Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Ôn Nhu
Chương 81
Bộ pháp thuật quyết định mở phiên tòa thẩm tra vào thứ bảy tới, ngày này quả là một lựa chọn hoàn hảo với Harry, bởi vì thứ bảy không phải đi học mà, không phải sao? Huống chi phiên tòa lần này là để chứng minh sự trong sạch của cha đỡ đầu, cậu nhất định phải tham gia, đương nhiên, thân là bạn tốt của Harry, nhóm Draco sao có thể không đi cùng?
Trong Hogwarts, ngoài Harry rất hài lòng với việc mở phiên tòa lần này còn có nhà Weasley, bọn họ cũng quan tâm đến phiên phúc thẩm, dù sao phiên tòa lần này sẽ đưa ra quyết định nhà bọn họ có mắc tội chứa chấp không, nên tất nhiên, bọn họ nhất định phải tham dự.
Sáng sớm thứ bảy, Harry bọn họ đã tụ tập ở đại sảnh, đợi lát nữa Severus dẫn cả nhóm cùng đi Bộ Pháp Thuật tham dự phiên tòa, nhà Weasley thì do giáo sư McGonagall dẫn đi, Hiệu trưởng Dumbledore tuy là chủ tịch Hiệp hội phù thủy nhưng cũng không có việc gì làm trong phiên tòa lần này, bởi vì cụ là Hiệu trưởng Hogwarts, hơn nữa sự việc lần này hai người có liên quan đều là học sinh Hogwarts, chuẩn xác mà nói đều là học sinh Gryffindor, cho nên cụ sớm đã nhận được thông báo của Bộ Pháp thuật, phiên tòa lần này, cụ chỉ có thể lấy thân phận dự thính tham gia, không có quyền lên tiếng để tránh phát biểu của cụ ảnh hưởng tới quan tòa.
Bởi vậy, dù là Harry hay sư tử tóc đỏ nhà Weasley cũng không thấy bóng dáng Dumbledore ở Bộ Pháp Thuật, Harry đoán, có lẽ căn bản Dumbledore cũng không muốn đi nên các cậu mới do hai chủ nhiệm nhà dẫn đến.
Phòng thẩm vấn nằm ở tầng bốn trong Bộ Pháp thuật, đây là một căn phòng thoáng đãng, trên tường có vài cửa sổ thủy tinh cực lớn khiến cho cả phòng sáng bừng lên, hoàn toàn không có cảm giác âm u khủng bố như trong truyện miêu tả. Quan tòa – người điều hành phiên tòa hôm nay ngồi trên cùng, hai bên có hai hàng ghế thấp hơn là chỗ ngồi của đoàn thẩm phán. Đối diện đoàn bồi thẩm là người khởi kiện, còn bị cáo tất nhiên là quay mặt về phía quan tòa. Đằng sau bị cáo, cách một đoạn không xa là ghế dành cho người dự thính như Harry.
Khi Harry vào trong phòng, người cũng không nhiều, trừ bỏ mấy phóng viên ở các tòa soạn đang bận rộn lắp đặt máy ảnh thiết bị thì chỉ có ít ỏi mấy người đến dự thính, bởi vậy Harry ngồi khá gần đằng trước, mà ngược lại với các cậu, sư tử tóc đỏ nhà Weasley vì phải ở cửa đợi bố mẹ nên khi vào đã chậm chân, phải ngồi phía sau.
Số người đến dự thính dần dần tăng lên, thời gian quan tòa bắt đầu phiên tòa cũng đến gần, các phù thủy trong đoàn bổi thầm cũng lần lượt từ cửa riêng tiến vào, lúc 10 giờ sáng, quan tòa cùng tất cả mọi người có liên quan đều đã có mặt. Phiên tòa chính thức bắt đầu.
Peter Pettigrew dưới sự trợ giúp của hai thần sáng đi vào phòng đến chỗ bị cáo ngồi, cả người tái nhợt, thân thể không ngừng run rẩy, mắt mở to nhưng hoàn toàn không có thần thái, nếu như không có thần sáng đỡ, hắn cơ hồ không thể đứng thẳng, khiến cho người vừa nhìn liền cảm thấy hắn đã biết kết cục của mình.
Người khởi kiện đọc đơn khởi tố, phiên tòa theo trình tự mà bắt đầu, sau khi được sự thống nhất của quan tòa cùng toàn thể phù thủy trong bồi thẩm đoàn, Peter Pettigrew liền bị cho uống thuốc nói thật, quan tòa đợi thuốc có hiệu lực liền bất đầu hỏi chân tướng sự tình năm đó.
“Năm đó, ai là người nói địa chỉ nhà Potter cho Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy?" Quan tòa ngay câu hỏi đầu tiên đã đi thẳng vào vấn đề, hoàn toàn không muốn lãng phí thời gian.
Peter Pettigrew hoảng hốt, ánh mắt sững sờ, ngẩn người nhìn về hư vô, dùng một giọng điệu mở ảo nói: “Năm đó, tôi chính là người nói địa chỉ cho Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy." Hắn vừa dứt lời, người dự thính liền xôn xao, tuy rằng Nhật báo Tiên Tri đã đăng nhưng cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi, mà câu trả lời này đã phá vỡ mọi suy nghĩ Sirius đã theo gia đình về phe Tử Thần Thực Tử, hãm hại gia đình Potter.
Trong lúc người khác thấp giọng bàn luận, Harry lại cảm thấy vui vẻ, cậu nắm chặt tay Severus ngồi bên cạnh, ngay câu hỏi đầu tiên đã rửa sạch tội danh lớn nhất của Sirius Black, cảm tạ Merlin.
Một lát sau, tiếng bàn luận thấp giọng vẫn chưa hết, quan tòa đành phải gõ búa bảo mọi người im lặng, ông hỏi câu thứ hai: “Lúc ở Hẻm Xéo cậu đã giả chết đào thoát như thế nào? Rốt cuộc là ai giết hại những phù thủy kia?"
Harry nghe được câu hỏi kia trong đầu liền nhảy ra một suy nghĩ kì quái, chẳng lẽ quan tòa có quan hệ không muốn cho người biết với nhà Black sao? Nếu không sao hai câu hỏi kia lại đúng trọng tâm như vậy. Cậu thật sự muốn xông tới ôm ông, thật sự rất biết ơn ông, ông quả thật rất quan tâm Sirius Black.
Peter Pettigrew tiếp tục dùng một giọng mơ hồ kể lại vụ hỗn loạn năm đó của Hẻm Xéo, ông ta đã vừa đánh trống vừa la làng, đổ mọi tội danh cho Sirius Black, dùng thần chú tập kích phù thủy ở gần đó rồi nhân lúc hỗn loạn, chặt đứt một ngón tay của mình, biến thành chuột rồi chạy trốn qua ống thoát nước. Trong lúc hắn kể lại, cả tòa án lặng ngắt như tờ, Harry lại càng mừng, từ giờ trở đi, cha đỡ đầu Đại Cẩu của cậu chính thức rửa sạch tội danh.
Sau khi Peter Pettigrew kể xong, quan tòa hỏi vấn đề thứ ba: “Sirius Black có phải là Tử Thần Thực Tử không?" Tất cả mọi người đã hiểu rõ Sirius Black không có khả năng là Tử Thần Thực Tử rồi, nhưng trước đây vì y mang tội danh trên người nên không thẩm tra xử lí gì hết mà đã bị đày đến Azkaban, cho nên ở phiên tòa lần này, quan tòa muốn hỏi rõ ràng để chứng minh trong sạch của y, đồng thời cũng khẳng định y chính là một anh hùng đầy bi kịch như Nhật báo Tiên Tri nói.
Quả nhiên, câu trả lời của Peter Pettigrew không ngoài ở liệu, “Không, cậu ta không phải Tử Thần Thực Tử, cậu ta là thành viên Hội Phượng Hoàng." Peter Pettigrew trả lời.
Quan tòa lập tức hỏi tiếp: “Cậu có phải Tử Thần Thực Tử không?" Quan tòa vừa hỏi, đại đa số người trong phòng đều cho rằng mình đã biết đáp án, câu hỏi có vẻ dư thừa nhưng câu trả lời lại hoàn toàn ngoài ý muốn trừ Harry cùng Severus ra.
“Không, tôi không phải Tử Thần Thực Tử, tôi là thành viên Hội Phượng Hoàng." Peter Pettigrew dưới tác dụng của Thuốc nói thật trả lời câu hỏi của quan tòa như vậy.
“Vậy sao cậu lại bán đứng nhà Potter, cậu ta không phải bạn cậu sao?" Quan tòa tiếp tục hỏi, nhưng câu hỏi này, Peter Pettigrew không trả lời ngay, hắn vẻ mặt rối rắm, thống khổ, tựa hồ đang đấu tranh điều gì.
Trong lúc mọi người đang chờ đợi câu trả lời, cửa phòng “Phanh" một tiếng mở ra, Dumbledore râu bạc mặc một bộ quần áo hoa hòe đi tới, vừa đi vừa cười híp mắt nói với mọi người: “Thật xin lỗi, tôi tới chậm, có ảnh hưởng tới phiên tòa không?"
Ngay lúc cụ vào cửa, mắt Peter Pettigrew đột nhiên lóe lên tia sáng, đợi Dumbledore ngồi xuống ghế, vẻ mặt Peter Pettigrew đã tỉnh táo lại, xem ra Thuốc nói thật đã sắp hết tác dụng, mà quan tòa cũng không đợi câu trả lời của hắn, tiếp tục hỏi: “Cậu vì sao lại trốn ở nhà Weasley nhiều năm như vậy, bọn họ có biết thân phận của cậu không?"
“Cùng là Hội viên Hội Phượng Hoàng nên tôi khá quen thuộc với nhà bọn họ, bọn họ khá sơ ý, dễ dàng ẩn náu." Peter Pettigrew vẻ mặt tuy rằng còn chút hốt hoảng nhưng giọng không còn mơ hồ như vừa rồi, “Họ không biết, họ luôn cho rằng tôi chỉ là một con chuột bình thường mà thôi." Trả lời câu hỏi này xong, Peter Pettigrew đã hoàn toàn tỉnh táo, thuốc nói thật đã hết tác dụng.
Xét thấy chân tướng sự việc phần lớn đã hỏi xong, hơn nữa không được phép dùng Thuốc nói thật liên tục, bởi vậy quan tòa gõ búa tuyên bố tạm nghỉ, chờ bồi thẩm đoàn xem xét xong sẽ đưa ra phán quyết cuối cùng. Khi quan tòa cùng đoàn bồi thẩm quay lại phòng xử án thì mọi người trong phòng ôm đủ loại tâm tình khác nhau, có Harry cùng bạn cậu vui sướng tự đáy lòng, có người thuần túy đến góp vui thì đang bàn luận, có một nhà Weasley cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhóm, đương nhiên cũng có đủ loại tâm tình khác.
Quan tòa cùng bồi thẩm đoàn không để mọi người đợi lâu, dù sao chân tướng sự việc đã rõ ràng như con rận ở trên đầu người bị hói, nên khi mọi người thấy bồi thẩm đoàn quay lại liền tập tức yên lặng, chờ đợi tuyên án của quan tòa.
“Toàn bộ tội danh trước đây của Sirius Black hủy bỏ, tuyên bố anh vô tội được phóng thích, xét thấy việc anh không có mặt tại phiên tòa, Nhật báo Tiên Tri sẽ đăng tin này công khai trên báo, hi vọng anh sớm đọc được, mặt khác, vì sai lầm của Bộ Pháp Thuật mà tạo nên bi kịch này, Bộ Pháp Thuật ngày mai sẽ công khai kiểm điểm trên đường, cũng bồi thường phí tổn tinh thần, tổng cộng 10 vạn Galleons." Quan tòa vừa tuyên án xong, cả phòng nhất thời vang dậy tiếng hoan hô của Harry, Draco, Regulus cùng rất nhiều người khác.
Quan tòa chờ đợi chốc lát, phòng xét xử yên tĩnh lại, ông tiếp tục lớn tiếng tuyên án: “Peter Pettigrew phạm tội cố ý mưu sát, được sự nhất trí của bồi thẩm đoàn, tù chung thân ở Azkaban, nhận nụ hôn của Giám ngục Azkaban, lập tức tiến hành."
Lần này phòng xét xử vô cùng yên lặng rồi lập tức có tiếng khóc rống, đó là mẹ của Peter Pettigrew, nhưng nhóm thần sáng cũng không vì tiếng khóc của mẹ hắn mà dừng mệnh lệnh hành hình kéo Peter Pettigrew rời khỏi tòa, hắn sẽ bị nhốt vào Azkaban, lại phải nhận nụ hôn của Giám ngục Azkaban, khi đó chỉ có thể sống không bằng chết.
Trong Hogwarts, ngoài Harry rất hài lòng với việc mở phiên tòa lần này còn có nhà Weasley, bọn họ cũng quan tâm đến phiên phúc thẩm, dù sao phiên tòa lần này sẽ đưa ra quyết định nhà bọn họ có mắc tội chứa chấp không, nên tất nhiên, bọn họ nhất định phải tham dự.
Sáng sớm thứ bảy, Harry bọn họ đã tụ tập ở đại sảnh, đợi lát nữa Severus dẫn cả nhóm cùng đi Bộ Pháp Thuật tham dự phiên tòa, nhà Weasley thì do giáo sư McGonagall dẫn đi, Hiệu trưởng Dumbledore tuy là chủ tịch Hiệp hội phù thủy nhưng cũng không có việc gì làm trong phiên tòa lần này, bởi vì cụ là Hiệu trưởng Hogwarts, hơn nữa sự việc lần này hai người có liên quan đều là học sinh Hogwarts, chuẩn xác mà nói đều là học sinh Gryffindor, cho nên cụ sớm đã nhận được thông báo của Bộ Pháp thuật, phiên tòa lần này, cụ chỉ có thể lấy thân phận dự thính tham gia, không có quyền lên tiếng để tránh phát biểu của cụ ảnh hưởng tới quan tòa.
Bởi vậy, dù là Harry hay sư tử tóc đỏ nhà Weasley cũng không thấy bóng dáng Dumbledore ở Bộ Pháp Thuật, Harry đoán, có lẽ căn bản Dumbledore cũng không muốn đi nên các cậu mới do hai chủ nhiệm nhà dẫn đến.
Phòng thẩm vấn nằm ở tầng bốn trong Bộ Pháp thuật, đây là một căn phòng thoáng đãng, trên tường có vài cửa sổ thủy tinh cực lớn khiến cho cả phòng sáng bừng lên, hoàn toàn không có cảm giác âm u khủng bố như trong truyện miêu tả. Quan tòa – người điều hành phiên tòa hôm nay ngồi trên cùng, hai bên có hai hàng ghế thấp hơn là chỗ ngồi của đoàn thẩm phán. Đối diện đoàn bồi thẩm là người khởi kiện, còn bị cáo tất nhiên là quay mặt về phía quan tòa. Đằng sau bị cáo, cách một đoạn không xa là ghế dành cho người dự thính như Harry.
Khi Harry vào trong phòng, người cũng không nhiều, trừ bỏ mấy phóng viên ở các tòa soạn đang bận rộn lắp đặt máy ảnh thiết bị thì chỉ có ít ỏi mấy người đến dự thính, bởi vậy Harry ngồi khá gần đằng trước, mà ngược lại với các cậu, sư tử tóc đỏ nhà Weasley vì phải ở cửa đợi bố mẹ nên khi vào đã chậm chân, phải ngồi phía sau.
Số người đến dự thính dần dần tăng lên, thời gian quan tòa bắt đầu phiên tòa cũng đến gần, các phù thủy trong đoàn bổi thầm cũng lần lượt từ cửa riêng tiến vào, lúc 10 giờ sáng, quan tòa cùng tất cả mọi người có liên quan đều đã có mặt. Phiên tòa chính thức bắt đầu.
Peter Pettigrew dưới sự trợ giúp của hai thần sáng đi vào phòng đến chỗ bị cáo ngồi, cả người tái nhợt, thân thể không ngừng run rẩy, mắt mở to nhưng hoàn toàn không có thần thái, nếu như không có thần sáng đỡ, hắn cơ hồ không thể đứng thẳng, khiến cho người vừa nhìn liền cảm thấy hắn đã biết kết cục của mình.
Người khởi kiện đọc đơn khởi tố, phiên tòa theo trình tự mà bắt đầu, sau khi được sự thống nhất của quan tòa cùng toàn thể phù thủy trong bồi thẩm đoàn, Peter Pettigrew liền bị cho uống thuốc nói thật, quan tòa đợi thuốc có hiệu lực liền bất đầu hỏi chân tướng sự tình năm đó.
“Năm đó, ai là người nói địa chỉ nhà Potter cho Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy?" Quan tòa ngay câu hỏi đầu tiên đã đi thẳng vào vấn đề, hoàn toàn không muốn lãng phí thời gian.
Peter Pettigrew hoảng hốt, ánh mắt sững sờ, ngẩn người nhìn về hư vô, dùng một giọng điệu mở ảo nói: “Năm đó, tôi chính là người nói địa chỉ cho Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy." Hắn vừa dứt lời, người dự thính liền xôn xao, tuy rằng Nhật báo Tiên Tri đã đăng nhưng cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi, mà câu trả lời này đã phá vỡ mọi suy nghĩ Sirius đã theo gia đình về phe Tử Thần Thực Tử, hãm hại gia đình Potter.
Trong lúc người khác thấp giọng bàn luận, Harry lại cảm thấy vui vẻ, cậu nắm chặt tay Severus ngồi bên cạnh, ngay câu hỏi đầu tiên đã rửa sạch tội danh lớn nhất của Sirius Black, cảm tạ Merlin.
Một lát sau, tiếng bàn luận thấp giọng vẫn chưa hết, quan tòa đành phải gõ búa bảo mọi người im lặng, ông hỏi câu thứ hai: “Lúc ở Hẻm Xéo cậu đã giả chết đào thoát như thế nào? Rốt cuộc là ai giết hại những phù thủy kia?"
Harry nghe được câu hỏi kia trong đầu liền nhảy ra một suy nghĩ kì quái, chẳng lẽ quan tòa có quan hệ không muốn cho người biết với nhà Black sao? Nếu không sao hai câu hỏi kia lại đúng trọng tâm như vậy. Cậu thật sự muốn xông tới ôm ông, thật sự rất biết ơn ông, ông quả thật rất quan tâm Sirius Black.
Peter Pettigrew tiếp tục dùng một giọng mơ hồ kể lại vụ hỗn loạn năm đó của Hẻm Xéo, ông ta đã vừa đánh trống vừa la làng, đổ mọi tội danh cho Sirius Black, dùng thần chú tập kích phù thủy ở gần đó rồi nhân lúc hỗn loạn, chặt đứt một ngón tay của mình, biến thành chuột rồi chạy trốn qua ống thoát nước. Trong lúc hắn kể lại, cả tòa án lặng ngắt như tờ, Harry lại càng mừng, từ giờ trở đi, cha đỡ đầu Đại Cẩu của cậu chính thức rửa sạch tội danh.
Sau khi Peter Pettigrew kể xong, quan tòa hỏi vấn đề thứ ba: “Sirius Black có phải là Tử Thần Thực Tử không?" Tất cả mọi người đã hiểu rõ Sirius Black không có khả năng là Tử Thần Thực Tử rồi, nhưng trước đây vì y mang tội danh trên người nên không thẩm tra xử lí gì hết mà đã bị đày đến Azkaban, cho nên ở phiên tòa lần này, quan tòa muốn hỏi rõ ràng để chứng minh trong sạch của y, đồng thời cũng khẳng định y chính là một anh hùng đầy bi kịch như Nhật báo Tiên Tri nói.
Quả nhiên, câu trả lời của Peter Pettigrew không ngoài ở liệu, “Không, cậu ta không phải Tử Thần Thực Tử, cậu ta là thành viên Hội Phượng Hoàng." Peter Pettigrew trả lời.
Quan tòa lập tức hỏi tiếp: “Cậu có phải Tử Thần Thực Tử không?" Quan tòa vừa hỏi, đại đa số người trong phòng đều cho rằng mình đã biết đáp án, câu hỏi có vẻ dư thừa nhưng câu trả lời lại hoàn toàn ngoài ý muốn trừ Harry cùng Severus ra.
“Không, tôi không phải Tử Thần Thực Tử, tôi là thành viên Hội Phượng Hoàng." Peter Pettigrew dưới tác dụng của Thuốc nói thật trả lời câu hỏi của quan tòa như vậy.
“Vậy sao cậu lại bán đứng nhà Potter, cậu ta không phải bạn cậu sao?" Quan tòa tiếp tục hỏi, nhưng câu hỏi này, Peter Pettigrew không trả lời ngay, hắn vẻ mặt rối rắm, thống khổ, tựa hồ đang đấu tranh điều gì.
Trong lúc mọi người đang chờ đợi câu trả lời, cửa phòng “Phanh" một tiếng mở ra, Dumbledore râu bạc mặc một bộ quần áo hoa hòe đi tới, vừa đi vừa cười híp mắt nói với mọi người: “Thật xin lỗi, tôi tới chậm, có ảnh hưởng tới phiên tòa không?"
Ngay lúc cụ vào cửa, mắt Peter Pettigrew đột nhiên lóe lên tia sáng, đợi Dumbledore ngồi xuống ghế, vẻ mặt Peter Pettigrew đã tỉnh táo lại, xem ra Thuốc nói thật đã sắp hết tác dụng, mà quan tòa cũng không đợi câu trả lời của hắn, tiếp tục hỏi: “Cậu vì sao lại trốn ở nhà Weasley nhiều năm như vậy, bọn họ có biết thân phận của cậu không?"
“Cùng là Hội viên Hội Phượng Hoàng nên tôi khá quen thuộc với nhà bọn họ, bọn họ khá sơ ý, dễ dàng ẩn náu." Peter Pettigrew vẻ mặt tuy rằng còn chút hốt hoảng nhưng giọng không còn mơ hồ như vừa rồi, “Họ không biết, họ luôn cho rằng tôi chỉ là một con chuột bình thường mà thôi." Trả lời câu hỏi này xong, Peter Pettigrew đã hoàn toàn tỉnh táo, thuốc nói thật đã hết tác dụng.
Xét thấy chân tướng sự việc phần lớn đã hỏi xong, hơn nữa không được phép dùng Thuốc nói thật liên tục, bởi vậy quan tòa gõ búa tuyên bố tạm nghỉ, chờ bồi thẩm đoàn xem xét xong sẽ đưa ra phán quyết cuối cùng. Khi quan tòa cùng đoàn bồi thẩm quay lại phòng xử án thì mọi người trong phòng ôm đủ loại tâm tình khác nhau, có Harry cùng bạn cậu vui sướng tự đáy lòng, có người thuần túy đến góp vui thì đang bàn luận, có một nhà Weasley cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhóm, đương nhiên cũng có đủ loại tâm tình khác.
Quan tòa cùng bồi thẩm đoàn không để mọi người đợi lâu, dù sao chân tướng sự việc đã rõ ràng như con rận ở trên đầu người bị hói, nên khi mọi người thấy bồi thẩm đoàn quay lại liền tập tức yên lặng, chờ đợi tuyên án của quan tòa.
“Toàn bộ tội danh trước đây của Sirius Black hủy bỏ, tuyên bố anh vô tội được phóng thích, xét thấy việc anh không có mặt tại phiên tòa, Nhật báo Tiên Tri sẽ đăng tin này công khai trên báo, hi vọng anh sớm đọc được, mặt khác, vì sai lầm của Bộ Pháp Thuật mà tạo nên bi kịch này, Bộ Pháp Thuật ngày mai sẽ công khai kiểm điểm trên đường, cũng bồi thường phí tổn tinh thần, tổng cộng 10 vạn Galleons." Quan tòa vừa tuyên án xong, cả phòng nhất thời vang dậy tiếng hoan hô của Harry, Draco, Regulus cùng rất nhiều người khác.
Quan tòa chờ đợi chốc lát, phòng xét xử yên tĩnh lại, ông tiếp tục lớn tiếng tuyên án: “Peter Pettigrew phạm tội cố ý mưu sát, được sự nhất trí của bồi thẩm đoàn, tù chung thân ở Azkaban, nhận nụ hôn của Giám ngục Azkaban, lập tức tiến hành."
Lần này phòng xét xử vô cùng yên lặng rồi lập tức có tiếng khóc rống, đó là mẹ của Peter Pettigrew, nhưng nhóm thần sáng cũng không vì tiếng khóc của mẹ hắn mà dừng mệnh lệnh hành hình kéo Peter Pettigrew rời khỏi tòa, hắn sẽ bị nhốt vào Azkaban, lại phải nhận nụ hôn của Giám ngục Azkaban, khi đó chỉ có thể sống không bằng chết.
Tác giả :
Mặc Bi