sinh bất kỳ mâu thuẫn gì với hắn.
Trên người Tả Thiếu mắc phải hai bệnh mà đàn ông hay gặp nhất, một là tham tiền, hai là háo sắc. Nếu như hắn nhìn trúng người phụ nữ nào thì người đó khó mà chạy thoát khỏi lòng bàn tay hắn. Cuộc sống của hắn ngập chìm trong tửu sắc. Đối với hắn ngày nào cũng là chú rể, đêm nào cũng thay cô dâu.
Những điều Tống Khinh Ca biết về Tả Mạc chỉ có bấy nhiêu thôi.
Cô chỉ mới gặp qua Tả Mặc một lần, thời điểm lúc ấy là sau khi dì Tống Nhã Như bị trúng gió, cô phải đứng ra gánh vác tập đoàn Tống Thị. Theo hướng điều tra của cảnh sát mà nói, mấy người bên châu Phi đã mai danh ẩn tích. Nhưng hết lần này tới lần khác cô vẫn ôm hi vọng. Qua sự giới thiệu của La Thế Sâm cô biết đến Tả Mạc. Cô vẫn còn nhớ ánh mắt hắn đắm đuối nhìn mình khi lần đầu gặp hắn. Chẳng qua là, vì có La Thế Sâm ở đó nên hắn chưa giở trò.
Tống Khinh Ca vẫn còn nhớ rõ La Thế Sâm từng dặn Tả Mạc là kẻ rất nguy hiểm, nên cách xa hắn một chút.
Lúc đầu, còn có La Thế Sâm đi cùng cô. Nhưng tối nay chỉ có An Ny đi cùng. Đối với cuộc hẹn tối nay, có thể toàn thân nguyên vẹn trở về hay không trong lòng cô thực sự không chắc chắn nhưng Tả Mạc nói hắn biết được manh mối của những người Châu Phi kia. Vì Tống Thị xem ra cô không đi không được.
Cô đành phải dè trừng hắn, gặp chiêu thì tiếp chiêu thôi.
khi Tống Khinh Ca cùng An Ny đến Ngân Hà Cửu Thiên thì đúng lúc gặp Tả Mạc ở đại sảnh, Tả Mạc một bộ tây trang vô cùng sắc sỡ, màu xanh biếc cài trên túi một bông hoa hồng. Nhìn vừa tức mắt vừa buồn cười. Miệng hắn ngậm một điếu xì gà. Nhìn bộ dạng 10 phần du côn. Hắn híp híp mắt quan sát Tống Khinh Ca, ngả ngớn huýt sáo, sau lưng hắn là 7, 8 tên đàn em giang hồ cũng huýt sáo đua theo.
"Tống tiểu thư cô khỏe chứ?" vẻ mặt hắn nhăn nhở. Khuôn mặt hắn có một vết sẹo dài, có lẽ vì kỹ thuật khâu không được tốt nên vết sẹo này nhìn cực kỳ xấu xí, như một con rết đang bò. Nụ cười của hắn cũng chẳng đẹp đẽ gì. Hắn nhoẻn miệng cười một cái lập tức khuôn mặt trở lên đáng sợ.
"Tả Thiếu ngài khỏe chứ?" Tống Khinh Ca đứng tại chỗ, dán vẻ lễ độ, khi nói chuyện khỏe môi khẽ nhếch lên rất khéo léo. Cô vẫn mặc bộ quần áo công sở lúc sáng. Nhìn có vẻ bảo thủ và già hơn trước tuổi. Bản thân cô cũng đánh giá thấp vẻ bề ngoài của mình. Cô quên mất rằng cô từng được người khác nhận xét là xinh đẹp nhất thành phố Z.
Tả Mạc ở trong chốn tửu sắc đã lâu, thường thấy nhiều loại mỹ nữ nhưng lần đầu tiên hắn nhìn thấy Tống Khinh Ca, đã không nhịn được mà thốt lên rằng cô thực sự rất đẹp. Giờ khắc này, khi nhìn cô trong bộ quần áo chức nghiệp, Tuy có chút già dặn nhưng rất hoạt bát điều này càng khiến cho hắn có thêm vài phần thích thú. Vốn bản tính du côn sẵn có, hắn liền dang cánh tay trái ra, như muốn ôm cô vào trong ngực "Tống tiểu thư, mời đi bên này."
Tống Khinh Ca thấy vậy, liền đứng sang bên cạnh nhường lối " Tả Thiếu mời ngài đi trước."
cô nhường hắn đi trước, mục đích tránh cánh tay của hắn, nhưng không lộ ra vẻ cố ý.
Cánh tay Tả Mạc thất bại, từ trước tới nay rất nhiều mỹ nhân như một bầy vịt đến trước mặt xum xoe nịnh nọt hắn, xua đi còn chẳng hết. Chỉ có Tống Khinh Ca là người duy nhất cự tuyệt hắn. Nếu là ngày thường, hắn đã sớm nổi giận và cho mấy bạt tai rồi. Nhưng chẳng biết tại sao, hôm nay tính tình hắn lại bớt ngược đi như thế.
Vừa mới ngồi xuống ghế, Tả Mạc liền rõ hai ly rượu đưa tới " tống tiểu thư xin mời."
"Tả Thiếu, tống tổng của chúng tôi không uống rượu." An Ny lập tức nói.
Dứt lời, lập tức nhận được ánh mắt Tả Mạc quét qua tỏ vẻ không vui. An Ny nhìn ánh mắt hắn, sắc mặt lập tức biến đổi. Ngay sau đó, hắn nâng ly rượu lên "Tống Tiểu Thư." Mi hắn giương lên "Tính tình tôi có chút cổ quái, nếu như không uống rượu tôi mời, thì tôi điều gì cũng không muốn nói."
Tống Khinh Ca lập tức đưa tay nhận ly rượu " cảm ơn."
Tả Mạc cười, cầm ly rượu trong tay chạm vào chén của cô, hai chén thủy tinh chạm vào nhau phát ra tiếng kêu thanh thúy " cạch."
Tống Khinh Ca cẩm ly rượu, đang lưỡng lự có nên uống hay không thì An Ny đưa tay kéo lấy cô " tống tổng."
"có biết quy tắc hay không?" Tả Mạc sắc mặt càng ngày càng không tốt, trong mắt xẹt qua một tia độc ác, khiến An Ny vô cùng khiếp sợ, càng làm cho Tống Khinh Ca kinh hãi.
"Tả Thiếu An Ny là trợ lý của tôi." Tống Khinh Ca nói. " Cô ấy chỉ vì lo lắng cho tôi."
"Lo lắng cái gì?" Hắn nóng tính, vươn tay cầm lấy chiếc gà tàn thủy tinh trên bàn, trong nháy mắt nhắm thẳng lên tường ném vỡ, gà tàn vỡ thành nhiều mảnh.
Những người xung quanh đó không ai dám ra ngoài, nói thật, Tống Khinh Ca cay trong lòng sợ quá hóa liều. Cô từ từ đem người mình chắn lên, đem An Ny giấu ở phía sau " Tả Thiếu....."
"Lo lắng trong rượu có thuốc hả?" Tả Mạc giận quá hoặc cười, trên mặt hắn vết sẹo càng lộ ra nhìn cực kỳ đáng sợ. Hắn giật lấy ly rượu của cô, uống một hơi cạn sạch.
" Cút ra ngoài." Tả Mạc không chút khách khí, đem ly rượu ném thẳng về hướng An Ny. Chén rượu rơi trúng vào người cô, sau đó rơi xuống đất lập tức vụn. An Ny bị dọa đến mức mặt mày tái nhợt.
Thấy không khí quá căng thẳng, Tống Khinh Ca thấp giọng nói với An Ny " Cô đi ra ngoài trước đi."
" Tổng tổng." An Ny lo lắng cho cô.
Tống Khinh Ca vỗ vỗ vai cô ấy, mặc dù trong lòng rất sợ hãi nhưng vẫn cố gắng an ủi " cô đi ra ngoài đi."
Sau khi An Ny đi ra ngoài, khuôn mặt của Tả Mạc vẫn xám xịt. Tống Khinh Ca trong lòng quá kinh hãi thế nhưng cô vẫn chưa quên mục đích bắn ban đầu. Bằng bất cứ giá nào, cô cũng phải moi được tin tức từ hắn. Vì vậy, cô lấy một chiếc ly khác, rót rượu vào, nâng chén hướng về phía hắn không khiêu không ngạo " Tả Thiếu, hôm nay là lần đầu tiên tôi đến đây, không biết quy tắc của ngài nên mới đắc tội. Vì vậy, chén này tôi xin cạn trước để chuộc lỗi."
Tửu lượng của Tống Khinh Ca không quá tệ, cũng không ít lần uống rượu nhưng rượu này thực sự rất mạnh. Đặc biệt nuốt xuống rất rát họng. Cô cố nén khó chịu, đem chiếc ly không đặt xuống bàn.
Sắc mặt Tả Mạc khá lên rất nhiều, hắn liên tục vỗ tay nói tốt tốt " Tống tiểu thư cô có bản lĩnh."
" Tả Thiếu, tin tức của mấy người châu Phi kia..... "
Tả Mạc rót thêm một ly rượu đầy đưa cho cô "uống rượu trước."
Tống Khinh Ca hít sâu một hơi, nâng chén lên cố gắng nén vị cay xè ngửa đầu uống hết.
" Tống Khinh Ca tửu lượng rất tốt." Tả Mạc ngồi xuống cạnh cô, một tay ôm hông của cô, một tay lại rót thêm rượu cho cô.
Buổi tối cô chưa ăn cơm, mới uống hai ly rượu cô đã cảm thấy choáng váng. Cô muốn tách khỏi vòng tay của hắn, liên hướng sang một bên tránh Nhưng không ngờ thân thể lại mềm nhũn gục lên trên vai hắn.
Tả Mạc là ông chủ của Ngân Hà Cửu Thiên, mọi người thường gọi hắn là "Tả Thiếu". Đại đa số mọi người đều biết hắn ở trong giới hắc đạo của thành phố Z. Hắn tính tình quái đản, vui buồn thất thường, có thù tất báo bất kể hậu quả là gì, cho nên mọi người ai ai cũng né tránh hắn, cố gắng không phát sinh bất kỳ mâu thuẫn gì với hắn.
Trên người Tả Thiếu mắc phải hai bệnh mà đàn ông hay gặp nhất, một là tham tiền, hai là háo sắc. Nếu như hắn nhìn trúng người phụ nữ nào thì người đó khó mà chạy thoát khỏi lòng bàn tay hắn. Cuộc sống của hắn ngập chìm trong tửu sắc. Đối với hắn ngày nào cũng là chú rể, đêm nào cũng thay cô dâu.
Những điều Tống Khinh Ca biết về Tả Mạc chỉ có bấy nhiêu thôi.
Cô chỉ mới gặp qua Tả Mặc một lần, thời điểm lúc ấy là sau khi dì Tống Nhã Như bị trúng gió, cô phải đứng ra gánh vác tập đoàn Tống Thị. Theo hướng điều tra của cảnh sát mà nói, mấy người bên châu Phi đã mai danh ẩn tích. Nhưng hết lần này tới lần khác cô vẫn ôm hi vọng. Qua sự giới thiệu của La Thế Sâm cô biết đến Tả Mạc. Cô vẫn còn nhớ ánh mắt hắn đắm đuối nhìn mình khi lần đầu gặp hắn. Chẳng qua là, vì có La Thế Sâm ở đó nên hắn chưa giở trò.
Tống Khinh Ca vẫn còn nhớ rõ La Thế Sâm từng dặn Tả Mạc là kẻ rất nguy hiểm, nên cách xa hắn một chút.
Lúc đầu, còn có La Thế Sâm đi cùng cô. Nhưng tối nay chỉ có An Ny đi cùng. Đối với cuộc hẹn tối nay, có thể toàn thân nguyên vẹn trở về hay không trong lòng cô thực sự không chắc chắn nhưng Tả Mạc nói hắn biết được manh mối của những người Châu Phi kia. Vì Tống Thị xem ra cô không đi không được.
Cô đành phải dè trừng hắn, gặp chiêu thì tiếp chiêu thôi.
khi Tống Khinh Ca cùng An Ny đến Ngân Hà Cửu Thiên thì đúng lúc gặp Tả Mạc ở đại sảnh, Tả Mạc một bộ tây trang vô cùng sắc sỡ, màu xanh biếc cài trên túi một bông hoa hồng. Nhìn vừa tức mắt vừa buồn cười. Miệng hắn ngậm một điếu xì gà. Nhìn bộ dạng 10 phần du côn. Hắn híp híp mắt quan sát Tống Khinh Ca, ngả ngớn huýt sáo, sau lưng hắn là 7, 8 tên đàn em giang hồ cũng huýt sáo đua theo.
"Tống tiểu thư cô khỏe chứ?" vẻ mặt hắn nhăn nhở. Khuôn mặt hắn có một vết sẹo dài, có lẽ vì kỹ thuật khâu không được tốt nên vết sẹo này nhìn cực kỳ xấu xí, như một con rết đang bò. Nụ cười của hắn cũng chẳng đẹp đẽ gì. Hắn nhoẻn miệng cười một cái lập tức khuôn mặt trở lên đáng sợ.
"Tả Thiếu ngài khỏe chứ?" Tống Khinh Ca đứng tại chỗ, dán vẻ lễ độ, khi nói chuyện khỏe môi khẽ nhếch lên rất khéo léo. Cô vẫn mặc bộ quần áo công sở lúc sáng. Nhìn có vẻ bảo thủ và già hơn trước tuổi. Bản thân cô cũng đánh giá thấp vẻ bề ngoài của mình. Cô quên mất rằng cô từng được người khác nhận xét là xinh đẹp nhất thành phố Z.
Tả Mạc ở trong chốn tửu sắc đã lâu, thường thấy nhiều loại mỹ nữ nhưng lần đầu tiên hắn nhìn thấy Tống Khinh Ca, đã không nhịn được mà thốt lên rằng cô thực sự rất đẹp. Giờ khắc này, khi nhìn cô trong bộ quần áo chức nghiệp, Tuy có chút già dặn nhưng rất hoạt bát điều này càng khiến cho hắn có thêm vài phần thích thú. Vốn bản tính du côn sẵn có, hắn liền dang cánh tay trái ra, như muốn ôm cô vào trong ngực "Tống tiểu thư, mời đi bên này."
Tống Khinh Ca thấy vậy, liền đứng sang bên cạnh nhường lối " Tả Thiếu mời ngài đi trước."
cô nhường hắn đi trước, mục đích tránh cánh tay của hắn, nhưng không lộ ra vẻ cố ý.
Cánh tay Tả Mạc thất bại, từ trước tới nay rất nhiều mỹ nhân như một bầy vịt đến trước mặt xum xoe nịnh nọt hắn, xua đi còn chẳng hết. Chỉ có Tống Khinh Ca là người duy nhất cự tuyệt hắn. Nếu là ngày thường, hắn đã sớm nổi giận và cho mấy bạt tai rồi. Nhưng chẳng biết tại sao, hôm nay tính tình hắn lại bớt ngược đi như thế.
Vừa mới ngồi xuống ghế, Tả Mạc liền rõ hai ly rượu đưa tới " tống tiểu thư xin mời."
"Tả Thiếu, tống tổng của chúng tôi không uống rượu." An Ny lập tức nói.
Dứt lời, lập tức nhận được ánh mắt Tả Mạc quét qua tỏ vẻ không vui. An Ny nhìn ánh mắt hắn, sắc mặt lập tức biến đổi. Ngay sau đó, hắn nâng ly rượu lên "Tống Tiểu Thư." Mi hắn giương lên "Tính tình tôi có chút cổ quái, nếu như không uống rượu tôi mời, thì tôi điều gì cũng không muốn nói."
Tống Khinh Ca lập tức đưa tay nhận ly rượu " cảm ơn."
Tả Mạc cười, cầm ly rượu trong tay chạm vào chén của cô, hai chén thủy tinh chạm vào nhau phát ra tiếng kêu thanh thúy " cạch."
Tống Khinh Ca cẩm ly rượu, đang lưỡng lự có nên uống hay không thì An Ny đưa tay kéo lấy cô " tống tổng."
"có biết quy tắc hay không?" Tả Mạc sắc mặt càng ngày càng không tốt, trong mắt xẹt qua một tia độc ác, khiến An Ny vô cùng khiếp sợ, càng làm cho Tống Khinh Ca kinh hãi.
"Tả Thiếu An Ny là trợ lý của tôi." Tống Khinh Ca nói. " Cô ấy chỉ vì lo lắng cho tôi."
"Lo lắng cái gì?" Hắn nóng tính, vươn tay cầm lấy chiếc gà tàn thủy tinh trên bàn, trong nháy mắt nhắm thẳng lên tường ném vỡ, gà tàn vỡ thành nhiều mảnh.
Những người xung quanh đó không ai dám ra ngoài, nói thật, Tống Khinh Ca cay trong lòng sợ quá hóa liều. Cô từ từ đem người mình chắn lên, đem An Ny giấu ở phía sau " Tả Thiếu....."
"Lo lắng trong rượu có thuốc hả?" Tả Mạc giận quá hoặc cười, trên mặt hắn vết sẹo càng lộ ra nhìn cực kỳ đáng sợ. Hắn giật lấy ly rượu của cô, uống một hơi cạn sạch.
" Cút ra ngoài." Tả Mạc không chút khách khí, đem ly rượu ném thẳng về hướng An Ny. Chén rượu rơi trúng vào người cô, sau đó rơi xuống đất lập tức vụn. An Ny bị dọa đến mức mặt mày tái nhợt.
Thấy không khí quá căng thẳng, Tống Khinh Ca thấp giọng nói với An Ny " Cô đi ra ngoài trước đi."
" Tổng tổng." An Ny lo lắng cho cô.
Tống Khinh Ca vỗ vỗ vai cô ấy, mặc dù trong lòng rất sợ hãi nhưng vẫn cố gắng an ủi " cô đi ra ngoài đi."
Sau khi An Ny đi ra ngoài, khuôn mặt của Tả Mạc vẫn xám xịt. Tống Khinh Ca trong lòng quá kinh hãi thế nhưng cô vẫn chưa quên mục đích bắn ban đầu. Bằng bất cứ giá nào, cô cũng phải moi được tin tức từ hắn. Vì vậy, cô lấy một chiếc ly khác, rót rượu vào, nâng chén hướng về phía hắn không khiêu không ngạo " Tả Thiếu, hôm nay là lần đầu tiên tôi đến đây, không biết quy tắc của ngài nên mới đắc tội. Vì vậy, chén này tôi xin cạn trước để chuộc lỗi."
Tửu lượng của Tống Khinh Ca không quá tệ, cũng không ít lần uống rượu nhưng rượu này thực sự rất mạnh. Đặc biệt nuốt xuống rất rát họng. Cô cố nén khó chịu, đem chiếc ly không đặt xuống bàn.
Sắc mặt Tả Mạc khá lên rất nhiều, hắn liên tục vỗ tay nói tốt tốt " Tống tiểu thư cô có bản lĩnh."
" Tả Thiếu, tin tức của mấy người châu Phi kia..... "
Tả Mạc rót thêm một ly rượu đầy đưa cho cô "uống rượu trước."
Tống Khinh Ca hít sâu một hơi, nâng chén lên cố gắng nén vị cay xè ngửa đầu uống hết.
" Tống Khinh Ca tửu lượng rất tốt." Tả Mạc ngồi xuống cạnh cô, một tay ôm hông của cô, một tay lại rót thêm rượu cho cô.
Buổi tối cô chưa ăn cơm, mới uống hai ly rượu cô đã cảm thấy choáng váng. Cô muốn tách khỏi vòng tay của hắn, liên hướng sang một bên tránh Nhưng không ngờ thân thể lại mềm nhũn gục lên trên vai hắn.
Tác giả :
Du Vịnh Đích Ngư